CHUYỆN QUÝ ÔNG

Tâm tư trắc ẩn, thắc mắc xa gần, cần giúp ý kiến, so sánh kinh nghiệm gia đình, đại gia đình, tình yêu và bè bạn, chọn đường đi nước bước,...

Moderator: linhgia

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Lý do phòng the nguội lạnh


Nghiên cứu xã hội học ở nhiều quốc gia cho thấy, xã hội càng hiện đại, sự trục trặc trong chuyện chăn gối càng đến sớm. Chuyện này không chỉ xảy ra ở vợ chồng có tuổi mà còn gây rắc rối cho cả các đôi vợ chồng trẻ. Vậy đâu là nguyên nhân gây ra chuyện này?

1. Áp lực công việc

Xã hội càng phát triển, áp lực trong công việc, trong cuộc sống càng lớn. Để thích ứng được với thời cuộc, để hoàn thành tốt công việc được giao đòi hỏi mỗi người phải nỗ lực không ngừng, thời gian dành cho công việc quá nhiều nên khi trở về nhà, họ đều ở trong tình trạng mệt mỏi.

Khi đã quá mệt thì ngủ là nhu cầu bức thiết thay vì chuyện gần gũi vợ chồng. Thực tế cho thấy, những bà vợ có chồng càng thành đạt, càng say sưa công việc thì càng “lười yêu”, và đó hoàn toàn là điều bất lợi.



2. Thiếu ngủ

Không ít người do quá bận rộn công việc nên thiếu ngủ, có người do quá bị cuốn hút bởi những trò giải trí hiện đại: chơi game, xem truyền hình, tụ tập bạn bè nhậu, xem đá bóng quá khuya… nên cũng dẫn đến tình trạng thiếu ngủ.

Thiếu ngủ là nguyên nhân dẫn đến sự sa sút về sức khỏe, mệt mỏi, thiếu tập trung trong lúc làm việc. Ngủ đủ chính là liều thuốc tốt nhất trong chuyện buồng the. Để khắc phục, nên sắp xếp lại thời gian biểu thật hợp lý và khoa học. Nếu ngủ đủ bạn sẽ thấy chuyện ấy được cải thiện một cách rõ ràng.

3. Do thói quen sinh hoạt

Ở mỗi người khác nhau, đồng hồ sinh học lại hoạt động theo một nhịp khác nhau. Có người thì có thói quen ngủ sớm, không cưỡng lại cơn buồn ngủ khi trời khuya, nhưng sáng sớm lại hoạt động rất linh hoạt, hiệu suất cao. Có người thì ngược lại, có thói quen làm việc về khuya, sáng ra lại dậy rất muộn.

Nếu hai vợ chồng có thói quen sinh hoạt như vậy thì chuyện ái ân luôn gặp trục trặc, vì lúc người này hưng phấn, khỏe khoắn thì người kia lại ức chế, mệt mỏi. Để khắc phục tình trạng này, cần có sự trao đổi thống nhất, cả hai phải thông cảm và tự điều chỉnh thói quen của mình sao cho hợp lý nhất.

4. Do ngoại cảnh

Chăn gối là chuyện thầm kín, riêng tư của hai người, nhưng do điều kiện hoàn cảnh sống mà không ít cặp vợ chồng phải sống trong gia đình có nhiều thế hệ, nhiều thành phần mà không gian riêng tư của hai người luôn bị ảnh hưởng.

Chẳng hạn như người già thì ngủ sớm, dậy sớm, bọn trẻ thì thức khuya, dậy muộn nhiều khi vợ chồng phải đợi đến khi mọi người trong nhà ngủ hết thì mới dám “hoạt động”, yếu tố tâm lý luôn trong tình trạng bị động khiến họ cảm thấy chuyện yêu luôn gặp những trở ngại không đáng có.

5. Do có “bồ”

Cũng như mọi thứ khác, sự mới lạ bao giờ cũng cuốn hút và hấp dẫn nhau hơn. Khi đã là vợ chồng, mọi việc trở nên quá quen thuộc, tẻ nhạt và đôi khi nhàm chán nữa. Mặt khác, do những trục trặc về nhiều yếu tố khác trong cuộc sống đôi khi khiến cả hai có những điều không bằng lòng về nhau. Điều đó tác động không nhỏ đến chuyện “yêu”.

Một điều nguy hiểm hơn là khi một trong hai người có ý định phản bội nhau và tìm được sự mới lạ, hấp dẫn của người tình mới. Khi đã có sự so sánh thì rõ ràng mới hơn cũ, “phở” ngon hơn “cơm”. Chính vì vậy, ngoại tình chính là một trong những nguyên nhân gây ra những trở ngại lớn trong chuyện yêu.

6. Do thói quen vệ sinh

Không ít người, đặc biệt là đàn ông thường không có thói quen vệ sinh tốt. Khi đi làm về mệt, khi ngà ngà cơn say họ sẵn sàng lên giường mà quên mất phải tắm rửa sạch sẽ. Nhiều người do tuyến mồ hôi, do hơi thở không mấy thơm tho, mùi hôi do chân đi giày là những yếu tố gây phản cảm trong chuyện yêu.

Tuy chỉ là những chi tiết rất nhỏ nhưng thường gây cảm giác khó chịu, ức chế. Chính vì vậy, bạn không thể coi thường thói quen vệ sinh cá nhân. Hãy lên giường với cơ thể sạch sẽ, thơm tho, với những bộ đồ ngủ đầy quyến rũ chắc chắn bạn sẽ nhận được tình cảm nồng ấm từ phía đối phương.




-----

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Nghi ngờ vợ ngoại tình


Hỏi :

Tôi 54 vợ tôi 41, chúng tôi đã sống với nhau được 12 năm, đã có một con gái 11 tuổi rất xinh, ngoan. Tôi là một người có học, địa vị xã hội, nhiều người biết và nể trọng, vợ tôi là một phụ nữ không đẹp lắm nhưng dáng người rất đẹp, cá tính ngang bướng.

Trước đây khi còn ở xa trung tâm thành phố, gia đình tôi không có những chuyện như hiện nay thường xảy ra. Cô ấy thường hay đi mua sắm, nhất là trang phục đẹp, mỹ phẩm, giày guốc, rất hay soi gương, trang điểm và sửa soạn thật đẹp rồi đi chơi với "bạn bè".

Bạn của cô ấy toàn là các người đang có chồng, vợ nhưng đều có bồ, ngoại tình, quen nhau phần lớn qua những lần đi chơi khiêu vũ ở các vũ trường. Vợ tôi rất thích nhảy đầm, lúc đầu do chiều vợ, tôi cũng đã thỉnh thoảng đi khiêu vũ cùng nhau nhưng sau này do quá bận và cũng không phải là sở trường nên tôi không tham gia, vì vậy nhiều lúc cô ấy nói đi công chuyện nhưng thực ra là đi khiêu vũ không có tôi.

Sau này cô ấy không bao giờ rời chiếc điện thoại di động vì không muốn tôi biết mọi liên lạc của mình. Cô ấy lập luận rằng mỗi người đều có tự do riêng không ai có quyền xâm phạm vào chuyện riêng tư của người khác. Trong khi trước kia chúng tôi đều biết các cuộc gọi, nhắn tin từ đâu, đi đâu của cả hai người. Rất nhiều cuộc nhắn tin qua lại từ sáng sớm 6h và cả tận nửa đêm nhưng không bao giờ cho tôi biết ai nhắn, trả lời ai. Thỉnh thoảng không nhịn được tôi hỏi việc gì và ai mà quan trọng đến nỗi sáng sớm hoặc nửa đêm mà nhắn với gọi dữ vậy thì cô ấy chua ngoa trả lời "Anh không việc gì quan tâm đến những chuyện riêng tư, chuyện đàn bà".

Có lần để quên ĐTDĐ ở nhà do đi quá gấp, tôi đọc được tin nhắn của một người đàn ông: "Anh đến rồi nhé em". Trước đó cô ấy bảo tôi là cô đi tập thể dục chiều. Tối về khi tôi to tiếng và gạn hỏi thì cô ấy bảo đó là tin nhắn của tụi bạn, thường nhắn chọc nhau như thế, nếu anh ghen tức thì anh khổ ráng chịu.

Một lần khác, cô ấy bảo về bên nhà mẹ có việc, sau đó khi tôi và con gái đi phố mua đĩa nhạc, tình cờ thấy xe của cô ấy gửi ở ngoài một phòng trà.

Tôi liền gọi ĐTDĐ cho cô ấy, cô trả lời là đang ở bên nhà mẹ, tôi bảo: "Tại sao như thế, tôi đang ở ngay trước cửa phòng trà và xe của em đang ở đây mà, để tôi lên phòng trà xem sao". Cô ấy bực tức nạt nộ và bảo "Nếu anh bước lên phòng trà thì tôi với anh coi như chấm dứt, chia tay ngay". Như thế là sao, cô ấy đang ngồi với ai, đang làm gì mà đến nỗi phải nói như thế với tôi?

Cô ấy rất thích mặc trang phục hở hang khi đi ra ngoài, dù đã 41 tuổi. Tôi hay nhắc nhở, kể cả con gái 11 tuổi cũng góp ý với mẹ nhưng cô ấy vẫn không chấp nhận, bảo rằng giò đẹp, ngực đẹp phải khoe ra chứ.

Hễ cô ấy ra đường là thường có người theo tán tỉnh, có lần đi chơi về khuya, cô ấy thường đi chơi với bạn bè, về rất trễ. Tôi ra trước lan can nhìn xuống thấy có người đàn ông đứng kế bên buông lời tán tỉnh, khi nghe tôi hỏi vọng xuống mới thôi và bỏ đi.

Tôi hỏi thì cô ấy bảo không biết gã ấy đi theo từ lúc nào về tới tận nhà. Nhờ các bạn cho tôi câu trả lời: Vợ tôi như vậy có đúng? Tôi có quá dễ dãi? Tôi đối xử như thế có đúng? Cho tôi xin một lời khuyên. (Trần Hoàng Công).



Trả lời


Chắc hẳn anh rất yêu vợ mình vì vậy mới có thể tha thứ và chịu đựng nhiều điều như vậy. Có lẽ bất kỳ một người phụ nữ nào có được người chồng như anh phải biết trân trọng nó. Nhưng có lẽ anh đã thiếu một chút nghiêm khắc với vợ nên chị ấy đã hết lần này đến lần khác bắt nạn anh.

Tôi không nói là anh hay chị sai, bởi nếu anh có những quy tắc và tính nghiêm khắc chắc hẳn chị ấy sẽ không dám ngang nhiên đến vậy. Nhưng chị ấy cũng không nên lạm dụng tình yêu thương của anh để ích kỷ đến vậy. Liệu anh có thể chấp nhận một người vợ không đúng nghĩa của nó.

Nhưng có lẽ vì yêu thương và chiều vợ của anh là nguyên nhân làm cho chị ấy quá đà. Anh có nghĩ cần phải trao đổi với chị ấy một cách thẳng thắn về cuộc sống của hai người. Bởi nếu chị ấy cứ như vậy thì con gái anh sẽ bị ảnh hưởng bởi cách cư xử và lối sống của mẹ, bởi sau này cháu cũng là mẹ, là vợ.

Hơn nữa anh việc anh để cho chị ấy được làm những gì mình muốn là không nên bởi người phụ nữ sẽ không phục người đàn ông dễ dãi đâu anh ạ. Một chút yêu thương, một chút nghiêm nghị và một chút bản lĩnh của nam nhi sẽ khiến cho người phụ nữ phải phục tùng.

Anh có thể góp ý thẳng thắn với về cách sống cũng như cư xử của chị ấy, nếu vợ anh vẫn không thay đổi và vẫn lựa chọn cuộc sống riêng của mình thì lúc đó chị ấy yêu bản thân mình hơn gia đình chồng con anh ạ và đó cũng là sự lựa chọn của chị ấy.

Nếu anh không thể làm vợ mình thay đổi, cũng như không thể chấp nhận một cuộc sống như vậy thì anh sẽ có quyết định của riêng mình.

Nhiều cặp vợ chồng do không trao đổi nói chuyện được với nhau, chính vì vậy họ đã không thể hiểu nhau và không thể hiểu phía bên kia muốn gì vậy là họ lệch pha nhau. Đến lúc chia tay họ mới ngồi nói chuyện với nhau như hai người bạn thì ra họ hoàn toàn không hiểu tý gì về nhau cả. Họ hối tiếc nhưng cũng đã làm tổn thương nhau mất rồi.

Chúc anh mọi điều tốt lành!




----

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

3 Ngộ Nhận Khi Chữa Chứng Yếu Sinh Lý



Nhiều người cho rằng khi bị bất lực thì không nên sinh hoạt tình dục. Thực ra, việc yêu đương với mức độ vừa phải có tác dụng "kích hoạt" khả năng tình dục của bạn. Nếu "nhịn hẳn", khả năng đó sẽ "lịm" luôn.

Khi cơ thể suy yếu thì việc tiết dục là hết sức cần thiết để bảo tồn tinh khí và giữ gìn sức khỏe. Tuy vậy, ngoại trừ những trường hợp bị bất lực ở mức độ nặng, nghĩa là không thể “hành sự” được, còn với mức độ nhẹ và vừa thì vẫn nên duy trì sinh hoạt tình dục với tần số thích hợp. Điều này không chỉ có tác dụng giải tỏa về mặt tâm lý mà còn tạo ra những kích thích có tính hưng phấn, rất cần cho sự phục hồi dương sự.

Theo y học cổ truyền, việc ái ân có thể khơi thông ngũ tình, làm cho can khí thông suốt, tâm huyết điều hòa. Nếu tuyệt dục lâu ngày thì can khí không điều hòa, khí huyết ứ trệ, từ đó mà không đạt được mục đích dưỡng sinh. Ngay cả với những trường hợp bất lực ở mức độ nặng, nếu như không có sự gần gũi với người khác giới, không có sự động viên, khích lệ, ve vuốt của người bạn đời thì dẫu cho thuốc có hay đến mấy thì kết quả trị liệu cũng rất hạn chế.

