Chuyện Phiếm

Moderator: dongbui

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

NỤ CƯỜI CUỐI TUẦN

Subject: A Joke
Cám ơn chị Brenda Dzung



A Little boy wanted $100.00 very badly and prayed for weeks, but nothing happened .

Then. He decided to write God a letter requesting the $100.00.

When , The postal authorities received the letter to God , USA ,
They decided to send it to the President.

The president was so amused that he instructed his secretary to send the little boy a $ 5.00 bill.

The president thought this would appear to be a lot of money
To a little boy.

The little boy was delighted with the $5.00 bill and sat down to write a thank-you Note to God, which read:

Dear God :

Thank you very much for sending the money. However, I noticed that for
Some reason you sent it through
Washington D.C. And those assholes took $95.00 in taxes


User avatar
khieulong
Posts: 6756
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Ơi Khánh Vân !
Khánh Vân mấy hôm nay thế nào?
Có tin tức của anh truyền tin mất tầng số không?
Anh call số nào cũng chẳng được !
Không lẽ bị cúm heo rồi chăng !!! :lol: :lol: :lol:

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

khieulong wrote:Ơi Khánh Vân !
Khánh Vân mấy hôm nay thế nào?
Có tin tức của anh truyền tin mất tầng số không?
Anh call số nào cũng chẳng được !
Không lẽ bị cúm heo rồi chăng !!! :lol: :lol: :lol:
Ới Anh Sáu cuả em gái Vàng ơi !

Từ ngày ông anh truyền tin về VN đến nay. Mất dấu cuả chàng rồi ! Tần số cũng bị địch phá huỷ luôn .... Chả hiểu bây giờ sống chết ra sao???
Có đi chơi Mễ thì mới dính Cúm Heo... còn về quê nhà.... thì chắc dính " Cúm Người" thì có.... Heo đâu ra mà dính...???

Image

User avatar
khieulong
Posts: 6756
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

KhanhVan wrote:
khieulong wrote:Ơi Khánh Vân !
Khánh Vân mấy hôm nay thế nào?
Có tin tức của anh truyền tin mất tầng số không?
Anh call số nào cũng chẳng được !
Không lẽ bị cúm heo rồi chăng !!! :lol: :lol: :lol:
Ới Anh Sáu cuả em gái Vàng ơi !

Từ ngày ông anh truyền tin về VN đến nay. Mất dấu cuả chàng rồi ! Tần số cũng bị địch phá huỷ luôn .... Chả hiểu bây giờ sống chết ra sao???
Có đi chơi Mễ thì mới dính Cúm Heo... còn về quê nhà.... thì chắc dính " Cúm Người" thì có.... Heo đâu ra mà dính...???

Image
Ha Ha Ha

Ơi Khánh Vàng
Ông anh Ba Giang ổng bảo vời anh rằng..nếu mà có cúm người như zầy thì ổng cũng xung phong về đưa lưng cho bị cúm coi nó nếp tẻ ra sao !!! :lol: :lol: :lol:
Còn ông truyền tin mất cái handset của nhà ta cũng thuộc loại bán nhà không cần văn tự thì có sợ gì !!!! :lol: :lol: :lol:

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

khieulong wrote:Ơi Khánh Vàng
Ông anh Ba Giang ổng bảo vời anh rằng..nếu mà có cúm người như zầy thì ổng cũng xung phong về đưa lưng cho bị cúm coi nó nếp tẻ ra sao.
Ah, ah, ah

Cái nhà ông Sáu Lòng này nói lén tui nghe

Chuyện người ta dấu tận đáy lòng, mà ông cũng moi ra cho bằng được

Đã vậy tui khai luôn là nếu có người đẹp như vậy thì Mặc Kệ Nó, ra sao thì ra, miễn sướng là được rùi

Cúm gì cũng được, miễn là không bị BIRD FLU là OK rùi, tiếng Việt Nam chữ BIRD là gì nhỉ, nhìn em đẹp quá nên quên hết mọi thứ văn chương chữ nghĩa trên đời rùi

He he he he he
band4 3G McKeno

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Ơi Khánh Vàng
Ông anh Ba Giang ổng bảo vời anh rằng..nếu mà có cúm người như zầy thì ổng cũng xung phong về đưa lưng cho bị cúm coi nó nếp tẻ ra sao.


Cứ gì anh Ba Giang thích.....theo em thì bất cứ anh nào đang " ển ển... ương..ương " đều thích cả....Cúm Heo - Cúm Người - Cúm gì cũng được.... miễn...Sướng...thì thôi.... Sướng cái đã ! Hạ hồi phân giải !!

