Đời Sống Quanh Ta
1 - Cha, con và chú chim sẻ.
https://www.youtube.com/watch? v=P58VoSMA31E
Hai cha con ngồi đọc báo trong vườn, người cha ngoài 70 tuổi, trông có vẻ hơi chậm chạp, mắt ông nhìn quanh khu vườn trong khi con trai ông ngoài 30 tuổi đang chăm chú đọc báo… Bỗng có một con chim sẻ đậu trên cành cây gần nơi 2 người ngồi.
Người cha cất tiếng hỏi con: Con gì vậy con?
Người con liếc mắt trả lời: Con chim sẻ ba ạ. Xong lại đọc tiếp tờ báo.
Con chim sẻ tiếp tục chuyền cành. Người cha lại hỏi: Con gì thế con?
Người con liếc mắt trả lời: Vẫn là con chim sẻ ba ạ….
Con chim bay lên tán cây, lần này ông bố lại hỏi: Con gì thế con?
Lần này, người con bực hình, đứng bật dậy và gào vào mặt người cha: Con chim sẻ, chim sẻ, chim sẻ… ba có nghe không???
Người cha lẳng lặng đứng lên và đi vào trong nhà…
… mang ra một cuốn nhật ký nhỏ, nhẹ nhàng lật từng trang và đưa cho người con đọc: ”Ngày… tháng … hai cha con đi chơi trong công viên, lúc ấy con 4 tuổi, lần đầu tiên con nhìn thấy con chim sẻ và con đã hỏi: “Ba ơi, con gì thế?”, ba đã trả lời cho con rằng: “Đó là một con chim sẻ, con yêu ạ”.
… Hôm ấy, vì không nhớ tên con chim mà con đã hỏi ba tổng cộng 21 lần, 21 lần ba đều nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của con… Mỗi lần trả lời, ba lại ôm đứa con ngây thơ, bé bỏng vào lòng và cười hạnh phúc…
… Đọc xong người con òa khóc và ôm lấy ba: Ba ơi, con xin lỗi… con xin lỗi…
2 - Christina Aguilera - Hurt :
https://www.youtube.com/watch? v=wwCykGDEp7M
3 - Paul Anka - Papa - Cha Tôi :
https://www.youtube.com/watch? v=32zLnXQypzo
Vì sao thành phố New York có biệt danh 'Quả Táo Lớn'?
Danh hiệu “Quả táo lớn” (Big Apple) ra đời lần đầu gắn với trò đua ngựa, sau đó là nhạc jazz và cuối cùng trở thành hình ảnh đại diện cho chiến dịch quảng bá du lịch của thành phố New York .
New York là nơi trồng nhiều táo thứ hai nước Mỹ, chỉ sau bang Washington. Thế nhưng, biệt danh “Quả Táo Lớn” (Big Apple) lại không liên quan đến việc trồng hoa quả. Trên thực tế, cái tên này xuất hiện lần đầu gắn với trò đua ngựa.
Năm 1920, John Fitz Gerald, phóng viên đến từ New York nghe thấy một số người trông chuồng ngựa người Mỹ gốc Phi ở New Orleans nói họ chuẩn bị tới “Quả Táo Lớn” như một cách ám chỉ thành phố New York, nơi có những trường đua ngựa hàng đầu thế giới. Từ đó, Fitz Gerald bắt đầu đề cập đến cụm từ “Big Apple” trong các bài báo của mình.
Năm 1930, các nghệ sĩ nhạc jazz cũng bắt đầu sử dụng thuật ngữ này để ám chỉ New York là quê hương của những câu lạc bộ âm nhạc xuất sắc nhất.
Cái tên “Quả táo lớn” ra đời lần đầu gắn với trò chơi đua ngựa. Ảnh: History. Về sau, tên gọi này dần bị phai nhạt và chỉ trở lại vào những năm 1970 như một phần trong chiến dịch quảng bá du lịch cho New York. Thời điểm đó, thành phố đông dân nhất nước Mỹ đang phải trải qua khủng hoảng kinh tế với tỷ lệ tội phạm tăng cao.
Charles Gillett, chủ tịch Sở Hội nghị và Khách thăm quan New York đã có công trong việc tạo ra chiến dịch quảng cáo này. Ông là một người mê nhạc jazz và hiểu rằng biệt danh “Big Apple” - cái nôi của những điều vĩ đại, là thứ khiến cho thành phố được tôn trọng.
Hình ảnh quả táo được in trên khắp huy hiệu, áo phông và nhiều mặt hàng khác, đồng thời khách du lịch cũng được mời ăn táo miễn phí. Lần này, danh hiệu “Big Apple” đã thực sự đọng lại trong tâm trí mọi người và được sử dụng cho tới ngày nay.
Danh hiệu “Quả táo lớn” (Big Apple) ra đời lần đầu gắn với trò đua ngựa, sau đó là nhạc jazz và cuối cùng trở thành hình ảnh đại diện cho chiến dịch quảng bá du lịch của thành phố New York .
New York là nơi trồng nhiều táo thứ hai nước Mỹ, chỉ sau bang Washington. Thế nhưng, biệt danh “Quả Táo Lớn” (Big Apple) lại không liên quan đến việc trồng hoa quả. Trên thực tế, cái tên này xuất hiện lần đầu gắn với trò đua ngựa.
Năm 1920, John Fitz Gerald, phóng viên đến từ New York nghe thấy một số người trông chuồng ngựa người Mỹ gốc Phi ở New Orleans nói họ chuẩn bị tới “Quả Táo Lớn” như một cách ám chỉ thành phố New York, nơi có những trường đua ngựa hàng đầu thế giới. Từ đó, Fitz Gerald bắt đầu đề cập đến cụm từ “Big Apple” trong các bài báo của mình.
Năm 1930, các nghệ sĩ nhạc jazz cũng bắt đầu sử dụng thuật ngữ này để ám chỉ New York là quê hương của những câu lạc bộ âm nhạc xuất sắc nhất.
Cái tên “Quả táo lớn” ra đời lần đầu gắn với trò chơi đua ngựa. Ảnh: History. Về sau, tên gọi này dần bị phai nhạt và chỉ trở lại vào những năm 1970 như một phần trong chiến dịch quảng bá du lịch cho New York. Thời điểm đó, thành phố đông dân nhất nước Mỹ đang phải trải qua khủng hoảng kinh tế với tỷ lệ tội phạm tăng cao.
Charles Gillett, chủ tịch Sở Hội nghị và Khách thăm quan New York đã có công trong việc tạo ra chiến dịch quảng cáo này. Ông là một người mê nhạc jazz và hiểu rằng biệt danh “Big Apple” - cái nôi của những điều vĩ đại, là thứ khiến cho thành phố được tôn trọng.
Hình ảnh quả táo được in trên khắp huy hiệu, áo phông và nhiều mặt hàng khác, đồng thời khách du lịch cũng được mời ăn táo miễn phí. Lần này, danh hiệu “Big Apple” đã thực sự đọng lại trong tâm trí mọi người và được sử dụng cho tới ngày nay.
Yêu Thương Từ Những Điều Giản Dị
30 tuổi, đi học, đi làm nếm trải đủ thứ khó khăn của 12 năm rời khỏi vòng tay mẹ, tôi đủ lớn để hiểu có những yêu thương chẳng cần nói, cũng chẳng ngọt ngào, có yêu thương phải bằng đòn roi, và cả yêu thương vốn xù xì nhưng không xấu xí. Bởi mẹ không nói, nên tôi cũng sẽ không nói, mà sẽ về nhà, mùa Vu Lan tới rồi. Vậy những người con như tôi sẽ làm gì để đền đáp công ơn bố mẹ?
Sống trên quả đất này đã chừng ấy năm, tôi đã gặp đủ thể loại người, chứng kiến các kiểu yêu thương và báo hiếu. Có những người cho rằng họ phải giỏi, kiếm được bội tiền để biếu cha mẹ. Lại có người tin rằng họ cần ở bên cha mẹ để quan tâm chăm sóc. Hay có người nghĩ chỉ cần ngày lễ, Tết biếu quà cha mẹ là được. Mỗi người đều có lý lẽ, suy nghĩ và cách thể hiện khác nhau. Tất cả đều chính đáng và cần được tôn trọng. Tuy nhiên tôi lại cho rằng tình cảm không nằm trong những món quà vật chất hàng hiệu đắt tiền.
Tôi đã chứng kiến một người cha già yếu sống trong viện dưỡng lão, các con ông đến thăm đều đem hoa quả, sữa, đưa tiền rồi lại nhanh chóng rời khỏi để lao theo dòng đời vội vã. Không một ai ở bên cạnh chăm nom ông lão, dù cụ đã hơn 90 tuổi và đang bị tai biến. Tôi còn nhớ rõ khi ấy, cụ đã nói với cô con út mà mình cưng chiều nhất:
- "Con ơi, ngày xưa bố nuôi các con cũng vất vả, lo lắng chăm sóc các con từng li từng tí. Bây giờ bố ốm nặng, sợ không qua khỏi, con thương bố, con có thể ở lại đây giúp bố được không?".
- "Bố già rồi ốm là đương nhiên. Con ở lại chăm thì bố cũng có khỏe lên được đâu" , cô con út trả lời.
Người cha không nói gì nữa, nín thinh chỉ để lại hai dòng nước lặng lẽ lăn tăn trên gò má đã nhăn nheo. Phải ở đó và chứng kiến cảnh tượng đó mới thấm thía được cái khổ, cái đau của người già. Cô con gái đó hẳn đã tin mình đã báo hiếu cha mình. Nhưng cô đâu biết, người cha không cần món quà đó và chắc cũng chưa bao giờ cần. Cái họ cần là được con cái quan tâm, dù chỉ bằng một góc nhỏ mà họ đã từng dành cho con cái thì cũng đã hạnh phúc lắm rồi. Đôi khi chỉ là bón cháo cho cha khi ốm, đó cũng là báo hiếu rồi.
