Quán Hẹn Hò
Re: Quán Hẹn Hò
Xích đu treo im lặng
Có một chiếc xích đu ở đâu đó trong cuộc đời…
Người ngồi đó và ao ước trong từng ấy tháng năm
thấy một người ngồi trên chiếc xích đu và đọc sách
chỉ như thế đã là hạnh phúc…
Chỉ như thế ngôi nhà mới có thể nhìn thấy nắng
chỉ như thế những ly tách mới có niềm vui chạm vào môi một người đang khát
chỉ như thế cánh cửa mới tin mình còn cần thiết
để chờ một bàn tay đến mở ra…
Chiếc xích đu được làm cạnh một dàn hoa
chiếc xích đu được làm dưới một tán cây ven hồ nhiều bóng mát
chiếc xích đu được làm bên một mái hiên nhà nhiều mưa và nắng
chiếc xích đu được làm trong tim một người không còn chổ để yêu thương một ai khác
ngoài một con người…
Có những niềm vui giản dị như sự tự nhiên của cuộc đời
tự tay mình đưa xích đu cho người mình yêu thương trong chiều muộn
nhưng điều cỏn con với người này nhiều khi là cả một đời mong muốn
của một người tưởng chừng như không bao giờ biết rơi nước mắt
cho đến khi bắt gặp một tình yêu…
Đôi lúc sống một cuộc đời chỉ để chờ đợi một khoảnh khắc mà không hề biết trước là khổ đau
như chờ đợi một người đến ngồi trên chiếc xích đu ấy
như chờ đợi một cái nắm tay của đoạn đường sau cuối
như chờ đợi một nụ hôn mà nếu cần phải đánh đổi
bất cứ điều gì cũng cam tâm!
Người xây nên một ngôi nhà với những viên gạch lấy từ trái tim
những mùa trăng đi qua mà không dám ngủ
những đêm mưa không dám cựa mình vì sợ hơi ấm kia từ bỏ
những lúc cô đơn không dám khóc thành tiếng vì sợ chạm tay vào nỗi nhớ
những ngày dài thật dài…
Thà biết trước mình sẽ sống vì một người nào đó ngày mai
người có khi không phải thấy hối tiếc
người có khi làm cả triệu cái xích đu rồi đặt trên khắp các nẻo đường mà không cần biết
người mình yêu thương có chịu ngồi xuống hay không?
Ở đâu đó trong cuộc đời vẫn luôn có một chiếc xích đu treo trong lặng im
chờ một người đến ngồi và đọc sách…
Nguyễn Phong Việt
Re: Quán Hẹn Hò
SAO TRỜI LÀM GIÓ
Đêm se ngọn gió khô vàng
Thổi qua cửa trống ngỡ ngàng gió ơi
Gối khuya ta lẻ nửa đời
Mang chi hơi lạnh dưới trời mưa giăng
Em về mấy nẻo đường trăng
Bỏ đây hình bóng thà rằng mang theo
Sông trưa nước đổ qua chiều
Lục bình tím đến liêu xiêu bãi bờ
Sao trời làm gió bơ vơ
Đẩy con thuyền ngược xa mờ thêm xa
Cánh buồm khuất giữa bao la
Ta còn đây với mình ta đắm chìm
Mỗi lần dốc cạn trái tim
Yêu người đủ để ngàn đêm thở dài
Em xa tóc rối gầy vai
Áo tình xưa đã tàn phai mấy mùa
Sao trời làm gió, giăng mưa
Nguyệt cầm lạc phím âm thừa so dây
Thơ ta ngâm dưới trăng gầy
Cố nhân ơi ngỡ còn đây mắt người
TỪ KẾ TƯỜNG
Re: Quán Hẹn Hò
Đừng Cười Tôi Nghe Nhạc "Sến"
(Cho người, cho ta, cho người ta)
Này người hỡi, đừng mỉm cười châm biếm,
Khi nhìn tôi nghe nhạc "sến" say sưa,
Gửi hồn về những ngày tháng xa xưa,
Lúc đất nước ta chưa thành địa ngục.
Tôi xui xẻo, Trời không ban cho phúc
Được học hành, thành "trí thức" như ai,
Nên xin người đừng dè bỉu chê bai,
Hãy cho phép tôi dông dài giây lát.
Có gì "sến" trong trăm ngàn khúc hát,
Mà từng lời bát ngát đượm tình quê,
Và từng câu luôn nhắc nhở tôi về
Một nơi chốn đà muôn bề xa cách?
Có gì "sến" với mối tình trong sạch
Của chàng trai đang cắp sách đến trường.
Thoáng nhìn ai mà lòng dạ vấn vương,
Giờ tan học trên đường về lẽo đẽo?
Có gì "sến" khi hè vừa bén nẻo,
Đám học trò buồn héo hắt chia tay,
Đứa thị thành, đứa trôi giạt chân mây,
Năm tới biết ai còn quay trở lại?
Có gì "sến" chuyện những người con gái,
Kẻ đưa đò, kẻ náu tại rừng sâu,
Trót yêu nên phải mang nặng khối sầu,
Chết hay sống vẫn buồn đau duyên số?