Ah, ah, ah

Cái nhà ông Sáu Lòng này nói lén tui nghe

Chuyện người ta dấu tận đáy lòng, mà ông cũng moi ra cho bằng được

Đã vậy tui khai luôn là nếu có người đẹp như vậy thì Mặc Kệ Nó, ra sao thì ra, miễn sướng là được rùi

Cúm gì cũng được, miễn là không bị BIRD FLU là OK rùi, tiếng Việt Nam chữ BIRD là gì nhỉ, nhìn em đẹp quá nên quên hết mọi thứ văn chương chữ nghĩa trên đời rùi

He he he he he


Thấy không , ông anh Ba Giang cuả em là người thành thật. Từ nào tới giờ em thích anh ấy là vậy. Có sao nói dzậy. Thích thì cứ nói là thích. Chết thằng tây nào?? Thích cúm đó.... rồi sao??
Nhưng chỉ ngại là thích thì cứ thích..... nhưng đếch làm gì được..... chỉ nói thôi.....Nói đỡ ghiền....Nói cho sướng miệng.
Nghe nói ông thầy chạy bị..... thiến... rồi mà anh Sáu??!!

Chúc các anh 2 ngày cuối tuần vui vẻ.... Anh Sáu nhớ đi nhà thờ !
Image

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Nhưng chỉ ngại là thích thì cứ thích..... nhưng đếch làm gì được..... chỉ nói thôi.....Nói đỡ ghiền....Nói cho sướng miệng



Em gái đánh giá quá thấp mấy ông anh già khú đế rồi

Thật ra các anh không đến nỗi tệ như em nghĩ đâu

Nói gần nói xa chẳng qua nói thât. Anh nào bây giờ cũng phải áp dụng câu châm ngôn: "Trẻ dùng sức, già dùng thuốc". "Thuốc vào, lời ra" mà

Đơn giản như người đang giỡn vậy thôi

Chúc cả nhà một cuối tuần dzui dzẻ

3G McKeno
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Post by linhgia »

Hiểu Đời



Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày mất một ngày

Qua một ngày vui một ngày

Vui một ngày lãi một ngày

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”.

Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.

Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.

Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi.

Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.

Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.

Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.

Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Ôm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy.

Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.

Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.

Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.

Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.

Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống….)
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh)
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.

Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh…. Tất cả đều là muộn.

Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chua đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn.



3G McKeno luom-lat tren Internet
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Yêu Cầu DB Cao Quang Ánh Lên Tiếng Trả Lời

Tác Giả : Một người dân trong nước
Thứ Hai, 18 Tháng 1 Năm 2010



Chú thích của Saigon Echo: Người viết thư này không đề tên và địa chỉ, có thể vì lý do an ninh cá nhân, nhưng thiết nghĩ những ý kiến ghi trong thư rất đáng để DB Cao Quang Ánh lên tiếng và hơn thế nữa, những lời lẽ chân tình trong bức thư này cũng giúp Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia hiểu biết thêm về Xã Hội Chủ Nghĩa hiện nay tại Việt Nam. Tưởng cũng cần nhắc lại là đài VOA đã xác nhận trong một bản tin của họ rằng: "Trả lời báo chí hôm 13/1 ở thủ đô Washington, dân biểu Ánh cho biết rằng Hà Nội lúc đầu không muốn cấp visa cho ông, nhưng đã thay đổi sau khi ông chấp nhận một số điều kiện, như không gặp các nhà tranh đấu dân chủ Việt Nam."




Xin được nhắc lại một lần nữa rằng tôi chỉ là một người dân Việt Nam, không ở Mỹ nên tôi không hề biết về nền chính trị cũng như sinh hoạt chính trị bên đó, tôi chỉ phát biểu những gì tôi thấy, tôi nghĩ về mục đích chuyến đi, cách viếng thăm và người dân Việt có biết gì đến ông Cao Quang Ánh hay không.

A/ Mục đích chuyến đi của ông Ánh là đến Việt Nam tìm hiểu tình hình kinh tế Việt Nam, giúp Việt Nam xây dựng một hệ thống giáo dục tiên tiến như Mỹ đang có hầu mong tạo nền tảng vững chắc thúc đẩy tiến trình dân chủ, tự do và nhân quyền ở Việt Nam. Trong khi đó Chính phủ Việt Nam rất ao ước, mong sớm được giúp đỡ. Thưa ông Ánh như vậy có đúng ý định của ông không ạ ?

