CHUYỆN QUÝ ÔNG

Tâm tư trắc ẩn, thắc mắc xa gần, cần giúp ý kiến, so sánh kinh nghiệm gia đình, đại gia đình, tình yêu và bè bạn, chọn đường đi nước bước,...

Moderator: linhgia

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

TÍNH DỤC TRONG CA DAO VIỆT NAM


BS HỒ ĐẮC DUY

Tình Dục là một khía cạnh văn hóa, một sắc thái rất đặc trưng, một vấn đề rất đời thường và luôn luôn hiện diện trong cuộc sống của con người. Nghiên cứu sâu về Tình Dục thì không thể bỏ qua khía cạnh văn hóa này, vì ở đó nó thể hiện được quan niệm của mỗi dân tộc, mổi sắc dân thậm chí là từng vùng nhỏ địa lý, tình dục dược nói đến trong các tác phẫn văn học nổi tiếng như Truyện Kiều, Cung Oán Ngâm Khúc, Bích Câu Kỳ Ngộ, Phan Trần, Hoa Tiên... và cũng là một đề tài vô cùng phong phú trong ca dao.

Ca dao Việt Nam là một loại văn chương bình dân có một sức mô tả rất sinh động tất cả nếp sống, sinh hoạt, phong tục tập quán xã hội của đại đa số dân chúng, nó được thể hiện qua lối nói rất giản dị, thẳng thắng, trung thực không màu mè, chải chuốt,là một kho tàng bất tận để khai thác trong nhiều lãnh vực khác. Khảo sát về mặt tình dục trong ca dao Việt Nam mới thấy được những nhận xét thật uyên bác rất tinh tế của người nông dân, mới thấy được sự mô tả tâm tư, tình cảm, sự rung động về tình yêu, sự khao khát và nỗi đam mê về thân xác là rất thật, rất đời thường.

Bộ mặt tình dục trong loại văn chương bình dân được thể hiện theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng của mỗi chử, mỗi câu nói điều đó có thể làm cho một số nhà “ đạo đức ” lên án là dâm ô, tục tỉu, những chuyện không nên nói nơi chỗ đông người. Sự thật là: dù có chỉ trích thế nào đi nữa thì nó vẫn đã tồn tại và sẽ tồn tại vì nó là ý thức châm biếm, óc hài hước của dân tộc, của một lớp người bình dân trong suốt lịch sử tồn tại.

Hôm qua lên núi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em kêu nó cũng không tha
Nó đè nó nhét cái mả cha nó vào

Lại có câu:

Văn chương chữ nghỉa bề bề
Thần L.. ám ảnh mà mê mẫn đời

Hóa ra Thần L.. chi phối cả cuộc sống, bởi vậy không lạ khi người Champa đem hai “cái ấy“ Yoni và Linga đễ thờ phượng. Ngày xưa người Việt cũng như người Tàu đều có khuynh hướng sùng bái tính dục bao gồm sự sùng bái cơ quan sinh dục, sùng bái chuyện sinh nở, sùng bái vấn đề tính giao. Cho nên trong ca dao người ta nói nhiều đến chuyện này. Ông Đổng, bà Banh có thể xem là biểu tượng về tình dục trong ca dao

Có chồng từ thuở mười lăm.
Chồng chê tôi nhỏ không nằm cùng tôi.
Đến chừng mười chín đôi mươi.
Tôi ngủ dưới đất chàng lôi lên giường

Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn cẳng giường gãy một còn ba!
Hết đồng anh lại pha chì
Anh hàn chín tháng cô mình thụ thai

Sinh ra được thằng bé con trai
Về sau, giống bố gặp ai nó cũng hàn.
Tròng trành như nón không quai
Như thuyền không lái như ai không chồng

Thôi thôi, tôi van câu rằng đừng
Tôi lạy cậu rằng đừng
Tuổi tôi còn bé chưa từng nguyệt hoa
Tôi về gọi chị tôi ra
Chi tôi đã lớn nguyệt hoa đã từng

Em đừng khinh quân tử nhỏ nhoi
Con lươn bao lớn nó xoi lủng bờ
Em ơi đừng thấy nhỏ mà rầu
Con ong bây lớn đốt cái bầu cù queo!

Em ơi đừng thấy nhỏ mà khinh
Con thằn lằn bây lớn ôm cây cột đình tổ cha!

Chú ý: Tổ cha: tiếng địa phương có nghĩa là rất lớn

Em đừng chê anh nhỏ mà lầm
Hòn đá đập nằm dưới,
hòn đá cầm nằm trên
Chẳng thà nó nhỏ mà dài
Còn hơn chụp bụp nữa ngoài nữa trong
(Chụp bụp nghĩa là to mà ngắn)

Chẳng thà nó nhỏ mà cong
Còn hơn tổ bố nữa trong nữa ngoài

Cồng cộc bắt cá bầu eo
Chi chê tôi bé, tôi trèo chị coi

Câu đố:
C.. ba chia đút vô l.. ngoáy
Chảy máu ra lè lưởi liếm liền

Câu đố:
Ngất nga ngất ngưỡng tựa cần câu
Tay chân không có miệng trên đầu

Câu đố:
Đi nhai, đứng ngậm ngồi cười
L.. này L.. chẳng sợ ai
Sợ thằng say rượu đ... dai đau L...

C .. to lo chi đói
Cơm nhà L..vợ
Sờ L..béo, đéo l... gầy
Vú nẫy L.. sưng
Ví phấn với vôi
Ví L.. con đĩ với môi thợ kèn

Bà ba đi chợ đường quai
Vừa đi vừa tỉa lá khoai bưng L..

Bà ba đi chợ đường cồn
Vừa đi vừa tỉa lông L.. bán trăm

Trên trời có ông sao
Rua L.. em tua tủa có thua chi nào
Lông tơ lún phún mép L..
Lăn tăng con cá diếc lòn vào lòn ra

Cây trời có cái chỉa ba
Thương em thì hảy đem tra nó vào

Trèo lên cây khế giữa ngày
Váy thì trụt mất, lưỡi cày thò ra
Lưỡi cày ba góc chẻ ba
Muốn đem đòn gánh mà va lưỡi cày

Trời mưa trời gió đùng đùng
Cả bầy C.. lọ mang tơi đi tìm

Cơm ăn mỗi bửa mỗi niêu
Tội gì bắt ốc cho rêu bám L..

Ví ví von von
Anh cho một cái, cỏng con về nhà

Thấy L.. lạ như quạ quạ thấy gà con
Trong nhà đã có đồ chơi
Song le còn muốn của người thêm xinh

Kim mà đâm thịt thì đau
Thịt mà đâm thịt nhớ nhau suốt đời

C.. vạy thì ngoáy L.. già
Ngoáy lui ngoáy tới chết cha L.. già

C.. vạy thì ngoáy l.. già
Ngoáy lui ngoáy tới nó ra nước nhờn

Gió nam non thổi lòn hang chuột
Đ.. em rồi, đ.. nữa được không em

Nhiều phân tốt lúa
Nhiều lụa tốt L..

L... tốt vì lụa Lúa tốt vì phân
Vú em như quả mướp hương
Tay anh phật thủ đôi đường gặp nhau

Hơn nhau tấm áo manh quần
Cởi ra bóc trần ai cũng như ai

Lở khi ăn miếng trầu xanh
Đêm lo ngày sợ mặt xanh như chàm

L.. vàng, bẹn ngọc, đóc san hô
Chóc ngóc như đóc mồ côi

Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ, khóc la đòi chồng
Mẹ giận mẹ phát ngang hông:
“Đồ con chết chủ đòi chồng thâu đêm”!

Chú ý: Đồ chết chủ, địa phương ngữ, có nghĩa là mất dạy Phát: đánh vào người bằng bàn tay xòe (phách)

Đêm bảy ngày ba vô ra không kể
Bán dạ tam bôi tửu
Bình minh sổ trản trà
Nhất nguyệt dâm nhất độ
Lương y bất đáo gia

Đêm tối uống vài ba chén rượu
Sáng ra lót dạ mấy chung trà
Một lần một tháng e vừa đủ
Chắc chắn lương y khỏi tới nhà

Bảy lượt mổi ngày đòi má nó
Đương nhiên y sĩ phải xông nhà ???

Cha chết không lo, lo trâu méo L...
Áo xông hơi của chàng vắt mắc
Đêm em nằm em đắp lấy hơi
Trời mưa gió rét kìn kìn
Đắp đôi dãi yếm hơn nghìn chăn bông

Chuột kêu chút chít trong rương
Anh đi cho khéo đụng giường mẹ la

Chú ý: Ngày xưa cái giường của người đàn bà nhà quê là loại giường chỏng đóng bằng tre già, lâu ngày thành xiu lỏng, đụng vào đó kêu cót két, giống như tiếng chuột kêu chút chít. Có lẽ bà mẹ của cô gái kia đã một lần chợt thức giấc vì nghe tiếng chuột kêu, hoặc nghe tiếng giường kêu.

Mẹ ơi con muốn lấy chồng
Con ơi mẹ cũng một lòng như con

Cô Ba, cô Bốn lấy chồng
Cô Năm ở lại giật mồng tăng tăng

Xót lòng mẹ góa con côi
Kiến ăn lần hồi. L.. lớn bằng mo

Áo dài chẳng nệ quần thưa
Bảy mươi có của cũng vừa mười lăm

Em ham giàu em lấy thằng bé tí ti
Làng trên xã dưới thiếu gì trai tơ

Ngó lên gò mả Ngó xuống gò găng
Gặp chị bẻ măng Trật quần bắt kiến
Thấy tôi hay liếng Chị bảo bắt giùm
Tôi bắt một đổi Thấy cái đùm đen thui!

Gió nam non thổi lòn hang cóc
Phận em nghèo nên mồng đóc khô rang

Gió nam tốc dải yếm đào
Sao anh trông thấy oán anh không vào thắp hương

Anh về sương gió lạnh lùng
Ở đây chung gối chung mùng với em

Anh về để áo lại đây
Đêm khuya em đắp, kẻo gió tây lạnh lùng

Đêm đông trời lạnh như đồng
Mượn chi thì cho mượn, mượn chồng thì không
Làm thân con gái phải lo
Mùa đông rét mướt ai cho mượn chồng

Thương em đút C. qua rào
Không thương rút lại gai quào rách da.
Thương em đút C. qua rào
Tai nghe chó sủa, rút lại nên bị gai cào xướt da.

Trăng lên đỉnh núi mu rùa
Cho anh đ. chịu đến mùa anh trả khoai

Vú em như cái chủm cau
Cho anh bóp cái có đau anh đền

Vú em đang giá một tiền
Cho anh bóp cái anh đền năm quan

Nứng L … mà cạ cây vông
Cạ lên cạ xuống gai châm đầy l...

Vân Tiên ngồi dựa gốc môn
Chờ cho trăng lặn sờ L. Nguyệt Nga
Nguyện Nga biết ý không la
Vân Tiên thấy vậy sờ ba bốn lần

Mười ba mười bốn lum săng
Mười lăm mưới sáu lông quăm mép L.
Mười bảy mười tám thẹn thùng
Hai mươi mười chín như khùng như điên

Ra đường con mắt ngó nghiêng
Về nhà chui chốn buồng riêng vê mồng

Dậm chân xuống đất cái đùng
Vỗ L ...cái phạch chào anh hùng đến đây!

Dậm chân xuống đất kêu bon Vọc C. cho cứng chào con nứng L. Bà Đội cho chí bà Cai Bà nào hay đố chữ cũng váy ngoài L.. trong Nứng l... đỏ mặt Nứng C... đỏ lổ tai Sướng lổ khu su con mắt (lổ khu tiếng Huế là hậu môn)

Cực chi da diếc diếc da
Áo em hai vạc trải ra anh nằm

Nứng C. máu Cái L. què
Trăng lên khuất bóng cây dừa
Làm thân con gái phải chừa đi đêm!

Thương em không dám vô nhà
Đi qua đi lại hỏi: “gà bán không?”

Em là con gái đêm hôm
Anh đừng lui tới mà nam nồm tội em!

Chú ý: Nam, nồm: gió nam, gió nồm, đây ý nói tiếng đồn xấu, tiếng chì tiếng bấc.

Thương nhau nào ngại sang giàu
Tối lửa tắt đèn nhà ngói như nhà tranh

Chị kia lớn mổng cao mu
Lại đây cho tôi gởi con cu trọc đầu
Cu tôi vừa mới đâm lông
Cho mượn cái lồng nhốt đỡ vài đêm

Cu tui ăn đậu ăn mè
Ăn chi của chị mà chị đè cu tui
Tui chưa trách chị mà chị lại trách tui
Con chị đi lên đi xuống nên con tui mang bầu

Con chị mang chín tháng không rầu
Con tui mang hai hòn dái nặng đầu quanh năm

Ôi O bán cồm hai lu
Đi mô tui gởi con cu về cùng
Cu tui tui ấp tui bồng
Chớ bỏ vào lồng mà ốm cu tui
(Tiếng Huế goi O là cô )

Thấy đua, thì cũng đua đòi
Thấy tỉa lông nách cũng xoi lông L..

Tham giàu lấy phải thằng Ngô
Đêm nằm như thể cành khô đâm vào

Tiếc thay con gái mười ba
Liều thân mà lấy ông già tám mươi
Tiếc thay con ngựa bạch mà thắt cái dây cương thừng
Tiếc thay con người ấy thế ma đi ôm lưng cái lảo già

Tiếc thay cây mía ngọt lại sâu
Tiếc con gái tốt mà cái bím bầu không lông

Hởi cô mặc yếm hoa tầm
Chồng cô đi lính cô nằm với ai
Cô nằm cô đẻ thằng bé con trai
Chồng cô về hỏi: Con ai thế này ?

Con tôi đi kiếm về đây
Có cho nó gọi bằng thầy thì cho

Hởi cô cô yếm thắm bùa đeo
Chồng cô cô bỏ cô theo chồng người

Hỡi nàng má đỏ hồng hồng
Cổ cao, miệng rộng, lông L. vắt vai

Hát cho chó cắn, bò lồng
Hát cho con gái bỏ chồng mà theo

Rung rinh nước chảy trên đèo
Bà già lật đật mua heo cưới chồng

Ở đây có đứa lấy trai
Cho nên trời hạn nắng hoài không mưa

Ông già ông đội nón cời
Ông ve con nít ông trời đánh ông
Ông ơi tôi chẳng lấy đâu
Ông đừng cạo mặt nhỗ râu tốn tiền

Tiện đây mận hỏi thăm đào
Vườn hồng đã có kẻ vào hay chưa?
Mận hỏi thì đào xin thưa
Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào

Khứ nhật ngã đề xuân nhất tự
Hà nhân lai đáo phá thành thung
Lang quân bất thức lang quân hận
Tọa tất xuân đề ngọa tất thung

Ngày ấy ta đề ”Xuân” một chữ
Cớ sao ai lại phá thành “thung”
Bởi chàng không rõ nên chàng giận
Ngồi ắt là “xuân”, nằm ắt “thung”

Ngó vô đám bắp khô bao
Muốn vô mà bẻ người ta rào tứ tung
Một mai trống thủng còn vành
Lấy da trâu bịt lại cũng lành như xưa

Đau bụng, lấy bụng mà chườm
Nhược bằng không khỏi, hắc hương với gừng

Em ơi! Trống lũng khó hàn
Dây dùng khó đứt,
người khôn khó tìm

Nước chảy hòn đá lăn cù
Con chị đã vậy thì bèn con em!

Rộng đồng thì gió thổi luôn
Khi vui cô chị khi buồn cô em

Mít ngon anh đánh cả xơ
Chị đẹp em đẹp anh sờ cả đôi

Gió đưa bụi chuối sau hè
Đã ve con chị lại tò vè con em!

Trông chồng mà chẳng thấy chồng
Để em vắng lạnh phòng không một mình

Buồn tình cha chả buồn tình
Biết ai lẻ bạn cho mình kết đôi

Quét nhà long mốt long hai
Cha mẹ đi vắng dẫn trai vô nhà

Chú ý: long mốt long hai: làm dối, quét một chổi sót một chổi. Đây ý nói làm thì vụng về, chỉ giỏi đường trai gái.

Chàng vông mà đậm lúa lép
Rựa lụt mà cắt dép da
Trai tơ mà lấy vợ già
Nhai cơm mà sú thưa:”bà nuốt đi”!

Chú ý: chàng vông: chàng bằng gỗ vông, nhẹ.

Mèo hoang thì chó cũng hoang
Một chàng ăn trộm gặp nàng nhổ môn

Chú ý: nên hiểu theo nghĩa bóng (gian phu dâm phụ)

Cầm chài mà vải bụi tre
Con gái mười bảy đi ve ông già!

