Quán Vắng không Người ...3

Buồn vài phút xin ghé thăm đây; muốn tán gẫu ghé đây... Chia sẻ tâm tư vô đây.... Không biết nói gì làm gì vô đây!!! Bài viết sẽ giữ lại trong 7 ngày và quá hạn sẽ đi vào thiên cổ của không gian Cyber!!!

Moderator: khieulong

User avatar
TheLang
Posts: 1977
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:43 am

Post by TheLang »

Biển Đông Hung Hiểm

Trần Khải

Nói cận chiến, nghĩa là bám sát, y hệt như các thế võ Nhu Đạo... Có phải tàu chiến Mỹ đang bám sát mọi động tịnh của Trung Quốc ở Biển Đông?

Hay ngược lại, chính TQ bám sát tàu chiến và chiến đấu cơ Mỹ? Hay cả hai cùng vờn nhau như hai con cọp trước khi xông vào nhau?

Và Việt Nam ở đâu?

Bản tin VOA tựa đề “Trung Quốc tức giận về 'kế hoạch' của quân đội Mỹ ở Biển Đông” ghi nhận:

“Trung Quốc hôm thứ Tư bày tỏ "quan ngại sâu sắc" về tin cho rằng Mỹ đang cân nhắc việc gửi tàu và máy bay quân sự đến Biển Đông để thách thức tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc. Bắc Kinh tuyên bố sẽ kiên quyết bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mình.

Phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh nói Mỹ cần phải làm rõ lập trường của mình về vấn đề này và các nước nên tránh "những phương thức nguy hiểm và khiêu khích, để duy trì hòa bình và ổn định khu vực."

Báo The Wall Street Journal đưa tin đầu tiên về động thái của Washington, dẫn lời một quan chức giấu tên nói rằng Bộ trưởng Quốc phòng Ashton Carter đã yêu cầu góp ý về việc làm thế nào để đáp lại những hành động của Trung Quốc, cho gia cố những đảo mà họ chiếm trong khu vực có tầm quan trọng chiến lược. Bài báo cho biết kế hoạch được xem xét bao gồm gửi tàu và máy bay đến khu vực trong phạm vi 12 hải lý những địa điểm đang được xây cất.

Dù quân đội Mỹ đã hoạt động ở Biển Đông, vượt qua giới hạn lãnh thổ 12 hải lý xung quanh những đảo này có thể gia tăng căng thẳng nếu Trung Quốc quyết định phản ứng.

Trung Quốc biện hộ cho những hoạt động cải tạo đất ở Biển Đông, nói rằng những đảo này là lãnh thổ của họ và các tòa nhà và cơ sở hạ tầng trên đó là để phục vụ công ích và hỗ trợ ngư dân, bên cạnh việc khẳng định chủ quyền của Trung Quốc.

Trung Quốc cáo buộc Philippines, Việt Nam và những nước khác thực hiện hoạt động xây cất của riêng mình trên những hòn đảo khác.”(ngưng trích)

Trong khi đó, bản tin RFI ghi nhận rằng chính phủ Philippines hy vọng Mỹ giúp nhiều hơn để ngăn Trung Quốc bồi đắp đảo.

Bản tin RFI viết:

“Hãng tin AP hôm nay 13/05/2015 dẫn lời Ngoại trưởng Philippines cho biết Manila đang mong được Hoa Kỳ trợ giúp nhiều hơn để ngăn chận hiện tượng Trung Quốc cho bồi đắp đảo một cách quy mô, có thể giúp Bắc Kinh kiểm soát được Biển Đông trên thực tế.

Phát biểu tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế ở Washington, Ngoại trưởng Albert Del Rosario nói rằng Trung Quốc đang mưu toan áp đặt cái gọi là « đường chín đoạn » do Bắc Kinh tự vẽ ra bao trùm lên hầu như toàn bộ Biển Đông, cho rằng đường lưỡi bò này là bất hợp pháp.

Hoa Kỳ, đồng minh có ký kết hiệp ước với Philippines, cũng đã bày tỏ quan ngại về việc Trung Quốc xây đảo nhân tạo, đặc biệt là tại quần đảo Trường Sa. Tuần trước một viên chức quốc phòng cao cấp của Mỹ nói rằng diện tích bồi đắp của Bắc Kinh, có thể sử dụng cho mục đích quân sự, nay lên đến khoảng 800 hecta.

Ông Rosario nói: «Chúng tôi quan niệm rằng chúng ta phải nhanh chóng làm một điều gì đó, kẻo tình trạng bồi đắp đảo hàng loạt sẽ giúp Trung Quốc kiểm soát được Biển Đông trên thực tế», có thể dẫn đến việc quân sự hóa, đe dọa tự do hàng hải...”(ngưng trích)

Trong khi đó, báo Thanh Niên kể chuyện giàn khoan Hải Dương - 981 của Trung Quốc đang quậy sóng ở Biển Đông của Việt Nam.

