TRIỆU CON TIM MỘT TIẾNG NÓI VIỆT NAM

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

Post Reply
User avatar
Vivi
Posts: 177
Joined: Thu Jul 06, 2006 7:38 pm

Post by Vivi »

Cảm ơn Tieuvuvi đem tin "Thư kêu gọi hỗ trợ".

Vivi
Ba mươi hai năm quá rõ
Em còn lầm nữa sao em?!

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Em Vẫn Mơ Một Ngày Về

Sáng Tác: Nguyệt Ánh
Trình Bày: Hồng Diễm- Cát Lynh




Anh vẫn mơ một ngày nào
quê dấu yêu không còn cộng thù
Trên con đường mòn, sau cơn mưa chiều,
anh ôm đàn dìu em đi dưới trăng.

Ta đứng yên nghe rừng thì thầm.
Ta ngước trông sao trời thật gần.
Anh ôm cây đàn,
Anh buông tơ trầm.
Em ca bài mừng quê hương thanh bình.

ĐK:

Rồi bình minh tới anh đưa em về làng
Này bà con đón kìa anh em chào mừng
Thôn quê tưng bừng,
Muôn chim reo hò hát mừng người
vừa về sau chiến chinh.

Rồi hoàng hôn xuống ta say men rượu nồng
Họ hàng trong xóm thay nhau nhen lửa hồng
Sương giăng mịt mùng
Đêm sâu chập chùng xóa ngục tù xiềng gông bao năm.

Anh vẫn mơ một ngày nào anh với em chung tình bạc đầu.
Trên quê hương nghèo. Trong khu rừng già.
Trước mái nhà cờ vàng bay phất phơ.

Bên mái hiên ta ngồi chuyện trò.
Khoai nướng thơm hương tình ruộng đồng.
Con thơ ngoan hiền ê a đánh vần
"Vê en-Nờ" là Việt Nam kiêu hùng.

ĐK:

Rồi ngày con lớn con ca vang tình người
Hòa bình no ấm con ca vang tình đời
Thay cho cha già, thay cho mẹ hiền
Suốt cuộc đời hòa lời ca đấu tranh.

Rồi ngày con lớn con đi xây cuộc đời
Màu cờ tổ quốc con tô thêm rạng ngời
Quê hương thanh bình
Muôn dân yên lành sống cuộc đời tự do muôn năm

Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:13 pm, edited 6 times in total.
Image

User avatar
Vivi
Posts: 177
Joined: Thu Jul 06, 2006 7:38 pm

Post by Vivi »

tieuvuvi wrote:Dạ Vi rất cám ơn anh Vivi...Thơ của NMH hay lắm !
Anh có thể tham gia ký vào kiến nghị thư vận động trả tự do cho các người đang bị giam cầm ở đây

http://freethemnow.net/-Kien-Nghi-Thu-.html

Bon WE anh nhang!
----------------

Cảm ơn tieuvuvi nha...
Bận quá nên không biết tin này.

Chúc vui
Vivi
Ba mươi hai năm quá rõ
Em còn lầm nữa sao em?!

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Sinh Ngày Ba Mươi Tháng Tư


Con sinh ba - mươi - tháng - tư
đúng ngày cha bước vào tù khổ sai
tiễn cha, mẹ nén thở dài
sợ buông tiếng nấc mệt nhoài thân con !

Cha đi bước lặng bồn chồn
mẹ khô mạch sữa, con tròn tuổi không
lúa nào xanh giữa máu ròng
còn ai đi kiếm xác chồng giữa đêm?

Mẹ nuôi con nặng truân chuyên
oằn vai quang gánh, ưu phiền riêng mang
ngày đời khổ nhục dọc ngang
đêm tình thao thức ru con vào đời !

Cha về quá tuổi thôi nôi
mừng con biết lớn theo lời mẹ ru
ngẩng đầu đi giữa dòng đời
bước qua khắc nghiệt cố cười làm vui !

Nay con bốn - hai tuổi rồi
đang ngồi nhớ lại những lời mẹ ru
và lời cha nhắn trong tù
viết thành bi khúc gởi người ngàn sau!