Có gì "sến" trong muôn vàn cảnh khổ,
Lớp nhớ về một thành phố mưa bay,
Lớp đêm dài cùng chim sắt rẽ mây,
Lớp men lối biệt ly đầy cay đắng?
Có gì "sến" trên sân ga quạnh vắng,
Những chiều buồn gội nắng đợi người xưa,
Nhưng qua rồi chẳng biết mấy mùa mưa,
Mà bóng dáng ai kia chưa về được?
Có gì "sến" khi vì lòng yêu nước
Vạn chàng trai phải cất bước lên đường,
Bỏ phố phường, gác lại chuyện yêu đương,
Sẵn sàng đổ máu xương nơi tiền tuyến?
Có gì "sến" khi những người lính chiến,
Phải đương đầu nguy hiểm chốn rừng sâu,
Mắt đăm đăm nhìn ánh lửa hỏa châu,
Miệng lẩm bẩm không ngừng câu đoàn tụ?
Có gì "sến" với người theo đội ngũ
Lội bùn dơ, lam lũ khắp chiến trường,
Nhưng đêm ngày vẫn nghĩ tới người thương
Quay quắt nhớ màu sương nơi quê cũ?
Có gì "sến" với cảnh người chinh phụ,
Năm canh khuya mất ngủ nhớ thương chồng,
Miệt mài ngồi đan áo ở bên song,
Cho chồng được ấm lòng khi giữ nước?
Người ơi chẳng bao giờ tìm lại được,
Thời vàng son của ngày trước Bảy Lăm,
Với hàng ngàn ca khúc của Miền Nam
Mà nhựa sống còn miên man tuôn chảy.
Người có thấy những bài ca ngày ấy,
Lời nhiều khi không bóng bảy văn chương,
Nhưng chính là hình ảnh của quê hương,
Thuở chưa chịu cảnh đoạn trường khốn khó?
Quê hương đó, là nỗi buồn phượng đỏ,
Là nhịp đàn khúc tân cổ giao duyên,
Là bước chân ngoài phố lúc nửa đêm,
Là nhức nhối triền miên nơi gác trọ,
Là ánh mắt mãi trông chờ đầu ngõ,
Là tiếng chuông, tiếng gió, tiếng nguyện cầu,
Là cành sim tim tím chốn rừng sâu,
Là chiếc bóng cây cầu đà gãy đổ,
Là day dứt nhìn cơn mưa tỉnh nhỏ,
Là nỗi vui vườn Tao Ngộ cuối tuần,
Là poncho, là mưa nắng hành quân
Là hạnh phúc của những lần đi phép...
Dù số mệnh Miền Nam giờ đã khép,
Những bài ca, hình ảnh đẹp tuyệt vời,
Những cung sầu, những xúc cảm đầy vơi,
Những tình tự... sẽ muôn đời tồn tại.
Người nếu nghĩ mình thượng lưu quý phái,
Hãy ngủ yên thoải mái giữa tháp ngà,
Mặc sức dùng kiến thức nhạc bao la
Để tán tụng những bài ca "sang cả".
Và nếu muốn, cứ âm thầm hể hả
Mỉa mai tôi dốt đặc chả biết gì,
Nhưng xin người hãy tạm ngoảnh mặt đi,
Hé mở chút tâm từ bi hỷ xả,
Cho tôi được, trong nắng chiều tơi tả,
Mắt mơ màng mà tấc dạ tái tê,
Tạm quên đi bước lữ thứ ê chề,
Nghe nhạc "sến" để nhớ về quê cũ.
Trần Văn Lương
Cali, 11/2023
Re: Quán Hẹn Hò
Thu nhớ người đi
Anh đi chiều đổ mưa rơi
Em về phố vắng buốt lời kinh đêm
Bàn chân lạc vũng lầy đen
Giọt buồn khép cánh môi mềm dịu say
Mây hờ hững mộng vụt bay
Tìm đâu hương ấm những ngày lên ngôi
Tình mãi khắc sâu lòng tôi
Mà sao hạnh phúc vỡ rồi giấc thu
Người ơi lặng nghe lá ru
Phôi pha nghiệt ngã giăng mù hồn ta
Trăm năm tình vẫn thiết tha
Sầu đau một gánh lệ nhòa tương tư
Tiểu Vũ Vi
Last edited by tieuvuvi on Wed Feb 21, 2024 10:14 pm, edited 1 time in total.
Re: Quán Hẹn Hò
Hoài thu tình nhớ
Giao mùa mấy độ anh có hay
Màu lá xốn xang nỗi nhớ đầy
Xuôi dòng ký ức hoài thu cũ
Chợt lệ mềm mặn đắng môi cay
Mảnh hồn tê tái thoảng dư hương
Tiếng thu buông từng khúc đoạn trường
Kỷ niệm có tàn theo lá rụng
Để mắt hoen nhòa giọt lệ sương
Phút phân kỳ buồn lắm tình ơi
Mây trắng lãng đãng bay cuối trời
Chiều hành quân giữa mùa thu viễn
Áo sờn vai trận rách tả tơi
Thu vàng nhuộm úa cuộc tình nhau
Cánh hoa dù xưa đã bạc màu
Xa người từ độ thu chinh chiến
Gió làm run rẩy nửa hồn đau
Tiểu Vũ Vi
Re: Quán Hẹn Hò
THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng mười một người đi chưa trở lại
Câu thơ tình đầy khắc khoải nhớ nhung
Trách gió đông sao ngươi cứ lạnh lùng
Gieo nỗi nhớ đến tận cùng nỗi nhớ.
