Chuyện Già Gzich

Tâm tư trắc ẩn, thắc mắc xa gần, cần giúp ý kiến, so sánh kinh nghiệm gia đình, đại gia đình, tình yêu và bè bạn, chọn đường đi nước bước,...

Moderator: linhgia

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Nguyễn Trãi

GIA HUẤN CA

Dạy Con Gái Phải Có Đức Hạnh


Phận bồ liễu giá trong như ngọc,
Khéo là khéo bánh trong, bánh lọc,
Lại ngoan nghề dệt vóc, may mền.
Khôn là khôn lẽ phải, đường tin,
Lại trọn đạo nâng khăn sửa túi.

Khôn chẳng tưởng mưu lừa chước dối,
Khéo chẳng khoe vẻ lịch, chiều trai.
Xưa nay hầu dễ mấy người,
Miệng khôn, tai khéo cho ai được nhờ.
Phận làm gái này lời giáo huấn,

Lắng tai nghe cổ truyện mới nên,
Hãy xem xưa những bậc dâu hiền,
Kiêm tứ đức: dung, công, ngôn, hạnh,
Công là đủ mùi xôi, thức bánh,
Nhiệm nhặt thay đường chỉ mũi kim.

Dung là nét mặt ngọc trang nghiêm,
Không tha thiết, không chiều lả tả.
Ngôn là dạy trình thưa vâng dạ,
Hạnh là đường ngay thảo kính tin.
Xưa nay mấy kẻ dâu hiền,

Dung, công, ngôn, hạnh là tiên phàm trần.
Phận con gái ở nhà thi lễ,
Lắng mà nghe kể chuyện tam cương:
Dẫu ái ân cùng chiếu cùng giường,
Đạo chồng sánh quân thân chi đạo,

Làm tôi con chỉ trung chỉ hiếu,
Làm dâu thì chỉ kính mới nên.
Chớ khoe khoang mình bạc mình tiền,
Đừng đỏng đảnh cậy khôn cậy khéo.
Bề thiếp phụ thuận tòng là điệu,

Cũng như bên thờ chúa thờ cha,
Muôn nghìn đừng thói kiêu ngoa,
Mắng ta không giận, yêu ta không nhờn.
Quyền mệnh phụ là mình làm chủ,
Trong đại hôn áo mũ thân nghênh,

Kính người vợ phép ở Lễ Kinh.
Chức phận phải chăm bề tần tảo,
Trong khuê khổn giữ gìn khăn áo,
Trên từ đường trăm việc trơn tru.
Từ cơm, canh, cá, thịt, mọi đồ,

Dẫu nhiều ít sửa cho trong sạch.
Bằng nhường ấy thần minh lai cách,
Câu "hữu trai" nên tiếng để đời,
Hoa thơm ai nỡ bỏ rơi,
Người khôn ai nỡ nặng lời đến ai.

Bề nội trợ việc trong xem xét,
Siêng năng thì trăm việc đều nên,
Chớ khoe khoang lắm thóc nhiều tiền,
Ngồi ăn mãi non mòn núi lở.
Việc nhà có kẻ ăn người ở,

Từ trong ngoài như bảo trước sau,
Đồ làm ăn, ngày để đâu đâu,
Ban tối phải thu về cho đủ.
Trống canh một chớ đà vội ngủ,
Siêng năng thì chăm chú việc ta.

Lũ nô tỳ trai gái năm ba,
Cơm chưa chín không nên khua xáo.
Đứa xay thóc, đứa thì giã gạo,
Đứa bếp thì chủ việc cơm.
Ăn đoạn rồi cho chúng nghỉ ngơi,

Đèn ta sẽ soi trong bếp lại.
Đừøng tin trẻ tôi đòi thơ dại,
Lời dạy răn: "giữ lửa chẳng chơi".
Cho hay đại phú bởi trời,
Nhưng mà ở thế thì người hết chê.

Cầm then khóa giữ bề thu phát,
Chắt chiu mà dè dặt mới nên,
Coi sóc từ hạt gạo đồng tiền,
Đừng cậy có ăn càn, tiêu dở.
Bữa thường phải xem cho con ở,

Cũng đừng thừa, chớ thiếu làm chi.
Kẻ lân bang đến một đôi khi,
Đồ thết đãi xem cho tử tế.
Trong nhà phải bảo nhau có ý,
Đừng chửi mèo, mắng chó mà chi.

Trong anh em thiên tải nhất thì.
Sang vì vợ nhưng giàu vì bạn.
Chiều rộng hẹp tùy cơ ứng biến,
Đạo trì gia đãi khách khác màu,
Trần trần một mực nên đâu,

Phô loài bồ các biết đâu lẽ gì,
Phận là gái về làm dâu cả,
Việc ta chăm giữ chốn từ đường,
Lấy ngọn tần, lá tảo lễ thường,
Kìa hiếu dưỡng Thành Chu gia pháp.

Tôn tộc đến những khi kỵ lạp,
Xem bằng nhường quí khách, gia tân.
Có chữ rằng: "đạo trọng thân thân",
Dễ mấy thủa đông như ngày giỗ.
Lúc lễ tất lẻn vào dọn cỗ,

Hãy pha trà tiếp đãi cho xong,
Bữa thường dù dưa muối mặc lòng,
Khi có họ xem cho tử tế,
Nước đã đoạn rượu liền nhân thể,
Giục tiểu hầu bưng cỗ tiếp ra.

Nhà dưới ta mời họ đàn bà,
Coi sóc hỏi họ hàng con cháu.
Không bỏ sót là tình yêu dấu,
Ai chẳng khen hiền đức phụ nhân,
Trọn đời đẹp mặt phu nhân,

Vì chưng chủ phụ thân thân biết điều.
Bề phụng dưỡng đôi bên cha mẹ,
Muôn một khi đá đổ bồ hôi,
Nghĩ xa lo đứng lo ngồi,
Chẳng còn tưởng đến tham công tiếc việc.

Đường điều hộ tiền không dám tiếc,
Mặc phu quân giữ việc thuốc thang,
Song ta nâng giấc giữ giàng,
Điều ăn uống phải hỏi han tùy thích.
Lòng người ước chim, gà, cá, thịt,

Của nên ăn dù đắt cũng mua.
Tùy người ưa thức ngọt chua,
Nhưng gia vị phải mong cho đủ mùi.
Xem quần áo nên thay kẻo bẩn,
Lòng yêu thân phải cẩn từng khi,

Tấm lòng trời đất chứng tri,
Dâu hiền có hiếu, tiếng ghi để đời.
Này con gái thuộc về khôn đạo,
Khôn đức nhu nết gái dịu dàng,
Một đôi khi chân bước ra đường,

Bề tôn trưởng thì lòng kính nhượng.
Dù chẳng phải là ta hơi hướng,
Nghĩa hương lân phải cất tiếng chào.
Bằng thấy người đầu bạc tuổi cao,
Có mang đội trình đòi nâng đỡ.

Thì miệng lưỡi chê bai ai nỡ,
Ở trên đời gái ở nết na,
Con hiền đẹp mặt mẹ cha,
Chồng hòa yêu chuộng, họ hòa kính chung
Dạy những kẻ đàn bà con gái,

Gặp phải chồng cờ bạc rượu chè,
Nay ông tơ, bà nguyệt trót xe,
Duyên phận ấy trót làm sao được.
Ở là phải tìm mưu giả chước,
Ngọt lời khuyên lâu cũng phải nghe,

Lúc ham mê cơm rượu say nhè,
Hãy cơm cháo trọn bề phụ đạo.
Chớ vợ nghiến chồng, thêm trân tráo,
Như chuyện chi lửa cháy dầu thêm,
Chẳng bằng khi chăn ấm chiếu êm,

Hãy năn nỉ đường khôn lẽ phải.
Bề ân ái vợ chồng là ngãi,
Dẫu giàu ăn, khó chịu cho cam.
Hay gì yến bắc, nhạn nam,
Khăng khăng một tiết cho cam sở nguyền.

