Y Học Thường Thức

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Mỡ - Đường - Máu
Tác giả: Trần Văn



Với tuổi lục tuần trở lên, nam cũng như nữ,
mọi người phải quan tâm lưu ý đến 3 con đường thường đưa đến tử vong: mỡ - đường – máu.
Chúng ta sẽ đề cập đên máu, huyết áp trước.
Bệnh cao huyết áp là một thứ bệnh mà người lớn tuổi thường mắc phải, dù vậy người nhỏ tuổi cũng có cơ hội mắc thứ bệnh này, nếu sao lãng. Khi áp huyết tăng đột ngột với nhiều lý do khác nhau, làm vi ệc nhiều mệt mõi, ăn mặn, đang đau ốm…có thể làm vỡ mạch máu não đưa đến "chết bất đắc kỳ tử" trong nháy mắt hay nhẹ hơn bị tê liệt nửa người gọi là "bán thân bất toại" hay miệng bị giựt méo, có thể kéo dài suốt đời. Với sự phối hợp của thuốc đặc trị ngày nay cùng với ngành vật lý trị liệu, tập luyện thường xuyên cũng đạt được kết quả tốt là người bệnh cao huyết áp được hồi phục hoàn toàn hoặc hồi phục một phần nào đó để được sống còn.


Tổ Chức Y tế Thế Giới (WHO) cho biết, một người được coi là huyết áp cao khi HA (nôm na gọi là độ máu) tối đa lớn hơn 140 mmHg và HA tối thiểu lớn 90 mmHg. HA của chúng ta, trung bình là 120/80 mmHg.


Được biết, người chiến sĩ cao niên có20HA 140/90 mmHg là đang ở độ máu bắt đầu cao gọi là bordeline, nghĩa là mới vào "chiến địa" nguy hiểm. Nếu chúng ta có huyết áp vượt qua con số 160/90 mmHg trở lên gọi là đã vào biên giới của tử thần, có thể "đứt bóng" hay bị tật nguyền bán thân bất toại…bất cứ lúc nào.

Để phòng bệnh hơn trị bệnh cao huyết áp, người chiến sĩ can trường năm xưa bên mình luôn có khẩu súng và đạn dược…, nay cũng vậy phải "thủ" sẵn trong nhà máy đo huyết áp (mua vài chục đô) như là ông thần hộ mạng báo động nguy hiểm sắp xảy ra hoặc nên thường xuyên đến các nhà thuốc tây như Rite Aid chẳng hạn đo máu cho an toàn xa lộ đề phòng bất trắc cho cuộc đời mình. Hể mỗi khi người chiến sĩ cao niên cảm thấy chóng mặt, nhức đầu hay uể oải , "ấm mỏ ác", lấy ông thần hộ mạng đo liền như khi xưa lên cò súng sẵn sàng chiến đấu với địch quân, mục đích để coi xem mình có bị thần chết cao huyết áp đến hỏi thăm sức khoẻ?. Nếu sau khi đo huyết áp xong, nên đo cả hai tay phải và trái để cho "chắc ăn" hơn là đo 1 lần 1 tay, thấy huyết áp bình thường thì yên chí lớn. Chỉ uống Tylenol hay thứ thuốc khác trị bịnh cảm cúm thông thường là OK. Khi đau ốm uống thuốc hay sau bữa ăn, chúng ta phải uống nhiều nước, nếu là nước đá chanh càng tốt vì uống nước sẽ làm cho nhu động ruột linh hoạt hơn, tránh được bệnh đau đường ruột và tránh táo bón mà người già thường mắc phải. Trái cây và rau cải, chiến sĩ già càng ăn nhiều càng tốt và sau khi làm việc gì đó cần có thA C giờ nghỉ ngơi chốc lát vì sức trâu già nay đã thấm mệt. Khi người chiến sĩ già có áp huyết cao thì phải uống thuốc hạ áp huyết xuống ngay hoặc đến "hỏi thăm sức khỏe" bác sĩ gia đình gắp.

Tiểu Đường Căn bệnh thứ 2, bệnh tiểu đường, một thứ bệnh không trực tiếp làm chết người nhanh chóng như các thứ bệnh nguy hiểm khác. Không phải là thủ phạm giết người chính thức mà bệnh tiểu đường đi long vòng trong cơ thể, tiếp sức cho các thứ bệnh khác giết người nhanh hơn. Khi bệnh tiểu đường đi vào danh sách loại bệnh mãn tính thì cũng rất khó trị và có nhiều biến chứng sang lục phủ ngũ tạng. Dễ nhận diện nhất của bệnh tiểu đường nặng đưa đến người bệnh bị mù mắt, suy thận và tim mạch, các vết thương không chịu lành…đC6a đến tử vong do căn bệnh khác. Sự kiêng cử ăn uống của người bệnh lại rất khó khăn, gần như mọi thứ chất ngọt đều hạn chế tối đa kể cả ăn những loại ngũ cốc, đặc biệt là cơm tẻ hay cơm nếp cũng bị giới hạn nghiêm khắc. Nhưng, ác hại nữa nếu trong người thiếu chất đường làm cho lượng đường trong máu xuống quá thấp cũng làm cho người bệnh đột quỵ và rất nguy hiểm cho tánh mạng, có thể "đi tàu suốt" còn nhanh hơn lượng đường trong máu lên cao.


Hiện nay, trên thế giới có trên 200 triệu người mắc chứng bệnh mãn tính tiểu đường và cũng có thể nói, chưa có thứ thuốc đặc trị nào trị dứt điểm mà đòi hỏi người bệnh phải phòng bệnh hơn trị bệnh. Vì vậy, có nhiều người mắc bệnh khó trB này kéo dài vài chục năm cho đến chết rất thường xảy ra. Mỗi ngày người bệnh tiểu đường phải uống thuốc hoặc đến thời kỳ như nhà thơ Thu Phong ở Sacramento phải dùng kim tự chích chất Insulin vào người để ngăn ngừa thứ bệnh khó trị này do bác sĩ ra toa chỉ dẫn.


Có cách nào, chúng ta biết mắc bệnh tiểu đường, thông thường nhất? Khi hồi xửa hồi xưa, các anh lính khai với bác sĩ Quân Y, em uống cà phê đen mà đi tiểu ra cà phê sữa, BS phe ta biết anh lính bị bệnh gì rồi, có cách chữa trị ngay. Còn ngày nay, ta uống nước lạnh mà bắn ra nước đường hay nói cách khác, nước tiểu hơi quánh lại một chút hay như ở VN đi tiểu bên gốc cây mà thấy có kiến bò đến liền, biết chắc là mắc chứng bệnh tiểu đường. Hiện tại, chúng ta có cách thử máu thường xuyên ở Lab hay có máy nhỏ gọn do chúng ta mua hoặc được cấp miễn phí tự chích vào ngón tay thử máu hàng ngày để biết độ đường lên xuống thế nào mà có cách đối phó. Vì vậy, người chiến sĩ cao niên đên tuổi già phải bỏ tánh hảo ngọt, nghĩa đen, để giúp tránh bệnh tiểu đường khó trị này.


