Mỗi độ xuân về nhớ Gạc Ma
Ba mươi sáu năm lệ Trường Sa
Vòng hoa bất tử lời chiêu niệm
Nhang khói hương lòng khúc điếu ca
Báo quốc hy sinh gìn biển đảo
Xông pha giết giặc giữ quê nhà
Những bà mẹ, vợ, vành tang trắng
Nỗi nhục oan khiên hận chẳng nhòa
Chẳng nhòa ký ức trận năm nao
Người lính trẻ anh dũng tự hào
Mưa đạn trắng giăng trời Chữ Thập
Máu hồng nhuộm đỏ đảo Len Đao
Bao hài cốt biển sâu an nghỉ
Bờ mộ gió vang tiếng sóng gào
Hùng chí nam nhi ngời chính khí
Xả thân vì nước bảo sơn hà
Bạn lại bảo sắp về quê du lịch,
Và lần nào cũng thích thú như nhau,
Được chen chân vào những chốn "sang giàu",
Lòng thơ thới, chẳng bao giờ thấy chán!
Người như bạn, giờ nơi đây nhan nhản,
Đủ loại từ tỵ nạn đến di dân
Qua đường nhân đạo, qua ngả hôn nhân,
Hay may mắn được người thân bảo lãnh.
Bạn bảo bạn có tiền và quá rảnh,
Nên về quê ngoạn cảnh với vui chơi
Thật nhiều lần cho đầu óc thảnh thơi,
Để quên hết nhọc nhằn thời vượt biển.
Lâu lâu rải ra ít đồng "từ thiện",
Để người nghèo phải luôn miệng cám ơn,
Để thấy mình bỗng chốc "vĩ đại" hơn,
Rồi hể hả lơn tơn đi du lịch.
Bạn cứ việc làm điều gì bạn thích,
Chẳng còn ai dám chỉ trích bạn đâu,
Tôi chỉ xin nhờ bạn mỗi một câu:
Hãy thăm viếng trước sau giùm mấy chỗ.
* * *
Xin hãy ghé thăm đoạn đường khốn khổ,
Được đặt tên là Đại Lộ Kinh Hoàng,
Nơi dân lành xưa tay xách nách mang,
Bị Cộng pháo chết không toàn thân thể.
Xin hãy ghé, nếu có về qua Huế,
Thăm mồ chôn tập thể Tết Mậu Thân,
Nơi oan hồn vô tội của người dân,
Bao năm vẫn còn âm thầm kêu khóc.
Xin hãy ghé thăm chiến trường An Lộc
Để biết về trận đánh khốc liệt xưa,
Nơi hàng ngàn dân với lính sớm trưa,
Hứng đạn pháo như mưa rào tuôn dội.
Xin hãy ghé thăm nghĩa trang quân đội
Để thấy vô số tội của bạo quyền,
Đã say men "chiến thắng" đến cuồng điên,
Đập phá nát các đền đài bia mộ.
Xin hãy ghé Trường Thiếu Sinh Quân cũ,
Nơi vài trăm khóa sinh nhỏ hiên ngang,
Cuối Tháng Tư quyết chẳng chịu đầu hàng,
Liều sinh mạng để bảo toàn chính khí.
Xin hãy ghé thăm Cổ Thành Quảng Trị,
Nơi năm xưa, các binh sĩ can trường
Của miền Nam đã chẳng tiếc máu xương,
Giành lại được từ tay phường xâm lược.
Xin hãy ghé thăm Hoàng Sa, nếu được,
Để tỏ tường lòng yêu nước tận trung
Của Hải Quân với bao vị anh hùng
Đã dũng cảm giao tranh cùng lũ Chệt.
Xin hãy ghé tìm thăm nơi tuẫn tiết
Của năm vì Tướng trung liệt sắt son,
Theo gương xưa, quyết chẳng chịu sống còn,
Chọn cái chết để giữ tròn tiết tháo.
Xin hãy ghé thăm trại tù "cải tạo",
Nơi xưa kia bạn bị bạo quyền giam,
Bị đọa đày hành hạ biết bao năm
Mới được thả về kiếm ăn xuôi ngược.
