TIN TỨC PHIM ẢNH CA NHẠC

Phim ảnh, âm nhạc đưa người ta vào thế giới ảo mộng quên đi bao nỗi muộn phiền của đời thường... Nơi đây chỉ ghi lại một phần nào đó của cái thế giới muôn mầu sắc và âm thanh đó mà thôi.

Moderator: Nguyễn_Sydney

kalua
Posts: 833
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »

Nguyễn Ðức Quang, khi bài hát trở về


Image
Nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang (1944-27 Tháng Ba 2011).

Nếu phải xếp hạng những bài hát được sinh ra và lớn lên cùng với thăng trầm của đất nước, với thao thức của thanh niên, sinh viên, học sinh, với tâm trạng của những người lính trẻ trong cuộc chiến tranh tự vệ đầy gian khổ ở miền Nam trước đây, tôi tin, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ của nhạc sĩ du ca Nguyễn Ðức Quang sẽ là một trong những bài ca được xếp hàng đầu.

Không giống như một số hành khúc quen thuộc trong giới trẻ trước 1975 như Dậy Mà Ði của Nguyễn Xuân Tân, Tổ Quốc Ơi Ta Ðã Nghe của La Hữu Vang thiết tha, mạnh mẽ nhưng chỉ giới hạn trong các phong trào sinh viên tranh đấu và ngay khi ra đời đã bị đảng sử dụng cho mục đích tuyên truyền trong các trường đại học, các đô thị miền Nam, hay Việt Nam Việt Nam của Phạm Duy chan chứa tình dân tộc, kêu gọi người người thương mến nhau nhưng thiếu đi cái hùng khí, sôi nổi của tuổi trẻ, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ của Nguyễn Ðức Quang không dừng lại ở nỗi đau của đất nước mà còn nói lên cả những bi thương, công phẫn, thách đố của tuổi trẻ Việt Nam trước những tàn phá của chiến tranh và tham vọng của con người. Trong vườn hoa âm nhạc Việt Nam, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ nổi bật lên như một biểu tượng cho khát vọng của một dân tộc đã vượt qua bao nhiêu gian nan khốn khó để tồn tại và vươn lên cùng các dân tộc khác trên mặt đất nầy.

Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Ðường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng của thời xa xăm
Ðôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loang xoang.

Lời nhạc của Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ tương đối khó nhớ nhưng nhờ cách sử dụng ngôn ngữ trẻ trung, mạnh mẽ, tượng thanh, tượng hình như “tiếng cười ngạo nghễ,” “xích kêu loang xoang,” “trên bàn chông hát cười đùa vang vang” hay “Da chan mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân tươi” đã làm cho Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ trở thành độc đáo, không giống như những bài ca yêu nước khác với những ý tưởng quen thuộc và lời ca phần lớn là lập lại nhau. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ đẹp tự nhiên như một đóa lan rừng, không mang màu sắc chính trị, không nhằm cổ võ hay biện minh cho một chủ nghĩa nào, không cơ quan nhà nước nào chỉ đạo thanh niên sinh viên học sinh phải hát và bài hát cũng chẳng nhằm phục vụ lợi ích riêng của chính quyền, tôn giáo hay đảng phái chính trị nào.

Trước 1975, từ thành phố đến thôn quê, từ các trường trung học tỉnh lẻ đến đại học lớn như Huế, Sài Gòn, từ các phong trào Hướng Ðạo, Du Ca đến các tổ chức trẻ của các tôn giáo như Thanh Niên Công Giáo, Gia Ðình Phật Tử, từ các quân trường Ðà Lạt, Thủ Ðức, Quang Trung, Nha Trang đến các tổ chức, đoàn thể xã hội từ thiện đều hát Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ.

Sau 1975, bài hát theo chân hàng trăm ngàn sĩ quan và viên chức miền Nam đi vào tù. Nhiều hồi ký, bút ký kể lại Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ đã được hát lên, kín đáo hoặc cả công khai ,ở nhiều trại tù khắp ba miền đất nước. Trong tận cùng của đói khát, khổ nhục, đớn đau, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ đã hóa thành những hạt cơm trắng, hạt nếp thơm nuôi sống tinh thần những người lính miền Nam sa cơ thất thế.

Những năm sau đó, bài hát, như tác giả của nó và hàng triệu người Việt khác lên đường ra biển tìm tự do.Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ lại được hát lên giữa Thái Bình Dương giông bão, hát lên ở các trại tị nạn Palawan, Paula Bidong, Panat Nikhom trong nỗi nhớ nhà, hát lên ở Sungai Besi, White Head trong những ngày chống cưỡng bách hồi hương, hát lên ở San Jose, Santa Ana, Boston, Paris, Oslo, Sydney trong những cuộc biểu tình cho tự do dân chủ Việt Nam, hát lên ở các trại hè, trại họp bạn HướngÐạo, các tổng hội sinh viên Việt Nam tại hải ngoại.

Nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang, trong buổi phỏng vấn dành cho chương trình Tiếng Nói Trẻ đã kể lại câu chuyện ra đời của Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ trong âm nhạc Việt Nam:

“…Thế bài Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ cũng vậy, nó không phải là một bài ca tôi nghĩ là quá lớn, nhưng lúc bấy giờ khi tôi kết thúc tập Trường Ca vào năm 1965, cuối 1965 hay đầu 1966 gì đó, khoảng thời gian đó, 10 bài trường ca, những bài như Nỗi Buồn Nhược Tiểu, Tiếng Rống Ðàn Bò, Lìa Nhau, Thảm Kịch Khó Nói v.v… những bài nói về đất nước của mình rất là khổ sở, tôi nghĩ nên kết nó bằng một bài hát có tiếng gọi hùng tráng và tha thiết hơn. Thành ra tôi viết bài Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ một cách rất là dễ dàng. Tất cả những ý đó tôi đem vào hết trong bài hát đó để nó vượt qua cái khốn khó, vượt qua cái quê hương nhỏ bé, nhược tiểu mà trở thành một nước to lớn, và lòng người cực kỳ dũng mãnh. Viết xong bài đó tôi nghĩ chỉ kết thúc tập Trường Ca mà thôi, không ngờ về sau càng ngày đi các nơi càng thấy nhiều người ưa thích bài đó, có lẽ đáp được ước vọng của nhiều người, tôi nghĩ tiếng gọi đáp ứng đúng được tiếng của nhiều người, không riêng gì giới trẻ đâu, cả người lớn tuổi ở các hội đoàn về sau này, rồi đi vào trong quân đội, đi rất nhiều nơi. Thành ra, tôi cho đó là một bài hát tự nó trưởng thành nhưng khi viết tôi chỉ đúc kết cho tập Trường Ca lúc đó mà thôi.”

