THƠ TRÀO PHÚNG:

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Vịnh Nhân Tình Thế Thái

Nguyễn Công Trứ

Thế thái nhân tình gớm chết thay!
Lạt nồng, trông chiếc túi vơi đầy
Hễ không đều lợi : Khôn thành dại,
Đã có đồng tiền, dở cũng hay.
Khôn khéo, chẳng qua ba tấc lưỡi,
Hẳn hoi, không hết một bàn tay!
Suy ra cho kỹ chi hơn nưã,
Bạc quá vôi mà mỏng quá mây !
Image

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Từ điển Cười

Post by phu_de »

Image

Phạm Thiên Thư - nhà thơ của tình yêu - với “Ngày xưa Hoàng Thị”, “Động hoa vàng”, “Đoạn trường vô thanh” thời trai trẻ; khi về... già bỗng dưng lại soạn tập thơ “Từ điển Cười” từ A đến Z. Xin giới thiệu một số bài thơ ngắn, định nghĩa về những nụ cười của ông...

Cười hề

Cuộc đời đánh giá chưa đúng mức
Nghề cười - văn học ít bút mực
Hài, hề - đánh giá hơi tầm thường
Viết pho thơ cười - cho cân sức.


Cười Hồ Xuân Hương

Chị vượt đèo Ba, vượt với ai (*)
Ba chân cùng tới - mệt lăn nhoài
Người đè bẹp chị ra tờ giấy
“Sư đáo nơi neo” - chị cũng hay.

Cười

Cười - Khi nhếch mép
phát ra tiếng
Thể chảy nước mắt, thể xiểng liểng
Cười là giải tỏa mọi khổ đau
Cười mỉa - xé tim ra từng miểng.



Cười anh Hai Cù Nèo

Anh lộn hay sao - Dụng cái “nèo”!
Hòng ghìm chân cọp, trói chân heo
Hay cù mông khỉ, rung cây chín
Anh lộn hay sao - Dụng cái nèo?

Cười khanh khách

Trẻ con bị cù - cười khanh khách
Cụ già bị cù - cười khành khạch
Nghĩa là cái cười do tay cù
Nhưng ngoáy vào tim - giẫy đành đạch!

Cười một mình

Nụ cười khi viết Từ điển Cười
Méo mó nhìn chung - viết riễu chơi
Ai có nhìn qua - hẳn thắc mắc
Cha này không mát, cũng hâm hơi!

Cười mình

Cười mình là thứ cười đạt nhất
Cứ tưởng mình ngon mới đánh vật
Con tạo chế ra làm đồ chơi
Hà cớ trăm năm phải tất bật.

Cười Tú Xương

Phong kiến, thực dân - bị cụ chọc
Tây rành chữ Nôm - nó mà đọc
Nó lần từng cái xương cụ ra
Không biết cụ cười, hay cụ khóc?

Cười Tú Mỡ

Bút hiệu Tú Mỡ - hẳn ngài béo
Đời tức thơ ngài - tất muốn xẻo
Ngài khôn giấu nhẹm cái chuôi gân


Nó túm xẻo ngay - là ngài “nghẻo”.

Cười Yên Đỗ



Đỗ đến Tam Nguyên - còn léng phéng
Ôm gái mười lăm - ngồi đánh chén
“Bạch phát, hồng nhan” - ái ngại gì
Qua mặt Lang Sa - không nó “phẻng”!


Cười dzãn thần kinh

Cười kiểu chi - đều cùng thoải mái
Nhẹ mình - giúp người thắng trở ngại
Mình vui, đời vui - bớt thuốc thang
Tiếc chi nụ cười - không giải đại.

Cười bợ đỡ

Cười thụt đầu lại trước mặt chủ
Người cười “hướng thượng”
thường mập ú
Nhưng khi “hướng hạ” -
Khẽ nhếch môi
Ưỡn ngực lạnh lùng như mắt cú.

Cười Ba Giai

Ba Giai, Tú Xuất - Tổ sư tiếu
Mang chính đời mình ra chế riễu
Hơn hẳn “Sạc-lô” - ở phim trường
Bữa nhậu - kiếng ông vài củ kiệu.

Cười Ba Phi

Cười kiểu phịa chuyện nhất Ba Phi
Có lẽ tôn lên Tổ thứ nhì
Chuyện tiếu hiền lành như cục đất
Đôi khi đăng đắng chất khoai mì.

Cười Bút Tre

Cười kiểu văn học tính tập thể
Thành một “tiếu phong” đầy khí thế
Chữ nghĩa bỏ dấu ghép thành thơ
Bỏ bồ ông mang - nặng “hỏ hẹ”
(bỏ mẹ)!

Cười châm chọc

Kiểu cười của tay rành châm kíu
Phóng đúng yếu huyệt - môi hơi bĩu
Đối phương uất khí - tức lồng lên
Hoặc đổ kềnh ra - chuyển cấp cứu.