Theo Hiệp Hội Bệnh Tiểu Đường của HK (American Diabetes Association) định nghĩa mức lượng đường trong máu, nếu là trung bình thì ở giữa từ 90 mg/dl đến 130 mg/dl của độ đọc huyết tương (plasma reading) trước bữa ăn hay dưới 180 mg/dl 2 giờ sau bữa ăn. Như vậy, độ đường trong máu tốt nhất ở biên độ 90-130 mg/dl, nếu trên 180 khi bụng no và dưới 80 mg/dl khi bụng đói là chúng ta đã vướng vào căn bệnh tiểu đường r=E 1i.
Cholesterol Trường hợp thứ 3 mà người chiến sĩ cao niên thường mắc phải, đó là vấn nạn cholesterol, gọi nôm na có mỡ trong máu. Nhưng chúng ta phải phân biệt kỹ vì trong cholesterol cũng có nhiều thứ mà 2 thứ cholesterol chính là tốt và xấu cần quan tâm nhất. Cholesterol tốt theo y học gọi là HDL có trong máu lớn hơn 40, rất tốt cho sức khỏe, còn nếu loại cholesterol xấu gọi là LDL phải dưới chỉ số 130, nếu chỉ số này vượt lên cao chiếm thượng phong thì rất nguy hiểm cho sức khỏe. Theo chỗ tôi hiểu biết, loại mỡ cholesterol xấu có thể đóng thành cục trong mạch máu hay ở van tim, ngăn cản hoặc chận đứng đường máu lưu chuyển điéu hòa nuôi sống cơ thể. Ví vậy, có nhiều người lúc trẻ hay lúc sồn sồn hoặc đã đến tuổi già mà vẫn hảo chất béo hay các thức n có nhiều cholesterol xấu thì con đường tất yếu phải đi là "ngất ngư con tàu đi" hoặc "chết không kịp ngáp" nếu không kịp thời đưa đến bệnh viện chữa trị.
Điều trước tiên là người bệnh có cholesterol xấu đóng chốt phải được giải phẩu tức thời, cắt bỏ các nơi dẫn máu có chướng ngại vật ngăn chận đường máu lưu chuyển vì bị đóng mỡ làm chốt tử thủ. Nếu các bác sĩ chuyên khoa không nhổ kịp hết một hay nhiều chốt mỡ tử thủ tai hại này thì người bệnh sẽ thăng nhanh về Thiên đàng hay Niết bàn vậy.


Tóm lại, hồi xưa người chiến sĩ xông pha ngoài mặt trận, những khi bị bao vây nguy kịch, tứ bề thọ địch, bị cắt đường tiếp viện, cắt đường tiếp tế lương thực, vũ khí, đạn được... Con đB 0ờng sống còn duy nhất là phải chọn thời cơ tốt nhất mở đường máu thoát hiểm an toàn, nếu thành công và thất bại sẽ đưa đến tử vong hoặc bị bắt làm tù binh. Ngày nay, đến tuổi già mỡ - đường – máu cũng ập đến, nếu chúng ta biết phòng thủ vững chắc nghiã là phòng bệnh hơn trị bệnh cùng kết hợp với chế độ ăn uống kiêng khem và phải năng tập thể dục đều đặn sẽ có nhiều cơ may thoát hiểm an toàn, ngoài các loại thuốc ngăn ngừa hay chửa trị hoặc nhập viện giải phẩu đúng lúc...


Về ẩm thực, ai cũng biết lục phủ ngũ tạng của những chiến sĩ cao niên đã suy thoái nên các chất ngọt, mặn và mỡ là kẻ thù của tuổi già. Vì vậy, khi người lớn tuổi dung nạp các chất này với điều kiện phân lượng t=E 1i thiểu để nuôi cơ thể, không nên dùng nhiều chất mỡ đường mặn như hồi còn thanh niên tráng kiện.
Một điều kiện khác mà người viết bài này nhận thấy, ngoài thuốc men, chế độ ăn uống kiêng khem ngăn ngừa và chữa trị các loại bệnh mỡ - đường – máu. Điều kiện này mới chỉ là điều kiện cần còn phải có thêm điều kiện đủ cũng như trong toán học muốn chứng minh một định lý đúng, người ta cũng phải có 2 điều kiện cần và đủ (condition nécessaire et suffisante) để chứng minh. Điều kiện đủ đó là thường xuyên chúng ta phải tập thể dục như là việc ăn ngủ hàng ngày vậy.

Trên tờ nhật báo The Sacramento Bee ngày 28.7.08 có bài viết với tựa đề: Fitness may slow brain atrophy in Alzheimer's (trang A6).
Bài báo cho biết, ngày hôm qua, chủ nhật 27.7, tE1i diễn đàn The International Conference On Alzheimer' Disease ở Chicago có buổi tường trình về sự nghiên cứu luyện tập thể dục thường xuyên ngăn chặn hay làm chậm lại sự thoái hóa của não bộ mà sự thoái hóa đó sẽ đưa đến bệnh Alzheimer.


Bệnh Alzheimer là căn bệnh thứ tư mà người chiến sĩ cao niên thường mắc phải, ngoài 3 thứ bệnh tôi đã trình bày ở phần trên: có mỡ trong máu, độ đường cao, và huyết áp cao có thể đưa đến tử vong cho người cao niên.


Thoạt đầu, người lớn tuổi nào cũng bị sụt giảm trí nhớ vì não bộ đã đến thời kỳ suy thoái như nền kinh tế Hoa Kỳ hiện nay. Khả năng của con người, y học chỉ làm chậm sự suy thoái (thoái hóa) này càng lâu dài càng tốt. Vì vậy, trong lãnh vực chánh trị hay tổ chức cộng đồng ngC6ời Việt, chúng ta nên chọn những nhà lãnh đạo đất nước hay lãnh đạo cộng đồng tuổi càng trẻ càng tốt, nhưng trẻ đến giới hạn nào đó, có kinh nghiệm, có tài về nhiều lãnh vực và đạo đức nữa…


Trước khi mắc bệnh Alzheimer, người lớn tuổi thường bị quên lãng, khả năng của trí nhớ bị sụt giảm thấy rõ tữ hơn 60 tuổi trở lên. Từ hay bị lãng quên đến bệnh Alzheimer của người chiến sĩ cao niên chỉ còn là con đường ngắn thôi.


Kinh nghiệm bản thân lúc Trần Văn 65 tuổi, cách nay 8 năm, khi lái xe ra khỏi nhà thường quên bấm remote đóng cửa garage hoặc không nhớ mình có đóng cửa garage hay chưa khi có chuyện đi sáng sớm, cả nhà chưa thức giấc. Sực nhớ ra, tôi phải quay xe lại coi xem có đóng cửa chưa? Vì vậy, trong xe, tôi dán cái 20"khẩu hiệu" trên chỗ gần tay lái cho dễ thấy, dòng chữ: Nhớ Đóng Cửa Garage.


Sự thật, Trần Văn "quên bẳng" sự hữu ích của luyện tập thể dục, chơi thể thao thường xuyên mà TV đã được học rất kỹ khi vào học nghề làm huấn luyện viên thể dục thể thao học đường cấp quốc gia từ thập niên 50.


