Quán Hẹn Hò

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

User avatar
thuyduong
Posts: 447
Joined: Fri Dec 04, 2009 6:41 pm

Post by thuyduong »

Image

NGUYỄN TẤT NHIÊN… và HAI NĂM TÌNH LẬN ĐẬN !!
Rất tình cờ tôi tìm thấy một web site thương mại nhưng lại có collect những bài thơ của các tác giả nổi tiếng. Tôi lướt nhẹ qua những tên tác giả rồi bỏ đi nhưng trở lại đọc thơ Nguyễn Tất Nhiên, những bài thơ quen thuộc đăng trên tạp chí Văn ở Sài Gòn năm xưa.
Lòng xúc động vì nhà thơ đã ra đi mà thơ anh và cái không khí của ngày xưa thì còn sâu trong lòng tôi lắm. Duyên của anh bây giờ ra sao? Trường Luật của cô chắc cũng không còn nữa. Thơ của anh đọc vẫn dễ thương, vẫn rung động với chút xót xa. Đó là tuổi trẻ lớn lên trong thời đại chiến tranh. Và nhạc sĩ Phạm Duy đã làm thơ anh trở nên thần thánh. Nhưng hôm nay tôi chỉ đọc thơ anh thôi. Đọc đơn giản như những từ ngữ anh đã viết. Thấy thương và cám ơn anh đã cho chúng ta những bài thơ về một thời đã sống. Tôi có cảm giác lòng ta sẽ thiếu mất một chút nếu không có thơ anh.
Những người đọc thơ anh ngày xưa cũng phải bằng hoặc lớn hơn tôi. Chúng ta là những người xa lạ nhưng có chung một thời lớn lên yêu thích thơ Nguyễn Tất Nhiên. Thường thì tôi chỉ lên trên mạng cho công việc làm, rồi thì email chút đỉnh với bạn bè nên thật tình cũng không biết gì nhiều về Việt Nam. Tôi Google “Nguyễn Tất Nhiên” thì có vô số links về anh. Tôi rất ngạc nhiên và mừng. Đọc ngấu nghiến. Bây giờ mới biết là mình chỉ biết có mấy bài thơ của anh thôi. Thơ anh viết nhiều lắm và dĩ nhiên là hay lắm. “Hay lắm”, tôi cảm thấy cái chữ so sánh này của tôi nó tầm thường quá, không phải là đúng cái tĩnh từ để ca ngợi thơ Nguyễn Tất Nhiên. Nhưng tôi đang ở trong trạng thái như một đứa trẻ thèm ăn nên chỉ biết mãi mê nuốt vội vàng những lời thơ mà không thể nào chậm lại để thưởng thức từng cái vị từ những từ ngữ trong thơ anh đem ra.

Người yêu tôi khóc ngất
Chiều quân đội nghĩa trang
Rạt rào hơi gió nóng
Cho đau tà áo tang
Người yêu tôi khóc ngất
Chiều quân đội nghĩa trang
Ngập ngừng hơi xác ướp
Bay pha mùi áo nhang

(bài Chiều Mệnh Danh Tổ Quốc)

Bài thơ năm chữ là thể loại tôi biết thơ Nguyễn Tất Nhiên trước năm 75. Dĩ nhiên là bắt đầu với nhạc của nhạc sĩ Phạm Duy. Nhớ lắm “Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ.” Không biết tóc cô có còn để theo kiểu demi-garcon không. Chắc là không đâu. Cái gì rồi cũng phải thay đổi hết.

cô Bắc Kỳ nho nhỏ
tóc “demi-garcon”
chiều đạp xe vô chơ.
mắt như trời bao dung

(bài Đám Đông)

hay
đưa em về dưới mưa
áo dài sầu hai vạt
khi chấm bùn lưa thưa

(bài Em Hiền Như Ma Soeur)

Đọc thêm một chút thì thấy bài “Gái Bắc,” “Em nhớ giữ tánh tình con gái Bắc. Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền.” Tôi thấy con gái Bắc lucky quá. Được Nguyễn Tất Nhiên ca tụng đến mức độ tôn thờ ngay cả cái tính điêu ngoa của cô.

Nếu vì em mà thiên tài chán sống
Thì cũng vì em ta ngại bước xa dời …
À, còn bài “Hai Năm Tình Lận Đận” đây.
Tôi nhớ ca sĩ Duy Quang hát bài này ngọt ngào đằm thắm lắm.

Em bây giờ có lẽ
Toan tính chuyện lọc lừa
Anh bây giờ có lẽ
Xin làm người tình thua
Người từ trăm năm
về khơi tình động
ta chạy vòng vòng
ta chạy mòn chân
nào hay đời cạn

(bài Khúc Tình Buồn)

vì tôi là linh mục
không mặc áo nhà giòng
nên suốt đời hiu quạnh
nên suốt đời lang thang!