Cười cô Tú

(Quán Mắc Cỡ)
Uyên bác như cô hẳn ế chồng
Hay là dân đực chán làm ông
Thấy bên tòa soạn - đống cỏ dại
Thiếu vệ sinh đời - đổ mất công.

(*): “Một đèo, một đèo, lại một đèo” -Thơ Hồ Xuân Hương.


Sưu tầm

Image

dacung
Posts: 409
Joined: Tue Dec 13, 2005 6:26 am
Location: USA
Contact:

Post by dacung »

Thơ từ Việt Nam: Vi sao?

Anh có ở lại đây một trăm năm,
Ăn gà tây, uống coca, cũng không thành Mỹ trắng.
Anh có ở lại đây một ngàn năm,
Cắt cỏ dang nắng, cũng không thành Mỹ đen.

Tiếng Anh tiếng U nay chắc anh nói cũng đã quen,
Nhưng đến bao giờ mới phai mùi nước mắm.
Anh có muốn ở lại suốt đời ?
Để mỗi lần đi cày về anh tắm,
Chỉ tắm dưới vòi sen ?

Những người đồng hương anh vừa quen hôm qua,
Ngày mai có thể trở thành kẻ lạ.
Những người thường làm mặt lạ,
Lại có thể bá cỏ hôn anh,
Nếu anh lên nhanh, nếu anh trúng số.

Ôi cái xứ sở xô bồ,
Lắm người qua hơn hai mươi năm
Vẫn còn bị hố.
Hàng xóm, láng giềng, nhà nhà lố nhố,
Nhưng chẳng ai thèm biết tên ai.
Xe của ai nấy đi,
Nhà của ai nấy đóng kín mít.

Tết tây tết ta, lễ tạ ơn tạ nghĩa,
Chẳng hề qua lại hỏi thăm nhau.
Thỉnh thoảng gặp nhau trên đường đi,
Cũng đặt bày làm người lịch sự,
Mấp máy nói hai nói ba, chào nhau,
Như chào cái cột cờ di động.

Đường phố, phi trường, núi rừng , ruộng đồng quá rộng,
Mà lòng con người đa phần tôi gặp,
Lại nhỏ bé đến li ti, Nhỏ bé đến dị kỳ,
Nhỏ bé còn hơn những gì nhỏ nhất !

Thế mà từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi ,
Thế mà từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về ...vĩnh viễn !
Vì sao ? Vì sao ?


Thơ đáp lại của Kế Đô:

Tớ chẳng muốn ở đây một trăm năm
Vì muốn trở thành người Mỹ trắng.
Tớ cũng chẳng muốn ở đây một ngàn năm
Để lao động như những người Mỹ đen.

Tiếng Anh, tiếng Việt tớ nói cũng khá quen
Nhưng đó là ngôn từ dùng trong giao dịch.
Nếu có phải ở đây đến khi nào viên tịch
Thì cũng phải đi làm với một mục đích
Để nâng cao nếp sống của con người.

Người đồng hương, hay người lạ ở trên đời
Đâu cũng vậy, có kẻ hèn người tốt.
Họ thương anh chẳng vì anh lắm bạc
Hay vì anh được cất nhắc làm to.

Chớ có lầm là nước Mỹ xô bồ
Khi thấy mỗi người mỗi nếp sống tự do
Đèn ai nấy rạng họ không nhòm soi mói
Trừ phi anh mở cửa đón họ vô

Anh trách mọi người sống rất thờ ơ
Gặp nhau chỉ lầm bầm vài câu nhạt nhẽo
Như những người học đòi làm lịch sự
Và ở nơi này cái gì cũng bự
Nhưng những người đa phần anh gặp
Lại có một tấm lòng đê tiện li ti
Vậy thì ai là kẻ đã lì xì
Hàng tỉ bạc cho quê nhà ăn Tết ?

Cuối cùng như để thay lời kết
Anh lớn tiếng đặt câu hỏi vì sao?
Vì sao? Từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi ?

Xin thưa:
Vì quê nhà kiếp sống chẳng ra gì
Đảng Cộng Sản đang đè đầu dân đói khổ
Nuôi một lũ cán ngu, loài sâu bọ
Đục khoét làm giầu, cướp đất công khai
Cột đèn kia cũng muốn tếch ra ngoài !

Vì sao ? Từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về vĩnh viễn

Xin thưa:

Vì tầm nhìn của anh còn thô thiển
Lập luận một chiều, óc nô lệ còn cao
Anh chưa hiểu gì về chúng tôi, người tị nạn
Chỉ trở về vĩnh viễn khi không còn Cộng Sản
Chớ ngu si gì về làm bạn với đười ươi !!!

Post Reply