Cao Nguyên

***

Born on 30th April

You were born on 30th April
On that very day Dad went to prison
When he’s off, Mom held back her sigh
for fear that her sob might tire you

Dad walked away, quietly and anxiously
when Mom had not enough breast milk for you
The rice was green on the field once covered with blood
Was that wife still looking for her hubby at midnight?

Mom tried to bring you up in great hardships
Bent with overloaded bamboo yoke beside her own sorrows
She still slaved away all day,at making a living
At night she lay awake singing you to sleep

You were over one year old when Dad was released
He was so glad you have grown as Mom’s lullaby
that taught you to hold your head up as an upright man
to overcome hardships and remain cheerful in adversity

Now you are forty-two already
Sitting there to remember the words of Mom’s cradlesongs
and the words of Dad’s advice sent you from the jail
you set them to music, an elegy for future generations !

Last edited by tieuvuvi on Tue May 12, 2020 7:03 am, edited 2 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Lời Tâm Tình
Mẹ Viết Cho Con Mùa Sinh Nhật



Mùa Sinh Nhật,
Ngắm con thơ nay tròn mười sáu
Tóc xỏa lưng vai má chớm hồng
Điểm môi cười, lòng tràn xuân ước
Tuổi ngọc hồn nhiên mộng trắng trong

Ngày vui mà,
Sao ngoại, mẹ, còn chứa chan lệ
Lời con hỏi… nhức nhói buồng tim
Bốn mươi năm… nhọc nhằn quá đủ
Trôi nổi xứ người lắm điêu linh

Con nghe chăng,
Quê mẹ tiếng khóc hờn chưa dứt
Biển Hoàng Sa nô lệ ngoại bang
Bụi đỏ Tây Nguyên độc ô nhiễm
Sơn hà giờ một giải điêu tàn
.
Con thấy không,
Những em nhỏ lang thang ngoài phố
Nhà bãi rác hoang, chẳng đến trường,
Nụ cười chết lịm trong đói rét
Tay ngửa xin người chút lòng thương

Con nhìn xem,
Áo trắng dân chủ đòi công lý
Thét vang trời “Việt Nam tôi đâu’’
Quật cường thiên thần trong bóng tối
Đầy nỗi nghiệt oan chốn lao tù

Giờ con hiểu,
Vì sao nước mắt mùa sinh nhật
Vẫn cứ nghẹn ngào mãi hoài rơi
Quê hương tủi nhục trào máu lệ
Vong quốc hận cay đắng nửa đời

Vậy thì con,
Hãy đứng lên cùng các bạn trẻ
Đấu tranh cho tự do nhân quyền
Đồng tâm viết Hùng Ca Sử Việt
Thêm vẻ vang dòng giống Rồng Tiên

Xây ước mơ,
Triệu con tim chung một tiếng nói
Thế hệ con vá lại cơ đồ
Xóa cùm gông đáp lời sông núi
Cho một ngày về Việt Nam tôi…



Viết cho sinh nhật thứ 16 của Diễm Tiên yêu của mẹ
Tưởng Niệm 40 năm ngày Quốc Hận 30/04/2015


Tiểu Vũ Vi

Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:15 pm, edited 5 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image

https://app.box.com/s/dd32x1j11f8ut954yt411hgxu58ximu3


THƯƠNG TIẾC

thơ Tường Vi (Bs Trần Đức Tường)
nhạc & trình bày Dzuy Lynh




Anh xuống cùng tôi trên trận này
Hờn lên khóe mắt, súng cầm tay
Ai ngờ trong đợt xung phong ấy
Anh gục khi nào, anh chẳng hay.

Các bạn đưa anh đến chỗ tôi
Mày còn dựng ngược, vuốt cho xuôi
Súng anh tôi giữ mang về cất
Sửa lại nhung y đẫm máu rồi.

Anh bị vết thương bên trái đầu
Chắc rằng anh chết chẳng nghe đau
Lau đi trên mặt bao đất, máu
Băng lại đầu anh, băng trắng phau.

