Tình Ca thời chinh chiến

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image


Tàu Đêm Năm Cũ

Trúc Phương

THANH THÚY



Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga
Đưa tiễn người trai lính về ngàn
Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay
Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo

Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi biết người ra đi vì đời
Trở gót bâng khuâng, em hỏi lòng đêm nay buồn không,
chuyến xe đêm lạnh không
Để người yêu vừa lòng

Đêm nay lặng nghe gió lùa qua phố vắng,
Trăng rằm về xa xăm
Trong giây phút này, em mơ ước sao nằm trọn vào tay nhau

Ngày tháng đợi chờ, em đến sân ga nơi tiễn người trai lính ngày nào
Tàu cũ năm xưa mang người tình biên khu về chưa?
Trắng đêm em chờ nghe tiếng tàu đêm tìm về

Dù xa vời vợi
Em vẫn tin anh qua bước đường tha hương còn dài
Nợ nước đôi vai, khi người tìm tương lai đời trai
Nhớ thư anh hẹn tôi, sẽ về thăm một tối

Và câu chuyện đời e ấp trong tim
Đêm ước hẹn cho nhau nụ cười
Hình bóng thương yêu
Anh để vào tâm tư còn không?
Giữ trong tim được không
Những chuyện xưa của lòng?


Đêm qua nằm mơ thấy người trai lính chiến xuôi tàu về quê hương
Vui đêm phố phường quên đi phút giây
Gió lạnh ngoài biên cương

Một đêm mùa hè em đến sân ga
Vui đón người trai lính trở về
Tàu cũ năm xưa mang về trả cho tôi người xưa
Để đêm nay ngồi đây
Viết lại tâm tình này...


Tàu Đêm Năm Cũ

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Viết Từ KBC
Mạc Phong Linh
Trang Mỹ Dung



Từ KBC giá lạnh rừng sâu
Anh gởi lời thăm về em yêu dấu
Qua bao ngày chúng mình xa nhau
Chắc em để phấn son nhạt mầu
Và buồn trông cả giấc chiêm bao.

Đừng buồn em ơi nếu hiểu được anh
Đây miền rừng xanh bụi vương áo lính
Khi quê mình khói lửa điêu linh
Nhớ em nhiều biết làm sao thôi
Đành vùi chôn thỏa lấp chữ tình.

ĐK:

Em ơi lau lệ buồn còn chinh chiến anh còn đi
Đừng giận hờn anh em nhé
Mình thương thì gọi tên nhau
Mình nhớ nhau mà không u sầu
Dặn dò em chỉ đôi câu.

Từ KBC viết gởi về em
Riêng tặng người yêu nụ hôn thương mến
Mai anh về kể chuyện nhà binh
Lính xa nhà nhớ cô nhân tình
Chuyện vui ngày cưới đôi mình... !!!



[ram]http://www.hnclvd.com/nhac/viet/TrangMy ... tTuKBC.wma [/ram]

.

Viết Từ KBC

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Trần Thiện Thanh
Tâm Sự Người Lính Trẻ
Tuấn Vũ
Video-


Từ khi anh thôi học, từ khi đôi lứa đôi đường
Từ sông ngăn núi trở ....Tạ từ không nói nên lời
Từ khi gót sông hồ ngược xuôi,
Ôi những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai
Một năm tìm vui nơi quan ải chưa về một lần,
dù chỉ một lần thôi

Tàn đêm anh chưa ngủ, lều xưa in bóng trăng gầy
Đời trai chưa biết mỏi, ngại gì giông tố trong đời
Người ơi, nếu hay rằng vì yêu
Vai áo tôi bạc màu để yên vui lối xưa.
Tình yêu vừa nhen tin đôi lứa xin hẹn một lời,
dù chỉ một lời thôi

Đầu Xuân mình yêu nhau, cuối hạ mình giã từ.
Mùa thu xuôi quân về biên khu
cho đến đông tàn chỉ nhận một lần thư.

Mong sau em anh hiểu rằng, đời lính dẫu phong trần
Nhưng yêu như yêu nhân tình và đậm đà như chúng mình.
Những đêm hẹn hò, giận hờn rồi yêu nhau hơn...

