Quán Hẹn Hò

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image


Tôi kể em những điều tháng chín


tôi kể em những điều tháng chín
cơn mưa đêm ghé vội vô thường
mưa có thật hay mưa giữa mộng
kéo theo về chuyện của phấn hương

tôi kể em những điều của lá
đã trở màu khi tháng chín qua
tình vẫn xanh dù mùa thôi ướm
áo thay còn nguyên vẹn mùi hoa

tôi kể em những điều của gió
đi tìm mây quên hết tháng ngày
heo may lạnh chiều nhân gian tím
bỗng nhớ về một sợi tóc bay

tôi kể em những điều của sao
có sao hôm đứng mỏi mắt chờ
sao ngàn trùng sao ngàn năm đợi
người trăm năm rất đỗi thờ ơ

tôi kể em những điều sương lạc
bay ngang ngang phủ trắng đường quanh
cả lối về dường như mất dấu
ai hát mơ hồ sương mong manh

tôi chưa kể hết điều tháng chín
khi cơn mưa ghé chẳng vì đâu
em có biết giữa hai triền mộng
sương bay ngang trắng ngát mái đầu.



Vũ Hoàng Thư[/center]
Image

lequyen
Posts: 295
Joined: Sun May 22, 2011 6:22 am

Post by lequyen »

Image

Thà Như Giọt Mưa

Trần Viết Minh-Thanh


Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá, thà như giọt mưa khô trên tượng đá
...có còn hơn không, có còn hơn không
Người từ trăm năm về như dao nhọn, người từ trăm năm về như dao nhọn ...
dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm
dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa kịp tràn ...”

Đầu thập niên đầu 70, những bài hát tình của Phạm Duy, phổ từ thơ của Nguyễn Tất Nhiên, đã được tiếng hát ngọt ngào của Duy Quang đưa vào lòng người, nhất là các thanh thiếu niên, những người trẻ sống giữa chiến tranh, nhưng vẫn yêu đời, và ... yêu nhau . Yêu nhiều hơn nữa, vì giữa những pháo đạn, những triết lý, chính trị, bàn cãi của người lớn, những đêm đi từ lớp học thêm Anh Ngữ này, đến lớp học thêm Lý Hóa nọ, và những tối thức khuya với chồng bài vở, thi cử, thì âm nhạc là niềm vui, làm đời sống đỡ căng thẳng, để giới trẻ tạm quên chiến tranh.

Đối với những người sống vào thời ấy, những hình ảnh tình yêu của các chàng và nàng học sinh đã được in đậm, ăn sâu đến mấy mươi năm sau, không những thế, thiết nghĩ chẳng lộng ngôn tí nào, khi bảo rằng những hình ảnh đó đi thẳng vào văn chương Việt Nam. Đó là cảnh anh học sinh “lính quýnh giữa sân trường trao thư...”, cho cô nàng, “tóc thắt bím, nuôi dưỡng thơ ngây”, và nhất là ... cô em Bắc Kỳ nho nhỏ, đạp xe qua phố:

"Này cô em tóc demi garcon
Chiều hôm nay xuống đường đón gió,
Cô có tình cờ, nhìn thấy anh không?"
Cô Bắc Kỳ nho nhỏ, cô nàng mới lớn xinh xinh, hơi chút kiêu kỳ vì được các anh hàng xóm hay các chàng trường "con trai" theo đuổi .... Đôi lúc cô hơi chanh chua, ngoe ngoảy, không hiền dịu bằng hình ảnh cô gái tóc thề, nấp dưới nón bài thơ ngày xưa. Cô tân thời hơn, líu lo dạo phố cuối tuần cùng đám bạn, nhưng không kém phần duyên dáng, cô là cô gái mới lớn ngây thơ, yêu đời và đi chân sáo vào tình yêu.

“Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ.
Này cô em mắt trời bao dung,
Nhìn anh đi hãy nhìn cho rõ,
trước khi nhìn đám đông, trước khi vào đám đông ..."

