Tình Ca thời chinh chiến

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Tình Ca thời chinh chiến

Post by phu_de »

Image



Mưa Trên Poncho
Trầm Tử Thiêng



Hạt Mưa Trên Poncho
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Tí tách rơi nghe như tiếng quân reo hò ngoài chiến trường
Hạt mưa miên man rớt trên đầu non

Người mong.. bên song thưa, người đi.. trong cơn mưa
Góp chiến công.. hiên ngang thắm đôi môi cười ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề
ĐK :
Mưa, mưa mãi thấm lòng người trai nơi xa trường
Hạt mưa vui như hồi vỗ tay ca
Mưa, nhưng vẫn.. ấm lòng người trai đi xa nhà
Mưa cho tình thương mến thêm đậm đà !

2.
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Nhớ những đêm anh em vỗ tay reo cười đùa mưa nguồn
Nằm trên poncho ngỡ trên nệm gấm

Nào ai.. đang say sưa, hẹn nhau.. đi trong mưa
Góp chiến công đem ghi khắc trên lời nguyền ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề

[ ĐK ]

3.
Hạt mưa trên poncho, hạt mưa.. trên poncho
Tí tách rơi nghe như tiếng quê hương mình chờ quân về
Người em hân hoan đón hoa đầu súng

Kia ai.. bên song thưa, nhìn ai.. đi trong mưa
Đã chắc ghi đi công lao __ cho tay người ngày quay về
Nghìn gian lao tan biến trong lời thề

[ ĐK ]

Mưa cho tình thương mến thêm.. đậm... đà...



Mưa Trên Poncho
Trầm Tử Thiêng

leduc_henri
Posts: 32
Joined: Mon May 22, 2006 1:17 pm
Contact:

Post by leduc_henri »

BAI THƠ TRONG THỜI CHINH CHIẾN
Nhà tôi
Tôi đứng bên nầy song
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đắy xám đen màu tiết động
Tre cao gầy tóc rủ ướt mưa sương
Màu trắng vôi lòm lọp mấy khuôn tường
Nếp đình xưa ngày hội vui gì không ?
Tôi là anh lính chiến
Rời quê hương tù dạo máu khơi giòng
Buông tay cày vui lại thu ở bình Mông
Ghì nấc súng nhớ ơi ngày đắc tháng.
Chân đã mỏi trên nẻo đường vạn dặm
Áo nào phai không sót chút hào hoa.
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mùng lấp lánh sao lưa thưa.
Tôi có người vợ trẻ đẹp như thơ
Tuổi sớm đôi m ươi c ưới buổi dâng cờ,
Má trắng mịn thơm thơm mùi luá chín.
Ai bước đi mà không hề binh rịn,
Rời yêu thương nào đã mấy ai vui.
Em lặng hồn nhìn với buổi chia phôi .
Anh lặng bước mà nghe hồn nhỏ lệ.
Tôi còn người mẹ,
Tóc ngã màu bông
Tuổi già non thế kỹ ,
Lưng gầy uôn nắng kiếp long đong.
Nắng mưa từ thuở tang chồng
Tơ tầm rút mải cho lòng héo hon.
Ôi xa rồi mẹ tôi nhoà n mắt,
Mong con phương trời
Có từng chợt tỉnh đêm rơi,
Nghe dồn tiếng súng nhớ thời chia ly
Mẹ ơi con mẹ tìm đi
Bao giờ hết giăc con về mẹ vui
Đêm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mùng lấp lánh sao lưa thưa
Ống quần nâu đã vá mụng giang hồ
Chắt tay súng tôi mơ về Nguy ễn Hu ệ
Làng tôi bên kia trại thù quạnh qu ẽ,
Tr ông im lìm như một nấm mồ ma.
Có còn không em hởi mẹ tôi già
Những người thân yêu khóc buổi tôi xa
Tôi là anh lính chiến,
Theo quân về giải phóng quê hương
Mái đầu xanh đầy bụi viển phương
Bước chân đạp xiêu đồn luỹ địch
Nào anh động đội
Người bạn pháo binh
Đã đến giờ chưa nh ỉ,
Mà tôi nghe trại giặc tan tành.
Anh rót cho khéo nhé
Kẻo lạc nhầm nhà tôi,
Nhà tôi ở cuối thôn Đoài
có giàn thiên lý có người tôi thương
Chia tay ở xóm hôm nào ,
Túi nghèo đưa tiển mời nhau quán nghèo,
Xa nhau anh dặn đừng quên anh nhé,
Nhớ viết cho anh nhiều,
Bây giờ anh đã chết
Anh đã chết thực rồi
Anh bạn mi ền Nam ơi
Xa anh tôi nhớ anh cười
Màu da bánh mật mắt ngời ánh sao
Chia tay ở xóm hôm nào
túi nghèo đưa tiển mời nhau quán nghèo
Yen Thao ( NGÔ L Ê ĐỘNG)