Bản tin TN viết:

“Ngày 6.5 qua, website của Cục Hải sự Trung Quốc đăng tải thông báo về hoạt động của giàn khoan Hải Dương-981 (Haiyang Shiyou 981) tại giếng Lăng Thủy 25-1S-1 ở Biển Đông.

Thông báo cho biết giàn khoan sẽ hoạt động từ ngày 6 - 16.5 tại địa điểm có tọa độ 17°03′44″.5N/109°59′02″.7E, nằm cách thành phố Tam Á ở tỉnh Hải Nam 75 hải lý về phía đông nam. Thông báo còn yêu cầu các tàu bè qua lại khu vực phải giữ khoảng cách 2 km đối với địa điểm trên để đảm bảo an toàn. Hải Dương-981 là giàn khoan mà Trung Quốc đã triển khai phi pháp vào vùng biển VN cách đây một năm, châm ngòi cho làn sóng lên án gay gắt của cộng đồng quốc tế vào lúc đó.

Trả lời phỏng vấn Thanh Niên chiều 13.5, thiếu tướng Ngô Ngọc Thu, Phó tư lệnh kiêm Tham mưu trưởng Cảnh sát biển Việt Nam, cho biết luôn sát sao theo dõi, nắm bắt các thông tin, động thái hoạt động của giàn khoan Hải Dương - 981.

Ông Thu khẳng định, hiện nay, giàn khoan này vẫn đang hoạt động ở ngoài vùng biển Việt Nam. Bất cứ khi nào giàn khoan của Trung Quốc di chuyển vào vùng biển nước ta, Cảnh sát biển sẽ có thông báo rộng rãi ngay lập tức đồng thời sẽ phối hợp với các lực lượng khác để có cách thức đấu tranh phù hợp, công khai trên tinh thần hòa bình.”(ngưng trích)

Có thực là ngoài vùng biển của VN? Hay đang ở trong vùng biển của VN? Ai có thể tin nhà nước Ba Đình?

Trong khi đó, Báo Xã Luận cho biết:

“Trong lúc đang thực hiện tuần tra tại vùng biển quốc tế gần quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của VN), tàu USS Forth Worth (Mỹ) đã bị tàu hộ vệ tên lửa TQ đeo bám từ phía sau.

Website chính thức của Hải quân Mỹ cho biết tàu USS Forth Worth (LCS-3) của Mỹ đã thực hiện chuyến tuần tra kéo dài 7 ngày tại vùng biển và không phận quốc tế ở Biển Đông, gần khu vực quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam)...

...Theo trang mạng Sina Military Network (trụ sở tại Bắc Kinh), mọi động thái của tàu USS Fort Worth trong chuyến tuần tra này đều được tàu hộ vệ tên lửa Yancheng (Type 054A) Trung Quốc theo dõi chặt chẽ.

Khi phát hiện tàu Yancheng đang bám đuổi, USS Fort Worth đã ra tín hiệu nhắc nhở tàu Trung Quốc rằng tàu của Mỹ đang hoạt động tại vùng biển quốc tế.

Tuy nhiên, tàu Yancheng phớt lờ thông báo của Mỹ và tiếp tục đeo bám USS Fort Worth cho tới khi nó rời khỏi khu vực này.”(ngưng trích)

Sóng gió hung hiểm... rất mực hung hiểm.

User avatar
thuyduong
Posts: 447
Joined: Fri Dec 04, 2009 6:41 pm

Post by thuyduong »



Mỹ phải cứng rắn ... ở Biển Đông


Chính phủ Mỹ đang tìm cách đối phó sự hung hăng của Trung Quốc,
sẽ có lập trường cứng rắn với Trung Quốc, sẽ hiện diện quân sự mạnh nhất ở Biển Đông.

Image
Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Russell

Biển Đông: Trung Quốc phá hoại phong thủy Đông Nam Á

Trang mạng "Quan sát" Trung Quốc dẫn tờ "Washington Post" Mỹ ngày 13 tháng 5 đưa tin, trợ lý Ngoại trưởng Mỹ phụ trách vấn đề Đông Á Daniel Russell trả lời phỏng vấn cho rằng: “Việc bồi đắp, tôn tạo (bất hợp pháp) không nhất định vi phạm công ước quốc tế, nhưng chắc chắn sẽ phá hoại phong thủy, hài hòa của khu vực Đông Nam Á”.

“Hơn nữa đi ngược lại chủ trương nhất quán của Trung Quốc, không phù hợp với thái độ nhất quán 'muốn làm một láng giềng tốt, một lực lượng tốt, không uy hiếp' của Trung Quốc”.

