Tướng công
ta đứng khóc ròng
Hôm nghe quân lệnh cuối cùng.
Trời ơi !
Chiến bào
còn nhuộm máu tươi
Ta quỳ tạ tội
đất trời Việt Nam
Trường An
Chít vội khăn tang
Kinh thành thất thủ
ta không muốn về
Sài Gòn tám nẻo
mù mê
Người xưa
đánh rớt câu thề lưu vong
Xa !
Đã bốn mươi ba năm
Mất rồi !
Hòn Ngọc Viễn Đông
ta buồn
Sầu đời
lãng tử tha phương
Tướng công
từ cõi vô thường bơ vơ
Mai ta
nằm chết bụi bờ
Hồn thiêng ôm lấy
lá cờ vàng xưa
-Linh Phương-
Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 3:57 pm, edited 5 times in total.
Sài gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời
Sài gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời
Giờ còn đây những kỷ niệm sống trong tôi
Những nụ cười nát trên môi
Những giọt lệ ôi sầu đắng
Sài gòn ơi, mùa nắng ấm còn vương trên đường
Đường ngày xưa mưa có ướt ngập lới người về
Rồi mùa thu lá còn đổ xuống công viên
Bóng người còn bước nghiêng nghiêng
Hay đang khóc riêng cho mình em
Tôi, giờ như con thú hoang lạc đàn
Từng ngày qua từng phút sống quên thời gian
Kiếp tha hương lắm thương đau lắm chua cay
Tôi gọi tên em mãi thôi
Sài gòn ơi tôi xin hứa răng tôi trở vê
Người tình ơi anh xin giữ trọn mãi lời thề
Dù thời gian có là một thoáng đam mê
Phố phường vàng ánh sao đêm
Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên
Last edited by tieuvuvi on Sat Apr 24, 2021 7:10 pm, edited 4 times in total.
bây giờ khẩu garant ta mang trên vai
bây giờ khẩu trung liên bar ta mang trên vai
ta mới biết rằng những thỏi sắt đó nặng như thế
ta mới biết rằng trong cuộc đời dạy học ta là thằng dốt nát
trong mười mấy năm ta làm bao nhiêu tội lỗi
trong mười mấy năm ta không nói cho học trò ta biết
những thỏi sắt đó nặng như thế
ta không nói cho vợ con bạn bè đồng bào ta biết
anh em ta và quê hương ta
vác những thỏi sắt nặng như thế
từ bao nhiêu năm nay
bây giờ nằm kích ở ven ruộng sương xuống ướt vai
bây giờ đứng gác đêm ở rừng gìa gío lạnh thấu xương
ta mới biết rằng sương lạnh như thế
ta mới biết rằng gío lạnh như thế
ta muốn kêu to lên ta là thằng dốt nát
ta là một thằng dốt nát
vì mỗi ngày trong mười mấy năm dĩ vãng
ta không viết lên giấy trắng mực đen cho những người yêu thơ ta biết
anh em ta và quê hương ta đã đứnh như thế từ bao nhiêu năm
bây giờ di chuyển đêm di chuyển ngày di chuyển nắng di chuyển mưa
ăn không được ngủ không được cười không được khóc không được
hỡi những anh em đã ngồi trước mặt ta trên ghế nhà trường
hỡi những anh em đã đọc thơ ta yêu qúi
ta nào đã làm được gì
để anh em cười được khóc được ăn được ngủ được
để anh em tìm thấy tọa độ trong rừng gìa
để anh em tìm thấy điểm đứng trong ruộng đồng bát ngát
để đạn đừng xuyên qua phổi
để đạn đừng xuyên qua tim
hãy tha thứ cho ta
hãy tha thứ cho ta
những anh em đã chết
những anh em chết ở bờ ở bụi
những anh em chết ở đồn vắng trong rừng sâu
những anh em chết khi đi di hành
những anh em chết khi đi phục kích
những anh em chết mặt đẹp như hoa
một ngàn lần hơn ta
cũng chết
những anh em học giỏi như thần đồng
một ngàn lần hơn ta
cũng chết
những anh em có vợ mới cưới chăn gối còn thơm
cũng chết
những anh em có người tình viết thư nét chữ còn run
cũng chết
những anh em con cái còn nhỏ hơn con cái ta
cũng chết
những anh em mẹ gìa còn yếu hơn mẹ già ta
cũng chết
những anh em đáng sống một ngàn lần hơn ta
đã chết
đang chết
và còn chết
hãy tha thứ cho ta
Nguyên Sa
Last edited by tieuvuvi on Tue May 12, 2020 5:59 am, edited 5 times in total.