Yêu thương vốn không xa hoa và cũng sẽ không bao giờ như thế. Quan trọng là khiến cha mẹ cảm nhận được tình cảm chân thành của con cái. Và tôi nghĩ việc báo hiếu cha mẹ vào những ngày, lễ Tết, mùa Vu Lan là chưa bao giờ đủ, họ xứng đáng được nhận nhiều hơn thế, xứng đáng được nhận sự quan tâm hằng ngày, có khi đơn giản chỉ là một cuộc điện thoại, một lời hỏi thăm, một cốc nước rót vội. Bản thân tôi chỉ mong sao tất cả bậc cha mẹ trên thế gian đều được con cái quan tâm, chăm sóc. Mong sao ngày nào cũng là ngày lễ Vu Lan.
Sống trên quả đất này đã chừng ấy năm, tôi đã gặp đủ thể loại người, chứng kiến các kiểu yêu thương và báo hiếu. Có những người cho rằng họ phải giỏi, kiếm được bội tiền để biếu cha mẹ. Lại có người tin rằng họ cần ở bên cha mẹ để quan tâm chăm sóc. Hay có người nghĩ chỉ cần ngày lễ, Tết biếu quà cha mẹ là được. Mỗi người đều có lý lẽ, suy nghĩ và cách thể hiện khác nhau. Tất cả đều chính đáng và cần được tôn trọng. Tuy nhiên tôi lại cho rằng tình cảm không nằm trong những món quà vật chất hàng hiệu đắt tiền.
Tôi đã chứng kiến một người cha già yếu sống trong viện dưỡng lão, các con ông đến thăm đều đem hoa quả, sữa, đưa tiền rồi lại nhanh chóng rời khỏi để lao theo dòng đời vội vã. Không một ai ở bên cạnh chăm nom ông lão, dù cụ đã hơn 90 tuổi và đang bị tai biến. Tôi còn nhớ rõ khi ấy, cụ đã nói với cô con út mà mình cưng chiều nhất:
- "Con ơi, ngày xưa bố nuôi các con cũng vất vả, lo lắng chăm sóc các con từng li từng tí. Bây giờ bố ốm nặng, sợ không qua khỏi, con thương bố, con có thể ở lại đây giúp bố được không?".
- "Bố già rồi ốm là đương nhiên. Con ở lại chăm thì bố cũng có khỏe lên được đâu" , cô con út trả lời.
Người cha không nói gì nữa, nín thinh chỉ để lại hai dòng nước lặng lẽ lăn tăn trên gò má đã nhăn nheo. Phải ở đó và chứng kiến cảnh tượng đó mới thấm thía được cái khổ, cái đau của người già. Cô con gái đó hẳn đã tin mình đã báo hiếu cha mình. Nhưng cô đâu biết, người cha không cần món quà đó và chắc cũng chưa bao giờ cần. Cái họ cần là được con cái quan tâm, dù chỉ bằng một góc nhỏ mà họ đã từng dành cho con cái thì cũng đã hạnh phúc lắm rồi. Đôi khi chỉ là bón cháo cho cha khi ốm, đó cũng là báo hiếu rồi.
Yêu thương vốn không xa hoa và cũng sẽ không bao giờ như thế. Quan trọng là khiến cha mẹ cảm nhận được tình cảm chân thành của con cái. Và tôi nghĩ việc báo hiếu cha mẹ vào những ngày, lễ Tết, mùa Vu Lan là chưa bao giờ đủ, họ xứng đáng được nhận nhiều hơn thế, xứng đáng được nhận sự quan tâm hằng ngày, có khi đơn giản chỉ là một cuộc điện thoại, một lời hỏi thăm, một cốc nước rót vội. Bản thân tôi chỉ mong sao tất cả bậc cha mẹ trên thế gian đều được con cái quan tâm, chăm sóc. Mong sao ngày nào cũng là ngày lễ Vu Lan.
Lời Nói Thực Tế Của Một Nhóm Người Già
Có một tổ ấm của riêng ta, chưa đến lúc chết, xin nhớ muôn ngàn lần chớ bỏ mất nó đi.
Có một người bạn đời thân thiết, phải cùng đối đãi và chăm sóc tốt cho nhau,
Có một cái thân thể, tự mình phải biết bảo trọng, có một cái tâm thái tốt, tự mình vui sướng!
Chúng ta đã già rồi! Nhưng mà hiện tại sức khoẻ vẫn còn tốt, đầu óc hãy còn minh mẫn, già rồi trông cậy vào ai! Phải phân chia ra nhiều giai đoạn mà nói.
Giai đoạn thứ nhứt
Sau khi đã về hưu, tuổi từ 60 đến 70, sức khoẻ cũng như điều kiện hãy còn tốt. Thích ăn gì thì ăn, thích mặc gì thì cứ mặc, thích chơi đùa gì thì cứ chơi đùa, chẳng nên tự bạc đãi mình, vì những ngày giờ này sẽ không còn là bao lâu nữa, cần phải nắm lấy (cơ hội). Nắm giữ một ít tiền, giữ lại căn nhà, biết tự an bài tốt cho con đường sau cùng của mình.
Tình trạng kính tế của con cái được tốt là của chính chúng, con cái hiếu thuận là phẩm hạnh tốt của chúng. Chúng ta chẳng nên cự tuyệt sự giúp đỡ của con cái, không nên cự tuyệt sự hiếu kính của chúng. Nhưng quan trọng nhứt là phải biết tự nương tựa vào chính mình, tự an bài tốt cho sinh hoạt của chính chúng ta.
Giai đoạn thứ hai
Qua hết đoạn tuổi bảy mươi (tức ở vào tuổi bát tuần) mà không có bệnh hoạn gì, cuộc sống hãy còn được tự do, đó là không có những vấn đề gì lớn xảy ra, nhưng phải nên nhớ rằng mình đúng là đã già rồi, thể lực và tinh lực sẽ không còn tốt nữa, các phản ứng tự nhiên của mình cũng sẽ từ từ xấu đi.
Nên ăn cơm chậm lại để đề phòng mắc nghẹn; đi đứng cần chậm lại để đề phòng bị té ngã.
Chẳng nên tranh hơn người, cần biết tự chăm sóc cho chính bản thân mình!
Đừng nên đi "quán xuyến" việc này việc kia, lo lắng sinh hoạt của con cái. Có người còn đi giữ cháu nội cháu ngoại nữa.
Cần phải biết "ích kỷ" một chút để, tự chăm sóc, trông coi chính mình.
Mọi việc phải biết để cho nó hoà theo tự nhiên, phải làm tí công việc quét dọn rác, phải biết cố gắng giữ gìn cho cái trạng thái sức khoẻ của mình được lâu dài hơn.
Để cho cái năng lực tự chủ về cuộc sống của mình có thể kéo dài thêm, không phải nhờ vào sự chăm sóc của người khác, thì có phải là tốt hơn không?
Giai đoạn thứ ba
Sức khoẻ đã suy yếu rồi, phải cần đến người giúp chăm sóc cho mình, việc này nhất định phải được chuẩn bị từ trước, tuyệt đại đa số con người ít ai tránh khỏi được cái cửa ải này.
Phải biết điều chỉnh tốt cho lòng mình, phải biết thích ứng với hoàn cảnh, sinh lão bịnh tử, với cái Tử là cái việc thường tình của đời người.
Ta cứ thản nhiên mà đối diện với nó, vì đó là cái đoạn cuối của đời người, chẳng có gì mà phải sợ nó, đã có chuẩn bị trước rồi, thì chẳng có chi mà cảm thấy phải khó chịu.
Hoặc là vào viện dưỡng lão, hoặc là mướn người đến nhà trông coi chăm sóc cho mình, lượng sức lượng tình mà làm, nhất định là phải có biện pháp.
Nguyên tắc là chẳng nên "làm khổ" con cái của mình, đừng để con cái mang nặng cái tâm lý không tốt, làm thêm nhiều công việc nhà, gánh nặng thêm sự tốn hao tài chánh hạn hẹp của gia đình.
Tự mình phải biết khắc phục thêm một chút, cái cuộc đời nầy của mình, cái gì khổ, cái gì khó khăn cũng đã qua rồi, hãy tin tưởng rằng cái đoạn đường nhân sinh cuối cùng cũng sẽ dễ dàng mà bước qua.
Giai đoạn thứ tư
Đầu óc ta minh mẫn, bệnh tật đeo mang không cách nào thoát khỏi, lúc mà cái phẩm chất của sinh mạng đến điểm tệ hại nhất, phải biết dám đối diện với cái chết, cương quyết không để người nhà phải lao khổ tái cứu sinh, không để bà con thân hữu phải chịu hứng chịu những hao tốn vô ích.
"Già rồi" trông cậy vào ai? Chính mình, chính mình, lại vẫn là chính mình.
Già rồi thì phải làm sao?
Tại sao lại có cái ý nghĩ nầy, đó là do bởi tôi luôn nhận thấy, người già trên 80, không cần phải hạn chế đồ ăn của họ phải thanh đạm, cũng không cần phải giảm cân, ăn được là quan trọng nhứt
Muốn ăn gì thì cứ ăn, có thể cho là ăn được những món ngon của thế gian nầy, để cho cuộc sống càng thêm vui sướng và thích thú. Hạn chế người già không được làm cái nầy, ăn cái kia là đi ngược lại cái nhân tính của con người, mà lại cũng chẳng có gì gọi là căn cứ khoa học cả.