Thật đơn giản và tự nhiên như thế. Không một ông bộ trưởng Bộ Chiêu Hồi nào đặt hàng hay một ông tổng ủy trưởng Dân Vận nào chỉ thị anh phải viết. Anh viết không phải để thi đua sáng tác hay mong mang về giải thưởng, huân chương. Trong tâm hồn của một nghệ sĩ chân chính, tình yêu nước bao giờ cũng là sự thôi thúc tự nguyện. Anh viết Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ để kết thúc tập trường ca của riêng anh nhưng cũng nối tiếp tập trường ca lớn hơn của đất nước.

Sau ba mươi năm, nhiều nhạc sĩ, ca sĩ đã trở về qua nhiều ngã, trong nhiều tư cách khác nhau, một số tình ca sáng tác trước 1975 đã được nghe lại trong nước, nhưng đây là lần đầu tiên một bài hát đã về lại quê hương qua ngã của trái tim, trở về trong vòng tay nồng ấm của tuổi trẻ Việt Nam.

Bất ngờ và cảm động, một buổi sáng tuần trước, khi đi dạo một vòng qua các blog Việt ngữ, tôi bắt gặp không chỉ những mẩu tin nóng viết vội vàng trên đường phố, những đoạn phim biểu tình vừa mới đưa lên YouTube, những tấm hình ghi lại cảnh xô xát giữa đồng bào, sinh viên với công an, nhưng còn được nghe lại bài hát quen thuộc Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ. Tôi cảm nhận qua lần gặp gỡ đó một niềm vui chung khi có một bản nhạc mà các em sinh viên Việt Nam ở California, Washington DC, Oslo, Paris, Hà Nội, Sài Gòn cùng hăng say hát trong những cuộc biểu tình chống Trung Quốc bành trướng bá quyền mà không cảm thấy ngần ngại, nghi ngờ, xa cách.

Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian.

Trong số một trăm em đang hát trong nước hôm nay có thể hơn chín mươi em chưa hề nghe đến tên Nguyễn Ðức Quang lần nào, và nếu có nghe, có đọc qua bộ máy tuyên truyền của đảng, cũng chỉ là một “nhạc sĩ ngụy đã theo chân đế quốc.” Biết hay không biết, nghe hay không nghe không phải là điều quan trọng. Ðiều quan trọng là bài hát đã đáp ứng được ước vọng về tương lai và tình yêu tổ quốc của tuổi trẻ. Tổ quốc, vâng, không có gì lớn hơn tổ quốc. Văn hóa không phải chỉ là đời sống của một dân tộc mà còn là những gì giữ lại được sau những tàn phá, lãng quên. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ sau 30 Tháng Tư 1975 hẳn đã nằm trong danh sách các tác phẩm “văn hóa đồi trụy” mà Ðảng tìm mọi cách để xóa bỏ, tận diệt.

Thế nhưng, như giọt nước rỉ ra từ kẽ đá và như bông hoa mọc giữa rừng gai, bài hát đã sống sót, đã ra đi và đã trở về. Ðể tồn tại, một bài thơ, một bản nhạc cũng phải trải qua những gạn lọc, những cuộc bỏ phiếu công bằng không chỉ của người nghe, người đọc dưới một chế độ chính trị nào đó mà còn của cả lịch sử lâu dài. Bài hát phát xuất từ tình yêu nước trong sáng như Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ sẽ ở lại rất lâu trong lòng tuổi trẻ Việt Nam hôm nay và nhiều thế hệ mai sau.

Là một người thích tham gia các sinh hoạt văn nghệ cộng đồng, bài hát mang tôi về thời trẻ tuổi của mình. Tôi còn nhớ, mùa Hè 1973, khi còn là sinh viên năm thứ nhất, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ cũng là nhạc sinh hoạt chính của trại hè sinh viên toàn quốc quy tụ đại diện sinh viên các trường đại học và cả sinh viên du học về nghỉ hè, do Bộ Giáo Dục Và Thanh Niên tổ chức lần đầu và có lẽ cũng là lần cuối tại trường Thiếu Sinh Quân, Vũng Tàu. Ðêm trước ngày chia tay, chúng tôi không ai ngủ được. Ngày mai sẽ mỗi người mỗi ngả, chị về Huế, anh về Ðà Lạt, em về Cần Thơ và đa số chúng tôi sẽ trở lại Sài Gòn. Cùng một thế hệ chiến tranh như nhau, khi chia tay biết bao giờ còn gặp lại. Những ngày tháng đó, cuộc chiến vẫn còn trong cao điểm.

Mỹ đã rút quân nên máu chảy trên ruộng đồng Việt Nam chỉ còn là máu Việt Nam. Thảm cảnh của mùa Hè đỏ lửa chưa qua hết. Trên khắp miền Nam, đâu đâu cũng có đánh nhau, đâu đâu cũng có người chạy giặc. Mơ ước của tuổi trẻ chúng tôi là được thấy một ngày đất nước hòa bình, một ngày quê hương không còn nghe tiếng súng.