(30/4/75, Ngày Mất Nước, Mẹ Việt Nam đã mất con có lời khóc Mẹ đưới đây!!)
Mẹ ơi con mất Mẹ rồi
Từ nay con giữa chợ đời bơ vơ
Mình con con biết sao giờ?
Quê Hương Tổ Quốc con thờ còn đâu.
Nhưng con vẫn nguyện từ lâu
Việt Nam là Mẹ khắc sâu chẳng mờ
Việt Nam là Mẹ con thờ
Việt Nam là Mẹ ầu ơ
Việt Nam là Mẹ Âu Cơ suốt đời!
Bây giờ Mẹ mắc nạn rồi
Làm sao còn được những lời Mẹ phong
Nhưng con vẫn nguyện giữ lòng
Làm theo cho đúng những dòng Mẹ ban:
''Nước Việt Nam, nước của con
Dân Việt Nam giống tiên rồng trời cho
Làm gì con cũng suy tư
Không hề phản bội ngần ngừ sợ đâu.
Ơn Nước con giữ hàng đầu
Lấy thân nam tử giãi dầu quản chi
Xông pha chiến trận ra đi
Mong đền ơn Nước sá chi phận hèn
Làm theo đúng ý Mẹ hiền
Giúp phò Đất Nước thoát triền miên đau
Nhưng Trời lại muốn trêu ngươi
Ý người như thế, ý Trời chẳng cho
Thành ra Nước mất tự do
Dân thì khắp chốn phải lo tìm đường...
Ra đi vẫn vọng Cố Hương
Luôn luôn ấp ủ lòng thương dân mình
Bây giờ phải sống điêu linh
Dưới ách giặc cộng muôn hình khổ đau...
Mẹ ơi giờ Mẹ nơi đâu
Độ trì con đạt mau thành ước mơ:
''Truất đi bè lũ côn đồ,
Dựng xây Dân Chủ Tự Do cho mình''
Để Dân được sống yên bình
Ấm no Hạnh phúc tự mình tạo nên
Bốn Nghìn Lịch sử vững nền
Vì mình là giống rồng tiên cơ mà
Quyết lòng giữ lấy Sơn Hà
Không trông không cậy nhờ và tay ai
Bốn ngàn năm vốn anh tài
Chẳng qua bè lũ tay sai làm càn
Chúng dùng chủ thuyết điên gàn
Điêu tàn đất nước lầm than giống nòi...
Mẹ ơi Mẹ hãy chờ coi
Chúng con vẫn mãi gương soi, nguyện thề
Một ngày rất ngắn con về
Cờ Vàng phất phới tứ bề Quê hương
Đuổi đi bè lũ vô lương
Thanh bình trở lại xóm phường Việt Nam.../.
Tha Nhân
Last edited by tieuvuvi on Fri Jul 10, 2020 4:06 pm, edited 3 times in total.
ta thấy mười chín năm sống ở quê nhà
thân quá nợ những anh hùng không biết
đêm qua thức đọc “can trường...” oanh liệt
nhánh sông đau lại chảy đỏ ơi Hàn
ta thấy ta về đà nẵng ngó sang
an hải tiên sa ngũ hành non nước
quê hương đã một lần không giữ được
ngày chạy đi sau trước rạn thân cờ
những con đường chờ tên đổi bơ vơ
đà nẵng lạ không ngờ sau trước
tháng ba ta xa hòa ninh rồi đứt ngang khúc ruột
ngày mình thua bỏ nước bỏ quê
ta thấy mười chín năm ta sống bên tê
đủ để biết nợ rất nhiều đất nước.
Nguyễn Nam An
13 tháng 5, 07
Last edited by tieuvuvi on Wed Jul 26, 2023 7:37 pm, edited 5 times in total.