Trên thực tế, càng ngày càng có nhiều hiển thị chứng cứ của khoa học là, người già cần ăn ngon thêm một chút, cần mập thêm một tí, để cho cơ thể họ có thêm năng lực để đối kháng bệnh tật, đối kháng tính trầm cảm.
Tôi mong ước là, các cụ lão niên đều có thể hưởng thụ được sự tốt đẹp của đoạn cuối con đường nhân sinh của chính mình, mà không phải lưu lại bất cứ một điều gì hối tiếc.
Có thể cũng đừng kỳ vọng chờ đợi để lại cho thế hệ kế tiếp.
Lời kết luận:
Câu nói đúng của tục ngữ:"biết lo về tài chánh thì không nghèo, có kế hoạch thì không rối rắm, có chuẩn bị thì không bận rộn". Chúng ta với tư cách là lão niên "dự bị quân" đã có ý tốt chuẩn bị hay chưa?
Chỉ cần sự việc chưa xảy ra, phải có chuẩn bị cho tốt, sau nầy sẽ khỏi phải lo lắng cho cuộc sống ở tuổi xế chiều.
Thứ nhất: Lão Kiện
Sự chuẩn bị trước tiên là cái khả năng làm cho sức khỏe tốt ở tuổi già, ngày thường cần chú ý đến "tam dưỡng":
1-ăn uống dinh dưỡng,
2-chú trọng bảo dưỡng,
3-phải biết tu dưỡng.
Thứ hai: Lão Cư
a/- Đối với sự việc cùng con cháu ở chung, phải rán nhẫn nhịn bằng cách im hơi lặng tiếng trong cuộc sống, chi bằng
b/- Vui sống hưởng thụ với cuộc sống đơn lẻ độc thân, bất luận là trong thành phố hay khu ngoại ô, những nơi thích hợp cho chính bản thân mình, đồng thời là nơi có những quán ăn gần nhà mà mình ưa thích nhứt.
Thứ ba: Lão Bổn
- Đã nuôi dưỡng được con cái, mà không thể có cách nào để dưỡng già. Là cha mẹ của người ta thì phải nhớ biết tự lập tự cường, chưa vào trong quan tài thì đừng bao giờ chia gia sản.
Thứ tư: Lão Hữu
- Có được một người bạn tốt, người hảo hữu cùng ăn chung và người bạn đời đều quan trọng như nhau, bình thường cần phải biết kết rộng thiện duyên, nhận thức nhiều về các loại bằng hữu, là để hưởng thụ được cái bí quyết của nhân sinh.
Nói tóm lại, dù bạn là một trường thọ lão ông hay lão phụ, cuối cùng, bạn cũng chỉ là một con người.
Cái câu nói nầy thật không bi thiết chút nào, lại cũng không có gì phải lo sợ, hoàn toàn do bạn tự an bài cách sống như thế nào, để coi bạn có hay không có cái tâm lý thành thục, có yêu thích cái gì đó thì rất đáng để bạn trực tiếp đi làm.
Có được cái sức khoẻ tốt hay hạnh phúc, cũng đừng hy vọng để lại cho con cái.
Các lão bằng hữu ơi, cần phải ghi nhớ là chúng ta đều là những con người của cái thế hệ cuối cùng hiếu thuận với cha mẹ, lại cũng là những con người của cái thế hệ thứ nhất bị con cái bỏ rơi.
Xin đừng có "nhân tại thiên đàng, tiền tại ngân hàng", cái gọi là "một mình rất buồn tẻ", "già rồi mà chẳng có ai phục dịch", những tín hiệu phiến diện v.v và v.v ... đã là những câu nói lỗi thời từ lâu rồi.
Hãy nhận thức cách rõ ràng là: tiền tài, giàu sang chỉ là những số tự mà thôi, danh lợi cũng chỉ là một đoản kỳ tạm hư vinh, cuộc sống mới đúng là cái toàn diện của đời người,
Hãy là cái người "vui sống hưởng thụ cái cảnh già độc thân", thì cuộc đời mình sẽ có những mùa Xuân rực rỡ trở lại, với chính mình, điều kiện là: thân thể cường tráng, có tiền, có thì giờ, có bạn bè, lại cũng có cái không gian chuyên thuộc của riêng mình.
Có đủ sức độc lập tự chủ, có được cái lạc thú nhân sinh, chắc chắn là tự mình cung cấp cho mình cái công đức tối đại vậy.
Tác giả - không rõ tính danh
Đời người có 4 nỗi khổ lớn nhất, làm cách nào giải trừ phiền muộn?
Có câu: “Đời là bể khổ”, người ta sinh ra đã phải chịu lắm nỗi bi thương. Nhưng rốt cuộc bi thương nào mới là lớn nhất, đó là điều không ai dễ giải nói.
Bạn có thể nhìn thấy giọt lệ đọng nơi khóe mắt, vết sẹo ở trên thân nhưng không nhất định hiểu được nỗi đau buồn và bi thương ở trong tâm hồn. Có người cho rằng đó là nỗi khổ cơm áo gạo tiền hay bệnh tật ốm đau. Nhưng thực ra tâm bệnh mới chính là bi thương lớn nhất đời người.
1. Nhìn không thấu chính mình
Người ta cứ tưởng bản thân mình hiểu mình rõ nhất, thực ra là hoàn toàn trái lại. Nhìn thấu phần sâu thẳm nhất của sinh mệnh cá nhân vốn là điều khó khăn nhất.
Trong những bão giông cuộc đời, có nhiều điều khiến bạn không thể nhìn thấy hoàn cảnh của chính mình. Bạn không nhìn thấy được bản thân đang lạc vào một vòng luẩn quẩn, không thấy vết thương sau mỗi lần tranh đấu, không thấy nơi yên bình phía sau sự phồn hoa, tấp nập.
Bạn cũng không thể nhìn thấy đường về sau cả một kiếp nhân sinh mỏi mòn, mệt mỏi, không thấy được niềm vui đằng sau những nỗi buồn, không thấy được tấm chân tình giữa biển người xa lạ bao la.
Trên đời, không nhìn thấu được chính mình chính là nỗi khổ lớn nhất.
2. Cứ hoài luyến tiếc
Người ta rất dễ bị quá khứ đeo đuổi, nhất là khi nhìn lại những ngày tươi đẹp từng có. Ta luyến tiếc kỷ niệm dù kỷ niệm chỉ còn như sương khói, luyến tiếc những điều chưa thể làm dù chẳng còn cơ hội. Ta luyến tiếc danh tiếng, những tiếng vỗ tay đắc thắng dù nó chỉ là thứ hư vinh.
Sống trong luyến tiếc, cả đời sẽ không yên. Ngày hôm qua chỉ là một cơn mưa, mưa mãi rồi cũng tạnh. Ngày hôm qua cũng chỉ là cuốn phim, xem qua rồi cũng hết. Còn luyến lưu nghĩa là còn một ngày day dứt.
Rất nhiều khi bạn phải chấp nhận rằng có những thứ không thể vãn hồi, có những chuyện không thể thay đổi, có những lời nói ra rồi không thể thu lại. Mãi luyến tiếc quá khứ chính là phủ một lớp mây mù ảm đạm lên chính hiện tại và tương lai của bạn.
3. Không thể đứng dậy sau thất bại
Thất bại là chuyện thường trong đời mỗi người. Ai dám nói mình chưa từng gục ngã? Những người thành đạt nhất, trái lại chính là những người vấp ngã nhiều nhất.
Vấp ngã rồi nằm mãi ở nơi đó than thân trách phận, bạn đang đợi ai đến dang tay cứu giúp đây? Cuộc đời là do chính bạn quyết định, con đường là do chính bạn đi. Nếu không biết đứng dậy thì cũng đừng hy vọng đi cho tốt quãng đời phía trước vốn đầy hứa hẹn.
Tào Tháo, một nhà chính trị, quân sự lỗi lạc, sống cách đây gần 2000 năm có một câu tâm đắc thế này: “Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh“. Nói được câu đó ra là không hề đơn giản.
Trong cuộc đời binh nghiệp của mình, ông cũng từng bại trận rất nhiều, có lúc chỉ còn vài binh tốt, thất thểu, khổ cực không sao kể xiết. Thế nhưng sau mỗi lần bại trận ông đều vực dậy rất nhanh, hoàn toàn không day dứt, oán trách, chỉ nhìn về phía trước, nỗ lực không ngừng, bù đắp cho thất bại bằng ý chí của bậc quân tử không nản lòng.
Cuối cùng, thời Tam Quốc, thiên hạ chia ba, Tào Tháo đã chiếm hai phần, hoàn thành bá nghiệp, cuối đời làm đến vương công, vô cùng hiển hách. Bài học “Thắng không kiêu, bại không nản” ấy chính là còn nguyên ý nghĩa suốt ngàn thu.
4. Không thể buông bỏ
Buông bỏ ở đây không phải về vật chất, bạc tiền mà là cái tâm sầu não, phiền muộn. Nếu bạn không thể buông bỏ được chúng, những loại nghi tâm ấy dần dần sẽ đầu độc tâm hồn bạn, khiến bạn chẳng có ngày nào yên.
Buông bỏ cũng là cách mà Phật gia giảng để con người có thể rũ sạch trần ai, trở về với bản tính thuần hậu, lương thiện nhất của mình. Không thể buông xả cũng giống như người lữ hành đi đường vạn dặm mà trên lưng vẫn cõng theo cả một tảng đá nặng.
Làm sao bạn có thể đi đến đích cuộc đời nếu cứ chấp nhất, đem những ràng buộc trói buộc bản thân đây?
