Nhạc

Phim ảnh, âm nhạc đưa người ta vào thế giới ảo mộng quên đi bao nỗi muộn phiền của đời thường... Nơi đây chỉ ghi lại một phần nào đó của cái thế giới muôn mầu sắc và âm thanh đó mà thôi.

Moderator: Nguyễn_Sydney

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Dạ Khúc

Tân nhạc Việt Nam từ trước tới nay đã có không ít nhạc sĩ chọn đề tài về đêm để viết. Chỉ tính riêng thế hệ nhạc sĩ thứ nhất, thứ hai đã thấy có Nguyễn Mỹ Ca, Phạm Duy, Nguyễn Văn Quỳ với ca khúc mang tựa đề Dạ khúc. Dạ khúc của Phạm Duy được viết lời từ tác phẩm Serenade của Schubert (năm 1948); của Nguyễn Văn Quỳ (sáng tác trong thập niên 1950), cả hai đều mang giai điệu phảng phất buồn, nhưng để lại một nỗi u sầu ám ảnh thì phải kể đến Dạ khúc của Nguyễn Mỹ Ca (sáng tác 1945).

Image

Dạ Khúc
nhạc Nguyễn Mỹ Ca (1917-1946)
lời Hoàng Mai Lưu
Trình bày Võ Anh Tuấn




Gió gây hương nhớ
Nâng tiếng đàn xa đưa
Sầu vương vấn
Gây mơ khóc trên dây tơ
Trong sầu nhớ bóng ai thoáng về cô phòng
Nào đâu thấy tình xưa mơ mòng


Đàn ai lên cung oán (tang tình) gieo hờn
Đàn ai ngân theo gió (xế xang) gieo buồn
Bồn chồn trong đêm tối
Lần dò chơn theo lối mấp mô


Ôi cung đàn réo vang đêm trường
Giây tơ gào gío đê mê lòng
Lệ tràn vì đâu ?
Bao tình tê tái
Nương làn gío bay tìm ánh trăng sao .


Đàn ai lên cung oán (tang tình) gieo hờn
Đàn ai ngân theo gió (xế xang) gieo buồn
Bồn chồn trong đêm tối
Lần dò chơn theo lối mấp mô


Tài Liệu Tham Khảo: Dạ Khúc, nhạc Nguyễn Mỹ Ca (1917-1946)-lời Hoàng Mai Lưu, Tinh Hoa Huế ấn hành 1953


------------------------------
Image


Trần Thái Hoà
Dạ Khúc ( Nguyễn văn Quỳ)

Mai Hương
Dạ Khúc (Nguyễn văn Quỳ)



Đêm về trong bước phong sương, lùa gió phũ phàng
Ai cười kiếp sống mong manh, lệ thắm cung đàn
Ai cất chén mong say sưa quên hận sầu
Mơ bóng dáng xưa trong tiếng tơ ngập ngừng, ai oán.


Đêm về trên bến cô liêu mờ xóa chiều tà
Lau thầm xơ xác im nghe sương chìm băng giá
Hồn ai về rền tiếng than như chập chờn
Hòa theo cùng nhịp sóng nước reo mịt mùng vẳng xa.


Còn tiếc khi hoa lòng tươi sắc dương
Ngời ánh mắt in hình xuân trắng trong
Mái tóc xanh ngát hương đời
Gió dịu hiền nhẹ rung lên ngàn lời thơ
Niềm trinh ngất ngây trong bao đợi chờ.


Nhưng ngày xanh thắm mau phai tàn áng mây vàng
Cây buồn xao xuyến thương hoa rã rời theo gió
Màu đêm lạnh lùng lấp cánh nhung mịn màng
Giọt sương sầu nặng lá... thầm buông.



---
Nguyễn Văn Quỳ (sinh năm 1925) là một nhạc sĩ Việt Nam. ông chuyên viết những bản sonate giành cho giàn nhạc giao hưởng, còn lại thì có 4 ca khúc nổi tiếng: Nhớ trăng huyền xưa, Dạ khúc, Bóng chiều, Chiều cô thôn.

Nguyễn Văn Quỳ sinh tại Hà Nội. Tốt nghiệp hòa âm hệ cao đẳng hàm thụ tại Paris năm 1954.