Ðêm cuối trại hè, chúng tôi ngồi quây quần thành một vòng tròn rộng quanh cột cờ trường Thiếu Sinh Quân và hát nhạc cộng đồng như để vơi đi những vương vấn, lo âu đang trĩu nặng trong lòng. Bài hát được hát nhiều nhất trong đêm đó là Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ, và khi điệp khúc cất lên cũng là khi chúng tôi hát trong nước mắt:

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông miệt mài
Từng giờ qua cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi.
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng.

Những giọt nước mắt của tuổi sinh viên nhỏ xuống xót thương cho dân tộc mình. Tại sao có chiến tranh và tại sao chiến tranh đã xảy ra trên đất nước chúng tôi mà không phải tại một quốc gia nào khác? Mấy tháng sau, ThángGiêng năm 1974, bài hát ViệtNam Quêạ Hương Ngạo Nghễ đã được hát vang trên đường phố Huế, Ðà Nẵng, Sài Gòn, Cần Thơ sau khi Hoàng Sa rơi vào tay Trung Quốc. Những bản tin đánh đi từ Ðà Nẵng, danh sách những người hy sinh được đọc trên các đài phát thanh làm rơi nước mắt. Và hôm nay, ba mươi ba năm sau, trong cái lạnh mùa Ðông trên xứ người, những lời nhạc Việt Nam quê hương ngạo nghễ từ YouTube phát ra như xoáy vào tim. Tôi lại nghĩ đến các anh, những người đã hy sinh ở Hoàng Sa Tháng Giêng năm 1974, ở Trường Sa Tháng Ba năm 1988. Các anh khác nhau ở chiếc áo nhưng cùng một mái tóc đen, một màu máu đỏ, một giống da vàng, cùng ăn hạt gạo thơm, hạt muối mặn, cùng lớn lên bằng dòng sữa mẹ Việt Nam, và cùng chết dưới bàn tay Hải Quân Trung Quốc xâm lăng.

Việt Nam, sau ba mươi ba năm “độc lập, tự do” vẫn chưa thoát ra khỏi số phận nhược tiểu bị xâm lược, vẫn chưa tháo được cái vòng kim cô Trung Quốc trên đầu. Việt Nam có một lãnh hải dài trên ba ngàn cây số nhưng thực tế không còn có biển. Cả hành lang Ðông Hải rộng bao la từ Hải Nam đến Hoàng Sa và xuống tận Trường Sa đã bị Trung Quốc chiếm. Nếu vẽ một đường cung dọc theo lãnh hải đó, ngư dân Việt Nam chỉ còn có thể đi câu cá ven bờ chứ không thể đánh cá như ngư dân Trung Quốc, Nhật Bản, Thái Lan hay các quốc gia khác trong vùng Biển Ðông. Phía sau tấm bảng in đậm “mười sáu chữ vàng” hữu nghị thắm thiết giữa hai đảng Cộng Sản Việt Nam và Trung Quốc là thân xác của ngư dân Việt Nam trôi bềnh bồng dọc các hải đảo của tổ tiên mình để lại.

Trong suốt dòng lịch sử, họa xâm lăng từ phương Bắc vẫn là mối đe dọa thường xuyên. Khác với các thời đại trước đây, cái bất hạnh của Việt Nam ngày nay không phải chỉ là mất đất nhưng mất đất mà không đòi lại được ngay. Cuộc kháng Nguyên lần thứ nhất trong hàng vương tước nhà Trần chỉ có mỗi Trần Nhật Hiệu chủ trương “Nhập Tống” và lần thứ hai chỉ có Trần Ích Tắc và đám hầu tước Trần Kiện, Trần Văn Lộng, Trần Tú Viên chủ trương “Hàng Nguyên” nhưng ngày nay, về mặt lập trường quan điểm, Việt Nam có đến 14 Trần Ích Tắc và 160 Trần Kiện. Trận đụng độ giữa Việt Nam và Trung Quốc diễn ra tại Trường Sa năm 1988 theo tác giả Daniel J. Dzurek trong biên khảo “Xung Ðột Trường Sa: Ai có mặt trước?” (The Spratly Islands Dispute: Who’s on First?) chỉ kéo dài vỏn vẹn 28 phút và Việt Nam chịu đựng hầu hết thương vong. Với một giới lãnh đạo tham quyền cố vị và sự chênh lệch quá xa về kỹ thuật chiến tranh như thế, cuộc đấu tranh giành lại hai quần đảo sẽ vô cùng khó khăn.

Dù sao, tuổi trẻ Việt Nam, khác với các thế hệ Tân Trào, Pác Bó trước đây, thế hệ Hoàng Sa, Trường Sa ngày nay có nhiều cơ hội tiếp xúc, học hỏi và so sánh giữa chế độ các em đang sống với các tư tưởng tự do dân chủ, khoa học kỹ thuật tiên tiến; nhờ đó, hy vọng các em sẽ có những chọn lựa đúng cho mình và cho đất nước phù hợp với dòng chảy của văn minh nhân loại.

Trong cuộc chiến Việt Nam dài mấy mươi năm đảng đã sản xuất ra không biết bao nhiêu bài hát, bài thơ kích động lòng yêu nước nhưng tại sao các em không đọc, không hát nữa? Như một độc giả trong nước đã trả lời, đơn giản chỉ vì chúng nhạt nhẽo. Ý thức sâu sắc đó đã được thể hiện không chỉ trong khẩu hiệu các em hô mà ngay cả trong những bài hát các em hát. Sau những “Như Có Bác Hồ Trong Ngày Vui Ðại Thắng,” “Dậy Mà Ði,” “Nối Vòng Tay Lớn” của những ngày đầu phong trào, các bạn trẻ trong nước đã đi tìm những nhạc phẩm nói lên lòng yêu nước trong sáng, tích cực, không bị ô nhiễm, chưa từng bị lợi dụng và họ đã tìm được Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ.

Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chan mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rỉ máu ta cười dưới ánh mặt trời.