***
Bất kỳ ai cũng có những nỗi buồn đau ẩn chứa, những nỗi thống khổ không thể nói nên lời. Chỉ cần bạn luôn nhớ rằng:
Khi lạnh hãy mặc thêm áo khoác.
Khi đói hãy mua cho mình một chiếc bánh.
Khi đau đớn hãy tự cho mình thêm một chút kiên cường.
Khi thất bại hãy nhìn về phía trước, quãng đường còn xa, gian khó còn nhiều và bạn không thể ngừng lại chỉ vì một lần vấp ngã.
Mấy ai đong đếm được đau khổ trên đời, mấy ai biết được mình bị bao nhiêu thương tổn? Nếu nước mắt không đọng lại trên gương mặt thì không ai biết được nó lạnh giá đến chừng nào. Nếu cái đau đớn không nằm trên thân thể thì chẳng thể biết nó khó chịu ra sao.
Hạnh phúc là sự gom góp từng chút, từng chút những niềm vui bé nhỏ mỗi ngày. Đừng bao giờ làm tổn thương người yêu mến bạn, cũng đừng khiến người bạn yêu mến chịu tổn thương.
Đời người tựa như một cánh cung, kéo quá cỡ sẽ mệt mỏi, còn kéo không đủ đà sẽ tụt lại phía sau.
Đời người cũng tựa như một căn phòng. Người bi quan nhìn vào thì thấy bên trong tối om, người trầm lặng thì thấy tĩnh mịch, người ưu sầu thì chỉ đứng bên ngoài chẳng bước vào, đứng bên ngoài và muốn trải nghiệm cảm giác của gió tuyết, mưa rơi.
Có câu: “Đời là bể khổ”, người ta sinh ra đã phải chịu lắm nỗi bi thương. Nhưng rốt cuộc bi thương nào mới là lớn nhất, đó là điều không ai dễ giải nói.
Bạn có thể nhìn thấy giọt lệ đọng nơi khóe mắt, vết sẹo ở trên thân nhưng không nhất định hiểu được nỗi đau buồn và bi thương ở trong tâm hồn. Có người cho rằng đó là nỗi khổ cơm áo gạo tiền hay bệnh tật ốm đau. Nhưng thực ra tâm bệnh mới chính là bi thương lớn nhất đời người.
1. Nhìn không thấu chính mình
Người ta cứ tưởng bản thân mình hiểu mình rõ nhất, thực ra là hoàn toàn trái lại. Nhìn thấu phần sâu thẳm nhất của sinh mệnh cá nhân vốn là điều khó khăn nhất.
Trong những bão giông cuộc đời, có nhiều điều khiến bạn không thể nhìn thấy hoàn cảnh của chính mình. Bạn không nhìn thấy được bản thân đang lạc vào một vòng luẩn quẩn, không thấy vết thương sau mỗi lần tranh đấu, không thấy nơi yên bình phía sau sự phồn hoa, tấp nập.
Bạn cũng không thể nhìn thấy đường về sau cả một kiếp nhân sinh mỏi mòn, mệt mỏi, không thấy được niềm vui đằng sau những nỗi buồn, không thấy được tấm chân tình giữa biển người xa lạ bao la.
Trên đời, không nhìn thấu được chính mình chính là nỗi khổ lớn nhất.
2. Cứ hoài luyến tiếc
Người ta rất dễ bị quá khứ đeo đuổi, nhất là khi nhìn lại những ngày tươi đẹp từng có. Ta luyến tiếc kỷ niệm dù kỷ niệm chỉ còn như sương khói, luyến tiếc những điều chưa thể làm dù chẳng còn cơ hội. Ta luyến tiếc danh tiếng, những tiếng vỗ tay đắc thắng dù nó chỉ là thứ hư vinh.
Sống trong luyến tiếc, cả đời sẽ không yên. Ngày hôm qua chỉ là một cơn mưa, mưa mãi rồi cũng tạnh. Ngày hôm qua cũng chỉ là cuốn phim, xem qua rồi cũng hết. Còn luyến lưu nghĩa là còn một ngày day dứt.
Rất nhiều khi bạn phải chấp nhận rằng có những thứ không thể vãn hồi, có những chuyện không thể thay đổi, có những lời nói ra rồi không thể thu lại. Mãi luyến tiếc quá khứ chính là phủ một lớp mây mù ảm đạm lên chính hiện tại và tương lai của bạn.
3. Không thể đứng dậy sau thất bại
Thất bại là chuyện thường trong đời mỗi người. Ai dám nói mình chưa từng gục ngã? Những người thành đạt nhất, trái lại chính là những người vấp ngã nhiều nhất.
Vấp ngã rồi nằm mãi ở nơi đó than thân trách phận, bạn đang đợi ai đến dang tay cứu giúp đây? Cuộc đời là do chính bạn quyết định, con đường là do chính bạn đi. Nếu không biết đứng dậy thì cũng đừng hy vọng đi cho tốt quãng đời phía trước vốn đầy hứa hẹn.
Tào Tháo, một nhà chính trị, quân sự lỗi lạc, sống cách đây gần 2000 năm có một câu tâm đắc thế này: “Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh“. Nói được câu đó ra là không hề đơn giản.
Trong cuộc đời binh nghiệp của mình, ông cũng từng bại trận rất nhiều, có lúc chỉ còn vài binh tốt, thất thểu, khổ cực không sao kể xiết. Thế nhưng sau mỗi lần bại trận ông đều vực dậy rất nhanh, hoàn toàn không day dứt, oán trách, chỉ nhìn về phía trước, nỗ lực không ngừng, bù đắp cho thất bại bằng ý chí của bậc quân tử không nản lòng.
Cuối cùng, thời Tam Quốc, thiên hạ chia ba, Tào Tháo đã chiếm hai phần, hoàn thành bá nghiệp, cuối đời làm đến vương công, vô cùng hiển hách. Bài học “Thắng không kiêu, bại không nản” ấy chính là còn nguyên ý nghĩa suốt ngàn thu.
4. Không thể buông bỏ
Buông bỏ ở đây không phải về vật chất, bạc tiền mà là cái tâm sầu não, phiền muộn. Nếu bạn không thể buông bỏ được chúng, những loại nghi tâm ấy dần dần sẽ đầu độc tâm hồn bạn, khiến bạn chẳng có ngày nào yên.
Buông bỏ cũng là cách mà Phật gia giảng để con người có thể rũ sạch trần ai, trở về với bản tính thuần hậu, lương thiện nhất của mình. Không thể buông xả cũng giống như người lữ hành đi đường vạn dặm mà trên lưng vẫn cõng theo cả một tảng đá nặng.
Làm sao bạn có thể đi đến đích cuộc đời nếu cứ chấp nhất, đem những ràng buộc trói buộc bản thân đây?
***
Bất kỳ ai cũng có những nỗi buồn đau ẩn chứa, những nỗi thống khổ không thể nói nên lời. Chỉ cần bạn luôn nhớ rằng:
Khi lạnh hãy mặc thêm áo khoác.
Khi đói hãy mua cho mình một chiếc bánh.
Khi đau đớn hãy tự cho mình thêm một chút kiên cường.
Khi thất bại hãy nhìn về phía trước, quãng đường còn xa, gian khó còn nhiều và bạn không thể ngừng lại chỉ vì một lần vấp ngã.
Mấy ai đong đếm được đau khổ trên đời, mấy ai biết được mình bị bao nhiêu thương tổn? Nếu nước mắt không đọng lại trên gương mặt thì không ai biết được nó lạnh giá đến chừng nào. Nếu cái đau đớn không nằm trên thân thể thì chẳng thể biết nó khó chịu ra sao.
Hạnh phúc là sự gom góp từng chút, từng chút những niềm vui bé nhỏ mỗi ngày. Đừng bao giờ làm tổn thương người yêu mến bạn, cũng đừng khiến người bạn yêu mến chịu tổn thương.
Đời người tựa như một cánh cung, kéo quá cỡ sẽ mệt mỏi, còn kéo không đủ đà sẽ tụt lại phía sau.
Đời người cũng tựa như một căn phòng. Người bi quan nhìn vào thì thấy bên trong tối om, người trầm lặng thì thấy tĩnh mịch, người ưu sầu thì chỉ đứng bên ngoài chẳng bước vào, đứng bên ngoài và muốn trải nghiệm cảm giác của gió tuyết, mưa rơi.
Thay tã cho bệnh nhân cao tuổi,
y tá ra tay đấm vào mặt ông cụ liên tiếp 11 lần
06/07/2017 08:17 AM
Camera ghi lại cảnh một nhân viên y tế đấm liên tiếp 11 lần vào mặt một bệnh nhân già đã khiến nhiều người phẫn nộ.
Thay tã cho bệnh nhân cao tuổi, y tá ra tay đấm vào mặt ông cụ liên tiếp 11 lần
Nhân viên chăm sóc người già Jie Xiao vừa bị bắt và buộc tội hành hung người khác sau khi đoạn video anh này tấn công cụ Georges Karam, 89 tuổi, được công khai.
Gia đình cụ Karam phát hiện nhiều bất thường trong quá trình cụ an dưỡng tại viện chăm sóc sức khỏe Garry J Armstrong ở Ottawa, Canada. Họ quyết định lắp camera có độ phân giải cao trong phòng của cụ để theo dõi quá trình chăm sóc của các nhân viên y tế.
Sau khi xem lại băng hình, cháu nội của cụ vô cùng sốc. " Tôi đang đứng thì ngã quỵ xuống, chân bủn rủn và choáng váng không thốt lên lời ’, Daniel Nassrallah, cháu cụ Karam, kể lại.
Nam nhân viên hung dữ không ngần ngại tung nắm đấm liên tục vào khuôn mặt đầy sợ hãi của cụ Karam. Cuối cùng, anh này giơ tay dọa cụ vài lần trước khi bỏ ra ngoài phòng.