Sau hiệp định Genève, ông ở lại giảng dạy về hòa âm tại Trường cao đẳng Sư phạm Hà Nội, từ năm 1956 đến 1978. Cho đến nay, ông đã hoàn thành được 9 bản Sonate và nhiều hợp xướng, dạ khúc...

ông được trao giải nhì (không có giải nhất) của Hội Nhạc sĩ Việt Nam cho bản Sonate số 4, năm 1995 và bản Sonate số 8, năm 2005.

Hiện ông sống ở phố Nguyễn Quang Bích, Hà Nội.

.(cyvee.com

-------------------------


Cùng với Dạ khúc của NS Nguyễn Mỹ Ca, bài Dạ khúc của NS Nguyễn Văn Quỳ là hai bài Dạ khúc hay nhất Việt Nam, theo NS Phạm Duy và giới âm nhạc.

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Xa Quê
Nhạc : Lê Quang Nhạc
Lời : Hồ Đình Phương
Mai Hương trình bày


Chiều xa cố hương
Lắng nghe niềm thương
Xao lòng vấn vương

Chiều xa cố hương trông trời mênh mông nao nao gió ngân tơ trùng
Ôi ! Cánh chim chơi vơi triền miên áng mây trôi hoàng hôn rơi rơi . . .
Lặng nhìn vừng dương phai nhớ nhung vườn trăng soi nay đã xa vời!

Giờ ra đi khói sương tuôn mờ
Niềm chia ly theo gió lững lờ . . .
Dòng sông Tương là đây sóng chờ?
Sầu lâng lâng chiều lan đây đó . . .

Giờ ra đi suối vang âm thầm
Ngàn lau phai buông tiếng ngân trầm
Lòng bâng khuâng vương áng mây vần
Đồng quê xinh đã khuất xa dần!

Dáng chiều nghiêng bóng
Hồn tha phương nhớ giờ tiễn đưa!
Lá hoa rơi màu
Cùng lưu luyến chiều năm xưa

Ngồi bên suối tơ
Vời trông khóm tre xanh xa mờ
Trầm ngâm bóng quê
Lòng chim mơ bình minh bay về . . .


Image
-------------------------------------------------

Sầu Lữ Thứ
Hùng Lân
Mai Hương trình bày

Bao phen sương nhuốm bạc mái đầu
Nhìn lên chim én bay về đâu
Gió đưa mây trắng trở về Nam
Hoa lá ngả về Nam
Hương thắm toả về Nam
Cảnh quê người đủ muôn màu
Chẳng gây say hồn ta
Càng tươi thắm mỹ miều
Càng sui ta nhớ
Nước non quê nhà
Ôi non sông ơi !
Thấu tình sầu lữ thứ
Ngày về gần xa ?
Sống nơi quê người
Giờ đã mấy thu
Bao nhiêu thương nhớ xếp chặt đáy lòng
Lạnh lùng ra đi
Biên cương thẳng đường
Canh cánh mong chờ
Quên nỗi thê nhi
Xa quê lòng những băn khoăn sống hơi thở tàn
Xa quê còn biết chi hơn sầu than
Ngoài chân mây
Nắng sớm ghi thêm màu nhớ
Tình quê hương
Càng khơi muôn ngàn ý xưa

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image


Bên Ni Bên Nớ
Thơ: Cung Trầm Tưởng
Phạm Duy


Đêm chớm ngày tàn, theo tiếng xe về, lăn về viễn phố
Em hỡi sương rơi, ngoài song đêm hạ, ôi buồn phố xá
Hoang liêu về chết tha ma, tiếng chân gõ guốc xa xa
Người xa vắng người, người xa vắng người...
Em có nghe rồn rã bước ai vất vả bóng ai chập chờn?
Hồn ai cô đơn tìm về ấm cúng
Em có nghe bi ai tình ai ấp úng
Thương ai lạc loài, ăn mày xán lạn ngày mai
Đêm ni ai say đất lở, em ơi có nghe rạn vỡ
Vạn mảnh ly tan theo chuỗi cười.
Bên tê thành phố tráng lệ
Giai nhân nằm khoe lõa thể
Bên ni phố vắng ôi lòng ngoại ô.
Em có nghe hồ như bước ai gõ nhịp bước ai giang hồ?
Hẹn ai bên ni dài in ngõ cũ
Em có nghe bên ni lạnh như bên nớ?
Phút giây chia lìa, trong lòng vẫn phải đèo mong
Hai tâm linh giam kín lại
Bấm đốt ngón tay chờ đợi
Chờ ngày con thơ, thơ cũng ra đời
Em ơi ngoài kia liếp ngỏ
Sương rơi ngoài song khép hở
Bên trong kín gió ấm ơi là tình.




