Quán Hẹn Hò

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image

Bốn Mươi Năm

Bốn mươi năm mới gặp nhau
Vẫn thương em với áo màu trắng xưa
Vào thu vàng lá mùa trưa
Tình yêu như thoáng chợt vừa hôm qua

Bốn mươi năm những xót xa
Trong tim nỗi nhớ chỉ là em thôi
Đời lưu lạc kiếp nổi trôi
Ngậm ngùi kỷ niệm xa rồi dấu yêu

Bốn mươi năm bóng lệch xiêu
Chờ nhau mòn mỏi những chiều mưa bay
Mà nghe mắt lệ nồng cay
Ta lang thang kiếp đọa đày không em

Bốn mươi năm nỗi dịu êm
Trả cho nhau những dịu mềm đời đau
Quên đi năm tháng mất nhau
Ngoài kia bóng nắng ngát màu yêu thương



Khiếu Long


Image

Em Về Phố Cũ

Về ngang qua phố cũ
bước âm thầm lẻ loi
mấy năm rồi không gặp
sao vẫn luyến bồi hồi

Còi tàu xé thinh gió
sân ga vắng người thương
tìm anh nào đâu thấy
tim nhói luống đoạn trường

Mãi đong đầy khắc khoải
Tình si thuở đôi mươi
Dư hương vòng tay ấm
Giọng nói tiếng anh cười

Hồn em giờ phong liệm
từ ngày giã biệt nhau
chưa mờ phai kỷ niệm
dấu ấn vết tình sầu

Đông tây trời ly cách
em trôi nổi linh đinh
áo vẫn tím màu nhớ
sắt son một chuyện tình

Đã lâu mình không gặp
đời lỡ cuộc tình đau
cũng trọn lời hẹn ước
chờ anh như ngày nào…



Tiểu Vũ Vi
Image

User avatar
CarteNoire
Posts: 361
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

Image


Anh chỉ còn duy nhất mình em


Chút mưa thì thầm như thay lời nói
Mùa nhớ lại về
Đôi vai anh gầy không đủ để em nương tựa
Ngực anh gầy không đủ rộng chở che em
Qua những bão giông trong cuộc đời và trong cuộc sống
Nên chúng mình xa nhau
Có phải thế không em ?
Có phải thế không em ?

Khi anh chỉ còn trái tim
Để yêu cho hết lòng và thương cho hết dạ
Dẫu biết mai này hồn anh hoá đá
Trái tình khô rơi rụng dưới đôi chân
Ngần đó tháng năm
Em nào đâu có hiểu
Anh đã sống như người đã chết
Giữa muôn vàn đau khổ triền miên

Anh chỉ còn duy nhất mình em
Để yêu cho hết lòng và thương cho hết dạ
Dẫu biết mai này anh trượt dài trên con đường nghiệt ngã
Thì em ơi !
Anh xin được mãi mãi làm người mất trí
Mà quên đi những thương yêu hết dạ – hết lòng
Mà quên đi vết dao đâm
Khoét sâu trái tim mình ngày anh hấphối



Linh Phương

User avatar
khieulong
Posts: 6753
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Lời Đá Cuội

Lòng đá cuội cũng mềm như nước mắt
Xếp trong veo như những tiếng thầm thì
Nằm im lắng bên bờ suối cạn
Đợi trượt dài theo mỗi bước chân đi

Em không biết
Thật mà
Em không biết
Đã yêu anh tự buổi mai nào
Chỉ thấy gió cồn cào mải miết
Những lá vàng xô dòng chảy xôn xao

Mà anh cũng hững hờ vô tình lắm
Vội yêu em rồi lại vội vàng xa
Mưa tháng Giêng còn chưa kịp ấm
Đã đầy trời gió lạnh tháng Ba

Đã hẹn nhau đi đầu non cuối bể
Lại lạc nhau giữa ngã ba đường

Sông quá rộng mà sao lòng quá hẹp
Trời bao la mà gió chật khu vườn…

Lời đá cuội rơi trong lòng suối cạn
Vang lên trong vòm lá một thanh âm
Tiếng đá vỡ
Trong veo
Đau đớn
Lời yêu chỉ nói một lần…


Đào Phong Lan
Last edited by khieulong on Tue Apr 22, 2014 3:52 am, edited 1 time in total.