Tháng mười một Cúc Hoạ Mi đã nở
Mối tình si dang dở mãi không tròn
Sóng xô bờ con Còng Gió héo hon
Ngàn năm vẫn mỏi mòn gùi cõng cát.
Biển vẫn thế vẫn rộng dài khao khát
Ấp ôm bờ dào dạt mãi chẳng buông
Lúc hờn ghen tung bọt trắng quay cuồng
Lúc hiền dịu nhẹ theo luồng se sắt.
Hoàng hôn xuống giọt nắng chiều vừa tắt
Bãi cát dài ai góp nhặt vấn vương
Nửa vầng trăng in đáy nước vô thường
Tròn khuyết mãi chẳng sai đường lạc lối.
Tháng mười một thời gian như cũng vội
Cuối năm rồi…..
Ai bắt tội….
Tình ai !
Hồng Giang
- bichphuong
- Posts: 575
- Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
- Been thanked: 1 time
Re: Quán Hẹn Hò
Còn Yêu Em Mãi
Nhạc & Lời : Nguyễn Trung Cang
Tiếng hát : Vũ Khanh
Yêu em như thuở nào
Tình yêu còn biên đầy trang giấy
Yêu em như thuở nào
Tình yêu còn đong đầy trang sách
Dù biết trái tim đã già
Mà những thiết tha trắng nhòa
Tình cũ vẫn nghe ấm nồng
Gọi tên nhau lúc cô đơn
để nghe sưởi ấm tâm hồn
Em ơi đây tiếng đàn
lời ca dệt ân tình năm tháng
Câu ca hay khúc nhạc
Tình yêu còn đong đầy khao khát
Dù có cách xa mỏi mòn
mà những dấu yêu mãi còn
Sưởi ấm xác thân héo gần
Tình yêu như gió đêm mây
Gọi mưa giăng kín khung trời
DK
Này em hỡi ta mơ ngày sẽ tới
Khi tương phùng em khóc
cho niềm vui vì hạnh phúc
Ngọt hay đắng trong cuộc đời mưa nắng
Ta luôn cười trong giấc mơ
hạnh phúc xưa tuyệt vời
Riêng ta nơi núi rừng
Về đêm càng nghe hồn băng giá
Câu ca hay khúc nhạc
Càng thêm sầu cho tình tan nát
Dù biết cách xa với đời
Dù biết…....
Re: Quán Hẹn Hò
Thương chúc MC một ngày sinh nhật thật vui tươi, tràn ngập yêu thương và hạnh phúc …
MTV
15/11/2023
Re: Quán Hẹn Hò
Tình Thơ cho N Ngày Sinh Nhật
Happy Birthday N
Dòng sông ảo tràn hương kỷ niệm
Khúc cảm giao dẫn lối bắt cầu
Em với anh viết nên huyền thoại
Trăm năm duyên bén tình dài lâu
Vẫn nơi này, góc phố chiều mưa
Vườn cổ tích nghe gió hát lùa
Mười ba năm vung tròn thương nhớ
Hạ bút chữ lồng gói tương tư
Thắp nến hồng mừng anh sinh nhật
Bó hoa vần em kết mỹ miều
Gửi tình lang chút quà giản dị
Nụ hôn thơ cùng trái tim yêu
Dẫu bao mùa lá đổ qua đi
Hay biển cạn đá mòn có gì
Tình đôi ta thanh xuân còn mãi
Hạnh phúc ngọt nồng mối duyên thi
PTMC
Tiểu Vũ Vi
15/11
Re: Quán Hẹn Hò
Tạ Ơn Em
Tạ ơn Em, vào đời anh vĩnh viễn
Tặng phẩm đầu, nguồn suối ngọt yêu thương
Trái táo thơm, cây táo quý địa đường
Em áo trắng thiên thần tình chân thật
Anh đã tưởng mộng thiên đường vụt mất
Khi A - Dong bị đuổi khỏi vườn xưa
Cùng E - Và đi mãi dưới nắng trưa
Nơi sa mạc cổ môi khô khát bỏng
Thiên sứ đến gieo mạch nguồn hy vọng
Giếng nước phun, tảng đá cũng mạch trong
Đem yêu thương ấp ủ ấm tim lòng
Khơi mạch sống, hướng hồn về suối mộng
Em thiên sứ đôi mắt trong hạ xuống
Giữa trần gian, làm dịu nóng đường xa
Tạ ơn em, luôn lời nói đậm đà
Khuyến khích anh mỗi chặng đường gian khó
Nguyên Đỗ