Thái Thanh trình bày
Bên Ni Bên Nớ

Anh Ngọc trình bày
Bên Ni Bên Nớ

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image


Điệu Buồn Dang Dở
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Thúy Nga trình bày


Tình em, tình em, tình như gió heo may !
Tình em, tình em, tình như lá thu bay !
Mùa Thu, mùa Thu, mùa chia ly sầu nhớ :
bao nhiêu lá vàng bấy nhiêu dở dang !
Tình anh, tình anh, tình như gió mưa đông !
Tình anh, tình anh, tình như nước trên sông !
Mùa Đông, mùa Đông, mùa vui đâu còn nữa :
bao nhiêu mưa buồn bấy nhiêu lạnh lùng !

Ôi mùa Thu lá thu vàng úa ...
Ôi mùa Đông gió mưa phũ phàng ...
Ôi tình tôi như mùa Thu lá vàng tuôn,
mùa Đông mưa buồn rơi,
ôi tình tôi dở dang rồi !

Điệu buồn, điệu buồn tựa như tiếng kinh khuya
mà em và anh là đôi bóng con chiên ...
Ngàn đời, ngàn đời còn nghe kinh buồn ấy
với Thu võ vàng hay Đông bẽ bàng ...

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Thiên Thai (Văn Cao)
Anh Ngọc - Kim Tước - Mai Hương - Quỳnh Giao


[flash width=480 height=385][/flash]

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image


Mộc Lan ca 3 giọng
Khi Ánh Chiều Rơi
Tác giả: Tạ Tấn & Trịnh Kính



Chiều dần buông gieo u sầu về khắp trần gian.
Buồn vương vấn áng mây chiều lờ lững dần tan.
Nhìn bầy chim bay về ngơ ngác tìm đàn.

Kìa hoàng hôn đem màn đêm xuống khắp nơi non ngàn.
Chiều tha hương gieo rắt mối sầu vương.
Kìa muôn phương đang đắm trong chiều tàn.
Ngoài phương xa bao khúc nhạc ái ân
gieo buồn thế nhân.
Mỗi khi chân trời hoàng hôn rơi
Muôn tiếng than không lời.

Ngày dần trôi nắng tắt sau đồi
Nhìn hoàng hôn hát khúc chơi vơi.
Chiều mang theo muôn tiếng ca u sầu
Ngày dần qua bao phút vui còn đâu?

Trông nơi xa bóng ai
Lê chân theo nắng phai
Vui ra đi đến ngày mai.
Vương mây bay thiết tha
Trông theo ai khuất xa
Còn lưu luyến chi ngày qua.
Xưa nơi đây chốn thần tiên
Say sưa giấc triền miên
Mưa hiu hắt ngoài hiên.
Nay than ôi bóng người xưa
Vương trong mấy đường tơ
Nhạc lòng gieo thương nhớ ...

Ngày dần trôi .. nhạc lòng reo ..
Khi ánh chiều rơi .. trên quê hương ..

Image

Trở Về Huế
Văn Phụng
Mộc Lan

Bao năm sống xa quê nhà
Cuộc đời phiêu lưu với nắng mưa
Nhìn về quê xưa, biết bao tình thương chan chứa
Đây nơi chốn xưa bao tình
Thần kinh bên nước non Hương Bình
Kìa ai duyên dáng đang nghiêng mình đón người xa về

Giòng sông Hương vẫn mơ
Thời gian trôi chưa xóa màu xanh mơ hồ
Buồm ai theo gió đưa
Thuyền đi xa nhưng vẫn còn vang câu hò

Về nơi đây ấm êm
Nhìn muôn tà áo tím trên cầu Tràng Tiền
Kìa làn tóc mây u huyền
Vờn đôi mắt bao dịu hiền
Làn môi thắm đang cười tươi khoe bao nét duyên

