Quán Hẹn Hò

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Tình Khúc Tháng Sáu


Tháng sáu về lặng lẽ ngang góc phố
Chiều Paris trời chợt nắng chợt mưa
Gót lang thang qua Xóm Học ngày xưa
Trên lối cũ nhạc vỹ cầm ai dạo khúc

Đường đại lộ chuông còi xe vọng thúc
Đồi Montmartre trầm kinh nguyện lê thê
Hò hẹn tình nhân bên quán vĩa hè
Dạo sông Seine đôi từng đôi sánh bước

Vẫn hàng ghế đá công viên thuở trước
Vườn Lục Xâm xanh màu lá thướt tha
Gió lay phím lắng âm ba mượt mà
Bản tình ca tiết tấu buồn ray rứt

Chùng những nốt đau hồn nghe thổn thức
Romance hạ buốt lạnh khúc tương tư
Mắt lệ rưng rưng nhớ mấy cho vừa
Cung mi thứ chơi vơi sầu khắc khoải

Pont des Arts những chuyện tình huyền thoại
Vẫn còn đó chiếc ổ khóa tình yêu
Tên chúng mình lấp lánh trong nắng chiều
Paris mặn nồng thơm hương kỷ niệm

Mưa vội vã…mùi cà phê đắng lịm
Saint Germain dạo bước mình bên nhau
Say đắm vòng tay, nụ hôn ngọt ngào
N và em… giai điệu tình tháng sáu…



PTMC

Tiểu Vũ Vi


Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Tình Khúc Tháng Sáu

Nhạc: Ngô Thuỵ Miên
Trình Bày: Xuân Phú



Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan
Gót bước buồn lây trong gió chiều mưa bay
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê

Anh muốn cùng mây giăng kín đường về
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng
Mình yêu nhau, mình yêu nhau
Dù trời mưa bay, mưa baỵ..

Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay
Cùng mây trôi tan biến vào môi em
Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới
Và mưa bay tháng sáu đẹp không em?

Anh muốn cùng em, yêu mãi nụ cười
Dựa vai nhau, dựa vai nhau
Như những ngày xưa ấy
Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài người
Trời thôi mưa, trời thôi mưa
Mình xa nhau, xa nhau

Tháng sáu trời mưa, mưa ướt mềm môi em
Mình yêu nhau, xin biết mình yêu nhau
Nước mắt thật cay, cay với tình yêu ấy
Và mưa bay, tháng sáu buồn không anh?

Image

User avatar
MatVit
Posts: 834
Joined: Fri Sep 02, 2011 9:18 pm

Post by MatVit »

Image

MƯA QUA THI CA VIỆT NAM
Dương Viết Điền


“Đường về đêm nay vắng tanh
Dạt dào hạt mưa rớt nhanh
Lạnh lùng mưa xuyên áo tơi
Mưa chẳng yêu kiếp sống mong manh
Lầy lội qua muôn lối quanh
Gập ghềnh đường đi tối tăm
Nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi…”


Trên đây là những lời ca thật ủ dột âm u, những màu sắc buồn bã của đêm mưa ướt át lạnh lùng trong bản nhạc “Kiếp nghèo” của nhạc sĩ Lam Phương. Vâng, nhạc sĩ Lam Phương đã đem “Mưa” vào âm nhạc Việt Nam.
Những giọt mưa thánh thót rơi trong đêm khuya thanh vắng đã được nhạc sĩ tạo thành một giai điệu tuyệt vời nghe thật lâm ly não nùng.
Còn các nhà thơ thì sao? Họ có đem những giọt mưa ấy vào thi ca hay không? Nói đến mưa trong dòng thơ Việt, ta thấy nhiều nhà thơ đã sáng tác rất nhiều tác phẩm bất hủ khi nói về mưa bay trong đời.
Nói đến trời mưa là nói đến cảnh vật u buồn, ủ dột. Đường sá lầy lội ướt át triền miên. Mùa mưa là mùa của buồn bã âm u, mùa của hoang vắng lạnh ùng. Nhiều lúc nhìn mưa rơi ta thấy lòng buồn vời vợi. Buồn vì cảnh vật sao mà tiêu điều xơ xác, buồn vì đêm khuya nghe những giọt mưa thánh thót như nức nở bên thềm.