Từ khi anh thôi học, lòng thương biết mấy cho vừa
Từ khi ta cách trở, kỷ niệm chưa xóa bao giờ
Cầu xin tóc em còn màu xanh
Xin má em vẫn hồng, và môi em vẫn nồng

Đại đương tình yêu dâng cao sóng
Xin về ngập tràn lòng chúng mình chờ mong.
Tình kia vừa nhen tin đôi lứa
Xin hẹn một lời dù chỉ một lời thôi!



Video clip
Tuấn Vũ trình bày
Tâm sự Người Lính Trẻ

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Mời các bạn xem video KQVNCH



SVSQKQ Diễn Hành


Phi vụ đổ quân

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Thầm Gọi TênNhau Trên Chiến Trường
(Saigon-1971)
Phạm Duy
Lời: Ngô ĐìnhVận


Thầm gọi tên mày !
Thầm gọi tên tao !
Thầm gọi tên nó !
Những thằng tốt đen trong cuộc đời
Thằng lính non hay già rồi
Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, tên nhau...
Thầm gọi tên mày !
Thằng bạn của tao !
Mày vừa ngă xuống
Chiến trường núi cao nơi địa đầu
Thung lũng sâu nơi Hạ Lào

Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, suốt đời !
Tao gọi tên mày !
Tao gọi tên tao !
Tao gọi tên nó !

Chiến tranh ơi ! Mỗi cuộc đời nắm trong chiếc thẻ bài
Mày ơi, vợ con mày đâu, bạn bè mày đâu ?
Tao gọi tên mày !
Tao gọi tên tao !
Tao gọi tên nó !
Lũ chúng ta biết du dương, mến quê hương, biết yêu thương
Có anh em, có con tim, biết đau thương, biết cả thù oán...

Thầm gọi tên mày !
Thầm gọi tên tao !
Thầm gọi tên nó !
Giữa làn gió đêm trong rừng già
Hay dưới mưa trên vỉa hè

Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, tên nhau !
Thầm gọi tên mày !
Thằng ban của tao !
Mày vừa ngã xuống
Hỡi mày chết đi cho người đời
C̣òn sống yên trong nụ cười
Gọi tên mày !
Gọi tên tao !
Gọi tên nó !
Gọi tên nhau, suốt đời !



Anh Ngọc
Thầm Gọi TênNhau Trên Chiến Trường



------------------------------------------

Image


Một Mai Giã Từ Vũ Khí
[ 4/4 ] (Tha thiết, Thành khẩn)

Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn
Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi
Ngoài con tim héo em ơi !
Xin trả lại đây, bỏ lại đây
Thép gai giăng với lũy hào sâu
Lổ châu mai với những địa lôi
Ðã bao phen máu anh tuôn, cho còn lại đến mãi bây giờ

Trả súng đạn này, ôi sạch nợ sông núi rồi
Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao
Vui cùng ruộng nương, cùng đàn trâu
Với cây đa khóm trúc hàng cau
Với con đê có chiếc cầu tre
Ðã bao năm vắng chân anh
Nên trở thành hoang phế rong rêu

Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa
Rồi anh sẽ đón cha mẹ về
Rồi anh sẽ sang thăm nhà em
Với miếng cau, với miếng trầu, ta làm lại từ đầu

Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm
Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn
Bạn anh đó đang say ngủ yên
Xin cám ơn ! Xin cám ơn ! Người nằm xuống

Ðể có một ngày, có một ngày cho chúng mình
Ta lại gặp ta, còn vòng tay
Mở rộng thương mến bao la.
Chuông chùa làng xa, chiều lại vang
Bếp ai lên khói ấm tình thương
Bát cơm rau thắm mối tình quê
Có con trâu, có nương dâu
Thiên đường này mơ ước bao lâu.