Đạo vợ chồng là duyên kim cải,
Vốn trời sinh bể ái nguồn ân,
Kìa ai nổi trận phong vân,
Cũng vì gái nhiều phần nhầm lỗi.
Phận là gái ít đường giao hối ,

Thấy chồng yêu dễ lấy làm nhờn,
Miệng sai ngoa nói những giọng càn,
Bụng kiêu ngạo một ngày một sính,
Đạo cha mẹ đã không biết kính,
Bề anh em lại chẳng hay nhường,

Chua chát thay những tính cương cường.
Ai là đá ru mà chịu vậy !
Đường gia pháp không ăn lời dạy,
Việc giáo hình đến phải ra tay,
Hổ thân tiếng khắp đông tây,

Nông nỗi ấy hết đương khôn khéo.
Khuyên những các đào tơ liễu yếu,
Lấy làm gương chớ bắt chước chi,
Một niềm kính thuận vô vi,
Trước là khỏi nhục, sau thì nên danh,

Thương những kẻ đàn bà mất dạy,
Lại gặp chồng sợ vợ như ma,
Trách chi mà chẳng thói kiêu ngoa,
Những lừa cạnh, phô sòng, làm lệ.
Bề họ mạc không hay kính nể,

Nghĩ bon chen tiền bạc là khôn,
Đ ường gia tài khôn biết vén vun,
Nghĩ tha thướt áo quần là khéo,
Gà eo óc, phòng loan uốn éo,
Bầng mắt ra đã tỏ vầng ô,

Việc trong ngoài khí dụng các đồ,
Mặc con cái gặp sao hay vậy,
Bề nội ngoại những phô loài ấy.
Phúc đức kia còn nói làm chi,
Khen cho bà nguyệt khéo xe,



Nguyễn Trãi

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Ngại Ngùng Không Hỏi


Bác sĩ Nguyễn Ý-Đức


Vâng, có những câu hỏi mà mình định nêu ra với ông bà thầy thuốc, thì lại cứ ngại ngùng. Ngại ngùng vì đây là chuyện “phòng the”. Già rồi bác ơi! tìm hiểu giải quyết với nhau, chứ ai lại nói ra, ngượng chết.


Ngặt nỗi nữa là các ông bà lang đôi khi cũng tảng lờ giả vờ như quên, chẳng thèm gợi ý để mình có cơ hội thổ lộ tâm can.

Rằng, vào tuổi này còn có nhu cầu “phòng the” hay không? Rằng chúng tôi có những khó khăn gì, có điều gì cần “đề cao cảnh giác”? Rằng bị tiểu đường như tôi, mới mổ tim như ông nó thì có rủi ro nào khi lâm trận thương yêu? Và nhiều thắc mắc tình trường lớn nhỏ khác nữa.

Vì rằng, giải quyết sinh lý là một phần trong cuộc sống, trong các hoạt động của con người. Khác chi nhu cầu thỏa mãn thực phẩm, không khí, giải trí, bạn bè. Mà người tuổi cao không là ngoại lệ.

JW von Goethe, một văn thi sĩ người Đức khích lệ:
“So, lively brisk old fellow
Don’t let age get you down
White hair or not
You can still be a lover”.


Còn kinh nghiệm cổ nhân Đông phương ta vẫn điều độ trong quan niệm
Bán dạ tam bôi tửu
Bình minh nhất trản trà
Thất nhật dâm nhất độ
Lương y bất đáo gia
Vậy thì nếu có thắc mắc thì cũng là chuyện hữu lý, thường tình mà thôi.


Thực vậy, từ nhiều chục năm nay, ý thức của người tuổi cao với tính dục đã trở nên thoải mái, cởi mở hơn. Người ta đã công khai, thẳng thắn thảo luận, bàn cãi, tìm hiểu với nhau và cho nhauỞ xã hội ta trước đây, khi bước vào tuổi ngoài năm, sáu mươi là nhiều vị âm thầm chấp nhận giã từ các hoạt động tính dục. Kẻo miệng người đàm tiếu là “già rồi mà không nên nết”. Văn hoá nghiêm khắc của mình là vậy. Rồi chúng ta vẫn thường nghe những lời hơi tiêu cực về các cụ nào là “hết xí quách”, nào là “sụm bà chè”, “ bút cùn mực cạn”, “hết làm ăn được”, v.v. Sự thật các cụ đâu có đến nỗi tệ như thế. Vậy thì tại sao các cụ lại phải đè nén?


Lý do một phần là vì đã có một thời ở bên ta các cụ có ít cơ hội để thỏa mãn mà lão ông đôi khi lại còn lâm vào tình trạng thiếu sự hợp tác của các lão bà. Một số khác tôn trọng luật tạo hóa, cho hoạt động tình dục là để sanh con đẻ cái, nối dõi tông đường và là việc làm khi còn thanh tân trai trẻ. Cha già con cọc sanh đẻ nữa mà làm chi cho vất vả.


Xã hội Tây Phương cởi mở hơn đối với đời sống tính dục của tuổi cao. Nghiên cứu cũng nhiều mà tài liệu, quảng bá cũng lắm. Người ta không những công khai tìm hiểu mà còn tạo cơ hội cho nhau dễ dàng thỏa mãn nhu cầu.


Kết luận nói chung cho thấy các vị ở tuổi thất tuần, thậm chí bát tuần, vẫn còn khả năng phòng the. Cơ thể con người không thể hao mòn vì bị sử dụng nhiều như máy móc do con người sáng chế. Trái lại cơ thể con người bị chi phối bởi quy luật “không xài là mất” (use it or loose it). Chả thế mà lão nhân ta cũng đồng ý là “Càng già càng dẻo càng dai”. Tuy nhiên với tuổi cao cũng tự nhiên có vài khó khăn, trở ngại.


Một số lão nữ sau khi tắt kinh đều có những biến đổi sinh học, giảm kích thích tố, khiến các cụ không còn ham thích những hoạt động tính dục. Tình trạng này rất dễ dàng cải thiện nếu quý cụ chịu khó nhờ sự giúp đỡ, giải thích của các bác sĩ phụ khoa. Ngoài ra, nhiều cuộc xét nghiệm cho thấy là các cụ bà vẫn còn có những ham muốn và khả năng hoạt động tính dục nhưng cái e ngại đau ốm, e ngại “già rồi, ham muốn làm chi”, khiến các cụ ngừng lại.


Còn các cụ ông thì sao? Tất nhiên nếu có cơ hội, có sự hợp tác của các cụ bà thì các cụ vẫn có khả năng sống đời sống tính dục một cách điều hoà cho đến ít nhất là tuổi bát tuần mà không ngại hết sinh khí. Vì rằng từ năm 1894, nhà nghiên cứu người Đức Effeul đã ước lượng rằng, trong suốt cuộc đời, người nam có thể xuất tinh 5400 lần. Giả thử là nhân vật đó sống 100 tuổi, với 5200 tuần lễ, rồi “thất nhật dâm nhất độ”, thì vẫn còn dư 200 lần xuất tinh nữa không dùng đến và phí phạm mang xuống tuyền đài.


Theo bác sĩ Bortz hoạt động tính dục, giống như môn chạy bộ, là phương pháp y khoa phòng ngừa rất tốt và không tiêu hao nhiều sức lực như ta tưởng. Tuy nhiên xúc động tâm lý có thể khiến tim đập nhanh hơn. Vì thế trong các cuộc tình vụng trộm, nguy cơ thượng mã phong thường hay xẩy ra.


Một thắc mắc thường được nêu ra là bao lâu một lần là vừa. Đây cũng còn tuỳ theo khả năng, sức khoẻ mỗi người. Chẳng nên “cố quá” để rồi thành “quá cố ”. Mỗi lần giao tình cũng tiêu hao cả dăm ba trăm calories cơ đấy. Tần số thường giảm với tuổi cao, nhưng 70% các cụ nói là vẫn còn hăng say ít nhất vài lần trong tháng.


Cũng có người hỏi, ở tuổi tôi, liệu còn cần hành động phòng the không. Thưa theo ý kiến chung, cũng không cần thiết lắm. Có người không “làm” một thời gian hoặc suốt đời mà vẫn không có vấn đề sức khoẻ nào. Nhưng giá kể có âm dương trên dưới hoà hợp thì thuận thiên nhiên hơn. Ngày nay, nhiều thầy thuốc đã mạnh dạn và cởi mở hơn để giải thích các nhu cầu, hậu quả phòng the cho bệnh nhân. Vì các vấn đề sức khoẻ ảnh hưởng tương tác tới hành động phòng the ra sao, thì cũng nên biết để mà cẩn tắc vô ưu. Lý do là, như ta biết, đây cũng là một vận động của cơ thể, mạnh nhẹ tuỳ theo từng người, từng trường hợp và bối cảnh. Cụ bị cao máu ư? Nếu đang điều trị mà huyết áp bình thường, thì cũng chẳng sao. Áp suất có thể nhích lên một chút ở thời điểm cực khoái, nhưng xong việc, nghỉ ngơi vài phút là bình thường trở lại. Thống kê cho hay, xuất huyết não xẩy ra khi ngoạ triều, tĩnh tại nhiều hơn là lúc hoạt động mạnh, huống chi lại chỉ có nhẹ nhàng làm tình.


Bệnh tim thì tùy mức độ. Nếu đang thuốc thang ổn định, thì ta cứ từ từ thử coi có mệt thêm gì không rồi dần dần gia tăng công lực. Theo nhiều chuyên gia, nếu bước lên được dăm bậc thang lầu mà không thở dốc thì cứ yên ổn mà phòng the. Khôn ngoan hơn là hành động theo khuyến cáo của thầy thuốc. Vài nghiên cứu bên Nhật cho hay, say mê với tình nhân dễ có vấn đề hơn là với người bạn đường lâu năm quen tính nết của nhau. Có lẽ vì hồi hộp, xúc động nhiều hơn, nhất là sau một bữa cơm lén lút, hẹn hò rượu thịt ê chề.