Vậy tôi xin hỏi ông câu thứ nhất rằng :

I/ XIN ÔNG HÃY CHỨNG MINH CHO TÔI THẤY LUẬN ĐỀ KHOA HỌC LÀ : KHI HỆ THỐNG GIÁO DỤC VIỆT NAM PHÁT TRIỂN THÌ KÉO THEO NỀN TỰ DO, DÂN CHỦ VÀ NHÂN QUYỀN SẼ ĐƯỢC PHÁT TRIỂN THEO. XIN ÔNG NÊU LÊN CÁC MỐI LIÊN KẾT CHẶT CHẼ GIỮA NỀN GIÁO DỤC PHÁT TRIỂN VÀ DÂN CHỦ, TỰ DO, NHÂN QUYỀN ?

Trong khi chờ đợi câu trả lời của ông tôi xin nêu ý kiến của tôi như sau :
NẾU ÔNG LÀM NHƯ TRÊN THÌ ÔNG ĐÃ BƯỚC VÀO BẨY CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN RỒI ĐÓ.

Theo tôi nhìn thấy HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ MỐI LIÊN HỆ BIỆN CHỨNG NÀO GIỮA HAI VẾ CỦA MỆNH ĐỀ : GIÁO DỤC PHÁT TRIỂN KÉO THEO NHÂN QUYỀN CẢI THIỆN.

Thưa ông Ánh mệnh đề trên tôi đã từng nghe người bà con với tôi – đã từng sĩ quan cao cấp của quân đội Việt Nam Cộng Hòa nói với tôi rồi, cách đây gần 20 năm lận, khoảng năm 1990. Ông ấy nói với tôi rằng : “ Rồi đây ở Việt Nam, CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH CỘNG SẢN CHA.”

Tôi không hiểu gì cả nên hỏi lại ông : Cậu giải thích giùm con – CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH CỘNG SẢN CHA là sao con không hiểu ?

Ông ấy nói rằng khi các thế hệ trẻ được đi du học nước ngoài về, họ sẽ mang theo kiến thức quản lý tiến bộ của phương tây áp dụng Việt Nam làm tan rã lý thuyết Cộng sản.

Lúc đó tôi còn trẻ, chưa có nhiều kiến thức, chưa đọc nhiều tài liệu do hải ngoại đăng tải nên gật gù khen hay, quá đúng.

Nhưng than ôi, ngày nay 20 năm sau nghe lại mục đích chuyến đi của ông cũng giống như lời nói của Cậu tôi năm xưa, đối chiếu lại tình hình thực tế Việt Nam tôi nhận ra mình quá ư là ấu trĩ, quá ư ngu ngốc khi tin là sẽ có CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH CỘNG SẢN CHA.

Tôi xin chứng minh sự ngu ngốc của tôi cũng như của những ai tin là GIÁO DỤC PHÁT TRIỂN KÉO THEO NHÂN QUYỀN CẢI THIỆN.
Đã hơn 10 năm qua, các chương trình học bổng của Chính phủ Mỹ nổi tiếng ở Việt Nam như FULBRIGHT, VEF (VIETNAM EDUCATION FOUNDATION) . . . . . . . .đào tạo thạc sĩ. Ở Canada, Anh, Úc, Nhật hay Pháp cũng có. Tôi chỉ biết là Chương trình Fulbright mỗi năm cả nước Việt Nam được Đại Sứ quán Mỹ tuyển 25 học viên xuất sắc được sang Mỹ đào tạo thạc sĩ khoảng 2 năm 6 tháng. Như vậy khoảng 10 năm nay riêng chương trình Fulbright đã đào tạo được khoảng 250 học viên xuất sắc trở về Việt Nam làm việc, tôi tạm tính các chương trình học bổng khác cũng khoảng 750 học viên trong 10 năm qua. Vị chi khoảng 1000 học viên được hưởng đạo tạo thạc sĩ từ ngân sách chính phủ Mỹ, Pháp, Úc, Nhật . . . . . còn chưa biết số lượng học viên đi du học tự túc là bao nhiêu, nhưng đã là rất nhiều ở Việt Nam rồi.