Thái Thanh
Một Mai Giã Từ Vũ Khí

Duy Khánh
Một Mai Giã Từ Vũ Khí

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image



Phạm Duy
Lời: Nguyễn Tiến Cung
Duy Quang
Ở Rừng U Minh Ta Không Thấy Em





Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay
Ta không thấy em từ bấy lâu nay


Và mùa mưa làm rừng nước dâng đầy
Trên cao gió hát, trên cao gió hát
Mây như tóc cuốn, mây như tóc cuốn
Tràm đứng như em một dáng gầy gầy
Tràm đứng như em một dáng gầy gầy


Ta không thấy em từ lúc ta đi
Ta không thấy em từ lúc ta đi
Ta không thấy em từ lúc ta đi


Nước phèn nhuộm vàng mầu quần '' trây di ''
Đạn nổ lùng bùng, đạn nổ lùng bùng
Trong nòng súng ướt, trong nòng súng ướt
Tình đã xa rồi, thôi nhớ chi
Tình đã xa rồi, thôi nhớ chi



Mỗi con lạch là mỗi xót xa
Mỗi dòng sông là mỗi tuổi già
Thành phố đâu đây mất hình mất dạng
Cuộc chiến già nua theo với tiếng ca...








[ram]http://www.hnclvd.com/nhac/viet/ORungUM ... ThayEm.asf[/ram] Ở Rừng U Minh Ta Không Thấy Em

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Huynh đệ chi binh

Post by phu_de »

Image

Huynh đệ chi binh
Anh Bằng


Huynh đệ chi binh là gì đó anh Hai ?
Huynh đệ chi binh là là huynh đệ chi binh... a la la
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cùi bắp
Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh


Lúc sướng có nhau là huynh đệ chi binh
Lúc khó có nhau là huynh đệ chi binh
Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh... a la la la
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cà cuống
Và rồi đi lên Đại Tướng đều là huynh đệ chi binh


Lúc sống có nhau là huynh đệ chi binh
Lúc chết có nhau là huynh đệ chi binh
Sống chết có nhau là huynh đệ chi binh..a la la la
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cà cuống
Và rồi đi lên Đại Tướng đều là huynh đệ chi binh


Huynh đệ chi binh là gì đó quan Hai ?
Huynh đệ chi binh là anh em nhà lính
Ấy lính là lính lính
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ chàng Binh Hai còn nhí
Đằng đằng như ông Thượng Sĩ
Đều là huynh đệ chi binh



Lúc tiến có nhau là huynh đệ chi binh
Lúc thoái có nhau là huynh đệ chi binh
Tiến thoái có nhau là huynh đệ chi binh
Ấy lính là lính lính
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cùi bắp
Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh


Sướng khổ có nhau là huynh đệ chi binh
Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh
Sống chết có nhau là huynh đệ chi binh
Ấy lính là lính lính
Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cùi bắp
Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh
Từ chàng binh hai còn nhí
Đằng đằng như ông Thượng Sĩ
Từ người deuxième cà cuống
Và rồi đi lên Đại Tướng đều là huynh đệ chi binh






Mai Lệ Huyền& Chosen (rip từ DVD Asia52 Lê Minh Bằng)
Huynh đệ chi binh

Hợp ca
Huynh đệ chi binh

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image




Hà Thanh
Các Anh đi
Sáng tác: Văn Phụng
thơ: Hoàng Trung Thông


Các anh đi, ngày ấy đã lâu rồi
Các anh đi, đến bao giờ trở lại
Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông

Làng tôi nghèo nho nhỏ ven sông
Gió bấc lạnh lùng thổi vào mái rạ
Làng tôi nghèo gió mưa tơi tả
Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi

Các anh về, mái ấm nhà êm
Câu hát tiếng cười rộn ràng trong xóm nhỏ
Các anh về, tưng bừng trước ngõ
Lớp lớp đàn em hớn hở theo sau
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con ở rừng sâu mới về

Làng tôi nghèo xóm nhà tre
Các anh về không chê làng tôi bé nhỏ
Nhà lá đơn sơ... nhưng tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu đỗ,
Bát nước chè xanh,
Ngồi vui kể chuyện tâm tình xa xôi

Các anh đi... ngày ấy đã lâu rồi
Xóm làng tôi còn nhớ mãi
Hỡi đoàn người trai trẻ đấu tranh

Các anh đi... ngày ấy đã lâu rồi
Các anh đi... đến bao giờ trở lại !
Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông...

Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông...
Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông




Hà Thanh
Các Anh đi

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Image

Lá Thư Chưa Viết
Nguyễn Khắp Nơi - Nguyen Everywhere.

--------------------------------------------------------------------------------

Nhân xem cuốn DVD số 58 của Trung Tâm Asia với chủ đề: "Lá thư từ chiến trường" tôi đã rất bồi hồi xúc động khi nghe đọc lại những lá thơ mà người lính ở tiền tuyến viết vội vã về cho người yêu hay cho cha mẹ, và những lá thơ do các người em hậu phương gởi cho người tình nơi tiền tuyến. Dù sao, đó cũng là những lá thư đã được viết. Những người anh trai tiền tuyến đó đã rất là hạnh phúc khi đã có được những thì giờ quý báu để viết thư cho người em gái hậu phương. Người em gái ở hậu phương cũng đã rất may mắn khi đã chờ đợi và đã nhận được bức thư của người yêu gởi về. Còn những lá thư mà người lính chiến rất muốn viết cho người em gái hậu phương, nhưng chưa viết được, thì sao?

Còn những người em gái hậu phương, đã chờ đợi lá thư hồi âm ngày này qua ngày nọ, để rồi không bao giờ nhận được thư của người yêu từ tiền tuyến gởi về thì sao? Có những lá thư loại này hay không?

Có đấy, bạn ạ!

Những lá thư loại này, sẽ không bao giờ được Trung Tâm Asia đề cập tới.

Những lá thư loại này cũng sẽ không bao giờ được bất cứ ai nhắc tới.

Lý do sẽ rất dễ hiểu: Người Viết chưa viết thì làm sao có thư mà nói tới?

Người nhận không bao giờ nhận được hồi âm, thì lấy đâu ra thư mà đọc, mà kể lể?

Có những người anh trai tiền tuyến, muốn gởi thư về cho người yêu ở hậu phương lắm, nhưng, trời không chiều lòng người, dù đó là một anh lính chiến ở miền xa, rất thương nhớ người yêu.

Những người chiến binh chưa kịp viết thư về cho người yêu đó, không phải vì anh ta không muốn viết, cũng không phải vì anh ta không còn yêu thương người em gái hậu phương nữa. Thư của người yêu anh ta vừa mới nhận được, còn để ở trong túi áo, chỉ mới mở ra thôi, chứ chưa kịp đọc hết. Cũng có thể anh đã đọc thư xong rồi và đang sửa soạn viết thư cho người yêu.

Nhưng anh ta chưa kịp nghĩ về nội dung bức thư sẽ viết, chưa kịp có thì giờ để viết, thì anh đã... tử trận rồi!

Những người em gái ở hậu phương, từ ngày xa người yêu, đã ngày ngày chờ đợi hồi âm. Những cô gái này đã sửa soạn sẵn nhưng giòng chữ nhớ thương, đã sửa soạn sẵn những tờ giấy viết thơ mầu xanh yêu thương, phong bì mầu tím con tim. Cuối cùng là những con tem bưu chính, cũng đã được mua sẵn. Nhưng, những lá thư này chưa được dùng tới, chưa được viết, vì còn chờ tin người anh trai tiền tuyến. Người em gái hậu phương ngày ngày mong đợi thư hồi âm từ tiền tuyến. Cô nhận được thư là sẽ viết ngay thơ trả lời.

Nhưng thư hồi âm từ tiền tuyến không bao giờ tới tay cô. Ngược lại, chỉ có một bức điện thơ gởi tới:

"Rất lấy làm đau đớn báo tin buồn:
Cố Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Lân đã hy sinh vì Tổ Quốc..."