Ta hãy nghe bà Huyện Thanh Quan tả cảnh mưa rơi chiều thu qua những dòng thơ thật xơ xác tiêu điều:

“Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ
Xanh om cổ thụ tròn xoe tán
Trắng xoá tràng giang phẳng lặng tờ”.


Thật vậy, cứ mỗi lần mưa rơi bao giờ ta cũng thấy cảnh vật thật tiêu sơ hiu quạnh. Cây cối như rũ rượi bơ phờ đứng dầm trong mưa qua những tháng ngày rét mướt. Nhất là cảnh bến đò ngày mưa ở miền quê hoang vắng mà thi sĩ Anh Thơ đã dệt nên những dòng thơ tứ tuyệt sau đây, làm cho ta thấy cảnh vật sao mà ủ rũ tiêu điều:

“Tre rũ rượi ven bờ chen ướt át
Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa
Và dầm mưa dòng sông trôi rào rạt
Mặc con thuyền cắm lại đậu trơ trơ”.

(Bức Tranh Quê)

Cũng thế nhưng thi sĩ Trần Tế Xương lại tả cảnh trời mưa giữa đêm xuân, nhưng không phải với cây cối ủ rũ bơ phờ mà “Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”:

“Thánh thót mưa xuân ướt mái nhà
Gió đông gọi khách nhớ người xa
Bể trần lai láng, chiều lên xuống
Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”.


Tuy nhiên cho dù “Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”, nhưng một khi trời đã mưa thì không sao tránh khỏi sự buồn bã được. Từ cổ chí kim, từ đông sang tây, chưa bao giờ ta nghe nói đến cảnh trời mưa nào mà vui cả.
Đã nói đến mưa là nói đến buồn thảm, tiêu điều. Nhất là đối với những người đang yêu mà lại xa nhau, thì trời mưa là sự ngăn cách, chia ly. Chính trời mưa đã làm cho những người đang yêu nhau cảm thấy buồn vời vợi vì phải xa cách nhau, để rồi nhìn mây trời bay về nơi vô định mà lòng nhung nhớ triền miên. Nhất là lúc đêm khuya thanh vắng nghe tiếng mưa rơi thánh thót ngoài hiên, rồi nằm thao thức nhớ người yêu. Lắm lúc chàng ngồi đếm từng ngày để xem trời mưa kéo dài bao lâu rồi mà không chịu tạnh để chàng gặp lại người yêu cho bỏ những đêm dài trằn trọc vì nhung nhớ. Nhà thơ Nguyễn Bính đã diễn tả những ý nghĩa trên qua những dòng thơ lục bát sau đây thật nhẹ nhàng:

“Tầm tầm giời cứ đổ mưa
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm
Cô đơn buồn lại thêm buồn
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi”.


Nhưng đau đớn thay! Biết bao đêm không ngủ vì tưởng nhớ người yêu rồi “Mùa thương tay đợi mắt chờ” đến héo mòn cả con tim. Nhưng khi trời quang mây tạnh, chàng vẫn không thấy nàng sang chơi nữa, nên chàng đã nức nở lệ sầu giữa dòng đời hiu quạnh vì vẫn còn đơn thương độc mã, một bóng một hình:

“Hôm nay mưa đã tạnh rồi
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng
Nhớ con bướm trắng lạ lùng
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng”.

(Nguyễn Bính)

Vì không gặp được nàng nên chàng lại nhớ, nhớ mãi nhớ hoài, nhớ thương rồi thương nhớ. Trời càng mưa chàng càng nhớ nhiều. Nhất là lúc trời mưa lại bay về trên xứ Huế, khiến cho cảnh vật sao mà buồn da diết:

“Trời mưa xứ Huế sao buồn quá
Cứ kéo dài ra đến mấy ngày
Nhớ ai, ai nhớ mà thương nhớ

… ….”
(Nguyễn Bính)