Sau cơn tai biến não, cũng không có hậu quả mấy, ngoại trừ vùng não điều khiển chức năng này bị tổn thương. Nhiều nạn nhân e ngại bị từ chối vì động tác cơ thể vụng về, tê liệt nên có mặc cảm và giảm khoái cảm một phần nào.


Trong vữa xơ động mạch, máu giảm tới cơ quan sinh dục nam, có thể giảm cương dương phần nào. Trở ngại nhiều cho động tác phòng the, chắc phải nói tới viêm xương khớp, giới hạn các cử động nhịp nhàng, nhất là của cặp xương hông. Có điều lạ là lão nữ thường than phiền chuyện này nhiều hơn đối tác. Đau nhức thường xẩy ra ở ban đêm, nên có ý kiến gợi ra là, ta hãy phòng the ban ngày, thời điểm ít đau, hoặc sau khi tắm nước nóng, thoa bóp cho nhau, rồi kiếm vị thế thích đáng. Để tránh đau nhức gia tăng.


Lão nam tiểu đường thường có rối loạn cương cứng cho nên đã có những tam tinh hải cẩu, những Viagra, Levista, Cialis, MUSE hỗ trợ và các ngài vẫn yêu đời, chồng uống, vợ khen. Đôi khi các cụ cũng than phiền đáng lẽ ngoại xuất tinh thì nó lại chạy ngược vào bọng đái, nên sao thấy nó khô khốc à!


Lão bà thì sự cực khoái không thay đổi vì tiểu đường nhưng có thể nơi đó ít nhờn trơn nên giao hợp hơi đau. Do đó các cụ thoái thác, tránh né. Một chút kích thích tố, vài chất nhờn KY jelly có thể giải quyết vấn đề. Có điều xin nhắc là cần giữ đường trong máu bình thường nếu không thì khó khăn tình dục sẽ nhiều hơn.


Tuyến giáp giảm hoạt động đều làm giảm ước muốn tình dục ở cả nam lẫn nữ; và 50% nam lão bị loạn cương dương. Dùng kích thích tố tuyến giáp giúp lấy lại chức năng.


Trước đây có người nói làm tình bằng tay đưa tới kinh phong khiến nhiều người bệnh sợ mà bỏ qua. Thực tế thì hiếm lắm mới có liên hệ này. Có thể là người kinh phong không quan tâm mấy tới tình dục nên ít hành động, ít cương cứng và chậm đạt cao độ, xuất tinh. Nhưng nên nhớ một vài thuốc chữa kinh phong lại có ảnh hưởng tới chức năng tình dục khiến cương dương rối loạn.


Còn các giải phẫu thì sao?
Thường thường các giải phẫu nào cũng có ảnh hưởng ít nhiều tới chức năng tình dục, nhất là mổ xẻ ở cơ quan sinh dục, hoặc đụng chạm tới giây thần kinh, mạch máu liên hệ tới cơ quan này.

Thành ra trước khi giải phẫu, thầy thuốc bệnh nhân nên có một cuộc giải thích, đả thông với nhau. Giải phẫu nhiếp tuyến khi bị sưng hoặc ung thư thường đưa tới rối loạn cương dương vì tổn thương tới giây thần kinh điều khiển chức năng này; đồng thời cũng đưa tới tinh dịch dội ngược vào bọng đái. Cho nên đây là một vấn nạn. Người ta đã nghĩ tới việc ghép nối dây thần kinh và hy vọng có kết quả tốt. Nếu không lại chạy ù ra chợ mua thuốc thượng kỳ.


Cắt tử cung, buồng trứng vì ung thư có đôi chút ảnh hưởng tới hoạt động phòng the, như bớt cảm giác; giảm kích thích tố làm âm hộ khô teo; cắt bớt cổ tử cung làm âm hộ ngắn khiến hơi đau khi tiếp cận. Nhưng lại có thoải mái vì không còn sợ có thai. Cắt nhũ hoa người đẹp chẳng có ảnh hưởng gì tới tình dục, ngoại trừ một chút ưu tư tâm lý, sợ chồng cho là không còn đường cong. Nhưng phẫu thuật thẩm mỹ bồi đắp mấy hồi.


Còn thiến quách đi như hoạn quan hoặc để chữa ung thư nhiếp tuyến thì lão nam mất testosterone, ước muốn tình dục giảm dần, xuất tinh ít đi nếu không được thay thế kích thích tố.


Về dược phẩm thì hầu như đa số thuốc chữa cao huyết áp, bệnh tim, bệnh kinh phong, tâm thần, bao tử, thuốc đau nhức đều có ảnh hưởng tới hành động phòng the. Nên nếu có khó khăn khi dùng thuốc phải cho bác sĩ hay ngay. Bác sĩ cũng có bổn phận giải thích tác dụng phụ cho bệnh nhân.


Thắc mắc còn nhiều, mà trang giấy thì có hạn. Nên xin tạm ngừng với ý định bàn tiếp về chuyện phòng the khi có thời cơ thuận tiện hoặc có ai đó yêu cầu.




Bác sĩ Nguyễn Ý-Đức

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Thơ vui cuối tuần



Một đèo một đèo lại một đèo
Khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo
Cửa son đỏ loét tùm lum nóc
Hòn đá xanh rì lún phún rêu
Lắt lẻo cành thông cơn gió lốc
Ðầm đìa lá liễu giọt sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo

Một trèo, hai trèo, ba ráng trèo
Mỏi gối chồn chân cũng ráng leo
Ra dáng hiền nhân làm vẻ khéo
Cành thòng lắc lẻo... quân tử teo

Version 2

Lỡ té xuống đèo thôi hết leo
Ðá xanh lú nhú làn hơi teo
Cành liễu hóng sương ngơ ngẩn héo
Bấm bụng ráng trèo, nghĩ lại teo.

Ôi đèo, ơi hỡi ... bớ đèo ơi
Làm răng mà sững giữa cheo leo
Cho tiếng kinh chiều vang héo hắt
Tiếng mõ bơ vơ ... nghe ọt èo

Mỏi gối chồn chân thôi chẳng trèo
Dù cảnh có đẹp tựa tranh treo
Anh hùng cũng vái lời từ tạ
Hẹn khất ... run chân... chẳng dám leo.

Mây xám chiều nay phủ ngang đèo

Version 3

(Thuở xuân thì)

Một đèo một đèo lại một đèo
Ngắm tới ngắm lui lại muốn trèo
Trèo lên trèo xuống vẫn chưa đến
Toát đẫm mồ hôi vẫn cứ trèo...

(Thuở về chiều)

Một đèo một đèo lại một đèo
Ngắm tới ngắm lui lại thấy... teo
Phu nhân chiều chuộng làm vẻ khéo
Quân tử chồn chân chẳng thể...trèo


(Phù trợ.... Minh Mạng Hoàng Ðế toa)


Một đèo một đèo lại một đèo
Hôm nay chẳng ngán lại muốn trèo
Trèo ngang trèo dọc vẫn chưa thỏa
Chồn chân mỏi gối vẫn cứ...đèo

(Ai bảo cố..........trèo)

Một đèo một đèo lại một đèo
Thương ai nằm đó cảnh cheo leo
Quân tử chồn chân ...nằm yên nghĩ
Ðể bóng hồng lại sau lưng đèo.

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Ông chồng già dịch của em tuyển nhân viên

Chồng em làm giám đốc một công ty cần tuyển nữ thư ký. Ông có tiếng là háo sắc. Rất nhiều cô gái đến xin việc, được chính GD interview. Sau cùng ông chọn một cô gốc người Huế , nhan sắc không có gì đặc biệt. Mọi người lấy làm lạ, chẳng lẽ ông chông em bây giờ đổi "gout".

Hỏi dò cô trúng tuyển làm thế nào mà được ông GD chọn, cô này trả lời : "Như các chị đã biết, đầu tiên là phần khai lý lịch. Khi ông hỏi số phone, em vừa đọc số phone xong, ông ngưng ngay và quyết định nhận em vào làm". Mấy cô kia nhao nhao hỏi : "Thì ai ông ta cũng hỏi số phone hết, có gì lạ đâụ Thế phone của em số mấỷ"

Cô kia trả lời (giọng miền Trung) : "629-1629".