Nguyễn Ngọc Lân tốt nghiệp khóa mấy Thủ Đức? Tôi không biết. Vì khi còn đi học, anh không học cùng trường với tôi. Khi vào Thủ Đức, anh cũng không học cùng khóa với tôi. Khi nhận đơn vị, anh về Vùng 3, còn tôi thì bay tuốt lên tới vùng Pleiku gió núi mưa mùa mà làm bạn với những con vắt trong những khu rừng cây ngút ngàn. Tôi được biết tới Lân là nhờ đọc "Tập San Biệt Động Quân" số 3, do Tổng Hội Biệt Động Quân (trụ sở đặt tại Hoa Kỳ) xuất bản.

ImageImage

Sau khi học xong khóa Trợ Y, Chuẩn Úy Nguyễn Ngọc Lân đã tự lựa chọn binh chủng Biệt Động Quân để để phục vụ và được phân phối tới Tiểu Đoàn 31 Biệt Động Quân, đang tham chiến tại Phước Long.

Ngày lên đường đáo nhậm đơn vị, bạn bè cùng lớp và người bạn gái tên Vân đã ra đưa tiễn anh tại phi trường. Yêu thương Lân, Vân đã gởi hết tâm sự đầy vơi của mình vào trong một bức thư, nhét vội vào túi áo Lân khi anh vẫy tay từ giã mọi người, dặn anh khi tới đơn vị mới hãy đọc thư của nàng. Tới Phước Long, nơi chiến trận đang diễn ra thật tàn khốc, ngay lập tức, Lân đã cùng đồng đội trong đơn vị tham dự những cuộc hành quân gay go cam khổ, lửa đạn tơi bời.

Chiến trường quá khốc liệt, người lính Biệt Động hết giữ vai trò phòng thủ, lại đổi qua tấn công. Tấn công rồi lại bị dội ngược lại chiến hào ngồi chịu đựng pháo kích. Chỉnh đốn hàng ngũ rồi lại tấn công đuổi địch... Người lính Biệt Động phòng thủ ở đâu? Tấn công ở bất cứ chỗ nào? Không cần biết! Nếu họ bị thương, người trợ y phải lên tới nơi mà băng bó cho họ, để họ có thể phục hồi sức khoẻ mà tiếp tục chiến đấu. Nếu người lính bị thương nặng, trợ y phải kéo họ về nơi an toàn để nghỉ ngơi hoặc chờ đưa về hậu cứ.

Một đêm chiến trận, Lân và anh em trong toán trợ y đã phải bò lên tận tuyến đầu để cứu những người đồng đội bị thương nặng. Trong khi hăng say với nhiệm vụ, Lân đã hứng một viên đạn trúng ngay sau ót và trở thành người được cứu thương. Đồng đội đã cố gắng kéo anh về hậu tuyến.

Nhưng thương ôi! Anh đã chết ngay từ lúc bị bắn rồi.

Những người bạn còn lại chỉ biết thở dài và làm một công việc cuối cùng là lấy cái pông sô anh đang đeo bên mình mà phủ kín lấy thân xác anh, chờ trực thăng tới chuyển về hậu cứ.

Tại nhà xác Quân y viện, Mai Châu, một đồng đội, nghe tin có một sĩ quan trợ y chết tại chiến trường, đã tự đến nhìn xác người chiến hữu cũng là đồng nghiệp một lần cuối. Nhân đó, anh tìm kiếm giấy tờ tùy thân và vật dụng cá nhân của Lân để gởi trả lại gia đình. Mai Châu tình cờ tìm thấy một lá thơ Lân còn để trong túi áo, anh vội vàng bóc ra đọc, hy vọng tìm được địa chỉ của người gởi thư. Lá thư dính đầy máu, thật là khó đọc. Người gởi là Vân, người yêu của Lân. Nhìn ngày tháng trong thư, Mai Châu bàng hoàng xúc động: Lá thư mới viết cách đây có mấy ngày.