Cùng với việc tình hình căng thẳng giữa hai nước Trung-Mỹ ở vùng biển quan trọng leo thang, vào thứ Tư vừa qua, Trung Quốc bày tỏ quan ngại sâu sắc đối với thông tin Mỹ đề nghị điều tàu chiến và máy bay đến đảo nhân tạo ở Biển Đông.

Vài tháng gần đây, Trung Quốc bồi đắp, tôn tạo, cải tạo (bất hợp pháp) các đá ngầm thành đảo có thể cung cấp sân bay đơn giản và cơ sở quân sự sử dụng cho tuyến đường hàng hải bận rộn nhất thế giới.

Tháng trước, Tổng thống Mỹ Barack Obama bày tỏ lo ngại Trung Quốc sử dụng cường quyền ép các nước nhỏ thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc ở vùng biển tranh chấp. Nhưng, những phản đối này của Mỹ bị Trung Quốc để ngoài tai.

Có chuyên gia cho rằng, quan chức Chính phủ Mỹ đang cố gắng tính toán làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc, hơn nữa muốn làm cho tình hình căng thẳng sẽ không tiếp tục leo thang.

Đến nay, Washington cũng không muốn mạo hiểm phá hoại phương diện khác của quan hệ song phương. Nhưng, Chính phủ Mỹ hầu như đang tìm kiếm các phương pháp khác để đối đầu với mối đe dọa gây ra cho lợi ích của Mỹ từ sự “tự tin” (hung hăng hăm dọa) của Trung Quốc.

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry sắp thăm Trung Quốc; tháng 9, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình cũng sẽ đến thăm Mỹ, giữa hai nước có một cuộc đối thoại cấp cao.

Ông Russell nói, vẫn rất nhiều con đường ngoại giao cởi mở có thể thay đổi quyết sách của Trung Quốc.
Image
Trung Quốc xây dựng tiền đồn quân sự ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam (ảnh nguồn mạng Quan sát, TQ)
Mỹ phải cứng rắn, thậm chí cho Trung Quốc ăn “đấm” ở Biển Đông

Tờ "Hoàn Cầu" Trung Quốc ngày 15 tháng 5 cũng có bài viết dẫn lời trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Russell cho biết, Mỹ nỗ lực cho tự do hàng hải và tự do bay ở khu vực Biển Đông, khi Ngoại trưởng Mỹ John Kerry thăm Trung Quốc vào cuối tuần, Mỹ muốn làm cho Trung Quốc không thể hoài nghi về vấn đề này.

Gần đây, đứng trước sự trỗi dậy về kinh tế và ngoại giao của Trung Quốc, các quan chức, nghị sĩ và giới học giả Mỹ liên tục có động thái, có ý định sử dụng phương thức phô diễn vũ lực để thể hiện với các đồng minh như Nhật Bản và Philippines về vị thế lãnh đạo của họ hoàn toàn không lung lay.

Hứa Lợi Bình - nhà nghiên cứu Viện nghiên cứu chiến lược toàn cầu và châu Á-Thái Bình Dương, Viện Khoa học xã hội Trung Quốc tuyên truyền cho rằng: “Khu vực Biển Đông tổng thể ổn định, không ảnh hưởng đến đi lại của tàu thuyền, Mỹ không có lý do để can thiệp.

Tàu thuyền và máy bay Mỹ nếu đi vào phạm vi 12 hải lý đảo đá của Trung Quốc sẽ trực tiếp xâm phạm chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc. Mỹ tốt nhất không nên đụng vào giới hạn của Trung Quốc nếu không nếu không một khi lau súng cướp cò, America phải gánh lấy trách nhiệm”.


Mỹ sẽ duy trì sự hiện diện quân sự mạnh nhất ở Biển Đông

Hãng tin Reuters Anh ngày 14 tháng 5 dẫn lời trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Russell ngày 13 tháng 5 nói tại một phiên điều trần của Ủy ban Đối ngoại Thượng viện, cho biết: "Ông Kerry thăm Trung Quốc sẽ đưa ra lập trường cứng rắn trong vấn đề Biển Đông".

Theo ông Russell, khi hội đàm với phía Trung Quốc, ông Kerry sẽ khẳng định Mỹ sẽ bảo đảm tự do hàng hải ở Biển Đông, đồng thời muốn để Trung Quốc "không thể nghi ngờ" đối với vấn đề này.

Bài báo dẫn lời ông Russell cho biết, Ngoại trưởng John Kerry sẽ cảnh cáo Trung Quốc, việc bồi đắp tôn tạo (đảo đá Biển Đông bất hợp pháp của Trung Quốc) sẽ gây ảnh hưởng bất lợi cho ổn định khu vực và quan hệ Trung-Mỹ. Những điều này sẽ là chủ đề gây tranh cãi nhất trong cuộc gặp cấp cao Trung-Mỹ lần này.