Bất lực nghĩa là thận hư?

Từ quan niệm sai lầm này mà nhiều quý ông khi có trục trặc về dương sự là lập tức đi cắt thuốc bổ thận, có khi bệnh càng nặng thêm. Thực ra, theo y học cổ truyền, chứng bất lực có nhiều nguyên nhân như: tình chí uất kết (yếu tố tâm lý, tình cảm), ẩm thực bất điều (ăn uống không hợp lý), lục dâm xâm nhập (các yếu tố gây bệnh từ bên ngoài như hàn, thấp...), phòng sự quá độ (sinh hoạt tình dục bừa bãi), niên cao thể nhược (tuổi cao sức yếu), cửu bệnh sở luỵ (bị bệnh lâu ngày), bẩm thụ tiên thiên bất túc (di truyền, tật bệnh từ nhỏ)...

Do đó, biện pháp trị liệu cũng không giống nhau. Phần lớn nguyên nhân gây nên bất lực là do yếu tố tâm lý tình cảm (tình chí uất kết), tác động trước hết đến các tạng như can, tâm và tỳ, tạo nên những thể bệnh như can khí uất kết, tâm tỳ lưỡng hư...

Chỉ cần dùng thuốc bổ thận tráng dương là chữa khỏi chứng bất lực?

Sự ngộ nhận này là hệ quả tất yếu của quan niệm sai lầm vừa kể trên; nó khiến cho những người đàn ông "yếu" sùng bái thuốc tráng dương, cường dương, vô tình trở thành "con mồi" của các lang băm. Nhiều ông lang vô tình hoặc cố ý khuếch đại về công dụng của thuốc bổ thận tráng dương khiến cho “con bệnh” vì quá tin mà lạm dụng. Hậu quả là, bệnh trạng của người bệnh không những không được cải thiện mà có khi còn trở nên tồi tệ hơn, thậm chí dẫn đến những tác dụng phụ không mong muốn như căng thẳng thần kinh, mất ngủ, lở loét miệng, chảy máu chân răng, mụn nhọt, khô miệng, tăng huyết áp...

Đối với những người bị bất lực do dùng tân dược chữa tăng huyết áp, bệnh lý mạch vành, đái đường... thì việc dùng nhầm hoặc lạm dụng các thuốc cường dương.

4 Bài Thuốc Chữa Liệt Dương

Theo Đông y, có 3 nhóm nguyên nhân gây liệt dương: cơ thể suy nhược (tâm tỳ hư), rối loạn thần kinh chức năng (thận hư) và viêm nhiễm hệ tiết niệu sinh dục kéo dài (thấp nhiệt tích trệ). Đơn thuốc được kê tùy theo các nguyên nhân này.

a. Liệt dương do suy nhược cơ thể

Thể này hay gặp ở người mắc bệnh mạn tính về tiêu hóa hoặc hệ thống tuần hoàn. Ngoài triệu chứng liệt dương, bệnh nhân còn có biểu hiện da xanh, mặt vàng, ăn kém, ngủ ít, thảng thốt, tinh thần bất an, đoản hơi, đoản khí.

Bài thuốc: Nhân sâm, long nhãn, bạch truật, phục thần mỗi thứ 12 g, hoàng kỳ, đương quy, toan táo nhân mỗi thứ 16 g, mộc hương 6 g, viễn chí 6 g, cam thảo 4 g. Mỗi ngày sắc uống 1 thang, uống trong 20 ngày thì nghỉ 10 ngày, liên tiếp trong 3 tháng.

b. Liệt dương do rối loạn thần kinh chức năng. Thể này do hoạt động tình dục quá độ, thủ dâm gây ra.

Nếu do thận âm hư, người bệnh có triệu chứng: liệt dương, di tinh, hoạt tinh, người gầy, da khô, đau lưng, mỏi gối, ù tai, ngủ ít.

Dùng bài thuốc: thục địa 16 g, sơn thù, trạch tả, đan bì mỗi thứ 8 g, hoài sơn, phục linh, kỷ tử, nhục thung dung, ngũ vị tử, trâu cổ, long nhãn mỗi thứ 12 g. Ngày sắc uống 1 thang, uống trong 20 ngày, sau đó nghỉ 10 ngày, trong 3 tháng liên tiếp.

c. Nếu do thận dương hư

Người bệnh có triệu chứng: liệt dương (hoàn toàn hoặc không hoàn toàn), di tinh, hưng phấn giảm, đau lưng, mỏi gối, ù tai, mệt mỏi, sợ lạnh, tay chân lạnh.

Dùng bài thuốc: thục địa, thỏ ty tử, phá cố chỉ, bá tử nhân, phục linh, lộc giác giao mỗi thứ 120 g, làm viên hoàn, ngày uống 30 g.

d. Liệt dương do viêm nhiễm

Hay gặp trong sỏi tiết niệu, sỏi bàng quang, viêm bàng quang mạn tính. Người bệnh có triệu chứng: liệt dương, khát nước, tiểu tiện đỏ.

Bài thuốc: hoàng bá nam 20 g, ý dĩ, trâu cổ mỗi thứ 16 g, mạch môn, kỷ tử, thục địa, ích trí nhân, ô dược, ngưu tất mỗi thứ 12 g, tỳ giải 24 g, sắc uống ngày 1 thang, uống 20 thang trong 1 tháng.

Chú ý: Trong thời gian uống thuốc, cần tránh quan hệ tình dục.

BS Khang Ninh


---

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Những Tuyệt Chiêu Dành Cho 2 Người Yêu Nhau...



"Chuyện ấy" sẽ trở nên nhàm chán nếu người trong cuộc lúc nào cũng "viết" theo "văn mẫu". Hãy không ngừng sáng tạo, thay đổi, vì trong lĩnh vực này, sự mải mê bao giờ cũng mang lại nhiều phấn khích cho cả hai phía.

Trong chuyện chăn gối, đôi khi người trong cuộc gặp phải tình huống hơi trái khoáy là những động tác, tư thế hay vị trí "chính quy" lại không mang đến khoái cảm mong muốn. Việc này cũng không có gì khó hiểu, mỗi người mỗi vẻ, tạo hóa lắm khi cắc cớ hoán chuyển vị trí "đầu tư" cảm giác ở người này không giống người kia.

Gặp phải tình cảnh này, nếu "nạn nhân" cho rằng mình chẳng giống ai rồi âm thầm chịu thiệt thì thật oan uổng, trong khi nếu chịu khó thực hiện vài phép "thử" là có thể sẽ tìm được đúng nơi cần tìm.

"Đặc khu cảm giác"

Phụ nữ được hóa công hào phóng tặng cho một loạt những "đặc khu" cảm giác khác nhau trên cơ thể mà lắm khi "cảm giác đỉnh" mà chúng cung cấp lại ăn đứt vị trí "truyền thống".

Môi, chóp nhũ hoa, bụng, mông, mặt trong đùi là những trọng điểm phổ biến nhưng có khi "hồng tâm" lại dời đến vùng sau gáy hay sống lưng.

Nếu không may vướng phải tình trạng kể trên, quý cô cũng nên cùng hợp tác với lang quân thử mở rộng phạm vi tìm kiếm, rất có thể nơi "đất lành chim đậu" chỉ cách không quá một gang tay so với chỗ cũ mà không biết.

Miền "đất hứa"

Đừng nghĩ đàn ông chỉ có mỗi một nơi "độc quyền" chuyện ấy. Cơ thể quý ông cũng có những "miền đất hứa" tương tự (tất nhiên không rõ mồn một như với chị em) nhưng nếu cần "động tay lớn vỗ" thì sao lại không làm? Tư thế chăn gối cũng thế, đúng sách vở lại thấy... nhàn nhạt.

Vậy sao không thử thay đổi "giáo trình"? Chẳng hạn hoán chuyển, trên, dưới, phải, trái, trước, sau hay nếu cần thử cả những tư thế vặn vẹo, ngược ngạo một chút miễn là tìm đúng câu, "vừng ơi mở ra". Đây là lĩnh vực rất thích hợp để "sáng tạo", làm mới thường xuyên, bởi với tình dục, sự mới mẻ bao giờ cũng mang lại nhiều phấn khích, còn sự nhàm chán luôn là liều "độc dược" của thú chăn gối.

Liều "dopping"

Thời điểm cũng có thể trở thành liều "dopping" bất ngờ cho chuyện chăn gối. Chẳng hạn nhiều phụ nữ nhận ra những lúc ông xã "xuất kỳ bất ý" không bảo trước thì cảm giác nhận được "kỳ thú" hơn nhiều lúc chuẩn bị đâu vào đấy.Khung cảnh quá quen thuộc với giường ngủ, tranh treo tường, chiếc đồng hồ báo thức cũ mèm... rất có thể là thủ phạm bào mòn hưng phấn, ngược lại một thời gian "phòng the dã chiễn" nào đó bất kỳ trong nhà lại mang đến một màu sắc chăn gối đặc biệt.

Một chút "bạo lực"

Còn nữa, đã là của nhau thường hai bên không có gì phải vội trong chuyện ấy, nhưng lắm khi ...từ tốn, lịch sự quá lại mất điểm. Một số phụ nữ "đánh giá cao" chút gì đó bạo lực, thậm chí có hơi hướng... chiếm đoạt (tất nhiên có giới hạn). Tuy vậy, tốt nhất quý ông nên thăm dò ý kiến bà xã, bởi với đa số phụ nữ, sự mạnh tay đáng sợ hơn là đáng yêu.

Thì thầm bên tai những "lời có cánh" cũng là một cách nâng điểm chăn gối. Nếu cần, đừng ngại làm việc này với vốn ngôn ngữ "thoải mái" nhất, bởi cảm giác tình dục hoàn toàn có thể được tăng cường đáng kể từ những gì được rót vào tai. Tương tự nếu tiện thì không nên kìm nén những âm thanh nhạy cảm phát ra không chủ đích trong quá trình chăn gối, bởi sự hứng khởi của người này luôn cần sự "cộng hưởng" hào hứng của bên kia.

Chuyên gia của chính mình

Tóm lại, nên nhớ mỗi người sẽ là chuyên gia tình dục của chính mình chứ không phải ai khác. Chính tự thân mỗi người mới hiểu rõ cơ thể mình, biết rõ "cơ chế" vận hành của nó. Vì vậy trong chuyện chăn gối đừng quá xơ cứng, khuôn phép theo một lối "văn mẫu" nào cả mà hãy thỏa sức sáng tạo, tự khắc bạn sẽ tìm ra phương cách tối ưu nhất cho riêng mình.


----
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

ÐỜI CÒN VUI VÌ CÓ CHÚT TÒM TEM

ÐOÀN VĂN KHANH

Không biết hai tiếng tòm tem xuất hiện trong ngôn ngữ Việt từ bao giờ nhưng cái chuyện tòm tem thì quả là xưa không kém gì quả đất. Tuy nhiên dù có xưa cách mấy thì tòm tem vẫn không bao giờ cũ vì loài người còn tồn tại tới ngày hôm nay cũng là nhờ vào tòm tem. Chính vì thế mà thiên hạ vẫn cứ mãi mãi tòm tem và nói về chuyện tòm tem.

Sở dĩ tôi dùng hai tiếng tòm tem này để nói về một chuyện mà ngôn từ dùng để diễn tả lại vô cùng phong phú và thường được thả nổi, ấy là tại vì hai tiếng này vừa có gốc có gác, vừa nôm na dễ hiểu, lại không bị coi là tục để các vị thích rao giảng đạo đức bắt bẻ mà cũng không khô khan như từ ngữ chuyên môn của nhà khoa học. Tôi học được hai chữ này trong bài ca dao sau:

Ðang khi lửa đỏ cơm sôi
Lợn kêu con khóc lại đòi tòm tem
Bây giờ cơm chín lửa tàn
Lợn ăn con ngủ, tòm tem thì tòm

Phải nói là mặc dù mấy câu ca dao này tuy thật là đơn giản nhưng càng đọc tôi càng thấy thấm ý. Con người từ thủa xa xưa cho tới ngày nay, sống trên đời lúc nào cũng cứ tối tăm mặt mũi với hàng trăm thứ chuyện lỉnh kỉnh hằng ngày nhưng xét cho cùng thì chẳng qua cũng chỉ là nhằm đáp ứng cho hai nhu cầu cơ bản là ăn để sống và tòm tem để bảo tồn chủng loại. Có khác chăng là theo đà tiến hóa, con người càng văn minh thì cái ăn và cách ăn cũng trở thành cầu kỳ và cái tòm tem cũng được bày đặt thêm nhiều quy định có tính cách hình thức rắc rối hơn mà thôi.

Tuy cả hai nhu cầu trên đều là cơ bản nhưng nếu sắp theo thứ tự ưu tiên thì cái ăn vẫn là trước tiên rồi mới tới chuyện tòm tem, vì chỉ có "no cơm ấm cật " thì lúc đó mới có thể "rậm rật khắp nơi" chứ bụng mà đói meo thì "chó cũng đành chê cứt". Cái sự ví von này tôi cũng học được trong kho tàng ca dao tục ngữ. Ai không tin cứ giở ca dao tục ngữ ra sẽ gặp khối câu như:

Em như cục cứt trôi sông
Anh như con chó ngồi trông trên bờ

Nếu nhu cầu ăn có từ khi lọt lòng thì trái lại nhu cầu tòm tem phải đợi đến một cái tuổi gọi là biết mắc cỡ vì khám phá ra những cái khang khác nơi mình và nơi người mới bắt đầu có. Lại nữa, cái cường độ của nhu cầu này cũng biến thiên tùy theo nguời và tùy theo thời gian: sung độ nhất vào lúc tuổi còn trẻ nhưng càng về già thì yếu lần và có thể không còn nữa. Chính vì thế mà người ta mới hối nhau:

Ai ơi chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa người ta có thì
Chơi xuân kẻo hết xuân đi
Cái già sồng sộc nó thì theo sau

Mặc dù trong văn học Việt nam cũng đã có những nhà nho xông xáo cỡ cụ Nguyễn Công Trứ từng vỗ ngực tự hào trong một bài hát nói "càng già càng dẻo càng dai" và trong ca dao cũng có những bài như:

Bà già đã tám mươi tư
Ngồi bên cửa sổ biên thư lấy chồng
Hoặc là:
Bà già đi chợ cầu Ðông
Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng
Thầy bói gieo quẻ đoán rằng
Lợi thì có lợi nhưng răng không còn

Tuy nhiên nếu nghiệm cho kỹ thì chẳng qua các cụ cũng chỉ là tiếc nuối cho một thời oanh liệt đã qua đi mà nói vớt vát cho vui thế thôi chứ thực tế thì các cụ cũng không làm sao xoay ngược lại định luật của tạo hóa.