Ôi bao năm xa cách quê hương,
Tình hoài hương tha thiết vấn vương
Trở về đây vui với quê xưa bao niềm thương
Nghe đâu đây ai hát đôi câu
Nhịp chèo đưa khua nước sông sâu
Giàn hoa xưa nay đã lên mầu
Nhớ khi nào còn xanh mái đầu

Về đây bao thiết tha
Nhìn Nam Giao sau khóm dừa xanh la đà
Đường về Thôn Vỹ xa
Lòng lâng lâng xao xuyến tình quê chan hòa

Giờ đây sau chiến chinh
Miền Thần Kinh non nước Hương Bình tràn tình
Về xa lánh nơi đô thành
Và xây đắp bao duyên tình
Cùng chung sống bên giòng sông Hương bao mến thương

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Jo Marcel
Ai Về Sông Tương

Image



Ai có về bên bến sông Tương
Nhắn người duyên dáng tôi thương
Bao ngày ôm mối tơ vương
Tháng với ngày mơ nhuốm đau thương
Tâm hồn mơ bóng em luôn
Mong vài lời em ngập hương...

Bài ca này được tác giả viết vào năm 1949 với cung La trưởng, uyển chuyển tha thướt trong phần lời lãng mạn, trữ tình, là một bản nhạc gối đầu giường, nằm lòng của thanh thiếu niên nam nữ trong những thập niên 50 - 60.

Về ca khúc này, có một câu chuyện khá thú vị như sau: Trong những thập niên 1940, 1950, ở Huế ai ai cũng biết ông Tăng Duyệt, giám đốc nhà Xuất bản Tinh Hoa Huế (xin đừng lẫn lộn với nhà xuất bản Tinh Hoa miền Nam ở Saigon do nhạc sĩ Lê Mộng Bảo làm giám đốc) in ấn và phát hành một số nhạc phẩm ít oi của thời đó.

Là nhạc sĩ, đương nhiên Văn Giảng chơi thân với ông Tăng Duyệt vì một số hành khúc của ông đều do nhà xuất bản Tinh Hoa Huế của ông Tăng Duyệt ấn hành. Một hôm trong lúc vui miệng, ông Tăng Duyệt có ngụ ý bảo rằng nhạc sĩ Văn Giảng chỉ viết được những bài hùng ca thôi còn về những bài tình ca không phải sở trường của Văn Giảng.

Nghe vậy hay vậy, không cần phải trả lời. Nhạc sĩ Văn Giảng về nhà, âm thầm lấy giấy bút viết bài "Ai Về Sông Tương", không ghi tên tác giả là Văn Giảng như mọi khi mà đề tên tác giả là Thông Đạt, một bút hiệu mới toanh trong làng tân nhạc Việt Nam thời đó. Bản "Ai Về Sông Tương" được tác giả Thông Đạt gửi đến các đài phát thanh ở Hà Nội, Huế và Saigon và cả nước đều nghe "Ai Về Sông Tương" của Thông Đạt trong thời gian sau đó:

... Thu nay về vương áng thê lương
Vắng người duyên dáng tôi thương
Mối tình tôi vẫn cô đơn
Xa muôn trùng lưu luyến nhớ em
Mơ hoài hình bóng không quên
Hương tình mộng say dịu êm...


Sau nhiều lần được nghe bài "Ai Về Sông Tương" quá hay trên làn sóng điện, qua các đài phát thanh, ông Tăng Duyệt gặp Văn Giảng và hỏi ở trong giới nhạc, Văn Giảng có biết Thông Đạt, tác giả bài "Ai Về Sông Tương" là ai không để ông thương lượng mua bản quyền xuất bản nhạc phẩm này nhưng Văn Giảng tảng lờ như không biết Thông Đạt là ai!
Rồi một hôm có hai người bạn trẻ của Văn Giảng là nhạc sĩ Đỗ Kim Bảng, tác giả bài "Mùa Thi" (Thi ơi là thi, sinh mi làm chi, "bay" nghẹn ngào, "bám", ồn áo, buồn vui vì mi) và nhà văn Lữ Hồ tình cờ đến nhà Văn Giảng chơi và thấy bản thảo bài "Ai Về Sông Tương" với tuồng chữ và lối chép nhạc của nhạc sĩ Văn Giảng trong xấp nhạc trên bàn viết nên nói cho ông Tăng Duyệt biết. Ông này mới lái xe ngay tới nhà Văn Giảng và vài ngày sau đó, giới ngưỡng mộ tân nhạc mới có một ca khúc với thể điệu "Blues" tha thướt trong tay để mà ngân nga cho đỡ thương đỡ nhớ những khi trái tim rung động vì một bóng hình nào đó.
Nhạc phẩm "Ai Về Sông Tương" đã chiếm kỷ lục tái bản thời đó với 6 lần in thêm trong tháng đầu tiên và được thính giả Đài Phát thanh Pháp Á chọn là bài nhạc hay nhất trong năm 1949.