Một vợ mà xử không xong
Còn đòi hai vợ cho cong … cái xương suờn
Từ nay sống cũng bằng không
Thôi rồi cái kiếp làm chồng làm cha

Cho dù có sống đến già
Cho dù béo tốt cũng là phí toi
Bây giờ pháo đả tịt ngòi
Gia tài còn lại … một vòi nước trong

Củ lang nấu lộn củ mì
Cháu lấy chồng dì kêu dượng bằng anh

Xứ tôi có núi “Xách Quần”
Lấy ai thì lấy xin đừng lanh chanh
Yêu anh thì giữ lấy anh
Xin đừng ăn tỏi chê hành là hôi

Xách quần chạy ngược chạy xuôi
Chạy mỏi cẳng rồi đứng lại bơ vơ …

Con gái chơi với con trai
Coi chừng cặp vú như hai sọ dừa

Có chồng thì mặc có chồng
Tôi đi ngủ dạo kiếm ít đồng mua rau!

Một hai họ nói rằng không
Dấu chân ai đứng bờ sông hai người

Mẹ ơi mẹ bạc như gà
Con chưa lẻ mẹ, mẹ đà lẻ con

Ai về nhắn với ông câu
Cá ăn không giật để lâu mất mồi

Cam đường bóc vỏ còn the
Thấy em còn nhỏ anh ve để giành

Chú ý: cam đường: loại cam dại trái nhỏ, thường mọc dưới chân núi, mùi thơm như mùi cam, lá giống lá chanh, cây có gai như gai quít, trái chín ăn rất ngọt, trái xanh thì đắng và hơi chua.

Thằn lằn tặc lưỡi mái tranh
Đôi ta còn nhỏ để giành mai sau
Bông thơm nở cạnh bìa rừng
Ong ve chưa dám đậu, lũ bướm đừng lau chau!

Cô tú kẽo kẹt cậu cai
Vợ chồng thuyền chài kẽo kẹt dưới sông

Con chim điểu nó biểu con chim huỳnh
Biểu tổ chức, biểu nhỏ, biểu mình ưng ta
Chim chuyền bụi ớt líu lo
Líu lo bụi ớt đừng cho con chim chuyền

Liệu bề dát được thì đau
Đừng gầy rồi bỏ thế gian họ đào

Trời sinh cái cửa ra vào Sao em lại khoe sắc tài
Độc bình để trống nhành mai anh cắm vào!

Chú ý: đào (đào bới): chưởi rủa

Em ơi anh bịnh nhức dầu
Hay đi đái rát lại đau ngọc hành
Thuốc gì đỏ đỏ xanh xanh
Thì em đi lấy cho anh một liều

Sáng trăng tôi được chồng ai
Tôi cột gốc xoài ai chuộc cho tôi
Ba quan tiền điếu bó mo
Con heo đóng cũi tôi cho chuộc chồng

Chú ý: Đại ý: một gã chuyên “hai hoa” bị gái ngoan bắt được trói lại rồi đánh tiếng. Quan tiền điếu bó mo: tiền đúc bằng đồng điếu, tức loại đồng tiền thau. 1 quan = 10 tiền; 1 tiền = 60 đồng. Đem những đồng tiền bó vào mo cau cho dễ mang.

Những mạng thích chí ngao du
Dạo chơi cho biết xuân thu thế nào
Nhất lê, nhì lựu, ba đào
Nhìn xem thấy cảnh muốn vào bẻ bông.

Thương cha nhớ mẹ có hồi
Thương anh lúc đứng lúc ngồi không an
Ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu dãi yếm cho chàng sang chơi

Ước gì dãi yếm em dài
Để em buột lấy những hai anh chàng

Ai ơi chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa người ta có thì
Chơi xuân kẻo hết xuân đi
Cái già xồng xộc nó thì theo sau

Chẳng ăn chẳng mặc chẳng chơi
Bo bo giử lấy của trời làm chi

Bà già đã tám mươi tư
Ngồi bên cửa sổ viết thư tìm chồng

Trai tơ lấy gái nạ dòng
Cầm bằng uống máu làng trong làng ngoài

Cô kia má đỏ hồng hồng
Cô chửa có chồng, còn đợi chờ ai

Buồng không lần lữa hôm mai
Đầu xanh mấy lúc da mồi tóc sương

Cô kia cắt cỏ bên sông
Cái váy thì cột, cái lông thì dài
Thuyền chài nó trả quan hai
Thưa rằng chẳng bán để dài quét sân

Cổ tay em trắng lại vừa tròn
Để cho ai gối đến mòn một bên

Nghiêng tai hỏi nhỏ ông Phật rằng:
Trai thanh lấy gái có chồng được không?

Chơi cho thủng trống long bồng
Rồi ra ta sẽ lấy chồng lập nghiêm
Chơi cho thủng trống long chiêng
Rồi ra ta sẽ lập nghiêm lấy chồng

Tính quen chừa chẳng được đâu
Vạ làng, làng bắt mấy trâu mặc làng

Không chồng mà chửa mới ngoan
Có chồng mà chửa thế gian thường tình

Em mất chồng em chẳng có lo
Anh đây mất vợ nằm co một mình

Em đây là gái năm con
Chồng em rộng lượng em còn chơi xuân

Có chồng càng dể chơi ngang
Đẻ ra con thiếp con chàng con ai

Hai tay cầm lấy quả hồng
Quả chát phần chồng, quả chín phần trai

Vú sửa mà bửa làm đôi
Nữa cho con bú, nữa cho trai đem về

Đêm nằm vuốt bụng thở dài
Thương chồng thì ít thương trai thì nhiều

Mày ăn cơm hay ăn khoai
Một bài thơ ấy ngâm hai ba lần

Chử tình đáng giá ngàn vàng
Từ anh chồng củ đến chàng là năm
Còn như yêu trộm nhớ thầm
Họp chợ trên bụng đến trăm con người

Đánh tôi thì tôi chịu đau
Tánh tôi hoa nguyệt chẳng chừa được đâu

Lẳng lơ chết cũng ra ma
Chính chuyên chết cũng chôn ra ngoài đồng
Lẳng lơ cũng chẳng hao mòn
Chính chuyên cũng chẳng sơn son để dành

Cau khô mà bỏ hộp đồng
Mặt mi không xứng làm chồng tau mô

Chưa quen đi lại cho quen
Tuy rằng cửa đóng mà then không gài

Em đang bắc nước sôi sôi
Nghe anh có vợ, quăng nồi đá vung

Gặp nhau từ bến Đại Đồng
Quên nhau hay đã có chồng mà quên

Đêm đêm ngồi dưới bóng trăng
Thương cha nhớ mẹ không bằng thương anh
Đêm nằm lưng chẳng bén giường
Mong cho mau sáng ra đường gặp anh

Thương anh chẳng dám nói ra
Chiều chiều đi dạo vườn hoa khóc ràn
Đêm nằm khô héo lá gan
Mong cho mau sáng ra đàng gặp anh

Ngó lên trăng chúc sao nghiêng
Vui chung với bạn sầu riêng một mình

Ngồi buồn nghĩ càng thấm
Hột cơm tấm cắn làm hai
Rau lang đỡ bữa liễu với mai đừng lìa
Em với anh như khóa với chìa
Đừng để cho ống liệt, khóa với chìa lìa nhau

Chú ý: bụng ống khóa bị hư

Bóng trăng ngã lộn bóng tre
Xin chàng đứng lại mà nghe thiếp thề

Vườn đào, vườn lựu vườn lê
Bởi người lấy nhụy buớm xê ra ngoài

Nghĩ mình lại giận lấy mình
Ao chưa đậu sống rập rình tra khuy

Chú ý: Đậu sống: Ao chưa may đường sống lưng

Đèn hết dầu đèn tắt
Nhang hết vị hết thơm
Anh đừng lên xuống đêm hôm
Để thế gian đàm tiếu tiếng bấc tiếng nồm tội em

Tay cầm cọng lạc bẻ cò
Lòng thương da diết, giả đò làm lơ
Thương sao thương dại thương khờ
Trong nhà không dám khóc, ra bụi bờ khóc than

Hai tay vin lầy đòn rồng
Tội trời con chịu theo chồng con cứ theo
Ra đi cha mắng mẹ rầy
Không đi thì sợ ngoài này anh trông

Con cu bay bổng qua sông
Hỏi thăm cô đó có chồng hay chưa?
Có chồng năm ngoái ngày xưa
Năm nay chồng để như chưa có chồng

Đói lòng ăn trái khổ qua
Nuốt vô thì đắng, nhả ra bạn cười
Bạn cười thì mặc bạn cười
Tháng năm đi cưới tháng muời có con

Có con nên phải thua người
Mắc cho con bú, mắc cười với con.

Đang khi lửa tắt cơm sôi
Lợn kêu con khóc chồng đòi tòm tem
Bây giờ lửa đã cháy lên
Lợn no con nín, tòm tem thì tòm

Bài ghi chép này chỉ làm mỗi một việc là thu thập các câu ca dao, tuc ngữ liên quan đến chuyện này và cũng rất mong rằng quí vị có biết thêm thì xin gởi về cho chúng tôi để cho tập hợp này được phong phú hơn. Nếu không, e có ngày nó sẽ mai một bỏi vì đây là loại văn chương truyền khẩu mà bây giờ thì người ta xữ dụng giấy và internet nhiều hơn là nói.

BS HỒ ĐẮC DUY

Tục ngữ phong dao (trích “Tục Ngữ Phong Dao” của Nguyễn văn Ngọc) Ca dao

Ba bà đi chợ đường quai,
Vừa đi, vừa tỉa lá khoai bưng L.
Ba bà đi chợ đường cồn
Vừa đi vừa tỉa lông L. bán trăm.

Nước nóng đổ lọ bình vôi
Tôi ngồi tôi nghĩ bố tôi, tôi buồn
Bố tôi dở dại dở khôn,
Say mê cái L. bỏ mẹ con tôi.

Câu đố:
Ba bà mà giang chân ra
Một ông đứng giữa mà tra C. vào.
(ba ông đầu rau và nồi cơm)

Ba ông ngồi ghế
Một ông cậy thế,
Một ông cậy thần
Một ông tần ngần đút C. vào bếp.
(Bể thổi lửa)

Bì bà, bí bạch chân cò
Bí ba bí bách, nằm co giữa giường
Đoạn rồi sờ vú sờ sườn
Sờ sao cho nó đỡ buồn mà thôi.
(Bánh dầy)

Bốn chân chong chóng, hai bụng kề nhau
Cắn giữa phau câu, nghiến đi nghiến lại.
(cối xay)

Bốn chân mà lại có đuôi
Đầu như đầu c., lưng lại gù lưng.
(con chuột)

Cái gì vừa quả vừa hoa,
Con nít cũng thích ông già cũng mê
Ra đường dù thấy tràn trề
Ngắm nhìn thì được, mân mê thì đừng
(hai “quả đào tiên”).

Cái hoa tim tím, cái nhị điều đều,
Đàn ông đâm nhiều, đàn bà đâm ít.
(cái máy khâu)

Canh một thì trải chiếu ra,
Canh hai bóp vú, canh ba sờ l.
Canh tư thì lắc om sòm
Canh năm cuộn chiếu ẳm con ra về.
(Người kéo vó)

Chấm chấm mút mút đút vào lỗ trôn,
Hai cái lông l. cái dài cái ngắn.
(xỏ kim)

Chưa chết đã đem đi chôn
Chưa ra đầu ngõ, vạch lồn xem ghe.
(Người cầm bó rơm xin lửa)

Chưa hỏi đã cưới liền tay
Bức chí ta nên phải lấy mày
Đêm nằm tơ tưởng sờ cùng mó
Mó đến mày, lại sướng đến ta.
(cái quạt)

Gầy gò có bốn cái xương
Cái giải thòng thõng vướng anh c. dài.
(Quả nhãn)

Già thì đặc bí bì bì
Con gái đương thì rỗng toách toành toanh.
(cau lúc già và lúc là cau hoa)

Lồm xồm hai mép những lông
Ở giữa có lỗ đàn ông chui vào
Chui vào rồi lại chui ra
Năm thì mười họa đàn bà mới chui.
(Cái áo tơi)

Già ăn với cà kheo
Lại thêm c. lõ, lại đèo nắm lông.
(Miếng giầu thuốc)

L. già da dính tận xương
Váy xanh mỏng mảnh lại thương c. dài.
(Cối giã gạo)

Lù lù như mu l. chị
Lị xị như đầu c. tôi
Ngày ngay đi khắp mọi nơi
Đến đêm lại chui vao mu l. chị.
(Con rùa)

Lưng tròn đít lại bảnh bao
Mân mân mó mó đút ngay vào
Thủy hỏa âm dương sôi sình sịch
Âm dương nhị khí sướng làm sao.
(điếu thuốc lào)

Mình bằng quả chuối tiêu
L. bằng vỏ trấu, lổ bằng niêu.
(Con chuột)

Mình tròn, da lại trắng tinh
Hể nóng đến mình thì ưỡn vú ra
Ăn phải thịt gà lại tịt vú đi.
(bánh đa sát-kê)

Mình tròn trùng trục, đầu toét toè loe
Đút vào con gái, cô con gái nghe,
Đút vào bà lão, bà lão lắc.
(đôi hoa tai)

Người thì cao lớn trượng phu
Đóng mười lần khố, trật cu ra ngoài.
(cây chuối có hoa)

Rành rành ba góc, giữa con cóc ngồi
Hai bên thiên lôi, hai bên địa võng.
(hai cái vú)

Rau âm phủ nấu với mủ l. tiên
Ngựa cửa quyền nấu với ả l. tranh.
(Măng nấu với rươi, cua nấu với khế)

Thoạt vào thì vén váy lên
Cái dưới mấp máy, cái trên gật gù
(dệt cửi)

Trên lông dưới lông,
tối lồng làm một
(con mắt)

Vừa bằng cổ tay đâm ngay vô l.
Gặp ông quan ôn, bỏ l. mà chạy.
(Con chuột và con mèo)

Tục ngữ phong dao

Anh em bất nghĩa chi tồn
Anh đánh miếng l. em đánh miếng gh.
Anh em bất nghĩa chi khoèo
Anh thì đ. mèo, em lại cầm đuôi.

Bủng người tươi đ.
Ba chiếc sóng cồn, mấy cái lông l. rụng sạch.

Bà cốt đánh trống long tong Nhảy lên nhảy xuống con ong đốt l. Bà đội cho chí bà cai Bà nào hay đố chữ cũng l. ngoài, váy trong. C. ai vửa mũi người ấy. Của l., l. đòi, của c., c. quên. Có l. thì giữ, c. ông Chữ hay đi đêm. Con mày con nuôi chẳng bằng con c. làm ra.

Chơi no bỏ gio vào đ.
Chồng chết còn chửa hết tang
L. đà ngấm ngáp như mang cá mè.

Đánh đĩ gặp năm toi c.
Đĩ có tông, ai giồng nên đĩ
Đủn đỡn như đĩ được cái đanh.
Đẻ con khôn mát l. rời rợi
Đẻ con dại thảm hại cái l.

Đi sau ăn rau bà đẻ,
Ăn giẻ chùi trôn, ăn l. chấm muối.

Đĩ xơ, đĩ xác, đĩ xạc, đĩ xờ
Đĩ ở trên bờ, đĩ lặn xuống ao.

Gà Tò, lợn Tó, vó Vạn Đồn,
l. Cổ Am, c. Hành Thiện.

Gái đâu có gái lạ đời,
Chỉ còn thiếu một ông trời không chim.

Giữ được đằng trôn, đằng l. quạ mổ.
Trai thấy l. lạ như quạ thấy gà con.

Già thì già tóc, già tai,
Già răng già lợi, đồ chơi không già.

L. rằng l. chẳng sợ ai,
Sợ thằng say rượu, đ. dai đau l.

Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo
l. không cạp, l. méo làm ba.

Mưu con đĩ, trí học trò.
May hơn khôn, lớn l. hơn đẹp.
Nuôi con chẳng biết tính con
Hể vú gai gạo thì l. chớp đông.

Nứng c. thì vặc đến nhà
L. còn đau mắt không ra đến ngoài.

No cơm ấm cật dậm dật mọi nơi
Quần áo tả tơi mọi nơi chẳng dật.

Nằm đất hàng hương còn hơn nằm hàng cá
L. cô hàng cá còn nhẵn hơn má anh chàng hương.

Nhăn nhở như l. lở sơn.
Quang không lành, mắng giành không trơn
L. không lành, mắng quanh hàng xóm.
Rền rĩ như đĩ phải tim la.