Vậy sau khi trở về Việt Nam họ đã làm gì được cho NỀN DÂN CHỦ, TỰ DO, NHÂN QUYỀN cho nhân dân Việt Nam. Tôi thấy hầu như BẰNG KHÔNG. May thay có vài người vừa lóe lên như Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung . . . . . vừa mới viết được vài bài báo, thì bị bắt ngay.
Còn lại hàng ngàn người tốt nghiệp ở nước ngoài hiện đang ở đâu không thấy trong phong trào đòi tự do nhân quyền cho nhân dân, phải chăng họ đang được trọng dụng trong các Cơ quan quản lý nhà nước để từng bước cải tổ dần nên chính trị Việt Nam. Xin thưa với ông là KHÔNG CÓ AI TRONG ĐÓ CẢ ĐÂU, đừng hy vọng hảo huyền ông Ánh ạ.

Cả phía chính quyền CS và du sinh trở về đều không thể chấp nhận nhau được.

Phía bộ máy CS được hình thành từ những tên học hành lem nhem – kiến thức Mác Lê Nin giẻ rách không dùng được, đăng ký học các khóa tại chức bằng GIẢ – bằng ĐỂU tràn lan. Chúng chỉ ngoi lên được nhờ tài luồn cúi và chạy chọt. Vậy bọn này có bao giờ chấp nhận chịu sự điều hành của người giỏi hơn nó đâu. Vậy là bọn chúng cô lập, bè phái tẩy chay người du học, một thời gian họ chán nản buộc phải ra đi. Hơn nữa những du sinh không thể chấp nhận lối làm việc quan liêu của bộ máy CS, lương ít lậu nhiều, mánh khóe chơi nhau . . . . . . Trong khi đó ngoài hệ thống nhà nước thì các Công ty nước ngoài đang đầu tư, Văn phòng của các tổ chức phi chính phủ ở Việt Nam đang chào đón họ với mức lương cao, cung cách làm việc chuyên nghiệp, vậy là họ sà vào hết tất cả 2 loại hình này. Với tư cách là một Dân Biểu ông có thể làm cuộc khảo sát để công bố cho Chính Phủ Mỹ và nhân dân được biết hiệu quả của chương trình giáo dục Mỹ dành cho Việt Nam.

Còn nhân dân Việt Nam được hưởng cái dân chủ, tự do nào hơn không ? Sau hơn 10 năm họ không được thêm gì cả. Vậy ai là người hưởng lợi từ những chương trình giáo dục này. Tôi xin trả lời chính xác là chính những du sinh là người hưởng lợi nhất. Họ được đi học không phải vì tự do nhân quyền cho nhân dân Việt Nam, mà bọn này đi học vì cá nhân họ, vì miếng cơm manh áo của gia đình họ, nên họ quên ngay những gì đã được hưởng trong mấy năm trời học ở nước ngoài. Về Việt Nam, việc đầu tiên là tìm ngay các văn phòng phi chính phủ, công ty nước ngoài nộp đơn xin việc. Với tấm bằng danh giá từ nước ngoài về họ dễ dàng được tuyển dụng với mức lương cao ở Việt Nam, thấp nhất cũng 600-700USD/ tháng, cao thì cũng 1,200-1,500 USD/ tháng. Họ hãnh diện với bạn bè, bà con hàng xóm với mức lương này, không hề biết đến cuộc đấu tranh dân chủ ở hải ngoại ra sao, ở Việt Nam như thế nào. Khi những du sinh này gặp nhau, mối quan tâm của bọn chúng chỉ là cá nhân họ mà thôi : Mày xây nhà chưa ? Đã mua xe hơi chưa ? Hết mối quan tâm. Tôi đã quen vài thằng đã tốt nghiệp Mỹ về là như thế đó, những "hạt nhân tốt” như vậy đó, kết quả của chương trính GIÁO DỤC mà ông đang ủng hộ cho Việt Nam là vậy đó, ông Ánh ạ.

Tôi khuyên ông nên tìm đọc bài viết của giáo sư Hoàng Tụy “ Giáo dục Việt Nam – xin cho tôi nói thẳng” Đọc ổng sẽ thấy sự bệ rạc, thối nát và te tua của một hệ thống giáo dục CS xây dựng từ năm 1954 đến nay ở VN. Chỉ vì đăng bài này mà tờ báo điện tử tiasang.com bị đóng. Một bài viết chỉ nêu sơ sài thôi mà còn bị khóa miệng ngay tức thì, một tờ báo của bọn CS mà chúng còn thẳng tay không thương tiếc huống hồ ông hy vọng làm việc gãi ngứa cho CS để chúng cho dân Việt Nam hưởng tự do nhân quyền ư?