trích từ wiki

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Nàng Bân
Nhạc Thẩm Oánh
Thanh Lan trình bày



Ngày xưa có một năm trời làm rét buốt căm căm, trần gian khôn xiết cơ hàn
Nàng Bân thương xót cho thân chồng hai sương một nắng, băng giá vì trời đông
Cam quyết bền tâm nguyện thề khuya sớm chăm dệt áo
Trời sinh vốn tay vụng về, chí bền rồi thành có sao !

Nghe chăng cuộn tơ rền, canh khuya dệt tơ mềm
Buồng tơ nhịp say quay đều trìu mến
Canh khuya một bóng, canh khuya một đèn
Tơ vương rối tơi bời, tay se buốt xương rời

Nhân thế nghe chăng tiếng thoi đưa suốt mùa giá
Ðây buồng óng tơ ngà ánh trăng mờ vương nét hoa
Say sưa mối duyên thơ kết nên tơ giữa ánh mơ
Man mác vương hương thề nhắc cho đời nghĩa phu thê

Chăm chút dệt tơ, đêm tiếp đêm lòng vẫn ước nguyện
Cầu mong chóng xong áo ngự hàn khoác cho chồng

Rồi kim thất lạc đường tà mặc ngày tháng nước dần điều hòa
Thời gian như thoi đưa vụt thoan thoắt qua
Nàng Bân gắng công cùng sức hết đêm sang ngày lo lắng mong suốt trong mùa đông
cần xong áo tình chung

Ngày lướt qua ngày hết rồi mùa đông
Nàng Bân may áo cho chồng chưa xong
Bóng khuya một canh đèn tắt trời giá
Tay kim rã rời, tơ rối tơi bời

Xuân về đưa thắm, muôn hoa phô cười
Xuân về oanh yến hót ca mừng vui
Xuân về quang minh nắng reo màu ấm
Áo chồng miệt mài may vẫn chưa xong

Nhân thế nghe chăng tiếng kim châm rút tà áo
Ôi mềm đống tơ ngà ánh trăng mờ vương nét hoa
Say sưa mối duyên thơ kết xe tơ rực ánh mơ
Man mác vương hương thề nhắc cho đời nghĩa phu thê

Hôm nao cuộn tơ rền, canh khuya dệt tơ mềm
Cuộn tơ nhịp say quay đều trìu mến
Hôm nay xuân tới, ngày đông qua rồi
Tâm can rối tơ lòng, bao lâu áo chưa xong

Nàng Bân xót xa thương chồng, giận mình u mê ngu tối không chút tinh anh
Một đông ba tháng đêm ngày hoài công
Cố may áo chồng, xuân rồi chửa xong

Mau gấp tay kim xuân ấm tươi sang rồi đây
Chiều xuân còn vương gió se hàng cây
Tha thiết van xin xuân rét thêm cho vài tuằn
Cầu trời ban phúc cho áo mau xong

Nhân thế nghe chăng tiếng kim châm rút tà áo
Ðây mềm gấm tơ ngà ánh xuân mờ vương nét hoa
Say sưa mối duyên thơ kết xe tơ rực ánh mơ
Man mác vương hương thề nhắc cho đời nghĩa phu thê

Ngọc Hoàng trông xuống trần gian thấy tấm lòng kiên trinh hiếm có
Bèn ban thêm một ngày gió buốt hơn đông
Cho nàng Bân sung sướng khoác áo cho chồng
Từ đó dưới trần tháng ba mỗi cuối mùa xuân lại có thêm hôm cực rét
Cho đời nhắc đến nàng Bân
Muôn đời gương kiên trinh treo cao trong sáng
Tích áo ngự hàn

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Ca Sĩ Ngọc Long

Post by phu_de »

Image


Qua Bến Năm Xưa
Sáng tác: Nguyễn Thiện Tơ
Ca sĩ: Ngọc Long


Kiếp giang hồ đây đó
Biết đâu là bến bờ
Bến xưa còn hay lời ước phai mờ .