Gia đình cụ Karam vô cùng kinh ngạc khi xem đoạn video, thậm chí khi biết rằng Xiao có thể đã biết trong phòng cài camera.
[/img]
Viện chăm sóc sức khỏe Garry J Armstrong ở Ottawa, Canada.
" Chúng tôi lắp thiết bị ghi hình, nhưng điều đó không ngăn được nhưng hành vi bạo lực của anh ta. Tôi nghĩ anh ta mất trí rồi ", cháu cụ Karam nói.
Gia đình cụ vội vã đến viện sau khi xem đoạn video và liên hệ với cảnh sát ngay trên đường đi. Xiao hiện bị cảnh sát bắt giữ và đã nhận tội. Nam nhân viên này sẽ bị kết án vào cuối năm nay.
Cụ Karam được đưa đến bệnh viện để chụp cắt lớp và may mắn không bị thương nặng. Cảnh sát đang tiếp tục điều tra xem có trường hợp nào tương tự hay không.
Janice Burelle, người phụ trách các dịch vụ xã hội ở Ottawa, cho hay sự an toàn và hạnh phúc của người dân là ưu tiên hàng đầu.
" Chúng tôi cam kết làm việc nghiêm túc vì sự an toàn của người dân ", Burelle nhấn mạnh.
y tá ra tay đấm vào mặt ông cụ liên tiếp 11 lần
06/07/2017 08:17 AM
Camera ghi lại cảnh một nhân viên y tế đấm liên tiếp 11 lần vào mặt một bệnh nhân già đã khiến nhiều người phẫn nộ.
Thay tã cho bệnh nhân cao tuổi, y tá ra tay đấm vào mặt ông cụ liên tiếp 11 lần
Nhân viên chăm sóc người già Jie Xiao vừa bị bắt và buộc tội hành hung người khác sau khi đoạn video anh này tấn công cụ Georges Karam, 89 tuổi, được công khai.
Gia đình cụ Karam phát hiện nhiều bất thường trong quá trình cụ an dưỡng tại viện chăm sóc sức khỏe Garry J Armstrong ở Ottawa, Canada. Họ quyết định lắp camera có độ phân giải cao trong phòng của cụ để theo dõi quá trình chăm sóc của các nhân viên y tế.
Sau khi xem lại băng hình, cháu nội của cụ vô cùng sốc. " Tôi đang đứng thì ngã quỵ xuống, chân bủn rủn và choáng váng không thốt lên lời ’, Daniel Nassrallah, cháu cụ Karam, kể lại.
Nam nhân viên hung dữ không ngần ngại tung nắm đấm liên tục vào khuôn mặt đầy sợ hãi của cụ Karam. Cuối cùng, anh này giơ tay dọa cụ vài lần trước khi bỏ ra ngoài phòng.
Gia đình cụ Karam vô cùng kinh ngạc khi xem đoạn video, thậm chí khi biết rằng Xiao có thể đã biết trong phòng cài camera.
[/img]
Viện chăm sóc sức khỏe Garry J Armstrong ở Ottawa, Canada.
" Chúng tôi lắp thiết bị ghi hình, nhưng điều đó không ngăn được nhưng hành vi bạo lực của anh ta. Tôi nghĩ anh ta mất trí rồi ", cháu cụ Karam nói.
Gia đình cụ vội vã đến viện sau khi xem đoạn video và liên hệ với cảnh sát ngay trên đường đi. Xiao hiện bị cảnh sát bắt giữ và đã nhận tội. Nam nhân viên này sẽ bị kết án vào cuối năm nay.
Cụ Karam được đưa đến bệnh viện để chụp cắt lớp và may mắn không bị thương nặng. Cảnh sát đang tiếp tục điều tra xem có trường hợp nào tương tự hay không.
Janice Burelle, người phụ trách các dịch vụ xã hội ở Ottawa, cho hay sự an toàn và hạnh phúc của người dân là ưu tiên hàng đầu.
" Chúng tôi cam kết làm việc nghiêm túc vì sự an toàn của người dân ", Burelle nhấn mạnh.
- bichphuong
- Posts: 593
- Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
- Been thanked: 1 time
Mùa hè ăn đậu tốt hơn ăn thịt, tạm biệt bệnh tim mạch và thêm nhiều lợi ích khác Mùa hè nóng bức, ăn cá ăn thịt không bằng ăn đậu. Lý do là vì đa số thực phẩm họ đậu vốn có tác dụng kiện tỳ lợi thấp, còn giàu vitamin nhóm B và khoáng chất, rất hiệu quả để bổ sung chất dinh dưỡng bị thất thoát qua đường mồ hôi.
July 16, 2017
Mùa hè nóng bức, ăn cá ăn thịt không bằng ăn đậu. Lý do là vì đa số thực phẩm họ đậu vốn có tác dụng kiện tỳ lợi thấp, còn giàu vitamin nhóm B và khoáng chất, rất hiệu quả để bổ sung chất dinh dưỡng bị thất thoát qua đường mồ hôi.
Các loại đậu khác nhau có hiệu quả dưỡng sinh khác nhau, ví dụ, ăn đậu đỏ tiêu thũng, ăn đậu tương non bổ tâm, ăn đậu nành giảm mỡ, mùa hè ăn nhiều loại đậu, vô cùng tốt cho cơ thể!
1. Đậu tương non: Bổ tâm hạ áp
Đậu tương non chứa nhiều chất dinh dưỡng đạm thực vật, kali, magie, vitamin nhóm B và xơ thực phẩm… đồng thời còn chứa thành phần bảo vệ sức khỏe như saponin, axit phytic, oligosaccharides… rất tốt cho tuần hoàn tim não và kiểm soát huyết áp.
2. Đậu đỏ: Kiện tỳ tiêu thũng(phù thũng)
Đậu đỏ tính bình, có thể thanh nhiệt giải độc, kiện tỳ ích vị, lợi niệu tiêu thũng. Đến mùa hè nóng bức, cơ thể rất dễ xuất hiện thủy thũng, uống một bát nước đậu đỏ thì có thể có tác dụng hoãn giải thủy thũng.
3. Đậu xanh: Thanh nhiệt giải độc
Đậu xanh có thể thanh nhiệt ích khí, giải độc lợi thủy, mùa hè có thể ăn nhiều hơn một chút.
Từ góc độ Trung y mà giảng, đậu xanh tính mát vị ngọt, vốn có tác dụng nhuận hầu chỉ khát, thanh nhiệt ích khí, giải độc lợi thủy… Ngày hè oi bức, hơi nóng quấn người, uống một bát nước đậu xanh, lập tức tỉnh táo con người. Ngoài ra, đậu xanh còn có thể thanh nhiệt của trường vị.
4. Đậu đen: Bổ thận kháng lão hóa
Đậu đen đi vào thận, bổ thận (Ảnh minh họa: Internet)
Trung y cho rằng, sắc đen vào thận, do đó hay ăn đậu đen tốt cho tạng thận. Ngoài ra, trong vỏ đậu đen giàu anthocyanin, có thể thanh trừ gốc tự do trong cơ thể, chống lão hóa. Ngoài ra, anthocyanin còn có tác dụng bổ mắt.
5. Đậu nành: Giảm mỡ chống ung thư
Thường xuyên ăn đậu nành có thể giúp giảm thấp tỷ lệ mắc bệnh tim mạch.
Protein và sterol trong đậu nành, đều có thể cải thiện mỡ máu và cholesterol, từ đó giảm thấp nguy cơ mắc bệnh tim mạch. Ngoài ra, trong đậu nành còn chứa lượng lớn phytoestrogen, có thể giảm thấp tỷ lệ ung thư có liên quan đến hooc-môn ở nữ giới. Nếu bạn có được loại đậu bình thường, không phải sản phẩm biến đổi gen (GMO) là tốt nhất.
6. Đậu trạch (đỗ leo): Giảm béo và tăng cường trao đổi chất
Đậu tây dinh dưỡng phong phú, protein, canxi, sắt, vitamin nhóm B hàm lượng đều rất cao. Đáng để chú ý là, chất saponin trong đậu tây có thể thúc đẩy trao đổi chất béo, trong đó còn chứa thành phần có thể ngăn chặn hấp thụ đường, là một trong những thực phẩm giảm béo lý tưởng.
7. Đậu ngũ sắc (cháo ngũ bảo): tư dưỡng ngũ tạng
Đậu đỏ: (đỏ nhập tâm) thanh tâm dưỡng thần, kiện tỳ ích thận, đồng thời chứa xơ thực phẩm, có thể thông tiện, nhuận tràng, giảm huyết áp.
Đậu xanh: (xanh nhập can) thanh nhiệt giải độc khư hỏa, giảm cholesterol.
Đậu nành: (vàng nhập tỳ) giàu saponin có thể kích thích tiêu hóa, kiện tỳ vị, ăn lâu dài có thể làm chậm lão hóa.
Đậu trắng: (trắng nhập phế) có nhiều loại globulin, có thể tăng cao khả năng miễn dịch, phòng chống các bệnh về đường hô hấp.
Đậu đen: (đen nhập thận) chứa các chất chống oxy hóa isoflavones, anthocyanins, thúc đẩy tạng thận bài xuất độc tố, an thần minh mục (sáng mắt).
Theo secretchina
Liên Hoa
Đừng vội !!!
Mặc dù Tô-Đông-Pha là một nhà thơ nhà văn nổi tiếng, làm quan thời Bắc- Tống của đất nước Trung-Hoa! Nhưng ông là một người rất hiểu lễ nghĩa, nhân từ và dân dã, ông thường ăn mặc giản dị, đi ngao du sơn thủy và đàm đạo với các vị tăng nhân khắp nơi!!!