Ngoài ra, nếu nhu cầu ăn không thể thiếu thì ngược lại nhu cầu tòm tem có thể hy sinh mà không làm cho cá nhân ấy chết, trừ trường hợp nếu như tất cả giống người đều hy sinh cái nhu cầu này thì lúc đó loài người mới bị tuyệt chủng thôi. Về cái khoản này thì Phật có dạy đời là bể khổ và con người phải diệt dục thì mới dứt được nghiệp chướng để tịnh độ Niết Bàn. Tuy vậy, có một số người dù đã quy y đầu Phật thành sư, nhưng lòng thì vọng động, đôi khi còn bạo hơn cả người phàm nên người đời mới gọi các vị này là "sư hổ mang". Còn nếu chỉ nhè nhẹ thôi thì ca dao cũng đã từng mô tả:

Ba cô đội gạo lên chùa
Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư
Sư về sư ốm tương tư
Ốm lăn ốm lóc cho sư trọc đầu

Khác với Phật giáo chủ trương diệt dục, người Thiên Chúa giáo lại tin rằng khi Chúa dựng nên người nam và người nữ đầu tiên rồi thì có phán: "Hãy sinh sản ra cho đầy mặt đất này". Tuy nhiên khi loài người đã sinh ra tràn đầy trên mặt đất này rồi thì Hội Thánh mỗi khi muốn tuyển chọn người thay Chúa chăn dắt bầy chiên ở trần gian thì lại đòi hỏi người đó phải hy sinh cái niềm vui tòm tem. Ðiều này gây trở ngại cho một số người vừa muốn làm kẻ chăn chiên của Chúa lại vừa không muốn sống trong cảnh "cám treo heo nhịn đói", do đó mà nảy sinh ra Giáo phái Tin Lành. Các ngài mục sư nhờ hiểu Kinh Thánh một cách cởi mở hơn nên đã giúp cho một số người an tâm vừa làm tôi tớ Chúa, vừa vui thú trần gian mà không hề mang mặc cảm phạm tội. Riêng về phía Giáo hội La Mã vì khắt khe với lề luật mà có những kẻ lúc bắt đầu những mong theo chân Chúa làm đến chức cha, chức cố, nhưng rốt cuộc chỉ mới tới được chức "ta ru", nghĩa là đã vào tu rồi nhưng thấy đời còn vui quá lại nhảy ra.

Mặc dù bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền có khẳng định: "Mọi người sinh ra bình đẳng" nhưng thực tế thì Tạo hóa vốn có trước loài người nên hình như không biết có cái luật đó cho nên mới để lọt một số người bị mụ bà nắn thiếu cái "gia tài của mẹ để lại cho con" khiến cho những kẻ này không bao giờ biết được cái niềm vui tòm tem ở cõi đời này. Tuy nhiên vào cái thời đất nước còn được cai trị bởi những ông vua thì cũng có vài anh chàng lại tự nguyện cắt bỏ cái gia tài này để được hầu hạ trong cung hầu kiếm miếng cơm manh áo. Thí dụ như mấy anh chàng muốn xin làm thái giám.

Số là trong xã hội phong kiến ngày xưa, một kẻ làm vua thì tự cho mình có cái quyền tha hồ tòm tem. Do đó mà ông vua nào cũng có trong cung hàng ngàn cung tần mỹ nữ. Tuy nhiều thế và nhiều khi tòm tem không xuể nhưng vì tham lam và ích kỷ nên ông vua nào cũng sợ kẻ khác tòm tem giùm mình do đó mới phải chọn mấy anh chàng thái giám để hầu hạ trong cung cho chắc ăn. Nhiều ông vua cũng vì mê tòm tem đến độ phế bỏ cả triều chính cho nên đành phải mất nước hay mất cả cái chỗ đội vương miện. Có ông thì bệ rạc đến nỗi không còn ngồi dậy nổi để thiết triều đành nằm ườn ra cho đình thần vào chầu như ông vua Long Ðĩnh nhà Lê. Sử gia khi nhắc đến phải đặt cho triều đại này cái biệt danh là Lê ngọa triều.

Cũng vì cái mục ham tòm tem này của kẻ làm vua mà nhiều khi đi đoong luôn cả một dân tộc. Xưa Chiêm thành cũng là một vương quốc lừng lẫy. Vào thời nhà Trần ở nước ta thì có vua Chiêm là Chế Mân bỗng dưng nổi hứng đem dâng luôn hai châu Ô và châu Rí để xin với vua Trần cho được rước công chúa Huyền Trân về tòm tem. Không hiểu có phải vì nàng công chúa xứ Việt tài cao hay vua Chiêm lụ khụ sao đó mà ít lâu sau thì vua Chiêm tịch. Theo phong tục Chiêm thành thì khi vua chết hoàng hậu và phi tần cũng phải tịch theo vua để tiếp tục hầu hạ cho nhà vua cũng được tòm tem nơi chín suối. Nhà Trần tiếc cho tuổi xuân phơi phới của nàng công chúa của mình mà bị đưa lên giàn hỏa với vua Chiêm thì thật là phí hương trời, bèn sai Trần Khắc Chung vào kinh thành Chiêm lén đem công chúa về. Tương truyền sau đó hai người đưa nhau đi đâu làm gì chẳng ai rõ, nhưng dù sao thì cái tên Huyền Trân cũng đi vào lịch sử, còn Chiêm thành thì theo cái đà mất hai châu mà mất lần cho đến mất luôn cả nước và bị diệt vong.

Theo các nhà nghiên cứu về sinh vật học thì trong vấn đề tòm tem, giống cái bao giờ cũng khỏe hơn giống đực. Nguyên lý này hình như cũng đúng cả với con người. Chúng ta chỉ nghe kể ông này ngài nọ đang tòm tem thì bị ngã ngựa rồi đi đoong chứ chẳng bao giờ nghe nói có bà nào lăn quay ra ngáp ngáp trong lúc tòm tem cả. Nghe khoản này có lẽ các ông không đồng ý vì tự hồi nào các ông vẫn tự cho mình là phái khỏe còn đàn bà mới là "liễu yếu đào tơ" phải "núp bóng tùng quân". Tuy nhiên tục ngữ cũng có câu: "con gái mười bảy, bẻ gãy sừng trâu", cho nên nam nhi cỡ mấy anh chàng "trói gà không chặt" mà gặp phải mấy cô này thì cũng coi như là đi đoong, bằng không thì cũng bị cô nàng cắm cho năm bảy cái sừng to tổ bố.

Trở lại với cái chuyện tòm tem ngã ngựa này ở nước ta mà có liên quan đến lịch sử thì phải kể câu chuyện đời Lê. Nguyễn Trãi là một khai quốc công thần từng giúp Lê Lợi đánh thắng quân Minh giành lại nền độc lập cho Tổ quốc và lập nên nhà Hậu Lê. Lúc vua Lê Thái tổ quy tiên, vua con lên nối ngôi thì cụ cũng đã già về nghỉ hưu. Tuy thế, có một hôm nghe tiếng cô nàng Thị Lộ rao bán chiếu trước dinh, cụ bỗng hứng chí cho gọi vào ra mắt, và khi thấy cô hàng chiếu trông cũng tươi mát, cụ bèn ứng khẩu mấy vần thơ trêu ghẹo:

Ả ở đâu mà bán chiếu gon
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn
Xuân xanh nay độ bao nhiêu tuổi
Ðã có chồng chưa được mấy con?
Cô hàng chiếu cũng chẳng vừa, họa lại ngay:

Thiếp ở Tây Hồ bán chiếu gon
Cớ chi ông hỏi hết hay còn
Xuân xanh mới độ trăng tròn lẻ
Chồng còn chưa có, nói chi con!

Nghe cô hàng chiếu ứng đối lanh lẹ, cụ đâm ra mến tài mến sắc nên quyết chí rước nàng về làm nàng hầu. Nếu chuyện chỉ có thế thì cũng chẳng có gì đáng nói. Ðằng này vì cụ đã già nên có lẽ sinh ra lẩm cẩm. Nhân một hôm nhà vua trẻ đi tuần thú qua vùng này bèn ghé lại nhà cụ nghỉ đêm, cụ thương cho cô nàng hầu tuổi xuân phơi phới lâu nay bị bỏ phế mới sai nàng ra hầu hạ nhà vua may ra kiếm được chút ơn mưa móc. Chẳng hiểu ông vua trẻ tòm tem ra sao mà băng ngay đêm đó tại nhà cụ. Thế là triều đình đổ xô vào hạch cụ về cái tội giết vua và cái tước khai quốc công thần của cụ cũng đành vứt đi khiến cho cụ chỉ còn biết cam phận lãnh cái bản án tử đi đoong luôn một lúc cả ba họ.

Các nhà nghiên cứu về sinh vật còn đưa thêm một nhận xét là có nhiều loài sinh vật sau khi tòm tem thì chị cái còn xơi tái luôn anh chàng đực cho đã cơn đói lòng, chẳng hạn như loài bọ ngựa. Ðiều này tưởng chừng không xảy ra nơi con người nhưng nếu nghiệm kỹ ra thì cũng có, nhưng vì con người có đời sống văn minh cho nên cái mục cô nàng xơi tái anh chàng này cũng diễn ra dưới một hình thức mới mẻ hơn, khoa học hơn, tinh vi hơn, trông nhẹ nhàng và không có vẻ rùng rợn nhưng độc ác thì không kém. Nàng chỉ móc cái ví tiền, nắm lấy cái ví tiền thôi chứ không cần moi ngực moi tim gì cả. Có biết bao ông "nam nhi chi chí", chỉ vì tòm tem mà bị thân bại danh liệt do ăn hối lộ, thụt két để cung phụng cho cô nàng no bụng còn ông thì vào nằm nhà đá gỡ lịch. Ðối với những ông có sẵn cơ nghiệp thì cô nàng cứ việc tha hồ ăn cho tới sạt nghiệp rỗng túi phải ra thân ăn mày. Ngay cả những ông được cái tiếng là hiền lành cũng lắm lúc khốn khổ vì đi làm lãnh lương ba cọc ba đồng thôi mà cũng bị bà vợ móc sạch. Thế là đủ cho anh chàng từ đó cứ lệ thuộc vào bà vợ mà ngáp ngáp. Còn bà vợ thì phây phây "chưa đi đến chợ đã lo ăn quà", càng ngày càng phốp pháp ra trong khi đức lang quân thì càng ngày càng cà tong cà teo như que củi.

Chuyện tòm tem mà đi vào văn học sử thì rất nhiều. Vào cái năm Tí Sửu Dần Mẹo gì đó có sứ Tàu sang nước ta. Không hiểu do đâu mà sứ lại gặp bà Ðoàn Thị Ðiểm, lại còn buông lời chọc ghẹo chớt nhả: "An nam nhất thốn thổ, Bất tri kỷ nhân canh", nghĩa là "một tấc đất An nam không biết bao nhiêu là người cày" ý xỏ xiên gái Việt. Bà Ðiểm vốn đã từng dịch Chinh Phụ Ngâm, chữ nghĩa đầy mình, đâu dễ gì chịu mất mặt như vậy, bèn đối ngay: "Trung quốc đại trượng phu, Giai do thử đồ xuất". Câu này có nghĩa là "bậc trượng phu của nước Tàu cũng từ đó mà chui ra cả thôi". Ðúng là chậu nước lạnh hắt vào mặt sứ Trung quốc.

Trên đây là chuyện vào thời nước ta chỉ biết giao hiếu với nước Tàu. Vào cái buổi giao thời Tây Tàu nhố nhăng thì có:

Vị Xương có Tú Xương
Dở dở lại ương ương
Cao lâu thường ăn quỵt
Thổ đĩ lại chơi lường

Cụ lại còn tự thú thêm:

Một trà, một rượu, một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
Chừa được thứ nào hay thứ ấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà.

Tuy nhiên đáng nể hơn cả phải nói là bà Hồ Xuân Hương. Sự nghiệp văn chương của bà toàn hướng về trọng tâm duy nhất: phải làm sao nói lên được cái nguyên lý tòm tem ẩn tàng trong mọi sự vật, và tên tuổi của bà gắn liền với sự nghiệp trên đến nỗi hễ một người nào đó chỉ cần nhắc đến tên bà là người khác hiểu ngay ý người kia định nói gì.

Trên đây tôi chỉ đơn cử vài danh nhân tiêu biểu thôi chứ thực ra nếu mà xét cho cùng thì bao nhiêu tác phẩm văn chương nghệ thuật trên thế giới này nếu không liên quan đến ăn thì cũng là do cái động cơ tòm tem thúc đẩy mà ra cả.

Nếu cái chuyện tòm tem nơi loài vật là một sự kiện tự nhiên nên hễ muốn tòm tem thì đi tìm đối tượng hợp tác giải quyết là xong thì nơi con người vì văn minh nên thường "vẽ rắn thêm chân" do đó để thỏa mãn cái nhu cầu tòm tem, con người cũng đặt ra vô số quy định gọi là luật pháp, đạo đức, phong tục, tập quán để làm khó cho mình. Chính vì thế mà chuyện tòm tem của con người mới được phân biệt thành nhiều hình thức.