Quên làm sao được giọng hát trầm ấm của Duy Quang, đaị diện cho các chàng trai cùng thế hệ, tỏ tình cùng các cô em gái dễ thương, còn ngâm ô mai và hay hờn.

“Cô Bắc Kỳ nho nhỏ”, “Em hiền như ma Soeur”, những bản hát diễn tả những mối tình đầu đời, còn vụng về, còn lấm màu mực tím của các chàng, nàng học sinh, sinh viên tạm quên mọi việc để mà yêu nhau. Những đón đưa, những chiều tan trường, qua con đường lá me bay, và những ngày mưa, với chiếc xe cổ lỗ xĩ:

“Đưa em về dưới mưa, chiếc xe lăn dốc già
Đưa em về dưới mưa, áo em bùn lưa thưa"

Sao chàng Nguyễn Tất Nhiên lại nhìn ra là em hiền như ma-soeur nhỉ. Thật sự ai đã từng học trường các Ma soeur rồi thì không đồng ý đâu! Các soeur nghiêm lắm, sáng nào cũng đứng trước cõng, cầm cây thước, đón học sinh. Cây thước là để đo độ ngắn của váy. Váy quá ngắn là bị điệu lên văn phòng cảnh cáo! (Các soeurs cũng khôn lắm, đuổi cô học sinh theo mốt về, thì cô nàng có cớ cúp cua, cho nên thường chỉ bị kêu lên văn phòng nghe giảng morale thôi). Sau này thì các soeurs “ma-lanh” hơn, hình phạt cho cô nàng thích theo mốt, là phải bận chiếc váy dài, rộng thùng thình của soeur đi vòng vòng trong sân trường. Bận một lần là tởn tới già, váy rộng, dài, coi chướng vô cùng, còn gì là dân chơi nữa! Các soeurs mà thấy các anh léo hánh đứng trước cửa trường là các soeur đuổi thẳng tay à. Thế là có anh tự nhiên ngoan hẳn, dành chở cô em ruột chanh chua đi học, để có cớ đứng trước cõng trường con gái! Có những anh thì "mặc dày", soeur đuổi đàng này, một chóc lại thấy anh xuất hiện đàng khác rồi. Các soeur cũng không thích học sinh ăn quà và đi học hơi trễ một chút là biết tay với các soeurs ngay. Thế mà ông Nguyễn Tất Nhiên bảo các soeurs hiền!!!

Tuy các soeurs và bố mẹ canh kỹ vậy, nhưng tình yêu thắng thế tất cả. Bởi vì anh lẽo đẽo theo lâu quá mà. Cho nên mối tình kéo dài tới hai năm:
“Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh, cùng thở dài như nhau
Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận, hai đứa đành xa nhau... “

Xa cách trong thời chiến hiển nhiên quá. Một kỳ thi không nắm vững là thấy Tương Lai hụt hẫn, không nằm trong tầm tay. Bốn năm đaị học coi như được thay bằng một bước vào đời xa lạ, khốc liệt.


"Người từ trăm năm về qua trường Luật
Người từ trăm năm về qua trường Luật
...Ta hỏng Tú Tài ta hụt tình yêu,
Thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi
Đau lòng ta muốn khóc, đau lòng ta muốn khóc "
Sao lại là người từ trăm năm nhỉ? Có lẽ người thời nào cũng thế thôi, bước đầu đời hỏng làm ông Tú đời nay cũng đau như ông Tú trăm năm về trước!