Mỗi khi nhắc đến những khó khăn đất nước, chúng ta thường nghe đến những“bất hạnh,” “nỗi đau,” “tính tự ti mặc cảm,” vâng đó là một thực tế hôm nay, thế nhưng dân tộc Việt Nam “vốn xưng nền văn hiến đã lâu, nước non bờ cõi đã chia, phong tục Bắc Nam cũng khác “như Nguyễn Trãi khẳng định, không phải chỉ biết đau, biết tự ti mặc cảm mà thôi nhưng từ những nỗi đau đã biết lớn lên bằng tự hào và kiêu hãnh làm người Việt Nam. Chỗ dựa tinh thần của tuổi trẻ Việt Nam hôm nay không có gì khác hơn là lịch sử. Không thể làm nên lịch sử mà không cần học lịch sử. Lịch sử sẽ là vũ khí, là hành trang trong hành trình tranh đấu cho một nước Việt Nam mới, cũng như để xây dựng một Việt Nam tươi đẹp sau nầy.

Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên.

Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ như giọt nước mắt bi tráng của tuổi trẻ Việt Nam ngày nào nhỏ xuống trên quê hương chiến tranh khốn khổ, đã bốc thành hơi, tụ thành mây và sau bao năm vần vũ khắp góc bể chân trời đã trở về quê hương qua ánh mắt của em, qua nụ cười của chị, qua tiếng hát của anh, hồn nhiên và trong sáng. Từ “vết thương rỉ máu” của một dân tộc đã từng bị nhiều đế quốc thay phiên bóc lột, lợi dụng và hôm nay còn đang chịu đựng trong áp bức của độc tài đảng trị, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ cất lên như một lời khuyên, hãy sống và hãy vững tin vào lịch sử, sẽ có một ngày, sẽ có một ngày.

User avatar
VuPhong
Posts: 2909
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Ca sĩ Thế Sơn ‘rước nàng về dinh’
Vũ Đình Trọng/Người Việt

Image
Ca sĩ Thế Sơn và Ngọc Khánh. (Hình: Ngọc Khánh cung cấp)

SAN JOSE, California (NV) – Ca sĩ Thế Sơn vừa thành hôn với cô Jocelyn Ngọc Khánh Nguyễn tại thành phố San Jose, miền Bắc California, hôm 25 Tháng Ba vừa qua. Nhiều người thắc mắc cô gái này là ai mà trói được trái tim chàng ca sĩ có giọng hát trầm ấm, ngọt ngào.

Nhân dịp này, nhật báo Người Việt phỏng vấn vợ chồng ca sĩ Thế Sơn về tình yêu của hai người.


NV: Điều gì ở Ngọc Khánh và điều gì ở Thế Sơn làm hai bạn tin tưởng, yêu thương, và quyết định đi đến hôn nhân?

Thế Sơn: Khi mới quen Ngọc Khánh, tôi nói ra hết tất cả những khuyết điểm của bản thân mình cho cô ấy biết và nhắn nhủ với cô ấy rằng, nếu cảm thấy không chấp nhận được thì không nên mất thời gian. Và trong hơn sáu năm tìm hiểu nhau, tôi vẫn luôn thường xuyên nhắc đi nhắc lại cho cô ấy nghe tất tần tật những khuyết điểm của mình. Mặc dù Khánh đã “thuộc nằm lòng” những tật xấu của tôi, nhưng cô ấy vẫn chấp nhận, cũng như hết lòng yêu thương tôi. Còn ở chiều ngược lại, dù có nhiều lúc xung khắc bất hòa, nhưng sau đó tôi cảm thấy tình yêu của mình dành cho cô ấy vẫn tràn đầy…

Ngọc Khánh: Khi mới quen nhau anh ấy hỏi tôi, một người đàn ông tôi quen phải có những yếu tố gì, chẳng hạn cao ráo, hay đẹp trai, hoặc giàu có? Tôi trả lời rất đơn giản mà anh ấy không tin, rằng tôi chỉ cần một người đàn ông tốt. Tiếp xúc với anh, tôi tin rằng anh Sơn là một người rất tốt với gia đình, người thân, bạn bè, và có lòng quê hương, đất nước. Anh ấy không hại ai, ngay cả trong suy nghĩ. Tuy có nhiều người muốn hại anh ấy, và những gì may mắn hay xui xẻo đến với anh thì anh đều nhẹ nhàng cho là “nhân quả.”

Người Việt (NV): Cơ duyên nào hai bạn gặp nhau?

Ngọc Khánh: Tôi biết anh Thế Sơn qua những bài hát khi anh xuất hiện trên Paris By Night lần đầu. Nhưng cho đến năm 2008, chúng tôi mới gặp nhau lần đầu khi tôi đi công tác cho công việc quảng cáo ở Cherokee, North Carolina. Tuy biết đến tên tuổi anh Sơn, nhưng tôi không phải “fan cuồng,” nên khi gặp mặt qua công việc thì chỉ bàn về công việc.

Đến năm 2010, tôi gặp lại anh Sơn qua… Facebook, sau đó thì tìm hiểu, và yêu nhau. Tôi rất ngạc nhiên vì không những anh còn nhớ chuyện lần gặp nhau ở Cherokee hai năm trước, mà còn nhớ hôm đó tôi mặc trang phục gì. Về sau tôi mới biết, hồi đó anh bầu show của anh cho anh ấy biết là tôi vẫn còn độc thân, nhưng vì công việc tiếp thị, tôi phải đi đây đó nhiều, nên anh Sơn còn e ngại, chưa dám làm quen.

Tôi từng học marketing tại đại học San Jose State Univeristy, sau khi tốt nghiệp thì làm quảng cáo và tiếp thị. Hiện giờ tôi làm việc tại nhật báo Người Việt, để đem những sản phẩm văn hóa của Người Việt đến với cộng đồng.