User avatar
CarteNoire
Posts: 361
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

[center]Image


Mười năm tình cũ
Sáng Tác: Trần Quảng Nam
Trình Bày: Nguyên Khang



Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng mình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ
Em ơi ! Bên kia có còn mắt buồn?
Mười năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhưng em yêu ơi ! Một vùng ký ức
Vẫn còn trong ta cả một trời yêu

Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ! Ta xa nhau tưởng chừng như đã
Ôi ! Ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly - tình vẫn như mơ
Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhưng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây

Mười năm cách biệt tình đành quên lãng
Như mây như mưa bay đi muôn phương
Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ
Vẫn còn trong ta - một đời cuồng điên

Mười năm cách biệt - hình như em đã
Quên câu yêu thương ta trao cho nhau
Em ơi ! Bên kia còn chăng nhung nhớ
Như anh hôm nay thấy mưa trở về
Như anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mười năm không gặp
Mười Năm Nhớ Thương


[/center]

User avatar
khieulong
Posts: 6753
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Trăng Nở Nụ Cười

Đâu Thị Nở, đâu Chí Phèo,
Đâu làng Vũ Đại đói nghèo Nam Cao ???
Vẫn vườn chuối gió lao xao
Sông Châu vẫn chảy nôn nao mạn thuyền...

Ả ngớ ngẩn. Gã khùng điên.
Khi tình yêu đến bỗng nhiên thành người!
Vườn xuông trăng nở nụ cười
Phút giây tan chảy vàng mười trong nhau.

Giữa đời vàng lẫn với thau
Lòng tin còn chút về sau để dành
Tình yêu nên vị cháo hành
Đời chung bát vỡ thơm lành lứa đôi!


Lê Đình Cánh
Lời bình Phạm Ngọc Thái Vào một đêm trăng. Gã Chí Phèo đi ăn vạ về say khướt vì rượu, khật khưỡng qua vườn chuối. Ả Thị Nở dở người đang nằm ngủ say sưa ở đó. Gió đêm từ bờ sông thổi về mát rượi. Ánh trăng dọi xuống soi lên người ả, trật cả chiếc yếm cùng lớp da trắng hởn. Chí Phèo, một gã điên khùng từ lâu đã tưởng không còn ý thức gì về sự vui thú, bỗng lúc này lòng khát khao được sống đầy đủ lại bùng lên trong gã? Gã mê man nhìn Thị Nở và tiến đến... Thế rồi, cả người gã đè lên thân thể ả. Ả kêu, nhưng Chí Phèo lại còn kêu to hơn| Thì trong làng, ngoài nước, ai còn lạ gì cái thằng Chí Phèo hay ăn vạ? Nên nghe tiếng kêu của gã chẳng ai buồn đến. Mới lại, tiếng kêu của Thị Nở cũng chỉ là tiếng kêu của một mụ đàn bà đang thỏa mãn, thích thú vì... được yêu! Để rồi sau đó, người ta nghe thấy cả hai giọng cười sung sướng đã phát ra từ cái vườn chuối ấy...

Gặp lại vườn chuối xưa, trong một chuyến về thăm quê hương của cố nhà văn Nam Cao - Ở làng Đại Hoàng ( tức làng Vũ Đại trong chuyện ), thuộc huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Vẫn bên con sông Châu ngày đêm thao thiết chảy. Tâm hồn nhà thơ Lê Đình Cánh đã rung lên. Cứ như anh đang hồi tưởng lại một tình sử nào đó, chứ không phải là cuộc tình của " Ả ngớ ngẩn. Gã khùng điên. " kia!? Cảnh quê trong thơ anh trào ra bồi hồi, tha thiết:

Vẫn vườn chuối gió lao xao
Sông Châu vẫn chảy nôn nao mạn thuyền...