bài thơ nầy được nghe người bạn tù Ngô Lê Tân kể chuyện , trong đêm tù
LAO CÔNG ĐÀO BINH thuộc Đại Đội 107 LCDB /Trung Đoàn 54/ SD 1 BB

Nguyễn_Sydney
Posts: 2581
Joined: Mon Dec 06, 2004 5:03 am
Been thanked: 1 time

Post by Nguyễn_Sydney »

Bài thơ "Nhà Tôi " của Thi sĩ Yên Thao đã được nhạc sĩ Anh Bằng phổ thành nhạc ,mang tên " Chuyện giàn thiên lý ".Một bản nhạc hay , qua giọng ca Mạnh Đình , số CD đã bán chạy nhất.

Nhạc sĩ Anh Bằng , đã trả tiền tác quyền bài thơ "Nhà Tôi " cho thi sĩ Yên Thao với giá 5000 dollars USA.cách đây đã lâu

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Nguyễn_Sydney wrote:Bài thơ "Nhà Tôi " của Thi sĩ Yên Thao đã được nhạc sĩ Anh Bằng phổ thành nhạc ,mang tên " Chuyện giàn thiên lý ".Một bản nhạc hay , qua giọng ca Mạnh Đình , số CD đã bán chạy nhất.

Nhạc sĩ Anh Bằng , đã trả tiền tác quyền bài thơ "Nhà Tôi " cho thi sĩ Yên Thao với giá 5000 dollars USA.cách đây đã lâu
Cám ơn anh Thọ và anh Năng cho biết nguồn gốc bài thơ
Mời quý vị nghe Mạnh Quỳnh trình bày Chuyện giàn thiên lý

Chuyện giàn thiên lý


.

leduc_henri
Posts: 32
Joined: Mon May 22, 2006 1:17 pm
Contact:

Post by leduc_henri »

Câu chuyện về bài thơ NHÀ TÔI, thì chính tôi dược nghe người bạn tù
Ngô lê Tân ( DD 107 LCDB/ trung Doàn 57 SD 1 BB) kể lại trong một dêm dài tại La Sơn Phú bài (Huế) vào nâm 1970, Nhà thơ có tên Ngô lê Dộng,là tên thật,

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image


Buồn Vui Đời Lính
Đỗ đức Thịnh
(Bài trích đăng trong Đặc San GĐ81/BCND số 3 ngày 1 tháng 7 /2001)



--------------------------------------------------------------------------------

Thấm thoát thế mà đã ba năm kể từ ngày Đặc-San số 2 của Gia-Đình 81/BCND đến với quý độc-giả vào ngày 4 tháng 7 năm 1998. Dư âm của ngày Đại-Hội năm 98 chưa tan loãng, chúng ta lại chuẩn bị bài vở cho số Đặc-San số 3 sẽ được ra mắt vào Đại-Hội năm 2001. Trong phần kết của bài "Hai tháng tử thủ An-Lộc" tôi có viết: "Những địa danh đã đi qua để lại trong tôi quá nhiều kỷ-niệm. Đời quân ngũ không có gì là sung sướng. Chúng tôi đã tìm lấy niềm vui trong gian khổ, đã nhẫn nại trước thử thách gian truân, và những éo le cay đắng của đời quân ngũ đã tạo cho tôi lòng thương yêu, mến phục những con người đã một thời được gọi là lính Việt-Nam Cộng Hòa."