NV: Yêu và đồng ý thành hôn với một ca sĩ nổi tiếng, Khánh có sợ gì không?

Ngọc Khánh: Theo tôi, ca sĩ hay không ca sĩ gì cũng vậy. Yếu tố quan trọng và không thể thiếu trong bất cứ mối quan hệ nào là “Trust” và “Communication.” Tôi noi gương của bố mẹ qua 52 năm chung sống với nhau, và học được là muốn thành công trong hôn nhân, cả hai đều phải biết hai chữ “nhẫn nhịn” và tin tưởng lẫn nhau. Vì lớn lên bên Mỹ, tôi học thêm được câu “Communication is Key” nên tôi ráng sống theo những gì hay nhất của hai nền văn hóa gộp lại.

Tôi cũng tin vào duyên nợ và nghiệp quả. Các cụ có câu “Có duyên với nợ, mới vợ chồng nhau” nên sợ cũng chẳng ích gì. Cái sợ hoặc nghi ngờ trong hôn nhân sẽ không giữ vững được mối quan hệ, mà còn tạo thêm rạn nứt và đổ vỡ.

NV: Suy nghĩ và cảm xúc của hai bạn trong ngày trọng đại này?

Ngọc Khánh: Vui là chính. Tôi chỉ muốn tạo một kỷ niệm vui cho mọi người. Tôi và anh Thế Sơn sau sáu năm quen nhau, ngày 25 Tháng Ba vừa qua chỉ thêm vào tên tôi họ Bùi của anh, chứ tôi và anh không run, không hồi hộp. Chúng tôi rất tin vào luật nhân quả và nghiệp quả. Yêu nhau không phải là tình cờ mà do duyên nghiệp trong tiền kiếp. Vì vậy đến ngày cưới, tôi có cảm giác quen thuộc từ bấy lâu nay chứ không hồi hộp hay lo sợ gì cả.

Thế Sơn: Ngọc Khánh là một cô gái thẳng tính, tốt bụng, biết thương người và có cùng chí hướng với tôi. Lấy được người con gái như thế làm vợ thì tôi biết rằng mình đã là người may mắn và hạnh phúc. Thế Sơn đã tìm được một nửa của mình.

NV: Xin cảm ơn hai bạn đã trả lời cuộc phỏng vấn này!

User avatar
bichphuong
Posts: 569
Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
Been thanked: 1 time

Post by bichphuong »

Jennifer Lopez dự tính cưới lần bốn

Ca sĩ 47 tuổi dẫn bạn trai mới quen ba tháng về ra mắt gia đình và tính chuyện kết hôn.

Theo nguồn tin của Us Weekly ngày 5/4, Jennifer Lopez và Alex Rodriguez có thể làm đám cưới trong thời gian tới.
“Họ đã nói chuyện về tương lai và tất nhiên đám cưới sẽ xảy ra.
Cả hai chưa lên kế hoạch cụ thể nhưng họ đã bàn bạc về cuộc sống của mình”, nguồn tin thân cận của Jennifer Lopez tiết lộ.

Ca sĩ 47 tuổi và cầu thủ 41 tuổi được cả hai gia đình ủng hộ. Nguồn tin của Us Weekly khẳng định mẹ của Jennifer Lopez -
bà Guadalupe Rodríguez - đã gặp bạn trai của con gái hôm 2/4 ở New York, Mỹ.
Chị gái ca sĩ cảm thấy A-Rod rất quyến rũ và hợp với em gái. Chị gái A-Rod cũng úp mở về chuyện sắp có em dâu trên Instagram mới đây.

Image
Jennifer Lopez dẫn bạn trai đi gặp mẹ hôm 2/4.
A-Rod và Jennifer Lopez đã ra mắt các con riêng với đối phương. Jennifer Lopez có cặp sinh đôi 9 tuổi với Marc Anthony. Trong khi A-Rod cũng có hai con gái - Natasha (12 tuổi) và Ella (8 tuổi). “Họ là một cặp hoàn hảo. Họ có nhiều điểm chung và cùng sở thích”, nguồn tin phía J.Lo kết luận.

Alex Rodriguez là cầu thủ bóng chày nổi tiếng. Anh từng hẹn hò nhiều người đẹp Hollywood như Cameron Diaz, Madonna, Kate Hudson, Torrie Wilson, Anne Wojcicki. Vận động viên 41 tuổi từng kết hôn với Cynthia Scurtis trong tám năm.

Jennifer Lopez từng trải qua ba cuộc hôn nhân với Cris Judd, Ojani Noa và Marc Anthony.


Minh Anh

User avatar
macco
Posts: 3541
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

'Điệp viên 007' Pierce Brosnan bi quan sau khi vợ con qua đời vì ung thư


Tài tử nói rằng ông không còn nhìn cuộc sống với lăng kính màu hồng sau sự ra đi của người vợ đầu - Cassandra Harris - và con gái Charlotte.

Pierce Brosnan tham gia cuộc phỏng vấn với tờ Esquire nhân chiến dịch quảng bá loạt phim mới The Son -
chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết phát hành năm 2013 của Philipp Meyer. Tài tử The World is not Enough
kể về cảm xúc của bản thân sau sự ra đi của vợ đầu và con gái nuôi.

Image
Pierce Brosnan và vợ đầu - Cassandra Harris.
Pierce Brosnan cho rằng biến cố ấy đã thay đổi cuộc đời ông mãi mãi. "Tôi không phải là người có cái nhìn tích cực về cuộc sống. Bóng ma buồn thảm, u ám cứ đeo bám tôi mãi", diễn viên chia sẻ.

Khi vợ qua đời, Pierce Brosnan cũng từng chia sẻ cảm xúc trên tờ People: "Không gì tàn nhẫn bằng việc mất đi người mình chia sẻ mọi thứ. Đây là lần đầu trong đời tôi trải qua nỗi mất mát lớn đến vậy và nó quá sức chịu đựng".