Mỗi sáng tôi thức rất sớm, chạy bộ vài kilomét dù vào mùa đông, ở nhà có máy tập thể dục lại cũng ít khi chịu lên máy tập có thời biểu đàng hoàng, khi tập khi không hoặc tập nhiều ít tùy hứng. Dù vậy, sức khỏe và trí nhớ của tôi tốt hơn khi không chịu tập thể dục gì hết, cái vụ dán khẩu hiệu trong xe, tôi gở bỏ.


Tình cờ đọc trên tờ báo Bee, thấy có mục quảng cáo gym tập thể dục 24 Hours Fitness, tôi đến ghi danh đóng tiền đi tập hàng tháng, mỗi tuần chỉ tập có 4 ngày, khoảng $26/tháng. Sau 2 năm, tôi ghi danh lại đóng tiền luôn 3 năm khoảng $700.00 (nay rẽ hơn nhiều khi có quảng cáo sale) và qua năm thứ tư về sau chỉ đóng tiền $25/năm. Tập tại Gym rất tiện lợi, không sợ trời mưa gió, nóng lạnh nhiều hay ít và tránh tai nạn có thể xảy ra khi mình băng qua đường, nếu tập ở ngoài trời. Mua membership 3 năm, mình được hưởng giá rẽ lại tập hàng ngày và tập bất cứ gym nào của hệ thống 24 Hours Fitness trên khắp nước Mỹ. Rất tiện lợi cho cá nhân vì tôi thường xuyên đi ta bà đó đây nên rất thích hợp. Hơn nữa, tại các gym, có hàng trăm đủ thứ máy, dụng cụ để mình tập, nếu cần có người chỉ dẫn, phòng tập được điều hòa không khí kể cả hồ b ơi trong nhà, mùa đông mình vẫn bơi lội thoái mái. Còn nữa, có đến hàng trăm người cùng tập, mình không bi boring, nhàm chán như tập thể dục ở nhà, tùy gym, có đến hàng chục tivi cở lớn để người tập xem đủ mọi thứ mà mình thích thứ nào thì đến tập gần cái tivi đó…

Trong bài báo nói về ích lợi của sự luyện tập thể dục đối với bệnh Alzheimer nhấn mạnh. Nếu người mới mắc chứng bệnh này ở giai đoạn đầu có thể ngăn chặn hay làm giảm sự suy thoái não bộ, ngoài uống thuốc và điều kiện cần thiết nhất là năng tập thể dục hàng ngày, dự khán hay trực tiếp chơi những môn thể thao mà người bệnh ưa thích. Giai đoạn đầu là giai đọan dễ điều trị nhất bệnh Alzheimer. Chúng ta năng tập thể dục thường xuyên chFc chắn sẽ là liều thuốc hữu hiệu nhất ngăn chặn sự tăng tiến về sự thoái hóa não bộ. Bệnh Alzheimer thường tiến không biết lùi vì não bộ của người càng lớn tuổi càng suy thoái.

Nếu không tập luyện thể dục hay chơi thể thao có bài bản, phương pháp (tôi sẽ viết 1 bài khác về cách tập thể dục thế nào mới hữu hiệu), bệnh Alzheimer sẽ tiến qua giai đoạn thứ 2, sự lãng quên sẽ đưa đến người bệnh đi lạc không nhớ đường về, không làm chủ được lời nói hay suy nghĩ… Từ giai đoạn 2 sang giai đoạn 3, người bệnh Alzheimer sẽ không làm chủ được đi đứng, ăn uống, tắm rữa hay nhiều điều khác trong cuộc sống, có thể sẽ nằm 1 chỗ để sang giai đoạn 4. Đây là giai đọan cuối cùng của bệnh Alzheimer và của cuộc đời, n gười bệnh như là thực vật, không biết ai hết, đó là lúc gia đình, thân nhân, bạn bè đau buồn nhất, nằm 1 chỗ chờ thần chết đến dẫn độ về thế giới khác.

Cách đây mấy năm, với nền y học tối tân hiện đại nhất của thế giới cũng đành phải bó tay chờ thần chết dần dần đến dẫn độ về bên kia thế giới vị Tổng Thống tài ba của đất nước Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Chính Tổng Thống Ronald Reagan là vị cứu tinh, đại ân nhân của tập thể gia đình HO và người Việt tỵ nạn cộng sản tại đất nước này cũng trải qua 4 giai đoạn của bệnh Alzheimer và phải ra đi để lại bao tiếc thương cho mọi người và đặc biệt cho người Việt chúng ta.


Để kết thúc bài viết này, người viết chỉ mong các chiến sĩ cao niên phe ta phải cần quan tâm tự chăm sóc sức khỏe của mình mà sự luyện tập thể dục thường xuyên thật rất cần thiết như ăn và ngủ vậy.

Trần Văn xin trích dẫn nguyên văn của bài báo viết về ích lợi của sự luyện tập thể dục thường xuyên mà TV tâm đắc nhất:

Exercice and physical fitness have been shown to slow down age-related brain cell death in healthy older adults, and a preliminary study published earlier this month showed that exercise may have slow brain shrinkage in people with early Alzheimer's.

Xin quý chiến sĩ cao niên ghi nhớ chỉ có mình mới cứu mình là chính. Người cao niên thường mắc phải 4 chứng bệnh trong đó có 3 loai họ cao: cao mỡ, cao máu, cao đường và thêm bệnh Alzheimer nữa như là 4 món ăn chơi trong bữa tiệc của người chiến sĩ phe ta. Kế đến, người chiến sĩ cao niên còn thưởng thức những món ăn khác về tứ chứng nan y, ung t hư các thứ, tai nạn…có như vậy người theo đạo Thiên Chúa mới sớm hưởng được Nhan Thánh Chúa ở Thiền Đàng, còn giới thờ Phật mới được Ngài Tiếp Dẫn Đạo Nhân "nối vòng tay lớn" đưa về tiêu diêu nơi cõi Niết Bàn an lạc./.


Trần Văn
Aug 02, 2008

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Dược phẩm mới giúp làm teo bướu ung thư tuyến tiền liệt


LONDON (Reuters) - Một loại thuốc uống mỗi ngày một viên có khả năng làm co rút u bướu nơi những người đàn ông mắc bệnh ung thư tuyến tiền liệt (prostate cancer) ở giai đoạn trầm trọng mà những phương pháp điều trị khác không có hiệu quả, theo lời các nhà nghiên cứu ở Anh Quốc hôm 22 Tháng Bẩy.

Dược phẩm tên là abiraterone của hãng Cougar Biotechnology Inc. đã giúp trì hoãn tiến trình phát tác của bệnh ung thư tuyến tiền liệt trung bình 400 ngày, theo những kết quả từ một cuộc thí nghiệm lâm sàng ở giai đoạn I, đã đăng trong đặc san y khoa Journal of Clinical Oncology chuyên về bệnh ung thư.

“Chúng tôi tin tưởng dược phẩm này có công hiệu cao và kéo dài,” Bác Sĩ Johann de Bono, thuộc viện Institute of Cancer Research (Viện Nghiên Cứu Ung Thư) của Anh Quốc, người cầm đầu cuộc nghiên cứu, nói trong một cuộc phỏng vấn. “Chúng tôi tin rằng thứ thuốc này có công hiệu khác thường.”