Xin hãy ghé thăm bến tàu ngày trước,
Nơi bạn tìm đường bỏ nước ra đi,
Dù lắm khi mất cả lưới lẫn chì,
Nhưng nhờ mãi kiên trì nên thoát khỏi.
Xin hãy ghé thăm nhà giam tăm tối
Đã cầm tù bạn về tội vượt biên,
Để rõ thêm cái bộ mặt bưng biền
Của bè lũ cầm quyền đang đắc thế.
Rồi muốn ghé chỗ học xưa thì ghé,
Nhưng chớ lầm gọi "Trường Mẹ", trường con,
Sau Bảy Lăm, "Trường Mẹ" đó đâu còn,
Sớm đã bị lũ cáo chồn cướp xác!
*
* *
Nếu chỉ biết toàn rong chơi chỗ khác,
Thì qua đây đừng mang rác tìm tôi,
Để khoe khoang cùng quảng cáo lôi thôi,
Rồi giở giọng cười chê tôi "ngoan cố".
Đừng ngụy biện bảo rằng về bên đó,
Cốt cho mình được biết rõ quê hương!
Sao ngày xưa phải van vái tứ phương,
Chui nhủi kiếm cho được đường bỏ xứ?
Quê hương cũ giờ đây còn đâu nữa,
Chỉ là nơi bầy quỷ dữ lộng hành,
Khiến triệu triệu dân lành
Luôn tiếc nhớ cảnh thanh bình thuở trước.
Kể từ Tháng Tư mất nước,
Quê nhà bước bước tang thương,
Vẫn văng vẳng đêm trường,
Tiếng than khóc từ đại dương vọng lại.
Ngày quốc nạn tròn bốn chín năm
Tháng tư cùng thắp nén hương tràm
Xua quân Cộng chiếm gieo hờn tủi
Nước mất nhà tan oán giận căm
Cải tạo cha đày trào uất hận
Cái cò quẳng gánh lệ rơi thầm
Lìa quê vượt biển thân lưu lạc
Nửa kiếp xứ người khổ tối tăm
Bài 2
Nhục sử tháng tư ký ức buồn
Trời Nam ngoảnh lại nghẹn sầu tuôn
Giam cầm hiền sĩ giành dân chủ
Cõng giặc ngoại xâm sống cúi luồn
“Độc lập – Tự do” sao vẫn đói
“Quê hương đổi mới” cứ nghèo luôn
Rừng xanh, biển bạc đầy ô nhiễm
Đồng ruộng hạn khô thiếu nước nguồn
Bài 3
Cội nguồn Lạc Việt giống Tiên Rồng
Gái đảm, trai hùng đáp núi sông
Áp chế đập tan anh góp sức
Nhân quyền tranh đấu chị chung lòng
Cha nung hào khí hồn dân tộc
Mẹ vá cơ đồ mảnh S cong
Đoàn kết năm châu cùng tiếp bước
Hẹn ngày quang phục quyết tâm đồng
Tiếng Việt theo tôi từ thuở nằm nôi
Mẹ đong đưa võng hát câu ru hời
Điệu lý câu hò xự xang xê cống
Đồng dao cha dạy đẹp những vần thơ
Tiếng Việt nặng tình, ngọt sữa quê hương
Theo tôi đến lớp tháng năm học đường
Dòng giống Tiên Rồng, hùng sử dân tộc
Bốn nghìn năm văn hiến sáng trong gương
Tiếng Việt quê tôi thư pháp họa đồ
Không rào ranh giới ngôn ngữ tự do
Không sợ bạo quyền giương cao chính nghĩa
Dưới ngòi bút thép sơn hà điểm tô
Tiếng Việt như ngọn sóng dậy triều âm
Vượt qua ghềng thác cùng những thăng trầm
Chữ đậm yêu thương mang hồn sông núi
Theo đời lưu vong viễn xứ xa xăm
Tiếng Việt theo tôi suốt quãng đường trần
Đến khi nhắm mắt, nằm dưới mộ quan
Giữ ngọc gìn vàng cháu con tiếp bước
Ước mơ thái hòa trong tiếng Việt Nam
Tiếng kêu cầu nỉ non trong bóng tối ngục tù
Bài Thánh Ca Tự Do còn ngấn sâu
dòng nước mắt tủi hờn
ôi những giọt lệ hồng.
