Phim ảnh, âm nhạc đưa người ta vào thế giới ảo mộng quên đi bao nỗi muộn phiền của đời thường... Nơi đây chỉ ghi lại một phần nào đó của cái thế giới muôn mầu sắc và âm thanh đó mà thôi.
Có người từ lâu nhớ thương biển
Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng
Lời tôi nhỏ bé tiếng gió thét cao biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất
Giấc mơ không còn biển xưa đã cạn
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lòng với tôi
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
Có người hẹn tôi tới phương trời
Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm biển không lên tiếng
Ðời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái
Sóng reo não nề hải âu không về
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau....
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
Last edited by tieuvuvi on Thu Jun 21, 2007 3:59 pm, edited 2 times in total.
Tôi ngồi đây sợ bóng tối
Bóng tối qua đêm dài
Đêm quạnh hiu ôi xơ xác
Linh hồn tôi khắc khoải
Mong từng giây từng phút đến
Hết những đau thương này
Chờ ánh sáng trong ban ngày
Như một lần niềm hy vọng
Hết đắng cay
Vì em đã xa rồi khuất xa rồi
Lời em nói yêu thương xưa vang vọng tới
Ngày đang đến chia lìa tình tôi với em rồi
Từng đêm qua đày đọa tôi
Trong bóng tối chia phôi
Tôi ngồi đây lần từng bước
Đếm gót chân em về
Nhưng đường xa xa quá
Em còn đang mải mê
Đã từng yêu đừng dày xéo
Những nỗi đau ê chề
Làm vỡ nát trong tâm hồn
Cho một đời in hằn
Những vết thương.
Mái tóc em thơm mùi màu nhiệm
Để hồn tôi vô nhiễm những muộn phiền
Đôi mắt em sáng màu huyền diệu
Để đêm về tôi chẳng cần trăng sao
Đôi môi em ru lời cỏ lạ
Nên trái tim đã mất từ phút này
Thân xác em ôi thật ấm êm
Nên thiên đàng tôi vội bước đến
Dòng suôi mát tuôn chảy triền miên
Thả lòng tôi giờ phút yêu người
Tôi đã thấy rất nhiều điều thật đẹp
Tôi đã biết rất nhiều điều thật lạ
Nhưng thế gian lạ nhất vẫn là em
Vầng trăng năm xưa sáng soi về đâu đây dĩ vãng mong chờ.
Người yêu ơi! giờ em ở đâu,
Có nghe mùa thu đang chuốt lá bên đờị Buồn không em.
Mùa thu xưa đơi ta vui bên nhaụ
Đếm những chiếc lá rơị
Rồi thu nay anh đi trong cô đơn đếm bước âm thầm.
Nghe trái im rêu phong theo thời gian.
Tình yêu đó nay xa mịt mù.
Trong bóng đêm anh cô đơn gọi tên.
Người tôi yêu ơi! Về đâỵ
ĐK:
Vầng trăng của dĩ vãng sáng soi bên đờị
Mà bóng em nay theo mây bay về đâụ
Cuộc tình đôi ta nay xa tầm taỵ
Phố vắng em rồi, đưòng về không lốị
Dòng sông của thưở ấy vẫn mãi trôi âm thầm.
Từng phút giây anh kêu tên em.
Người Ơi! Người quên ta, như quên đi bao ngày qua
Ta vẫn mong chờ bóng em quay về ....
Hạt mưa rơi mãi phố xưa em về
Nay đã không còn nữa bóng anh đón đưa
Ôi đêm tối hoang vu
Gió mưa gào thét xót thương tình em
Hạt mưa rơi mãi phố khuya em về
Nay đã không còn những chiếc hôn ấm nồng
Nước mắt em đã vơi
Mà sao người mãi cách xa em rồi
Dẫu biết tình mình sẽ chẳng phai phôi
Em còn mãi ngóng đợi
Dẫu có muộn màng lòng em vẫn hoài thương nhớ
Anh ơi có biết em đang mong chờ
Tim em tan nát xót xa vô bờ
Anh ơi biết chăng
Lòng em sao quạnh vắng
Anh ơi có biết nơi đây mình em
Ôm bao nhung nhớ đau thương từng đêm
Em luôn khát khao chút tình ấm hôm nào