Posted: Sat Oct 13, 2007 10:30 pm
Gửi Súng Cho Tao
Tao cụt một chân , một tay
Nhưng còn một tay viết thư giùm cho thằng mù hai mắt
Nghe nói ở Xứ người chúng mày “ cày “ như trâu
Nhưng không quên đồng đội
chia đô la cho chúng tao như chia máu ngày nào
Tao cũng sót cho mấy thằng bạn : phế binh Việt Cộng !
Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau
Bởi đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu …..
Có điều tao không thể hiểu
Bao nhiêu năm qua chúng mày cứ mải dặn dò
Thế giới văn minh , đừng làm gì bạo động
Liệu chúng mày có thể hòa hợp được không
Với lũ kên kên hổ báo ?
Những con thú cực kỳ giầu có
Mang “thẻ đỏ ,tim đen
Nợ Nga , sợ Tầu ,lạy Mỹ
Với quan thầy cung cúc tân tụng
Quay về đàn áp dân đen
Chúng đóng đinh Jesus lần nữa
Bịt miệng Cha , trói Phật , nhốt Sư , quản lý Chùa
Chúng tao lết lê trên thành phố cáo Hồ
Nên biết rõ từng tên đại ác
Trên bàn tiệc máu xương dân tộc
Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu
Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh !
Chúng tao sẽ tỉa từng thằng
Đất nước cần nhiều “quốc táng “
Bớt được mạng thằng Cộng sản nào
Thì địa ngục Xã hội chủ nghĩa này còn có chút sáng láng hơn
Hãy gửi tiền cho những nhà Tu
Để họ mở cửa nhà Tù
Còn chúng tao là Chiến sĩ
Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí
Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò
Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt
Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương văn Minh
Nguyễn Cung Thương
(Sàigon - Việt nam)
Nỗi lòng cùng anh Cung Thương
Nỗi lòng u uất trời quê mẹ
Anh phế binh Cung Thương nghẹn ngào
Nhỏ từng giọt máu trôi nhè nhẹ
Tràn cả Tây Âu sóng gió gào
Lời anh xin súng trừ gian ác
Trừ kẻ độc tài bán núi sông
Lòng tôi đứt đoạn, hồn tan nát
Vuốt nợ điêu linh gạt lệ hồng
Mấy chục năm qua nơi đất lạ
Tôi không súng ! Chỉ nấu tim son
Không trở cờ thay lòng đổi dạ
Luôn hướng về bờ cõi nước non
Nay anh xin gửi về súng đạn
Biết gửi gì hơn giọt máu đào
Để anh thêm sức lê đôi nạng
Chờ ngày trở lại vứt cờ sao !
Vivi
(Cảm xúc qua bài thơ Gửi súng
cho tao của thương phế binh VNCH
Nguyễn Cung Thương từ Việt Nam)