Đưa xác anh không sẵn lá cờ
Tôi đành tẩm liệm với poncho
Vải dầu che nắng mưa khi trước
Nay bó thân anh đã cứng đờ.

Tôi tiễn anh về một chuyến bay
Mang theo tang tóc chất vơi đầy
Hồn anh theo chuyến tàu bay ấy
Hay vẫn dật dờ, phảng phất đây...
Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:16 pm, edited 4 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?


Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...

Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu...


TRẦN THỊ LAM
Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh

Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:20 pm, edited 3 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Cám Ơn Em, cô giáo Trần Thị Lam


Cám ơn em viết bài thơ chứa đầy nước mắt
(Đất nước mình ngộ quá phải không anh)*
Em hỏi anh hay nói với trời xanh
Anh thừa biết, còn trời xanh giả điếc

“Đất Nước Mình” có vạn điều trái ngang, kể sao cho xiết
Mà lũ cường quyền vẫn cố đấm ăn xôi
Còn tụi anh! Đang lưu lạc phương trời
Sức đã kiệt, tâm cũng cùn nơi xứ lạ

“Đất Nước Mình” cụm từ thân thương quá
Nhưng dường như nghe trong mộng… lâu rồi
Kể từ khi bọn Việt Cộng đổi đời
Từ rừng núi về tiếp thu thành phố

Xứ sở văn minh vào tay bầy cán ngố
Không tan hoang cũng què quặt, điêu tàn
Hoặc cho thuê, hoặc tàn phá rừng vàng
Bị cướp giựt, hoặc hiến dâng, hoặc bị đẩy lùi cột mốc

Còn biển bạc! Trời ơi! Gọi tên, bật khóc
Cá chết lềnh khênh trắng hết biển bờ
Cả tháng dài Bộ Chính Trị làm ngơ
Khi mở miệng chỉ tuyên bố toàn những câu ngu dốt

Tập thể ngư dân đau quằn trong cơn sốt
Cả nước sững sờ với cách hành xử của tham quan
Lại có một thằng Tàu mở miệng oang oang
Biểu dân “chọn cá hay chọn nhà máy thép”

Đất nước của chúng tao ai cho mày được phép
Nói những lời xúc phạm, ngu si?
Mau cút về Tàu hoặc đi chết mẹ mày đi
Đất nước của chúng tao mắc gì chúng tao phải chọn

Cám ơn em với tấm lòng can đảm
Dám nói lên thực trạng ở quê nhà
Anh xin cúi đầu tạ lỗi với Ông Cha
Đã bất lực, ở rất xa, bị đứng bên lề Tổ Quốc



05.2016

Yên Sơn

Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:22 pm, edited 3 times in total.
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Việt Nam Tôi Giờ Sẽ Ra Sao ?


Cô bạn tóc vàng mắt xanh thường hỏi tôi
’’Việt Nam bạn qua truyền thông ôi đẹp quá
Đất nước biển bạc, rừng xanh, vàng hương lúa trổ
Những tà áo dài xinh xắn
Những chiếc nón lá đẹp nên thơ
Những con người Việt Nam hiền hòa chịu thương chịu khó…’’

Bạn tôi ơi,
Bạn đâu nào biết quê mình giờ chỉ như bức tranh
Được bút điện tử điểm tô bằng photoshop
Trong màu xanh ngọc bích đó có ai thấu chăng
nước mắt thê lương của người dân oan
Màu đỏ tươi của dòng huyết lệ,
rỉ từ những vết thương gậm nhấm
của một xã hội độc tài chuyên quyền thối nát
Màu trắng khăn tang chít trên đầu nàng góa phụ
khóc chồng bỏ mình mồ hoang nơi biển Đông
Màu vàng mủ nhọt ghẻ lở của
những đứa bé buôn hương bán phấn
đánh đổi cả thơ ngây hồn nhiên
ngửa tay xin bố thí tình đồng loại
những cô dâu làm nô lệ tình dục nơi xứ người
Màu đen của tủi nhục hờn căm
hay của mùi khét nồng thuốc súng
giang sơn chia năm xẻ bảy, biển hiến đất trao
cuộc đời u mê tối tăm, giống nòi điêu linh lạc loài…