Thông thường nhất và được xã hội cho phép và nhìn nhận là tòm tem có đăng ký chính thức. Ðể có thể tòm tem theo kiểu này con người phải trải qua nhiều bước gian truân lo lắng và chờ đợi, kết quả có khi được mà cũng có khi chỉ là dã tràng xe cát cho nên mới có chuyện nhiều anh chàng hay cô nàng vì lý do này lý do nọ không hội đủ tiêu chuẩn để xin được giấy phép hành nghề, đành ôm hận đáp chuyến tàu suốt về miền quên lãng, hoặc nhẹ lắm thì cũng là cúi đầu nhìn người yêu ôm cái tòm tem sang ngang không hề ngoảnh lại. Ðiều này nếu có gây đau khổ cho một số người thì chính đó cũng là nguồn cảm hứng để cho những tâm hồn đau khổ đó có thể sáng tác nên những vần thơ tuyệt tác, những áng văn bất hủ và những bản nhạc để đời.

Ðối với những người hân hoan rước được cái tòm tem về rồi thì mọi chuyện bây giờ trở nên như cơm bữa nên không có gì đáng bàn ngoài cái chuyện đêm đêm:

Ðàn ông gì thứ đàn ông
Nửa đêm trở dậy cắm chông đàn bà
Ðàn bà gì thứ đàn bà
Nửa đêm trở dậy rút ruột già đàn ông
Thỉnh thoảng mới có vài trường hợp cá biệt như:

Lấy chồng từ thủa mười lăm
Chồng chê tôi bé không nằm cùng tôi
Ðến năm mười tám đôi mươi
Tôi nằm dưới đất chồng lôi lên giường
Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường gãy một còn ba ...

Chẳng cần phải giải thích ai cũng thừa biết là thương ở trong lòng thì làm sao gãy được cái chân giường, chẳng qua chuyện gãy cái chân giường là do tòm tem sôi nổi mới ra cớ sự. Tuy nhiên cũng không thiếu gì những trường hợp có kẻ vì những lý do không được tiết lộ nào đó mà cứ phải bóp bụng thở than:

Chàng ơi bỏ thiếp làm chi
Thiếp là cơm nguội để khi đói lòng

Nhờ xã hội bày ra cái chuyện tòm tem phải có đăng ký chính thức này mà có những ông vốn coi trời bằng vung bắt đầu biết sợ, dĩ nhiên là không phải sợ trời mà sợ kẻ cao hơn trời nữa kia. Riêng các bà thì có một số khỏi phải khổ công đèn sách, đánh giặc hay phấn đấu công tác cũng bỗng dưng trở thành cô Tú, bà Bác sĩ, bà Thiếu tướng, bà Tỉnh trưởng v.v... để ra oai tác yêu tác quái, có khi còn thêm màn phụ diễn "gà mái đá gà cồ". Ðiều này có vẻ như là một bất công đối với phái nam vì khi một anh chàng nghèo dốt đặc nào đó vô phúc vớ được một bà luật sư, bà bác sĩ cũng không bao giờ được thiên hạ gọi là ông luật sư , ông bác sĩ gì cả để mà hậm họe với đời hay lên lớp chị vợ.

Thời còn chế độ phong kiến thì tuy vua thay trời trị dân, nhưng vì có vài ông vua lại học được cái câu "nhất vợ nhì trời" của dân gian nên có nhiều bà gốc dân giã, không cần dựng cờ khởi nghĩa để làm vua mà chỉ cần được một ông vua loại trên tuyển về làm Hoàng hậu rồi sau đó lại còn lên Thái hậu là cũng đủ làm cho đất nước điêu đứng.

Riêng đối với đa số các bà thường thường bậc trung không có gì để thi thố với đời thì nhờ có sẵn nhãn hiệu cầu chứng lận trong lưng nên rất hãnh diện phô trương cái thành quả tòm tem của mình, đi đâu cũng vác cái bụng phình chương ướng nghễu nghện ra cái điều ta đây nết na đức hạnh để cho xã hội nhìn vào mà nể nang chứ không giống như mấy cô nàng tòm tem lén, tòm tem chui, lỡ có kết quả là tìm cách dấu còn hơn "mèo dấu cứt".

Mặc dù các nhà đạo đức và các nhà luật pháp thường khuyến cáo con người chỉ nên và chỉ được tòm tem có đăng ký chính thức tại một hộ khẩu thường trú, nhưng nhiều khi vì tính ham vui mà có những cặp chưa kịp làm xong thủ tục đăng ký đã tòm tem. Ðây là loại tòm tem lén cha lén mẹ. Hình thức này rất phổ biến trong lứa tuổi rường cột của tương lai nên đây cũng là niềm lo lắng của các bậc làm cha mẹ. Tuy nhiên có nhiều cô cậu gặp khó khăn trong vấn đề đăng ký hành nghề, thì lại nhờ cái khoản có kinh nghiệm hành nghề trước mà sau đó được cấp giấy phép điều chỉnh, hoặc cũng có khi là bị bắt buộc điều chỉnh giấy phép tùy trường hợp.

Cũng có khi đã đăng ký có nơi có chốn, nhưng vì thích điều mới lạ hoặc ngán cơm nhà ăn hoài nhạt miệng nên ở đâu lúc nào cũng có chuyện "ông ăn chả bà ăn nem" hoặc là ông đi lính "nhảy dù" bà đi tìm nơi "ăn vụng". Ðây là loại tòm tem chui, trốn thuế cho nên thường xảy ra nhiều màn đấu gươm, nổ súng, rượt bắt rất sôi nổi, hoặc nhiều cảnh trừng trị rất rùng rợn. Ngày xưa khi mà "phép vua thua lệ làng", dân nông thôn ở các vùng ven sông đôi khi vẫn vớt được đôi trai gái bị trói thúc ké thả trôi theo giòng nước chỉ vì bị bắt quả tang đang ăn vụng.

Thời Ðệ nhất Cộng hoà, có một ông quan nhà binh súng ngắn nọ không thích bắn súng đồng ngoài chiến trường mà chỉ thích bắn súng cao su ở các vũ trường. Quan bắn giỏi quá nên có một em ca ve xin được rước quan về cận vệ cho mình. Chị cả ở nhà thấy quan lâu ngày không chịu cho mình khám súng mà cứ vác súng đi suốt đêm nên cho tay em đi điều tra. Tay em tìm ra cớ sự bèn về bẩm báo và hiến kế cho chị Cả nên tặng cô nàng nọ một liều a xít để biến cô nàng thành đống sắt vụn. Báo hại sau vụ ấy cả miền Nam mỗi khi nghe có ai nói tới hai tiếng a xít là các bà các cô đua nhau tìm đường chạy trối chết.

Có những bà vì không có phương tiện để theo dõi tìm tòi hoặc không muốn lặn lội thanh toán kẻ địch ở xa cho nhọc công phí sức, nên cứ nhắm ngay đối tượng gần là ông chồng mà trị tội cho tiện. Nghe đâu thời Tây còn cai trị xứ Nam kỳ có một cô Năm Huờn nào đó giận ông chồng không chịu tòm tem với mình mà cứ đi tìm người khác để tòm tem cho nên mới nổi tam bành rưới xăng đốt luôn ông chồng làm đuốc cho đời soi chơi.
Thời Liên khu V kháng chiến, nghe đâu tại Mộ Ðức cũng có một nữ cán bộ thấy đồng chí chồng cứ đi công tác với các nữ đồng chí ấp khác mà không chịu sinh hoạt ở ấp nhà nên tức giận dùng dao phay chặt phăng cái lệnh công tác của đồng chí chồng. Tin này được nhanh chóng loan truyền trong hàng ngũ cán bộ, do đó mà sau này trong các buổi họp giao ban, mỗi khi có đồng chí nào đó thích thảo luận cù nhầy mà có nữ đồng chí nào giơ tay phát biểu: "Tôi xin cắt đứt đồng chí" là các nam đồng chí hè nhau bỏ chạy xanh cả mặt.

Tòm tem chui có khi "chùa" mà cũng có khi là "tiền trao cháo múc". Nếu là tòm tem theo kiểu tiền trao cháo múc thì thường phái nam là kẻ phải chi tiền, họa hoằn mới có vài anh mày dày mặt dạn được đời tặng cho cái danh hiệu là "đĩ đực". Riêng khối chị em ta là vừa được tòm tem lại có tiền ăn bánh nên có nhiều cô nàng bất cần miệng đời khen chê đã xin chọn con đường này làm "con đường em đi". Xã hội nào mà có nhiều cô nàng chọn con đường này thì mấy bà phước ở trong xã hội đó lại càng có dịp nuôi một bầy con không phải con mình. Tuy nhiên cũng có những trường hợp cá biệt, có những cô nàng lúc đầu đi con đường này, nhưng sau đó tình cờ vớ được một anh chàng kiểu Từ Hải mà bỗng hóa thành mệnh phụ phu nhân, trở nên danh giá, ban ân ban phước cho đời. Aáy là chưa kể đến chuyện vào hậu bán thế kỷ 20 lại còn có thêm hiện tượng hàng loạt chị em ta nhờ tòm tem với của lạ nước ngoài mà về sau biến thành Việt kiều được đồng bào cả nước mến mộ vì mấy đồng đô la trong ví.

Ngoài các hình thức tòm tem có đăng ký, tòm tem lén, tòm tem chui, tòm tem nhảy dù còn có một hình thức nữa gọi là tòm tem ẩu. Ðây là một hình thức tòm tem không thông qua sự thỏa thuận của đôi bên mà chỉ đến từ một phía. Loại tòm tem này có thể là hình thức nhẹ như của mấy anh chàng thích thả dê theo kiểu trong ca dao:

Vú em chum chúm hạt cau
Cho anh bóp cái có đau anh đền
Vú em chẳng đáng một tiền
Cho anh bóp cái anh đền quan năm

Có nhiều anh chàng nhờ trước thả dê, sau thành duyên nợ, nhưng cũng có khối anh chàng bị ăn tát tai, đòn gánh, guốc cao gót có khi lỗ máu đầu, hoặc phải ra hầu toà về cái tội hành nghề không có giấy phép.

Hình thức mạnh thì thường đi kèm với dao găm, lưỡi lê, súng đạn, hoặc ít nhất là cũng đôi cánh tay gân guốc. Ðây là một hình thức dã man thô bạo, thường gắn liền với những tội ác mà con người không thích thấy nhưng lại cứ hay diễn ra tại những nơi nào có chiến tranh, loạn lạc, bất công và áp bức. Chuyện kiểu này thì vô cùng, xin để dành phần hành này cho các nhà làm chính trị, các nhà làm luật pháp, các nhà rao giảng đạo đức, tôi không dám lạm bàn.

Mặc dù tòm tem là một nhu cầu tự nhiên nhưng con người lại thích khoác cho nó cái vẻ không tự nhiên cho nên mới sinh ra lắm cái nực cười hay những chuyện thương tâm đầy nước mắt.

Trong một phiên họp Quốc hội thời Ðệ nhất Cộng hòa tại Miền Nam để biểu quyết một dự luật về vấn đề bảo vệ tòm tem, có hai vị dân biểu nọ tranh luận nhau sao đó mà vị nữ dân biểu bỗng đứng dậy một tay rút guốc đập lên bàn, một tay xỉa xói vào mặt vị nam dân biểu và the thé: "Không có đàn bà làm sao có đàn ông?" Vị nam dân biểu bị xúc phạm liền hùng hổ không kém đứng lên vung tay quát: "Không có đàn ông làm sao có đàn bà?" Chẳng ai biết hai vị dân biểu kia rốt cuộc ai thắng ai nhưng dân chúng nghe qua chuyện này đều ôm bụng cười và bảo nhau là hai vị nọ rõ khéo thừa hơi vì nếu không có tòm tem thì làm quái gì có đàn ông hay đàn bà để mà cãi cọ.

Còn các ngài Cộng sản Việt nam khi đề cấp đến vấn đề tòm tem thì tung ra cả một nền đạo đức cách mạng thật là kêu nhưng thực tế thì các ngài chỉ dùng nó làm cái bình phong để kẻ khác không dám nhìn xem các ngài là những kẻ chuyên tòm tem ẩu hoặc ít ra cũng là hạng "ăn vụng chùi mép" một cách tài hơn ai hết. Một cụ tự phong là "cha già dân tộc" qua bao năm được sơn son phết vàng như một thần tượng của đạo đức cách mạng thì bây giờ thiên hạ phanh phui ra không biết bao nhiêu chuyện. Riêng về cái mục tòm tem thì "cha già khả kính" đã từng "sinh hoạt bí mật" với vợ của đồng chí của mình, đã tưng tiu đặc biệt một "cháu ngoan của bác" người vùng Thượng du. Ngày bác bỏ núi rừng về tiếp thu cái dinh Bắc bộ phủ, em cháu ngoan nghe nói bác về Thủ đô ở nhà cao cửa rộng nhưng vẫn không quên cất thêm một căn nhà sàn bên cạnh bèn bế con về thăm. Bác sợ bị lòi cái đuôi chồn lâu nay vẫn dấu kỹ bèn ra lệnh cho đồng chí phụ trách bộ Tẩm Quất giải quyết êm đẹp. Ðồng chí bộ trưởng bộ Tẩm Quất vốn có thời ôm cây đàn ghi ta ca bài "Nụ cười sơn cước" mà chưa có dịp tòm tem, nay nhân dịp "mỡ dâng miệng mèo" bèn không ngần ngại vét chuyến tàu chót trước khi chuyển em thiếu nhi cháu ngoan người Thượng xuống Hồ Tây để rửa cho hết bụi trần.

Cái chuyện tòm tem không phải chỉ có người mới thích mà ngay cả thần tiên cũng còn đam mê. Trong dân gian vẫn truyền tụng những câu truyện như Sơn Tinh và Thủy Tinh chỉ vì tranh nhau nàng công chúa con vua Hùng mà đánh nhau hết năm này sang năm khác, gây ra cảnh gió mưa bão lụt làm khổ cho dân. Lại có những nàng tiên còn vương vấn mùi tục lụy nên mới xui khiến cho chàng Từ Thức lạc động Hoa vàng. Có nàng thì lại còn ham vui xuống tận trần gian xem hội của người đời để rồi gây ra cớ sự khiến cho phải vướng vào duyên nợ với người trần như truyện Giáng Kiều và Tú Uyên.