Té ra cô này phát âm giọng Huế nên ông chông em đã nghe ra là "Sex tonight want sex tonight"

Giang Già Gzich sưu tầm

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Anh 3G mến,

Tôi là một độc giả của diễn đàn Hồ Ngọc Cẩn Hải Ngoại trong thời gian gần đây. Chẳng qua tôi buồn quá, ngày nào cũng đi shop cho quên, đi ngang mấy shop Tàu quơ hết mấy tờ báo đem về đọc. Nhiều vậy chớ tôi đọc một buổi tối là hết ngay. Hết báo Việt tôi đọc sang báo Tây dù chỉ hiểu lõm bõm thôi. Nếu không làm sao cho hết đêm dài bây giờ?

Tôi buồn lắm anh 3G ơi! Một nỗi buồn làm nặng trĩu con tim, u ám tâm hồn, tôi nhìn quanh chỉ thấy một màu xám xịt. Một hạnh phúc vừa vuột khỏi tầm tay, mấy ai không buồn, hả anh 3G.

Tôi vừa ly dị. Có ai ngờ người đã cùng mình thề non hẹn biển, đầu ấp tay gối hơn ba chục năm lại nhẫn tâm dứt bỏ mình để chạy theo một đứa con gái khác trẻ đẹp hơn. Người ta nói lòng dạ đàn bà ác độc, tôi cho đàn ông còn ác độc hơn. Chị em chúng tôi thời tuổi trẻ như đóa hoa mới nở, họ như con bướm con ong, bay đến hút hết hương hoa mật ngọt đến khi hoa héo hoa tàn, họ bay đi tìm hoa khác. Vậy mà họ vẫn nhởn nhơ trên đau khổ của chúng tôi.

Tôi xin kể ra đây chuyện đời tôi để các chị em khác cùng chia xẻ. Năm đó tôi mới mười tám tuổi thôi, được chồng là người có ăn học, con nhà danh giá đi cưới. Hồi đó tôi hãnh diện lắm, gái mới lớn đã được người hỏi cưới, hỏi sao không hãnh diện mà đâu có ngờ sau này khóc hận. Lấy chồng được hai năm, tôi sanh con, được ba đứa thì cả nhà cùng vượt biên. Qua đây, tôi nuôi chồng ăn học lại, cả ngày ngồi may mòn đít mòn khu, những tưởng mình hy sinh thì chồng càng thương càng quý. Chỉ vì lo cho ông ta mà tôi tàn tạ, thân thể gầy mòn, hình dạng xác xơ. Ông ta thành đạt, ra ngoài xã hội danh giá bao nhiêu về nhà hững hờ, lạnh nhạt với vợ con bấy nhiêu. Đêm nào cũng đi chỗ này chỗ nọ không dẫn tôi theo, lấy cớ này cớ nọ, sau này tôi mới biết té ra ông ta mắc cỡ vì tôi không bằng bà này bà nọ như người ta. Lẽ ra nếu biết khôn, tôi đã ly dị ông ta từ mười mấy năm trước, hồi hãy còn trẻ đẹp để có thể tìm người khác xứng đáng biết thương mình, về sau còn nhờ vã tấm thân lúc già yếu. Nhưng chỉ vì tôi thương con, sợ tụi nó buồn khổ rồi không học hành bỏ nhà đi bụi đời. Vậy mà giờ đây, ông ta cũng bỏ tôi để chạy theo người khác.

Cách đây ba năm, ông ta bắt đầu hắt hủi tôi ra mặt, người trí thức mà xử sự như kẻ thất học, vũ phu. Ông ta không dám đánh chửi tôi vì sợ con cái khi dể mà ông ta nói nặng nói nhẹ, chì chiết, đay nghiến tôi. Dần dần, ông ta không gần gũi tôi mà tôi cũng ghê tởm con người một dạ hai lòng. Đó là vì tôi biết ông ta đang say mê người đàn bà khác trẻ đẹp hơn tôi và muốn bỏ tôi nhưng lại muốn tôi phải tự ý bỏ ông ta trước. Tôi muốn hỏi cô đàn ông như vậy có độc ác không.

Tôi vì thương con nên dằn lòng cố nhịn nhục sống cho qua ngày nhưng càng ngày ông ta càng làm tới. Đến nỗi con tôi khuyên tôi nên ly dị cho xong chớ nhà như địa ngục, nó cũng chẳng muốn về. Một buổi tối, đang đêm ông ta kiếm chuyện gây gỗ với tôi rồi đùng đùng ra lấy xe đi ba bốn ngày mới về. Bắt đầu từ đó, ông ta bỏ nhà đi liên tục. Tôi sầu héo bao nhiêu thì ông ta phởn phơ bấy nhiêu.

Rồi cũng tới một ngày tôi không chịu nổi nữa mới nói nếu ông muốn ly dị tôi sẵn sàng ký giấy. Thế là tôi ra luật sư, làm giấy tờ ly thân. Từ đó ông ta ra khỏi nhà, tôi ở lại với các con. Mới đây, thủ tục đã xong, tôi đã dứt khoát với ông ta, về pháp lý tôi không còn là vợ của con người bạc bẽo đó nữa. Nhưng lòng tôi vẫn còn hận ông ta. Tại sao đời tôi lại dở dang, đau khổ thế này. Lắm lúc tôi muốn đến tận nhà của người đàn bà đang chung sống với ông ta để nói cô ta biết rằng hãy nhìn cái gương của tôi mà liệu về sau. Anh 3G nghĩ có nên không?

Thời giờ bây giờ đối với tôi dài lắm anh 3G ơi. Đến tuổi này mình đâu còn ham muốn gì nữa, đi chơi không thiết, con cái lớn có chuyện riêng của tụi nó, muốn chia xẻ với mẹ thì cũng chỉ vài lời hỏi han thôi. Tôi hận mình sao cứ nhớ tới con người bạc bẽo, tới sự đối xử tàn nhẫn của ông ta, không sao quên được. Hồi trước tôi còn chăm sóc mặt mũi tóc tai, cả năm nay vì buồn khổ, tôi để mặc. Có hôm nhìn vào gương, tôi còn sợ. Con tôi thương tôi, cho tiền bảo tôi đi chơi, mua sắm nhưng tôi không thiết tha gì. Có hôm tôi đi ra đường mà ngơ ngơ ngẩn ngẩn như kẻ mất hồn. Đời đối với tôi chẳng còn ý nghĩa nào. Nếu thân thể tôi tàn tạ, bệ rạc, lỗi này tại ai, có phải tại con người một lòng hai dạ kia không.

Tôi viết những lời này để nói với chị em phụ nữ rằng trong mỗi người đàn ông đều có mầm mống phản bội, đừng thấy họ anh anh em em với mình mà tưởng họ sẽ chung thủy suốt đời với mình. Hãy luôn luôn cảnh giác!

Thân mến

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chồng ơi là chồng

Post by linhgia »

BÌNH HOA TAN VỠ


Người viết: TRẦN NGUYÊN ĐÁN



*

Trần Nguyên Đán là bút hiệu của một tác giả cư dân Virginia. Công việc của ông là phục vụ cộng đồng trong lãnh vực tư vấn. Bài viết đầu tiên của ông, “Buổi Chiều Rất Ngắn” là chuyện về mối tình đồng tính thầm lặng mà bi thảm giữa một người lớn tuổi với một kỹ sư trẻ. Bài viết mới lần này của ông -vẫn với một bút pháp chừng mực hiếm có-là chuyện một bình hoa gia đình tan vỡ vì ngoại tình.

*

1.

Tôi nhìn lại mình trong gương lần nữa trước khi rời phòng. Trong một thoáng chốc tôi cảm thấy tự mãn. Tôi vẫn là tôi, người may mắn thoát ra khỏi nước vào cuối tháng tư năm ấy khi còn rất trẻ, không có một quá khứ, nhưng có một tương lai, đủ để bắt đầu một cuộc sống thành công, với bằng cấp và nghề nghiệp vững vàng. Khuôn mặt vẫn còn cái dáng vẻ thư sinh điển trai ngày nào, thân thể vẫn gọn gàng trẻ trung và nụ cười đôi khi vẫn còn làm cho chính mình ... yêu mình. Tôi có một cơ ngơi đủ khiến cho những người khác phải ganh tỵ. Tôi có một chức vụ khiến cho nhiều người thèm thuồng. Tôi có một gia đình hạnh phúc, một người vợ yêu chồng rất mực và một đứa con trai kế thừa hầu hết các đặc tính của Bố, cả bề trong lẫn bề ngoài. Tôi khỏe mạnh, không có một tật bệnh gì hết.