Chúng ta không thể thay đổi được quá khứ, và tương lai có ai quyết định được cho mình sự vẹn toàn của cuộc sống. Tương lai như một giấc mơ đẹp, giật mình tỉnh giấc thì mộng cũng bay cao. Thế nhưng những giấc mộng luôn được hồi sinh tái diễn. Quá khứ là những kỷ niệm đẹp và kỷ niệm đó chỉ đến với ta có một lần trong đời và chỉ một lần duy nhất thôi. Tôi xin gửi đến các bạn những kỷ-niệm, tâm tình vụn vặt của những tháng ngày xa xưa ấy. Những mảnh vụn của đời lính được chắp nối lại trong thời gian tôi phục vụ ở Trung Tâm Huấn Luyện Hành Quân Delta và Liên-Đoàn 81 Biệt Cách Nhẩy Dù sau này. Tôi hy vọng truyện kể sẽ mang đến các bạn những nụ cười thoải mái. Cùng các bạn Delta và Biệt Cách Dù, nếu lỡ tên tuổi của các bạn được đưa lên màn bạc xin các bạn đừng vác súng hẹn tác-giả ở "Rừng lá thấp" văn của Phó Cu (Phó quốc Dũng). Và chuyện của lính thì văn phong nhiều khi phát thanh lạc tần số nên hơi khó nghe, xin quý vị nữ giới điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe hoặc thanh lọc tần số là thượng sách. Còn các đại huynh chỉ huy cũ được biết thêm ngoài sự tuân lệnh răm rắp của đàn em ngoài trận mạc, mặt trái của cuộc sống của người lính nó cũng lao xao, sôi nổi ly kỳ.....



Kẻ Ở Miền Xa

Người lính dưới mắt nhìn của người lính thì họ hoàn toàn khác biệt với mắt nhìn và ý nghĩ của người dân. Ngoài ba lô súng đạn cùng chung chiến trường thì họ cũng bình thường như mọi người. Họ cũng mang đủ thất tình "Hỉ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục.". Và trong tập thể của Quân-Đội thì nhân tài có quá nhiều, từ những nhân tài tơ lơ mơ cho đến những bậc thầy trứ danh đủ mọi ngành nghề. Một thí dụ nhỏ để dẫn chứng, điển hình trong 12 toán thám sát của Delta, tôi lại không ngờ sau bộ đồ rằn ri không đeo tên tuổi cấp bậc mỗi khi đi nhẩy toán lại có khá nhiều ca sĩ và nhạc sĩ tơ lơ mơ. Những ca nhạc sĩ tơ lơ mơ này đã mang đến cho chúng tôi những giây phút thật thoải mái trong những ngày đi hành quân hay ở hậu cứ. Những bản nhạc thời trang, kích động nhạc qua các ca sĩ nhà nghề trình diễn trên TV hay phát thanh qua làn sóng điện để gọi là "Anh trai tiền tuyến, Em gái hậu phương." làm sao hát hay hơn được hạ-sĩ Nguyễn Miễn của liên toán thám sát Delta.