Thế đó, sự kết hợp của Phạm Duy và Nguyễn Tất Nhiên được giới trẻ đón nhận một cách nồng nàn, hiển nhiên như đời sống, như thời cuộc! Không phải là một hiện tượng, mà là những lời thốt ra tự nhiên từ giới trẻ, sống trong một thời đại mà tương lai không do mình định đoạt, tương lai nằm ngoài tầm tay với. Với tiếng hát ngọt ngào, trẻ trung, có âm hưởng vui, Duy Quang thật thích hợp với những bài hát này. Không hẹn mà nên, người con đầu của Bố Già Phạm Duy đã diễn đạt được tư tưởng và dòng nhạc tình của ông, giọng nhạc tình dành riêng cho giới sinh viên, học sinh. Duy Quang hát rất thoải mái, ngọt ngào, không trau chuốt, tựa như tiếng hát của chàng học sinh trong sân trường, ấm, nồng, gần gủi, thân quen.

“Đưa em về dưới mưa, nói năng chi cũng thừa
phất phơ đời sương gió, hồn mình gần nhau chưa? "
Lời tình tự của đôi trẻ, tình yêu đầu đời không có đoạn kết, nhẹ nhàng, buồn mơ màng như khói sương, như làn mưa bay trong thành phố, như hạt bụi li ti lấm vào áo nàng, như chiếc xe cũ kỹ của chàng.

Thời đó, Phạm Duy không chỉ có những bản tình ca phổ từ thơ Nguyễn Tất Nhiên, ông còn có “Con Qùy Lạy Chúa Trên Trời”, thơ Kim Tuấn, “Con Đường Tình Ta Đi " hay “Trả Lại Em Yêu” , để ghi dấu những mối tình học trò trên những con đường không tên, những ngày gặp trong quán nhỏ, uống nước chanh, nước dừa và môi em "ngọt"...
“Trả lại em yêu con đường học trò
Những ngày Thủ Đô tưng bừng phố xá
Chủ nhật uyên ương, hẹn hò đây đó
Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt"
Qua nghìn lời hát, tất nhiên Nhạc Sĩ Phạm Duy đã có những lời ca bóng bảy hơn nhiều để tả những mối tình của Thủ Đô chiều Thứ Bảy, sáng Chủ Nhật, phố xá tưng bừng, nhưng những những dòng thơ của anh thi sĩ trẻ Nguyễn Tất Nhiên, mới thực sự là tiếng nói của giới trẻ, là những dòng tâm tình thoảng một chút bất cần đời, hoang dại, bụi bặm, ngây thơ, không toan tính gì với tương lai.

Cám ơn “cái đầu trẻ” của Bố Già đã nhìn thấy những dòng nhạc nhảy múa trên những câu thơ của anh chàng học trò thi sĩ. Những bài hát này mãi mãi ghi dấu một quãng đời những tưởng khô khan, buồn nản, vì chiến tranh, bom đạn, nhưng sự thật đã là một thời của một giới trẻ lớn lên vẫn thấy đời thơ mộng, lãng mạn, đáng yêu. Trong cái lãng mạn ấy có một chút vị đắng, xót xa của bấp bênh, để đi đến một ý nghĩ: “Thà như giọt mưa bay lất phất trong thành phố, vỡ trên tượng đa, có còn hơn không ù .. . Mặc thời cuộc, người thanh niên vẫn đưa tay hái trái táo, nếm vị tình yêu. Tình yêu hiện diện trong bất cứ hoàn cảnh nào, có mãnh lực đặc biệt, làm mờ đi nỗi lo lắng, buồn khổ, thời sự chung quanh.

Ôi! những bài hát đã đóng góp cho nhạc Tình Việt Nam, thời Nhạc Vàng có một không hai trong lịch sử Âm nhạc Việt Nam, nhạc của thời lớn lên trong khói đạn nhưng vẫn đầy chất lãng mạn, thơ mộng qua muôn nghìn lời ca, điệu hát.