Ra đường ai nói thế nào
Về nhà lấy thớt lấy dao băm l.
Thấy đua thì cũng đua đòi
Thấy tỉa lông nách, cũng xoi lông l.

Trân trân như l. trần không đáy.
Uống rượu ngồi dai, dái mài xuống đất.

Văn chương chữ nghĩa bề bề,
Thần l. ám ảnh cũng mê mẫn nguời.
Xót lòng mẹ góa con côi
Kiếm ăn lần hồi, l. lớn bằng mo.

BS HỒ ĐẮC DUY

================================

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Chán Cơm Thèm Phở


Chiếc xe hơi màu đen mới cóong xịch đỗ trước cửa một nhà nghỉ nằm khuất trong con đường nhỏ ở khu vực Trung Hòa - Nhân Chính, Hà Nội. Chẳng cần chú ý đến xung quanh, người đàn ông đầu tóc bóng mượt sực nức nước hoa khoác tay cô gái còn khá trẻ vào đăng ký phòng.

Không đợi khách phải nhắc nhở, hai người thanh niên phục vụ tại nhà nghỉ vội vã lấy tấm bạt trùm qua chiếc xe, che kín biển số. Rất chuyên nghiệp, cô gái bước lên cầu thang, còn người đàn ông nhận chìa khóa phòng, dặn dò mang đồ uống rồi đi theo. Sau hai giờ bên nhau, họ trả phòng, người đàn ông vội vã lên xe còn cô gái bước vào một chiếc taxi chờ sẵn. Cả hai tất tả về cơ quan làm việc khi đồng hồ đã điểm 13h45.
Nhân viên nhà nghỉ này chẳng buồn thống kê xem có bao nhiêu cặp tình nhân dắt nhau vào đây mỗi ngày. Khách đến rồi đi trong chỉ trong vài giờ nghỉ trưa, đa phần đều ăn mặc rất lịch sự, nom giống vẻ những có địa vị trong xã hội.

Có người bảo: "Nếu cho thang điểm 100, hôn nhân của tôi có thể chấm 80 điểm, 20 điểm còn lại tôi cần được bù đắp bên ngoài". Người thì nói: "Với gia đình tôi chỉ có trách nhiệm không có tình yêu. Vì con cái và lương tâm, tôi không ly hôn nhưng cũng không thể lừa dối tình cảm của mình". Có 1001 lý do để ai đó tìm đến những phút giây ngoài chồng, ngoài vợ. “Cặp bồ” bỗng chốc trở thành một thứ mốt thời thượng lan nhanh trong giới doanh nhân lúc nào không hay.

Ông Cường, giám đốc một công ty tư nhân chuyên về lĩnh vực xây dựng, trong một lần nhậu cùng bạn bè hùng hồn tuyên bố: “Vợ giống như món thịt bò, làm sao các ông chồng có thể nhai từ ngày này sang ngày khác, nếu như các bà vợ không biết tự đổi món bằng cách chế biến mình thành bò quay, bò tái, bò xào…”. Câu nói đầy ẩn ý của Cường khiến cả bàn nhậu toàn những ông chủ doanh nghiệp vỗ tay rầm rầm hưởng ứng. Minh chứng cho quan niệm khá thoáng của mình, Cường thay bồ như thay áo, cô nào cũng "bốc lửa" khiến không chỉ bạn bè mà ngay cả đối tác làm ăn cũng phải ngưỡng mộ.

Vợ đẹp, con ngoan, một tòa nhà khá sang trang ở giữa trung tâm Hà Thành - những gì mà Dũng, giám đốc một công ty chuyên về lĩnh vực du lịch đang có luôn được họ hàng, làng xóm coi đó là mục tiêu để họ phấn đấu. Ông cứ giữ cái hư danh về một gia đình lý tưởng của những năm 90 cho đến một ngày ông tham dự bữa tiệc chiêu đãi cùng bạn bè, rượu ngon, có các em chân dài chiều chuộng.

Đêm ấy, lần đầu tiên trong vòng 10 năm, kể từ khi cưới vợ, ông không về nhà, dù chỉ cách đó khoảng 4km. “Trẻ không chơi, già đổ đốn”, câu nói này quả là đúng khi áp vào trường hợp của ông Dũng. Được các em chân dài với “kỹ nghệ cao” chiều chuộng, ông trượt dài trên tình trường. Dù vẫn yêu con, có trách nhiệm với gia đình song cũng kể từ đó, ông bắt đầu sinh ra chứng “hám của lạ” và càng ngày ông càng thấy bà xã mình chậm đổi mới. Đi đâu cũng một kiểu tóc, một nụ cười quen thuộc, một lối ăn mặc giản đơn, khiến ông coi việc có em chân dài bên cạnh như một phần tất yếu trong các bữa tiệc tùng.

Chuyện xem "vợ là địch, bồ là ta" được không ít doanh nhân sử dụng như một phương châm hoạt động thời bình. "Sống trong lòng địch luôn nhớ đến ta, chiến sự xảy ra lại về với địch", Giám đốc một công ty chuyên về trang trí nội thất tại TP HCM ví von. Bản thân ông này cũng không giấu chuyện mình có tới 3 cô bồ cùng một lúc. Ông quan niệm có "em út" là để thêm hương vị cuộc sống và chia sẻ niềm đam mê riêng và những mệt mỏi trong công việc của mình chứ không phải là mục tiêu chủ yếu. Gần 20 năm chung sống, bà vợ ông hiểu tính "hoa lá" của chồng nên làm ngơ, miễn là ông vẫn chu toàn trách nhiệm với gia đình.

Mỗi tuần, ông bố trí lịch "làm việc" với các cô bồ gần như theo một lập trình máy vi tính. Thứ 2, 3 ông đi ăn trưa hoặc tối với cô Mai - chuyên gia về tư vấn pháp luật. Hai ngày kế tiếp, ông dành thời gian nói chuyện với người yêu khác - một PR gạo cội cho các công ty nước ngoài. Thứ 6 là thời gian với "bà vợ hờ" già nhưng có nhiều mối quan hệ trong giới quan chức. Thứ 7, chủ nhật không thể thiếu cô bé xinh xắn thư ký mới ra trường nhưng hát karaoke rất hay, nếu dẫn đi tiếp khách cuối tuần thì hết sức hiệu quả.

Ông cho rằng nếu công việc gắn thêm chút tình cảm vào sẽ thân mật theo kiểu gia đình. Chính quan niệm như vậy nên ông không ngần ngại ôm ấp hoặc đưa quý cô vào khách sạn. Thế nhưng, cô bồ nào cũng đòi hỏi được sở hữu tuyệt đối nên không ít lần ông rơi vào những tình huống "tréo ngoe". Các nhân viên công ty của ông cũng thường xuyên chứng kiến cảnh 3 bà một lúc xông vào văn phòng ngài giám đốc để "làm cho ra lẽ". Thậm chí, sau những trận om sòm như vậy, nhiều nhân viên che miệng cười khi thấy sếp bầm tím mặt mũi tay chân.
Bà Nguyễn Thị Thanh Huyền, chủ một khách sạn trong con hẻm trên đường Phan Văn Hân, quận Bình Thạnh, Saigon, cho hay những trận đánh ghen doanh nhân không thiếu ở chỗ nghỉ của bà. "Khách đến thường chạy luôn xe vào sảnh khách sạn, để quay đầu ra ngoài, thế mà không hiểu các bà vợ làm thế nào cũng lần được dấu vết để theo bắt ghen", bà nói. Theo bà Huyền, những lần như vậy khách sạn lại phải thuyết phục khách hàng "tình thương mến thương" mà về nhà nói chuyện gia đình, chứ không dám gọi công an vì sợ mất khách.

Ông Hải, một giám đốc khác ở Saigon cũng vì cái tật hẹn hò ngoài luồng này mà đang đối mặt với phiên tòa ly hôn do vợ khởi động. Song, ông vẫn luôn phân trần: "Làm ăn thì phải vậy. Giống như các bữa tiệc tùng chiêu đãi, làm sếp mà không có "chân dài" sao đáng mặt doanh nhân thành đạt". Kết quả là tòa xử chấp thuận ly hôn, vợ ông được quyền nuôi con còn quyền điều hành công ty của ông dần dần do cô bồ thư ký thâu tóm, kể cả chuyện tài chính.

Hiện tượng ngoại tình hay cặp bồ trong giới công sở đang nổi lên như một căn bệnh của cuộc sống hiện đại, hầu hết xuất phát từ nhu cầu được giãi bày, chia sẻ, tôn trọng... của người vợ hoặc chồng khi gia đình xảy ra khó khăn, mâu thuẫn. Họ tìm đến với nhau không chỉ cho nhu cầu về thể xác mà đó còn là sự thiếu hụt trong tâm hồn.

"Tối nay có việc không về nhà" hay "Anh bận đi tiếp khách cơ quan" - nhiều người vẫn thường gọi điện thông báo với người nhà như vậy. Bận giao tiếp hay đi nhậu với hội bạn... vẫn là lý do chính đáng và thường gặp nhất mà các ông chồng hay nói với vợ mình. Nhưng vẫn còn một số lý do không thể nói ra là họ không muốn về nhà vì đã chán ngấy tiếng cáu gắt của vợ nhưng vì chút sĩ diện bản thân họ không muốn ly hôn. Mỗi người khi làm việc đều có những lý do riêng, rốt cuộc ai đúng ai sai bản thân cuộc sống cũng không có đáp án
Nguyên nhân dẫn đến việc đàn ông ngoại tình, phần lớn do người chồng không còn cảm thấy bị hấp dẫn từ chính người vợ của mình, hay họ chán ngấy cảnh gây gổ, cãi vã thường xuyên trong gia đình... Bên cạnh đó, sau nhiều năm kết hôn, nhiều bà vợ trở nên lười và thụ động trong việc chăm sóc bản thân mình. Khi không tìm được nét đẹp của vợ và không còn rung động nữa, họ sẽ đến với người phụ nữ khác.

"Ngọn lửa đam mê giữa vợ chồng lâu ngày dễ bị lụi tắt, người vợ phải lựa chọn thời cơ để thắp nó lên. Nếu không, ông chồng sẽ nhờ đến người đàn bà khác làm việc ấy. Và đó là một trong những lý do khiến đàn ông lập "phòng nhì", một chuyên gia tư vấn của tổng đài 1080 Bưu điện TP Hà Nội nói.

Phan Linh Anh



-------------------------------------------------------

Bạn đọc viết


ngan ngu

= tha lam BE ONG LON hon la lam LON ONG BE
= Quan TO sung NHO,quan NHO sung TO
= Vo CA vo HAI,hai VO deu la vo CA.

Post by: P Truong

===============================

Thưa qúy vị,

Ở Việt Nam bây giờ nở rộ phong trao nghỉ trưa và đi ăn trưa với xếp.

Không có xã hội nào bê bối như xã hội Cộng nô, theo báo chí và các web. trong nước phổ biến thì ở Việt Nam bây giờ các chủ quán ăn khai thác tối đa dịch vụ cho mướn phòng nghỉ trưa 1 hay vài giờ đồng hồ để các quan lớn và mấy bà, mấy cô nhân viên thư ký (qua mặt chồng) có dịp "chìều xếp" và nhân tiện cũng đổi món lạ luôn, chứ ăn cơm với chồng hàng ngày chán quá, nay "ăn phở" với xếp lớn thì cảm thấy đã hơn nhiều . NT tôi không biết làm thơ nhưng có cái thú đam mê là hay sưu tầm thơ để đọc. Xin ghi lại nguyên văn bài thơ đăng trên website ÐV :

CHÁN CƠM THÈM PHỞ

Phong trào giờ nghỉ ăn trưa
Nhân viên thư ký xếp đưa đi liền
Món ăn khoái khẩu nhiều tên
Luch trưa thoải mái, chồng con biết gì
Phòng riêng "kiểu cọ" đê mê
Nhân viên, xếp lớn hả hê dâm tình
Cơm no, bò cỡi em xinh
Tăng lương, lên chức, ký nhanh nàng mừng
Tối về : Ðừng "ấy" anh cưng
"Cơ quan nhiều việc em làm mệt ghê"
" Ðêm nay tạm nghỉ anh nghe"
"Ðêm mai em khỏe, anh đè anh chơi"

Trời ơi ! Nón cối lả lơi
Vợ ngươi nó "thụt'' đã đời là sao
Tác phong đạo đức úi dào
Già Hồ khuyên bảo cháu bao nhiêu lần.

Phoenix, ngày 2/2/2007




User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Chống Gậy Lên Mạng


Tạp văn Thế-Uyên

Trong một bài văn viết cách đây chưa lâu, người viết có kể trong bài tạp văn “Người đứng lại “ (đã đăng ở tạp chí Thế Kỷ 21) những lý do tại sao đứng lại không lên Mạng (Net, Lưới…), và cũng vì đương ngồi trước vi tính, kể luôn cả những bất tiện bất lợi của việc lên Mạng, do những người quen thuật lại. Kể như tưởng phen này nhà văn già đứng lại ngoài mạng lưới luôn, cho tới ngày cả Chúa, Phật, Lão và Allah gọi về…Nhưng, như những dân bóng tròn thường nói, quả bóng còn lăn còn nhiều truyện bất ngờ, làm người chân thấp chân cao chống gậy chĩa bốn, đi kiểu chấm phẩy, phải tiếp tục đi tới thôi. Dù từng quãng ngắn.

Nguyên nhân trực tiếp thúc đẩy đi tới là do đứa con út, tạm gọi tắt là út D, nhận lời (sẽ) để dành tiền đứng ra lập một nhà xuất bản tài tử, đặt tên là Thái độ Xanh, để xuất bản những bản thảo đã viết nhưng chưa in của chính bố nó.

Những bản thảo đã hoàn tất: Tình dục trong văn chương nữ Việt nam, Hà nội thập niên chót tk 20, Tự truyện một người tai biến máu não…Trong thế kỷ trước, mới qua đây thôi, ít khi có việc ứ đọng bản thảo như thế.

Chính cậu út D đã chọn cái tên này, nó bảo xưa kia bố đặt tên toàn Thái độ đen với xám…xui lắm. Hơn nữa tuổi trẻ làm giám đốc xuất bản, thì mầu sắc phải xanh tươi thôi, còn xanh là xanh da trời , xanh nước biển hay xanh lá cây, đợi cậu Út pha mầu mới biết - nó là đứa duy nhất trong nhà biết vẽ, biết đọc và thích tiếng Việt. Sách in ra sẽ bán trên Mạng là chính, chỉ mong sớm thu được vốn về, in cuốn kế tiếp, cũng của bố già thôi (sau này nếu bà con thân hữu muốn mượn bảng hiệu, cứ việc bỏ vốn ra…). Cậu út D, như ở nhà thường gọi, đang thi lấy bằng kiến trúc sư tiểu bang CA, đang hành nghề kiến trúc và đai đen đệ I đẳng, thường bận ngập đầu, nhưng vẫn nhận lời (sẽ) in sách cho bố, vì những lý do không-văn chương như sau: từ khi cao niên bố thường nói viết văn là hobby chính của mình, và bản thảo có được in thành sách mới khuyến khích viết tiếp. Và có viết tiếp mới có cơ hội động não tứ tung, một thứ thể dục thể thao cho não bộ đang bị chứng lãng của người già và dám bị mấy con virus của bệnh Az. cắn, gậm nhấm, ăn, nuốt khá nhiều phần trung tâm trí nhớ. Vậy in sách cũng là một thứ therapy, writing therapy…Và sau cùng lý do quan trọng nhất, là cậu ta chưa lấy vợ.

Có hai loại người thường hay ghét bỏ sách vở hải ngoại tiếng Việt: loại thứ nhất là một số không ít các bà vợ nhà văn, cứ thấy chồng viết lách là cằn nhằn cau có. Cho là vô bổ vô ích vô tích sự và tiền không vô. Có một vị tiến sĩ mê sưu khảo văn cổ Việt nam, đã có nhiều bài giá trị được đăng tải, nhưng khi viết phải đợi bà vợ ngủ yên, mới dón dén ra phòng khách viết và lách (lách bà vợ). Một trí thức khoa bảng thông thạo nhiều thứ tiếng Việt Hán Nôm Hoa Pháp Anh Đức…viết nhiều bài sưu tầm giá trị về đông y và văn học (nhờ đọc vị này mới biết kiểm duyệt có từ thời vua nào và “Nước vỏ lựu máu mào gà “ là gì, tác động ra sao). Thông thái như vậy và khéo chia xẻ kiến thức cho mọi người, vậy mà sau khi về hưu khi bàn với một bạn văn ở Mỹ về phí tổn in một bản thảo đã viết xong, thì bà vợ xen vào, trách ông bạn là rủ rê chồng bà tiêu phí tiền bạc. Ông bạn ở Mỹ này thuộc loại vui tính, trả lời : thà chị để anh viết sách in sách, còn hơn là để nhàn rỗi anh mê bồ nhí, tốn hơn nhiều (hậu quả câu nói đùa là không thấy sách nào ra đời và ông ở Mỹ mất bạn luôn). Loại thứ hai là Công an VN, nhất là Công an Hải quan, cứ thấy sách tiếng Việt in ở hải ngoại, là mắt trợn lên miệng mím lại, làm như thấy hiện hình lên mấy con trùng cúm gà cúm vịt cúm chim. Phải tịch thu gấp gấp cho vào nồi ninh bột giấy tiệt trùng…kể cả những sách cán bộ đảng viên mang về để nghiên cứu.