Tòm tem là nguyên lý của sự sống cho nên hình như dân tộc nào cũng đề cao. Văn minh Văn lang cũng có sự tích "ông Ðùng bà Ðà". Tương truyền là ngày xưa có nhà nọ sinh ra được hai con một trai một gái. Ðến tuổi trưởng thành thì cả hai chị em nhà này đều cao lớn dị thường do đó khi bắt đầu biết đến tòm tem thì nhìn quanh nhìn quẩn không thấy đâu có đối tượng có khả năng hợp tác với mình nên cuối cùng cả hai đành phải hợp tác với nhau. Dân làng cho rằng đây là một hành vi loạn luân bèn xúm lại tẩm quất cho hai chị em nhà này một trận, đến lúc dừng tay lại thì chỉ còn thấy hai đống thịt. Dân làng sợ Trời phạt cái tội cả gan hủy diệt cái nguyên lý của sự sống mà bắt phải tuyệt tự cho nên mới lập đền thờ. Hằng năm đến ngày giỗ thì lại làm hai hình tượng khổng lồ rước đi nghễu nghện khắp làng sau đó là trai gái trong làng được một đêm tự do ra đình làng tòm tem bằng thích để tạ tội. Nghe chuyện này biết đâu chừng có nhiều người cũng đang tiếc hùi hụi tại sao ta lại không được sinh ra tại cái làng ấy.

Khờ khạo như Bờm nhưng một khi đã biết đến tòm tem thì cũng mê mẩn ra phết. Chuyện kể là ngày xưa có hai ông bà hiếm hoi sinh hạ được có mỗi một cậu con trai đặt tên là Bờm. Vì sợ mất giống nên Bờm được cha mẹ cưới vợ cho rất sớm. Chị vợ lớn hơn Bờm nên hàng ngày cứ phải bế chồng đi chơi, đút cơm và lo tắm rửa cho chồng năm này sang năm khác mà ban đêm thì chẳng xơ múi gì. Ðùng một cái đến cái năm con chuột rúc rích gầm giường, chị vợ táy máy sao đó mà Bờm bừng sáng trí khôn hiểu ra cái lẽ sống ở đời.

Từ hôm ấy Bờm cứ mê mẩn quanh chị vợ tối ngày làm chị vợ không còn thì giờ làm công việc nhà nên bị bà mẹ chồng đay nghiến nhiếc móc. Chị vợ ức quá bèn dấu cục đá dưới váy rồi dẫn chồng đến bờ ao lôi cục đá thảy tòm xuống ao và bảo chồng: "Thôi nhé! Tôi đã quăng cái tòm tem xuống ao rồi! Từ nay đừng có theo tôi mà đòi nghe rõ chưa." Bờm tiếc của trời nên ngày nào cũng lội xuống ao mò mẫm. Ðược vài ngày chị vợ thấy vừa thương hại vừa nhớ nên mới ra ao bảo chồng: "Thôi về nhà đi rồi tôi đền cho! " Bờm không dám tin vào người vợ đã từng nhẫn tâm quăng mất niềm vui của mình nên cứ ở lì dưới ao. Chị vợ tức quá bèn vén váy vỗ phành phạch mà bảo: "Nó đây rồi nè!" Bờm ngước lên thấy vợ mình vẫn còn giữ cái món của hồi môn tưởng chừng như đã bị quăng mất ấy y nguyên chỗ cũ bèn hớn hở bò lên theo vợ về nhà. Nghe nói từ đó về sau Bờm tòm tem rất tiến bộ, sinh ra cả bầy con, rồi con cái Bờm lại nối gót mẹ cha mà tòm tem cần cù để tiếp tục sinh ra cháu chắt hàng đàn hàng đống ở chật ních cả giải đất hình chữ S.

Chuyện tòm tem mà có nói mãi thì cũng không bao giờ cùng, cho nên tôi cũng không tài nào nói hoài, chỉ xin tóm lại một câu: dân tộc ta qua hàng ngàn năm nô lệ, hàng ngàn năm thiếu ăn, hàng ngàn năm chinh chiến, người chết như rơm rạ mà vẫn không bị diệt chủng là vì nhờ dân ta ở đâu lúc nào cũng khoái tòm tem và có thể tòm tem. Và cũng chính vì nhờ có chút tòm tem mà đời vẫn còn vui để cho chúng ta cứ mê muội ngụp lặn trong vòng khổ ải.

ÐOÀN VĂN KHANH


-0-
band4 3G McKeno

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Vô đây đọc chuyện quý ông. Nhân đọc bài " Đời còn vui vì có chút tòm tem...." cuả Tác Giả Đoàn Văn Khanh , mà ông anh quí - Ba G - đưa lên , sau khi đọc hết rất vui và xin chép lại đây một bài thơ cuả Bà Hồ Xuân Hương kính tặng Anh Ba G..
Thân Phận người đàn bà Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng .
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng ,
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông
Tất tả những là thu với vén
Vội vàng nào những bống cùng bông .
Chồng con cái nợ là như thế
Hỡi chị em ơi có biết không?
Thơ Hồ Xuân Hương

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

1 lần tới đỉnh = 2 viên aspirin



“Yêu” là một nhu cầu sơ đẳng của mỗi con người và khi nhu cầu đó không được đáp ứng, con người rất dễ "mắc bệnh". Tình yêu làm cơ thể khỏe khoắn thêm và kéo dài tuổi thọ.



“Yêu” là một nhu cầu sơ đẳng của mỗi con người, không phân biệt tuổi tác hay giới tính. Và khi nhu cầu đó không được đáp ứng, con người rất dễ "mắc bệnh".

Nếu bạn đang ở trong tình trạng sức khỏe tốt, tinh thần ổn định nhưng lại "lười" trong chuyện "nồng ấm ái ân" thì đó có thể là dấu hiệu của một tình trạng không bình thường.

Kiêng cữ tình dục

Nhiều người quan niệm phải kiêng cữ quan hệ tình dục trước khi thi đấu thể thao, hay khi khởi sự một việc hệ trọng. Một số người khác lại cho rằng sau những việc xui xẻo nào đó thì phải "xả xui"...

Thực ra, không có bằng chứng khoa học nào cho thấy việc kiêng cữ sẽ giúp mang lại một kết quả tốt hay chuẩn bị tốt hơn cho một việc gì.

Tình yêu luôn tốt cho sức khỏe là điều kiện tiên quyết để con người có được một đời sống tinh thần khỏe khoắn, là một tác nhân hiệu quả giúp cuộc sống chúng ta có một trạng thái cân bằng hoàn hảo.

“Yêu” hoàn toàn có lợi

Các thống kê về dân số chỉ ra rằng tỉ lệ tử vong ở những người có gia đình luôn thấp hơn những người sống một mình, dù là độc thân, góa bụa, ly dị hay ly thân.

Nếu như hiện tượng stress làm cơ thể yếu đi thì ngược lại, tình yêu làm cơ thể khỏe khoắn thêm và kéo dài tuổi thọ. Những người có đời sống tình dục thỏa mãn sẽ ít bị tiểu đường, cao huyết áp và các bệnh về tim mạch. Nếu bạn chăm chỉ “cày cuốc” ít nhất 3 lần/tuần đảm bảo tuổi thọ của bạn sẽ kéo dài thêm... 10 năm nữa.

Nghiên cứu những khía cạnh sinh học của tình dục, các nhà khoa học phát hiện ra những cơ chế gắn bó khiến con người là một sinh vật mang tính xã hội cao. Chính phân tử tạo ra cảm giác sung sướng khi “tới” trong khi “yêu” - oxytocine - là phân tử giúp gắn kết tình cảm mẹ con khi bà mẹ cho con bú và tạo ra sự chung thủy của vợ chồng.

Lướt qua những lợi ích tuyệt vời dưới đây, nếu bạn là người đang “yêu”, đảm bảo bạn sẽ “yêu” đều đặn hơn nữa. Bạn chưa “yêu”, đảm bảo bạn sẽ kiếm tìm:

1. Giảm cân, tăng cường sức khỏe: Nếu “họp hành” 3 lần/tuần sẽ giúp giảm cân đáng kể, vì phần lớn cơ thể đều tham gia vận động (vùng chậu hông, bắp đùi, mông, tay, cổ và ngực...). Ngoài ra, tình dục còn giúp sản sinh ra testosteron giúp làm cứng xương và cơ bắp.

2. Tăng nhạy cảm với mùi vị: Sau khi “yêu” một lượng lớn hocmon prolactin - giúp các tế bào não phát triển nhiều neuron mới ở các dây thần kinh khứu giác, làm tăng sự nhạy cảm với mùi vị - được sản sinh.

3. Giảm các bệnh về tim: “gặp gỡ” 3 lần hoặc hơn mỗi tuần, quý ông sẽ giảm được bệnh đau tim và đột quỵ xuống một nửa.

4. Giảm đau đớn: Một nghiên cứu của Đại học Rutgers còn cho rằng một lần “tới đỉnh” có giá trị ngang với hai viên aspirin giảm đau bởi khi đó bộ não sản xuất ra nhiều chất endorphin, tương tự như morphin, có tác dụng làm giảm cảm giác đau nhức. Tình dục cũng giúp tăng estrogen, hocmon giúp giảm đau thời kỳ tiền mãn kinh ở phụ nữ.

5. Kiểm soát bàng quang tốt: Các cơ quan của bộ phận sinh dục vận động sẽ giúp quá trình tiết niệu tốt hơn.

6. Tác dụng tốt đến răng miệng: Tinh dịch có chứa các chất kẽm, canxi và nhiều khoáng chất khác giúp làm chậm lại quá trình mục và hư răng.

7. Giúp tuyến tiền liệt khỏe hơn. Hiệp hội Tiết niệu quốc tế cho biết nam giới ở độ tuổi 20 sẽ giảm nguy cơ mắc bệnh ung thư tuyến tiền liệt nếu “nã đạn” nhiều hơn 5 lần trong một tuần.

Viện nghiên cứu Y khoa Hamburg cũng kết luận: có quan hệ tình dục thường xuyên sẽ giúp con người thông thái hơn, vì adrenalin và cortisol sẽ được sản xuất ra nhiều hơn.

Số lượng “gặp gỡ” ra sao hoàn toàn phụ thuộc vào đặc tính riêng của từng người. Mỗi người sẽ là chuyên gia tình dục của chính mình. Chính tự thân mỗi người mới hiểu rõ cơ thể mình, biết rõ "cơ chế" vận hành của nó và biết được bao nhiêu là đủ.

"Yêu" thế nào là đủ?

Tần suất sinh hoạt tình dục phụ thuộc vào nhiều yếu tố như tuổi tác, sức khỏe, trình độ nhận thức, nghề nghiệp, tôn giáo, điều kiện khí hậu và đặc tính văn hóa của mỗi dân tộc, mỗi quốc gia.

Tần suất quan hệ tình dục của các cặp vợ chồng ở độ tuổi sinh sản có thể từ 15-20 lần/tuần. Bình quân mỗi ngày 1 lần được coi là tần suất cao, mỗi tháng 1 lần được coi là thấp.

Một nghiên cứu trên 100 đàn ông tuổi 35-50 cho thấy: đa số “nộp thuế” từ 1 đến 4 lần/tuần, 1/3 số đó “ghi điểm” 1 lần/tuần và chỉ có 4% là hơn 1 lần/tuần.

Theo kết quả khảo sát, số lần yêu đương trung bình của cư dân thế giới là 103 lần/năm.

Theo nghiên cứu thăm dò trong những năm 50 thì tần suất sinh hoạt tình dục ở những cặp độ tuổi 20-30 là 3 lần/tuần; 31-40 là 2 lần/tuần; 41-50 là 1-2 lần/tuần và 51-55 là 1 lần/tuần.

Nghiên cứu của những năm 70 lại cho thấy tần suất giao hợp tăng dần theo mốc thời gian. Nếu như những năm 40, các cặp vợ chồng sinh hoạt trung bình mỗi tuần là 2-3 lần thì đến những năm 70 con số này là 3-4 lần. Trong thập niên 90, những cặp vợ chồng có độ tuổi 20-40 lao động chân tay “gặp gỡ” 3,7 lần/tuần, lao động trí óc 2,8 lần/tuần.

Thực ra, số lượng “gặp gỡ” ra sao hoàn toàn phụ thuộc vào đặc tính riêng của từng người. Mỗi người sẽ là chuyên gia tình dục của chính mình. Chính tự thân mỗi người mới hiểu rõ cơ thể mình, biết rõ "cơ chế" vận hành của nó và biết được bao nhiêu là đủ...

Vì vậy trong chuyện chăn gối đừng quá xơ cứng, khuôn phép theo một lối "văn mẫu" nào cả mà hãy thỏa sức sáng tạo, rồi tự bạn sẽ tìm ra phương cách tối ưu nhất cho riêng mình. Điều cốt yếu nhất là sau chuyện ấy phải giúp cho các lứa đôi cảm thấy mình khỏe khoắn hơn cả về thể chất lẫn tinh thần./.




---
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Ăn chơi của quí bà


Những câu chuyện trong vũ trường


Vũ trường C chập choạng tối, lác đác một vài quý cô khách quen đến ngồi uống nước, nghe nhạc. Tại những vũ trường này luôn có một "má mì" làm nhiệm vụ sắp xếp trai nhảy, tránh để xảy ra hiện tượng tranh giành khách cũng như không được để một quý cô nào đó ngồi lẻ loi một mình.


Cũng như nhiều vũ trường có dịch vụ "kép nam", vũ trường C luôn được quý bà tin tưởng nhất không chỉ vì đội ngũ kép chuyên nghiệp mà còn thể hiện ở sự phục vụ tận tình từ A-Z. Đội ngũ "kép nam" tại đây khá đông đảo, quy mô và nề nếp. Lực lượng này là những thanh niên trẻ trung, chủ yếu đang trong độ tuổi "đá bóng SEA Game". Lịch sự trong bộ đồng phục quần màu, áo sơ mi trắng, cà vạt thẫm, họ ăn nói nhỏ nhẹ, xưng "mình - tôi" với các U ở tuổi... 50. Còn khách nhảy đều có dáng vẻ sang trọng, tự tin. Họ luôn xuất hiện với những bộ cánh sặc sỡ, hay những bộ váy đầm khá tiết kiệm vải với phần ngực luôn được khoét rộng tối đa để cho... thoáng mát và cho "bạn nhảy" tha hồ ngắm.