Đó chính là cảm tác dẫn dắt nhà thơ viết lên "Trăng nở nụ cười " này. Anh không đi vào diễn tả tấn bi kịch xã hội như trong chuyện Chí Phèo, chỉ xoay quanh cuộc tình trăng gió... mà đề cập về giá trị tình yêu đối với đời sống con người.
Nếu đoạn thơ đầu mới chỉ là cảm xúc khi nhà thơ gặp lại tình và cảnh cũ - Thì sang đoạn thứ hai, đoạn thơ cốt lõi, trung tâm của toàn bài. Tác giả đã khoáy sâu vào để khẳng định về chân giá trị của tình yêu ấy:

Ả ngớ ngẩn. Gã khùng điên.
Khi tình yêu đến bỗng nhiên thành người!

Hai chữ "thành người"ở đây có thể hiểu: Tình yêu đã biến đổi kẻ xấu trở nên người tốt, ác hóa thiện, thằng điên loạn Chí Phèo trở nên hiền lành, ả ngớ ngẩn dở hơi như Thị Nở cũng thành phúc thảo, thiết tha. Đó chính là ý nghĩa hoàn lương sâu sắc của tình yêu gái trai, trong mối quan hệ xã hội và con người. Đọc đến câu thơ:

Vườn xuông trăng nở nụ cười...

Ta thấy rõ thái độ cảm đồng của nhà thơ về cuộc tình Thị Nở - Chí Phèo đó. Thời ấy, tầng lớp thống trị đã đẩy chúng ra khỏi lề cuộc sống như một quái thai. Một cuộc tình không luật pháp công nhận. Ấy vậy mà, với tính chân thiện và lương tri... nhà thơ đang ca ngợi chúng. Hai chữ " vườn xuông..." mà thật đầy hương vị. Cả đến bóng trăng còn... " nở nụ cười" . Cảnh tình trở nên huyền ảo, rung rinh.

Phút giây tan chảy vàng mười trong nhau...

Cùng với câu thơ: Khi tình yêu đến bõng nhiên thành người! - Tạo thành hai câu thơ hay nhất bài.
" Tan chảy vàng mười trong nhau..." là thứ vàng thực sự của lương tri, thảo thơm và thanh khiết tựa thiên thai. Là một tình yêu không vụ lợi, không tính toán. Chúng trao nhau hết thảy, trái tim cùng thể xác lẫn linh hồn. Tình yêu ấy tự nguyện và khát vọng!
Bài thơ viết theo thể lục bát được chia ngắt làm ba đoạn, mỗi đoạn bốn câu, chuyển đoạn là chuyển tứ. Các tứ tuy vẫn nhất quán trong chủ đề tình yêu, nhưng được phát triển từ chuyện đến đời một cách khái quát, hàm súc.
Đoạn thơ cuối được tác giả đúc rút ra qua thực tiễn, những ý nghĩa về tình yêu - cuộc sống:

Giữa đời vàng lẫn với thau
Lòng tin còn chút về sau để dành
Tình yêu nên vị cháo hành
Đời chung bát vỡ thơm lành lứa đôi!

Ngẫm ra: thì đời nào, thời buổi nào... "vàng lẫn với thau " cũng có. Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim! Chỉ có "tình yêu trái tim" mới đầy đủ khả năng hoàn thiện, dẫn dắt nhân tính con người cùng xã hội tốt đẹp hơn! Đó chính là nhân sinh quan của nhà thơ và cũng là tính nhân bản trong thi ca. Khi ta đã có một tình yêu thực sự trong nhau... thì:

Đời chung bát vỡ thơm lành lứa đôi!

Bài thơ "Trăng nở nụ cười" đã được kết thúc ở đó, một cách rất... "hương vị cháo hành", mà thấm đầm nghĩa tình chốn nhân gian.