Hạ-sĩ Nguyễn Miễn có khuôn mặt chữ điền vuông vức, da sạm đen, tiếng nói lớn. Đầu tóc húi cua nên trên đầu Nguyễn Miễn lại phô trương đủ cỡ đồng hồ Seiko trắng (Sẹo lớn, sẹo nhỏ). Thân hình vạm vỡ sau bộ đồ bông, tay áo sắn lên cao đưa ra hai cánh tay cuồn cuộn bắp thịt xâm đầy hình ảnh rồng rắn. Từ nhân dáng của Miễn tự nó thoát ra một tay hảo hán, tứ chiếng giang hồ và dân nhà binh gọi nôm na là: "Dân chơi bốn mùa lá rụng". Mỗi lần chúng tôi đi bát phố mọi người thường né tránh ánh mắt nhìn của Miễn. Với vóc dáng cô hồn như thế nhưng hạ-sĩ Nguyễn Miễn được Trời ban cho một giọng hát mượt mà truyền cảm nhiều khi dí dỏm. Những bản nhạc Nguyễn Miễn hát đã để lại sâu thẳm trong tâm hồn tôi những ray rức của tháng ngày xưa cũ. Thú thật với các bạn khi còn đi học tôi không mấy khoái cải lương, nhạc thời trang mà chỉ chạy theo những bản nhạc tiền chiến hay nhạc ngoại quốc nhiều khi khó nhai, khó nuốt. Những ngón đàn ngoại quốc học lóm của bạn bè để giựt "le" tôi cũng chẳng vớt được con nhạn nào. Cái kiến thức âm nhạc nửa mùa của tôi, nhiều khi tôi không dám phát biểu ý kiến trong các buổi họp mặt văn nghệ có các em gái hậu phương thơm phưng phức vì sợ mình bàn trật quẻ. Và tôi càng lớ ngớ hơn khi nghe các em đưa các bản nhạc của Schubert, Chopin, Beethoven ra so sánh rồi đấu hót xem nhạc của ai lãng mạn hơn. Tôi đành cúi đầu bái phục các cô để trở về với cái nhạc thời trang mà Miễn đã truyền lại trong tôi từ lúc nào không biết.


Hai tay đưa lên trời, lắc lắc cái mông trong vũ điệu Twist, Miễn hát"Đời lính chuyên môn giặt quần đàn bà, tay cầm bàn chải tay cầm xà bông, Anh mong làm sao giặt quần cho trắng, giặt xong rồi anh tắm, Ấy! Lính mà em. Từng từng tưng tưng tưng tứng tưng từng...." Đó là bản "Lính mà em" (1) qua sự sửa lời của Nguyễn Miễn. Những cái ngô nghê têu tếu của Nguyễn Miễn nhiều khi cũng mang chút cay đắng tình đời, qua cái cười mếu máo.


"Đã lâu rồi, đăng lính tính nuôi em nhưng em chê tiền anh ít, thích tiền đô nên em đành lấy Mỹ cho tơ duyên mình bẽ bàng. Và nơi đó em ơi có tiền dư xin "măng đa" về cho anh, ít "ghim" anh xài. Đêm nay binh sập xám, em ơi thua nhiều quá. Em ơi biết cho chăng đời lính ....binh nhì." (2)


Thế nhưng có một bản nhạc mà hạ-sĩ Nguyễn Miễn luôn luôn hát với sự trịnh trọng, và thả hồn mang theo tất cả những rung động của con tim của Miễn là bài "Kẻ ở miền xa" của nhạc sĩ Trúc-Phương.