Lúc này có hai "chị" chắc tuổi cũng ngoài "ngũ tuần" đẩy cửa bước vào, son phấn lòe loẹt, váy đầm ngắn cũn cỡn, xẻ đến tận đùi. Hình như là khách quen lâu ngày không đến nên "má mì" chạy ra đon đả chào hỏi. Qua ánh đèn sân khấu, tôi cũng nhận rõ thân hình của một chị trong hai "chị" có trọng lượng không dưới 70kg với ba số đo cũng gần xấp xỉ nhau.


Một "đồng nghiệp" kép nam rỉ tai tôi và dám chắc chắn, trên cái thân hình ấy ít nhất cũng vài bộ phận đã có sự can thiệp của bác sĩ thẩm mỹ. Có lẽ do khổ lượng quá tải của mình nên hai "chị" đến đã lâu mà chưa thấy kép nào ra mời nhảy, trước tình cảnh này, "má mì" đã phải ra tay can thiệp và sau một thoáng ngập ngừng hai kép gần đó xuất hiện bước ra dìu các chị lướt nhẹ trong điệu Waltz. Hơn 23 giờ, thời điểm các quý bà cũng tản đi ngủ, hai "chị" cũng sóng bước lên xe taxi cùng với kép...


"Hầu hết các quý bà đến vũ trường đa phần thuộc diện có tâm trạng" - T, một "đồng nghiệp" có thâm niên trong nghề tư vấn cho tôi. Rồi T kể chuyện về một khách quen tên D có chồng là giám đốc Maketing, xuất ngoại như đi chợ. Phát hiện chồng có bồ nhí, bà làm um sùm lên cho chồng xấu hổ "bỏ cuộc chơi", nào ngờ ông lại bỏ bà đi theo "tiếng gọi của con tim". Buồn đời, chán cảnh bà tìm quên trong men rượu và sàn nhảy.


Tại đây bà quen và "học nhảy" với L - một kép nhảy khá đẹp và cũng lão luyện trong "đào mỏ". Từ đó, không một đêm nào bà vắng mặt tại vũ trường và mọi lo toan đáng lẽ dành cho gia đình thì bà quay ngược lại chăm chút cho chàng kép nhỏ hơn mình gần 30 tuổi. Từ ngày quen biết với "thầy" dạy nhảy, bà thường lấy tiền ở nhà cung cấp cho chàng kép nhỏ, đổi lại L sẽ phục vụ bà cả trên sàn nhảy lẫn trên... giường.


Để "xứng đôi" với chàng kép, bà chịu khó đi mỹ viện, hết cắt chỗ này, đắp chỗ kia. Vậy mà trong một lần nhảy, không biết vô tình thế nào mà cả một cụm mí mắt giả bên trái rơi mất, khổ cho chàng kép tìm kiếm cả buổi để dán lại mà không thấy. Cuộc tình chênh lệch này càng kéo dài thì cái tài khoản bà tiết kiệm bao năm càng hụt đi trông thấy. Sau khi đã bòn rút được kha khá vốn tiết kiệm của bà D, chàng kép L đã bỏ bà đi tìm "bờ bến" mới...


Trai nhảy và "kỹ nghệ đào mỏ"


Nhảy để chơi rồi nhảy để kiếm tiền, dường như hai mệnh đề này gắn chặt với nhau trong cuộc đời của mỗi trai nhảy trong các vũ trường. Đương nhiên, không phải tất cả họ đều như thế, song số trai nhảy sống bằng nghề "kinh doanh vốn tự có" cũng không phải là ít...


Gần 2 giờ sáng, đại ca H "nghiện" lững thững bước ra khỏi vũ trường trong tình trạng ngái ngủ. Giờ này chắc lũ đàn em vẫn đang "vui vẻ" với mấy nạ dòng trong những nhà nghỉ xung quanh. "Kể cũng lạ - hắn lẩm bẩm như chỉ để một mình nghe thấy - Toàn những bà bước vào tuổi cổ lai hy" vậy mà vẫn phải xưng mình - tôi. Với cái tuổi ấy phải bằng tuổi mẹ, thậm chí bằng tuổi ngoại hắn. "Mặc kệ, miễn có tiền" - hắn buột miệng hét lên.


Phần lớn đội ngũ kép nhảy nam ở đây không thuộc "biên chế" của vũ trường mà chỉ là "cộng tác viên". Tuy vậy, các kép vẫn phải liên tục mời khách nhảy để tạo cảm giác cho khách được quan tâm, chăm sóc. Nếu để xảy ra sự cố hoặc để khách ngồi một mình sẽ bị quản lý vũ trường nhắc nhở và chấm dứt ngay sự cộng tác với họ. Mỗi kép nhảy 2,5 giờ/ca được vũ trường trả thù lao khoảng 20.000 - 25.000 đồng, vất vả là thế nhưng ít có kép nào muốn bỏ việc. Bởi lẽ, số tiền thù lao trên chỉ là một hình thức gắn bó giữa kép với vũ trường, số tiền mà họ hưởng thực sự chính là tiền bo của khách sau mỗi lần nhảy.


Để sinh tồn trong cuộc sống trên sàn nhảy này, những "chim mồi" luôn cố làm sao nhảy sô được với càng nhiều "quý bà" càng tốt. Và trong cuộc mưu sinh này, đội ngũ kép nhảy đã tìm đến những quý bà, quý cô sang trọng, nhưng cô đơn cần có người an ủi, vỗ về. Khi ấy các quý bà sẵn sàng bỏ tiền để tìm được niềm vui và sự ấm áp trong lòng, còn các chú "chim mồi" mong muốn kiếm được nhiều tiền để mưu cầu cuộc sống. Họ tìm đến nhau với sự thoả thuận và sự đưa đường dẫn lối của đồng tiền.


Do đồng lương ít ỏi nên phần lớn kép ở các vũ trường đều sống bằng tiền bo của khách. Ban đầu mỗi ca nhảy tiền bo có khi chỉ được vài trăm, nhưng khi các quý bà đã hài lòng thì rất rộng rãi nên chuyện mua nhà, sắm xe là chuyện có thể tính tới. Tại vũ trường C vẫn còn lưu truyền về câu chuyện của kép Th từng đi làm bằng xe hơi, được sắm bằng tiền "tình thương" của một quý bà ham chơi có mấy cái biệt thự cho thuê trên hồ Tây.


Để có thể dễ dàng tiếp cận với các quý bà tại vũ trường tiêu chuẩn đầu tiên của những "chim mồi" là phải biết nhảy, càng nhảy đẹp, nhảy siêu càng dễ thu hút các quý bà. Sau đó mới tính đến cái "bản lĩnh đàn ông". Yếu tố ngoại hình được các quý bà đặt ở vị trí cuối cùng.


"Chọn mặt... xấu, gửi... tình hờ"


Kỹ nghệ moi tiền được các "chim mồi" phát huy tối đa. Bài giảng đầu tiên mà đại ca H "nghiện" huấn luyện cho lũ đàn em: Nên ưu tiên cho những quý bà, quý cô nào già, xấu. Vì chỉ những người như vậy mới chịu bỏ tiền ra "bù lỗ" cho những điểm yếu về hình thể, tuổi tác của mình.


Khi đã ưng ý và quyết định "chọn mặt, gửi tình", quý bà, quý cô sẽ không tiếc tiền bo. Thậm chí họ sẵn sàng vung tiền ra mua nhà (hoặc thuê) cho người tình ở và chu cấp vật chất hàng tháng. Tuy nhiên, những "đôi đũa lệch" này cũng tồn tại chẳng được lâu, bởi suy cho cùng các quý bà chẳng khác gì những "vị khách qua sông" cả thèm, chóng chán. Còn những người tình bất đắc dĩ cũng cực chẳng đã mới phải chịu bó chân với những bà nạ dòng.


"Tất cả những trai nhảy đều gắn với ít nhất một quý bà để được chu cấp - T, một đồng nghiệp khẳng định với tôi như thế - Đủ các loại chi phí như tiền nhà, tiền quần áo, tiền ăn... trăm thứ trông một chỗ ấy, vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi". Rồi T kể, bà V có một đàn con ở nước ngoài, hàng tháng vẫn gửi tiền đều về cho cha mẹ dưỡng già.


Từ ngày có tiền, bà hứng chí đi học nhảy tại vũ trường Đ cho giảm cân, thon người. Thấy bà có tiền, một kép bỏ thời gian chăm sóc bà sau những giờ tập nhảy mệt nhọc. Chẳng bao lâu bà ngã vào vòng tay của chàng kép chưa đáng tuổi cậu út của nhà mình. Những đồng tiền con cái gửi về cứ đội nón ra đi. Sinh nghi, ông chồng cùng mấy đứa cháu theo dõi và bắt gặp quả tang bà vợ già với chàng kép đang hú hí tại một khách sạn.


Hiện nay, dịch vụ "phục vụ quý bà" có nhiều loại, từ bình dân đến quý tộc, từ những gã trai đứng đường đến những "chim mồi" trong các vũ trường sang trọng. Hình như người ta mặc nhiên công nhận sự xuất hiện của dịch vụ mới này và coi đó như là một tất yếu của ngành kinh doanh vũ trường.


Tuy nhiên, có thể khẳng định rằng có nhiều quý bà từng đến vũ trường với mục đích lành mạnh, trong sáng. Nhưng cũng không ít quý bà trốn chồng, trốn con đến vũ trường đề "sống cho ra sống" khi tuổi xuân đã vội trôi đi. Hầu hết quý bà đến vũ trường đều có điều kiện kinh tế con cái trưởng thành, có tự do cá nhân. Họ đến nhảy thì ít mà tìm "của lạ" thì nhiều. Và trong khoảng tối, sáng của ánh đèn màu, giữa ranh giới của cái cho và nhận, họ dễ dàng tìm đến nhau thông qua cầu nối: Tiền - Tình.


Có thể nói, người đầu tiên ở Hà Nội "khai sáng" cái độc chiêu này là một phụ nữ luống tuổi tên Q, nhà ở quận Hoàn Kiếm. Sau khi bà nghỉ việc tại một cơ quan nhà nước và chia tay ông chồng già, bà đã đầu tư cho xây một nhà hàng "G. T". Nhân viên toàn bộ là đàn ông, còn khách hàng chủ yếu là bà và một vài người bạn thân thiết. Nhà hàng hoạt động được một thời gian nhưng rồi thiên hạ dị nghị, đàm tiếu nên đành đóng cửa. Nhưng nhân viên thì vẫn giữ lại một số và hàng ngày vẫn nườm nượp các bà nạ dòng ghé thăm như cái hồi nhà hàng vẫn còn hoạt động.


Những "ván bài lật ngửa"


Đã là trai nhảy không ai không biết danh quý bà T.H, nhà ở phố HBT, nổi tiếng xinh đẹp và rất phóng khoáng. Tại thời điểm cuối thập kỷ 90 của thế kỷ trước, bà từng được gắn mác "Bạc Liêu đất Hà Thành". Mỗi khi hứng chí sau điệu nhảy bà cầm cả xấp 100.000 VNĐ đi "bo" lần lượt cho đám kép. Chú gà trống" nào vinh hạnh được phục vụ bà ngày hôm ấy coi như cả tháng không cần phải đi nhảy mà vẫn thừa thãi tiền tiêu.

Khi hay tin bà qua đời ở cái tuổi ngoài 40 vì căn bệnh lao phổi, không ít "chim mồi" tại vũ trường phải chạnh lòng. Song ít ai biết được rằng, bà chết vì căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS của cậu bồ nhí lây sang. Từ đây bà lại là cầu nối truyền căn bệnh thế kỷ cho người chồng già nhân hậu. Rồi đây ông cũng sẽ vĩnh biệt cõi đời này, khối tài sản kếch sù mà ông bà để lại có ý nghĩa gì với những đứa con, khi mà chúng không còn cả cha lẫn mẹ?


Tại những "vòng xoáy" đượm mùi nhục dục và giấy bạc này thì chuyện ghen tuông, đánh lộn gây thương tích, chia lìa xảy ra như cơm bữa. Hậu quả của những cuộc tình trong sàn nhảy luôn dẫn đến những tấn bi kịch gia đình, thậm chí đổi cả mạng người khi vụ việc vỡ lở. Và khi "ván bài lật ngửa" thì nhiều quý bà phải cùng chồng kéo nhau ra toà xin ly hôn để giải thoát cho hai người. Nhưng nỗi đau, sự mất mát to lớn ấy lại "dành" cho chính những đứa con yêu dấu mà họ đã sinh thành.


Nguyên nhân nào đã đưa các quý bà tìm đến những cuộc mua vui? Theo tìm hiểu của chúng tôi trong thời gian đi thực tế vừa qua, có không ít quý bà, quý cô vì thiếu thốn tình cảm, cần người khác giới sẻ chia, an ủi - những điều mà họ không dễ dàng tìm được ở gia đình.


Bên cạnh đó, cũng không ít trường hợp là trả thù các đức ông chồn vì tội "ăn chả". Nguy hiểm hơn, không ít người trong số họ muốn sống gấp, sống hưởng thụ khi có tiền mà mà tuổi xuân đã vội vã qua đi... Đây không chỉ là một tệ nạn đơn thuần mà nó còn là hậu quả của lối sống đua đòi, buông thả của một lớp người trong xã hội hiện tại.


Khoảng tối phía sau sàn nhảy


Rất nhiều người tìm thấy niềm đam mê và thú vui lành mạnh khi đến vũ trường. Nhưng trên thực tế, một điều không thể phủ nhận là hiện nay tại các vũ trường luôn có một đội ngũ khá đông đảo các đội ngũ "vũ sư" giúp quý bà tự tin hơn với mỗi bước nhảy và nếu cần họ sẵn sàng đáp ứng khỏan Z khi có yêu cầu.