Một ngày nọ, trên đường ngao du đến Hàng Châu, vừa khát vừa mệt nên thấy có một ngôi chùa, Đông-Pha liền bước vào để xin chén nước uống và nghỉ ngơi!
Phương-Trượng của ngôi chùa ra tiếp, thấy Đông-Pha ăn mặc bộ đồ cũ, đầy bụi đường xa, không thấy có gia nhân ngựa xe đi cùng! Nên nghĩ đây là một người khách hành hương bình thường, nên tỏ ý không coi trọng! Nhưng vì đã ra đến nơi, nên vẫn phải tiếp mặc dù trong bụng không muốn!!!
Vị Phương-Trượng chỉ cái ghế ngay sân nói:
- Ngồi!
Rồi quay sang Chú Tiểu đứng cạnh bảo:
--Trà!
Chú Tiểu bưng lên cho Đông-Pha một chén trà pha từ bao giờ nguội ngắt!
Sau khi ngồi nói một vài câu chuyện, Vị Phương-Trượng mới thấy Đông-Pha không phải người tầm thường như lúc đầu ông ta nghĩ, vì thấy ăn nói hoạt bát, hiểu biết, càng nhìn lại càng thấy phong thái đĩnh đạc, phi phàm! Liền mời vào trong một gian nhà gần đấy ngồi, bảo cho đỡ nắng!!!
Vào phòng, Vị Phương-Trượng chỉ ghế nói:
- Mời ngồi!
Lại nói với Chú Tiểu:
- Mời trà!
Sau khi trò chuyện, Vị Phương-Trượng kinh ngạc khi biết vị khách này chính là đại thi-nhân tiếng tăm lừng lẫy Đông-Pha cư-sĩ, thì liền mời ông vào một căn phòng rộng lớn trong điện và không ngớt cúi đầu nói:
- Kính mời ngồi!
Và nói với Chú Tiểu:
- Kính trà thơm!
Chú Tiểu mang lên chén trà nóng thơm ngào ngạt!!!
Ngồi nói chuyện thêm một hồi, Đông-Pha xin cáo từ, Vị Phương-Trượng liền xin Đông-Pha để lại bút tích bằng thơ để kỷ niệm ngày ông ghé thăm chùa!!!
Đông-Pha mỉm cười, rồi viết 2 câu:
Tọa, Tỉnh tọa, Thỉnh thượng-tọa!
Trà, kính trà, kính hương trà!
Dịch là:
"Ngồi, mời ngồi, kính mời ngồi!
Trà, mời trà, kính trà thơm!".
Vị Phương-Trượng xem xong xấu hổ đỏ bừng mặt không nói được lời nào! Từ lúc ấy không dám phân biệt khách khi tiếp đón nữa!!!
Đông-Pha cư-sĩ đã để lại cho hậu thế hai bài học lớn:
* Thứ nhất: Người thông minh, hiểu biết không nhìn vẻ bề ngoài, mà đánh giá người khác!!!
* Thứ hai: Người có đạo đức, tu dưỡng thì không sợ người khác đánh giá sai mình! Càng không tức giận khi bị coi thường và không quan tâm đến thái độ của người khác! Ngọc sáng thì tự nó sẽ luôn tỏa sáng!!!
Con người ta bình thường vẫn quen vội vàng đánh giá người khác qua dáng vẻ bề ngoài, rồi dựa theo thân phận mà đối nhân xử thế! Đối với người danh phận tầm thường, thì tỏ vẻ coi thường ngạo nghễ! Còn với ai có danh phận cao quý tiếng tăm, thì mới tỏ vẻ quý phục! Làm một người tu luyện như Vị Phương-Trượng kia cũng không từ bỏ được cái tâm phân biệt này!!!
Cho nên, đừng đánh giá con người chỉ qua dáng vẻ bên ngoài! Mà hãy nhìn vào bên trong tâm hồn họ! Chúng ta cần có thời gian, không thể vội vàng!!! Một cái nhìn thật sâu sắc, thật khách quan! Giúp chúng ta không đánh giá sai và để mất đi những người bạn quý giá!!!
SƯU-TẦM
Mặc dù Tô-Đông-Pha là một nhà thơ nhà văn nổi tiếng, làm quan thời Bắc- Tống của đất nước Trung-Hoa! Nhưng ông là một người rất hiểu lễ nghĩa, nhân từ và dân dã, ông thường ăn mặc giản dị, đi ngao du sơn thủy và đàm đạo với các vị tăng nhân khắp nơi!!!
Một ngày nọ, trên đường ngao du đến Hàng Châu, vừa khát vừa mệt nên thấy có một ngôi chùa, Đông-Pha liền bước vào để xin chén nước uống và nghỉ ngơi!
Phương-Trượng của ngôi chùa ra tiếp, thấy Đông-Pha ăn mặc bộ đồ cũ, đầy bụi đường xa, không thấy có gia nhân ngựa xe đi cùng! Nên nghĩ đây là một người khách hành hương bình thường, nên tỏ ý không coi trọng! Nhưng vì đã ra đến nơi, nên vẫn phải tiếp mặc dù trong bụng không muốn!!!
Vị Phương-Trượng chỉ cái ghế ngay sân nói:
- Ngồi!
Rồi quay sang Chú Tiểu đứng cạnh bảo:
--Trà!
Chú Tiểu bưng lên cho Đông-Pha một chén trà pha từ bao giờ nguội ngắt!
Sau khi ngồi nói một vài câu chuyện, Vị Phương-Trượng mới thấy Đông-Pha không phải người tầm thường như lúc đầu ông ta nghĩ, vì thấy ăn nói hoạt bát, hiểu biết, càng nhìn lại càng thấy phong thái đĩnh đạc, phi phàm! Liền mời vào trong một gian nhà gần đấy ngồi, bảo cho đỡ nắng!!!
Vào phòng, Vị Phương-Trượng chỉ ghế nói:
- Mời ngồi!
Lại nói với Chú Tiểu:
- Mời trà!
Sau khi trò chuyện, Vị Phương-Trượng kinh ngạc khi biết vị khách này chính là đại thi-nhân tiếng tăm lừng lẫy Đông-Pha cư-sĩ, thì liền mời ông vào một căn phòng rộng lớn trong điện và không ngớt cúi đầu nói:
- Kính mời ngồi!
Và nói với Chú Tiểu:
- Kính trà thơm!
Chú Tiểu mang lên chén trà nóng thơm ngào ngạt!!!
Ngồi nói chuyện thêm một hồi, Đông-Pha xin cáo từ, Vị Phương-Trượng liền xin Đông-Pha để lại bút tích bằng thơ để kỷ niệm ngày ông ghé thăm chùa!!!
Đông-Pha mỉm cười, rồi viết 2 câu:
Tọa, Tỉnh tọa, Thỉnh thượng-tọa!
Trà, kính trà, kính hương trà!
Dịch là:
"Ngồi, mời ngồi, kính mời ngồi!
Trà, mời trà, kính trà thơm!".
Vị Phương-Trượng xem xong xấu hổ đỏ bừng mặt không nói được lời nào! Từ lúc ấy không dám phân biệt khách khi tiếp đón nữa!!!
Đông-Pha cư-sĩ đã để lại cho hậu thế hai bài học lớn:
* Thứ nhất: Người thông minh, hiểu biết không nhìn vẻ bề ngoài, mà đánh giá người khác!!!
* Thứ hai: Người có đạo đức, tu dưỡng thì không sợ người khác đánh giá sai mình! Càng không tức giận khi bị coi thường và không quan tâm đến thái độ của người khác! Ngọc sáng thì tự nó sẽ luôn tỏa sáng!!!
Con người ta bình thường vẫn quen vội vàng đánh giá người khác qua dáng vẻ bề ngoài, rồi dựa theo thân phận mà đối nhân xử thế! Đối với người danh phận tầm thường, thì tỏ vẻ coi thường ngạo nghễ! Còn với ai có danh phận cao quý tiếng tăm, thì mới tỏ vẻ quý phục! Làm một người tu luyện như Vị Phương-Trượng kia cũng không từ bỏ được cái tâm phân biệt này!!!
Cho nên, đừng đánh giá con người chỉ qua dáng vẻ bên ngoài! Mà hãy nhìn vào bên trong tâm hồn họ! Chúng ta cần có thời gian, không thể vội vàng!!! Một cái nhìn thật sâu sắc, thật khách quan! Giúp chúng ta không đánh giá sai và để mất đi những người bạn quý giá!!!
SƯU-TẦM
So sánh Medicare Advantage và Medigap:
Chương trình nào là sự lựa chọn tốt nhất?
Quý vị khong nên quá tin tưởng vào Medicare và Medicaid. Với cái đà nầy GOP sẽ bớt dần ngân quỹ cho các chương trình giúp người già, bệnh tật và nghèo.
Và xin đừng nghĩ sai lầm Đảng Dân Chủ Mỹ là CS.
Medicare Advantage vs. Medigap: Which Is the Best Choice?
Wendy Connick
Given the high cost of private insurance, especially for seniors, Medicare can be a retiree's best friend. But wading through all the information to make the right decisions about your Medicare plans can be quite a task. One of the most important Medicare-related decisions you'll face is whether to buy a Medicare Advantage plan or go with an " original Medicare plus Medigap" setup.
Với chi phí bảo hiểm tư nhân cao, đặc biệt đối với người cao niên, Medicare có thể là người bạn tốt nhất của người đã về hưu. Nhưng một việc cần làm là bạn phải tìm hiểu tất cả các thông tin để có một quyết định tốt khi chọn ra một chương trình nào của Medicare. Một trong những quyết định quan trọng nhất liên quan đến Medicare bạn phải đối mặt là bạn có nên mua một chương trình Medicare Advantage hay chọn mua thêm một chương trình Medigap bổ xung vào chương trình " Medicare truyền thống ".