Hãng tin Reuters cho rằng, chuyến thăm này của ông John Kerry nhằm mở đường cho Đối thoại chiến lược và kinh tế Trung-Mỹ và chuyến thăm Mỹ của nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình, nhưng Trung Quốc và Mỹ ngày càng nhiều đối đầu chiến lược có nghĩa là những chủ đề này sẽ chiếm vị trí chủ yếu.

Một loạt hội nghị của Quốc hội Mỹ gần đây hầu như đều lấy chống lại Trung Quốc làm chủ đề, Thượng viện Mỹ ngày 12 tháng 5 lấy chính quyền Obama chưa xử lý cứng rắn với vấn đề tỷ giá hối đoái đồng nhân dân tệ làm lý do, đã phủ quyết dự luật quyền xúc tiến thương mại của TPP.

Ngày 13 tháng 5, Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ tổ chức phiên điều trần về vấn đề Biển Đông. Phiên điều trần lần này tổ chức ở một phòng điều trần kích cỡ trung bình của Thượng viện. Tại phiên điều trần, ngoài các nghị sĩ và quan chức Chính phủ, còn có rất nhiều học giả Mỹ và phóng viên các nước, đặc biệt phóng viên Nhật Bản chiếm đa số.

Phiên điều trần do Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Thượng viện, nghị sĩ Đảng Cộng hòa Coke và thượng nghị sĩ hàng đầu Ủy ban Đối ngoại của Đảng Dân chủ Cardin chủ trì.

Tại phiên điều trần, ông Russell cho biết: "Sách lược và hành động của chúng ta (Mỹ) đều là để bảo vệ quy tắc. Chúng ta nỗ lực bảo vệ an ninh và lợi ích quốc gia của Mỹ, ngăn chặn xâm lược và đề phòng các mối đe dọa".

Tuy nhiên, ông Russell vẫn nhấn mạnh, Mỹ ưu tiên cân nhắc biện pháp ngoại giao để ứng phó vấn đề Biển Đông, Mỹ không ủng hộ bất cứ bên nào xây đảo ở vùng biển tranh chấp Biển Đông.

Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ phụ trách các vấn đề an ninh châu Á-Thái Bình Dương David Shear tỏ ra cứng rắn hơn. "Mỹ sẽ duy trì sự hiện diện quân sự mạnh nhất ở Biển Đông”.

“Bộ Quốc phòng Mỹ áp dụng chiến lược mạnh ủng hộ ngoại giao Mỹ ở khu vực này. Nền tảng của chiến lược này là tăng cường năng lực của các đồng minh và đối tác của chúng ta để họ có được khả năng giành lấy lợi ích của mình, đồng thời bảo đảm Mỹ tiếp tục duy trì hiện diện mạnh nhất, nổi bật nhất ở khu vực này, bảo đảm Mỹ có thể triển khai các hành động cần thiết".

Đối thông tin tin tàu chiến và máy bay Quân đội Mỹ triển khai ở vùng biển 12 hải lý tại các đảo đá ở Biển Đông trên tờ "Nhật báo Phố Wall", ông David Shear không đưa ra bình luận gì, nhưng tin tưởng Trung Quốc đã theo dõi chặt chẽ "hành động tự do hàng hải của Mỹ ở Biển Đông, Mỹ sẽ tiếp tục thực hiện quyền lợi này ở trên biển, trên không".

Một số cơ quan nghiên cứu Mỹ cũng chủ trương cứng rắn đối với Trung Quốc. Tại phiên điều trần, chủ nhiệm lâu năm chương trình an ninh châu Á-Thái Bình Dương, Trung tâm an ninh Mỹ mới, Cronin cho rằng, chính sách ngoại giao của Mỹ đối với châu Á-Thái Bình Dương cũng cần có lực lượng quân sự mạnh để hỗ trợ.

Cronin nói: "Chúng ta không cần lo sợ cứng rắn, cho dù là phải cho một nắm đấm vào mũi của Trung Quốc... Chúng ta có thể không khoan nhượng với họ, bởi vì chúng ta có năng lực làm như vậy".

Người phát ngôn các vấn đề châu Á-Thái Bình Dương của Bộ Quốc phòng Mỹ, Poor ngày 13 tháng 5 cho biết, "kế hoạch tự do hàng hải" của Mỹ đã có từ lâu, Mỹ sẽ tiếp tục làm như vậy. Còn về vấn đề Hải quân Mỹ lúc nào đến vùng biển này, ông cho biết, Lầu Năm Góc sẽ không công khai thảo luận kế hoạch nội bộ.

"Kế hoạch tự do hàng hải" do Mỹ xây dựng và bắt đầu thực hiện từ năm 1979, hàng năm Mỹ điều tàu chiến và máy bay quân sự tới vùng biển mà một số nước tuyên bố các biện pháp hạn chế để thể hiện không chấp nhận chủ trương quyền lợi của những nước này.