Miễn là các quý bà chịu chi, khi ấy mọi thỏa thuận cuối cùng đều được giải quyết tại nhà nghỉ.


Từ tâm sự buồn của "quý bà"...


Có vô vàn nguyên nhân cũng như cách lý giải về tình trạng các quý bà ở cái tuổi "xế chiều" thích đi nhảy đầm và tìm cặp với những chàng kép trẻ. Trong những ngày vào vai "trai nhảy" tại các vũ trường, tôi đã tình cờ quen một quý cô ngoài 50 tuổi. Chị có một vẻ đẹp quý phái khiến cho người ngoài thoạt nhìn ít có thể nhận ra chị có một tâm trạng buồn.


Chúng tôi coi nhau như chị em, những chuyện vui buồn đều tâm sự với nhau sau mỗi ca nhảy (tất nhiên tôi không thể nói với chị mình là "trai nhảy" giả được). Trong câu chuyện, chị kể cho tôi nghe về hoàn cảnh éo le của gia đình mình. Chồng chị là giám đốc một doanh nghiệp lớn có thu nhập cao nhưng hai người không thể có con. Buồn đời, cả hai sống ly thân, vài tháng trước chồng chị mới sang phòng vợ một lần... để "giải quyết". Hai người đều có mảng trời riêng của mình, chồng có bồ nhí, chị cũng mặc kệ. Bản thân chị hàng đêm đến vũ trường nhảy là để giải sầu, mong được chiều chuộng, được thể hiện bản năng của người đàn bà với những "chim mồi" tại sàn nhảy. Người đàn bà có số phận đáng buồn ấy như trỗi dậy tuổi xuân, trong vòng xoáy của những cuộc tình chớp nhoáng "bóc bánh trả tiền" từ những "trai bao".


Chị kể với tôi trong chua xót: "Nếu cuộc sống này tròn như trái đất thì sẽ chẳng có ai biết đến thiếu thốn và đau khổ. Chị có tiền, nhiều tiền nhưng lại thiếu thốn tình cảm. Chị đâu muốn thế, nếu như... ". Tiếng chị gập ngừng, đứt quãng. Tôi biết đó là tâm sự thật của chị, chị đã từng khuyên tôi bỏ cái nghề này, đi làm một công việc khác cho tử tế.


Thậm chí, chị còn nhờ một người bạn thân làm giám đốc nhận tôi về làm việc. Tôi biết, phía sau ánh sáng phù hoa của sàn nhảy, chị lại phải trở về với cuộc sống gia đình không hề phẳng lặng của mình.


Tại một vũ trường trên phố HT, tôi đã làm quen được với một quý cô tên L thường tìm đến vũ trường cặp với bạn nhảy để... rửa hận. Cách đây vài tháng, chị là thần tượng của bao bạn trẻ, mới ngoài đôi mươi mà vợ chồng L đã có trong tay nhiều tỷ đồng, hàng ngày L tự lái xe hơi đi làm.


Từ khi chị mở công ty kinh doanh bất động sản, trúng mánh, gia đình L ngày càng phất lên trông thấy. Nhưng cũng từ ấy, chị lao vào công việc và quên đi mái ấm của mình. Khi nhận ra, L đã bị chồng phụ bạc. Buồn, chị đến vũ trường nhảy và tìm bạn tình, quay cuồng trong những cuộc chơi, tìm niềm vui thì ít còn để quên đi nỗi buồn, để "rửa hận" gia đình thì nhiều.


Những anh chàng làm nghề kép nhảy kiêm "trai bao" tranh thủ kiếm được một quý bà có tâm trạng buồn như chị bạn tôi và L là một cơ hội hốt bạc.


Một mối quan hệ lâu dài với họ sẽ đồng nghĩa có một nguồn tài chính khá đảm bảo (điều quan trọng nhất trong nghề "trai bao"). Trò chuyện với tôi, T - một "trai nhảy" có thâm niên trong nghề cho biết: "Trước đây mọi người thường gọi bọn này bằng cái tên "vũ sư". Nhưng từ khi có phim gái nhảy, họ gọi bọn mình là trai nhảy. Nghe có vẻ ác cảm và cảm thấy ngại với công việc này, nhưng làm lâu rồi thấy quen".


Thấy vẻ ngại ngần trên mặt tôi, T phá lên cười và nói: "Vừa được đi nhảy trong vũ trường, ngồi máy lạnh lại có tiền ai mà chẳng thích". Thấy tôi là một lính mới, T không ngần ngại bật mí: "Không việc gì phải xấu hổ, chỉ cần nghĩ đến tiền là bỏ qua hết. Cứ xem mấy mụ nạ dòng như một hũ vàng, làm cho họ vừa ý có khi còn được cả cái nhà ý chứ. Mà quý bà khi đã thấy thích thì họ rất phóng khoáng.


Để làm được như vậy, thì đừng nghĩ mình là người hưởng thụ mà phải là họ. Đặt mục đích kiếm tiền lên hàng đầu là làm được tất cả. Hơn 3 năm "làm nghề", T không nhớ rõ là đã "đi" với bao nhiêu quý bà nữa. Cái để lại ấn tượng cho T là chỉ những quý bà nào chơi đẹp, cho T thật nhiều tiền.


... Đến nỗi cực của phận "trai bao"


Hiện nay tại các vũ trường, có sự phân bậc rõ nét trong thế giới trai nhảy. Theo đó, với các vũ sư chính cống thì các vũ trường phải trả lương cho họ theo từng sô diễn từ 500.000 đến 2.000.000 đồng. Chuyện "đi khách" luôn được các vũ sư này nói không. Tuy nhiên, những vũ sư thuộc hàng top ten và sống đúng với nghề như vậy không nhiều. Hầu như mỗi vũ trường chỉ có một, hai để tượng trưng và làm nhiệm vụ quản lý, hướng dẫn đội ngũ kép nhảy trẻ.


Tại một vũ trường trên phố TBH, vũ sư H luôn được quý bà biết đến như là một cái tên không thể thiếu của sàn nhảy. Tốt nghiệp trường múa, chính thức đặt chân lên sàn nhảy, H luôn chiếm được chỗ đứng vững chắc tại nhiều vũ trường.


H có một thân hình thon, gương mặt bảnh trai, nhảy rất đẹp với các động tác rất nhuyễn của một vũ sư chuyên nghiệp. Đây là một vũ sư sống bằng nghề thực thụ và rất chuyên nghiệp trong công việc. Cũng là một "đồng môn", lại quen với nhiều vũ sư nổi tiếng khác nhưng cũng chỉ đôi lần tôi có thể gặp được H sau giờ nhảy. Không phải vũ sư này mắc bệnh "sao" mà đơn giản họ luôn có lịch được sắp sẵn cho các ca chạy sô khác.


Với vũ sư loại thấp hơn, thì chủ yếu họ là "cộng tác viên" và được vũ trường trả vài chục nghìn đồng cho một ca nhảy. Số vũ sư này khó có thể sống được bằng nghề, họ chỉ hy vọng vào tấm lòng "hảo tâm" của bạn nhảy và sẵn sàng kinh doanh "vốn tự có" của bản thân.


Hiện nay số "vũ sư" này ngày càng chiếm số đông tại các sàn nhảy. Và cuộc đời họ cũng như những ánh đèn vũ trường nhập nhoằng, lúc sáng, lúc tối. Có những khi hân hoan tột đỉnh vì gặp được quý bà "chơi đẹp" nhưng cũng không ít lần gặp phải quý bà "ki bo" nhảy đến rệu rã đôi chân mà cuối cùng "thu nhập" chỉ là một lời cảm ơn suông.


Thế giới của những người đàn ông mang cái nghiệp "giày cao gót" không như tôi nghĩ. Thật sự trong những ngày vào vai "trai nhảy" tôi mới thấm thía nỗi cực của cái nghề mà phải sống dựa vào những đồng tiền đẫm mùi bố thí của mấy bà nạ dòng. Mỗi đồng tiền ấy thấm đẫm những giọt mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả bằng máu.


Chhuyện kép T, kép V trở thành "trai độc quyền" của một bà chủ lỡ thì nào đó; hay kép H thì nhảy cẫng lên sung sướng vì trúng được một "mối đậm" với quý bà sồn sồn... chỉ là số cá biệt.


Tại các vũ trường, chuyện đánh ghen của các quý bà khi phát hiện "hàng độc quyền" của mình lại ngả ngốn vào vòng tay của một nạ dòng khác đâu có hiếm. Chuyện sưng đầu, mẻ trán trong đời "trai nhảy" không phải là ít.


Tại vũ trường D, tôi đã chứng kiến một chàng kép K bị một mụ nạ dòng táng cả bàn tay hộ pháp vào mặt khiến khuôn mặt búng ra sữa hằn lên vệt đỏ của những ngón tay "ngứa ghẻ". Sau cái tát trời giáng ấy, nhưng trang sức trên người của kép K bị mụ lột sạch, thậm chí cả bộ đồ đang mặc cũng bị lột ra trong buổi đánh ghen ấy. Lý do thật đơn giản, những đồ ấy toàn là đồ mụ mua cho chàng kép, bây giờ không thích thì đòi lại.


Thế giới vũ trường ngả nghiêng trong những ánh đèn màu lấp lóa. Có sáng, có tối, có những mảnh đời, số phận như một bản sao của nó. Tốt hay xấu đều do khách hàng tự quyết định. Hơn ai hết, những khách hàng quý phải cần phải hiểu rằng bản thân bộ môn khiêu vũ là một nghệ thuật, sàn nhày là nơi giao lưu văn hóa, nhảy để tìm niềm vui, rèn luyện sức khỏe thì nên, còn nhảy để "rửa hận", để tan cửa nát nhà thì... xin hãy nghĩ lại


Khi nghe chúng tôi kể lại những câu chuyện tại các vũ trường, V - một quý bà từng nổi danh trong giới ăn chơi Hà Nội những năm 1990 nay về "quy ẩn" nói riêng với cô bạn đồng nghiệp của tôi: "Đấy mới chỉ là bề nổi, trò chơi ngông của mấy bà mới nổi thôi. Còn muốn đến thiên đường thực sự, chị sẽ giới thiệu. Đã đến là chơi nhiệt tình, nhưng không phải lúc nào cũng có dịp mà phải chờ dịp".


Mặc dù quá bất ngờ trước lời đề nghị trên nhưng cô bạn tôi cũng kịp nhận lời đồng ý... Cuộc "thám hiểm" này đã được cô bạn đồng nghiệp ghi lại.


... Một buổi chiều thứ bảy, tôi nhận được điện thoại của chị V, chị hào hứng cho biết: "Em chuẩn bị ăn mặc thật mốt vào, lát chị qua đón. Hôm nay em sẽ được lên thiên đường". Lối vào đề úp mở của V khiến cho tôi háo hức chờ đợi giây phút được "thăng thiên" như lời chị kể. Đúng hẹn, chị đi taxi đến đón tôi tại nhà. Trên xe, chị tranh thủ "trang bị kiến thức" cho tôi trước khi gặp lại những "đồng nghiệp" cũ của chị.


Theo lời kể của chị, nhảy và cặp bồ đã xưa lắm rồi. Giờ đây phải là những bữa tiệc tổ chức riêng biệt tại một nhà nghỉ hay biệt thự của quý bà nào đó, lần lượt thay phiên nhau đứng ra đăng cai, nhưng tất cả phải tuyệt đối bí mật. Khách mời phải là những quý bà thuộc loại đặc biệt, đáng tin cậy, chứ người lạ mà không có ai đứng ra bảo lãnh thì còn lâu mới được tham dự.


Một điều luật bất thành văn, chỉ mở cửa vào ra đúng giờ, nếu đi muộn chỉ có nước quay về chờ dịp khác. Vừa kể, chị vừa nhìn đồng hồ và giục anh lái xe taxi tăng tốc, len lỏi trong dòng người đông đúc.


Chiếc xe đưa chúng tôi ngược lên một con đê, vào một con ngõ sâu hun hút. Tôi sốt ruột nhìn đồng hồ nhích lên đến mốc thời gian đã hẹn mà không biết gần đến chưa? Đang lan man suy nghĩ thì chiếc xe đỗ xịch trước cửa một ngôi biệt thự sang trọng được bài trí theo lối kiến trúc của Pháp. Cánh cổng sắt đang mở toang, không gian vắng lặng. Thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, chị V mỉm cười bí hiểm và khoác tay kéo tôi vào...


... Cánh cửa gỗ cách âm mở rộng đón khách. Đi lên lầu hai, một quầy bar mini chạy dài từ cửa vào tận bên trong. Bên trái, bên phải hai hàng ghế salon bề thế chạy dọc sát tường đã gần kín khách. Một phụ nữ trung tuổi, đẫy đà, mặt trát son phấn chạy ra đón và sau này tôi mới biết đó là N.A (chủ ngôi biệt thự sang trọng này). Trong phòng sặc mùi nước hoa, son phấn, rượu mạnh và khói thuốc quyện vào nhau khiến không khí thật ngột ngạt, khó thở. Tranh thủ trước bữa tiệc, tôi bắt chuyện với một chị bên cạnh và biết chị tên là L, nhà ở khu đô thị Linh Đàm.


Tôi nói dối là mình vừa đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc về chưa quen với nếp "sinh hoạt" ở đây. Tỏ vẻ sành sỏi, L nói: "Khách có mặt hôm nay đều đã có một thời gian thử thách qua cuộc sống. Khi đủ niềm tin thì mới cho nhập hội và tham gia những buổi tiệc như thế này. Tại đây, đồ ăn, thức uống đều được chuẩn bị đầy đủ. Mọi người được tự do ăn nhậu, vui nhơi, nhảy nhót, chờ màn chót...