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Tháng chín mùa này …


Tháng chín mùa này …
Bên N, Cali trời đã thu chưa?
Lá có úa gầy nhuộm vàng tím đỏ
Con dốc mòn những chiều heo may gió
Tương tư thảo xào xạc nắng vàng hanh

Tháng chín mùa này …
Bên em, Paris gió lạnh mù sương
Đường về Maubert vàng thu sắc úa
Tháp cổ rêu phong nghiêng màu nắng lụa
Chiều sông Seine lặng lẽ chiếc lá rơi

Tháng chín mùa này …
Mưa chập chùng giăng kín ngõ thân quen
Không gian cách ngăn niềm đau vụn vỡ
Em bên này trái đất sầu nhung nhớ
N ở trời Đông mòn mỏi đợi mong

Tháng chín mùa này …
Nhánh thơ gầy e ấp đóa hoa yêu
Thu phong lại về nồng nàn hương ái
Góc phố mưa bay đôi hồn khắc khoải
Vẫn hẹn hò tình nhớ trọn trăm năm …


PTMC

Tiểu Vũ Vi
Image

User avatar
CarteNoire
Posts: 372
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

Hình như không gian đang bước vào mùa thu ...ở đây mùa thu có những cơn mưa ...

[center]
Image


Mùa thu trong mưa
Sáng Tác: Trường Sa
Trình Bày: Khánh Ly



Chiều mưa không có em
bờ đá công viên âm thầm
chiều mưa không có em
giăng mắc mây không buồn trôi

Gọi mùa thu lãng quên
vào tiếng mưa rơi êm đềm
trời còn mưa ướt thêm
cho dài ngày tháng không tên

Chiều mưa không có em
đường phố quên chưa lên đèn
chiều mưa không có em
biết lấy ai chia hờn tủi

Trời mùa thu lắm mây
còn bước em đi quên về
vòng tay ôm lẻ loi
cho mình còn mãi thương nhau

chậm lặng người đi
qua trên đường phố rét mướt
dấu chân chưa tìm về
chút kỷ niệm ngày đầu
để từng mùa thu đến
ra đi không mang tin
nỡ quên thôi đành sao

Kể từ em vắng xa
ngày tháng bơ vơ quên mình
mùa thu mưa vẫn rơi
không bước chân em tìm đến

Chuyện ngày xưa biết sao
mỏi cánh chim bay phương nào
còn ngày xuân ấm êm
cho mình gọi tiếng yêu em
[/center]

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Đi Giữa Phố Xưa

Rồi ngày vui nào cũng sẽ tàn
và mình vẫn chẳng gặp được nhau
Em đi rồi....
bỏ lại đây tháng ngày buồn bối rối

Từng chiếc lá úa vàng
giữa mùa thu hấp hối
Trong lạnh lùng
tim cảm nhận niềm đau
Và này em !!!
Hạnh phúc đến từ đâu
Có phải hạnh phúc chính là điều ta còn nhớ

Những buổi chiều cuối tuần
mình cùng nhau trên phố
Con đường về
tràn ngập lá me xưa
Chút nắng mùa thu theo cơn gió đong đưa
Hoà tiếng cười em
loang loang theo bóng nắng

Dù có thể bây giờ
điếu thuốc buồn thật đắng
Nhưng cũng có lần
hương thuốc ngọt môi em....

Mọi chuyện .....
rồi sẽ qua như giấc ngủ dịu êm
Đi giữa phố xưa ...
để thấy yêu em nhiều hơn nữa ....


Khiếu Long

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Tình bút duyên thơ


Vui thi bút bao mùa trăng tàn
vẫn chưa một lần nghe tiếng nhau
Đã quen rồi,
cuống quýt sương mai những vần thơ rối…
Rối cả tà áo lụa vàng
Bên đồi mưa hấp hối
Gió lạnh lùng
khắc khoải nụ tình đau

Này hỡi anh!!!
Tình sẽ trôi về đâu
Hạnh phúc mong manh như bài thơ anh sầu nhớ
Khát khao nắng đầu tuần
Âm thầm lang thang phố
bước em về
xào xạc lá thu xưa
Tình anh vẫn theo dòng kỷ niệm nhẹ đưa
về một cõi em
ngạt ngào thơm hoa nắng