Mấy thu thuyền xa bến
Nước trôi lời ước nguyện
Cố nhân ngơ ngác chờ hình bóng thuyền mơ .

Giòng sông vẫn êm đềm
Còn in bóng thuyền xưa
Bóng thuyền vô tình lờ lững xuôi dòng .

Đò đi khách se lòng
Càng xa vắng càng mong
Khách còn qua đò còn nhớ bóng mơ .

Ai nào biết đâu
Muôn trùng những lòng nhớ nhau.
Giòng nước êm gợn bao sóng buồn .
Đời éo le gieo sầu lệ tuôn.

Xa xa tìm đâu thuyền ai
Con thuyền mơ hồ .
Bao ngày bên bờ sông hoa úa
Theo giòng suối đi tìm bóng xưa.

Đâu người mến thương
Bên giòng sông lòng thầm vương.
Nhắn người nay xa vắng
Với heo may ta về bến xưa


------------------------------------------------
Image


Khúc Nhạc Chiều Mơ
Ngọc Bích
Ngọc Long trình bày


Chiều nay nhớ về phía xa mờ!
Ngoài khơi sóng rạt rào ước mơ!
Phút vui đêm xưa lời nguyền hòa với tiếng tơ
Chờ ngày mai gió reo lời thơ!

Về đâu hỡi bầy lũ chim rừng?
Ngừng đây nhắn dùm lời nhớ thương!
Những đêm nao ôm đàn lòng thổn thức vấn vương

Nhạc hồn mơ khúc ca hồi hương
Theo mây bay tâm hồn trôi đắm đuối trên làn môi
Thoảng gió đưa tiếng cười!
Có tiếng hát ai ngóng chờ, nhìn người em thẫn thờ!
Vừa tàn một giấc mơ!

Còn đâu những đêm dưới trăng mờ
Còn đâu những lời nguyện ước xưa
Nét môi ngây thơ dịu dàng làn tóc gió đưa
Lòng ta xao xuyến trong chiều mơ








Image


Mùa Thu Trong Mưa
Trường Sa
Ngọc Long trình bày

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image



Trấn thủ lưu đồn
Ban AVT
PhạmDuy.

Ðất ngài đây thanh lịch (.. thanh lịch…)
Ðất có hữu tình (.. đất có hữu tình…)
Có đường vô sảnh (ơ) tới dinh quan lưu đồn
Ba năm bác còn đương trấn
Tình dẫu cái mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !

Trấn thủ lưu đồn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)
Trấn thủ lưu đồn ngày thời canh điếm, sớm tối dồn việc quan
Anh chém cành tre còn như ngả gỗ
Tình dẫu mà tình ơi…ơi ờ ơi …
Ngả gỗ trên ngàn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)
Ngả gỗ trên ngàn than thân rằng khổ, biết phàn nàn cùng ai
Anh hãy phàn nàn những trúc cùng mai
Có cái cây măng nứa, có cái cây ngô đồng

Xót xót xa còn như muối đổ.
Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !
Muối đổ trong lòng (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)
Muối đổ trong lòng đồ ăn kham khổ, biết lấy gì làm ngon
Kìa mi khoe còn như mi đẹp
Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !
Mi đẹp mi dòn (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)
Mi đẹp mi dòn so cái bề nhan sắc, mi hãy còn kém xa

Thì anh muốn cho còn như đó vợ
Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !
Ðó vợ đây chồng (Ứ ừ ư ứ ừ ứ …Ứ ừ ư ứ ừ ứ)
Ðó vợ đây chồng
Ðó bế con gái để tôi tôi bồng con trai
Kìa con xinh còn như vợ đẹp
Tình dẫu mà tình ơi ! Ơi ờ ơi !
Vợ đẹp nhất ở trên đời
(Vợ đẹp nhất ở trên đời)
Trên đời …

Post Reply