Không có cái ngớ ngẩn nào như cái ngớ ngẩn này, ông Ánh ạ.

Để hiểu được nền giáo dục Việt Nam mà ông định kêu gọi giúp đỡ, tôi nghĩ ông nên tìm hiểu từ cái CĂN BẢN NHẤT. Một trong cái căn bản nhất tôi nêu đây không biết ông đã biết chưa – đó là bằng cấp. Hiện nay nói đến chuyện bằng cấp ở Việt Nam có 3 từ : BẰNG THẬT, BẰNG GIẢ VÀ BẰNG ĐỂU. Với 2 từ đầu tiên chắc ông hiểu nghĩa rồi, còn từ thứ 3 : Bằng đểu – ông có biết nó có nghĩa là gì không ? Nó là bằng giả, nhưng lại là bằng thật, nó là bằng thật nhưng lại là giả đấy ông ạ. Nói tóm lại nó KHÔNG PHẢI THẬT, CŨNG KHÔNG PHẢI GIẢ. Tôi xin giải thích để ông rõ như sau :

Quy trình để có được tấm bằng thật là :

1/ Thi tuyển vào đạt thì đăng ký học
2/ Trong quá trình học phải hoàn thành tất cả các bài kiểm tra, bài luận, bài thí nghiệm . . . . đạt điểm tối thiểu điểm 5 ( trong thang điểm Việt Nam là 10)
3/ Phải vượt qua được bài thi tốt nghiệp hay luận văn tốt nghiệp.
Và như vậy được cấp BẰNG THẬT.

Ông có biết rằng lâu nay, các quan chức Việt Nam muốn lên lương, muốn tiến thân thì phải có bằng Tiến sĩ, Thạc sĩ hay Đại Học. Nếu không có được thì bọn chúng sẽ bị “dậm chân tại chỗ” tức là không tiến hoặc không lùi trong con đường sự nghiệp, hoặc tệ hơn nếu không có bằng cấp thì chúng sẽ bị sa thải – đây là điều chúng sợ nhất. Vì nếu bị sa thải, với học vấn kém cỏi thì chúng sẽ bị đói, không ai tuyển dụng, không làm nên trò trống gì. Bám vào hệ thống công quyền chúng sẽ được tồn tại bằng cách hưởng lương thấp, nhưng mánh mung cực kỳ dễ nên sống khỏe, tách ra khỏi hệ thống này chúng được xem như người chết rồi.
Muốn tồn tại chúng phải có bằng, muốn có bằng thật chúng phải đi học, mà đi học là việc chúng không thể học được vì nhiều lý do lắm: trình độ kém làm sao tiếp thu kiến thức mới, lâu nay quen nhậu nhẹt mánh mung rồi giờ đầu óc chúng chai sạn rồi, không thể nạp kiến thức nữa. Muốn tồn tại chúng phải bằng mọi giá có tấm bằng. Vậy là chúng làm bằng 2 cách sau để có được tấm bằng nộp cho cấp trên như sau:

1/ Mua bằng giả : tức là bằng được in như thật nhưng không hề có lưu chiểu tại trường cấp nên dễ dàng bị phát hiện.
Đã có nhiều tên mua bằng kiểu này bị lật tẩy nên bọn khác thấy sợ không dám áp dụng nữa, vậy là chúng sáng tạo ra một cách độc đáo khác là không đi học vẫn có bằng.

2/ Lấy Bằng Đểu :

Chúng sẽ tìm thuê một sinh viên chính quy, đăng ký thi tuyển vào một lớp tại chức nào đó, nhưng tên người đăng ký là tên của thằng cán bộ, không phải tên của sinh viên học thay.

Trong suốt quá trình học, người sinh viên này đều có mặt đầy đủ, dự thi tất cả các bài thi đầy đủ kể cả thì tốt nghiệp ra trường, nhưng tất cả đều phải đứng tên thằng cán bộ này, người sinh viên chỉ đóng vai diễn thôi. Cuối cùng trường sẽ cấp BẰNG THẬT cho thằng cán bộ đó – dù hắn không một ngày đi học.

Đáp lại sự học thế của người sinh viên- thằng cán bộ phải trả “ lương” đóng vai trong suốt mấy năm học. Mà tiền thì chúng tham nhũng vô tư.
Vậy là chúng vẫn được tăng lương, được thăng chức, thêm nhiều bổng lộc hơn.