User avatar
CarteNoire
Posts: 361
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

Image


cổ tích dành cho hai người


mây kéo ngang mùa trăng cũ
để chàng cuội đứng ngẩn ngơ
em rớt vào anh thuở nọ
nên anh từ đó tương tư

bởi em không còn thiếu nữ
tóc thơm xõa ở hiên người
anh đi vội vàng qua ngõ
giấu trên môi chỉ một lời

xưa em chỉ là hạt bụi
bay cùng ngọn gió rong chơi
bỗng có một lần lầm lỗi
bụi rơi xuống hóa thành người

là em - một đời đã muộn
nụ quỳnh hé nở đêm xưa
là em - một lần yêu muộn
trăm năm - thôi chẳng đợi chờ



thơ của quỳnh

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image


Tháng năm đẹp long lanh màu xanh ngọc
Đôi bóng câu lượn vờn tít trời xa
Thoảng trong gió lùa ngọt mùi hương cỏ
Lãng đãng êm trôi đám mây hiền hòa

Tháng năm nồng nàn hoa linh lan trắng
Dưới nắng hạ tinh khiết nụ li ti
Sáu cánh bung xòe môi sương rộ thắm
Đong đưa gọi mùa hạnh phúc trở về

Đem tương tư khoanh thành xâu quãng lặng
Lục lạc tròn rung từng note vọng âm
Tuôn khép nép rũ mềm trong lá biếc
Từ sâu lắng những giọt lệ trong ngần

Những đóa hoa chuông mong manh chớm nở
Tháng năm còn rét dịu cơn gió se
Gửi đến tình quân chùm hoa thơm thảo
Như lời tình tự vẹn câu ước thề…



PTMC
Heureux 1er Mai N


Tiểu Vũ Vi
01/05


[/center]
Last edited by tieuvuvi on Thu Jul 16, 2015 11:27 am, edited 1 time in total.
Image

User avatar
ngayngo
Posts: 1208
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Image

Cơn mưa

Ta bỗng nghe từ nơi nào xa vắng
Vọng về đây một chút thân quen
Là cơn gió của bao mùa hạ cũ ...
Lại quay về gờn gợn mây đen

Gió gọi mưa, gọi buồn, gọi nhớ
Rồi mưa về gợi nhớ nhung thêm
Ta ngắm từng giọt buồn nho nhỏ
Sao quá nhiều những giọt của em?

Cơn mưa vẫn là mưa ngày ấy
Ta chỉ yêu mưa, nhớ mưa thôi
Sao em bước vào mưa chi vậy?
Cho nhịp mưa thắc thỏm bồi hồi


Hoàng Sa

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2822
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Tình khúc tháng năm 2


Bên song cửa,
lặng nghe tiếng thời gian
Gõ nhịp tim
rót cung trầm
khắc khoải
Gió lùa cánh lá
hát lời ru mãi
Giai điệu
còn vang
tiết tấu mong chờ

Hạ về
chạm ngõ
hòa muôn tiếng tơ
Gió cuốn mưa bay
sa mù góc phố
Khẽ khàng
tí tách
giọt hồn tuôn đổ
Những note sầu rơi
chảy trên phím đàn

La thứ rỉ rả
âm buồn thở than
Vói tay miền ký ức
lòng đau vỡ
Tháng năm
mưa hạ
ngàn thương luyến nhớ
Thả xuống đời nhau
tình khúc hương thơ…


Tiểu Vũ Vi
05/05/14
Last edited by tieuvuvi on Thu Jul 16, 2015 11:30 am, edited 1 time in total.
Image

User avatar
phodem
Posts: 229
Joined: Sat Feb 26, 2011 4:00 am

Post by phodem »

Image

Nhớ Và Yêu

Bởi vì hồn ở, chân đi
Mà thành thương nhớ có gì lạ đâu!
Nhớ là một chút trong nhau
Đã yêu – ai một nửa đâu – bao giờ!

Vui buồn lắng đọng thành thơ
Tháng năm vo một giấc mơ chưa tròn…
Khi yêu – con mắt mỏi mòn
Trái tim bật khóc! – vẫn còn muốn yêu

Tình ta như một cánh diều
Chờ ngày – lộng gió – để yêu – rách mình!


Nguyễn Thành Dũng

Post Reply