Việt Nam hai tiếng nói trên bờ môi
từ khi sinh ra đến khi lìa đời
Nhưng giờ đây Tổ Quốc Việt Nam tôi đâu ?
Có nghe chăng tiếng thét buồn của hàng triệu trái tim thao thức
đang trở trăn cho tiền đồ vận mệnh đất nước
Những nhà giáo trẻ không sợ hãi như cô giáo Lam
trên bục phấn đang vá lại trang sử buồn
Hay những thiên thần trong bóng tối đang kêu gào tự do công lý

Làm sao thắp lại trong lòng mỗi người con dân Việt
ngọn đuốc thiêng ’’quyết chiến’’ của một Hội Nghị Diên Hồng
tiếng trống oai hùng lẫm liệt
dẹp Hán, bình Nguyên, phá Tống, kháng Minh, trừ Thanh…
rộn đêm Mê Linh, Bạch Đằng Giang hay Tây Sơn
của Bà Trưng bà Triệu, Ngô Quyền, Trần Quốc Toản,
Đinh Bộ Lĩnh, Lê Lợi, Quang Trung…
Làm sao làm sống lại
ý chí kiên cường bất khuất đứng lên đáp lời sông núi
bảo vệ từng tấc đất giang san mỗi khi sơn hà nguy biến

Hãy xiết tay nhau tìm lại một Việt Nam kiêu hùng
Đừng để chính quyền tham nhũng lừa đảo mị dân
Đừng để tượng Chúa buồn nhỏ lệ Thái Hà
Đừng để núi rừng Tây Nguyên tràn bụi đỏ độc tố bauxite
Đừng để ngư dân mồ chôn biển cả…
Đừng để cộng Tàu hán hoá cơ đồ Việt Nam…

Đừng để Vũng Áng đánh mất nét đẹp sinh thái
Formosa độc thải
Thương quá miền Trung đã nghèo thêm héo hon
Mẹ tức tưởi ngồi bên bếp hồng
Lửa đã tàn nheo nhút đàn con
Cha vác lưới ra khơi
Nhưng biển máu rỉ cạn kiệt
Cá chết, chim chết, nguời cũng chết dần mòn…

Lật trang sách sử
Thầm hỏi Việt Nam tôi giờ sẽ ra sao?

Hãy trả lại cho dân tôi niềm tự hào dân tộc
quyền được sống, được thở, được áo ấm cơm no
được yêu thương và nói tự do…
Hãy cùng triệu cánh tay giơ lên
Hãy cùng triệu con tim chung một tiếng nói
vì một tương lai Việt Nam tươi sáng và nhân quyền…


Tiểu Vũ Vi
05/05/2016

Last edited by tieuvuvi on Sat Dec 31, 2022 6:15 pm, edited 3 times in total.
Image

User avatar
khieulong
Posts: 6756
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

CÓ PHẢI TÔI KHÔNG?

Có người gửi tôi tấm hình trên mạng
cô gái Sài gòn áo trắng khăn tang
đi trong Sài gòn bốn mươi năm cũ
cô gái trong hình có phải tôi không?

Ô hay tại sao tự nhiên tôi nhận
Sài gòn cả trăm cô gái giống tôi
cả ngàn khăn tang trên đầu góa phụ
góa phụ còn hồng một vệt son môi

Ô hay tại sao tự nhiên tôi chối
Sài gòn ngày ấy trắng toát khăn tang
những cô trẻ lắm mắt đầm đìa lệ
theo tay ai dắt đi vào nghĩa trang

Sài gòn bây giờ khói nhang đã tắt
góa phụ ngây thơ tóc đã phai xanh
nhìn lại tấm hình nhận ra cô gái
khẽ gọi tên cô "Trần Thị ChiếnTranh".


Trần Thi Chíên Tranh

Post Reply