Báo Trung Quốc dẫn hãng tin VOA Mỹ cho biết, "Kế hoạch tự do hàng hải" năm 2014 của Mỹ đã thách thức chủ trương lãnh hải của 19 quốc gia, trong đó có Trung Quốc.

Theo GiaoDuc

langbat
Posts: 256
Joined: Sat Sep 22, 2012 3:50 am

Post by langbat »


Trung Quốc đã ép Nhật phải tuốt gươm khỏi vỏ.


Image
Nhật Bản đang hiện đại hóa quân sự

Sự trỗi dậy về quân sự và quốc phòng của Nhật Bản đã là điều không thể ngăn cản. Và Trung Quốc đang tỏ ra là người lo ngại nhất. Vì hơn ai hết, Trung Quốc hiểu rõ sức mạnh quân sự thực sự của Nhật Bản đáng sợ như thế nào !

Thế chiến hai kết thúc cách đây đã được 70 năm và đưa thế giới quay trở lại quỹ đạo hòa bình. Nhưng có một quốc gia duy nhất đến tận bây giờ vẫn phải gánh chịu những hệ quả từ cuộc đại chiến thế giới đó, là Nhật Bản. Nhật gần như là nước duy nhất trên thế giới không được phép thành lập quân đội và phát triển quốc phòng sau khi thế chiến II kết thúc, trong khi hầu hết các nước bại trận khác kể cả Đức đều không phải gánh chịu sự ràng buộc này.
Bề ngoài, lý do chính thức được đưa ra là cảm giác hối hận về những điều mà quân đội Nhật Bản đã gây ra trong thế chiến và sự khao khát hòa bình đủ để người Nhật sẽ không bao giờ tái vũ trang quân đội. Thậm chí, điều này còn được ghi vào Hiến pháp Nhật. Nhưng thực tế, nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, nguyên do chủ yếu nhất là trình độ phát triển công nghệ quân sự của Nhật Bản đã ở mức quá cao và gây lo ngại cho thế giới phương Tây, trực tiếp nhất là Mỹ - quốc gia đã nếm thử sức mạnh của quân đội Nhật trong thế chiến II.

Nhắc đến sức mạnh quân sự của Nhật Bản trong thế chiến II, đến giờ nhiều nhà nghiên cứu vẫn coi đó là một huyền thoại mà sẽ rất lâu nữa mới có một quốc gia châu Á khác bì kịp. Nhật Bản là một nước châu Á canh tân theo mô hình phương Tây từ nửa sau thế kỷ 19, khi hầu hết các nước phương Tây khác đã công nghiệp hóa và đi xâm chiếm thuộc địa khắp thế giới. Nhưng chỉ chưa đầy 100 năm sau, Nhật Bản đã là một cường quốc hàng đầu trên thế giới, khiến hàng loạt cường quốc phương Tây phải kính nể. Đỉnh điểm cho sức mạnh tổng hợp của người Nhật là giai đoạn trước thế chiến II, khi Nhật cùng với Mỹ và Anh là 3 quốc gia có lực lượng hải quân mạnh nhất thế giới.
Khi mà sang thế kỷ 21, người Trung Quốc mới có chiếc tàu sân bay đầu tiên của mình vốn cải tạo từ một đống phế liệu mua về và coi nó là biểu tượng cho sức mạnh quân sự quốc gia, thì cách đây 70 năm Nhật Bản đã tự sản xuất được những hạm tàu sân bay lừng danh. Sức mạnh hạm đội Nhật khi đó mạnh đến nỗi, đã có thời điểm Nhật ngang ngửa với Mỹ trong những trận chiến trên mặt biển. Và giờ đây, khi mà khoảng cách giữa hải quân Mỹ với phần còn lại của thế giới đã trở nên quá lớn, thì người ta cũng hình dung ra được phần nào sức mạnh khủng khiếp của hạm đội Nhật từ cách đây 70 năm.

Trung Quốc, hơn ai hết là người hiểu rõ sức mạnh quân sự của Nhật Bản đáng sợ như thế nào ! Trước khi xâm lược Trung Quốc vào năm 1937, Nhật đã đánh bại Trung Quốc trong cuộc đọ sức giữa hạm đội Nhật và hạm đội nhà Thanh, chiến thắng đó đã đem lại cho Nhật đảo Đài Loan, bàn đạp để xâm lược Trung Quốc sau này. Sự chênh lệch về trình độ phát triển, đặc biệt là trình độ quân sự và quốc phòng, đã khiến cho Trung Quốc dù đã vượt qua Nhật về quy mô kinh tế nhưng vẫn bị đánh giá là dưới cơ so với hải quân Nhật khá nhiều.