Làm nhà xuất bản, in sách, bán sách trên Mạng, quảng cáo tiếp thị…toàn là những công việc cần trao đổi bàn tính, gửi bài qua lại nhiều…chỉ email mới thích hợp trong thời hiện đại. Nhưng muốn có email, phải lên Mạng, vô Lưới ... Vậy thì ta lên Mạng thôi, như mọi người, như bao nhiêu người khác trong mười năm vừa qua. Nhưng với một người còn một tay trái, não bộ sứt mẻ lung tung, máu chảy lạng quạng chỗ tắc chỗ không, lên Mạng là cả một vấn đề, một công trình không nhỏ. Các con trai con dâu (tôi không có con rể ) thường xì xèo sau lưng tôi: Đừng ai chỉ cho bố, bố sẽ hỏi suốt ngày đấy… Nhưng thấy bố đã “hạ quyết tâm” lên mạng, thì cũng đành chiều theo thôi.

Và sự thực đã xẩy ra đúng là như vậy. Ai cũng bị tôi động viên, trưng dụng làm thầy, làm mentor, làm cố vấn, kèm từng nấc từng bước, hì hà hì hục. Nhất là tôi bây giờ thuộc loại thông minh nhưng chậm hiểu, chóng nhớ nhưng mau quên, tiến hai bước lùi một bước, sáng nhớ kỹ chiều quên sạch… Bị làm thầy cho tôi nhiều nhất là vợ chồng đứa con cả, chồng là một tiến sĩ chuyên về gene, cuối ngày rời phòng lab lái xe cả tiếng vừa về tới nhà bố đã nhờ điều chỉnh không printer thì monitor. Nàng dâu trưởng xinh xắn, một nha sĩ tốt nghiệp Sài gòn vừa nuôi hai con nhỏ vừa học năm 3 Nha khoa trở lại để lấy bằng Mỹ, bị tôi hỏi nhiều nhất vì nàng tối ngày quanh quẩn trong bếp vì đang kỳ nghỉ hè, bếp lại đối diện với bàn computer của tôi. Nàng kiên nhẫn giảng giải cho học trò già chậm hiểu. Còn vợ tôi đâu, sao không đóng cửa dạy chồng?

Bà vẫn có đó, hiện diện ngày và đêm, nhưng ngay từ ngày đầu đã cười thật tươi tuyên bố: Đừng ai hỏi tui nhé vì tui tốt nghiệp ra trường từ lúc chưa có Net, hay email… Nói xong, bà lấy mũ rủ hai đứa cháu đi chơi, một đứa gái ông nội đặt tên là Misa, còn đứa em trai bốn tuổi hỏi nó tên gì đã có lần trả lời: Minh –đát –com (Minh.com )…vì ba tuổi đã biết chơi computer game. Nghĩa là mọi người chung quanh, già trẻ lớn bé, ai cũng giỏi vi tính hơn tôi hết. Tôi giống như anh chàng sợ vợ trong một cổ tich Mỹ, vác súng vào núi chơi ngủ quên một giấc, tỉnh dậïy thì thời gian đã trôi qua 20 năm.

Nhưng rồi bà vợ tôi cũng không đứng ngoài cuộc được lâu. Kỳ nghỉ dài đã chấm dứt, ông chồng tiến sĩ lái U.Haul to bự chở đồ đi trước, cô con dâu mang theo hai con lái xe nhỏ đi theo, đêm nay vượt đèo xuôi nam, đi học trường mới ở SF…Hai vợ chồng già ra tận vỉa hè tiễn đưa, sau lưng là ngôi nhà rộng rinh và im lặng vì riêng ba mẹ con này chiếm 75% tiếng động trong nhà…Bây giờ là tổ trống, empty nest như người Mỹ thường nói : chim non đã đủ lông cánh thì phải bay đi tứ phương thôi, đứa lập nghiệp ở Los, đứa ở SF , San Jose…Có một đứa ở lại vùng này nhưng ra ở riêng từ lâu, và vì lấy vợ Bắc kỳ công giáo nghe lệnh Giáo hoàng nên bây giờ đã ba con, chủ nhật hay mang các cháu lại thăm ông bà nội, thỉnh thoảng bê một chậu lan tặng ông, nhưng bà lo tưới.

Như các cụ xưa đã nói, “không có chó bắt mèo làm thế” , tôi trưng dụng bà vợ thay thế cô con dâu như thế này: Em cho anh mượn cái đầu em một chút. Em ngồi đây nghe anh ấy chỉ cách gửi văn bản kèm email, rồi lúc nào anh khoẻ, em chỉ lại cho anh…”Lúc nào” là lúc nào?, tôi ì ra không tìm, cứ có bài cần gửi đi, lại dịu dàng tán vợ làm hộ. Không hẳn tại bây giờ lười biếng, mà đầu óc đang tập trung vào việc tập viết văn tiếng Việt có bỏ dấu trở lại.

Xưa kia, nghĩa là trước khi xiêu đổ vì cơn tai biến mạch máu não, tôi viết văn tiếng Việt có dấu thoải mái, bằng máy chữ khi còn ở Việt nam, bằng vi tính sau khi định cư ở Mỹ. Bây giờ phục hồi cho được khả năng ấy, sao mà vất vả, lâu, công trình như vậy. Nhưng không làm được thì bỏ viết văn thội. Khi phục hồi kha khá sau cơn bệnh, tôi không nỡ ép năm ngón của bàn tay trái bao sân nhiều quá, nên viết không bỏ dấu rồi nhờ hết người này đên người kia, hoặc ban biên tập báo nhận bài, đánh máy lại hộ. Bạn văn như Trần Vũ, cháu gái như Thơ Thơ, con như út D…, người nào nhờ được, nhờ liền, nhưng do hiện tượng tình thương mệt mỏi, đời sống trong xã hội hậu kỹ nghệ kỹ thuật số vất vả như gió lớn cuốn đi, tôi càng ngày càng thấy rõ không tập cho phục hồi lại khả năng ngày xưa, thì nghỉ viết văn thôi. Tôi chưa muốn nghỉ, vậy tôi tập, hì hục, rồi cũng phục hồi đươc khả năng vừa viết vừa bỏ dấu xưa kia. Tốc độ viết đã không nhanh gì, tạm thời lại giảm xuống một nửa.

Có bạn bè khuyên nên đọc vào máy ghi âm rồi thuê thư ký đánh máy lại sau…Gỉá thử tôi giàu đủ để làm thế, tôi cũng không làm vì kinh nghiệm thất bại của ông Henri Chariere, tức người tù khổ sai Papillon : sau cùng ông này đành cho cô thư ký ngồi dũa móng tay, còn mình ra tiệm tạp hoá mua một lố vở học trò, dùng bút máy cổ điển viết được hai cuốn hồi ký lừng danh một thời, đến nỗi toà án Paris phải xoá án cũ cho ông được trở về Pháp. Truyện như thế sau này chỉ xẩy ra cho nhà văn du đãng Jean Genet. (Cả hai cuốn hồi ký của Papillon đều đã được dịch từ trước 75 tại Sài gòn, còn Jean Genet thì chưa, có lẽ vì nhiều sex quá).

Con người tôi bình thường có thiếu gì tính xấu, khuyết điểm, nhưng may mắn có được tính kiên nhẫn. Và tính lạc quan loại biết điều nên dễ sống.

Lạc quan thì dễ hiểu rồi, còn biết điều là sao? Biết điều nghĩa là không bao giờ đâm đầu vào tường. Gập bức tường, gõ cóc cóc xem nó làm bằng gì, nếu bằng gỗ rơm rạ thì đạp đổ nó đục nó mà vượt qua, nếu bằng gạch đá, thì ngồi xuống, hút thuốc lá phì phèo, nghĩ xem có cách nào leo qua, đi vòng đầu này đầu kia hoặc đào đường hầm chui qua chăng…Cách nào cũng không được, thì quay đầu đi về, hoặc đi chỗ khác chơi. Chứ không húc đầu vào tường. Nếu có ai chê, cười là đã thối lui thì có hai cách đối phó, một là bắt chước các cụ xưa, lẩm nhẩm câu “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, hai là nếu co ai rủ rê tử tiết, sau khi hô cái gì đó “muôn năm” rồi húc đầu vào tường đá cho bể cái sọ, thì nói cám ơn, đề nghị quí ông quí cụ làm đi cho bà con coi, sau đó được hưởng vinh danh, truy điệu đều đều. Còn nhà văn là tôi bỏ đi chơi chỗ khác với cỏ hoa sông hồ bởi vì nếu có một bổn phận nhà văn nào chăng, là tồn tại và sống sót. Có thế mới làm chứng nhân - nhà văn được. Còn nếu chết thì hình như cụ Shakespere bên Anh có nói đại khái, là con chó đã chết, là hết truyện.

Tập mãi cũng làm được dù tốc độ viết giảm xuống nhiều như đã nói. Nhưng điều đó đâu quan trọng chi, tôi viết văn chứ đâu có viết bản tin cho nhật báo hay đài phát thanh, mà cần phải tốc độ.

Lên Mạng thấy những gì ?

Bây giờ đặt câu hỏi như vậy có vẻ xưa, nhàm, quê…nhưng thôi, các cụ ta thời xưa bảo cũ người mới ta, thông cảm. Trước hết đúng như một nhà văn lão thành họ ….ở miền đông Hoa kỳ đã tuyên bố, lên mạng cốt để giao thiệp với bạn bè dễ dàng, mặc dù đã có fax, phone, thư và điện tín trong tầm tay. Nhưng bây giờ lên mạng dùng điện thư, email, vẫn tiện và nhanh nhất. Điện thư nhanh bằng tốc độ của điện, viết xong thư, gõ chữ Send là bạn nhận được liền, dù bạn ở phía bên kia trái đất. Quan trọng hơn là email dễ băng qua “bức tường lửa”, bức màn sắt bức màn tre. Nhà văn nữ trẻ nhất VN hiện nay, trẻ đến nỗi chưa kịp nổi tiếng, là Lynh Bacardi, vừa mới viết , tất nhiên qua e.mail, rằng “Lynh mới viết xong một truyện chưa phổ biến đâu hết, để gửi anh đọc”, tôi chưa kịp ừ hử một tiếng, một truyện ngắn hung dữ bạo tàn chưa từng thấy, nổi loạn tứ tung, kể cả nổi loạn chống thân phận đàn bà của chính mình, nhan đề “Nghĩa trang Đồng nhi” đã chui tọt vào máy vi tinh của tôi. Qua lọt mọi thứ kiểm duyệt dễ dàng. Do đó với email xuất hiện việc kết mọi tình thân hữu, tình trai gái bây giờ mở rộng ra năm châu bốn biển thoải mái, dễ dàng. Ngay ở Việt nam, nơi không ai cũng có thể có vi tính như Mỹ, đã xuất hiện những quán cà phê vi tính, chỉ phải chi một số tiền không lớn, đã có một chỗ ngồi trước bàn phím. Tha hồ mà “chat”, đấu láo, tán tỉnh thâu đêm. Một phóng viên một tờ báo nội địa đã có lần kể một cô gái, không biết câu chuyện nồng nàn, “hot” đến đâu mà cô bỗng nhiên leo lên nằm dài trên bàn. Chắc để trình diễn mẫu hàng với “chàng” ở đâu đó – sở dĩ chữ chàng được viết với dấu “…”, vì đó có thể là một cụ ông, nhưng không sao vi cả hai bên thường hay ẩn hình ẩn danh, cho đến khi…

Với sự phổ biến của TV, một người trung bình đã ngộp với luồng tin tức/hình ảnh xa cũng như gần, nội địa cũng như quốc tế. Lên Mạng, như là mở thêm một bộ bách khoa cỡ lớn nhất, không hạn chế số tập. Muốn biết gì, được biết nấy, biết kiểu khoa bảng hay kiểu thực dụng, biết kiểu thanh hay biết kiểu tục, đều có cả và có ngay, có cách xa chăng cũng chỉ cách vài cái click. Trước những giòng thác tin tức hình ảnh như thế, ráng mà tự chế hạn chế, sao cho khỏi bị tẩu hoả nhập ma …

Chỉ có điều người viết bài này, là thứ đến muộn, đèn đỏ với Mạng, hơi ngạc nhiên là những thứ đồ, tranh ảnh quảng cáo về sex nằm ở chỗ nào đây. Như đã có lần viết ở đâu đó, người viết không là Liễu Hạ Huệ bên Tàu hay hậu duệ của cụ Đồ Chiểu bên ta, cũng không có cả một tâm hồn thái giám, lại có một libido khá tốt, do đó thường quan tâm tới “hình như hạ” của con người. Cứ thoáng thấy “một toà thiên nhiên” ở đâu, là mở to mắt liền, không nhắm mắt lại, quay đi như nhiều nhà đạo đức thực/giả. Nhưng những truyện sex trên Net, phải hỏi các bạn trai thôi, các cô các bà có biết cũng không thèm chỉ (có bà còn gọi các thứ đó là đồ yêu đồ quỉ ). Và khi đã biết cách tìm biết để vào xem cho biết, thì xem mệt nghỉ hết mệt coi tiếp (tôi vẫn còn óc tò mò của một đứa trẻ). Con trai lớn thấy vậy khuyên bố đừng có bao giờ “say Yes”, tiết lộ ID nghe, cần gì hỏi con trước đã. Con dâu thì góp ý bố chẳng nên xem nhiều quảng cáo loại đó, tụi xấu hay thả virus phuc kích ở những nơi đó, cắn hư computer của bố luôn. Người viết vội nghe 1/2 lời khuyên này bằng: thứ nhất, chỉ phiêu lưu vào vùng nguy hiểm khi các con cháu đã rút hết lên lầu đi ngủ, bà vợ tình tang trong phòng coi TV hay ngủ khì, thứ hai dặn con trai mua software chống virus, cậu ta trả lời: con làm từ lâu rồi, bố khỏi lo. Một ông bạn cố vấn rằng: thấy tape hay, giá tiền phải chăng, đừng có mua. Khi ngừng không mua nữa, họ cho virus cắn máy mình, để phải mua software chống virus mới do chính họ sản xuất. Nguy hiểm thay, một cái coi…

Toàn những lời khuyên tốt cả nhưng chuyên chở các nội dung khô khốc, khô cằn và người viết, cho tới khi libido bỏ đi, thích tiếp tục lang thang vào miền cỏ hoa ướt át , nột thứ bù trừ cho thân thể bắt đầu rệu rạo, dĩ nhiên chỉ lang thang thưởng thức bằng mắt nhìn bằng tai nghe. Và khám phá dần nhiều điều thú vị (xin các vị đạo đức giả và thật ngưng đọc đoạn kế tiếp). Những gì người viết tò mò muốn biết về sex mà trước đến nay chỉ biết qua trang giấy, nay được trình bầy trên Mạng đầy đủ, không những bằng hình ảnh rõ và to chiếm hết màn vi tính (và muốn to hơn nữa không khó, nhưng ít ai dại dột ngắm người đẹp bằng kính loupe), hay bằng những đoạn phim ngắn chào hàng gọi là trailer, sample, clip…

Về truyện sex của súc vật, người trung bình chỉ trông thấy ở loài bò chó, gà vịt… cùng lắm là mèo. Còn đàn bà với súc vật, bestiality, như chó (Âu, Mỹ), ngựa (một nữ hoàng Nga), dê (thần Pan), thiên nga và nàng Leda, bạch tuộc Nhật bản….thường chỉ được biết qua các tranh vẽ nhiều khi cách điệu hơi quá. Còn Việt nam có rồng (thuộc bộ rắn?) lấy bà Âu Cơ đẻ ra trứng nở thành 100 con như loài Aliens trong bộ phim sci-fi của Mỹ , con dái cá hiếp một phụ nữ sinh ra con quí tử, mẹ của Mạc Đĩnh Chi nghe đâu bị khỉ đột hiếp đẻ ra ông con đẹp trai như khỉ… Bên Tầu có một ông đặc sứ Tô Vũ bị một chúa Hung-nô đày ra biên cương đã lấy tạm một bà đười ươi, đẻ con đàng hoàng...Trong văn chương hiện đại Việt nam miền Bắc, Dương Thu Hương đã kể một bộ đội khùng khùng giao hợp với bò cái ( “Tiểu thuyết vô đề” ), tại hải ngoại nhà văn Lâm Chương ở miền Đông trong một truyện ngắn xuất bản chưa lâu, đã kể một cán bộ đã giao hợp với bò, gọi là “giải quyết câp thời” ...