Trong thư, Vân đã cầu chúc cho Lân ra tới đơn vị được bình yên. Tới nơi, hãy viết thư về ngay, để Vân được an tâm. Vân cũng biết rằng, cuộc sống quân ngũ sẽ rất gian lao vất vả, và thật là nguy hiểm, nên đã nhắc với Lân phải luôn luôn cẩn thận, giữ gìn sức khỏe, nhất là mạng sống của mình, vì mạng sống này không những chỉ của Lân, nó còn là của Vân nữa. Xa Lân, Vân đã cảm thấy thương anh nhiều hơn, và sẽ chờ đợi thư anh gởi về cho vơi niềm thương nhớ. Vân cũng đã nhắc lại cho anh những kỷ niệm thời ấu thơ, hai đứa đã quen nhau suốt muời bốn năm trường, chưa bao giờ phải xa cách nhau lâu. Hồi ở quân trường, tuy xa nhau nhưng Vân vẫn có thế gặp lại Lân trong những giờ thăm viếng. Dịp đi về đơn vị này, lần đầu tiên Lân phải đi xa mà Vân không biết chừng nào Lân mới được gặp lại, nên nỗi nhớ nhung càng gia tăng. Vân cũng hứa chắc với Lân rằng, dù chưa biết ngày nào Lân trở về, nhưng dù đó là ngày rất gần hay rất xa, Vân sẽ vui lòng chờ đợi. Khi anh trở về, Vân sẽ là người đầu tiên ra mừng đón anh. Cuối thơ, Vân hứa sẽ thương anh trọn đời.

Mai Châu đã cố gắng lục soát hết mọi túi trong bộ quân phục nát bấy tìm thư trả lời của Lân để gởi cho Vân, nhưng không có lá thơ trả lời nào cả.

Mặc dù thư đã bóc, nhưng chưa chắc là người tử sĩ này đã đọc hết được bức thư, vì từ ngày thư viết cho tới khi xác được mang về, tiểu đoàn hành quân đụng trận liên miên. Thì giờ đọc thư còn hạn hẹp hoặc không có, nói chi tới chuyện viết thư trả lời.

Đọc phong bì tới lui nhiều lần, Mai Châu mới viết ra được địa chỉ của Vân, anh đã tự mình ra bưu điện gởi một bức điện tín về cho Vân, và cho gia đình Lân, báo tin Lân đã tử trận. Những vật dụng cá nhân khác sẽ được gởi về cho gia đình Lân theo địa chỉ trong hồ sơ quân bạ.

Thương cảm cho đời người lính Biệt Động quá ngắn ngủi, thương cảm cho người con gái hậu phương mòn mỏi chờ thư người yêu mà thư không bao giờ đến, Mai Châu đã sáng tác ra một bài thơ để đời, đặt tên là "Tiễn Một Người Đi" mà tôi xin được sao lại sau đây:


Tôi tiễn đưa anh
Người lính chiến Biệt Động Quân
Lên đường đáo nhậm đơn vị
Miền đất đỏ khô cằn, sỏi đá
Đất Bình Long!
Trời Sài Gòn
Mưa thu rơi nhiều lắm
Thấm ướt áo anh, màu áo hoa rừng người lính chiến
Ướt áo tôi, màu áo trắng sinh viên
Tôi và anh
Học chung trường từ thuở nhỏ
Quê nhà mình cùng chung một giòng sông
Màu phù sa đất đỏ
Giòng sữa Mẹ Cửu Long
Nuôi mình lớn lên trong tình thương Đất Mẹ.
Trời mưa lạnh,
Cơn mưa rào của cảnh biệt ly
Đôi mắt anh thật buồn, sâu thăm thẳm
"Mày đừng buồn nhớ viết thư thăm Vân!"
Người yêu anh đó, người yêu anh bé nhỏ
Hứa thương anh trọn đời ....
Phi cơ cất cánh, hai đứa vẫy tay
Mắt tôi cay, vì mưa rơi vào mắt
Má tôi ướt, vì gió lạnh mùa thu
Anh đi nhé vì giòng sông của Mẹ
Bảo vệ quê hương khỏi giặc thù.