B/ VỀ VIỆC CẤP VISA NHẬP CẢNH CHO ÔNG ÁNH :

Tôi nghe ông kể rằng trước đây chính quyền CS đã không cấp Visa cho ông, nhưng sau đó họ đưa ra hai điều kiện nếu ông chấp nhận thì cấp Visa và ông đã chấp nhận, điều kiện 1 thì tôi không nghe rõ là điều kiện gì, tôi chỉ nghe rõ điều kiện 2 là không được tổ chức họp báo ( PRESS CONFERENCE).

Thưa ông, ông chấp nhận điều kiện hai có nghĩa là ông chấp nhận cho chính quyền CS BỊT MIỆNG ÔNG, như chúng đã bịt miệng Cha Lý tại phiên tòa ô nhục. Bức ảnh chụp đó chắc ông đã xem nhiều lần, vì nó đã được truyền đi khắp thế giới, hình ảnh biểu trưng cho vấn nạn của nhân dân Việt Nam ngày nay.

Tôi coi hành động này là bước đầu ông đã đầu hàng CS rồi.

Ông nói ông yêu nước, yêu dân Việt vậy khi đến Việt Nam ông phải được quyền nói cho dân Việt ông đến Việt Nam để giúp cải thiện nhân quyền, nhưng CS đã bịt miệng ông rồi thì cả 86 triệu người dân Việt đâu biết đến ông, đâu biết ông gặp ai làm gì.

Nhưng ông đến Việt Nam không phải vì lý do cá nhân, không phải cá nhân ông tự đến, mà ông đến với tư cách DÂN BIỂU LIÊN BANG HOA KỲ, thật đáng tự hào làm sao. Vậy thì bọn CS phải tôn trọng ông – tôn trong vai trò Dân Biểu của ông – và cũng chính là tôn trọng nước Mỹ. Đáng ra, với tư cách đó ông có toàn quyền đi bất cứ đâu trên đất nước Việt Nam để thăm và tìm hiểu, được gặp bất cứ công dân Việt nào mà ông muốn gặp để trao đổi về tình hình nhân quyền tại Việt Nam như Hòa Thượng Thích Quảng Độ đang bị quản thúc trong chùa, Linh Mục Lý đang bị giam tù, bà Trần Khải Thanh Thủy cũng vậy, kể cả nhóm sắp bị đem ra xét xử như ông Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Huỳnh Duy Thức . .. . . . . . và cả ông Trần Anh Kim vừa mới bị kết án 5 năm 6 tháng tù vì lên án chế độ. Rồi một cô gái thuộc hàng LIỆT NỮ đang bị giam cầm là LÊ THỊ CÔNG NHÂN, để ông thông báo cho họ biết rằng họ không đơn độc, mà ngoài nhà tù này nhiều người vẫn nhớ tới và ủng hộ họ tiếp tục đấu tranh anh dũng. Ngược lại ông sẽ thông báo cho người Việt hải ngoại và dân Việt trong nước biết tình hình sức khỏe, quan trong là tinh thần bất khuất của họ trong tù.

Một Dân Biểu Liên Bang của Hoa Kỳ vừa đặt chân đến sân bay Nội Bài đã đưa cái mặt cho bọn CS DÁN TẤM BĂNG KEO KHÓA MIỆNG, thì thử hỏi ông làm sao hiểu được tình hình Việt Nam mà kêu gọi đồng bào hải ngoại giúp ông ủng hộ chương trình giúp Việt Nam xây dựng hệ thống giáo dục hiện đại.

Ông đến với tư cách một Dân Biểu Liên Bang Hoa Kỳ, đến để trợ giúp cho Việt Nam về tài chính, kiến thức, cách thức quản lý và cơ sở vật chất cho hệ thống giáo dục Việt Nam, chứ ông đâu đến Việt Nam để ăn bám bọn CS mà ông lại chấp nhận ở thế hèn hạ là phải bị BỊT MIỆNG rồi mới nhập cảnh Việt Nam.

Đáng ra bọn CS phải trải thảm đỏ, nâng niu ông, tạo mọi điều kiện để ông có thể tìm hiểu VN –

Ông phải được họp báo, được truyền hình trực tiếp các buổi nói chuyện của ông với quan chức CS, được các báo CS đăng bài, phỏng vấn và thông báo cho toàn dân VN biết.

Đằng này chúng canh giữ ông như một tội phạm, cho ông gặp những người chúng muốn, gặp vài quan chức CS bàn chuyện chúng cần (cần tiền để xây dựng hệ thống giáo dục), chứ tôi không hề nghe ông kể chuyện dân muốn, và lời hứa của các quan chức CS sẽ làm cho dân là gì ….. tuyệt nhiên không hề có một chút gì giá trị đối với dân cả.