Từ cửa sổ tôi nhìn ra drive way. Nhà tôi đã đi làm, và như thường lệ cô pha sẵn cho tôi bình cà phê, nướng bánh mì và chiên trứng để trên dĩa trước khi rời nhà. Tôi có thể tự làm nhưng nhà tôi vẫn thích làm giúp cho tôi. Thời gian sau này mỗi buổi sáng nhìn thấy thức ăn trên bàn và cà phê đang nóng trong bình, tôi cảm thấy lòng mình gợn lên một nỗi đau và niềm ân hận. Chúng tôi đã sống chung với nhau gần hai mươi năm. Đứa con trai duy nhất của chúng tôi vừa rời nhà để đi học xa. Căn nhà chỉ còn có hai người. Hôm nay trên bàn còn có thêm một cái note, bên cạnh một bó hoa tulip cắm trong ly nước:

Bố,

Anh xem bó hoa em mới hái ngoài sân sau. Em nhờ anh khi đi làm về ghé mua một cái bình để cắm, em tin con mắt nghệ thuật của anh. Làm sao để có một bình hoa thật đẹp tối nay. Chiều nay Hải Triều sẽ về nhà và em sẽ cố gắng về sớm để chuẩn bị một bữa ăn cho gia đình.

Yours

Vẫn còn sớm, tôi không phải gấp gáp để đến sở, nhìn ra cửa sổ lần nữa để chắc chắn căn nhà chỉ còn một người duy nhất là mình, tôi mở laptop, nhanh chóng click vào những chỗ cần thiết, và như mọi buổi sáng khác, một bức thư hiện ra:

Anh yêu

Em muốn gọi anh hôm nay, nhưng thật sự không dám. Em không biết thì giờ nào để gọi cho an toàn. Em cần gặp anh gấp. Vẫn chỗ cũ, vào lúc 10 giờ.

Đến anh nhé. Em đợi. T.

2.

Tôi đến đó, vào lúc 10 giờ. Đó là một quán cà phê nhỏ nằm trong một khu shopping center nhỏ xa thành phố, xa đủ để tạo cảm giác an toàn không bị ai nhìn thấy. Nhưng như thường lệ, tôi ngồi im trong xe vài phút nhìn ra parking lot, quan sát cẩn thận trước khi rời xe. Khi vào quán tôi thản nhiên đến quầy mua cà phê sau khi kín đáo nhìn quanh một vòng, không thấy ai quen và thấy T. đang ngồi trong góc. Hôm nay T. mặc một b áo màu đen, khăn choàng cổ cũng màu đen. Trông cô rất u tối.

Tôi mang ly cà phê đến ngồi đối diện cô:

- Hi em

- Anh. T. hơi mỉm cười, nhưng khuôn mặt cô l vẻ căng thẳng.

Tôi hỏi:

- Có chuyện gì vậy em?

T. nói rất nhỏ, đầu cúi xuống:

- Em ... có thai.

Trong một thoáng tôi cảm thấy mình choáng váng, một cảm giác chưa bao giờ có. Nhưng tôi không ngạc nhiên. Cái gì tới đã tới rồi. Chữ có thai như một tiếng echo vang vang trong tai tôi. Có thai. Tôi lập lại. T. ngước lên nhìn tôi chăm chú như để đo lường phản ứng của tôi, dù choáng váng tôi vẫn đọc thấy trong đôi mắt đẹp đó vẻ khẩn nài, tuyệt vọng. Tôi cố giữ cho giọng nói mình bình tĩnh:

- Em chắc chắn rồi chứ?

- Chắc. Hơn hai tháng rồi. Bác sĩ đã xác định.

Hai bàn tay T. đặt trên bàn run rẩy. Tôi đặt tay mình lên đôi tay đó:

- Em bình tĩnh. Mình sẽ tính.

- Bây giờ sao anh? Phải tính gấp. Em không thể về nhà, cha em, mẹ em ...

Tôi nói:

- Em cứ về nhà hôm nay, và bình tĩnh. Không sao cả, anh có việc phải làm ở sở, chiều nay con anh về, anh cũng phải ở nhà, nhưng ngày mai anh sẽ gặp em.

- Anh, đi đâu với em hôm nay, em sợ, em không dám về nhà ... T. run rẩy.

Lòng tôi run lên, còn run hơn bàn tay cô gái đang ở trong tay tôi, nhưng tôi cố hết sức trấn tĩnh:

- Không được em à. Anh phải đi làm. Nhưng anh chắc chắn anh sẽ gặp em ngày mai, giờ này, tại đây.

- Anh, đừng bỏ em ... T. bật lên khóc

- Anh không bao giờ bỏ em ... Đừng khóc.

Tôi nắm chặt tay T., nhìn sâu vào mắt cô như để xác nhận lời nói quả quyết của mình. Tôi đứng dậy, đi vào bên trong hướng restroom như mọi lần từ giã, T. đứng dậy đi theo. Tại góc khuất của quán, tôi ôm T. và hôn lên môi cô. Đôi môi T. quấn lấy môi tôi, vòng tay cô siết chặt người tôi, khuôn mặt cô đẫm nước mắt, bụng cô chạm vào phía dưới bụng tôi. Trong cái bụng đó có một mầm sống, mầm sống của tôi. Trong một thoáng, tôi chắc là tôi không còn lối thoát.

3.

Tôi đóng cửa phòng làm việc của tôi sáng nay. Cell phone của tôi reo liên tục. Số của T. Tôi biết là cô gái đang hết sức kinh hoảng và đang rất cần tôi. Nhưng tôi còn kinh hoảng hơn cô. Tôi vừa cố gắng trấn tĩnh cô vừa cố gắng trấn tĩnh tôi. Những con số trong cái project của tôi nhảy múa làm tôi hoa mắt. Buổi trưa tôi vào restroom và gặp người phụ tá của tôi, một thanh niên Mỹ. Andrew nhìn tôi và kêu lên:

- What’s wrong with you?

- What’s wrong with me? Tôi ngớ ngẩn hỏi lại và nhìn mình trong gương. Một khuôn mặt rất khác với khuôn mặt trong gương sáng nay ở nhà tôi. Cái cà vạt xộc xệch vì trong lúc nói chuyện với T. tôi đã nắm kéo nó lên xuống nhiều lần cho dễ thở. Tôi định mở cửa bước ra nhưng bỗng loạng choạng muốn té. Andrew vội nhào tới đỡ. Tôi chợt thấy mình thật yếu đuối và cần một sự nâng đỡ. Tôi muốn ôm Andrew. Nhưng như thường lệ, tôi lấy ngay lại sự bình tĩnh cố hữu:

- I’m OK. I’ll be back to work.

Đóng cửa phòng và cẩn thận lock lại, tôi bước đến bàn ngồi xuống và có cảm giác nôn nao muốn ói.

Đúng ra là tôi không ngạc nhiên, tôi biết điều này sẽ tới, như một hậu quả tất nhiên. Nhưng tôi không biết phải làm gì bây giờ. Trong trí tôi hiện lên những hình ảnh hết sức tồi tệ. Tôi nghĩ đến khuôn mặt đau đớn của vợ tôi, cô đã tuyệt đối yêu tôi và tin tôi. Tôi nghĩ đến khuôn mặt thất vọng và cay đắng của con tôi, đứa con tôi đã dạy nó biết sống một đời sống có ý nghĩa và tốt lành. Tôi nghĩ đến T., người đang mang trong lòng một mầm sống mới, một đứa con của tôi. Tất cả quay cuồng như một cơn trốt xoáy. Tất cả, bắt đầu từ một cơn mộng mỏi mê. Tôi mở hộp thư email của tôi, trong đó, tôi viết những giòng nhật ký đầu tiên của cuộc đời mình:

Ngày ... tháng ...

What happened to me? Tại sao tôi có một cảm giác rất lạ khi nhìn cô gái ấy? Cô ta còn quá trẻ. Nhưng tại sao cô ta lại nhìn tôi với một ánh mắt khác lạ tương tự? Tại sao? Thôi đừng nghĩ vớ vẩn nữa ...

Ngày ... tháng ...

Tôi cố gắng xua đuổi hình ảnh cô ta ra khỏi đầu óc. Cái quái gì đây chứ, một người đàn ông gần 50 tuổi, có vợ con đàng hoàng, có nghề nghiệp đàng hoàng... Tôi không phải như những người đàn ông kia đâu, tôi khác, tôi không thể ...

Vợ tôi vừa gọi cho tôi nhờ đi mua vài món đồ. Tôi bỗng cảm thấy thương cô ấy. Vợ tôi yêu tôi lắm ... Tôi cũng yêu cô ấy mà.

Ngày ... tháng ...

Trời đất ơi, cô ta nói rằng cô ta yêu tôi. Yêu tôi? Một cô gái tỏ tình với một người đàn ông, bằng email.

Tôi có nên trả lời không. Tội nghiệp cô ta, hãy nói với cô ta rằng tôi ... không ...

Ngày ... tháng ...

Tôi gặp T. hôm nay. Dưới bóng cây dù xanh của quán cà phê, cô ta bé bỏng và đáng thương làm sao. Lòng tôi xúc động trước vẻ đẹp mong manh ấy. Trời ơi, nguy hiểm quá ...