Bệnh ung thư tuyến tiền liệt là loại ung thư gây tỉ lệ tử vong cao thứ nhì cho đàn ông, sau bệnh ung thư phổi. Mỗi năm trên khắp thế giới có khoảng 680,000 người đàn ông bị chẩn đoán là mắc bệnh ung thư này và khoảng 220,000 bệnh nhân sẽ từ trần vì nó.

Tất cả những người tình nguyện tham gia cuộc nghiên cứu đã bị bệnh ung thư tuyến tiền liệt ở giai đoạn lan tràn ra ngoài tuyến tuyến tiền liệt, và một số nhà nghiên cứu tin rằng những mô tế bào ung thư của họ có khả năng tự sản xuất những kích thích tố gây ra bệnh này.

Bác Sĩ de Bono nói: “Dược phẩm này ngăn chặn bướu tự sản xuất những kích thích tố để khiến cho những tế bào ung thư có thể sinh tồn.”

Thuốc abiraterone nhắm đích vào một chất xúc tác (enzyme) tên là CYP17, là chất giữ một vai trò chủ yếu trong tiến trình tự sản xuất kích thích tố, theo lời Bác Sĩ de Bono.

Khoảng 70% tới 80% những người đàn ông tham gia cuộc nghiên cứu đã cho thấy có sự hạ thấp những mức của kháng thể prostate-specific antigen (PSA) trong máu và những bướu ung thư của họ đã teo bớt, ngay cả khi những mô tế bào ung thư đã lan tràn sang những bộ phận khác của cơ thể, theo lời Bác Sĩ de Bono.

Kháng thể prostate-specific antigen là một chất đạm chỉ hoàn toàn do những tế bào trong tuyến tiền liệt sản xuất. Mức PSA tăng cao khi tuyến tiền liệt nở lớn, và nó cũng tăng cao khi trong tuyến này có bướu ung thư.

“Thuốc abiraterone không những chỉ ngăn chặn sự sản xuất của những kích thích tố có hại trong dịch hoàn mà còn cả ở những nơi khác trong cơ thể, gồm cả sự sản xuất những kích thích tố này trong chính những mô tế bào ung thư,” Bác Sĩ de Bono nói.

Toán nghiên cứu nói rằng một số người tình nguyện đã dùng thuốc abiraterone trong thời gian hai năm rưỡi và họ đã có thể kềm chế được bệnh ung thư tuyến tiền liệt với một số ít phản ứng phụ, như mệt mỏi và lên cân.

Thuốc abiraterone đang được thí nghiệm ở giai đoạn III và Bác Sĩ de Bono nói rằng các chuyên gia hy vọng sẽ bắt đầu bán nó trên thị trường trong năm 2011. Nó đã được thí nghiệm từ giai đoạn I tới giai đoạn III trong thời gian gần ba năm qua. (n.m.)

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Image


Thực phẩm giầu chất potassium giúp hạ áp huyết
NEW YORK (Reuters Health) - Nghiên cứu cho thấy sự gia tăng tiêu thụ chất potassium trong chế độ dinh dưỡng có thể giúp làm giảm nguy cơ phát sinh chứng áp huyết cao và hạ thấp áp huyết của những người đã mắc chứng này.

Chứng áp huyết cao vẫn còn là một trong những lý do chính yếu khiến cho nhiều người Mỹ đi khám bác sĩ và được kê đơn dùng thuốc điều trị, theo lời các nhà nghiên cứu ở Nashville, Tennessee, trong một phúc trình đăng trên số Tháng Bẩy 2008 của đặc san Journal of Clinical Hypertension chuyên về chứng áp huyết cao.

Bác Sĩ Mark C. Houston, thuộc trường y khoa Vanderbilt University School of Medicine, và Bác Sĩ Karen J. Harper, thuộc hãng truyền thông y khoa Harper Medical Communications, Inc., ở Nashville, nói thêm rằng sự tiêu thụ đầy đủ chất potassium được coi là một trong những lý do tại sao những người ăn chay và những nhóm dân bán khai sống biệt lập, không tiếp xúc với xã hội văn minh, có tỉ lệ rất thấp của bệnh tim mạch.

Những chế độ dinh dưỡng của các nhóm dân trong những xã hội biệt lập thường có mức rất thấp của chất sodium, trong khi tiêu thụ nhiều trái cây và rau (là những thực phẩm giầu chất potassium), vì vậy chỉ có khoảng 1% dân chúng trong những xã hội đó mắc chứng áp huyết cao, theo lời các Bác Sĩ Houston và Harper. Trái lại, trong những xã hội kỹ nghệ hóa, là nơi dân chúng tiêu thụ nhiều chất sodium chứa trong những thực phẩm biến chế và muối, thì có tới 1 phần 3 dân số mắc chứng áp huyết cao.

Chế độ dinh dưỡng điển hình của người Mỹ chứa đựng số lượng sodium cao gấp hai lần mức đề nghị từ những hướng dẫn của Hội Tim Mỹ (American Heart Association), trong khi đó sự tiêu thụ chất potassium thấp hơn khoảng 50% mức đề nghị. Các chuyên gia dinh dưỡng tin rằng sự tiêu thụ không đủ chất potassium là một trong những nguyên nhân chính khiến cho nhiều người Mỹ mắc chứng áp huyết cao.

Căn cứ vào cuộc duyệt xét của họ từ những phúc trình nghiên cứu đã được xuất bản từ trước tới nay về vấn đề áp huyết, hai bác sĩ Houston và Harper nói rằng nếu người Mỹ tăng thêm mức tiêu thụ chất potassium thì tỉ lệ những người mắc chứng áp huyết cao có thể giảm đáng kể. Trong năm 2006, Hội Tim Mỹ đưa ra những hướng dẫn mới để kêu gọi người Mỹ hãy tiêu thụ mỗi ngày 4.7 grams chất potassium.

“Tăng thêm mức tiêu thụ potassium, trong khi giảm bớt chất sodium, có thể là sự lựa chọn quan trọng nhất về dinh dưỡng để giảm nguy cơ của bệnh tim mạch,” hai bác sĩ Houston và Harper nói.

Một số cuộc nghiên cứu trước đây cũng cho thấy những chế độ dinh dưỡng chứa ít nhất từ 500 tới 1,000 miligrams chất magnesium và 800 miligrams chất calcium mỗi ngày thì có thể giúp hạ thấp áp huyết và giảm nguy cơ mắc chứng áp huyết cao.

“Sự tiêu thụ những chất khoáng này ở mức cao, bằng cách ăn nhiều trái cây và rau, có thể giúp duy trì áp huyết ở mức lành mạnh, đồng thời giảm nguy cơ mắc bệnh tim mạch và lên cơn đột quị,” hai bác sĩ Houston và Harper kết luận. (n.m.)


Tin 3


Những hướng dẫn để tránh bị thương ở lưng


HealthDay News - Hành động nâng cao hoặc khiêng vác những vật dụng - ngay cả những vật nhẹ - có thể gây thương tích và đau nhức cho lưng nếu chúng ta không tuân theo những phương thức thích đáng.

Hội Ðồng An Toàn Quốc Gia (National Safety Council) Hoa Kỳ đưa ra những lời khuyên sau đây để giúp dân chúng tránh thương tổn cho lưng:

- Hãy làm những động tác thể dục để căng duỗi (stretch) hai chân và lưng trước khi bạn cần mang vác hoặc nâng cao nhiều đồ vật.