Năm 1969 khi Trung tâm huấn luyện hành quân Delta đi hành quân thám sát đường mòn Hồ chí Minh vùng I chiến thuật. Hành quân Delta 45 và 46. Trung tâm hành quân đóng ở gần làng Cùa (Mai-Lộc) tỉnh Quảng-Trị. Từ Quảng Trị đi vào làng Cùa là con đường đất độc đạo vừa đủ rộng cho một chiếc xe chạy qua. Con đường ngoằn ngoèo uốn quanh những đồi cỏ tranh vàng úa. Làng Cùa rất nhỏ, làng gồm vài dẫy nhà tranh chung vách chạy dài như khu gia binh. Đa số dân chúng lập nghiệp ở đây là dân chạy giặc từ Khe-Sanh sau chiến trận khốc liệt năm 1968. Dân tình mộc mạc, sống rất xa phố thị nên họ thật chất phác hiền hòa. Dân chúng sống ở đây một phần lớn cũng là gia đình binh sĩ của tiền đồn Khe Sanh ngày trước, nên ngoại trừ các bà vợ lính trong làng chẳng có bóng hồng nào còn độc thân để các chàng Kinh-Kha của Delta lâm ly nỉ non ca bài :"Ai cho tôi tình yêu? để làm duyên nụ cười. Tôi xin dâng tình tôi trọn đời. Người hỡi người , xin đừng e ấp làm tim nghẹn ngào..." (3) Trong cái cảnh thâm sơn cùng cốc ở làng Cùa đó các dũng sĩ Delta đành ngậm ngùi ca bản:"Gio Linh đón thây giặc về làm phân xanh cây lá. Tây Ninh nóng nung trời mà trận địa thì loang máu rơi, Đồng Tháp vắng bóng hồng Tôi Yêu Ai? (4) Đã không có bóng hồng để mơ tưởng nhớ nhung, và cũng trớ trêu thay, trong những dũng sĩ Delta coi thường mạng sống của mình lại có những tay nhát gái số một. Các tâm hồn đơn lẻ đó lại tả oán đến não nùng :"Chân nghe lạ từng khu chiến thuật, áo đường xa không ấm gió phương xa. Nghìn đêm vắng nhà..." (5) Để sưởi ấm lòng kẻ chinh nhân đóng ở làng Cùa các tửu linh "thợ nhậu" của Delta và tiểu đoàn 81/Biệt Cách Nhẩy Dù thường hay ra quán duy nhất trong làng. Quán chị Ba. Quán chị Ba nghèo nàn nhưng chị Ba lại có tấm lòng thật tốt đối với những người lính nghèo như bọn tôi. Chị Ba cho nhậu chịu cuối tháng lãnh lương trả lại. Tiền bạc thanh toán sòng phẳng nên các đại ca Huấn, đại ca Quế không hay biết thuộc cấp của mình đã vi phạm lệnh cấm.


Căn cứ hành quân của chúng tôi đóng cách làng Cùa khoảng 1 cây số. Những dẫy bạt (lều lớn cấp trung đội) dựng lên trên những trảng cỏ tranh lớn. Chung quanh lều có chiến hào, hố phòng thủ cá nhân do máy móc của LLĐB Hoa-Kỳ đào hộ. Những mái lều xanh màu olive chen lẫn vào màu cỏ tranh vàng hòa lẫn bụi đất đỏ. Xa kia là dẫy núi Trường Sơn chập chùng. Gió núi nóng hun hút từ hạ Lào thổi về chốn khô khan, đồng không mông quạnh cho tôi thấm thía hơn khi nghe câu hát :"Quê hương anh nước mặn đồng chua, làng tôi nghèo đất cầy lên sỏi đá..." (6)


Từ trung tâm hành quân ở gần làng Cùa này, các toán thám sát Delta được phi đội trực thăng 281 của Hoa-Kỳ bay thả vào đường mòn Hồ chí Minh, đường mòn số 9...Những ngày chờ đến lượt toán của mình ở làng Cùa dài như bất tận. Các bản báo cáo hành quân của các toán đi trước, tình hình địch, hứa hẹn nhiều căng thẳng sau dẫy núi Trường Sơn kia.