Không phải chỉ có nhà thơ Nguyễn Bính mới nhớ người yêu khi trời mưa mà bất cứ ai khi có người yêu cũng đều nhớ nhung chất ngất, nhất là khi người yêu đó đã là đấng phu quân của mình rồi. Ta hãy nghe nhà thơ Vi Anh bày tỏ nỗi niềm nhung nhớ của mình đối với chồng qua bài “Mưa tím hòang hôn” với những dòng thơ ngũ ngôn thật dễ thương và nhẹ nhàng:

“Mưa chiều bên sông vắng
Nhớ anh buồn bâng khuâng
Ngón tay em thầm lặng
Đưa tình vào mênh mông

Sợi tóc dài thương nhớ
Bềnh bồng trôi trong mưa
Cơn mưa chiều vội vã
Ướt đẫm chiều hoang liêu

Mưa hoàng hôn tím ngắt
Tím tà áo mây bay
Tím khung trời ước hẹn
Tím lòng em nhớ anh”.

(Vi Anh)

Tuy nhiên, có nhiều người bất chấp cả trời mưa vẫn cố gắng tìm cách gặp người yêu vì đã lỡ hẹn hò từ trước. Chàng đi đến quán nhỏ bên đường nơi hè xưa phố cũ, quyết chí ngồi đợi chờ rồi quay mặt ra công trường nhìn mưa rơi lá đổ mà lòng buồn vời vợi, vì vẫn chưa thấy bóng dáng người yêu xuất hiện ở công trường:

“Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút giờ”.

(Cung Trầm Tưởng)

Đã thế, nhiều người lại thích đi trong mưa để tiễn người yêu về nhà sau giờ tan học. Hình ảnh chàng dắt tay người yêu đang còn tuổi học trò đi dưới mưa khi lá vàng rơi phủ ngập cả đại lộ hôn hoàng là hình ảnh đẹp tuyệt vời của những mối tình lãng mạn nhất trong thi ca Việt Nam. Sau khi tiễn đưa nàng về nhà, chàng bắt đầu nhớ nhung buồn bã để rồi phố xá cũng buồn theo dưới cơn mưa tầm tã ở phố đông:

“Đã một lần hình như xa xưa
Ta đưa em về dưới phố trời mưa
Cơn mưa tầm cuối giờ tan học
Rồi nhớ thương nhau mấy chẳng vừa
Đã một lần trời mưa phố đông
Ta nghe như ướt cả trong lòng
Đưa em con phố buồn như nước
Một kẻ đi rồi ta nhớ trông”.

(Song Nhị)

Ngược lại, có nhiều người hẹn mà lại không đến, để người yêu mỏi mắt chờ trông. Chiều thứ bảy trời mưa bay bay, nàng ngồi một mình trong phòng vắng, tay đợi mắt chờ mà lòng buồn vời vợi. Nàng ước mơ được chàng đến thăm rồi trao cho nàng những nụ hôn say đắm. Nhưng chàng vẫn không đến, chàng đã lỗi hẹn. Đúng là “hẹn mà không đến, sao đày đoạ nhau. Ôi, chiều thứ bảy âu sầu!”:

“Chiều nay thứ bảy trời mưa
Sao anh không đến hẹn hò với em
Trời mưa ướt cả môi mềm
Sao anh không đến hôn em nghẹn ngào?
Cho em tìm ánh trăng sao
Đọng trong đáy mắt anh ngào ngạt hương”

“Trời mưa một bóng em gầy
Hẹn mà không đến, sao đày đọa nhau?
Ôi! Chiều thứ bảy âu sầu!!!”

(Hoàng Ngọc Thuý)

Nhưng nếu chàng không có người yêu thì mỗi lúc mưa bay về trong đời, chàng cũng cảm thấy lòng buồn man mác và “nghe trời nằng nặng, ta nghe buồn buồn”, để rồi nằm nghe mưa “rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…, trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ”. Nhà thơ Huy Cận với bài “Buồn đêm mưa” đã cho ta thấy rõ điều đó qua mấy dòng thơ lục bát đầy tiếng mưa rơi:

“Đêm mưa làm nhớ không gian
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi…
Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…
Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ…
Tương tư hướng lạc, phương mờ…
Trở nghiêng gối mộng, hững hờ nằm nghe
Gió về lòng rộng không che
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư…”


Và điều chắc chắn khi thấy mưa rơi, ai ai cũng cảm thấy lòng buồn da diết, nhất là lúc “mưa mịt mờ ngọn cây, mưa xô rừng núi ngã”. Ta hãy nghe nhà thơ Huệ Thu nói về nỗi buồn xa vắng khi thấy trời mưa mãi mưa hoài:

“Ô hay trời lạ quá
Mưa hoài mấy bữa nay
Mưa buồn không thể tả
Mưa chảy dài ngọn lá
Mưa mịt mờ ngọn cây
Mưa xô rừng núi ngã
Mưa gió đùa tóc bay”.