(bài Linh Mục)
Image

Trời ơi hay quá. Tôi đọc miên man không nghĩ. Đọc thơ anh thấy thấy có cái gì phảng phất như đọc văn của Hoàng Ngọc Tuấn. Lời viết giản dị, trong sáng, nhẹ nhàng và trẻ trung. Hoàng Ngọc Tuấn hình như cũng qua đời sớm. Có phải đôi khi thiên tài thì phải bạc mệnh không.
Năm đó nghe tin anh tự tử chết, sững sờ và thương tiếc vô cùng. Anh mới được 40 tuổi. Tuổi đời còn trẻ quá. Cái gì vậy. Cái gì đã đẩy đưa anh đi tìm đến cái chết. Rồi thôi tôi cũng không nghĩ nhiều về anh nữa cho tới bây giờ đọc lại những dòng thơ xưa, trong cái tuổi đời mình cũng đã lớn, lại thấy càng thương tiếc anh hơn. Những vần thơ trong sáng nhẹ nhàng bây giờ đọc lên có chút phần u uẩn. Có lẽ vì tôi đã lớn lên trong thơ anh qua nhạc của Phạm Duy nên lòng tôi ít nhiều bịn rịn.
Tuy cuộc đời anh không dài nhưng thơ anh thì dài vô tận. Thế hệ nào rồi cũng có những chàng trai đi tự hỏi lòng mình và thao thức với thơ anh.

Chiều nay ngang cổng nhà ai
Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào
Nhưng mà không hiểu vì sao
Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười ?

(Trúc Đào)

Hôm nay tôi muốn dành những dòng chữ này cho anh với một lòng tri ân, nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên.

(bài viết của Tuyết Vân)

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Trở về chốn cũ


Trở về chốn cũ ngày mưa
Hỏi thăm mới biết em vừa qua đây
Quán xưa xa tắp hàng cây
Lênh đênh trong cõi mộng đầy nhớ nhau

Trở về chốn cũ lòng đau
Lời thì thầm đã úa màu thời gian
Mưa lạnh lùng mưa mênh mang
Tùng cơn gió cuốn ngỡ ngàng tình xa

Trở về chốn cũ mình ta
Để nghe kỷ niệm ngọc ngà xanh xao
Ai ngồi đếm những hư hao
Chiều xưa nhớ ngọn trúc đào nhà em



Khiếu Long


Image


Chốn cũ trở về


Em về góc phố chiều mưa
Dư hương mùa cũ như vừa mới đây
Bên sông vẫn dưới vòm cây
Quán xưa kỷ niệm tháng ngày có nhau

Em về ủ kín niềm đau
Nghe mưa dĩ vãng vỡ òa không gian
Lệ lòng úa những riêng mang
Sầu đông gió lạnh võ vàng xót xa

Người ơi có thấu hồn ta
Chân lê gót mỏi lạc loài xanh xao
Còn đây tình nhớ hanh hao
Đêm buông khắc khoải nghẹn ngào mình em



Tiểu Vũ Vi
Image

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Một Đời Tìm Nhau

Tìm nhau cho hết một đời
Như sông bên lỡ – bên bồi vậy thôi
Đã đành – xa lắc - xa lơ
Từ khi nguyệt khuyết
Trăng rơi xuống thềm
Chỉ còn em
Chỉ một mình
Giữa trời đất rộng mông mênh khóc thầm
Vẳng nghe
Đêm
Tiếng nguyệt cầm
Buồn man mác
Ngỡ
Người trăm năm về
Mơ màng
Trong giấc ngủ mê
Tìm nhau
Cho trọn câu thề ngày xưa



Linh Phương

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Tháng Ba Bão Rớt

Tháng ba có cơn bão rớt
Bay ngang thành phố chúng mình
Ngồi trong quán nhìn ra biển
Chập chùng sóng vỗ mông mênh

Khung trời tình đầy mây xám
Gió mưa cuồng nộ ngút ngàn
Giọt cà phê rơi thật đắng
Trên từng kỷ niệm ngổn ngang

Đắm chìm vào vùng gió xoáy
Sầu dâng từng đợt ngậm ngùi
Bóng em về bên khung cửa
Dịu dàng chia những buồn vui

Biết không em đời mặn đắng
Có nhau đi trọn cuộc tình
Ngả nghiêng giữa vùng hư ảo
Buông trôi ngày tháng linh đinh

Hãy đưa tay cho anh nắm
Cùng nhau xa chốn muộn phiền
Lãng quên đời nhiều gian dối
Không còn những nỗi sầu miên


Khiếu Long
Last edited by khieulong on Sun Nov 24, 2019 7:45 pm, edited 2 times in total.

User avatar
macco
Posts: 3543
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

Image

Có một người


Có một người từng đã khiến tôi vui,
Dạy tôi cười rồi lau đi nước mắt.
Có một người giúp tôi quên mệt nhọc
Bằng vòng tay che chở thật ân cần.

Có một người từng lặng lẽ quan tâm,
Để tôi trở thành một phần trong họ.
Có một người từng bên tôi to nhỏ,
Khiến tôi yêu cuộc sống ở quanh mình.