- Hãy đeo những đồ bảo vệ an toàn: giầy, găng tay, tấm vải dầy nịt bụng.

- Dùng ghế hoặc thang vững chắc để dễ dàng với tay tới những đồ vật nằm ở những chỗ cao hơn vai bạn.

- Giữ cho hai chân vững chãi. Nâng đồ vật bằng sức mạnh của đôi chân, chứ không phải là bằng lưng. Ôm đồ vật sát vào người khi mang vác chúng.

- Hãy luôn luôn nhờ người khác tiếp tay với bạn khi cần phải khiêng vác những vật rất nặng.

- Giữ cho bụng thót vào và dùng những bắp thịt ở bụng để chống đỡ cho lưng. (n.m.)

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

Image

Trên 75 tuổi, nên ngưng khám nhiếp hộ tuyến
NEW YORK (AP) - Các bác sĩ không nên khám các ông trên 75 tuổi để tìm bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến, vì làm như vậy sẽ gây hại cho các ông nhiều hơn là mang lại lợi ích cho họ. Ðó là lời khuyên của một ban cố vấn do chính phủ liên bang thành lập.

U.S. Preventive Services Task Force (Ban dịch vụ phòng bệnh U.S.) đã đưa ra những lời khuyên vào đầu tuần này. Các chuyên gia đã khám phá việc khám bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến (còn được gọi là tuyến tiền liệt) thường xuyên trong lứa tuổi từ 75 trở lên “mang đến lợi ích rất ít hoặc không có gì hết.”

Thêm vào đó, ban cố vấn nhận thấy phương pháp điều trị nhằm đề phòng bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến thường gây “những tai hại từ mức trung bình đến mức cao hơn,” kể cả giảm khả năng sinh lý, trục trặc trong khả năng kiểm soát bọng đái và trong vấn đề đại tiện.

Báo cáo của ban cố vấn là bản hướng dẫn cập nhật đầu tiên kể từ năm 2002 trong lãnh vực khám bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến. Trong bản báo cáo trước đây, ban cố vấn chỉ có thể kết luận rằng các chuyên gia không có đủ chứng cớ để đề nghị nên khám các ông ở mọi lứa tuổi.

Trong mấy năm gần đây, người ta đã tranh luận nhiều hơn về giá trị của phương pháp thử máu PSA để dò tìm bệnh ung thư. Họ cũng bàn cãi về giá trị của các phương pháp trị bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến.

Một kết quả thử máu dương tính cũng cần phải được xác định thêm bằng biopsy (sinh thiết), tức là phương pháp lấy tế bào để thử nghiệm. Và cho dù được thử máu và lấy tế bào, bác sĩ cũng chưa có một công thức chắc chắn để phân biệt giữa một khối ung thư đang phát triển mạnh với một đang phát triển chậm. Một số chuyên gia cho rằng nhiều bệnh nhân đã được khám bệnh quá đáng.

“Vấn đề khám ung thư tuyến tiền liệt quả thật là một lãnh vực chưa được giải quyết trong ngành y khoa,” Bác Sĩ Durado Brooks nói. Ông là một chuyên gia của Hội Ung Thư Hoa Kỳ. “Phương pháp khám nghiệm rõ ràng có mang lại lợi ích cho các ông, thế nhưng cũng rất rõ ràng là nhiều ông bị khám và bị điều trị cho một bệnh ung thư mà không chắc gây hại cho họ.”

Hầu hết các hội y khoa tại Hoa Kỳ đều khuyên bác sĩ hãy thảo luận với bệnh nhân về lợi ích cũng như tai hại trong phương pháp dò tìm bệnh ung thư nhiếp hộ tuyến. Ða số đều đồng ý rằng sự khám nghiệm không nên bắt đầu cho đến khi các ông đã trên 50 tuổi.

Ung thư tuyến tiền liệt là bệnh ung thư phổ biến nhất đối với đàn ông tại Hoa Kỳ và cũng là bệnh ung thư gây thiệt mạng cho các ông nhiều hàng thứ nhì. Mỗi năm vẫn có 220,000 được khám phá có bệnh ung thư này. Tuy vậy, hầu hết khối ung thư đều phát triển rất chậm và không đe dọa mạng sống. (h.d.)

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Vitamin C làm chậm quá trình phát triển ung thư
Việc tiêm vitamin C liều cao có thể kìm lại sự tiến triển của bệnh ung thư, các nhà khoa học Mỹ khẳng định.

Loại vitamin này có thể khởi động chuỗi phản ứng phá hủy trong tế bào ung thư, nhóm nghiên cứu bổ sung. Trong các thí nghiệm của họ, liệu pháp này dã làm giảm một nửa các khối u não, u tử cung và u tuyến tụy ở chuột.

Nhóm nghiên cứu của Viện Sức khỏe quốc gia Mỹ ở Maryland đã dùng liều lượng đến 4 gam trên mỗi kilo cân nặng (lớn hơn bất kỳ liều khuyến cáo nào dùng cho chế độ ăn hoặc thuốc bổ).


Khối u mọc to ra nhiều ở con chuột không được điều trị (trái) so với chuột được điều trị bằng vitamin C (phải). Ảnh: BBC.
Những con chuột được nhân giống để có hệ miễn dịch bị trục trặc, sau đó được tiêm các tế bào ung thư của người. Kết quả là, chuột nhanh chóng mọc các khối u lớn. Bước tiếp theo người ta tiêm vitamin C vào khoang bụng của chúng.

Sau điều trị, tốc độ tăng trưởng và trọng lượng của khối u giảm từ 41 đến 53%, trong khi ở nhóm chuột không được tiêm vitamin, u lan nhanh đến các phần khác của cơ thể - điều không hề thấy ở nhóm đã qua điều trị.

"Những dữ liệu tiền lâm sàng này là cơ sở khẳng định đầu tiên về lợi ích của vitamin C trong điều trị ung thư ở người", các tác giả viết.

Tuy nhiên, tiến sĩ Alison Ross, từ Trung tâm nghiên cứu ung thư ở Anh, cho rằng còn phải nghiên cứu nhiều nữa trước khi có thể xem vitamin C là một liệu pháp khả thi.

T. An (theo BBC)

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Súp lơ xanh đẩy lùi tác hại của bệnh tiểu đường

Một nghiên cứu gần đây chứng minh rằng ăn súp lơ xanh có thể giúp bệnh nhân tiểu đường đảo ngược tổn hại mà bệnh gây nên đối với các mạch máu.

Các nhà khoa học thuộc Đại học Warwick (Anh) tin rằng sulforaphane, một hợp chất có trong súp lơ, làm nên điều đó.

Sulforaphane kích thích quá trình sản xuất những enzyme bảo vệ mạch máu, đồng thời làm giảm nồng độ những chất gây tổn thương tế bào. Nhiều nghiên cứu trước đây cho thấy, những loài rau thuộc họ cải bắp có tác dụng ngăn ngừa đau tim và đột quỵ.

Các chuyên gia tại Đại học Warwick kiểm tra những tác động của sulforaphane đối với tế bào mạch máu bị tổn thương bởi đường glucose – tác nhân gây bệnh tiểu đường.