(Huệ Thu)


Nói chung, bất cứ người nào khi thấy cảnh mưa rơi, dù là gió mưa bão bùng hay mưa bụi bay bay giữa phố phường cũng cảm thấy buồn man mác.
Có thể buồn vì quang cảnh tiêu điều xơ xác, ướt át lạnh lùng. Buồn vì nhung nhớ người yêu đôi bờ ngăn cách. Buồn vì đang giang hồ phiêu bạt ở đất khách quê người nên nhớ quê nhà, khi thấy cảnh trời chiều mưa rơi tầm tã vì tình hoài hương luôn luôn tiềm tàng mãi trong lòng người lữ khách.
Nhiều nhà thơ khi thấy mưa rơi rả rích lòng mình bỗng nhiên buồn diệu vợi. Mặc dầu ngoài trời mưa rơi như thác đổ, nhưng trong lòng vẫn khô cằn không có một giọt nước như bị hạn hán nhiều năm, bởi tâm hồn buồn bã triền miên vì những nỗi uẩn khúc u sầu cứ hiện về trong tâm khảm. Những nỗi uẩn khúc u sầu đó là tình hoài hương, là những ước mơ được trở về quê mẹ. Nhưng vì nghịch cảnh của cuộc đời nên những mơ ước đó vẫn chưa thực hiện được, đành phải tạm thời tha phương cầu thực thêm một thời gian nữa. Và ngày về cũng “chỉ độ đào bông”. Qua bài mưa rơi chốn cũ sau đây, nhà thơ Duy Lam đã cho ta thấy những u uẩn đó vẫn tiềm tàng mãi trong lòng để rồi “ngồi buồn đếm cả mênh mông của đời”:

“Trời mưa rả rích trời mưa
Lòng ta nức nở gió đùa hắt hiu
Mưa giăng mắc đón buổi chiều
Lòng ta hạn hán bao nhiêu năm ròng
Xếp chồng u uẩn trong lòng
Ngồi buồn đếm cả mênh mông của đời
Tha phương cầu thực mọi nơi
Trở về chốn cũ tơi bời gió mưa”.

(Duy Lam)

Nhắc đến quê hương tất cả mọi người ở đất khách ai cũng cảm thấy lòng buồn da diết.
Buồn vì xa quê nhà biền biệt không biết được ngày về thăm quê cũ, buồn vì nhớ lũy tre xanh bao bọc quanh làng, buồn vì nhớ những cánh đồng lúa bát nghát như những sóng lụa trôi trên lúa ở khắp miền thôn dã.
Đã thế nhìn mưa rơi, lòng người thường quặn thắt vì nhung nhớ quê nhà nghìn trùng xa cách. Ta hãy nghe nhà thơ Cung Diễm tả cái buồn khi mưa bay về trên phố vắng chiều đông:

“Trời buồn trời đổ mưa bay
Ta buồn không rượu để say thêm buồn
Giăng giăng từng sợi mưa tuôn
Lê thê như kéo nỗi buồn vô biên
Mưa gieo từng hạt ưu phiền
Dòng tâm tư chảy vào niềm thương đau
Giọt mưa không giọt ưu sầu
Buồn chi trời cũng rơi châu sụt sùi
Lạc loài một bóng chim côi
Bâng khuâng đôi cánh giữa trời tha hương
Bên kia bờ Thái Bình Dương
Tre xanh lúa ngát quê hương một trời
Mưa buồn chi lắm mưa ơi!
Trời mưa không giọt mưa rơi trong lòng”.