Có một người mà tôi cứ đinh ninh
Sẽ cho tôi một gia đình hạnh phúc.
Có một người, cuối con đường, kết thúc,
Đã rời đi chẳng biết tự khi nào…

Có một người đã từng hứa trăng sao,
Khiến tôi tin vào những điều mơ mộng.
Có một người suốt đời tôi trông ngóng,
Để lại là mình, vui vẻ giống "ngày xưa"…



Du Phong

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Paris, Nỗi Nhớ Khôn Nguôi


Chợt nhớ Cali đến xuyến xao
Chiều sông Seine nước mắt nghẹn ngào
Mấy xuân qua từ khi không gặp
Em vẫn đợi người giữa chiêm bao

Anh quay về phố biển ngày mưa
Để lại quanh em nhớ nhung vừa
Đường xưa hò hẹn mình hai đứa
Xóm Học đi về mùa đón đưa

Paris diễm lệ giờ vắng anh
Cách biệt phương trời nỡ đoạn đành
Níu thời gian xuôi dòng quá khứ
Ủ ấm hoài niệm mộng tình xanh

Cali còn thơm nắng gió xuân
Có khắc khoải tìm nhau lặng thầm
Paris thiếu vắng anh sầu cô lạnh
Hanh hao nỗi nhớ chiều bâng khuâng



PTMC

Tiểu Vũ Vi
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2823
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Viết Cho Một Tình Yêu


“Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhuờng nào!
Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”*



hai câu thơ càng nghĩ càng thấm thía
anh và em ôm thương nhớ mỗi đầu
dù chúng mình lâu không gặp mặt nhau
không điện thoại, không thư từ thăm hỏi

dẫu cuồng nộ như phong ba đêm tối
vẫn môi cười với tháng nắng ngày mưa
vẫn cam lòng khi hạnh phúc đong đưa
như trái chín đầu cành bên vực thẳm

dẫu không nói, em biết anh nhớ lắm
dẫu bặt tăm, anh cũng biết em buồn
tình chúng mình lãng đãng như giọt sương
nằm lắt lẻo trên đầu cành trụi lá

thì hãy cứ nằm im như phiến đá
đâu có ai nói đá có linh hồn
mặc cho đời ai dại với ai khôn
ai mặc khải một tình yêu trái đắng ?!

đừng hỏi nhau làm gì khi trống vắng
cứ nhìn trời khi trăng tỏ đêm khuya



Yên Sơn
Image

User avatar
bichphuong
Posts: 574
Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
Been thanked: 1 time

Post by bichphuong »

Image

Vết Chim Bay

Ngày xưa anh đón em
Nơi gác chuông chùa nọ
Con chim nào qua đó
còn để dấu chân in

Anh một mình gọi nhỏ
Chim ơi biết đâu tìm

Mười năm anh qua đó
Còn vẫn dấu chân chim
Anh một mình gọi nhỏ
Em ơi biết đâu tìm

Ngày xưa anh đón em
Trên gác chuông chùa nọ
Bây giờ anh qua đó
Còn thấy chữ trong chuông

Anh khoác áo nâu sồng
Em chân trời biền biệt
Tên ai còn tha thiết
Trong tiếng chuông chiều đưa

Ngày xưa em qua đây
Cho tình anh chớm nở
Như chân chim muôn thuở
In mãi bậc thềm rêu

cõi người có bao nhiêu
Mà tình sầu vô lượng
còn chi trong giả tướng
Hay một vết chim bay!



Phạm Thiên Thư

User avatar
ngayngo
Posts: 1208
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Image

Ý Xuân

Trời đẹp như trời mới tráng gương,
Chim ca, tiếng hát rộn ven tường.
Có ai bên cửa, ngồi hong tóc
Cho chảy lan thành một suối hương…

Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành,
Nước trong, hồ ngợp thủy tinh xanh.
Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý,
Em đợi chờ ai, khuất bức mành?

Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp,
Mắt buồn và rất…rất thanh thanh.
Mày ai bán nguyệt, người ai nhỏ,
Em ạ, yêu nhau…chết cũng đành!


Hồ Dzếnh

User avatar
CarteNoire
Posts: 361
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

Image


BUÔNG...


Em thôi không làm thơ
Không màng câu nhung nhớ
Thôi không còn bỡ ngỡ
Thôi xây mộng, ươm mơ.

Khi xưa nhạt nắng tắt
Em ngắm hoàng hôn trôi
Vào tận cùng khuya khoắt
Em lại đếm sao trời

Bàn tay nào hoài với
Cho em mãi tinh khôi
Thời gian nào có đợi
Cho em mãi ngàn đời ?

Mưa bên thềm tí tách
Hờ hững, hạt mưa tuôn
Em thấy mình cô quạnh
Trôi miên man ... tuổi buồn ...



Anh Chi, 03/04/2015
Paris một ngày mưa thật buồn

Post Reply