Ngưng lại, ngưng lại, tôi không thể tiếp tục. Nhưng trời ơi, làm sao ngưng? Tôi đã hôn T. hôm nay.

Ngưng lại ngay trước khi quá muộn. Ngưng lại ...

Ngày ... tháng ..

Muộn rồi, tôi tiếp tục gặp gỡ T. Đi ăn trưa, rồi đi ăn tối .. Tôi bắt đầu nói dối vợ tôi. Mùi hương từ thân thể T. làm tôi bâng khuâng. Tôi biết tôi đang đứng bên bờ vực, và tiến lại gần bờ vực hơn.

Ngày ... tháng ..

Đêm nay, sau cơn ân ái điên cuồng là nỗi xấu hổ, nỗi đau đớn dày vò. Cơn mê đắm chưa tan trong thân xác tôi nhưng hồn tôi tan nát. Tôi đã phản bội vợ con tôi. Tôi lái xe về nhà trong cơn mê muội, thảng thốt. Tôi ngừng xe bên đường để thở. Tôi muốn đấm vào mặt tôi. Tôi muốn hét lên, tôi muốn mở cửa xe và bước ra ngoài freeway từng đoàn xe cộ đang lao tới.

Ngày ... tháng ...

Tôi không thể chấm dứt. T. nói với tôi là cô sẽ chết nếu tôi bỏ rơi cô... Nhưng mà vợ tôi cũng sẽ không sống nổi nếu biết tôi đã phản bội.

Trời ơi, tôi đang lao xuống vực, tôi tiếp tục lao đi. Tôi tránh T. nhiều ngày, nhưng rồi chính tôi đề nghị gặp lại, và chúng tôi tiếp tục lao vào cơn ác mộng ..

Ngày ... tháng ...

Tối hôm qua trước khi ngủ vợ tôi choàng tay qua ôm tôi và hỏi: Công việc trong sở dạo này có căng thẳng không anh. Dạo sau này em thấy anh có vẻ căng thẳng và mệt mỏi. Nếu cần anh lấy vacation vài bữa đi anh ..

Tôi chảy nước mắt. Trong bóng tối cô không biết là tôi đang khóc ..

4.

Tôi chạy vòng vòng thành phố sau khi ghé tiệm mua một cái bình hoa, tôi không muốn về nhà. Bầu trời buổi sáng nay trong sáng và đầy nắng, nhưng buổi chiều đã bắt đầu u ám, dường như sẽ có mưa chiều nay. Tôi vẫn không tìm ra được một giải pháp nào. Tôi không thể bỏ T., bỏ đứa con của tôi trong bụng cô. Tôi cũng không thể bỏ vợ con tôi. Tôi cũng không thể tiếp tục sống hai mặt. Tôi nhìn thấy một trận cuồng phong ở cuối chân trời, mà không thể nào tránh nó, dù biết là sẽ vô cùng khốc liệt.

Tiếng cell phone lại reo, không cần nhìn số tôi cũng biết là ai, tôi muốn làm ngơ đi, nhưng lòng tôi không nỡ. Tôi không thể chối bỏ việc tôi làm. Tôi cầm điện thoại lên, mệt mỏi:

- Hello.

- Bố, Hải Triều đây, Bố ..

- Con. Tôi mừng rỡ. Con đang ở đâu vậy?

Tiếng thằng bé vui vẻ:

- Con đang trên đường về, ghé chợ mua thêm ít rau cỏ cho mẹ, mẹ gọi nhắn trong cell phone con hai ba lần .. Bố đi làm về chưa?

- Chưa, cũng sắp.

- Bye Bố. See you.

Nó cúp máy. Nó, niềm kiêu hãnh của đời tôi. Tôi cảm thấy sợ hãi. Nó sẽ thế nào nếu biết cha nó, người từng dạy nó những bài học về đạo đức, về luân lý, về cách sống thế nào cho xứng đáng là một con người, đã phản bi mẹ nó, phản bội niềm tin của nó. Tôi không thể nào cho nó biết sự thật. Tôi phải tìm cách thu xếp. Khi tôi về đến nhà, tôi nhìn thấy chiếc xe Honda màu đen của vợ tôi trong sân. Cô đã về. Tôi liếc nhìn mình trong gương xe, sửa lại cà vạt, vuốt lại tóc, tôi đưa tay sờ môi mình, đôi môi đã quấn quýt trên đôi môi của một người đàn bà khác sáng nay. Nó còn in dấu vết gì không? Tôi vói lấy chai nước, uống thật nhiều như để làm trôi đi những vết tích có thể còn sót lại. Dù muốn dù không, tôi phải hết sức bình tĩnh để thu xếp. Tuyệt đối không để l ra bất kỳ một sơ hở nào.

Vợ tôi đang đứng quay lưng trong bếp, quay lại khi tôi bước vào. Tôi đưa bình hoa cho cô. Cô cười:

- Anh đi tắm đi rồi xuống cắm hoa giùm em. Em phải gói cho xong mấy cái gỏi cuốn này. Chút nữa Hải Triều về mình bắt đầu ăn là vừa.

Tôi thầm cám ơn vợ tôi. Tôi phải đi tắm, và tạm thời quên đi để có thể vui trọn vẹn với gia đình hôm nay. Giọng vợ tôi nói vói theo khi tôi bước lên lầu:

- Bão Katrina đã thổi tới rồi đó anh. Thành phố New Orleans đang bị ngập lụt, thật tội nghiệp.

Tôi vào phòng tắm, mở nước thật nóng và đứng khá lâu dưới vòi nước. Nước nóng chảy tràn từ đầu xuống thân thể làm tôi dần dần bình tĩnh lại. Bình tĩnh có thể giải quyết được nhiều vấn đề nan giải. Tôi vẫn nổi tiếng là người bình tĩnh và giải quyết được nhiều trường hợp hóc búa khó khăn trong việc làm. Tôi không phải là người dễ dàng đầu hàng hoàn cảnh. Tôi phải chiến đấu. Bước ra khỏi bồn tắm, nhìn mình trong gương, tôi tự nhủ: phải chiến đấu.

Tôi bước xuống lầu, chợt thấy căn nhà yên lặng một cách lạ lùng. Vợ tôi đi đâu rồi. Tôi lấy bó hoa tulip trong ly nuớc định cắm vào chiếc bình hoa mới mua, chợt nghe tiếng khóc nho nhỏ vọng ra từ phòng khách bên kia. Ai khóc vậy? Tôi cầm cái bình hoa đi vi vào phòng khách. Hải Triều đã về, đang cúi xuống ôm lấy mẹ nó đang ngồi thụp xuống đất, tay nhà tôi vẫn còn đang cầm cái cell phone của tôi. Tôi chợt nghe lạnh ở phía sau gáy. Cái cell phone tôi để quên trên bàn khi đi vào phòng tắm. Hải Triều ngước lên nhìn tôi với đôi mắt của một con thú bị thương:

- Bố, T. là ai? Một người y tá của bệnh viện gọi ra báo cho Mr. Le, Phó Giám Đốc của công ty ........... biết, T. vợ ông ta bị trợt té và bị hư thai, yêu cầu ông ta vào gấp.

Tôi không thể phản ứng khác. Tôi lui lại. Hải Triều buông mẹ nó ra và bước tới. Vợ tôi chồm dậy ôm phía sau lưng nó nhưng nó vùng ra. Như một đoạn phim quay chậm, tôi lùi lại, con tôi bước tới, những bước chân bồng bềnh bồng bềnh. Tôi lùi lại cho đến khi đụng vào tường, chiếc bình hoa mỏng manh trong tay tôi rơi xuống sàn gỗ, vỡ chát chúa và tiếng khóc của vợ tôi nghe như vẳng ra từ một đáy mồ, rất xa, xa ...

Trần Nguyên Đán



User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chồng ơi là chồng

Post by linhgia »

HAI SẮC HOA TI-GÔN
(Lời chánh)


Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng


TTKH


Thơ họa theo cá tánh của mỗi người

Phản ứng kiểu cổ điển


Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp như em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng

Phản ứng kiểu kiếm hiệp

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về luyện chưởng, tập võ công
Mài dao, rèn kiếm cho sắc bén
Ðể trảm tim em trả hận lòng

Phản ứng kiểu tay bạc

Nếu biết rằng em đã có chồng
Thẳng đường Las Vegas anh cứ dzong
Ðen tình đỏ bạc tha hồ hốt
Có tiền mua tiên chơi thỏa lòng

Phản ứng kiểu Samourai

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về mổ bụng thế là xong
Ruột, gan, phèo, phổi banh ra hết
Tặng tiệc vu qui, nấu cháo lòng

Phản ứng kiểu Terroriste

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về đơn vị xách "cà nong"
Thụt về hướng ấy vài trăm quả
Bắn riết teo gân hết động phòng

Phản ứng kiểu Django

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh đi kiếm hắn rủ ra đồng
Ngon lành đấu súng phân thắng bại
Nhục này phải thanh toán cho xong


Phản ứng kiểu Lý Tiểu Long

Nếu biết rằng em đã có chồng
Tên này chắc có luyện nội công
Biết dùng sinh khí, nhứt dương chỉ
Khiến em sướng quá được đả thông

Phản ứng kiểu tự an ủi

Nếu biết rằng em đã có chồng
Hên không mắc bẫy, lọt vào tròng
Lấy về nhỡ dính nhầm chằng lửa
Suốt đời phải chịu kiếp cùm gông

Phản ứng kiểu dã tâm

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh cầu cho hắn sớm đi đong
Trời xui đất khiến, đang khoái lạc
Bỗng lăn đùng... bị thượng mã phong !