Về những truyện đại loại như thế Á châu xử trí và xử lý nhân đạo hơn Tây phương nhiều: khi bị phát hiện, thường tha bổng cả hai bên can phạm, đôi khi bị đánh cho mấy roi là cùng. Ở Âu châu, nghiêm khắc hơn nhiều vì các giáo hội Thiên chúa giáo thời trung cổ hay xử thiêu sống dàn bà nào (đôi khi cả đàn ông) giao hợp với súc vật vì cho là phù thuỷ. Còn bây giờ trên Mạng là đầy đủ hình chụp, phim ngắn. Đủ loại. Kể cả những điều luật pháp Mỹ cấm (đến đây hết phần R restricted).

Việt nam vẫn nổi tiếng là một dân tộc thiện chiến hiếu chiến và chậm tiến, hơi lười suy nghĩ và thiếu sáng tạo. Và đứng đắn về diện nổi, bề ngoài của xã hội, hay nói cho đúng hơn là bị các ông hủ nho Việt dồn nén tối đa, (Khổng tử không cấm “dâm”, chỉ khuyên không nên “tà dâm”, các hủ nho VN thì chính dâm tà dâm đều cấm hết) đến nỗi Thăng Long Hà nội sắp một ngàn tuổi mà không để lại cho chúng ta một tác phẩm nào như Nhục bồ đoàn, Tố nữ kinh (của Trung quốc, đã có bản Việt dịch xb tại Mỹ), Kama Sutra (của Ấn độ, nhiều bản dịch), Hương viên (của Ả rập, bản tiếng Pháp LeJardin parfume thì phải, chưa có bản tiếng Việt)…Các vua chúa quan lại ta xưa ông nào cũng năm thê bảy thiếp, hưởng lạc tối đa, còn nhân dân thì viết, đọc, vẽ hơi có sex một tí là bị cấm, tịch thu đem đốt giữa chợ. Thậm chí các vũ điệu dân gian bá vai vịn cổ nhau một chút, cũng bị cấm luôn. Đến độ không để lại cho con cháu một chút gì cả, làm bây giờ con cháu phải đọc, dich sách ngoại quốc, và múa các điệu vũ không vay mượn của các dân tộc thiểu số thì cũng của các dân tộc Tây phương…

Trong thời hiện đại, khi các tạp chí Playboy, Penthouse…đã có bản Hoa ngữ, Pháp ngữ, Spanish…từ lâu, cộng đồng Việt hải ngoại chỉ ra được tạp chí Ong Bướm (Mỹ, nặng giải trí), Gia Đình (Úc, trí thức hơn) hình ảnh khoả thân mượn từ các tạp chí Hoa ngữ hay Nhật. Cả hai tờ đều đã đình bản. Từ khi có Net, người Việt hải ngoại (tất nhiên) chỉ làm được hai website về sex, là Vietfun và Tìnhdonphuong (người viết bài vốn lọng cọng về vi tính mới chỉ biết có thế). Vietfun chuyên về quảng cáo các tape xxx do người Việt sản xuất (đã xem thử rồi thôi vì còn non nớt, cả về kỹ thuật lẫn diễn xuất, tài tử ngoại hình ít khi khá, khi người ta chậm tiến, thì chậm tiến cả vụ đó). Chỉ được cái mục chịu khó sưu tầm các cô người mẫu nội địa, mặc áo dài hay áo tắm, đồ lót. Không có mục khoả thân nhưng coi cũng đỡ buồn xa xứ !

Còn Tình Đơn Phương, thoạt nghe cái tên cứ tưởng một website chuyên về thủ dâm hay gay, nhưng thực ra một website khá bình thường về sex với mục tiêu giải trí cho người lớn. Vài điểm đặc biệt: Mục mang tên “ca sĩ Hồng Nhung” nhưng lại là hình một cô gái Việt nào đó xinh xắn và mặc quần áo đàng hoàng, nhưng bù lại có hình của khoả thân của hơn 90 cô gái châu Á xinh đep hẳn hoi (tỷ lệ bao nhiêu là gái Việt, người viết không biết, nhưng qua kinh nghiệm bản thân, gái Việt khoả thân đẹp cũng đẹp lắm). Dĩ nhiên không thiếu mục truyện dâm ô ngắn dài, đọc qua thấy viết khá hơn hẳn thời kỳ trước. Thấy nền văn học erotic, porn tiến bộ hẳn hoi

Chính các đại học Mỹ đã dạy tôi đừng coi thường các truyện erotic và porn khi nghiên cứu về văn hoá văn học một dân tộc. Ban ngày đi coi đền đài cung điện này nọ, tối lang thang những tiệm sách cũ coi dâm thư dâm hình, kể cả những thứ “by night”. Khi học “Lịch sử văn minh Tây phương”, có thầy cô khuyên nên đọc cả “My secret life”, một dâm thư dầy cộp, để hiểu một xã hội khi kỹ nghệ hoá, hiện đại hoá hay “đổi mới”, đàn bà dễ bị mua bằng tiền ra sao (Bây giờ cuốn này được các tiệm sách như Border coi như một tự truyện bình thường).

Bàn về Net chẳng khác bàn về đàn bà, chẳng bao giờ cho hết chuyện, lớn cũng như nhỏ, xa cũng như gần. Riêng người viết bây giờ ngày nào cũng toạ thiền trước vi tính vài ba tiếng bởi vì ngoài những lợi ích ai cũng biết, vi tính còn là một phương tiện giải trí đa dạng và hấp dẫn cho một người bị giới hạn di chuyển, thường xưng đùa với bạn bè là “độc thủ đại hiệp” với 1 chân ½…

Thế-Uyên mùa hè 06
(Tự truyện người tai biến máu não)


---

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Ti`nh gia`

Hoàng Đức

"Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy,
Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên"

Thông thường, thế nhân hay ca tụng mối tình đầu. Nhưng cũng có người lại suy tôn mối tình cuối, bảo rằng không có mối tình nào đẹp bằng mối tình cuối:

Men tình chuốc vội cuối đời
Huyền hư cõi mộng một thời ngất ngây.

Thật ra thì bá nhân bá bọc chứa! Mỗi người, mỗi hoàn cảnh, mỗi tình huống, mỗi quan niệm sống, không có cái mô giống cái mô hết. Cũng như ta thường đọc thấy trong các mẫu thư tìm bạn bốn phương câu văn mô tả nhan sắc của người tìm bạn: “xấu đẹp tùy người đối diện”. Vậy thì nói một cách khái quát, các cuộc tình, đầu hay cuối, không thành vấn đề, nếu ta thấy đẹp thì cuộc tình sẽ đẹp muôn hồng ngàn tía và đẹp đến cỡ nào, có quá cỡ thợ mộc hay không thì hoàn toàn tùy thuộc vào cá nhân đương sự phán xét.

Từ lúc sang định cư ở xứ Cờ Hoa và từ lúc may mắn lưu trú trong cái quận hạt được đặt tên là Quận Cam có lẽ vì đâu đó trên diện tích mênh mông của quận này du khách đã thấy những vườn cam bát ngát, trái vàng tríu trít, tôi đã tha hồ đọc báo viết bằng tiếng mẹ đẻ bù lại với những ngày tháng phiêu bạt trên các tiểu bang miền Bắc giá buốt, tìm mòn con mắt cũng không thấy một trang báo Viêt ngữ. Thuở đó, những ngày cuối tuần, tôi ngồi buồn nên mở phone book tìm tên những người đồng hương để gọi làm quen, mong kết bạn cho ấm vui đời tỵ nạn. Lúc nào tìm thấy được họ Nguyễn là chắc ăn, đây là người Việt mình, vội vàng gọi, tự giới thiệu để nghe được tiếng mẹ đẻ mến yêu. Cũng có lúc nghe đươc sự niềm nỡ của người đồng hương và lắm lúc nhận thấy sự lạnh nhạt qua câu nói để lòng buồn rười rượi nhớ quê hương xa cách nửa quả địa cầu. Gọi phone tìm người đồng hương cũng gặp khá nhiều chuyện vui như khi nghe giọng nói ồ ề của mấy ông

Ba Tàu hay mấy ông Củ Sâm mang họ Le hay Ly hay Dao hay Kim mà tôi lầm tưởng là người Việt Nam. Nhớ lại thời xa xưa ấy mà cám cảnh, thương cho thân phận kẻ “lưu đày” lưu lạc nơi xứ lạ quê người, tìm khắp thành phố không thấy bóng một người đồng hương. Đi shopping, đi chợ, đi búa gặp toàn dân mũi lõ mắt xanh, gặp nhau cứ gọi nhau là anh Hai, chẳng bao giờ nghe gọi anh Ba hay anh Tư. Lúc nào cũng:

“Hi, how are you?” mà mình thì đâu phải anh Hai. Một vài người bạn ở chung cùng cư xá biết tên vợ mình là Hương, cái tên hay, đẹp thơm tho như thế, vậy mà nở lòng nào gặp nhau lại chào nhau: “Hi Hòn!” Hương mà phát âm thành Hòn đã là khác xa một trời một vực với ý nghĩa nguyên thủy, lại thêm chữ Hai ở đàng trước nữa thì thật là tai hại vô cùng, vô tận!

Cũng vì những éo le của tình đời như thế nên tôi đã “mu” về California nơi khí hậu ôn hòa có nắng vàng hanh giữa mùa Đông, nơi mùa Thu không có lá vàng trải thảm lối em đi, nơi mà số những ngày mưa tầm tã nhớ quê hương mưa nắng hai mùa đếm chưa đầy một bàn tay năm ngón kiêu sa. California, Quận Cam, nghe sao mà ngọt lịm vì ở đây tôi đã gặp vô số người đồng hương, gặp được bạn bè thân quen xưa cũ, bà con thân thích và nhất là ở đây tôi tha hồ đọc sách báo Việt ngữ, đọc mờ mắt, đọc quên ăn, mất ngủ. Ở những tiểu bang trên miền Bắc giá buốt, nơi tôi đã từng sống qua một quãng đời luân lạc như New Hampshire, Indiana, Kentucky, tôi phải đặt mua báo tháng như tờ Văn Nghệ Tiền Phong, tôi đọc không sót một mục nào, không bỏ qua một hàng chữ, đọc để nhớ lại thời vàng son trên quê hương, nhớ những tháng năm son trẻ. Về đây, Quận Cam, tha hồ đọc báo chợ, nhật báo, tuần báo, nguyệt san, bán nguyệt san, đặc san, báo lá cải, lá đa, lá mít chẳng thiếu thứ gì. Ôi, sao mà sung sướng rứa không biết nữa!

Cái sung sướng nhất là tôi khỏi cần tìm tên người đồng hương trên Phone Book để mong gặp được bạn hiền. Thế nhưng chứng nào tật nấy, khó thể sửa đổi, tôi thường mon men tìm vào các mục: Tìm bạn bốn phương, Tìm bạn tri âm, Tìm nhau qua lá thư hồng để mà tò mò, để mà mơ ước gặp một mối tình già, một cuộc tình lãng mạn cuối đời. Dĩ nhiên là xem “lén” vì sợ “Sư tử Hà Đông” bắt gặp rồi tra vấn, hạch hỏi về “ý đồ” không chung thủy, đứng núi này trông núi nọ của “già mà không nên nết, già dịch, tuổi hạc đã cao mà mon men động lòng xuân.” Thú thực là cũng đã tốn mấy cái thư, mỗi thư giá 5 dollars để tìm bạn tri âm mà kết quả vẫn là nằm co bên người tình đà quen biết đã từ lâu chứ không phải như trong bài hát gì đó có câu nghe ngậm ngùi, chua xót: “Nhiều đêm chăn gối bên người tình không quen biết, sao tim em cảm thấy như cô đơn”. Không dám viết thư tìm bạn không phải là vì sợ tốn tiền, hay vì thuộc trường phái “Cheveu” của Tây mà là vì trong những mẫu tin tìm bạn đăng trên báo, bao giờ các bà (Bà chứ không phải Cô vì bà nào cũng tuổi quá năm mươi mà mình thì cũng đang thênh thang trên con đường số Sáu thì đâu có can đảm tìm bạn ở lứa tuổi ba, bốn mươi mà chỉ mong tìm đặng một mối tình già) cũng đưa ra một điều kiện ngặt nghèo đó là: “Thành thật, không vướng bận” trong lúc đó thì mình bị kềm chân, kềm cẳng, ra khỏi nhà ba bước là phải báo cáo với “bà chủ”, chẳng khác nào báo cáo với phường khóm trong những ngày tháng sau 30 tháng Tư 1975 mỗi khi có chuyện đi từ nơi này đến nơi khác. Đấy là chỉ trong lãnh vực Quận Cam thôi đó, chứ đừng hòng lò mò về Việt Nam đem tiền “nuôi cháu ngọai”. (Mấy lão già dịch về quê hương chuyên tìm đào nhí bằng tuổi cháu ngoại!)

Vốn đã được dạy bảo từ khuya, từ thuở còn thơ là phải thực thà, không nói dối dù là dối vợ vì vậy khi tìm bạn bốn phương tôi phải tìm những mẫu tin không đề cập đến điều kiện “không vướng bận” tức là phải độc thân, có “công hàm” chứng nhận hẳn hoi chứ không phải “độc thân tại chỗ”. Khổ thật, chữ nghĩa đao to búa lớn đến thế thì thôi! Độc thân mà cũng chứng nhận bằng công hàm chẳng khác gì công hàm ngoại giao, thật quan trọng quá sức tưởng tượng. Các mẫu tin “phóng túng” nghĩa là không đề cập đến vấn đề “không vướng bận” thật khó kiếm vì ai đăng báo tìm bạn cũng thòng thêm một câu xanh rờn, mê ly, rùng rợn: “nếu hợp sẽ tiến xa.” Đại khái mẫu tin nào cũng có nội dung na ná giống nhau như mẫu tìm bạn điển hình sau đây:

“Nữ, đã từng dang dở, tuổi ngoài 50, diện mạo không làm bạn thất vọng, yêu màu tím, mê nhạc họ Trịnh, thích đi du lịch, yêu quý sự chân thật và lòng chung thủy. Tìm bạn nam tuổi từ 60 đến 65 có cuộc sống ổn định, không vướng bận. Nếu hợp sẽ tiến đến tương lai, mong thư có hình và số phone. Hứa hồi âm dù thư đến muộn.”

Tôi biết đã có những cuộc diện kiến thật lãng mạn, tình tứ nhưng kết cuộc chỉ là “xôi hỏng, bỏng không”, ra đi hăm hở, thật nhiều hứa hẹn nhưng đến khi gặp nhau thì bẽ bàng duyên phận vì đối tượng từng thư từ qua lại tình tứ thắm thiết, đẹp cả người lẫn nết, trên thực tế dung nhan lại dưới điểm trung bình. Con người ai cũng thích cái đẹp thể xác nên khó tìm được người quan niệm: “Cái nết đánh chết cái đẹp”và vì thế mà không thể tiến xa hơn dù thật hợp nhau qua thư từ, qua ngôn từ văn chương hoa lá cành, qua những bài thơ chất ngất tình ý yêu đương. Thế là:

Tình này âu chỉ là mơ
Anh về gối chiếc bơ vơ cuối đời

Tôi có một người thân kể cho nghe một câu chuyện tình từ mục “Tìm nhau qua lá thư hồng” Bà ta, qua bao nhiêu năm gối chiếc phòng không, bỗng một ngày nắng đẹp, chợt thấy lòng xuân phơi phới, mở mục tìm bạn bốn phương, tìm tìm, kiếm kiếm và đã tìm gặp đối tượng hội đủ điều kiện mong muốn nên đã viết lá thư hồng gửi người chưa quen.