So với những cuộc tranh chấp lãnh hải ở biển Đông, thì cuộc tranh chấp quần đảo Senkaku/Điếu Ngư với Nhật Bản của Trung Quốc vất vả hơn rất nhiều ! Một hạm đội Nhật Bản bị giới hạn năng lực phát triển trong 70 năm qua vẫn được đánh giá là mạnh hơn hạm đội Trung Quốc, thì một khi Nhật Bản được nới dây và thoải mái phát triển công nghiệp quốc phòng, không ai có thể hình dung được khoảng cách khi đó giữa Nhật và Trung Quốc sẽ lớn như thế nào !
Sự lo ngại của Trung Quốc về một sự trỗi dậy về sức mạnh quân sự của Nhật Bản là có lý, khi mà chỉ vừa sau khi thỏa thuận liên minh mới giữa Mỹ và Nhật được thông qua, thì Nhật Bản đã ngay lập tức hành động. Trong động thái mới nhất, Nhật được xem là nước có ưu thế lớn nhất trong việc cung cấp tàu ngầm mới cho hải quân Australia so với hai đối thủ cạnh tranh khác là Đức và Pháp. Cuộc cạnh tranh cung cấp tàu ngầm cho hải quân Australia là thương vụ đầu tiên trong lĩnh vực công nghiệp quốc phòng của Nhật kể từ sau thế chiến hai, ngoại trừ những trao đổi công nghệ giữa Nhật với đồng minh là Mỹ.

Việc lớp tàu ngầm Soryu của Nhật được đánh giá cao hơn lớp tàu ngầm Type-214 Diesel của Đức và Scorpene của Pháp đang cho thấy, người Nhật đã không hề bỏ phí thời gian trong 70 năm qua. Công nghiệp quốc phòng của Nhật vẫn phát triển rất mạnh, thậm chí còn trội hơn Đức trong lĩnh vực tàu ngầm – vốn là lĩnh vực sở trường của Đức từ thế chiến hai.

Hầu hết các nhà phân tích đều cho rằng, Nhật Bản một khi được cởi trói sẽ quay trở lại vị trí một trong những quốc gia có nền quốc phòng mạnh nhất thế giới. Với nền tảng vượt trội từ thế chiến II, và được liên tục phát triển trong 70 năm với điển hình là lĩnh vực phát triển tàu ngầm, Nhật Bản sẽ nhanh chóng tạo được một trong những hạm đội mạnh nhất thế giới nếu muốn. Một khi giành được chiến thắng với hợp đồng cung cấp tàu ngầm cho hải quân Australia trị giá lên tới 50 tỷ USD, Nhật Bản sẽ trở thành một trong những nước cung cấp vũ khí và công nghệ quốc phòng lớn nhất trên thế giới.

Điều này được biệt' ý nghĩa khi Nhật đang được xem là một trong những nước đứng hàng đầu thế giới trong khá nhiều lĩnh vực công nghiệp quốc phòng, từ việc chế tạo tàu ngầm, cho tới thiết lập những hạm tàu khu trục lớn và các tàu sân bay vốn rất nổi danh trong thế chiến II. Khá nhiều quốc gia hiện đang rất quan tâm đến lĩnh vực công nghiệp quốc phòng của Nhật Bản, như Anh, Pháp, Ấn Độ và Indonesia. Có nguồn cung cấp từ Nhật, các quốc gia trong khu vực và trên thế giới sẽ không phải phụ thuộc vào những nguồn cung cấp cố hữu như Mỹ, Nga hay Đức và Pháp.
Sự phát đạt của công nghiệp quốc phòng sẽ không chỉ tạo điều kiện để Nhật Bản tái vũ trang lại quân đội, mà còn được xem là một bàn đạp hữu dụng để giúp quá trình cải tổ nền kinh tế Nhật của thủ tướng Shinzo Abe diễn ra hiệu quả hơn.

Nhàn Đàm
(theo The Diplomat)

User avatar
saohom
Posts: 2240
Joined: Wed Aug 26, 2009 11:30 pm

Post by saohom »


Phải ấn định một lằn ranh cho Trung Cộng

Ngô Nhân Dụng

Những tin sôi nổi mới về Biển Ðông đặt ra mấy câu hỏi: (1) Mỹ và Trung Cộng sẽ găng đến mức nào, liệu có đánh nhau không? (2) Nếu không, trong thời gian tới hai nước sẽ chấp nhận một tình trạng như thế nào? (3) Nước Việt Nam phải làm gì trước viễn cảnh đó?