Phản ứng kiểu hà tiện

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh thà ở vậy, khỏi mất công
Em út làm chi thêm hao tại
Bàn tay năm ngón cũng tạm xong

Phản ứng kiểu chung tình

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về tự thiến thế là xong
Ðời vắng em rồi vui chi nữa
Dứt nợ trần ai, tắt lửa lòng


Phản ứng kiểu nhà tu

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh còn gì nữa để chờ mong
Phủi sạch bụi trần, đi theo đạo
Chẳng làm linh mục cũng sư ông



HAI SẮC HOA TI-GƠN
(Lời 2)


Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Trời ơi người ấy có mừng không
Có còn nuối tiếc tình dang dở
Hay đã sang ngang chẳng chạnh lòng

Thơ họa theo cá tánh của mỗi người

Phản ứng kiểu lười biếng

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Cho anh xáp lại có được không ?
Đỡ bận tâm em tìm kép mới
Khỏi mắc công anh kiếm lòng vòng

Phản ứng kiểu hấp tấp

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Anh giờ chưa vợ vẫn nằm không
Cho anh nối lại tình xưa cũ
Kẻo muộn rồi em lại lấy chồng

Phản ứng kiểu ham tiền

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Con em đủ chục chạy lông nhông
Ối dzời đông quá trông mà khớp
Dính vào tốn gạo chả bỏ công

Phản ứng kiểu trộm cướp

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Anh mừng hết lớn, nhẹ tựa lông!
Hết cần lén lút sau mành cửa
Đợi hắn vừa đi nhảy vô phòng

Phản ứng kiểu "xếp de"

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Anh đành chịu phép, chẳng trông mong
Vợ anh chằng lửa, em thông cảm
Sư tử Hà Đông, nó xếp xòng

Phản ứng kiểu thương hại

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Ôi xót thương thay kiếp long đong
Hồng nhan bạc phận nên xui quá
Tính lẻ sơ sơ... bảy đời chồng

Phản ứng kiểu tu hành

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Trời ơi có uổng phí hay không
Cạo đầu tu mãi từ dạo ấy
Chả nhẽ giờ đây lại nhảy dòng

Phản ứng kiểu chê bai

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Thời nay đâu dễ kiếm đàn ông
Ngày xưa ong bướm bu đầy ngõ
Bây giờ bướm dọt, ong cũng dông

Phản ứng kiểu "te tua"

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Anh về bỏ vợ tưởng là xong
Ai dè nó tức "xu" mậu lúi
Tiền mất tật mang, thật số "con"

Phản ứng kiểu bãi buôi

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Làm ơn ở vậy có dược không ?
Ðể anh yên ổn làm ăn với
Ôi chán lắm rồi chuyện viễn vông



3G cốp pi trên Net

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chồng ơi là chồng

Post by linhgia »

Amdam và Eva


Hỏi: Bạn gái và vợ khác nhau chỗ nào?
- Adam trả lời: Chênh 20 kg.

Hỏi: Bạn trai và chồng khác nhau chỗ nào?

- Eva trả lời: Lệch 20 phút.

Hỏi: Đàn bà giống con mèo ở chỗ nào?

- Adam trả lời: Đều có vẻ sang trọng, nhưng riêng đàn bà thì là cố tạo ra.

Hỏi: Đàn ông giống con chó ở chỗ nào?

- Eva trả lời: Đều có vẻ trung thành, nhưng riêng đàn ông thì là bị ép buộc.

Hỏi: Cảm nghĩ về cuộc sống hôn nhân của bạn hiện nay?

- Adam trả lời: Kết hôn sớm quá.

- Eva trả lời: Ly hôn muộn quá.

Hỏi: So sánh vợ của bạn trước và sau khi kết hôn?

- Adam trả lời: Trước là chai Coca Cola và sau là lon Coca Cola.

Hỏi: So sánh chồng của bạn trước và sau khi kết hôn?

- Eva trả lời: Trước là sữa tươi và sau cũng là sữa tươi... bị lên men.

Hỏi: Có điểm nào giống nhau giữa hai vợ chồng?

- Eva trả lời. Kết hôn cùng một ngày.

- Adam trả lời: Đều thích xem người đẹp biểu diễn thời trang.

Hỏi: Rất tiếc, nếu vợ của bạn qua đời, bạn sẽ nói gì đây?

- Adam trả lời: Ơ hơ… cuối cùng thì em cũng im.

Hỏi: Rất tiếc, nếu chồng của bạn qua đời, bạn sẽ nói gì đây?

- Eva: Ơ hơ... cuối cùng thì anh cũng "cứng".

Hỏi: Khi người bạn đời của qua đời, bạn sẽ làm gì đây?

- Eva trả lời: Sẽ ở chung với một vài người bạn gái cho đỡ buồn.

- Adam trả lời: Hi hi, tôi cũng muốn vậy, tôi cũng muốn vậy...


He he he he he

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Già Gzich

Post by linhgia »

YOU'RE MY HEART, YOU'RE MY SOUL - Modern Talking
====================================================================================================
Thập niên 1980 là thời kỳ đã chứng kiến sự ra đời của nhiều nhóm nhạc huyền thoại thế giới. Đó là Pet Shop Boys, là Wham!, là The Cure hay Guns N’ Roses .

Tại châu Âu khoảng thời gian này, nhạc disco đạt tới đỉnh cao và được coi như một món ăn tinh thần không thể thiếu của giới trẻ. Và Modern Talking – ban nhạc hai thành viên tới từ nước Đức – là một đại diện tiêu biểu.

Được thành lập giai đoạn đầu thập niên 1980, Modern Talking có tên gọi ban đầu là Modernes Gesprach (tiếng Đức). Khi đó, chàng trai trẻ Dieter Bohlen vốn là thành viên của nhóm nhạc Sunday nhưng muốn thử sức ở vai trò sáng tác và sản xuất. Anh quyết định lập một nhóm nhạc hai người và đi tìm vị trí hát chính.

Năm 1984, Bernd Weidung – một chàng trai 21 tuổi sở hữu đôi mắt nâu sâu thẳm, mái tóc dài lãng tử - tới gặp Dieter và muốn tham gia ban nhạc. Ngay sau khi nghe thử giọng hát của Bernd, Dieter lập tức biết đây chính là người mình tìm kiếm bấy lâu.

Cả hai ra mắt đĩa đơn đầu tiên – You’re My Heart, You’re My Soul – vào ngày 29/10/1984. Để phù hợp với những sáng tác bằng tiếng Anh và tham vọng chinh phục thị trường quốc tế, Modernes Gesprach được đổi tên thành Modern Talking. Giọng ca chính – Bernd Weidung – cũng đổi tên thành Thomas Anders.

Ở ngay sản phẩm âm nhạc đầu tiên này, Modern Talking đã có tên trong Top 10 bảng xếp hạng âm nhạc ở 35 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tại quê hương – Đức, You’re My Heart, You’re My Soul đứng quán quân trong sáu tuần liên tiếp. Đĩa đơn này đã bán được 8 triệu bản trên toàn cầu, đưa Modern Talking trở thành nhóm nhạc Đức còn nổi tiếng hơn cả Boney M lúc bấy giờ.

Từ châu Âu, châu Á đến châu Phi, từ những quán bar ở Berlin cho tới vũ trường ở Hà Nội, You’re My Heart, You’re My Soul trở thành bài hát được mở liên tục. Ma lực của những giai điệu ấy khiến từ trẻ nhỏ đến người già đều không thể ngồi yên mà phải nhún nhảy, hòa mình vào bài hát.

“Hiện tượng” You’re My Heart, You’re My Soul sau đó kéo theo những Cheri, Cheri Lady, You Can Win If You Want hay Brother Louie. Modern Talking trở thành một “tượng đài” của dòng nhạc dance, với hình ảnh hai chàng trai tóc dài cùng giọng hát mềm mại, đầy ma lực của Thomas Anders hay những giai điệu xập xình, cuốn hút mà Dieter Bohlen tạo nên.