Sau khi đã thư đi từ lại, hết ý, cạn lời, thơ thì vần kiếm mãi không ra, hai người sau cùng đã quyết định gặp nhau để tính chuyện “tiến xa”. Bao nhiều hồi hộp, nôn nao, “tình vươn không gian, mây bay quan san”, nói sao cho hết, mô tả sao cho tận cùng! Cuối cùng, rồi hai người cũng đã gặp nhau! Chàng lái xe vào phi trường, đứng lên, ngồi xuống trong phòng đợi, cố gắng thực hành bài học kiên nhẫn để chuyên chú, lom lom tìm trong đám hành khách vừa mới đến, một tà áo xanh mà anh trót yêu. (Hai người đã hẹn nhau sẽ mặc áo màu gì, đã cho nhau biết những đặc điểm trên vóc dáng để dễ nhận ra nhau). Nàng hồi hộp tìm bóng dáng “hoàng tử của lòng em” giữa đám người xôn xao chờ đón thân nhân. Nàng ngỡ ngàng thấy một ông lão hom hem, chân đi ‘Xi cà que” tay cầm một bó hoa hồng nhung, nhưng màu đỏ thắm của hoa không làm nồng ấm được lòng nàng đang khao khát yêu đương sau những ngày thủ tiết thờ chồng. Phải chi quay trở lại được phi cơ để về lại nơi nàng đã từng ôm ấp hình bóng người đàn ông lý tưởng của mối tình cuối đời thì nàng sẽ không một phút giây ngần ngại để khỏi phải chịu đựng một cuộc hội ngộ hoàn toàn không vừa ý. Thôi thôi, trót đã nhúng chàm, cũng liều nhắm mắt đưa chân, nàng đành bước lên xe hoa dến căn “apartment” nơi chàng trú ngụ. “Cái đêm hôm đó, đêm gì...”, nàng cương quyết hành xử xứng đáng với câu “Tiết hạnh khả phong”, khóa cửa bên trong phòng, chèn thêm cái ghế cho chắc ăn, phòng khi bị tấn công lúc ngủ say, để chàng thui thủi chiếc bóng bên đèn, đóng vai Liễu Hạ Huệ, thấy sắc không động lòng tà dâm, nằm ngủ chèo queo trên ghế xô pha ngoài phòng khách. Ngay sáng hôm sau, chàng phải đóng vai quân tử, đưa nàng ra lại phi trường, lấy vé máy bay cho nàng về với Mẹ (dù Mẹ nàng đã khuất bóng từ lâu.)

Đấy, những mối tình già cũng đâu phải dễ kiếm, dù hai người đã quá lứa, lỡ thời, tuổi xuân đã để lại quá xa, mãi tít tận đàng sau. Dĩ nhiên cũng có một vài mối tình nhờ mục tìm bạn tri âm trên các báo se duyên chỉ thắm, tơ hồng. Những mối tình này đa số đều nhà ai nấy ở, già nhân ngãi, non vợ chồng vì họ không dám tính đến chuyên “Nếu hợp sẽ tiến xa”. Phần nhiều, họ như con chim bị ná, thấy cành cây cong cũng tưởng là cánh cung nên không dám một lần nữa bước chân qua chiếc cầu duyên số để chịu đựng bên nhau những phiền muộn trong cuộc sống lứa đôi không thể nào tránh khỏi vì theo bói toán Lốc Cốc Tử, cặp vợ chồng nào cũng gồm hai tuổi khắc khẩu vì vợ chồng mà không khắc khẩu thì không phải là vợ chồng đúng nghĩa. Ở xa nhau còn có cái lợi là để tiết kiệm đạn dược vốn đã khan hiếm từ lâu vì Viagra thì có sẵn đó nhưng mà cũng hơi ngại vì sợ đột quỵ vì bệnh tim, sợ cố quá thành ra quá cố thì ô hô ai tai.

Quý vị nào tuổi hạc đã cao mà lòng xuân còn phơi phới, muốn tìm một mối tình cuối, một cuộc tình già, xin hãy đến với mục “Tìm bạn tri âm” trên các báo, cam đoan nếu không tìm được những mối chân tình thì ít nhất cũng đọc được những áng văn hay, ngộ nghĩnh “đéo” chịu được. Xin lỗi đã dùng văn chương thời thượng tức là văn chương của hạng “quý phái bình dân” như Xuân tóc đỏ của nhà văn Vũ Trọng Phụng.

Tiện đây, xin giới thiệu với quý vị một mẫu văn chương độc đáo:

“Nữ, trên đại lộ hoàng hôn số 5, sức khỏe tốt, chồng chết, rất cô đơn, sành Anh và Pháp ngữ, sắc diện dễ coi. Mong tìm được người tri kỷ để làm điểm tựa cho nhau. Phải là người cô đơn thật, già cả, tàn tật cũng vô cùng cảm ơn. Hứa hồi âm dù thư đến trễ.”

Mại dzô! Hỡi quý vị nào không vướng bận và muốn tiến xa hơn ...


Hoàng Đức





__._,_.___

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Tình Dục và Sức Khỏe: “Thằng Nhỏ Nhỏ Xíu”


Bác sĩ Nguyễn Trần Hoàng
(714) 531-7930

Mục này chỉ nhằm giải đáp các thắc mắc về sức khỏe có tính cách tổng quát. Cho các vấn đề cụ thể, chi tiết của từng bệnh nhân, xin liên lạc với bác sĩ để được thăm khám trực tiếp.




Hỏi:

Em sắp lấy vợ, nhưng em rất là run, vì “thằng nhỏ” của em sao mà nhỏ xíu. Nghe nói là nó phải to lớn, đô con, thì mới đem lại đầy đủ cảm giác cho “người ta”. Em vẫn thỉnh thoảng nhận được các e-mail quảng cáo cách tập cho nó “đô” lên trong vòng 24 tiếng đến một tuần. Các cách này có hiệu quả không? Có an toàn không? Và có giúp làm cho “bên kia” hài lòng không? Nếu các cách nói trên không tốt thì có cách nào tốt hơn hay không để làm cho vợ em sướng cả về tâm thần lẫn thể chất như bác sĩ vẫn nói trên radio?

Ðáp:

Từ nhiều trăm năm nay, kích thước của dương vật đã là nỗi lo của rất nhiều người. Tuy nhiên, may mắn thay, tạo hóa (tương đối) cũng công bình (trong chuyện này), nên dù kích thước có thể hơi khác nhau, đại đa số các đàn ông đều có thể làm tròn nhiệm vụ (và hưởng quyền lợi) với trang bị cơ hữu (có sẵn) của mình.

Dương vật có hai chức năng chính là thải nước tiểu và tham gia hoạt động tình dục.

Trong chức năng thứ nhất, kích thước không quan trọng.
Trong chức năng thứ hai, kích thước (hầu như) cũng không quan trọng luôn.

Tại sao trong chức năng sinh lý, kích thước (trung bình của đại đa số) cũng không quan trọng? Trong chức năng này, dương vật cần làm hai nhiệm vụ chính:

Nhiệm vụ thứ nhất là đưa tinh trùng vào tử cung để gặp trứng, tạo ra phôi để trở thành bào thai. Mỗi lần xuất tinh, dương vật phóng ra nhiều triệu tinh trùng, và các tinh trùng này phải chạy đua với nhau. “Chú” nào nhanh, khỏe (và may mắn) nhất sẽ đậu thai để tạo ra em bé. Vì tinh trùng có khả năng chạy đua, nên chạy đường dài hay ngắn một chút không có ảnh hưởng đến việc có con.

Nhiệm vụ thứ hai là đem lại khoái cảm cho người phối ngẫu. Trong việc này, dương vật không phải là bộ phận duy nhất làm nhiệm vụ này. Khúc dạo đầu, như môi trường, tình cảm thích hợp, tinh thần thoải mái, vuốt ve, mơn trớn đúng chỗ, lời nói âu yếm, cách ăn mặc, mùi thơm, vân vân, đóng vai trò rất quan trọng. Hơn nữa các điểm kích thích khoái cảm ở bộ phận sinh dục nữ đều nằm ở ngoài (âm vật, âm môi) và một phần ba ngoài của âm đạo. Kích thước của một âm đạo trung bình chỉ dài bằng khoảng chiều dài của ngón tay trỏ của người đó (trung bình là khoảng 5.5 đến 8 phân - centimeter). Làm một con toán đơn giản, khoảng cách mà dương vật cần “vươn” tới để tạo ra khoái cảm chỉ là khoảng hai đến ba phân.

Khi nói về kích thước, để tránh lẫn lộn, cần nhắc sơ qua về cấu trúc giải phẫu của dương vật. Dương vật được bao bên ngoài bởi một lớp da, bên trong bao gồm các thần kinh mạch máu, mô sợi, các cơ trơn (là các cơ bắp được điều khiển tự động bằng thần kinh chứ không thể theo ý muốn được), và ba ống hình trụ được cấu tạo bằng các mô xốp (spongy tissue).

Khi có kích thích tình dục, thần kinh sẽ làm các cơ trơn giãn ra, để cho máu dồn đến dương vật, chạy vào các mô xốp làm cho chúng phồng lên. Sau khi máu đã dồn đầy vào các mô xốp làm cho dương vật cương lên, thần kinh sẽ điều khiển để làm cho các cơ trơn co lại để giữ máu trong các mô xốp đó.

Khi các cơ trơn giãn ra để cho máu rút ra khỏi các mô xốp, dương vật sẽ “xìu” xuống, trở lại kích thước bình thường.

Sự cương của dương vật là do việc dồn máu vào các mô xốp chứ không phải do các cơ bắp mà ta có thể điều khiển được. Do đó, ta không thể “tập thể dục” để cho nó săn chắc, nở nang ra như ở cánh tay, bắp chân vân vân. Trên Internet, có rất nhiều quảng cáo về các phương pháp tập luyện, dựa trên cơ sở là dương vật được cấu tạo bằng các bắp cơ có thể điều khiển được. Các phương pháp này hoàn toàn không có cơ sở khoa học và dĩ nhiên sẽ không có hiệu quả. Cũng có quảng cáo về các máy bơm sẽ “bơm” cho dương vật to ra.

Các “máy” này chỉ có nhiệm vụ tạo áp lực âm để hút máu vào các mô xốp, sau đó phải dùng một sợi thun đặc biệt thắt lại ở đáy dương vật để giữ máu trong mô xốp. Tuy nhiên, việc thắt lại đó không thể kéo dài trên hai mươi phút. Và do đó, các “máy bơm dương vật” này cũng chỉ có tác dụng tạm thời trong lúc “hành sự”. Tác dụng của nó cũng như Viagra, Cialis, Levitra, (mà lại “cồng kềnh” hơn), chứ không làm cho dương vật “đô” ra vĩnh viễn.

Nếu em có vấn đề về sự cương cứng của dương vật (erectile dysfunction), tùy theo nhiều nguyên nhân, các bác sĩ sẽ có rất nhiều phương pháp hiệu quả để giúp em.

Tóm lại, nói chung dương vật dài hay ngắn một chút, theo nhiều nghiên cứu cho thấy, không phải là điều quyết định sự thành công trong sinh hoạt tình dục.

Sự khoái cảm của người bạn tình là kết quả tổng hợp của nhiều yếu tố về tình cảm, sức khỏe chung và “khoa học kỹ thuật”.

Freud, ông tổ của phân tâm học, đã nói vào thế kỷ 19: “Kích thước dương vật của người đàn ông tùy thuộc vào những gì anh ta đánh giá về mình”.

Theo một nữ tiến sĩ, bà S. Hite, chỉ có người phụ nữ mới có thẩm quyền để trả lời giá trị của kích cỡ của dương vật. Ðàn ông không đủ “tư cách” để đánh giá về nó, cho dù nó là của họ. Và trong nhiều nghiên cứu, đa số các phụ nữ đều đồng tình với bà này.

Chúng ta thường dùng các từ “làm tình” hoặc “giao hợp” để mô tả hoạt động tình dục.

Muốn “làm tình” thành công, có lẽ đầu tiên, ta phải có “tình”. Giao hợp nên là và chỉ đạt đến tuyệt đỉnh thật sự khi có sự giao hòa, hợp nhất (đến một mức độ nào đó) về cả thể xác lẫn tinh thần giữa hai đối tượng.

Tình yêu là sự giao hòa giữa cho và nhận. Nếu thật sự yêu, thật sự cảm thấy hạnh phúc khi đem lại cho người mình yêu hạnh phúc cả về tinh thần lẫn thể xác, em sẽ biết cách học từ người yêu của mình (và người yêu em sẽ học từ em) cách nào tốt nhất để làm cho nhau hạnh phúc nhất, lên đến tuyệt đỉnh nhất, vào lúc thích hợp nhất. Lúc đó, “thằng nhỏ” chỉ là “chuyện nhỏ”; và như lời một bài ca được nhiều người yêu thích, người phối ngẫu của em sẽ (dù cho là có) “thấy “anh” nhỏ xíu, nhỏ xíu, em (cũng vẫn cứ) thương”.

Chúc em sẽ là “chú chim non yêu dấu” của “người ta”.

Thân mến,

Bác Sĩ Nguyễn Trần Hoàng


-----

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Bi kịch muôn đời của đàn ông

Sưu tầm


Thế giới hiện có khoảng 150 triệu đấng mày râu bất lực và đội quân này sẽ ngày càng đông hơn. Được "vỗ béo" bằng đặc sản sex, ngành công nghiệp giải trí toàn cầu càng phình to, phái mày râu càng nghĩ về "chuyện ấy" nhiều hơn. Có điều, số này cạn dần ham muốn, số khác khổ sở vì áp lực đàn bà...

Jochen M. còn nhớ mãi buổi tối hôm đó, khi anh bị khai trừ khỏi bầy đàn. Đó là mấy tiếng đồng hồ, khi đàn bà muôn đời quyến rũ bỗng chốc trở thành mối đe doạ, thay vì lời hẹn ước. Chàng Jochen M. khi ấy vẫn trai tơ, 30 tuổi, từng ấp ủ hy vọng sắm vai "chúa sơn lâm" của buổi chiều hôm đó, khi tình cờ bắt gặp trên đường cô bạn gái.

Họ cùng nhau đi dạo công viên, sau đó uống một chút rượu, cả hai đều tràn đầy cảm giác sung sướng. Màn đêm rủ xuống, Jochen không nhớ, ai mở đường đến cuộc "giải trí thú vị". Anh chỉ nhớ những gì diễn ra sau đó trên giường ngủ. Bởi niềm khao khát dâng cao đến cổ, có điều, Jochen không thể làm gì. Dụng cụ đàn ông của anh đã "hoá bún".

Hai người còn ôm ấp một chút. Cô bạn gái an ủi rằng, chuyện rủi ro như thế vẫn thường xảy ra với hai người lâu ngày không gặp. "Vả lại, trước hết giữa hai chúng ta phải có cái gì đó", cô gái nói thêm. Còn anh thì ấp úng: "Đúng vậy, đúng vậy", thế nhưng trong đầu anh vẫn nặng trĩu câu hỏi với trọng lượng quả tạ đang lăn ngược chiều. Câu hỏi đơn giản với nội dung: Tại sao "nó" không chịu đứng dậy?

Sự kiện đáng xấu hổ như thế chưa bao giờ xảy ra với Jochen. "Trước đây, tất cả với tôi diễn ra hoàn toàn bình thường", anh khẳng định. Jochen đoán rằng thủ phạm có thể là stress. Sáng nào anh cũng phải trình diện tại công sở trước tám giờ và trở về nhà khoảng 20h. "Tôi đã đọc ở đâu đó bài báo nói rằng, stress là thuốc độc đối với phong độ đàn ông", anh nói.

Về "vấn đề" này, như Jochen gọi nỗi đau với dụng cụ đàn ông của mình, anh không kể với bất cứ ai. Thực ra anh ta vẫn chưa tìm ra khái niệm chính xác về trục trặc đó.

"Nếu như không may bạn mắc phải 'vấn đề' đó, cũng không thể nói rằng đó là bệnh hoạn", con người xấu số lý giải. Anh ta chỉ tiết lộ duy nhất với bác sĩ nam khoa, thế nhưng phải sau thời gian dài.

Với cô bạn nọ, Jochen cũng không có dũng khí nói về trục trặc của mình. Khi ấy, sau lần thứ hai thất bại. Bởi họ gặp lại nhau sau đó vài ba ngày. Hai người đều trong "trang phục" Eva và Adam. Song tất cả vẫn lặng như tờ. Dụng cụ đàn ông của Jochen lại "hoá bún".

Những câu chuyện như thế, tiến sĩ Axel-Jurg Potempa, chuyên gia tiết niệu và tình dục học ở Munchen (Đức), nghe thấy hằng ngày. Ông đã điều trị khoảng 3.000-5.000 bệnh nhân, những người nghĩ rằng, bản thân là kẻ bất lực hoặc sự thật họ từng như vậy.

Nguyên nhân có thể khác nhau: nát rượu, do tác dụng phụ của thuốc, tiểu đường, ung thư tuyến tiền liệt, hậu quả bệnh hoa liễu hoặc hậu quả tình trạng căng thẳng nội tâm, mà bản thân người trong cuộc không thể định nghĩa.