Sau vụ máy bay Mỹ diễu trên các hòn đảo nhân tạo do Trung Cộng mới làm ở Trường Sa, Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Bắc Kinh, Hồng Lỗi, phản đối với lời lẽ cứng rắn: “Trung Quốc có quyền theo dõi kiểm soát không phận và hải phận thích đáng để bảo vệ chủ quyền... Chúng tôi hy vọng các nước can hệ sẽ hết sức tôn trọng chủ quyền của Trung Quốc trong vùng Nam Hải.” Ở Washington, phụ tá bộ trưởng Ngoại Giao Mỹ đáp lại: “Hải quân và phi cơ quân sự Mỹ sẽ tiếp tục thi hành quyền hoạt động trong không phận và vùng biển quốc tế.” Ông nói nặng hơn: “Không người nào có đủ khôn ngoan lại tìm cách ngăn chặn Hải Quân Mỹ hành động, làm liều như thế là dại dột.”

Thái độ của Bắc Kinh gần đây thêm hung hăng; khi đe dọa Philippines phải rời máy bay quân sự khỏi vùng các đảo đang tranh chấp ở Trường Sa; làm như đang áp dụng một “vùng độc quyền kiểm soát không phận” trên các hòn đảo mà họ mới xây thêm. Tuần trước, Bộ Trưởng Ngoại Giao Vương Nghị mới tuyên bố sẽ bảo vệ mấy hòn đảo đó với thái độ “cứng như đá” và xác nhận Bắc Kinh có quyền lập một vùng nhận diện phòng không (ADIZ) trong vùng này.

Phản ứng mới của chính quyền Mỹ lần này cũng tỏ ra cứng rắn hơn trước. Tổng Thống Barack Obama và Bộ Trưởng Quốc Phòng Ash Carter công khai tỏ ý quan ngại về hành động xây cất các phi trường trên những hòn đảo nhân tạo của Trung Cộng trong vùng. Hành động có ý nghĩa nhất là chính quyền Mỹ mời một nhóm phóng viên đài CNN lên đoàn máy bay thám thính trong ngày Thứ Tư vừa qua. Những cuốn phim mà họ đem chiếu còn cho thấy hình từ vệ tinh nhân tạo chụp những đảo nhân tạo Trung Cộng mới dựng lên, tổng cộng rộng 8 cây số vuông trên bẩy hòn đảo. Diện tích đã tăng gấp bốn lần so với hồi cuối năm ngoái. Phi cơ Mỹ bay qua ba hòn đảo có phi trường, dân Mỹ được nghe giải thích rằng trước đây mấy tháng tất cả còn là là mặt nước, nay xuất hiện những phi đạo dài hai, ba cây số với các căn cứ quân sự sẵn sàng hoạt động. Các hình ảnh này sẽ ảnh hưởng mạnh trên tâm lý dân Mỹ. Trong cuộc khủng hoảng Cuba năm 1962, chính quyền Kennedy cũng đưa ra trước dân Mỹ hình ảnh các hỏa tiễn của Nga để tác động họ trước khi hành động.

Những cuốn phim đó còn nhắm vào cả chính phủ và dân các nước Ðông Nam Á. Họ được thấy quân Trung Cộng trên các đảo lên tiếng đuổi “máy bay lạ” tám lần, và nghe những câu trả lời của phi công Mỹ: “Chúng tôi là máy bay quân sự Mỹ đang hoạt động đúng luật pháp quốc tế.” Luật biển quốc tế chỉ công nhận chủ quyền 12 hải lý của các nước trên những hòn đảo không chìm dưới mặt nước khi thủy triều lên; những hòn đảo nhân tạo nhằm thay đổi tình trạng đó là bất hợp pháp. Trung Cộng đã thay đổi nhiều hòn đảo như vậy bằng việc bồi đất và xây dựng cao hơn trong vùng Trường Sa mà họ chiếm đóng bất hợp pháp. Nhưng các vụ xây cất đó sẽ không được ai công nhận. Các máy bay Hải Quân Mỹ muốn chứng tỏ thái độ của chính phủ Obama là Trung Cộng không có quyền trên các đảo này.

Nhưng các vụ chạm trán trên không và lời qua tiếng lại trên sẽ không thể đưa tới một cuộc đụng độ quân sự giữa Mỹ và Trung Cộng. Hai nước có nhiều quyền lợi liên hệ chặt chẽ với nhau, nhất là kinh tế Trung Quốc thì không thể nào đứng vững nếu không bán hàng cho Mỹ; trong khi Mỹ cần vay tiền thì đã có những quốc gia dầu lửa quốc gia minh ở Trung Ðông sẵn sàng cho vay. Giữa những tin tức sôi nổi trong mấy ngày qua, Ngoại trưởng Kerry vẫn tới Bắc Kinh và hai nước vẫn đang chuẩn bị cho chuyến công du của Tập Cận Bình qua Mỹ vào Tháng Chín tới.