Để giải trí cho các toán thám sát, bộ chỉ huy Delta mỗi tuần thường hay chiếu ngoài trời các phim rất mới vào thời ấy. Các phim như Yellow Submarine của The Beatles, phim cao bồi The Good, The Bad and the Ugly, phim chiến tranh Hell in the Pacific vv...chưa chiếu ở ngoài rạp, nhưng chúng tôi đã được xem ở một địa danh ít người biết đến. Ngoài ra khi có chương trình TV của đài truyền hình Huế , bộ chỉ huy mở TV lên cho anh em thưởng thức. Việc bắt sóng không được tốt lắm nhưng anh em cũng theo dõi tận tình. Đa số những người lính trẻ như Miễn thích các chương trình nhạc thời trang nên khi nào có Phương Hồng Quế, Chế Linh, Duy Khánh...Hùng Cường, Mai lệ Huyền là các chàng ngồi nghe chật lều. Có nhiều đêm chương trình phát tin tức dài, sau tin tức mới đến chương trình văn nghệ. Lính ngồi chờ mỏi cổ sau đó người xướng ngôn viên giới thiệu đến ban nhạc Tiếng Tơ Đồng thì tiếng hạ-sĩ Mai Bông bất mãn ra mặt :"Thôi đi dzìa "bắn máy bay", ở đó nghe bà nội Thái Thanh ré lên là "Xe Hoa Ra Nghĩa Địa"? Họ "hạ bia" giải tán một cách mau chóng. Các bản nhạc có âm hưởng dài lê thê, lời nhạc sâu xa có vẻ trừu tượng không len được vào tim óc Mai-Bông, Nguyễn Miễn. Nhưng trong chương trình phát thanh có nhạc thời trang chỉ cần nghe các lời bàn tán của đám lính chúng tôi vừa nghe vừa bàn tán, những cái bàn tán đã phụ chú mặn mà thêm cho bài hát. Trên TV chàng ca sĩ trong bộ quân phục ủi hồ thẳng nếp dang uốn éo ca: "Từ xa tôi về phép, hai mươi bốn giờ tìm người thương trông người thương, chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà..." (7) Ôi đang nằm ở nơi khỉ ho cò gáy mà làm sao bạn hình dung được bước chân mình đang lê bước vội vã về nhà. Để rồi lính Delta nhà ta lim dim tưởng tượng :" Bốn giờ đi dài thêm bốn giờ về. Thời gian còn lại anh cho em tất cả em ơi..." Độc thân như bọn tôi tình yêu dư đủ để cho, nhưng không có người nhận nên nếu có 24 giờ phép các chàng đành ra sông Hương đi "lắc đò" hay tác xạ tình yêu ở ngã ba chú Ía. Hãy nghe trung sĩ Thiểu tán thêm :"Nếu tao về phép đúng ban ngày, việc đầu tiên là..." Đánh đêm là nghề của bọn tôi, nhưng còn ban ngày trung sĩ Thiểu phải dùng kế "điệu hổ ly sơn" với thằng con trai 6 tuổi.


Cu Tí! ba cho con mười đồng ăn kẹo, chạy ra quán bà Xia đong thêm cho ba ly rượu đế thiệt đầy đem về đây. Đi cẩn thận không được tràn giọt nào ra ngoài nghe mậy?


Chị vợ đang tắm sau nhà, trung sĩ Thiểu nhà ta cười khoái chí ôm súng lên giường để "Anh cho em tất cả em ơi, Ta đưa nhau lên đỉnh tuyệt vời..." Ngoài quán bà Xia, thằng cu nhỏ hai tay ôm ly rượu, mắt chong chong giữ cho ly rượu không tràn đang lết chân bước từng bước nhỏ trở về nhà.

Có những đêm buồn, ngồi trong lều tôi lấy đàn guitare của con nhà Lễ ra dạo nhạc chơi, thế nào hạ-sĩ Nguyễn Miễn cũng rề tới.


Ê Thịnh đệm cho tao ca bài "Kẻ ở miền xa" đi mày.