Ông thấy không, có cái chế độ nào hành xử quái đản như chế độ Hà Nội không ?

Chúng tiếp ông với cương vị là thượng khách, nhưng chúng lại dán băng keo lên miệng vị thượng khách này.

Người dân Việt Nam bị mang tiếng là đối tượng hưởng lợi từ các chương trình của Mỹ, nhưng họ không hề hay biết một chút gì cả về chuyến đi, mục đích hay kế hoạch của ông cả. Mà người hưởng lợi do chương trình trợ giúp của Mỹ đối với Việt Nam đó là :

1/ Đối tượng hưởng lợi thứ nhất là LIÊN MINH MA QỦY giữa quan chức và bọn Mafia nhà thầu xây dựng trường học, nhà cung cấp thiết bị trường học, . . . . . . . thông qua đấu thầu ma, chúng siêu hạng về khoản này. Chúng sẽ giao cho một nhóm quản lý trường học, thư viện, phòng thí nghiệm, ký túc xá ….. một đống công trình kém chất lượng chỉ sử tối đa 2 đến 3 năm sau đã xuống cấp trấm trọng, chúng lại kêu ca vòi vĩnh Mỹ cho tiền tu bổ, sửa sang. Được cho tiền chúng lại ăn tiếp. Cái vòng lặp là vậy đó.

2/ Con cái những tên quan tham nhũng sẽ được vào học những trường tiêu chuẩn quốc tế mở ở VN – vì họ mới có tiền đóng học phí – bọn này học xong, dùng kiến thức học được sẽ kết hợp với quyền lực của cha hắn – đẻ ra những công ty cổ phần Mafia có vốn lớn, khống chế thị trường VN – bóc lột lại người dân Việt này – tôi liên liệu rằng sẽ có những công ty hàng không, Viễn thông, dầu khí tư nhân ra đời mà vốn đầu tư sẽ là nguồn tài trợ của Chính phủ Mỹ cho chương trình giáo dục VN đấy ông Ánh ạ. Chớ dại mà chui vào rọ CS.

Con em người dân thấp cổ bé họng chỉ được hưởng một quyền duy nhất là : CHẠY XE ĐẾN CỔNG TRƯỜNG QUỐC TẾ XÂY BẰNG TIỀN CHÍNH PHỦ MỸ, ĐỨNG NGOÀI CỔNG NHÌN MÀ THÈM RỒI . . . . . . RA VỀ.
Thưa ông Ánh, ngồi ở Việt Nam nghe lại ông trả lời các câu hỏi của đài hải ngoại, ông nói rằng sẽ giúp Việt Nam mà tôi thấy ông lơ mơ chẳng khác mấy ông Dân Biểu gốc Mỹ đã từng làm, toàn nói viễn vông trên trời, rồi viện trợ tiền cho CS ăn sạch, dân chẳng biết đến cái đặc ân đó chứ đừng nói được hưởng. Tôi nhớ hình như thời Tổng Thống Geogre Bush (con) trước khi hết nhiệm kỳ thứ 2 ông ấy có ký một khoản viện trợ không hoàn lại cho Việt Nam để trợ giúp công tác phòng ngừa và chữa trị bệnh HIV ở Việt Nam. Gói tài trợ trị giá khoảng 1 tỷ đô la. Hiện nay có ai báo cho dân Mỹ biết 1 tỷ đô la đó được CS VN dùng vào việc gì ? hết bao nhiêu ? Người bị HIV được hưởng bao nhiêu. Vô túi bọn quan chức CS bao nhiêu ?

Một việc làm phí phạm tiền của dân Mỹ để nuôi mập bọn CS mà thôi.
Ông hãy thay đổi cách làm cũ đi. Phải đi vào chi tiết cụ thể, đừng viễn vông nữa ông Ánh à.

Tôi xin hiến kế cho ông cách mà người dân sẽ hưởng thụ trực tiếp từ chương trình giáo dục mà ông đang dự định làm như sau :
Chính quyền CS luôn muốn có một hệ thống giáo dục hiện đại – OK Mỹ hứa sẽ giúp.