Vợ đầu của Pierce Brosnan - Cassandra Harris - qua đời năm 1991 vì ung thư buồng trứng. Pierce Brosnan và Cassandra Harris - Bond Girl trong phim For Your Eyes Only (1981) - gặp nhau cuối những năm 1970 và làm đám cưới tháng 12/1980.

Hơn hai thập niên sau - năm 2013 - con gái nuôi Charlotte của nam diễn viên cũng ra đi ở tuổi 41, với căn bệnh giống mẹ. Charlotte là con gái của Cassandra và nhà sản xuất phim Dermot Harris. Họ còn có một con trai tên Christopher. Khi kết hôn với Pierce, nữ diễn viên để lại hai con cho chồng cũ chăm sóc. Năm 1986, khi Dermot qua đời, Pierce đưa các con về nuôi và đổi họ cho chúng.

Ba năm sau khi Cassandra qua đời, Pierce Brosnan quen và yêu nhà báo Keely Shaye Smith. Họ làm đám cưới năm 2001 và có hai con trai - Dylan (20 tuổi) và Paris (16 tuổi).i

Pierce Brosnan sớm có cuộc sống bất hạnh. Cha bỏ đi khi Pierce còn nhỏ, người mẹ trẻ đành bỏ Ireland sang Anh kiếm sống, để Pierce ở lại với ông bà ngoại. Khi ông bà qua đời, cậu bé sáu tuổi bơ vơ, sống nhờ những người hàng xóm tốt bụng. Pierce Brosnan sau này nói rằng ông trân trọng cuộc sống gia đình vì hiểu rõ những vất vả ngày bé.

Minh Anh

User avatar
nangchieu
Posts: 2053
Joined: Sun Apr 19, 2009 6:38 pm

Post by nangchieu »

Image

Fight My Way – Chặng Đường Tôi Đi

Còn sự kết hợp nào tuyệt hơn Park Seo Joon (“Hwarang”) và Kim Ji Won (“Descendants of the Sun”) trong cùng một bộ phim? Thay vì vai diễn quyến rũ của mình trong “She Was Pretty” và “Heirs,” hai diễn viên sẽ vào vai những nhân vật đang sống một cuộc sống bình thường, cuộc sống của “tầng lớp thứ 3.”

Park Seo Joon thủ vai Go Dong Man, cựu tuyển thủ Taekwondo từng nổi tiếng lừng lẫy, rồi trở thành võ sĩ võ thuật tổng hợp (MMA) vô danh. Kim Ji Won trong vai Choi Ae Ra – một cô gái làm việc tại quầy thông tin của trung tâm thương mại, luôn mơ ước được trở thành phát thanh viên.

Go Dong Man và Choi Ae Ra là bạn thân lâu năm tới mức có thể đùa giỡn với nhau về mối tình đã tan vỡ của đối phương. Thay vì sử dụng toàn những điều ngọt ngào, bộ phim sẽ nắm giữ trái tim của người xem qua câu chuyện tình yêu vô cùng thực tế khi họ gặp phải nhiều tình huống dở khóc dở cười trên chặng đường này.

Các diễn viên chính tham gia được gọi là gọi là “Idiot Fantastic Four,” một nhóm người đa dạng và có tính cách kỳ dị, những người chắc chắn sẽ mang lại nhiều tiếng cười. Phim do biên kịch của “Becky’s Back” chắp bút và đạo diễn “Oh My Venus” chỉ đạo. Dự kiến “Fight My Way” (tạm địch Chặng Đường Tôi Đi) lên sóng vào Tháng Năm trên KBS.

User avatar
macco
Posts: 3541
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »


Brad Pitt ‘nghĩ đến cái chết, và rơi lệ’ sau ly hôn

May 9, 2017

Image
Brad Pitt tại lễ ra mắt phim “The Lost City of Z” hôm 5 Tháng Tư, tại Los Angeles. (Hình: trendzhub.org)

HOLLYWOOD, California (NV) – Trong cuộc phỏng vấn dành cho trang mạng GQ Style, Brad Pitt lần đầu tiên thừa nhận rằng anh đã trải qua một sự hỗn loạn trong nửa năm qua “một thời gian rất kỳ quặc.” Điều tồi tệ nhất là chuyện anh đã tự gây ra nơi công cộng vào Tháng Chín năm ngoái, khiến anh mất gia đình sau đó.

Cũng theo GQ Style, trong chuyến bay tới Los Angeles, California, cùng gia đình, Brad Pitt đã có cuộc cãi vã với Maddox (15 tuổi), một trong sáu đứa con của anh với nữ minh tinh Angelina Jolie. Tưởng là chuyện riêng và hai cha con đã giải quyết ổn thỏa, nhưng một cuộc điện thoại nặc danh báo cáo chuyện này với cơ quan chức năng, đã kéo FBI vào cuộc điều tra (cuối cùng cuộc điều tra cũng được đóng lại và không kết tội anh).


Năm ngày sau, Angelina đơn phương đệ đơn ly hôn lên tòa án Los Angeles. Đến lúc đó, Brad Pitt cảm thấy cuộc đời mình đang rơi tự do, vì một người cha bị tước mất những con của mình, một người chồng không vợ.

Tuy nhiên, tạp chí Us Weekly đã tiết lộ sâu hơn về cuộc xô xát trong số báo ra ngày 3 Tháng Năm vừa qua.

Nguồn tin từ Us Weekly cho biết, ngày 14 Tháng Chín năm ngoái, trên chuyến bay từ Nice (Pháp) tới Los Angeles (Mỹ), Brad Pitt đã say mèm. Một tiếng trước khi máy bay đáp xuống sân bay quốc tế Minnesota để tiếp nhiên liệu, Jolie tức giận vì thói nghiện rượu của chồng, nên hai người xảy ra cuộc cãi vã. Khi máy bay hạ cánh, nhân viên sân bay vẫn còn nghe tiếng họ cãi nhau. Sau đó, “Brad lao xuống đường băng, tiểu tiện ngay trên đường,” người dẫn chương trình của kênh radio MyTalk 107.1 cho biết.