Ừa! ĐM. Thằng Miễn ca "Kẻ ở miền xa" còn hay hơn Duy Khánh. Trung sĩ Trương cư Chính chõ miệng nói vô

ĐM tụi mày đừng có cười, Thịnh mày cứ đờn cho tao luyện giọng, đm rồi có ngày tao cũng hát hay như Duy Khánh
Mày có giọng nhưng ca trật bù lon, tao nghĩ mày đi bán thuốc mại võ sơn đông, thay thế cho con khỉ nhỏ đạp xe đạp chắc lượm tiền. Vừa nói hạ-sĩ Mai Bông đứng dậy nhe răng quay mặt qua bên trái, bên phải hai tay khuỳnh lại gãi gãi bên hông chân co chân chống như đang đạp xe đạp.
Thôi đủ rồi Bông để nó ca cho mày.

Tôi can ngăn khi nhìn thấy con nhà Miễn bị chọc quê hơi quá đáng. Tôi dạo đàn guitare theo nhịp điệu mùi mẫn Bolero. Thằng Miễn mắt lim dim mơ màng, tay phải đưa ra trước mặt như đang cầm micro, tay trái hơi đưa ra như đang nâng nhẹ sợi dây micro vô hình đi qua đi lại như đang ở trên sân khấu chờ tiếng đàn đệm dứt câu nhạc để bắt đầu ca. Tai chàng đang chăm chú nghe tiếng đàn "tắng tăng tăng tằng tăng tằng" Trung sĩ Chính cười hề hề "Dzô"


"Tôi ở miền xa, trời quen đất lạ, nhiều đông lắm hạ năm tháng đi qua, thiếu bóng đàn bà. Người NÂNG LÍNH KHỔ viết bởi câu ca Vì TIỀN hay THIẾT THA...Xin đối diện một lần bên tôi, cho tôi yêu bằng hình hài đó không thôi. Đến với tôi, hãy đến với tôi. Đừng yêu lính....bằng lời...." Lời ca mộc mạc nhưng trong khung cảnh buồn như chấu cắn ở căn cứ hành quân làng Cùa thật sự đang gặm nhấm thấm sâu vào nỗi suy tư của những thằng lính như bọn tôi. Lời ca của Miễn đang phá tan cái yên lặng của một đêm cô đọng những tâm hồn xa nhà. Giọng Miễn ngọt ngào quanh tiếng đệm đàn guitare. Nó đang miên man "Đơn vị thường khi nằm trên đất giặc...Thèm trong hãi hùng, tiếng hát môi em, tiếng hát ngọt mềm...Ngoài kia súng nổ ổ.. ổ.. ổ.. ổ.. ổ.. ổ.." Miễn đang say sưa ngân dài chữ nổ cho giống Duy Khánh ngân bỗng có tiếng của hạ-sĩ Mai Bông hát chen vô "ĐÀO LỖ CHÔN ANH" Cả bọn phá ra cười bò lê bò càng, cười sặc sụa. Con nhà Miễn đang say sưa diễn tả bị hạ sĩ Mai Bông thọc cây gậy lãng nhách vô bánh xe nên cụt hứng.


ĐM. thằng Mai Bông! ĐM. thằng Mai Bông! hạ sĩ Miễn chửi thề.

Những cái tiếu ngạo giang hồ đó là chuỗi ngày vui sống của bọn lính tôi. Chiến trường mỗi ngày mỗi khốc liệt, thằng biệt phái về đơn vị này, đứa tình nguyện về binh chủng khác, mỗi thằng một ngả. Nhưng người lính nào dù có ở đâu, cũng vẫn tay ôm súng, chân mang giầy trận đi khắp nẻo quê hương để diệt thù. Và từng ngày, từng đêm súng vẫn nổ nên chuyện "ĐÀO LỖ CHÔN ANH" là chuyện dĩ nhiên thường tình đối với người lính. Nhưng kẻ ở miền xa Nguyễn Miễn đã bị hạ-sĩ Mai-Bông chôn tức tưởi trong đêm tối ở làng Cùa trong tiếng cười vang vang của lính thám sát Delta.

Giờ nay mỗi đứa một phương trời, sau bao nhiêu năm lưu lạc. Một đôi khi rỗi rảnh mở nhạc lên nghe, những lời ca của bản nhạc đã làm tôi chao đảo, hụt hẫng...