Kết quả cho thấy sulforaphane làm giảm 73% số lượng phân tử glucose trong mạch máu, nhờ đó mà số lượng tế bào bị tổn thương cũng giảm đáng kể.

Các nhà nghiên cứu cũng nhận thấy sulforaphane kích hoạt nrf2 - một loại protein bảo vệ tế bào và mô khỏi những tổn hại nhờ khả năng kích hoạt các tác nhân chống oxy hóa và khử độc enzyme.

Theo các chuyên gia, bệnh nhân tiểu đường có nguy cơ mắc các bệnh về tim cao gấp 5 lần so với người khỏe mạnh.

Việt Linh (theo BBC)

User avatar
lynhcao
Posts: 883
Joined: Sat Apr 30, 2005 10:46 pm

Post by lynhcao »

Image


Đậu nành không giúp giảm cholesterol trong máu

Các bác sĩ Mỹ và Anh thường khuyên mọi người ăn thực phẩm có protein đậu nành để hạ thấp lượng cholesterol trong cơ thể. Nhưng một nghiên cứu gần đây của các nhà khoa học Australia cho thấy, đậu nành hầu như không có tác dụng này.

Viện Nghiên cứu Y tế Sansom thuộc Đại học South Australia tiến hành tìm hiểu tác động của protein đậu nành ở 35 nam giới và 58 phụ nữ có nồng độ cholesterol trong máu cao. Độ tuổi trung bình của họ là 52. Ông yêu cầu tất cả thực hiện ba chế độ ăn luân phiên, mỗi chế độ kéo dài sáu tuần. Cả ba khẩu phần đều có protein đậu nành và isoflavone, nhóm chất trong đậu nành được cho là có khả năng làm giảm lượng cholesterol, nhưng theo tỷ lệ khác nhau.

Một khẩu phần có 24 gram protein đậu nành và 81 mg isoflavone. Khẩu phần thứ hai có 12 g protein đậu nành và 76 mg isoflavone. Khẩu phần thứ ba, đóng vai trò là giả dược, có 25 g protein đậu nành và không có isoflavone.

Nhóm chuyên gia đo lượng cholesterol trong máu các tình nguyện viên vào thời điểm bắt đầu nghiên cứu và sau mỗi sáu tuần (khi họ thực hiện xong một chế độ ăn). Họ nhận thấy lượng cholesterol của các đối tượng không có thay đổi đáng kể trong tất cả thời điểm.

Peter R.C. Howe, trưởng nhóm nghiên cứu, nhận định rằng mặc dù không có tác dụng đối với những người có lượng cholesterol cao, protein đậu nành vẫn làm giảm 4% nồng độ triglyceride, một loại chất béo, trong máu.

Tiến sĩ Frank Sacks, giáo sư dinh dưỡng tại Đại học Y tế cộng đồng Harvard (Mỹ), cho rằng mọi người vẫn nên ăn đậu nành thường xuyên vì chúng có nhiều lợi ích khác.

"Chúng rất tốt cho sức khỏe vì cung cấp nhiều loại chất béo không bão hòa, chất xơ, các loại vitamin và khoáng chất. Chỉ có điều là chúng không làm giảm cholesterol", ông nói.

Việt Linh (theo Telegraph)

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

Bác sĩ và bệnh nhân

Oanh Thơ
Sau khi đi đến buổi hẹn với bác sĩ, một số đông bệnh nhân ra về với cảm giác thất vọng vì cho rằng vị bác sĩ của mình không dành thì giờ cần thiết, đáng lẽ phải có với khách hàng là bệnh nhân của họ.

Ðề cập đến vấn đề này, một bài viết của Richard Laliberte trên nguyệt san Good Housekeeping đề nghị những điều cần thực hiện trước và ngay tại buổi khám bệnh để bạn được yên lòng hơn cho sức khỏe của mình, cũng như giữ được mối liên hệ tốt đẹp giữa bác sĩ và bệnh nhân.

Câu chuyện điển hình này có thể xảy ra cho bất cứ một bệnh nhân nào: Bạn có hẹn với bác sĩ gia đình lúc 10 giờ sáng nhưng khi bạn đến phòng mạch, ông ta vẫn chưa có mặt ở văn phòng. Khoảng 45 phút sau đó bạn mới được bước vào phòng khám bệnh để gặp bác sĩ và bạn chỉ có mặt ở đó trong vòng 15 phút là cùng.

Cho dù bạn có thích hay không, số thời gian khám bệnh này của các bác sĩ được xem là trung bình trên toàn quốc.

Tuy nó ngắn ngủi như vậy nhưng nếu bạn biết cách sử dụng đúng thì bạn sẽ đạt được nhiều điều ích lợi cho bạn. Nancy Keene, tác giả của cuốn sách “Working with Your Doctor: Getting the Healthcare You Deserve” (làm việc với bác sĩ và nhận được săn sóc y tế mà bạn có quyền được hưởng) nói rằng: “Một buổi gặp gỡ với bác sĩ bắt đầu từ nhà của bạn. Thay vì trở nên một người bệnh nhân bị thất vọng, bạn cần học hỏi cách làm sao để trở nên một người thông minh thì tốt hơn”.


1/ Hãy liệt kê những ưu tiên

Maysel Kemp White, Ph.D., giám đốc cơ quan “Bayer Institute for Health Care Communication” ở West Haven, Connecticcut nói: “Cho dù bạn đến phòng mạch bác sĩ để khám tổng quát hàng năm hay vì bị đau yếu bất ngờ, hãy viết xuống mọi điều mà bạn muốn trình bày và xếp thứ tự ưu tiên điều nào quan trọng. Ðừng bao giờ chờ cho đến khi sửa soạn bước ra cửa phòng khám bệnh rồi mới quay đầu lại hỏi bác sĩ một câu hỏi đầy lo âu và ngượng ngùng nhất. Bởi vì câu hỏi này sẽ làm cho người bác sĩ trở nên lúng túng vì phải quyết định là có nên giải quyết vấn đề này ngay tức khắc, hay nên hẹn bạn trở lại để ông, hay bà ấy, còn gặp bệnh nhân kế tiếp.

Hãy để cho bác sĩ tự đọc cái danh sách bạn viết xuống ấy, nếu bạn thấy mắc cỡ hay không tự nhiên”.


2/ Theo dõi những triệu chứng

Bác Sĩ Deborah Smith, M.D., giáo sư về sản phụ khoa thuốc trường “Howard University Hospital” ở Washington, D.C. nói rằng nếu bạn cảm thấy bất ổn với một hay hai cơn đau, hãy lập một cuốn sổ và ghi lại những triệu chứng hay cảm giác xảy đến cho bạn trước khi đến khám bệnh. Thí dụ như nếu một bệnh nhân than phiền về sự bất thường trong chu kỳ kinh nguyệt của bà ta, nhưng bà ấy lại không nhớ lần kinh nguyệt trước xảy ra lúc nào, thì bác sĩ cũng khó định bệnh.

Do đó, bạn cần phải chuẩn bị để diễn tả triệu chứng của cơn đau và cảm giác của cơn đau như thế nào? Ðã bị khó chịu bao lâu rồi? Bạn nghĩ điều gì gây ra triệu chứng ấy và điều gì làm cho nó tệ hơn hay đỡ hơn? Trong gia đình có người nào từng bị bệnh như vậy chưa?