Hai tuần lễ sau,
Một điện thơ từ Tiểu Đoàn 31
Rất lấy làm đau đớn báo tin buồn
Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Lân đã hy sinh vì Tổ Quốc!!
Nước mắt tôi nhạt nhòa...
Anh nằm đây, gương mặt thật hiền hòa
Như đang ngủ
Phải, anh đã chìm vào một giấc ngủ thiên thu
Viên đạn sau đầu, đã đưa tên anh vào lịch sử
Vân bật khóc, phải đây là sự thật?
Tay run run, nàng nhẹ vuốt mắt anh.
Đọc thơ anh nhiều lần ngày hôm trước
Vừa gởi về anh một lá thư xanh

Nhưng bây giờ âm dương chia đôi ngả
Anh đang nằm đo, nước mắt em rơi
Anh cứ ngủ, em ru anh an giấc
Em đã hứa sẽ thương anh trọn đời

Người yêu anh bé nhỏ, sẽ yêu anh trọn đời ...

Vân và tôi đưa anh trở về lòng đất Mẹ
Đất Sóc Trăng nhuộm đỏ,
Từ giòng máu anh, hay tự đất phù sa??
Mẹ anh già, đôi mắt khóc mù lòa
Tóc mẹ bạc thêm từ tin anh chết
Lá vàng còn đó, lá xanh rụng rồi!

Lá vàng ngồi khóc lá xanh
Con ơi sao nỡ, sao đành bỏ đi
Mẹ cha có tội tình chi
Cho con chết trước, thay vì mẹ cha
Cha con với mẹ đã già
Sao con lại để cả nhà chịu tang
Lá xanh rụng trước lá vàng
Nước sông chảy ngược bao hàng lệ tuôn
Bây giờ con đã về nguồn
Thôi con an nghỉ, quê hương an bình
Chiến chinh, chinh chiến điêu linh
Thương anh lính chiến hy sinh cuộc đời
Đọc kinh lạy Đức Chúa Trời
Xin thương phù giúp những người chiến binh.

Mai Châu (MGM)

"Chiến chinh, chinh chiến điêu linh,
Thương anh lính chiến hy sinh cuộc đời,
Đọc kinh lạy Đức Chúa Trời,
Xin thương phù giúp những người Chiến Binh"

Bài thơ được phổ biến trong Tiểu Đoàn, rồi Liên Đoàn, rồi ra dân chúng, trở thành nổi tiếng, không kém gì bài thơ "Đồi Tím Hoa Sim" của Hữu Loan ngày xưa.
Image

Sau một thời gian sửa soạn, với sự phụ giúp của một số bạn bè thân thiết, Mai Châu đã lấy bài thơ phổ vào nhạc, tạo nên ca khúc "Một người đi"

Bài hát thật hay, thật cảm động, đã được hãng dĩa "Việt Nam" thâu vào dĩa nhựa với tiếng hát của ca sĩ Hoàng Oanh và ban nhạc của nhạc sĩ Văn Phụng.

Tôi, cũng giống như bạn, mặc dù cũng đã biết bản nhạc "Một Người Đi" và đã từng hát theo nhiều lần, nhưng tôi chưa bao giờ được biết lịch sử của bản nhạc. Mãi đến khi nhìn thấy trang nhạc với giòng chữ: "Thương tặng Cố Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Lân, SQ Trợ Y, Tiểu Đoàn 31 Biệt Động Quân, tôi mới biết, bài hát này là do Mai Châu soạn, kể lại chuyện tình của Thiếu Úy Lân.

Tôi đã rất tiếc là bài hát "Một Người Đi" đã không được đưa vào chương trình "Lá Thư Viết Từ Chiến Trường" của Asia. Như đã nói ở trên, thư chưa viết, lấy đâu ra thư mà nói tới?

Có thể Mai Châu không phải là nhạc sĩ nhà nghề và chỉ sáng tác duy nhất có một bản nhạc này thôi (chỉ để đặc biệt nhớ tới một người bạn), nên ít người biết tới.

Cũng có thể bản nhạc này chỉ nói về chuyện tình riêng tư của một cặp trai tiền tuyến gái hậu phương, nên cũng không ai để ý tới.

Nói vậy cũng không đúng, vì bài thơ "Đồi Tím Hoa Sim" cũng chỉ kể lại cuộc tình đôi lứa đó thôi.