Trong số bệnh nhân của ông có khá nhiều nhân vật thuộc giới truyền thông. Trong công việc của mình họ thường xuyên giáp mặt lý tưởng sex hoàn hảo, vả lại bản thân họ phổ cập lý tưởng đó.

Cùng lúc, chỉ riêng nước Đức đã có trên 10 triệu đàn ông ít nhất một lần thất bại trên giường ngủ. Từ năm đến tám triệu thường xuyên là nạn nhân của tình trạng "trên bảo, dưới không nghe". Lòng tự hào, tâm trạng xấu hổ và sợ hãi nhanh chóng trộn lẫn với nhau. Và rào cản hình thành như thế.

Sau đêm đó, khi Jochen M. một lần nữa thất vọng, anh đã rơi vào tình trạng hoảng loạn thực sự. Thoạt đầu anh còn dũng cảm làm quen bạn gái mới. Jochen còn nhớ ba gương mặt và vẫn một cảm giác khủng khiếp, khi anh nằm cạnh họ: anh ngắm nhìn tấm lưng tuyệt vời của họ và nhẩm tính từng dải xương sườn và từng giờ đến bình minh.

Không ai trong những cô gái trên duy trì mối quan hệ với Jochen. Jochen rất hiểu vì sao thậm chí anh còn khen họ, cư xử lịch sự. "Tất nhiên tôi từng lo rằng, ai đó trong số họ sẽ cười vào mũi tôi. Thế nhưng tất cả đều cố gắng an ủi tôi, không ai miệt thị tôi là 'đồ bỏ đi' hoặc tỏ ra căm ghét. Đơn giản, đến một ngày nào đó, họ đứng dậy và đi ra khỏi nhà tôi. Và không bao giờ trở lại".

Thực tế, ngoài công việc, Jochen không bước ra khỏi nhà. Anh sợ mời bạn gái, thậm chí đi xem phim. Jochen nhận ra rằng, những sự việc hoàn toàn bình thường có thể mang ý nghĩa khác đối với con người không thể thực hiện một vài nghĩa vụ, mà thiên hạ gọi là "bình thường". Anh cũng phát hiện ra rằng, quả dưa chuột trên giá bầy hàng có thể làm anh liên tưởng đến cái, mà bản thân đang thiếu: con người khi ấy bắt đầu suy nghĩ bằng biểu tượng.

Suốt hai năm qua Jochen tự tách mình ra khỏi thế giới. Ban ngày đi làm, buổi tối cô đơn ngồi xem tivi. Trong đầu anh thỉnh thoảng lại vọng về âm thanh thầm thì tình ái đàn bà, đồng thời cũng xuất hiện câu hỏi nao lòng: tại sao ta trở thành bất lực?

Chuyên gia tiết niệu học Potempa đã tiếp xúc với hàng nghìn bệnh nhân bước vào phòng khám của mình, những người không có dáng vẻ thợ săn, cũng như người chinh phục, mà như kẻ bị chinh phục và nạn nhân, những nạn nhân của sự hoài nghi.

Nhà khoa học khẳng định rằng, nhìn chung người đàn ông hiện đại không hề được chuẩn bị cho tình huống là kẻ bại trận. Theo đánh giá của Potempa cùng đồng nghiệp thì hiện thế giới có khoảng 150 triệu đàn ông lực và số lượng họ sẽ ngày càng đông hơn. Sức ép của nền văn minh sẽ không suy giảm, còn xã hội thì ngày càng già nua.

Theo dự báo của Potempa, đến năm 2025, thế giới sẽ có tối thiểu 320 triệu đàn ông gặp trục trặc với dụng cụ sung sướng. Đa số đội quân này sẽ không gõ cửa bác sĩ. Chỉ duy nhất 10% đủ dũng khí làm chuyện đó và tỷ lệ gõ của chuyên gia tâm lý học còn thấp hơn.

Hiện có hai trường phái chữa trị hội chứng bất lực. Trường phái thứ nhất dựa trên quá trình phân tích chính xác hiện tượng - công việc đòi hỏi thời gian nhiều năm và đối với đa số bệnh nhân điều đó đồng nghĩa với hành vi can thiệp quá sâu vào đời sống riêng tư. Trường phái thứ hai là sử dụng biệt dược - biện pháp có thể mang lại hiệu quả tức thì, song không thích hợp với mọi đối tượng.

"Họ muốn thoát khỏi 'giếng sâu tủi hổ' càng nhanh càng tốt, điều đó cũng dễ hiểu", Potempa nhận xét.

"Tôi đã được bác sĩ cấp cho loại biệt dược vi lượng đồng căn, tuy đòi hỏi thời gian điều trị hơi dài, song hiệu quả bền vững. Theo giải thích, thuốc tác dụng đối với trạng thái tâm lý", Jochen M. kể lại. Trong khi Jochen lại muốn nhanh chóng và tác dụng trực tiếp lên thân thể. Hợp chất đó có tên là Sildenafil, được biết nhiều hơn với cái tên Viagra, có tác dụng làm cương cứng. "Nhờ Viagra, tôi đã sinh ra lần thứ hai", Jochen phấn khởi bộc bạch.

Đã ba năm nạn nhân sử dụng biệt dược trên theo đơn bác sĩ. Cũng từ đó, vấn đề của anh được hoá giải. tác dụng của "thần dược" nhận thấy ngay 20 phút sau khi nuốt vào bụng và phong độ duy trì suốt 240 phút tiếp theo. Lần đầu tiên trong lúc nói chuyện Jochen tỏ ra tự tin và có phần hãnh diện.

Là một trong đội quân khoảng 8 triệu đấng mày râu ở Đức và khoảng 150 triệu trên toàn thế giới, Jochen đã có bạn gái. Họ thường xuyên gặp nhau, nhưng cô gái không hề hay biết gì về câu chuyện bí ẩn của chàng trai. Jochen vẫn giấu giếm sử dụng "thần dược". "Nếu như mối tình của chúng tôi bền chặt, sẽ có ngày tôi tiết lộ sự thật", anh bộc bạch.

Sưu tầm




-----

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

BẾ TINH NGHỆ THUẬT GIỮ GÌN SỨC KHỎE TÌNH DỤC Ở NGƯỜI LỚN TUỔI

BS Hồ Đắc Duy

Những căp vợ chồng ngưới lớn tuổi có cuộc sống riêng tư càng ngày càng nhiều hơn cách đây nữa thế kỷ bởi những lý do rất khách quan về mặt xã hội cũng như quan niệm sống của các thế hệ sau . Con cái ngày nay thông thưòng có khuynh hướng thích ra ở riêng với nhau vì tính thích tự lập , thích tự do trong sinh hoat gia đình , tránh va chạm hay xung khắc với các thành viên trong gia đình nhà chồng hay nhà vợ hoặc do nhu cầu công ăn việc làm thường sống xa cha mẹ , vì vậy có nhiều gia đình trước khi con cái chưa trưởng thành rất đông thì nay mỗi đứa đều ra riêng khi chúng lập gia thất , thậm chí chỉ còn lại hai ông bà già quanh quẫn với nhau Cái đáng sợ của các cặp lớn tuổi là một trong hai người chưa già về mặt sức khỏe tình dục thì ắt phải có vấn đề.

Dĩ nhiên cuộc sống không hẳn chỉ là chuyên ấy , nhưng chuyện ấy không phải là không quan trọng nếu xét về một vài khía cạnh thầm kín nào đó của cuộc sống

Tình dục và hoạt động tình dục được xem như là như việc ăn uống, đó là nhu cầu suốt đời của con người, tình dục không hề mất đi do sự tăng trưởng của tuổi tác nói theo quan niệm của Khổng Mạnh , nó cũng là vấn đề sát sườn của cuộc sống , một nhu cầu thư giản làm cân bằng và đôi khi trở thành một cơ hội cho những hòa giải , làm dịu đi những xung khắc của hai người.

Những thống kê về đời sống của những người lớn tuổi đã cho thấy sức khỏe tình dục là vấn đề thiết yếu mà y học cần phải lưu tâm nếu muốn cải thiện toàn bộ sức khỏe , muốn nâng cao chất lượng của cuộc sống cho họ

Vấn đề sức khỏe tình dục lại là một đề tài rất khó nói ,khó đề cập , khó thảo luận lại càng khó hơn khi muốn họ tâm sự thổ lộ những bí ẫn mà các vị ấy đang gặp phải

Kinh nghiệm cho thấy người đối thoại dể dàng , thoải mái với những người bị rắc rối trong quan hệ tình dục ở độ tuổi này là những người bạn thân hay những người cùng trang lứa với họ

Ngay cả thầy thuốc đi nữa , ngoài tác phong , cách ứng xữ , nói năng , cách đặt vấn đề sao cho phù hợp với đối tượng này thì tuổi tác của người thầy thuốc cũng khá quan trong trong buổi tiếp xúc lần đầu với loại bệnh khó nói này , cùng trang lứa với họ thì dễ tạo ra sự thông cảm , dể phá vỡ vỏ bọc về tuổi tác , dễ thành công trong việc khai thác các bí ẫn trong bệnh sử tình dục , khác với các bệnh án y khoa khác như ngoại khoa , nội khoa ngay cả tâm thần phân liệt thì sự khai thác đầy đủ vể tiền sử tình dục và các chấn thương về mặt tâm lý cũng như thể chất rất là quan trọng , có thể nói là nếu làm đầy đủ và chất lượng một bệnh án tình dục cũng đồng nghĩa với 80% thành công trong việc điều trị đưa cho họ trở lại cuộc sống tình dục bình thường , hoặc nâng cao chất lượng của cuộc sống

Y học hiện đại đã chứng minh nếu có một rối loạn về sức khỏe tình dục ở những người lớn tuổi thì dể gây ra trạng thái tinh thần, tình cảm bất an , kém thoải mái , dễ cáu gắt , nóng giận hay trầm cảm đó cũng là một trong những nguyên nhân đưa đến bệnh cao huyết áp , kém ăn, mất ngủ.... dần dà sức đề kháng và khả năng miễn dịch của cơ thể cũng suy giảm....những người già khỏe mạnh thông thường là cân bằng , chế ngự được hoat động tinh dục.

Trong tác phẩm Tố Nữ Kinh : Hòang Đế hỏi Tố Nữ rằng: " Nay ta muốn ngưng việc giao hợp một thời gian dài rồi trở lại có được không ? Nguyên tắc tiết độ trong việc nam nử giao hợp là nguyên tắc nào ? "

Tố Nữ đáp " Không nên,trời đất có hiện tượng đóng mỡ,khí âm khí dương có hiện tượng trộn lẫn nhau Nếu ngưng giao hợp thì tinh khí không tuần hoàn, cái đạo âm dương bị cắt đứt ..cái yếu tố căn bản của giao hợp là :

An định cái háo hức
Tam trạng hứng thú
Tinh thần sung mãn

Ngưng giao hợp là một kiểu tự kềm chế tình dục của người già. Điều này không phù hợp với nhu cầu sinh lý bình thường đương nhiên là không có lợi cho sức khỏe.

Người già áp dụng biện pháp cố gắng không giao hợp , cố gắng này có thể dẫn đến tình trạng không có lợi cho sức khỏe tuy nhiên có giao hợp mà không xuất tinh lại là một điều tốt , người ta thường gọi đó là bế tinh . Sự bế tinh là một hành động phát xuất từ ý chí mạnh mẽ có khả năng kiềm chế việc phóng tinh , ngăn lại giot nước làm tràn ly , là một phương pháp bồi dưỡng , tăng cường cho sức khỏe , nâng cao chất lượng của cuộc sống

Bế tinh đối với những người có đời sống tình dục trong thời kỳ sung mãn không thể nào hiểu và cảm nhận được , họ chỉ thấy được điều bí ẩn này khi họ bước vào tuổi về già ...Bởi tuổi thanh niên đầy sung sức mỗi ngày có thể giao hợp , xuất tinh vài ba lần mà sức khỏe vẫn không hề hấn gì thậm chí năng xuất lao động còn cao hơn , hưng phấn hơn trong cuộc sống và nếu khuyên họ nên bế tinh thì họ sẽ cho việc giao hợp mà không xuất tinh là không đạt chất lượng , là một cuộc chơi không đến đích.... , người lớn tuổi thì ngược lại , sự thoải mái của lứa tuổi này là tìm thấy hạnh phúc , sự thoải mái trong thời gian giao hợp chứ không hẳn là lúc xuất tinh

Trong sách Tố nữ kinh có chép việc trao đỗi về vấn đề này như sau :

Hoàng Đế hỏi: " Khi giao hợp, lúc khoái lạc lên cực đỉnh gần xuất tinh mà cố kềm lại một ít lâu để kéo dài cuộc vui. Như vậy có hại gì không ?".

Tố Nữ đáp: Không hại mà lợi

Lần đầu: muốn xuất tinh cố kềm lại ít lâu, đến khi ý ta muốn xuất tinh mà cơ thể không thể xuất được nữa, sức lực trong người ta sẽ tăng mạnh mẽ hơn.
Lần thứ hai: mắt, tai sẽ tỏ thính hơn.
Lần thứ ba: nhiều bệnh sẽ không mắc phải.
Lần thứ tư: ngũ tạng sẽ bình an.
Lần thứ năm: máu huyết sẽ thông suốt, điều hòa.
Lần thứ sáu: bộ phận ở chỗ thắt lưng là chỗ dễ đau khi giao hợp nhiều, được cường tráng nên mặc dầu giao hoan nhiều vẫn bình thường, không đau mỏi.
Lần thứ bảy: mông và đùi sẽ được nở nang, sức lực tăng cường tối đa.
Lần thứ tám: toàn thân sẽ cường kiện, dũng mãnh.
Lần thứ chín: sẽ được trường thọ, sống lâu.
Lần thứ mười: cửa thiên đình sẽ mở rộng nghĩa là người đó có một đời sống sảng khoái, tâm hồn luôn được hân hoan, thơ thới".

Hoạt động tình dục điều độ, thích hợp sẽ mang lại niềm vui tinh thần, thỏa mãn về mặt tâm lý cho người lớn tuổi, có ý nghĩa rất tích cực trong cuộc sống của họ.

Một thống kê cho biết sau khi xuất tinh nhất là xuất tinh nhiều lần trong một tuần ở những người đàn ông có tuổi cường tráng thì cũng được mô tả như một sự vắt kiệt sức khỏe tổng quát , mệt mõi , đau nhừ các khớp xương và bắp thịt , đau nhiều vùng cơ bụng dứơi , cơ mông , lưng và cột sống ... và cũng mất ít nhất một vài ngày sau đó mới hồi phục sức khỏe lại như củ , vì những hậu quả mõi mệt sau mỗi lần xuất tinh ở người lớn tuổi làm cho họ đâm ngại gần gủi nhất là khi đối tác trẻ hơn , đòi hỏi cao hơn có nhu cầu nhiều hơn , giải pháp giao hợp không xuất tinh hay bế tinh sẽ là biện pháp hữu hiệu an toàn bảo vệ cho sức khỏe như lời của Hải Thượng Lãn Ông khuyên trong tập Vệ Sinh Yếu Quyết như sau :

Bế tinh, dưỡng Khí , tồn Thần
Tinh không hao tán thì Thần được yên


BS HỒ ĐẮC DUY

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Bệnh Liệt Dương Và Những Thuốc Mới


Source: Đặc Trưng

:::Trần Mạnh Ngô, MD:::


Bệnh nhân người Việt hải ngoại bây giờ rất tự nhiên khi bàn luận hay tham khảo trong phòng mạch về vấn đề bất lực hay liệt dương.

Hiện nay ở Mỹ, 52% đàn ông từ 40 tới 70 tuổi, bị bất lực. Bệnh bất lực trầm trọng nhất chiếm 10%. Bệnh trung bình 25% và bất lực loại nhẹ 17%. Ở tuổi 40, bất lực hoàn hoàn chiếm 5% và ở 70 tuổi, bất lực hoàn toàn lên tới 15%.

Bệnh bất lực vì liệt dương khác với những nguyên nhân bất lực khác như tình dục hết ham muốn, xuất tinh sớm hay bệnh Peyronie.

Nghiên cứu bệnh lý liệt dương cho thấy bình thường dương vật là bộ phận kết hợp nhiều mạch máụ. Dương vật gồm thể xốp niệu đạo (corpus spongiosum) và thể hang dương vật (corposa cavernosa). Thể hang dương vật gồm nhiều mô soắn bao bọc bởi những mô đàn hồi. Động mạch từ ngoài tới thẳng mô soắn rồi sau đó máu sẽ chảy ra ngoài từ tĩnh mạch nằm dưới mô đàn hồi.