3/ Dùng thời giờ khám bệnh một cách thông minh

Ngay cả ở những văn phòng bác sĩ bận rộn, bạn cũng có thể tìm thấy thời gian tốt nhất để làm hẹn.

Judy Bee, một cố vấn điều hành ở Long Beach, California giữ nhiệm vụ làm tăng phẩm chất của việc phục vụ bệnh nhân cho biết buổi sáng là thời gian lý tưởng để đến khám bệnh vì bác sĩ thường đến đúng giờ và không mỏi mệt.

Một vài chuyên viên khác thì nói rằng bác sĩ có vẻ thư giãn hơn vào những ngày Thứ Ba, Thứ Tư và Thứ Năm, nhưng dĩ nhiên mỗi bác sĩ có những sinh hoạt khác nhau.

Ðể tìm biết được thời gian nào tốt nhất để gặp bác sĩ, bạn nên làm quen với người thư ký lấy hẹn và cho họ biết bạn cần có thêm thời gian vì có một số những lo âu khác nhau. Nếu bạn không có nhiều thời giờ để chờ đợi thì nên gọi văn phòng bác sĩ trước, để biết xem là những buổi hẹn trước đó có đúng thời khóa biểu không để tránh việc bạn phải chờ đợi quá lâu khi đến.


4/ Sửa soạn tiểu sử bệnh lý của bạn

Bà July Bee cũng khuyến cáo rằng phần lớn bác sĩ không phải là người chịu khó lắng nghe, cho nên bạn nên chuẩn bị một trang giấy tóm tắt tình trạng bệnh lý của bạn, thí dụ như các triệu chứng đang xảy ra, những cuộc giải phẫu hay chấn thương, nếu có trong quá khứ; hãng bảo hiểm, những lần chích ngừa và thuốc men mà bạn đang uống. Bảng liệt kê này rất cần thiết cho những người có bệnh kinh niên, hay di chuyển hoặc dùng nhiều loại thuốc khác nhau.


5/ Chuẩn bị bảng báo cáo

Nếu bạn đổi bác sĩ hay đến gặp bác sĩ mới, nên đòi hỏi người bác sĩ cũ gởi hồ sơ đến văn phòng mới và gọi văn phòng này để biết chắc là họ đã nhận được hồ sơ của bạn. Có nhiều văn phòng chờ một vài tuần lễ sau mới gởi hồ sơ đi. Muốn chắc ăn, bạn có thể đòi hỏi những bản sao giấy tờ cho riêng bạn (bạn có thể phải trả một số lệ phí), và gởi bằng bưu điện đến văn phòng bác sĩ mới. Như vậy, người bác sĩ mới có thì giờ để kiểm sơ qua tiểu sử bệnh lý của bạn.


6/ Sử dụng cùng một bác sĩ khi đến khám bệnh

Khi làm hẹn để gặp bác sĩ gấp, văn phòng bác sĩ hoặc nhà thương có thể thu xếp để bạn được khám bởi bất cứ bác sĩ nào có chỗ trống. (Trường hợp bạn ở trong tổ hợp bác sĩ). Trừ khi bạn có vấn đề khẩn cấp, nếu không thì nên làm hẹn lại để được gặp người bác sĩ quen thuộc. Nếu bạn đi khám bệnh cùng một bác sĩ thì họ dễ theo dõi tình trạng sức khỏe của bạn hơn và cung cấp cho bạn những cách trị liệu và thuốc men phù hợp với bạn hơn vì họ đã từng khám bệnh cho bạn trong một thời gian dài.

Những chuyên viên cũng khuyên bạn nên tạo một sự thân tình với bác sĩ khi hỏi thăm gia đình, con cái của họ. Mặc dù, đa số các bác sĩ cho biết họ không thích trò chuyên dông dài với bệnh nhân vì không có thì giờ, nhưng nếu bệnh nhân có một vài câu hỏi thăm riêng tư tế nhị, bên cạnh việc kê khai bệnh trạng, bác sĩ thường có thể nhớ rõ người bệnh đó hơn những người khác.


7/ Hãy tìm hiểu, nghiên cứu từ sách vở báo chí, Internet

Ðừng ngại hỏi bác sĩ về những tin tức về y khoa mà bạn tìm được từ sách vở, báo chí hay trên internet. Bác Sĩ Richard Roberts, M.D., chủ tịch của tổ chức American Academy of Family Physician ở Wisconsin nói: “Tôi cảm thấy dễ dàng hơn khi làm việc với những bệnh nhân có kiến thức”.

Tuy nhiên, bạn cũng đừng làm cho bác sĩ của bạn cảm thấy khó chịu với vô số bản tin mà bạn muốn quí vị ấy đọc ngay trước mặt bạn. Bạn có thể fax hay gởi bằng bưu điện để báo cho bác sĩ biết trước là bạn có thể đặt câu hỏi về những tin tức mà bạn biết được. Tuy nhiên, bạn cũng nên chuẩn bị là bác sĩ của bạn có thể nói rằng những tin tức mà bạn có không chính xác, hay không áp dụng trong trường hợp của riêng bạn.

Bà Julie Bee nói rằng các bác sĩ trẻ tuổi thường hay sử dụng Internet hơn, nên dễ chấp nhận những ý kiến mới của bệnh nhân hơn.


8/ Mang theo một người hỗ trợ

Trong trường hợp bạn đến gặp bác sĩ về một vấn đề có thể gây sự xúc động mạnh - thí dụ như bạn mới biết kết quả của một cuộc thử nghiệm ung thư vú - bạn nên đem theo một người thân hay bạn bè để họ bình tĩnh ghi nhớ những gì bác sĩ nói, hay đặt các câu hỏi mà bạn không nghĩ ra được vì xúc động.


9/ Hỏi thăm về những buổi hẹn kế tiếp để theo dõi bệnh trạng

Khi còn ở trong phòng khám bệnh và bạn cần hỏi thêm điều gì về bệnh trạng của mình, bạn nên hỏi bác sĩ nếu bạn có thể liên lạc với họ bằng phương tiên nào: điện thoại, email hay đến gặp họ lại.

Phần lớn các bác sĩ muốn bạn gọi điện thoại để thảo luận về vấn đề này. Một vài bác sĩ sẽ trả lời bệnh nhân ngay bằng điện thoại nếu họ thấy những câu hỏi liên quan đến một tình trạng khẩn cấp, hay về kết quả của một cuộc thử nghiệm mà bệnh nhân lo lắng. Một số bác sĩ khác thích trả lời bệnh nhân bằng email vì như thế họ có thì giờ để đọc và trả lời chính xác hơn.

Tuy nhiên, bạn cũng đừng ngạc nhiên khi điện thoại của bạn phần lớn được trả lời bởi những cô thư ký vì họ được dặn là “không được làm phiền bác sĩ”. Họ sợ việc trả lời điện thoại sẽ có thể làm xáo trộn thời khóa biểu khám bệnh của các vị này.

Trên hết mọi điều, bạn nên biết rằng là bệnh nhân, bạn luôn luôn có quyền được trình bày nỗi lo âu về sức khỏe của mình và bác sĩ của bạn cũng cần và nên thu xếp thời giờ để trả lời câu hỏi của bạn.