The pros of original Medicare plus Medigap
Các ưu điểm của Medicare truyền thống có mua thêm Medigap
Original Medicare, meaning Medicare Part A and Part B, covers expenses related to hospital visits and most other medical services. However, it doesn't cover all your medical expenses related to hospital visits and most other medical services. That's where Medigap comes in, offering coverage for expenses that original Medicare leaves up to you. The benefits of choosing a Medigap plan include:
Medicare truyền thống là Medicare Phần A và Medicare Phần B, bao trả các chi phí liên quan đến bệnh viện và hầu hết các dịch vụ y tế khác. Tuy nhiên, Medicare truyền thống không bao trả tất cả các chi phí y tế liên quan đến bệnh viện và các dịch vụ y tế khác. Đó là lý do tại sao chương trình Medigap được thành lập, bao trả các khoản chi phí mà Medicare truyền thống không trả cho bạn. Những thuận lợi khi lựa chọn một chương trình Medigap là:
1/ More physicians to choose from. Most Medicare Advantage plans are network-based, whereas Medigap works for any doctor who accepts Medicare (which includes most of them).
Bạn có nhiều bác sĩ hơn để lựa chọn. Hầu hết các chương trình Medicare Advantage đều buộc bệnh nhân phải sử dụng các cơ sở cung cấp dịch vụ y tế trong tuyến (HMO), trong khi Medigap bao trả chi phí y tế cho bất kỳ bác sĩ nào chấp nhận Medicare ( hầu hết các bác sỹ đều chấp nhận Medicare).
2/ You don't need to get a referral to see a specialist. In fact, you don't even need to choose a primary care physician with Medigap.
Bạn không cần phải có giấy giới thiệu để khám bệnh với một bác sỹ chuyên khoa. Trên thực tế, bạn thậm chí không cần phải chọn một bác sĩ gia đình trong chương trình Medigap.
3/ The options are less confusing. There are just 10 flavors of Medigap plan, and these 10 types of plan are exactly the same all across the country. That makes it a whole lot simpler to figure out which plan is best for you.
Khi lựa chọn Medigap các bạn ít khi bị nhầm lẫn. Medigap chỉ có 10 chương trình, và 10 chương trình này đều giống nhau tại khắp nơi trên toàn quốc. Điều đó đã đơn giản hóa rất nhiều để giúp bạn chọn ra chương trình nào là tốt nhất cho bạn.
4/ There is a lot less paperwork involved in using Medigap as opposed to Medicare Advantage plans. With Medigap, the program simply sends a check to the doctor or facility without your involvement. Medicare Advantage typically requires you to make co-pays directly to the provider, adding an extra level of involvement.
Khi lựa chọn Medigap thay vì Medicare Advantage, bạn sẽ không mất nhiều thì giờ vì thủ tục giấy tờ. Với Medigap, cơ quan điều hành Medigap chỉ cần gửi check cho bác sĩ hoặc cơ sở cung cấp dịch vụ y tế mà không cần có sự can thiệp của bạn. Medicare Advantage thường gây phiền phức cho thân chủ là yêu cầu bạn phải trực tiếp trả một khoản tiền phụ trả bảo hiểm cho cơ quan cung cấp dịch vụ y tế.
5/ Medigap coverage typically means lower out-of-pocket expenses than a comparable Medicare Advantage plan.
Bảo hiểm Medigap có nghĩa là bạn phải trả một khoản tiền túi thấp hơn so với một chương trình Medicare Advantage tương đương.
The pros of Medicare Advantage
Các ưu điểm của chương trình Medicare Advantage
Not everyone would be better off with a Medigap plan. Medicare Advantage comes with the following upsides:
Không phải tất cả mọi người sẽ cảm thấy tốt hơn khi chọn một chương trình Medigap. Medicare Advantage có các ưu điểm sau:
1/ Premiums for Medicare Advantage plans are typically lower than those of Medigap plans. Consumer Reports estimates that in 2014, the average premium for Medicare Advantage enrollees was between zero and $100 per month, while the average premium for Medigap enrollees was between $150 and $200 per month.
Lệ phí bảo hiểm hàng tháng cho các chương trình Medicare Advantage thường thấp hơn so với các chương trình của Medigap. Bản báo cáo của người tiêu dùng ước tính rằng trong năm 2014, mức lệ phí trung bình cho người ghi danh với Medicare Advantage là từ $0 đến $100 mỗi tháng, trong khi mức lệ phí trung bình cho người chọn Medigap là từ $150 đến $200 một tháng.
2/ Medicare Advantage plans may include drug coverage options; Medigap plans never do, requiring you to buy a Medicare Part D plan if you want to cover your prescription costs.
Khi chọn chương trình Medicare Advantage, bạn có thể lựa chọn bảo hiểm thuốc; Các chương trình MediGap không bao giờ bao gồm cả bảo hiểm thuốc, họ yêu cầu bạn phải mua một chương trình Medicare Phần D nếu bạn muốn trang trải các chi phí mua thuốc theo toa bác sỹ.
3/ In order to get guaranteed access to Medigap, you must enroll within six months of signing up for Medicare Part B, assuming you're at least 65 (otherwise, you must enroll within six months of your 65th birthday).
Giả sử được ít nhất là 65 tuổi, để mua được bảo hiểm Medigap, bạn phải ghi danh mua Medigap trong vòng sáu tháng tính từ ngày bạn ghi danh mua Medicare Phần B, (nếu không mua Medicare phần B, bạn phải ghi danh mua Medigap trong vòng sáu tháng sau ngày sinh nhật 65 tuổi của mình).
4/ After that initial enrollment period, you can be turned down for Medigap coverage due to pre-existing conditions. At the end of every year, Medicare Advantage plans have open enrollment periods during which you can freely change plans.
Nếu không ghi danh mua sau giai đoạn ghi danh đầu tiên đó, bạn có thể bị từ chối bảo hiểm Medigap vì đã có sẵn bệnh từ trước. Vào cuối mỗi năm, Medicare Advantage đều có thời gian ghi danh và trong thời gian này quý vị có thể tự do thay đổi chương trình.
How do you decide which is better?
Làm thế nào để bạn quyết định đó là lựa chọn tốt hơn?
Cost-wise, someone with significant and expensive health problems is better off with Medigap. The premiums are higher, but out-of-pocket costs are typically much lower than Medicare Advantage costs, so if you have lots of medical expenses, the higher Medigap premium ends up being a better deal. On the other hand, if you're in good health and don't anticipate lots of medical expenses in the near future, you can save quite a bit with Medicare Advantage's lower premiums.
Khi có người biết sẽ phải tốn nhiều tiền vì có vấn đề về sức khỏe, chương trình Medigap là sự lựa chọn khôn ngoan hơn. Tuy lệ phí bảo hiểm Medigap cao hơn, nhưng khoản tiền túi bạn phải trả thường thấp hơn nhiều so với chi phí của Medicare Advantage, vì vậy nếu bạn có nhiều chi phí y tế, lệ phí bảo hiểm Medigap càng cao sẽ là một hợp đồng càng tốt. Mặt khác, nếu bạn có sức khoẻ tốt và không dự đoán được chi phí y tế trong một tương lai gần, bạn có thể tiết kiệm khá nhiều tiền với lệ phí bảo hiểm thấp hơn khi chọn chương trình Medicare Advantage.
Someone with lots of prescription costs should look for a Medicare Advantage plan with drug coverage, which could save you some money on premiums compared to getting Medicare Part D.
Nếu có nhiều tốn kém của vấn đề mua thuốc theo toa bác sỹ thì bạn nên chọn một chương trình Medicare Advantage có bao gồm bảo hiểm thuốc, điều này có thể giúp bạn tiết kiệm được một khoản lệ phí bảo hiểm khi so sánh với việc mua một chương trình Medicare Phần D.
Before you decide which way to go, review the Medicare Advantage plans available in your area and compare them to the Medigap options. You may find the perfect Medicare Advantage plan for you.
Trước khi có quyết định, bạn nên tìm hiểu các chương trình Medicare Advantage sẵn có trong khu vực và so sánh chúng với các chương trình Medigap. Bạn có thể tìm được một chương trình hoàn hảo Medicare Advantage cho mình.
Phúc Linh sưu tầm
Chương trình nào là sự lựa chọn tốt nhất?
Quý vị khong nên quá tin tưởng vào Medicare và Medicaid. Với cái đà nầy GOP sẽ bớt dần ngân quỹ cho các chương trình giúp người già, bệnh tật và nghèo.
Và xin đừng nghĩ sai lầm Đảng Dân Chủ Mỹ là CS.
Medicare Advantage vs. Medigap: Which Is the Best Choice?
Wendy Connick
Given the high cost of private insurance, especially for seniors, Medicare can be a retiree's best friend. But wading through all the information to make the right decisions about your Medicare plans can be quite a task. One of the most important Medicare-related decisions you'll face is whether to buy a Medicare Advantage plan or go with an " original Medicare plus Medigap" setup.
Với chi phí bảo hiểm tư nhân cao, đặc biệt đối với người cao niên, Medicare có thể là người bạn tốt nhất của người đã về hưu. Nhưng một việc cần làm là bạn phải tìm hiểu tất cả các thông tin để có một quyết định tốt khi chọn ra một chương trình nào của Medicare. Một trong những quyết định quan trọng nhất liên quan đến Medicare bạn phải đối mặt là bạn có nên mua một chương trình Medicare Advantage hay chọn mua thêm một chương trình Medigap bổ xung vào chương trình " Medicare truyền thống ".