"Người ngỡ đã xa xăm, nhưng người vẫn quanh đây..." (8 ) Nguyễn Miễn ơi! Giờ này mi ở đâu?


--------------------------------------------------------------------------------

Chú thích: Tên của các bản nhạc chính

(1) Lính Mà Em Anh Thy
(2) Đêm Buồn Tỉnh Lẻ Tú Nhi
(3) Ai Cho Tôi Tình Yêu Trúc Phương
(4)(5) Trên 4 Vùng Chiến Thuật Trúc Phương
(6) Không nhớ tựa và tên tác giả
(7) 24 giờ phép Trúc Phương
(8 ) Tình Nhớ TCS
----------------------------

Xin mời nghe Duy Khánh trong :
Trên 4 Vùng Chiến Thuật

.

leduc_henri
Posts: 32
Joined: Mon May 22, 2006 1:17 pm
Contact:

Post by leduc_henri »

[img][img]http://i70.photobucket.com/albums/i105/ ... G_0669.jpg[/img][/img]
HÌNH ẢNH CỦA MỘT THỜI : ÔM YÊN GỐI TRỐNG DÃ CHỒN
NÀM VÙNG CÁT NÓNG NGỦ CỒN RÊU XANH
5/4/1964

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Cho anh xin số nhà
Trần Thiện Thanh
Cardin&ThuyHuong


Cho anh xin số nhà, này cô em xinh nét hiền hòa
Nầy cô em xinh áo xanh em xinh
Cho anh xin số nhà, này cô em má xinh hồng
hồng này cô em xinh màu da rám nắng
tuy xe anh chẳng đẹp đừng chê anh không bắp kịp nhiều chàng trai đang rong chơi trên đường phố

Cho anh xin số nhà, cho anh xin biết tên đường, và xin cho anh biết tên em luôn...

Anh sẽ đến thăm em dù nắng hay dù mưa
Anh sẽ dắt em đi dạo phố em chịu chưa ?
Rồi anh nói em nghe chuyện má ba ngày xưa
Bằng vô số câu ca dao tình yêu thật dễ thương...

Cho anh xin số nhà dù quanh qua hay khó tìm
Dù -đường vô thăm em có xa bao nhiêu
Cho anh biết tên đường ngoại ô hay con phố gần
Để lòng anh cũng như mùa xuân mới đến
Em ơi anh rất nghèo tiền tiêu anh không có nhiều mà tình yêu thì anh không bao giờ thiếu

Cho anh xin số nhà, xin cho anh biết tên đường, và xin cho anh biết tên em luôn ...



Cho anh xin số nhà

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »


User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Vọng Gác Đêm Sương
Nhạc sĩ: Mạnh Phát -
Ca sĩ: Thanh Tuyền


1.
Buông khói gây thưa . . .
tôi kể người nghe một chuyện tâm tình
Nửa đêm giá lạnh . . .
bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương rớt trên vai . . .
qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy . . .
một cơn gió hút khơi chuyện ngày qua

2.
Xưa lúc xa xưa . . .
tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn
Tuy rằng không gặp . . .
không hẹn bao giờ và chưa yêu thương
Phong kín tâm tư . . .
tôi gói đời trai vào mộng đăng trình
Giữa buổi trăng rằm . . .
rời xa gác ấm không hề gặp nhau

Điệp khúc :
Thuở học trò còn buồn vu vơ
Thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Hoa trắng len vào khung cửa nhỏ
Ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ
Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương
Nửa vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên gối chiếc
Thì còn nhiều thắm thiết
Và mơ ước thêm nhiều

3.
Mơ ước mai đây . . .
đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy
Lối xưa đón mời . . .
ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm trắng hoen sương . . .
tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn
Nắng ấm lên rồi . . .
cạn đêm gác súng thôi kể chuyện xưa .
/

Vọng Gác Đêm Sương

Post Reply