Vẫn theo báo này, khi Brad quay lại, cuộc cãi vã càng trở nên tồi tệ hơn. Maddox được cho là đứng ra bảo vệ mẹ và bị bố quát tháo, đồng thời giáng cái tát vào mặt. Chính hành động này của Brad khiến Angelina không thể tha thứ cho chồng, và quyết tâm rũ bỏ tất cả.

Những tháng sau đó, Brad Pitt cho biết đôi lúc anh nghĩ đến cái chết, và trong những lúc đó anh lại nghĩ về những đứa con.

GQ Style trích lời Brad: “Khi cận kề cái chết, người ta thường nói về người mình yêu thương hoặc những điều mình hối tiếc. Tôi cũng vậy. Tôi nghĩ về bọn trẻ. Chúng còn quá nhỏ,” Brad Pitt khẳng định ngoài các con không còn điều gì quan trọng với anh. Để chứng minh điều này, Brad cho biết anh đã cai được chứng nghiện rượu của mình.

Rất may là cho đến nay, Brad Pitt và Angelina Jolie đã tạm thời đồng ý việc chăm sóc các con, và ngưng công kích lẫn nhau. Brad nói: “Tôi rất lo cho các con tôi vì những gì chúng phải chịu đựng khi cha mẹ chia tay. Cả hai chúng tôi đều đã cố gắng hết sức. Một luật sư nói với chúng tôi rằng trong chuyện ai không ai là người chiến thắng cả, chỉ có ai bị tổn thương nhiều hơn mà thôi. Tôi và Jolie đều đồng ý quan điểm này.”

Angelina cũng đồng ý niêm phong mọi văn bản ở tòa để giữ kín chuyện ly hôn. Trong cuộc phỏng vấn hồi Tháng Hai khi quảng bá phim tại Cambodia, Angelina Jolie gây xúc động khi khẳng định, dù chia tay cô và Brad Pitt vẫn mãi là một gia đình. Nữ diễn viên cũng bày tỏ, Brad thực sự là một người cha tốt của các con.

Dù nuối tiếc cuộc hôn nhân đã qua, nhưng trong cuộc trò chuyện với GQ Style, Brad chỉ nhắc đến Angelina một lần duy nhất. Bài viết kèm theo rất nhiều hình anh mới chụp. Trong mọi tấm hình, không hề thấy anh mỉm cười, thậm chí có những tấm hình, mắt Brad rớm lệ trong lần đầu chia sẻ về cuộc chia tay với Angelina Jolie. (V.Đ.T.)

kalua
Posts: 833
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »


Katie Holmes hẹn hò tình mới ở Pháp


Jamie Foxx và Katie Holmes đi nghỉ cùng nhau ở Paris.

Theo People, Katie Holmes và Jamie Foxx đã ở Paris được vài ngày. Katie Holmes đáp chuyến bay xuống Paris chủ nhật tuần trước
và đến khách sạn nơi Jamie Foxx đang ở. Họ tranh thủ đi chơi cùng nhau trong quãng thời gian Jamie Foxx quay tác phẩm mới - Robin Hood.

Image

Katie Holmes và Jamie Foxx bị đồn hẹn hò nhiều năm.

Katie Holmes giấu kín hoạt động tại Paris, cô chỉ bị bắt gặp khi tham gia một sự kiện từ thiện và đi mua sách. Thỉnh thoảng, vợ cũ của Tom Cruise đến phim trường nơi Jamie Foxx đang làm việc.

Katie Holmes và Jamie Foxx bị đồn hẹn hò từ năm 2013 nhưng chưa bao giờ thừa nhận quan hệ. Cả hai giữ kín thông tin và không xuất hiện cùng nhau.


Tom Cruise - chồng cũ Katie Holmes - cũng đang có mặt ở Paris để quay bộ phim Mission: Impossible 6. Hôm 9/5, tài tử quay phim cách khách sạn Katie Holmes và Jamie Foxx ở chỉ vài dãy nhà.

Tom Cruise và Katie Holmes làm đám cưới năm 2006 và chia tay năm 2012. Họ có con gái chung - Suri. Hôn nhân tan vỡ được cho là vì đạo giáo Scientology.

Minh Anh

User avatar
nangchieu
Posts: 2053
Joined: Sun Apr 19, 2009 6:38 pm

Post by nangchieu »

‘Điệp viên 007’ Roger Moore qua đời vì ung thư
May 24, 2017

Image
Roger Moore trong vai James Bond ở bộ “A View to a Kill.” (Hình: Larry Ellis/Express/Getty Images)

LONDON, Anh (NV) – Theo tin BBC, Roger Moore, diễn viên nổi tiếng qua vai Jame Bond đã qua đời ở tuổi 89 tại Thụy Sĩ, hôm 23 Tháng Năm.

Gia đình ông cũng xác nhận tin trên Twitter rằng ông đã mất sau “cuộc chiến ngắn nhưng dũng cảm với bệnh ung thư.”


Các con của ông cũng chia sẻ: “Với những trái tim đang mang nỗi đau nặng nề, chúng tôi phải đành lòng nói rằng cha chúng tôi, Sir Roger Moore, đã qua đời. Cảm ơn cha đã là chính mình, một người rất đặc biệt với chúng con, và với mọi người.”

Tang lễ sẽ được tổ chức kín đáo tại Monaco, theo ý muốn của ông, nơi ông sống những ngày tháng cuối đời cùng với bà Kristina Tholstrup, người vợ thứ tư.

Diễn viên Ewan McGregor chia sẻ: “Cảm ơn Roger vì đã bảo vệ quyền của tất cả trẻ em trong suốt 26 năm qua. Ông đã chứng minh rằng tất cả chúng ta đều có sức mạnh để thay đổi cuộc sống của những đứa trẻ dễ bị tổn thương nhất.”