The pros of original Medicare plus Medigap
Các ưu điểm của Medicare truyền thống có mua thêm Medigap
Original Medicare, meaning Medicare Part A and Part B, covers expenses related to hospital visits and most other medical services. However, it doesn't cover all your medical expenses related to hospital visits and most other medical services. That's where Medigap comes in, offering coverage for expenses that original Medicare leaves up to you. The benefits of choosing a Medigap plan include:
Medicare truyền thống là Medicare Phần A và Medicare Phần B, bao trả các chi phí liên quan đến bệnh viện và hầu hết các dịch vụ y tế khác. Tuy nhiên, Medicare truyền thống không bao trả tất cả các chi phí y tế liên quan đến bệnh viện và các dịch vụ y tế khác. Đó là lý do tại sao chương trình Medigap được thành lập, bao trả các khoản chi phí mà Medicare truyền thống không trả cho bạn. Những thuận lợi khi lựa chọn một chương trình Medigap là:
1/ More physicians to choose from. Most Medicare Advantage plans are network-based, whereas Medigap works for any doctor who accepts Medicare (which includes most of them).
Bạn có nhiều bác sĩ hơn để lựa chọn. Hầu hết các chương trình Medicare Advantage đều buộc bệnh nhân phải sử dụng các cơ sở cung cấp dịch vụ y tế trong tuyến (HMO), trong khi Medigap bao trả chi phí y tế cho bất kỳ bác sĩ nào chấp nhận Medicare ( hầu hết các bác sỹ đều chấp nhận Medicare).
2/ You don't need to get a referral to see a specialist. In fact, you don't even need to choose a primary care physician with Medigap.
Bạn không cần phải có giấy giới thiệu để khám bệnh với một bác sỹ chuyên khoa. Trên thực tế, bạn thậm chí không cần phải chọn một bác sĩ gia đình trong chương trình Medigap.
3/ The options are less confusing. There are just 10 flavors of Medigap plan, and these 10 types of plan are exactly the same all across the country. That makes it a whole lot simpler to figure out which plan is best for you.
Khi lựa chọn Medigap các bạn ít khi bị nhầm lẫn. Medigap chỉ có 10 chương trình, và 10 chương trình này đều giống nhau tại khắp nơi trên toàn quốc. Điều đó đã đơn giản hóa rất nhiều để giúp bạn chọn ra chương trình nào là tốt nhất cho bạn.
4/ There is a lot less paperwork involved in using Medigap as opposed to Medicare Advantage plans. With Medigap, the program simply sends a check to the doctor or facility without your involvement. Medicare Advantage typically requires you to make co-pays directly to the provider, adding an extra level of involvement.
Khi lựa chọn Medigap thay vì Medicare Advantage, bạn sẽ không mất nhiều thì giờ vì thủ tục giấy tờ. Với Medigap, cơ quan điều hành Medigap chỉ cần gửi check cho bác sĩ hoặc cơ sở cung cấp dịch vụ y tế mà không cần có sự can thiệp của bạn. Medicare Advantage thường gây phiền phức cho thân chủ là yêu cầu bạn phải trực tiếp trả một khoản tiền phụ trả bảo hiểm cho cơ quan cung cấp dịch vụ y tế.
5/ Medigap coverage typically means lower out-of-pocket expenses than a comparable Medicare Advantage plan.
Bảo hiểm Medigap có nghĩa là bạn phải trả một khoản tiền túi thấp hơn so với một chương trình Medicare Advantage tương đương.
The pros of Medicare Advantage
Các ưu điểm của chương trình Medicare Advantage
Not everyone would be better off with a Medigap plan. Medicare Advantage comes with the following upsides:
Không phải tất cả mọi người sẽ cảm thấy tốt hơn khi chọn một chương trình Medigap. Medicare Advantage có các ưu điểm sau:
1/ Premiums for Medicare Advantage plans are typically lower than those of Medigap plans. Consumer Reports estimates that in 2014, the average premium for Medicare Advantage enrollees was between zero and $100 per month, while the average premium for Medigap enrollees was between $150 and $200 per month.
Lệ phí bảo hiểm hàng tháng cho các chương trình Medicare Advantage thường thấp hơn so với các chương trình của Medigap. Bản báo cáo của người tiêu dùng ước tính rằng trong năm 2014, mức lệ phí trung bình cho người ghi danh với Medicare Advantage là từ $0 đến $100 mỗi tháng, trong khi mức lệ phí trung bình cho người chọn Medigap là từ $150 đến $200 một tháng.
2/ Medicare Advantage plans may include drug coverage options; Medigap plans never do, requiring you to buy a Medicare Part D plan if you want to cover your prescription costs.
Khi chọn chương trình Medicare Advantage, bạn có thể lựa chọn bảo hiểm thuốc; Các chương trình MediGap không bao giờ bao gồm cả bảo hiểm thuốc, họ yêu cầu bạn phải mua một chương trình Medicare Phần D nếu bạn muốn trang trải các chi phí mua thuốc theo toa bác sỹ.
3/ In order to get guaranteed access to Medigap, you must enroll within six months of signing up for Medicare Part B, assuming you're at least 65 (otherwise, you must enroll within six months of your 65th birthday).
Giả sử được ít nhất là 65 tuổi, để mua được bảo hiểm Medigap, bạn phải ghi danh mua Medigap trong vòng sáu tháng tính từ ngày bạn ghi danh mua Medicare Phần B, (nếu không mua Medicare phần B, bạn phải ghi danh mua Medigap trong vòng sáu tháng sau ngày sinh nhật 65 tuổi của mình).
4/ After that initial enrollment period, you can be turned down for Medigap coverage due to pre-existing conditions. At the end of every year, Medicare Advantage plans have open enrollment periods during which you can freely change plans.
Nếu không ghi danh mua sau giai đoạn ghi danh đầu tiên đó, bạn có thể bị từ chối bảo hiểm Medigap vì đã có sẵn bệnh từ trước. Vào cuối mỗi năm, Medicare Advantage đều có thời gian ghi danh và trong thời gian này quý vị có thể tự do thay đổi chương trình.
How do you decide which is better?
Làm thế nào để bạn quyết định đó là lựa chọn tốt hơn?
Cost-wise, someone with significant and expensive health problems is better off with Medigap. The premiums are higher, but out-of-pocket costs are typically much lower than Medicare Advantage costs, so if you have lots of medical expenses, the higher Medigap premium ends up being a better deal. On the other hand, if you're in good health and don't anticipate lots of medical expenses in the near future, you can save quite a bit with Medicare Advantage's lower premiums.
Khi có người biết sẽ phải tốn nhiều tiền vì có vấn đề về sức khỏe, chương trình Medigap là sự lựa chọn khôn ngoan hơn. Tuy lệ phí bảo hiểm Medigap cao hơn, nhưng khoản tiền túi bạn phải trả thường thấp hơn nhiều so với chi phí của Medicare Advantage, vì vậy nếu bạn có nhiều chi phí y tế, lệ phí bảo hiểm Medigap càng cao sẽ là một hợp đồng càng tốt. Mặt khác, nếu bạn có sức khoẻ tốt và không dự đoán được chi phí y tế trong một tương lai gần, bạn có thể tiết kiệm khá nhiều tiền với lệ phí bảo hiểm thấp hơn khi chọn chương trình Medicare Advantage.
Someone with lots of prescription costs should look for a Medicare Advantage plan with drug coverage, which could save you some money on premiums compared to getting Medicare Part D.
Nếu có nhiều tốn kém của vấn đề mua thuốc theo toa bác sỹ thì bạn nên chọn một chương trình Medicare Advantage có bao gồm bảo hiểm thuốc, điều này có thể giúp bạn tiết kiệm được một khoản lệ phí bảo hiểm khi so sánh với việc mua một chương trình Medicare Phần D.
Before you decide which way to go, review the Medicare Advantage plans available in your area and compare them to the Medigap options. You may find the perfect Medicare Advantage plan for you.
Trước khi có quyết định, bạn nên tìm hiểu các chương trình Medicare Advantage sẵn có trong khu vực và so sánh chúng với các chương trình Medigap. Bạn có thể tìm được một chương trình hoàn hảo Medicare Advantage cho mình.
Phúc Linh sưu tầm
Cô Y Tá Trẻ Và Ông Bác Sĩ Già
Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: "Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân".
Ông bác sĩ, khá lớn tuổi, nói một cách quyết đoán: "Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!".
Cô gái vẫn cương quyết: "Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng".
Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: "Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!"
Cô lập tức kêu lớn lên: "Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!"
Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: "Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó".
Ông đã thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.
Kinh Thánh đã nói:
"Hãy là đứa con trong sạch của Chúa Trời. Điều này sẽ giúp các con không bị chỉ trích và luôn thành thật trong thời đại phức tạp này".
Thật vậy, trong cuộc sống, cũng còn biết bao người đang sống "mũ ni che tai" cho yên phận, mà không đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên trì với bản thân, để có thể làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của mình.
Sưu tầm
Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: "Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân".
Ông bác sĩ, khá lớn tuổi, nói một cách quyết đoán: "Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!".
Cô gái vẫn cương quyết: "Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng".
Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: "Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!"
Cô lập tức kêu lớn lên: "Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!"
Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: "Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó".
Ông đã thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.
Kinh Thánh đã nói:
"Hãy là đứa con trong sạch của Chúa Trời. Điều này sẽ giúp các con không bị chỉ trích và luôn thành thật trong thời đại phức tạp này".
Thật vậy, trong cuộc sống, cũng còn biết bao người đang sống "mũ ni che tai" cho yên phận, mà không đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên trì với bản thân, để có thể làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của mình.
Sưu tầm