Dẫu xa bao múi giờ
vẫn nồng cà phê đắng
anh pha mỗi lần
Cho ngọt lịm đời em

Rồi chuyện…
chúng mình như dòng sông nước chảy êm
Về giữa phố xưa
để nhớ tình thơ nhiều hơn nữa …



Tiểu Vũ Vi
02/11/06
Last edited by tieuvuvi on Thu Nov 01, 2012 11:16 pm, edited 1 time in total.
Image

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

Image


Mùa Thu Hương Phấn


trong mắt em mùa thu vừa đến vội
gío lạnh đầy trong nỗi nhớ chơi vơi
anh chợt biết vi sao thu yếu đuối
bởi vì em gửi nhớ đến bên tôi

này em hỡi thu này mình xa cách
nên lá vàng rưng rức theo gío lay
nên chiều nay ngồi nhin mây xuống thấp
mà ngỡ hồn mình trên cánh lá bay

anh sẽ mượn con gío trên cành lá
và cánh chim lãng đãng giữa chiều tà
để anh gữi về em nụ hôn nhẹ
nhẹ như tình sỏi đá của đôi ta

anh sẽ góp ánh trăng vào ước vọng
và giọt sương long lanh như mắt em
đề ấp ủ trong tháng ngày xa vắng
cho tình mình dịu ngọt đến dễ thương

anh sẽ nhặt nắng hồng rơi trên lá
và nhẹ hôn đễ nhớ môi em nồng
anh sẽ kết mây trời thành tóc xõa
anh sẽ ôm – tựa má vào mây mềm
và sẽ thở vào mây lời yêu mến

anh sẽ hái vạn ngàn cánh sao băng
và sẽ nguyện xin Chúa tình em ngoan
để mùa thu trong anh đầy hương phấn
hương phấn tình mình – hương phần yêu đương



Khê Kinh Kha
Last edited by tieuvuvi on Sat Aug 17, 2013 9:36 pm, edited 1 time in total.
Image

User avatar
ngayngo
Posts: 1209
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

GẶP TÁC GIẢ BÀI THƠ “TRẢ NÓN CHO TRĂNG”

BÙI THỊ MINH HẰNG


Image
Gần tròn một năm ngày tôi nhận được bài thơ với lời đề tặng đích danh cho mình. Bài thơ tác giả viết tặng tôi nhân cái sự kiện tôi bị giật nón ngay giữa Hồ Gươm và rồi bị bắt vô Hỏa Lò.


Về giá trị bài thơ tôi xin nhường lời để toàn thể bà con độc giả cùng bình luận


Chỉ biết rằng, tôi đã xúc động đến lặng người mỗi khi đọc những câu thơ anh Trần Mạnh Hảo viết. Những ngày tháng trong trại giam sau này nhiều khi đang ngồi lao động, tôi lại bỗng nhớ ra vài câu rồi đọc cho các bạn tù nghe. Không thể giấu đi niềm cảm xúc tự hào xen lẫn trong nỗi xúc động. Tôi luôn khao khát một ngày nào tôi sẽ tìm gặp tác giả bài thơ để nói lời cảm ơn anh… Mà đúng ra, trước khi tôi trở về Vũng Tàu vào ngày 2-11-2011 tôi cũng đã nói được vài lời với anh Trần Mạnh Hảo qua cuộc gọi của Nguyễn Xuân Diện, nhưng gặp được anh vẫn là sự thôi thúc trong tôi.