Nhóm có hàng triệu fan trên khắp thế giới và trở thành cái tên mà khi đó, số đông giới trẻ đều mong muốn được đi xem hát live một lần trong đời. Trong vòng ba năm, Modern Talking đã bán hết 65 triệu đĩa hát.

Tuy nhiên, đến năm 1987, Modern Talking bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt. Trước khi tuyên bố tan rã, họ vẫn kịp ra thêm hai album.

Sau khi tan rã, Dieter thành lập nhóm nhạc mới có tên Blue System còn Thomas theo đuổi sự nghiệp solo. Cả hai đều đạt được những thành công nhất định. Dieter trở thành ông bầu của nhiều nghệ sĩ nổi tiếng sau này như C.C. Catch, nhóm Smokie (có ca sĩ nổi tiếng Chris Norman vừa tới Việt Nam biểu diễn).

Thomas chuyển tới Los Angeles (Mỹ) và đã phát hành được 5 album riêng bằng tiếng Anh và một album tiếng Tây Ban Nha trong sự nghiệp solo cùng một số phim truyền hình.

Đến một buổi chiều năm 1994 khi Thomas trở về quê hương, anh nhận được một cuộc gọi từ Dieter về chuyện tái hợp. Phải 4 năm sau – 1998, hai thành viên của Modern Talking mới một lần nữa đứng bên nhau trên sân khấu.

Họ trở lại với album Back for Good (1998). Nhiều ca khúc hit ngày xưa như Brother Louie, Cheri, Cheri Lady cũng được Modern Talking tái hợp remix lại theo phong cách mới.

Hơn một triệu đĩa nhạc Back for Good bán hết trong vòng hơn hai tháng. Khắp nơi ở châu Âu và châu Á, người hâm mộ phấn khích khi được nhìn thấy thần tượng ngày nào trở lại thành công. Nhiều khán giả trung thành của Modern Talking đã trưởng thành, đã già đi sau hơn một thập kỷ nhưng họ vẫn bị quyến rũ bởi âm nhạc của bộ đôi đến từ nước Đức. Modern Talking tiếp tục cho ra 6 album từ năm 1998 đến 2003.

Năm 2003, Modern Talking lập kỷ lục là nghệ sĩ Đức ăn khách nhất lịch sử âm nhạc. Với số lượng đĩa hát bán ra lên đến 120 triệu, họ đã vượt qua những người đồng hương như Boney M, Scorpions, Rammstein hay ca sĩ Sandra.

Cũng chính năm này, cả hai tuyên bố tan rã lần thứ hai, đánh dấu chặng đường gần 10 năm ca hát. Khác với lần đầu tiên do những bất đồng nội bộ, ở lần thứ hai này, cả hai đều muốn tìm cho mình những con đường riêng để theo đuổi

Sau khi Modern Talking tan rã lần hai từ năm 2003, Thomas Anders trở lại với sự nghiệp solo và trong hơn một thập kỷ qua, ông vẫn trình diễn những ca khúc quen thuộc như You’re My Heart, You’re My Soul, Brother Louie trên sân khấu.

Đã hơn 30 năm trôi qua từ lần đầu xuất hiện, Thomas Anders giờ đã 53 tuổi. Thời gian có thể khiến vẻ lãng tử ngày nào bị thay thế bởi sự từng trải nhưng giọng hát của ông thì vẫn ấm áp, ngọt ngào và mềm mại. Xem những video live của Thomas trên YouTube, không ít khán giả bất ngờ khi giọng ca chính của Modern Talking ngày nào vẫn giữ được phong độ đến vậy.

Hơn ba thập kỷ, âm nhạc của Modern Talking vẫn xuất hiện hàng ngày, dù là ở những quán bar, vũ trường hay những quán café, trung tâm thương mại, các đám cưới.

Thomas Anders vẫn mang giọng ca và những ca khúc quen thuộc cống hiến cho người hâm mộ trong các tour diễn vòng quanh thế giới. Mỗi khi những giai điệu ấy vang lên, nhiều thế hệ không khỏi rộn ràng, xen chút bồi hồi và cả phấn khích lắc lư theo.

Tại Việt Nam, Modern Talking cũng giống như một ký ức không thể phai nhòa với những ai từng trải qua thời thơ ấu, thời tuổi trẻ trong giai đoạn thập niên 1980 – 1990. Một không gian hoài cổ trong ngôi nhà tập thể cũ kỹ, bên chiếc đài casette hay những cuốn băng video VHS với âm nhạc của Modern Talking là những thứ gợi lên hình ảnh thân thuộc về thời đã xa.

**********************

YOU'RE MY HEART, YOU'RE MY SOUL

Deep in my heart there's a fire burning hard
Deep in my heart there's desire for a start
I'm dying in emotion, it's my world in fantasy
I'm living in my, living in my dreams

You're my heart, you're my soul
I keep it shining everywhere I go
You're my heart, you're my soul
I'll be holding you forever, stay with me together

You're my heart, you're my soul
Yeah, a feeling that our love will grow
You're my heart, you're my soul
That's the only thing I really know

Let's close the door and believe my burning heart
Feeling alright, come on, open up your heart
Keep the candles burning, let your body melt in mine
I'm living in my, living in my dreams

**********************

Sâu trong tim anh ở đó có ngọn lửa bừng cháy
Sâu trong tim anh ở đó có sự khao khát bắt đầu
Anh đang hấp hối trong sự chuyển động. Điều đó là thế giới của anh trong ý nghĩ kì quặc.
Anh đang sống trong anh, sống trong giấc mơ của anh.

Em là trái tim của anh, em là linh hồn của anh
Anh muốn giữ lại điều đó soi sáng mỗi khi anh đi
Em là trái tim của anh, em là linh hồn của anh
Anh muốn được ôm em mãi mãi, cùng em chống đỡ
Em là trái tim của anh, em là linh hồn của anh
Yeah! Anh cảm thấy tình yêu đó cuả chúng ta nhất định sẽ lớn lên
Em là trái tim của anh, em là linh hồn của anh
Anh thực sự hiểu điều đó duy nhất của riêng anh

Hãy nhìn vì sao và tin trái tim bừng cháy của anh
Cảm thấy hài lòng, đến rộng mở trái tim em
Anh muốn giữ ngọn nến đang cháy.Hãy để cơ thể em tan trong anh
Anh đang sống trong anh,sống trong những giấc mơ của anh.

band4 3G McKeno

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Re: Chuyện Già Gzich

Post by phu_de »

Hello anh 3G .
Lâu lắm mới "gặp" ở đây, anh chị vẫn khoẻ chứ ? Ba cái Disco nầy hồi xưa cũng một thời sôi nổi hé, đi đâu cũng nghe Modern Talking .Cảm ơn anh đã cho nghe lại một bài nhạc "trẻ" hay .
Mời anh và cả nhà nghe một bài vui của Claude François, bài Belle Belle Belle, lời Việt: Trường Kỳ do Duy Quang trình bày:




Bài hát: Coi Chừng Gái Đẹp (Belles Belles Belles) - Duy Quang, The Dreamers

Một hôm ba tôi khuyên răn con ơi
Tình yêu đừng nên đùa chơi
Nghe ba khuyên con nên ghi trong tim
Đừng tin bề ngoài con ơi
Hãy nên coi chừng gái xinh đẹp
Trông tựa như bình minh nhiều nàng coi
xinh quá trời miệng luôn tươi cười
xinh quá trời làm con rụng rời.

Nhưng con ơi không nên mê man
dù rằng nàng đẹp xinh nhưng hay dối gian
Tuy rất hiền mà gây buồn phiền
con không nên mê say như điên,
dù trong lòng con thật yêu
Tuy con xanh xao lo âu nhưng nàng vui nàng hay đùa chơi
Đi chơi khơi khơi khi con luôn tin nàng yêu mình con mà thôi
Nhìn má con kìa bà hồi đó xinh đẹp
nên ba từng điên đầu luôn
vì bà coi xinh quá trời làm ba bồi hồi.
Xinh quá trời làm ba mệt người.

Nhưng con ơi không nên tin theo
nhiều điều nàng hay đùa chơi nhưng nghe thiết tha
nghe rất bùi làm con bùi ngùi.

Đi đi chơi con nên khôn ngoan,
đừng cho nàng khinh thường con.
Ga lăng nhưng không ngu si
đừng cho nàng khinh nàng chê.
Không u mê khi môi bên môi
nàng hôn nồng say thật lâu.
Nhờ má con mà được đầy rẫy kinh nghiệm
nên ba dạy cho mình con.
Kìa nhìn coi
Ôi gái đẹp làm ta phờ người !
Ôi gái đẹp làm ta mệt người !

Nghe ba khuyên con nên tin theo
Coi chừng người đẹp làm con mê man héo hon
Ôi gái đep làm ta phờ người !
Ôi gái đep làm ta mệt người !

--

Post Reply