Khi bị liệt dương, bắp thịt xung quanh động mạch hay mô soắn co mạnh. Chất nitric oxide tiết ra từ 1) hệ thần kinh không tiết kích thích tố adrenaline và hệ thần kinh không tiết kích thích tố acetylcholine (nonadrenergic- noncholinergic) , và từ 2) biểu mô (endothelium) quanh mạch máu.

Chất nitric oxide sẽ vào thể hang dương vật (corpora cavernosa) kích thích phân hóa tố guanylate cyclase để sinh hóa chất cyclic guanosine monophosphate (cGMC). Đây là một hợp chất quan trọng làm bắp thịt bao quanh động mạch và mô soắn mềm nhũn. Nhờ hiện tượng kể trên, máu sẽ dồn vào dương vật dễ dàng hơn. Hiện tượng xảy ra giống như miếng éponge chứa đày nước. Đồng thời máu căng ép tĩnh mạch làm máu từ tĩnh mạch không thoát khỏi và làm dương vật cứng lại.

Sau khi tinh trùng thoát ra ngoài, kích thích tố catecholamines và phân hóa tố phosphodiesterase sẽ tiết ra và phân hóa cGMP. Bị bất lực do liệt dương là bởi thiếu chất cGMC. Thuốc Viagra (sildenafil) có nhiệm vụ chống tiêu hủy cGMC nghĩa là giúp cho cường dương.

Tuy nhiên, bất lực vì liệt dương có thể do một số bệnh liên quan mạch máu. Chẳng hạn bệnh xơ cứng động mạch (atherosclerotic occlusion) thường thấy ở bệnh nhân tiểu đường. Bệnh co mạch máu làm liệt dương cũng thấy trong bệnh co mạch máu, cứng thành mạch máu, hoặc vì hút thuốc lá hay do biến chứng của một số thuốc như thuốc điều trị cao huyết áp loại Beta-blockers, Clonidine, MethylDopa hay thuốc lợi tiểu Diuretics. Ngoài ra, những thuốc trị bao tử như Cimetadine, thuốc trị suy tim như Digoxin cũng làm liệt dương.

Bệnh liệt dương có thể do bệnh thần kinh gây ra, hoặc bệnh xơ cứng rải rác (multiple sclerosis) tủy sống, hay bệnh giây thần kinh ngoại biên do tiểu đường (diabetic neuropathy). Bệnh liệt dương do thương tích tủy sống, thương tích hậu giải phẫu vùng xương chậu, thí dụ sau khi giải phẫu tuyến nhiếp hộ tuyến , mổ bắp thịt hậu môn, cắt ruột già, hay xương chậu bị gẫy bể.

Liệt dương có thể do bệnh làm suy giảm kích thích tố sinh dục, như khi testosterone bị xuống thấp hay do bệnh tuyến giáp trạng và ngay cả vì lý do tuổi già.

Bệnh liệt dương do vấn đề tâm ly’ thường thấy ở những người còn trẻ mà đã bi bất lực, hay do tình trạng cảm súc đặc biệt chi phối. Có nhiều người bất lực vì lo nghĩ, lo lắng quá nhiều trong công việc làm ăn, hay bị bệnh tâm thần. Khi bị ưu trầm, bệnh nhân không thiết gì trong công việc làm, không nghĩ gì đến những diễn biến xung quanh, không thấy đời vui thú, mất cân lượng, và ăn uống không thấy ngon miệng. Bệnh nhân mất ngủ, hay đôi khi ngủ quá độ. Bệnh nhân không còn chú ý đến công việc, mệt mỏi, hết năng lực. Bệnh nhân không thiết gì đến chuyện xung quanh, không chú ý đến công việc, không nghĩ ngợi và hay quên. Đôi khi có tư tưởng chán đời…

Bệnh nhân thường phải khám nghiệm để tìm hiểu độ nhậy cảm của dương vật hay bị hư hại thần kinh nơi dương vật. Khám bệnh có thể phát giác hiện tượng lưu thông trong động mạch cổ tay hay khủyu chân. Hoặc hình dáng dương vật trong bệnh Peyronie. Thử nghiệm gồm đếm máu phân tích nước tiểu, đo mỡ trong máu, hay đo creatinine và xác định chức năng gan. Cũng nên đo mức testosterone trong máu hay nếu cần đo chức năng nội tiết.

Đôi khi còn phải dùng phương pháp thử nghiệm tâm lý nữa.

Điều trị bất lực gồm nhiều cách khác nhau như
1.) Tâm lý trị liệu,
2) Thuốc Viagra (Sidenafil), nhưng thuốc có thể gây nguy cơ cho bệnh nhân tim mạch nhất là trường hợp đang hay sẽ dùng nitroglycerinẹ. Có thể tử vong.
3) Đặt Alprostadil trong ống tiểu, do bác sĩ niệu khoa hướng dẫn và
4) Dùng máy hút hay giải phẫu cũng do bác sĩ niệu khoa thực hiện.

Riêng về bệnh tim mạch, bác sĩ sẽ hướng dẫn bệnh nhân tập thể dục hay cần hoạt động nhẹ để tăng cường sinh lý. Tập thể dục hay hoạt động thường xuyên công việc trong nhà sẽ giúp dưỡng khi’ tăng cao và kích thích tim mạch mạnh mẽ hơn. Đặc biệt những bệnh nhân bị bệnh tim mạch lâu năm mà không bao giờ chịu hoạt động hay tập thể dục.

Khi luyến ái, nhịp tim sẽ tăng nhanh khoảng 120-130 mỗi phút và áp xuất máu tâm thu khoảng 180, áp xuất tâm trương cao 10. Cho nên bệnh nhân bị cao huyết áp máu nên gặp bác sĩ chuyên môn tim mạch thử nghiệm, phải an toàn trước khi dùng thuốc Viagra. Thuốc Viagra giúp cường dương với xác xuất cao khoảng 74%. Bệnh nhân bị cao huyết áp hay bệnh tim mạch có hiệu quả 70% khi dùng Viagra. Còn những người bị bệnh tiểu đường hay vừa mổ nhiếp hộ tuyến có hiệu quả tương đối thấp hơn nữa.

Công phạt của Viagra gồm những triệu chứng như nhức đầu, mặt đỏ phầng, nghẹt mũị Đôi khi bị đầy hơi trong bụng, mắt hoa và chóng mặt. Áp xuất máu cũng bị hạ thấp khoảng 8-10 mm thuỷ ngân. Phản ứng Viagra với thuốc trị tim mạch nitroglycerine có thể gây tử vong. Hiện có hai thuốc mới điều trị liệt dương sắp được FDA chấp thuận. Thuốc thứ nhất tên là Tadalafil do hãng Lily vừa được Âu Châụ cho dùng. Thuốc thứ hai tên là Levitra (vardenavil) cũng sắp tung ra thị trường. Hai thuốc mới kể trên tắc dụng lâu dài hơn Viagra. Cả 3 thuốc Tadalafil, Levitra và Viagra đều giảm phân hóa tố phosphodiesterase 5 (PDE-5), tức là đều tác dụng vào cơ trơn trong dương vật, gây thư dãn, làm rộng cơ trơn và giu’p máu dồn vào nhiều hơn.

Còn vài thuốc khác nữa hiện đang trong vòng nghiên cứu điều trị liệt dương như: thuốc uống phentolamine, thuốc Apomorphine đặt dưới lưỡi, thuốc Potassium channel modulators, chất kìm hãm biểu mô (endothelin antagonists) , yếu tố gene growth factor, sản phẩm prostaglandin, PD hay kìm hãm dopaminergic, kích thích tố đồng dạng melanocyte (MSH) hoặc VIPs (Vasoactive intestinal polypeptides) .

1)R.Shabsigh, Postgraduate Medicine May 2000
2) TA Miller, Am Fam Physicians, 61: 95, 2000
3) RW Lewis, Patient Care, January 2000
4) Healthdays News, 2003

Trần Mạnh Ngô, M.D., Ph.D., F.A.A.F.P.



Source: Đặc Trưng

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Thiếu hòa hợp trong chuyện ấy

Lý do mà các cặp vợ chồng trẻ trình bày trước tòa để xin ly hôn là: “Không hợp nhau” và phần lớn sự không hợp ấy chính là việc không tương hợp về đời sống tình dục.

Đời sống sinh lý giữa hai giới rất khác nhau. Đây là điều các bạn trẻ, nhất là phái mạnh cần biết. Với phụ nữ, đời sống tình dục mang ý nghĩa sâu xa hơn đàn ông. Phụ nữ cho rằng đàn ông lúc nào cũng nghĩ đến tình dục còn phụ nữ thì lúc nào cũng nghĩ đến tình yêu. Thật ra sự khát khao tình dục của đàn ông chỉ là khao khát bề ngoài, còn khao khát tình dục của phụ nữ là những khao khát bên trong, thâm trầm hơn, sâu xa hơn, thuộc lĩnh vực tâm hồn nhiều hơn.



Cảm hứng tình dục đến với đàn ông rất nhanh còn với phụ nữ thì chậm hơn, nó phải được khởi nguồn từ những yếu tố nội tâm. Nếu buổi sáng vợ chồng cãi nhau thì đêm đó và có thể nhiều đêm tiếp theo người vợ sẽ không hề có cảm hứng tình dục. Các ông chồng trẻ thường nghĩ rằng đó là do vợ cố ý gây “chiến tranh lạnh”. Sự thật thì không phải như vậy. Người vợ thấy hoàn toàn bị mất hứng thú chứ không phải là họ cố ý “cấm vận” để phạt chồng.

Với phái đẹp, cảm hứng phải được bắt đầu từ những cử chỉ yêu đương trước đó rất lâu, một lời nói dịu dàng, một cái hôn nhẹ trước khi đi làm buổi sáng, rồi gọi điện thoại cho vợ một cách dịu dàng, sau bữa cơm chiều là những lời tâm sự cùng những cử chỉ âu yếm… nếu được chuẩn bị như thế thì cảm hứng của phái đẹp sẽ lên đến cực điểm. Phụ nữ không thích đàn ông bỗng dưng cứ vồ lấy họ, bắt họ chiều và làm chuyện ấy một cách thô bạo.

Đa số đàn ông cần tình dục nhiều hơn đàn bà. Đó là sự khác nhau căn bản về đời sống sinh lí giữa hai giới. Không có một thống kê nào cho thấy cần bao nhiêu lần giao hoan là đủ. Theo danh y Hải Thượng Lãn Ông thì một tuần một lần là tốt: “Thất nhật đáo lai phòng”. Nhưng đa số đàn ông cho như vậy là quá ít. Còn với phụ nữ thì số lượng không quan trọng mà quan trọng nhất là chất lượng.

Không ít những ông chồng bỏ nhà đi tìm thú vui nhục dục vì bị vợ gây “chiến tranh lạnh”. Đây là điều các cô vợ trẻ nên biết. Phái đẹp nên biết rằng chuyện chăn gối không phải là một tặng phẩm chỉ dành riêng cho chồng khi nào anh ta thật ngoan. Nếu các bạn coi chuyện phòng the như một món quà hối lộ thì cầm chắc là bạn đã đẩy chồng ra khỏi nhà để đến với những mối tình mới.

Đời sống tình dục có thể là một bản năng tự nhiên, nhưng không phải tự nhiên theo nghĩa ngẫu nhiên, đòi hỏi khoái cảm riêng cho mình, hoặc đôi khi thô bạo như thú vật. Con người gần với con vật nhất ở điểm này. Song trong cuộc sống phòng the, con người cũng khác xa con vật nhất ở tình yêu, sự tôn trọng nhau, văn hóa tình dục. Các gia đình trẻ cần hiểu đặc điểm về đời sống sinh lí của hai giới để tìm đến sự tương hợp trong đời sống hôn nhân.



---

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

''Chuyện ấy'' cần tài thao lược




Rất nhiều ông chồng phàn nàn rằng sự ham muốn tình dục của hai vợ chồng không tương đương nhau. Có cách nào điều chỉnh sự “lệch pha”? Hãy thử giải quyết vấn đề theo phương pháp của các nhà tâm lý học.

Các nhà nghiên cứu hạnh phúc gia đình ngày nay coi tình dục là một giá trị của hôn nhân hiện đại nhưng không phải cặp vợ chồng nào cũng đạt được sự hoà hợp đó.

Ba giai đoạn của cuộc ái ân

Thứ nhất: Tra dầu mỡ

Có những trường hợp phụ nữ luôn bị cụt hứng chỉ vì chồng lên giường mà miệng vẫn sặc mùi thuốc lá, bia rượu hoặc vệ sinh thân thể không sạch sẽ, điều này đàn ông hoàn toàn có thể khắc phục được nếu họ muốn.

Song đa số phụ nữ sợ quan hệ với chồng là vì “chuyện ấy” gây đau đớn hoặc khó chịu.

Tạo hoá đã “thiết kế” bộ phận sinh dục nữ rất tinh vi, nó hoàn toàn thích hợp với việc quan hệ mà không hề đau đớn. Nhưng trước khi máy móc vận hành phải được “tra dầu mỡ” cẩn thận.

Nếu sự chuẩn bị này không đầy đủ, máy phải hoạt động trong điều kiện “khô dầu” thì chắc chắn sẽ gây đau đớn, thậm chí tổn thương. Vậy cần phải khởi động cho đến khi “máy móc” ở tư thế sẵn sàng.

Một người phụ nữ bình thường mà luôn thấy sợ tình dục là không bình thường. Nguyên nhân chủ yếu do người chồng thiếu kiến thức về tình dục chứ không phải do người vợ thiếu khích thích tố testosterone.

Làm sao để hòa hợp trong tình dục mà không cần thuốc kích thích mới là giải pháp tối ưu và lâu dài của cuộc sống vợ chồng.

Đây là những thao tác rất tế nhị đòi hỏi sự “sáng tạo” và nhạy cảm của người chồng vì kiểu thức dạo đầu được ưa thích ở mỗi phụ nữ không giống nhau. Với người này, nó đòi hỏi thời gian trò chuyện, âu yếm hàng giờ. Với người khác, nó là sự ve vuốt nhẹ nhàng, nhất là những khu vực nhạy cảm. Lại có người thích khởi đầu bằng sự lãng mạn như khiêu vũ hoặc nghe nhạc, đọc truyện cùng nhau.

Mỗi người đàn ông phải tự tìm ra khúc dạo nhạc nào mà vợ mình thích nhất.

Những người có đầu óc sáng tạo sẽ “phát minh” ra nhiều kiểu cách phong phú hơn và những người có độ nhạy cảm cao sẽ nhanh chóng nắm bắt được kiểu cách nào mà vợ mình ưa thích hơn.

Có thể nói, điều này chủ yếu phụ thuộc vào “tài thao lược” của đàn ông. Nếu bạn không thành công ngay ở giai đoạn này, trước hết nên tự trách mình chứ đừng vội trách vợ.

Thứ hai: Vận hành tối đa công suất

Khi phụ nữ đạt đến mức độ cao trào, họ có cảm giác lâng lâng như bồng bềnh trên mây, khoái cảm râm ran khắp cơ thể, họ chủ động tạo ra tiết tấu nhanh chậm của động tác.

Họ cũng tự tìm thấy một tư thế thích hợp có thể tăng cường đáng kể kích thích tình dục để đạt đến đỉnh điểm khoái cảm mà người chồng thường nhận ra ngay vì nó được biểu hiện qua ánh mắt, hơi thở, lời nói, cử chỉ, thậm chí tạm thời... mất tri giác và đặc biệt âm đạo co thắt liên tục, đem lại hạnh phúc thêm cho người chồng.

Không giống với đàn ông, phụ nữ có thể đạt nhiều lần cực khoái giống như những đợt sóng trong một cuộc ái ân. Ai đã có lần đạt tới đó sẽ có khả năng đạt được nhiều lần tiếp theo và chắc chắn không thể không ham muốn tình dục, có khi còn mạnh mẽ hơn cả chồng họ.

Thứ ba: Bảo dưỡng

Phần lớn phụ nữ cần ít nhất 15 phút để phục hồi sau “cuộc chiến”. Họ cần phải được lưu giữ dư âm của nó sau khi cảm xúc mãnh liệt qua đi.

Nếu đàn ông chỉ cốt xong việc mình là vội vàng “bỏ của chạy lấy người” mà không chịu thực thi nốt nghĩa vụ sẽ khiến người phụ nữ cảm thấy mình bị bỏ rơi một cách phũ phàng, khiến họ không hài lòng, rơi vào buồn bã, thất vọng và sự ham muốn lần sau giảm đi rõ rệt.

Hoá ra cũng như trong khiêu vũ, bao giờ phái mạnh cũng là người dẫn nhảy. Và chìa khóa của sự thành công chính ở trong tay họ./.



---

Post Reply