Ngày qua 9/9/2012 tôi đã vui mừng đến bất ngờ khi bỗng dưng tôi gặp được anh trong buổi tiệc cưới vui bất tận của vợ chồng Huỳnh Thục Vy. Và không nói thì ai cũng hiểu niềm vui của tôi lớn như thế nào khi tôi được gặp “thần tượng” của mình.
Image Được dự một đám cưới độc nhất vô nhị mà nơi đó những con người đến với nhau không thông qua thiệp mời. Bởi có nhiều người không cần thiệp vẫn đến. Nói như lời bác cựu nhà báo – nhà thơ Lê Phú Khải “Tôi không nhận được thiêp mời, nhưng tôi vẫn đến vì trái tim tôi mời tôi”


Trong đám cưới này tác giả Trần Mạnh Hảo lại có 3 bài thơ gồm 2 bài tặng cho co dâu chú rể, còn một bài CON ĐƯỜNG TÔI CHỌN có lẽ anh viết cho nhiều người , bởi đọc lên nhiều người như thấy suy nghĩ của mình trong đó…Và đúng như câu kết của bài thơ anh khẳng định rằng một khi chúng ta đã quyết chọn một con đường thì dù chỉ còn một mình ta cũng bước tiếp.

Cảm ơn anh về những điều Bùi Hằng muốn nói gần một năm về trước

Cảm ơn anh về những bài thơ hay, những bài thơ CÓ THÉP anh viết cho đời và cho mỗi con người chúng ta trong chặng đường đấu tranh vì cuộc sống tốt đẹp này của chung một dân tộc.

Xin hân hạnh đăng lại bài thơ
TRẢ NÓN CHO TRĂNG

Thơ Trần Mạnh Hảo

(Tặng em Bùi Thị Minh Hằng)


Em là trăng
Trăng mọc ban ngày
Ôi vầng trăng đội nón
Em Hồ Gươm bán nguyệt heo may

Nón mùa thu
Áo sương mù đưa đón
Em đội tên hai quần đảo trên đầu
Nón và trăng
Cùng mang tên đất nước
Em đi một mình nào có ai đâu

Cướp !
Cướp !

Chúng cướp trăng trên đầu
Chúng cướp tên đất nước
Chúng cướp Hoàng sa Trường sa
Giữa rừng công an ta
Sao toàn cướp ?

Chúng cướp nón em Hằng
Trăng cũng khóc
Em một mình giành lại nón cho trăng
Giành lại nón bài thơ yêu nước

Cướp đeo băng đỏ
Giật rách nón em thương
Em ôm chặt một vầng trăng vỡ
Như ôm đất nước đoạn trường
Rách nát một linh hồn nón
Trăng ôm hai quần đảo lên đường

Sau màn cướp nón
Đến trò cướp người

Giữa ban ngày
Trăng bị bắt cóc
Tổ Quốc ơi
Sao mùa thu lại khóc ?

Trả trăng cho nón
Trả nón cho trăng …



Sài gòn sáng sớm chủ nhật 23-10-2011
Trần Mạnh Hảo
Email : cokhicon@gmail.com


Kính chúc nhà thơ Trần Mạnh Hảo những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống – Luôn chờ mong những vần thơ đầy THÉP của anh.

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]
Image


GỌI NHỚ


Đôi tình nhân tay trong tay bước xuống
Miệng tươi cười cùng ánh mắt long lanh
Chiếc xe bus vội vàng rời bến đổ
Để lại sau lưng vệt khói mong manh

Tôi đứng bên lề ngó theo xao xuyến
Ước cùng em xuống bến đậu cuộc đời
Cây hạnh phúc sẽ nẩy mầm miên viễn
Khúc nhạc tình êm dòng chảy em ơi

Từ gặp em trái tim tôi rung động
Như thoạt nhìn đóa quỳnh nở trong đêm
Rất kiêu sa, mùi hương bay vào mộng
Rất thanh tao thơm giấc ngủ êm đềm

Nghe tiếng gọi trong mơ hồ dừng lại
Cơn gió lùa, bàn tay vẫy xa xăm
Như có đôi mắt nhìn tôi ái ngại
Nhớ nhung theo từng chân bước âm thầm

Tiếng chim lẻ giữa từng không réo gọi
Trên đầu cành hai chú sóc đùa vui
Tôi nhớ em chín nỗi buồn vời vợi
Khi tháng ngày cũng rượt đuổi qua mau



Yên Sơn
Trọng Thu 2011
[/center]
Image

Post Reply