NHƯNG ông hãy yêu cầu Chính quyền CS phải thể hiện thiện chí trước khi bàn chuyện giúp bằng cách :

TỔNG BÍ TƯ NÔNG ĐỨC MẠNH HAY ÔNG CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN MINH TRIẾT PHẢI: TUYÊN BỐ HỦY BỎ NHỮNG BÀI HỌC: TRIẾT HỌC MÁC LÊ NIN, KINH TẾ CHÍNH TRỊ MÁC-LÊ ,TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH , LỊCH SỬ ĐẢNG VIỆT NAM TRONG HỆ ĐÀO TẠO ĐẠI HỌC VÀ CAO ĐẲNG TẠI VIỆT NAM NGÀY NAY.

Vì hệ giáo dục Mỹ không hề chấp nhận hệ tư tưởng CS nhồi sọ cho sinh viên. Nên không thể nhồi nhét – vô bổ nữa, kêu gọi nhà cầm quyền hãy có lương tâm, thương xót cho cả triệu sinh viên phải đọc, học và trả lời đúng như sách viết, dù loại sách này họ biết nó không còn giá trị nữa.
Cả triệu sinh viên chán ngán phải nhai cái giẻ rách lý luận này, họ ước ao vứt vào sọt rác để có thêm thời gian học sâu chuyên môn của mình. Nhưng bọn lãnh đạo dốt muốn cho sinh viên phải dốt theo, bằng cách ép buộc học những thứ ngu xuẩn đó để không thể giỏi hơn chúng được.
Nếu ông vận động làm được điều này thì cả triệu sinh viên Việt Nam cảm ơn ông lắm lắm. Rồi các thế hệ trẻ sau này cũng sẽ được hưởng lợi tiếp theo. Làm được như vậy ông đã giải phóng được một phần sự áp chế của CS.

Nhưng tôi cho rằng khi ông nêu vấn đề này thì bọn chúng sẽ “giãy nảy” lên mà xem. Chúng sẽ không chấp nhận đâu. Nếu vậy thì ông sẽ làm gì. Theo tôi, nếu một yêu cầu chính đáng này mà chúng từ chối thì ông cũng đừng nên tiếp tục chương trình làm gì, dân vẫn khổ, quan chức thêm giàu mà thôi.

Thư đã dài, hy vọng ông đọc được những dòng này xuất phát từ tâm trí trong sáng của một người dân trong nước.

Tôi mong sẽ được lắng nghe ý kiến phản hồi của ông sau khi đọc được lá thư này của tôi.
band4 3G McKeno

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Phương Trình Toán Học



Phương trình toán học của cuộc sống, xin phép mạo muội nêu ra cho các quý vị suy ngẫm



Phương trình 1
Đàn ông = ăn + ngủ + làm việc + giải trí
Con khỉ = ăn + ngủ
Tương đương hoán đổi: Đàn ông = con khỉ + làm việc + giải trí
Chuyển vế và đổi dấu => Đàn ông - giải trí = con khỉ + làm việc
Vậy kết luận là Đàn ông không giải trí (thì) = con khỉ làm việc



Phương trình thứ 2
Đàn ông = ăn + ngủ + kiếm tiền
con khỉ = ăn + ngủ
Suy ra: Đàn ông = con khỉ + kiếm tiền
và chuyển vế đổi dấu: Đàn ông - kiếm tiền = con khỉ
Kết luận: đàn ông không biết kiếm tiền thì chỉ = 1 con khỉ!



Phương trình 3
Đàn bà = ăn + ngủ + tiêu tiền
con khỉ = ăn + ngủ
Đàn bà = con khỉ + tiêu tiền
và cũng lại dùng phép giở quẻ đổi vế => Đàn bà - tiêu tiền = con khỉ

Kết luận: Đàn bà mà không biết tiêu tiền thì cũng như (=) khỉ thôi.



Vậy từ PT2 và PT3 ta thu được

1/ Đàn ông không biết kiếm tiền = Đàn bà không biết tiêu tiền
2/ Đàn ông kiếm tiền để cho Đàn bà không trở thành con khỉ (tiền đề 1)
3/ Đàn bà tiêu tiền để cho Đàn ông không trở thành con khỉ



Nếu cộng lại thì:
Đàn ông + Đàn bà = con khỉ + kiếm tiền + con khỉ + tiêu tiền



Do kiếm tiền mang dấu dương còn tiêu tiền mang dấu âm cho nên phương trình còn lại khi hai dấu triệt tiêu sẽ là:

Đàn ông + Đàn bà = 2 con khỉ sống với nhau...


3G McKeno sưu-tầm

---
band4 3G McKeno

Post Reply