Có thấu nghe chăng,
Lời kinh khổ cha khóc dân oan
Lời mẹ ru hời buồn ảo não
Lời chị thét gào đâu Công Lý
Lời anh đấu tranh đòi Tự Do
Lời em hát cho tiếng nói Nhân Quyền
Như đuốc thần, triều dâng sóng vỡ
Ôi hồn thiêng sông núi,
mẹ Việt nam ơi
Quê tôi chừng nào
mới thôi hết thương đau
Lời kinh khổ
trong mùa đông buốt lạnh,
vọng vang giữa đất trời
Đất nước tôi giờ
Ai oán lời dân thán
sục sôi thúc gọi
Triệu con tim già trẻ
cùng chung tiếng hát
**Hàng ngàn cánh tay đưa lên
Hàng vạn cánh tay đưa lên**
Là cháu con Rồng Tiên
hãy cùng nhau sát cánh
Một lòng bảo vệ quê hương
Đất nước Việt Nam rồi sẽ hồi sinh
Người người sống có nhân quyền đủ
Đời ấm no tự do công lý
Bầy trẻ thơ đùa vui
bên bếp lửa hồng
nụ cười hạnh phúc
quốc thái dân an, quê hương thái hòa
Tiểu Vũ Vi
14/12/2024
** “Thề Không Phản Bội Quê Hương”- Cục Chính Huấn**
Bài hát hoàn thành vào tháng 9/2021. Lời là bài thơ cùng tên, do nhà báo, tiến sĩ Phạm Chí Dũng gửi ra từ ngục thất, với mong muốn được nghe thành giai điệu. Câu chuyện cũng là một kỳ duyên đáng nhớ, khi một đảng viên cộng sản vô thần với gia đình truyền thống cộng sản, đã đột nhiên tìm thấy đức tin ở Chúa, giữa bốn bức tường lạnh lẽo.
Khi phổ nhạc, lời thơ được thêm thắt vài từ để thuận nhịp. Dưới đây là nguyên bản được chuyển ra từ trại giam Chí Hòa. --------------
BÀI THÁNH CA TỰ DO Phạm Chí Dũng
Kìa ánh thái dương vụt sáng ngời
Tan biến đêm đen buồng giam tù
Thiên chúa yêu thương tràn ngập đức tin
Ngài đến với tôi xiết bao tình yêu
Một sớm trái tim ngộ ra Ngài
Sôi cháy ước mong được theo Ngài
Ngục tối không giam được đức tin
Tỏa sáng thế gian kiếp người
Mặc khải đến bao la tựa biển trời này
Chúa đã ban tôi cuộc đời thứ hai
Tôi quỳ xuống xin dâng lên nguyện ước
Khát vọng tự do
Nồng hương sắc giáng sinh Thiên Chúa về nhà
Chân bước nhanh hồn ta vang Thánh ca
Bao xiềng xích phút giây tan thành tro
Khát vọng tự do
Bài nguyện cầu mừng lễ Giáng Sinh
Gửi người chí sĩ dấn thân mình
Chốn lao tù án oan bi hận
Giữa trại giam thụ khổ nhục hình
Tranh đấu đòi quyền dân tự chủ
Đắp xây ước vọng nước thanh bình
Năm châu bốn bể lời thông điệp
Vẫn mãi đồng hành hãy vững tin
Vững tin đất Mẹ sẽ chan hòa
Đời ấm no, sung túc mọi nhà
Độc lập, nhân quyền, đơm kết trái
Tự do, công lý, nở thăng hoa
Cánh đồng xanh hát vang đàn trẻ
Bếp lửa hồng vui bóng mẹ cha
Chinh chiến tàn non sông đổi mới
Quê hương hạnh lạc khúc xuân ca