(Cung Diễm)

Xem thế, ta thấy rằng nỗi buồn man mác của các nhà thơ thường là bất tận. Vì những nỗi buồn này vô bờ bến kéo dài triền miên, khi chúng bắt nguồn từ cái nhìn về phía mưa rơi rả rích.
Nhiều người, cuộc sống đã gặp những đau buồn chua xót vì phải sống bên cạnh người chồng chưa bao giờ tỏ tình yêu thương vì những ái ân lạt lẽo, lại thấy cảnh mưa rơi bay về giữa cuộc đời ảm đạm, cô tịch nên cảm thấy tâm hồn quá đau khổ như con chim đang bị nhốt trong lồng.
Ta hãy nghe nhà thơ T.T KH nức nở sầu thương như con chim đang quằn quại:

“Ngoài trời mưa gió xôn xao
Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm
Ai đem lễ giáo giam em
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời”.


Tóm lại qua thi ca Việt Nam, ta thấy hầu hết các nhà thơ đã ngụp lặn trong mưa gió bão bùng để sáng tác nên những dòng thơ phủ ngập cả mưa rơi, gió thổi, để lại cho đời những tác phẩm về mưa thật bất hủ, tuyệt vời.

Dương Viết Điền

User avatar
CarteNoire
Posts: 361
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

Image


Lục Bát Về Cha


Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn

Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.

Lúa xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.



ST

User avatar
tiendung
Posts: 329
Joined: Wed Dec 01, 2010 10:09 pm

Post by tiendung »

Image


Papa
Performance: Paul Anka



Everyday my papa would work
To try to make ends meet
To see that we would eat
Keep those shoes upon my feet
Every night my papa would take me
And tuck me in my bed
Kiss me on my head
After all my prayers were said
And there were years
Of sadness and of tears
Through it all
Together we were strong
We were strong
Times were rough
But Papa he was tough
Mama stood beside him all along

Growing up with them was easy
The time had flew on by
The years began to fly
They aged and so did I
And I could tell
That mama she wasn't well
Papa knew and deep down so did she
So did she
When she died
Papa broke down and he cried
And all he could say was, "God, why her? Take me!"
Everyday he sat there sleeping in a rocking chair
He never went upstais
Because she wasn't there

Then one day my Papa said,
"Son, I'm proud of how you've grown"
He said, "Go out and make it on your own.
Don't worry. I'm O.K. alone."
He said, "There are things that you must do"
He said, "There's places you must see"
And his eyes were sad as he
As he said goodbye to me

Every time I kess my children
Papa's words ring true
He said, "Children live through you.
Let them grow! They'll leave you, too"
I remember every word Papa used to say
I kiss my kids and pray
That they'll think of me
Oh how I pray
They will think of me
That way
Someday

User avatar
tiendung
Posts: 329
Joined: Wed Dec 01, 2010 10:09 pm

Post by tiendung »

Image

A dad is someone who wants to catch you before you fall
but instead picks you up, brushes you off, and lets you try again.

Happy Father’s Day!

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image

1 - Cha, con và chú chim sẻ.


[/center]
Hai cha con ngồi đọc báo trong vườn, người cha ngoài 70 tuổi, trông có vẻ hơi chậm chạp, mắt ông nhìn quanh khu vườn trong khi con trai ông ngoài 30 tuổi đang chăm chú đọc báo… Bỗng có một con chim sẻ đậu trên cành cây gần nơi 2 người ngồi.
Người cha cất tiếng hỏi con: Con gì vậy con?
Người con liếc mắt trả lời: Con chim sẻ ba ạ. Xong lại đọc tiếp tờ báo.
Con chim sẻ tiếp tục chuyền cành. Người cha lại hỏi: Con gì thế con?
Người con liếc mắt trả lời: Vẫn là con chim sẻ ba ạ….
Con chim bay lên tán cây, lần này ông bố lại hỏi: Con gì thế con?
Lần này, người con bực hình, đứng bật dậy và gào vào mặt người cha: Con chim sẻ, chim sẻ, chim sẻ… ba có nghe không???
Người cha lẳng lặng đứng lên và đi vào trong nhà…