Vấn đề là cả hai phía đều phải biết những bổn phận và trách nhiệm của mình. Nhất là về phía người bác sĩ, họ còn có lương tâm chức nghiệp đi kèm nữa, khi dành thì giờ nhiều hơn cho bệnh nhận. (OT)

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Image

Trẻ em Mỹ gốc di dân thường ít tập thể dục hơn người bản xứ

CHOCAGO (AP) - Nhiều trẻ em gốc di dân ít tập thể dục hơn những trẻ em bản xứ, theo kết quả từ một cuộc khảo cứu mới. Trước đây đã có nhiều bằng chứng cho thấy rằng trẻ em ở Hoa Kỳ nói chung thiếu năng động. Cuộc khảo sát mới này, bao gồm gần 70,000 trẻ em thuộc các sắc dân khác nhau, nhận thấy thậm chí giới trẻ em di dân còn thiếu năng động hơn nữa.

Gần 18% trẻ em ra đời ở ngoại quốc có cha mẹ là di dân không tập thể dục bất cứ một ngày nào trong tuần, và 56% không tham gia những sinh hoạt thể thao tập thể (organized sports).

Trong giới người bản xứ, tỉ lệ trẻ em ra đời ở Hoa Kỳ có cha mẹ là người Mỹ không tập thể dục là 11%, và 41% không tham gia những sinh hoạt thể thao.

Trong khi ở Hoa Kỳ ngày càng có nhiều người phì mập và di dân chiếm tổng cộng khoảng 13% dân số, các tác giả của cuộc nghiên cứu nói rằng chúng ta cần nên xét xem có những khác biệt về sự thiếu năng động giữa các nhóm sắc dân khác nhau hay không - theo lời Bác Sĩ Gopal Singh, thuộc cơ quan chính phủ U.S. Department of Health and Human Services's Maternal and Child Health Bureau (Phòng Y Tế Sản Phụ và Nhi Ðồng của Bộ Y Tế Hoa Kỳ).

Sau đây là cách giải thích của toán nghiên cứu: Nói tổng quát, các gia đình di dân tham gia cuộc khảo sát này nghèo hơn người bản xứ, và họ sống trong những khu phố kém an toàn hơn. Ðiều đó có nghĩa là họ có ít thời giờ để tập thể dục và tham gia những hoạt động thể thao, và họ cũng thiếu khả năng và phương tiện để tiếp cận với những địa điểm thể dục và thể thao.

Ngoài ra, nhiều cha mẹ gốc di dân đặt ưu tiên cao hơn vào học vấn cho con họ, như tập đọc, học Anh ngữ, làm bài tập ở nhà nhiều hơn.

Có một điều đáng nói là những cuộc nghiên cứu trước đây cho thấy rằng di dân có tỉ thấp hơn về số người quá nặng cân hoặc phì mập, so với những người sinh ra và lớn lên ở Hoa Kỳ. Nhưng sự sai biệt đó đã có khuynh hướng thu hẹp, trong khi giới di dân càng ngày càng tiếp xúc lâu dài hơn với văn hóa Mỹ, trong đó có sự tiêu thụ thực phẩm vô bổ (junk food) và xem nhiều ti-vi.

Cuộc nghiên cứu thấy rằng trẻ em di dân tương đối coi ti-vi ít hơn trẻ em bản xứ, nhưng nó không khảo sát sự liên quan tới chứng phì mập.

Phúc trình của cuộc khảo sát đã đăng trong số xuất bản ngày 4 Tháng Tám 2008 của đặc san y khoa nhi đồng và thiếu niên Archives of Pediatrics and Adolescent Medicine. Toán nghiên cứu đã căn cứ vào những cuộc phỏng vấn qua điện thoại, được thi hành trong hai năm 2003-2004, với những cha mẹ của trẻ em từ 6 tới 17 tuổi, gồm những gia đình người da trắng, da đen, gốc Mỹ La-tinh, và gốc Á Châu.

Sau đây là những con số từ cuộc khảo sát:

Gần 23% trẻ em trong những gia đình có cả cha và mẹ ra đời trong những nước nói tiếng Tây Ban Nha không tập thể dục, và khoảng hai phần ba không tham gia những sinh hoạt thể thao.

Trong khi đó, khoảng 7% trẻ em của những gia đình di dân gốc Á Châu không tập thể dục, và 38% không tham gia những sinh hoạt thể thao.

Trong số những gia đình gốc Mỹ La-tinh, những trẻ em ra đời ở Hoa Kỳ nhưng có cha mẹ sinh ra ở ngoại quốc thì ít hoạt động hơn những trẻ em của những gia đình di dân có cha mẹ sinh ra ở Hoa Kỳ. Trái lại, trong số những gia đình da đen và gốc Á Châu, những trẻ em ra đời ở Hoa Kỳ có cha mẹ cũng sinh ra ở đây thì có khuynh hướng ít hoạt động hơn những trẻ em có cha hoặc mẹ sinh ra ở ngoại quốc.

Các tác giả nói rằng còn cần phải nghiên cứu thêm nữa để kiểm chứng những kết quả từ các gia đình gốc Á Châu, vì tỉ lệ của những người gốc Á tham gia cuộc khảo sát này ở mức tương đối thấp.

Tính tổng quát về tất cả các nhóm di dân, 65% không có những “hoạt động thể chất thường xuyên” (regular physical activity), so với 75% trẻ em ra đời ở Hoa Kỳ có cả cha và mẹ đều sinh ra trong nước này.

“Hoạt động thể chất thường xuyên” được định nghĩa là vận động thể dục hăng hái - như chạy, bơi lội, chơi bóng rổ - tối thiểu 20 phút ít nhất 3 ngày mỗi tuần. Ðó là mức tối thiểu do chính phủ Mỹ đề nghị vào thời gian các gia đình được phỏng vấn.

Ðề nghị mới của chính phủ là hãy nên tập thể dục 1 tiếng đồng hồ hầu hết mỗi ngày trong tuần. Nhưng một cuộc khảo sát trong Tháng Bẩy vừa qua cho thấy rằng chưa tới một phần ba thiếu niên 15 tuổi ở Hoa Kỳ thực hành mức thể dục tối thiểu đó. (n.m.)

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

Image


Chạy bộ làm chậm lão hóa


Chạy bộ thường xuyên có thể làm chậm tiến trình lão hóa. Theo hãng tin AFP, các chuyên gia thuộc Đại học Y Stanford (Mỹ) đã tiến hành khảo sát 538 người trên 50 tuổi chạy bộ nhiều lần mỗi tuần kể từ năm 1984 và so sánh họ với một nhóm người tương tự không chạy bộ.

Kết quả cho thấy những người chạy bộ thường xuyên trong nhiều năm ít bị bệnh tật hơn, sống lâu, năng động hơn và giảm phân nửa nguy cơ chết sớm so với những người ít hoạt động. Tác động của chạy bộ trong việc trì hoãn quá trình lão hóa là rất lớn. Gần 20 năm sau khi cuộc nghiên cứu nói trên bắt đầu, 34% những người không chạy bộ đã tử vong, so với chỉ 15% ở nhóm chạy bộ. Các nhà nghiên cứu cũng khuyến nghị rằng chạy không phải là cách tập luyện duy nhất để kéo dài tuổi thọ.

T.Q

Post Reply