Rồi L lướt nhìn tôi từ đầu tới chân dò hỏi: "Đã cắn thuốc chưa?" Tôi chợt nghĩ đến lời chị V dặn khi trên xe: "Vào đây là phải sử dụng thuốc, vì đó là thủ tục nhằm kiểm tra xem mình có thực sự muốn tham gia không, chỉ cần một chút chần chừ sẽ bị chủ nhà tống cổ về ngay". Tôi đành gỡ bằng câu: "mai thằng bồ em hẹn đi khám trước khi làm đám cưới, nếu dùng sợ thử bị dương tính thì..." L nhếch môi cười khẩy tỏ vẻ thông cảm.


Đúng lúc đó, tiếng nhạc của dàn loa JBL được bật hết công suất khiến tôi cảm thấy choáng váng, tim và ngực như có búa đập mạnh vào. Một số "chị" lắc lư thân mình với vẻ bức xúc, cùng lúc có một quý cô chắc cũng ngoài 50 tuổi ra vẻ "đàn chị" bước ra gần chiếc loa nhún nhảy và cả đám người vỗ tay tán thưởng.


Tiếp theo là "chị chủ nhà bước ra, thấy vậy tất cả đều đồng loạt đứng dậy hòa trong giai điệu bốc lửa của vũ điệu Chachacha, rồi đến Mambo, Paso, Jive... Một số nhân viên nam phục vụ bàn mặc đồng phục bước đến ôm các quý bà cùng nhảy. Tôi cũng phải bám vào một cậu thanh niên và nhảy. Sau điệu Rumba, tôi lấy cớ mệt nên xin tạm nghỉ, cậu thanh niên cũng tự lùi vào trong như đã được huấn luyện thuần phục trong những tình huống như vậy.


Đêm càng về khuya, những bản nhạc được chuyển sang giai điệu trữ tình. Một vài chị gục hẳn vào vai các "kép", mặc cho họ dìu bước nhảy theo tiếng nhạc. V lại gần tôi thì thầm: "Chuẩn bị tới bến rồi đó, cẩn thận nhé". Tôi đành thú thật là không thể làm "chuyện đó" và nhờ chị tìm cách gỡ, nhưng cửa đã đóng kín không thể ra ngoài được, tôi đành vờ bị cảm gió. Chị V đưa tôi lên tầng ba nghỉ trong sự ngạc nhiên lẫn những con mắt đầy ngờ vực của nhóm bạn đồng hành.


"Lên thiên đàng" như lời kể và qua buổi tối thâm nhập vào thế giới vui chơi này của các quý bà mới thấy hết được sự ăn chơi của họ. Chứng kiến đêm ấy, tôi không khỏi rùng mình, liệu các quý bà một ngày nào đó có rước vào mình những căn bệnh "hoa tình" chết người!? Đấy là chưa nói đến những điều sẽ hủy hoại lương tâm, nhân cách và gia đình của họ!.

3G McKeno suu-ti`m
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Chuyện ấy trong mùa đông



Nội kinh viết "Đông bất tàng tinh, xuân tất bệnh ôn", ý nói: mùa đông khí hậu giá buốt, cơ thể con người cần rất nhiều năng lượng chống rét, còn đời sống giới tính sẽ tiêu hao khá nhiều năng lượng. Khi sinh hoạt nếu không chế ngự chừng mực rất dễ ảnh hưởng đến sức khỏe.

Thế nhưng, điều kiện sống hiện nay tốt hơn rất nhiều ngày xưa, dinh dưỡng lại càng phong phú đầy đủ, cơ thể cũng khỏe hơn, hơn nữa tư tưởng cũng thoáng hơn rất nhiều trong việc đối đãi với vấn đề giới tính. Do vậy, yêu cầu giới tính của con người hiện đại cũng mạnh mẽ hơn người xưa rất nhiều, số lần sinh hoạt theo đó cũng nhiều hơn.

1. Sử dụng thuốc trợ giúp

Đối với phụ nữ, mùa đông sẽ xuất hiện hiện tượng tình dục giảm sút do thời tiết khô hanh khiến âm đạo khô gây ra. Do đó, thời gian dành cho "khúc dạo đầu" cần dài hơn so với những mùa khác nhằm điều động đầy đủ sự thôi thúc tình dục ở phụ nữ hoặc cũng có thể sử dụng một số thuốc bôi trơn.

2. Khống chế tần suất thích hợp

Bất kể số lần nhiều ít chỉ cần "thân tâm" của hai *** vui vẻ, tinh lực dồi dào cho thấy tần suất sinh hoạt phù hợp. Tất nhiên việc nắm vững tần suất như thế nào thì mỗi người một khác, song có một nguyên tắc chung không thể quên là đối với người trẻ trung khỏe mạnh thì số lần quan hệ có thể nhiều hơn một chút, còn với người già yếu thì ít hơn, người bệnh nặng cần cấm sinh hoạt.

Với một số người tình dục quá dồi dào, để tránh việc tiêu hao thể lực không cần thiết trong mùa đông, nên ngủ riêng nhằm giảm bớt sự kích thích nhau khi đụng chạm cơ thể. Nếu sau khi quan hệ, hai *** cảm thấy mệt mỏi, thậm chí sợ lạnh, điều này cho thấy đời sống giới tính quá mau, nên điều chỉnh thích hợp.

Tóm lại, cảm giác của chính bạn là người thày hướng đạo tốt nhất cho bạn.

3. Ẩm thực trong mùa đông

Việc ăn uống của nam giới vào mùa đông cũng khác với các mùa khác nên lấy "tàng tinh ngự hàn" làm chủ. Có thể hấp thụ các thức ăn giàu dinh dưỡng, ôn thận bổ tinh như thịt dê, ăn nhiều hoa quả giàu vitamin A, B, C như cải bắp, củ cải, cà rốt, cải tàu, táo, quýt... Ngoài ra mùa đông, nhiệt độ giảm đột ngột dễ gây tỳ lạnh, vì vậy, cần ăn nhiều đồ ăn có tính ôn vận tỳ như: gạo tẻ lùn, hạt sen, hạt súng...



4. Chú ý đề phòng cảm lạnh

Mùa đông khí hay lạnh giá, vợ chồng lõa thể quan hệ rất dễ dẫn đến hắt hơi sổ mũi. Triệu chứng nói chung khá nặng, quá trình bệnh cũng khá dài, nguy hại lâu dài đến cơ thể. Hơn nữa những người mắc bệnh thường tự mua thuốc, nếu thuốc không đúng bệnh cảm lạnh sẽ kéo dài hơn.

Do vậy, vợ chồng quan hệ trong mùa đông nhất định cần chú ý giữ ấm phòng lạnh, tránh bị cảm lạnh.

5. Tránh quan hệ sau khi uống rượu

Trong mùa đông lạnh giá rất nhiều người thích lợi dụng rượu để chống lại cái lạnh. Trên thực tế, uống nhiều rượu có thể làm giãn huyết quản da, lưu lượng máu tăng lên khiến cho con người có cảm giác nóng rực.

Song điều này chỉ làm cho con người tạm thời mất đi cảm giác lạnh chứ hoàn toàn không phải là chống rét thực sự. Nếu nhập phòng sau khi uống rượu hay lấy rượu trợ giúp, điều đó hoàn toàn sai lầm. Từ xưa đến nay các bác sĩ đã cảnh báo mọi người không nên "lấy rượu nhập phòng". Y học hiện đại chứng minh, cồn trong rượu là một loại độc tố đối với tuyến sinh dục. Uống rượu quá lượng có thể khiến cho tuyến sinh dục trúng độc, mức andrusol trong máu giảm xuống 70-80%, nam giới phát sinh chứng liệt dương, vô sinh.

Tuy nói vợ chồng quan hệ không phân biệt mùa, thế nhưng Đông y coi trọng "thiên nhân hợp nhất" khi dưỡng sinh nên "Hợp thiên thời, thuận địa lý". Quy luật tự nhiên bốn mùa là: "Xuân thiên, Hạ trưởng, Thu thu, Đông tàng".

Do đó, nguyên tắc dưỡng sinh trong mùa đông là "tàng mà không tiết". Vì thế, cổ nhân từ xưa đã có câu: "Đông quý cấm dục", nói dung tục là mùa đông khí hậu lạnh giá, cơ thể con người cần nhiều năng lượng để chống lạnh, còn đời sống giới tính sẽ tiêu hao khá nhiều năng lượng. Khi quan hệ, nếu không chế ngự chừng mực rất dễ ảnh hưởng đến sức khỏe.

Nghiên cứu của các chuyên gia giới tính hiện đại cũng cho rằng đời sống giới tình có quy luật có lợi cho sức khỏe của con người. Do đó, sinh hoạt giới tính thích hợp trong mùa đông là cần thiết, có điều khi quan hệ cũng nên chú ý bảo vệ sức khỏe.



3G McKeno sưu-tìm trên Internet

--
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Yêu say đắm hai người cùng một lúc


Có bao giờ bạn gặp rắc rối khi cảm thấy mình có tình cảm với hai người một lúc không? Yêu hai người! Đây là điều tốt hay điều xấu? Có thật có thể yêu một lúc hai người không hay tôi chỉ ảo tưởng...Tình cảm là lãnh vực khó khám phá nhất. Nếu ai nói con người chỉ có thể yêu 1 người thì có thể họ nhầm chăng? .


Trong cuộc đời chúng ta đâu chỉ có thể yêu một người và chỉ yêu một lần. Rất nhiều người trải qua nhiều cuộc tình và yêu nhiều lần vậy tại sao không thể yêu hơn một người cùng một lúc thay vì yêu nhiều người ở nhiều thời điểm khác nhau. Việc không thể yêu hai người một lúc phải chăng khi yêu người này thì sẽ có lỗi với người kia. Nếu tất cả đều thấy không có lỗi và muốn thế thì sao nhỉ...


Có lỗi lầm gì chứ nếu ta yêu hai người một lúc?..Ùh thì nếu phụ nữ yêu 2 người một lúc thì nghe xa lạ quá. Nhưng hiện giờ ở các nước đạo hồi đàn ông vẫn có thể lấy nhiều vợ, vậy họ lấy vợ mà không yêu vợ àh, hay chỉ yêu người này mà không yêu người khác.


Mọi người bảo yêu nhiều không tốt. Có gì không tốt nhỉ, cuộc sống rất đẹp, tình yêu cũng đẹp. Mỗi con người cũng có một vẻ đẹp tâm hồn riêng vậy yêu những vẻ đẹp đó phải chăng là có lỗi...


Giá trị đạo đức ư...Như người ta đã từng phản đối hôn nhân đồng giới và giới tính thứ 3 à....Thật khó nói khi cái gì đó nó đã thành chuẩn mực từ rất lâu...Và chắc chúng ta cũng vẫn phải tuân thủ nó thôi. Đặc biệt là những người phụ nữ....


Umm, nhưng nếu thử gạt giá trị đạo đức ra, theo bản năng thực tế liệu chúng ta có thể có hai tình yêu tồn tại cùng thời điểm không nhỉ... Đâu chỉ mình tôi phân vân về điều này...Hãy thử nghe bài hát "How can i tell her" của Lobo đi, nhạc sĩ đại tài này cũng đã phân vân không biết nói với người yêu mình thế nào về một người con gái mà ông đang "cảm thấy yêu". Hay hãy thử nghe Torn Between Two Lovers của cô ca sĩ quyến rũ Mary MacGregor để xem cô cũng phân vân trong việc yêu hai người một lúc như thế nào..Còn bạn thì sao nhỉ???

Click vao day de nghe Lobo hat How can I tell her:






Image
Giữa hai người tình
(Lời dịch bài hát: Torn between two lovers )
Có khi cô gái cần phải nói những gì đang nằm trong tâm trí
Dù cho nàng biết sẽ làm đau đớn biết bao
Trước khi em nói một lời khác để em kể anh nghe, em yêu anh
cho em ôm anh vào lòng nói anh biết điều này cho thật êm dịu

Mới vừa có một người
Em đang cần và em đang yêu
Nhưng không có nghĩa em yêu anh ít hơn
Và chàng biết chàng không thể chiếm hữu em và chàng không bao giờ sẽ
Bên trong em chỉ có một chổ rỗng này mà chỉ có chàng rót đầy được

[Điệp khúc:]

Giằng co giữa hai người yêu, sao em khờ dại thế
Yêu thương cả hai anh làm tan rã mọi quy luật
Giằng co giữa hai người yêu, sao em khờ dại thế
Yêu thương cả hai anh làm tan rã mọi quy luật

Đừng nghĩ em không yêu anh nữa
Chỉ vì em có người yêu khác
Anh là tình yêu trung thực đầu tiên của em
và tất cả những gì em từng nói
em thề chúng vẫn là thật
vì không ai khác
có được cái phần của em, em đã cho anh

Torn between two lovers [Điệp khúc]

Làm sao em dám than vãn nếu anh ngoảnh đi bỏ rời xa em
Nhưng với những cảm giác thấy được trong em, xin anh đừng bỏ em đi

[Điệp khúc]

Giằng co giữa hai người yêu.

Sao em khờ dại thế
Yêu thương cả hai anh làm tan rã mọi quy luật





Torn between two lovers

Sáng tác: Mary MacGregor

Click vao đây để nghe nhạc:




There are times when a woman has to say what's on her mind
Even though she knows how much it's gonna hurt
Before I say another word let me tell you, I love you
Let me hold you close and say these words as gently as I can

There's been another man
that I've needed and I've loved
But that doesn't mean I love you less
And he knows he can't possess me and he knows he never will
There's just this empty place inside of me that only he can fill

[Chorus:]

Torn between two lovers, feelin' like a fool
Lovin' both of you is breakin' all the rules
Torn between two lovers, feelin' like a fool
Lovin' you both is breakin' all the rules
You mustn't think you've failed me
Just because there's someone else
You were the first real love I ever had
And all the things I ever said
I swear they still are true
For no one else
can have the part of me I gave to you

[Chorus]

I couldn't really blame you if you turned and walked away
But with everything I feel inside, I'm asking you to stay

[Chorus]
Torn between two lovers


Feelin' like a fool
Lovin' both of you is breakin' all the rule

Click vao đây để nghe nhạc:

band4 3G McKeno

Post Reply