Trong tất cả các diễn viên vào vai điệp viên 007, James Bond của Roger Moore để lại nhiều đáng nhớ cho khán giả hơn cả. Với vai diễn này, Roger cho rằng: “Bond phải hành xử với sự sự hài hước táo bạo. Và Bond của tôi không phải loại giết người máu lạnh.” Do đó, James Bond qua cách diễn của ông có đôi chút “nhẹ dạ đáng yêu,” mang tính hài hước kiểu Anh, trong con người đa tài và dày dạn kinh nghiệm.

Có lẽ nhờ sự hài hước, và tính cách nhẹ nhàng trong vai diễn đúng tính cách “phớt tỉnh ăng-lê,” ông là người đóng vai James Bond lâu nhất từ trước đến nay, và hình như cuộc đời của ông cũng gắn chặt với hình ảnh tài hoa của “người hùng nước Anh” này.

Một người viết trên Twitter: “Roger Moore là một người không quyến rũ, chẳng nổi bật, nhưng rất thông minh và dí dỏm. Vì thế ông có thể hóa thân thành James Bond lâu nhất.”

Bảy bộ phim Roger Moore vào vai James Bond: “Live and Let Die” (1973), “The Man with the Golden Gun” (1974), “The Spy Who Loved Me” (1977), “Moonraker” (1979), “For Your Eyes Only” (1981), “Octopussy” (1983), “A View to a Kill” (1985). (V.Đ.T.)

User avatar
VuPhong
Posts: 2909
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Vợ George Clooney sinh một trai, một gái ở tuổi U40

Amal Clooney chào đón cặp song sinh vào sáng 6/6 tại London, Anh.

Theo Us Weekly, luật sư nhân quyền Amal Clooney (39 tuổi) sinh em bé tại bệnh viện Chelsea and Westminster ở London.
Người phát ngôn của George Clooney gửi thông cáo: "Sáng nay (6/6), Amal và George
đã đón hai bé Ella và Alexander Clooney đến với cuộc đời họ. Ba mẹ con đều khỏe mạnh".

Image
Vợ chồng George Clooney chào đón hai con đầu lòng ngày 6/6.
Nguồn tin của Mirror khẳng định cặp sao phải chi 8.520 bảng (khoảng 250 triệu đồng) cho phòng chăm sóc đặc biệt tại bệnh viện. Bệnh nhân tại phòng này có người hỗ trợ và tư vấn 24 giờ trong ngày, kèm dịch vụ chăm sóc sau sinh chu đáo.

Cách đây một tuần, tài tử George Clooney (56 tuổi) gác lại các công việc từ thiện để về London chờ ngày vợ sinh nở. Mẹ của Amal Clooney - bà Baria Alamuddin - cũng được bắt gặp đi mua sắm đồ cho các cháu tại London.

Vợ chồng George Clooney hiện sống trong biệt thự trị giá 14 triệu USD tại Berkshire, Anh. Cả hai gặp gỡ năm 2013 và đính hôn một năm sau đó. Đám cưới xa hoa của George và Amal được tổ chức tại Venice, Italy tháng 9/2014. Amal Clooney có thai con đầu lòng hồi đầu năm nay.

Minh Anh

User avatar
nangchieu
Posts: 2053
Joined: Sun Apr 19, 2009 6:38 pm

Post by nangchieu »

Đạo diễn 'Rocky', ‘The Karate Kid’ qua đời vì ung thư tụy
Nhà làm phim Mỹ John G. Avildsen mất ở Los Angeles ngày 16/6 (giờ địa phương), thọ 81 tuổi.

Hiệp hội Đạo diễn Mỹ chia sẻ: “Chúng tôi vô cùng đau buồn khi hay tin đạo diễn được yêu mến John Avildsen qua đời. Bộ phim kinh điển Rocky của ông đã vang danh trong nền văn hóa của chúng ta như một câu chuyện đại diện cho những người yếm thế. Tinh thần này được lặp lại trong các phim khác của ông như Save the Tiger và loạt phim The Karate Kid”.

John G. Avildsen là đạo diễn phim Rocky (1976) xoay quanh chủ đề đấm bốc, có sự tham gia của siêu sao Sylvester Stallone. Tác phẩm giúp ông giành giải Oscar “Đạo diễn xuất sắc”. Năm 2006, Avildsen chia sẻ lúc đầu ông không hứng thú về một phim về đấm bốc, nhưng kịch bản - do chính Stallone chắp bút - khiến ông xúc động. Đạo diễn không thực hiện phần hai mà theo đuổi một dự án khác. Sau này, ông thừa nhận đó là một sai lầm lớn, vì Rocky II (1979) cũng gây tiếng vang khi ra mắt.

Năm 1983, Avildsen được đề cử Oscar với phim tài liệu ngắn Traveling Hopefully. Xuyên suốt sự nghiệp đạo diễn với 30 tác phẩm, ông nhiều lần thực hiện phim về sự vươn lên của những người yếm thế trong xã hội. Điều này khiến giới điện ảnh đặt cho ông biệt danh là “Vua của người yếm thế” (King of the Underdogs).
Image
John G. Avildsen (trái) và Sylvester Stallone.
John G. Avildsen sinh năm 1935 ở Illinois (Mỹ). Ông bắt đầu sự nghiệp với vai trò nhà quay phim trong thập niên 1960, trước khi thực hiện phim điện ảnh đầu tay Turn on to Love (1969).

Năm 2016, phim tài liệu John G. Avildsen: King of the Underdogs về cuộc đời ông được ra mắt. Trong tác phẩm này, Sylvester Stallone, đạo diễn lừng danh Martin Scorsese cùng nhiều nghệ sĩ tên tuổi khác chia sẻ về kỷ niệm làm việc chung và tầm ảnh hưởng của Avildsen.

Ân Nguyễn

Post Reply