Thôi thì, tôi kể ra đây cho quý bạn cùng biết , cùng hát vậy! Hát để mà nhớ lại những người lính như Nguyễn Ngọc Lân, đã hy sinh vì Tổ Quốc, vì Tự Do, cho VNCH, cho chúng ta.

Khi nào có thì giờ, hãy tới bất cứ một đài tưởng niệm chiến sĩ VNCH nào đó mà bạn có thể đến được, thắp cho những chiến sĩ này một nén nhang, bạn nhé!

Hiện tại, ở bất cứ xứ nào, hễ có người Việt Tỵ Nạn, hễ có các quân nhân của QLVNCH cư ngụ, đều có những Tượng Đài Chiến Sĩ được dựng lên, để ghi nhớ công ơn của những chiến sĩ VNCH đã hy sinh vì Tổ Quốc. Tại xứ Úc, khắp các tiểu bang, từ New South Wales (Sydney), Western Australia (Perth), Victoria (Melbourne) tới South Australia (Adelaide), đều đã xây tượng đài chiến sĩ rất trang trọng và uy nghiêm.

Image
---------------------------------




Một Người Đi
Nhạc và lời: Mai Châu
Dạ Lan giới thiệu
Hoàng Oanh trình bày


Tôi tiễn anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều lắm
Mưa thấm ướt vai gầy, mưa giá buốt con tim
Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu
Thôi đừng buồn anh nhé tiếng còi đã ngân dài
Chinh nhân ơi, xin anh chớ buồn
Chinh nhân ơi, xin anh chớ buồn
Người yêu anh còn đó
người yêu anh bé nhỏ
hứa yêu anh trọn đời
Thức trắng đêm qua hai đứa chúng mình
chưa vơi hết tâm tư
Ta kể nhau nghe những vui buồn ấu thơ
Đếm lá thu rơi
mười bốn thu tàn, tôi đã biết tên anh
Nay cách xa rồi, anh khoác chinh y
tôi còn ở lại, đưa tiễn một người đi
Tôi đứng trông theo đoàn tàu đi xa xa thành phố
Tôi thấy dáng anh buồn đôi mắt nhớ xa xăm
vì ngàn yêu thương, anh xếp bút mực xanh
băng mình vào sương gió, sống trọn kiếp trai hùng
Chinh nhân ơi, khi anh trở về
Chinh nhân ơi, khi anh trở về
Người yêu ra mừng đón
người yêu anh bé nhỏ sẽ yêu anh trọn đời.

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

Trăng Tàn Trên Hè Phố
(Nhạc và lời: Phạm Thế Mỹ)
Dạ Lan giới thiệu
Hoàng Oanh trình bày


Tôi lại gặp anh người trai nơi chiến tuyến
Súng trên vai bước lê qua đường phố
Tôi lại gặp anh giờ đây nơi quán nhỏ
Tuổi ba mươi mà ngỡ như trẻ thơ
Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường
Nhớ gì từ ngày anh vui lên đường
Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm
Màu xanh áo người thương
Nắng chiều đẹp quê hương
Hay nhạc buồn đêm sương

Tôi lại gặp anh trời đêm nay sáng quá
Ánh trăng như hé cười sau ngàn lá
Tôi lại gặp anh đường khuya vui bước nhỏ
Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua
Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở
Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ
Ánh đèn vàng ngoài ô vẫn còn đó
Bạn anh vẫn còn đây
Sống cuộc đời hôm nay
Với bọn mình đêm nay

Anh sống đời trai giữa núi đồi
Tôi viết bài ca xây đời mới
Bờ tre quê hương
Tay súng anh gìn giữ
Tôi hát vang giữa đời để người vui

Thôi mình chia tay cầu mong anh chiến thắng
Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố
Thôi mình chia tay rồi mai đây có về
Quà cho tôi anh nhớ ghi bài thơ
Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ
Nỗi buồn vui biệt ly chưa xóa mờ
Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó
Đừng lưu luyến gì đây
Thôi bọn mình chia tay
Thôi bọn mình chia tay



-----------------------------
Nhạc sĩ Phạm thế Mỹ vừa qua đời tại Việt Nam, hưởng thọ 79 tuổi.

Image

Post Reply