… mang ra một cuốn nhật ký nhỏ, nhẹ nhàng lật từng trang và đưa cho người con đọc: ”Ngày… tháng … hai cha con đi chơi trong công viên, lúc ấy con 4 tuổi, lần đầu tiên con nhìn thấy con chim sẻ và con đã hỏi: “Ba ơi, con gì thế?”, ba đã trả lời cho con rằng: “Đó là một con chim sẻ, con yêu ạ”.
… Hôm ấy, vì không nhớ tên con chim mà con đã hỏi ba tổng cộng 21 lần, 21 lần ba đều nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của con… Mỗi lần trả lời, ba lại ôm đứa con ngây thơ, bé bỏng vào lòng và cười hạnh phúc…
… Đọc xong người con òa khóc và ôm lấy ba: Ba ơi, con xin lỗi… con xin lỗi…



2 - Christina Aguilera - Hurt :
https://www.youtube.com/watch? v=wwCykGDEp7M

3 - Paul Anka - Papa - Cha Tôi :
https://www.youtube.com/watch? v=32zLnXQypzo
Last edited by tieuvuvi on Mon Jun 19, 2017 7:20 am, edited 2 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image


Huyền Thoại Cha


Nỗi đau hơn nửa đời còn âm ỉ
Chung quanh con rộn ràng lời chúc vui
Ngước lên bàn thờ ảnh cha mờ ảo
Trầm hương nghi ngút sương khói ngậm ngùi

Ngày con chào đời cha cười hạnh phúc
Ưu ái đặt tên con, cha hằng mong
Mai sau này con trưởng thành khôn lớn
Mãi nhớ rằng mình dòng giống Tiên Rồng

Quên được sao những tháng năm thơ ấu
Ngày còn cha gót hồng đỏ như son
Chung quanh con bao yêu thương nồng ấm
Cha cõng con đi trên quãng đường mòn

Con lên năm cha xa lìa dương thế
Chưa vào trường đầu đã chít khăn tang
Bọn giặc thù giết cha rồi vứt xác
Chốn rừng hoang không nấm mộ xương tàn

Đến năm tư, mẹ tay bồng tay bế
Dắt dìu hai con bỏ xứ xa quê
Mẹ thay cha hai tay lèo lái chống
Nuôi dạy đàn con vẹn nghĩa phu thê

Theo lời cha muốn mong con nối nghiệp
Mẹ dạy cho con lễ nghĩa hiếu trung
Đùm bọc, bao dung, yêu thương, tha thứ
Có tài đức, không hổ con người hùng

Giờ đây con đã là Cha, là Nội
Vinh danh hiền phụ, con cháu sum vầy
Nhưng sao con lòng cô đơn trống trải
Vết thương năm cũ như vẫn còn đây

Suốt cuộc đời con vẫn hằng khao khát
Được một lần ngọt ngào gọi tiếng Cha
Để như thuở nào tay cha xoa dịu
Dắt dìu con đi dưới chiều mưa nhòa

Chảy ngược vào trong đôi dòng nước mắt
Nơi xứ lạ con bùi ngùi tiếc thương
Thắp nén hương lòng con thầm khấn nguyện
Cha cười an lạc giữa cõi vô thường



Viết thay cho dấu yêu, ngày lễ hiền phụ …


VTN[/center]
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image

Bonne Fête des Pères MC!
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


CUỐI BÃI TRẦN GIAN


em dẫu chồng con vẫn hoài thiếu nữ
ta tóc màu phai lòng cứ tình nhân
vầng trăng đang tròn bỗng thành hai nửa
nửa đứng đầu sông, nửa chìm cuối sông

em đã chồng con mà chưa thiếu phụ
ta tóc bạc còn phơ phất hào hoa
chẳng lẽ vì ta dặm ngàn lữ thứ
để em rưng rưng một cõi quê nhà?

có những điều riêng thành chung bất chợt
và những niềm chung phải xẻ đôi miền
ta với những ngày trái tim ủ dột
là những ngày hiu quạnh nhất trong em

cuối bãi trần gian vì em lận đận
chưa biết mối tình sống được bao lâu
chỉ thấy cuối ngày nơi đây rất lạnh
có đám mây bay thờ thẫn ngang đầu.



30-7-2016

HOÀNG LỘC
Image

Post Reply