Cho nên trong mươi năm sắp tới một cuộc “chiến tranh lạnh” sẽ diễn ra trong vùng Biển Ðông nước ta. Chính phủ Mỹ sẽ tiếp tục nhân danh quyền bảo vệ lưu thông đường biển để đưa hạm đội và máy bay vào vùng này. Mỹ sẽ yêu cầu các nước Ðông Nam Á và Trung Cộng thiết lập các quy tắc hành xử trên biển. Nếu Trung Cộng không dự, Mỹ sẽ thúc đẩy các nước ASEAN đặt ra các quy ước và cùng áp dụng.

Mỹ sẽ canh chừng không cho Trung Cộng làm quá. Hai bên sẽ dò nhau, Mỹ ngăn chặn từng bước xâm lấn của Trung Cộng, nhưng không để xảy ra chiến tranh. Mỹ sẽ tăng cường hợp tác quân sự với Philippines, và chia sẻ trách nhiệm Nhật Bản, Úc trong việc bảo vệ an ninh cả vùng. Trong khi đó Trung Cộng sẽ tiếp tục lấn lướt các quốc gia Ðông Nam Á từng bước nhỏ một. Mà quốc gia dễ bị bắt nạt nhất vẫn là Việt Nam, vì đảng Cộng Sản vẫn coi Trung Cộng là thầy.

Trong tuần qua, chính phủ Mỹ cũng nhấn mạnh rằng các vụ xây cất mới của Trung Cộng đã vi phạm các thỏa thuận năm 2002 với các nước Ðông Nam Á, quốc gia ý rằng không nước nào “thay đổi nguyên trạng” trong vùng biển đang tranh chấp. Nhưng chúng ta đã thấy, Trung Cộng đã “thay đổi nguyên trạng” mạnh nhất và nhiều nhất ở những vùng ngay sát bờ biển Việt Nam. Họ liên tục tấn công các thuyền đánh cá, đã và sẽ đưa các giàn khoan thăm dò dầu khí vào hải phận nước ta, và xây dựng các đảo nhân tạo với phi trường có thể cho máy bay vào đánh phá các thành phố Việt Nam rồi lại bay về.

Trước tình trạng như vậy người Việt Nam phải làm gì? Không ai muốn gây chiến tranh với Trung Quốc, một nước có nền kinh tế lớn hơn 50 lần và hải quân mạnh gấp mười lần. Nhưng muốn bảo vệ chủ quyền vùng biển của mình, chúng ta không thể để mặc cho Trung Cộng tiếp tục lấn lướt từng bước, trong khi vẫn giữ tình trạng “chiến tranh lạnh” với Mỹ.

Quyền lợi của nước Mỹ khác quyền lợi nước ta. Ðối với họ, vấn đề quan trọng nhất là an ninh đường hàng hải. Những xung đột nhỏ không nguy hiểm cho tình trạng an ninh này, họ sẽ không quan tâm. Không chính phủ Mỹ nào muốn gây thêm chiến tranh vì những vấn đề nhỏ chỉ quan hệ cho các nước xa xôi. Thái độ của họ ở Ukraine cho thấy điều đó. Nếu họ muốn, dân chúng cũng không cho phép.

Nhưng đối với Việt Nam, mỗi hòn đảo bị mất cũng là mất mát lớn. Nếu Trung Cộng tiếp tục lấn lướt, thì không biết bao giờ họ sẽ chiếm hết hải phận nước ta.

Cho nên người Việt Nam phải xác định một lằn ranh, nếu Trung Cộng bước qua thì sẽ phản ứng quyết liệt. Một chính phủ Việt Nam biết bảo vệ danh dự và chủ quyền dân tộc không thể để cho Cộng Sản Trung Quốc tiếp tục lấn lướt. Phải xác định trước cả thế giới “lằn ranh” của lòng kiên nhẫn. Nêu rõ những hành động nào của Trung Cộng sẽ được coi là bước qua lằn ranh đó, công bố cho cả vùng Ðông Nam Á và các cường quốc có quyền lợi trong vùng biết rõ. Lằn ranh này được xác định là “bước đường cùng,” tới đó thì nước Việt Nam không thể chịu đựng với lòng nhẫn nhục. Phải báo trước nếu Bắc Kinh bước qua lằn ranh đó thì sẽ sinh chuyện lớn.

Sinh chuyện lớn như thế nào? Người Việt phải chứng tỏ nước mình có khả năng biến cả vùng Biển Ðông trở thành một vùng bất an, dù mình không muốn gây chiến tranh với Trung Quốc.

Một cuộc hải chiến trong vùng Biển Ðông, dù chỉ ở cấp nhỏ với mươi chiến thuyền, cũng sẽ làm cho cả con đường hàng hải bất an. Chính phủ các nước chung quanh biết rằng họ sống nhờ an ninh của con đường biển này. Bộ trưởng Quốc Phòng Singapore mới bày tỏ mối lo xung đột trên biển đang tăng cao. Báo chí Nhật Bản đang cảnh cáo nguy cơ Trung Quốc chiếm lĩnh Biển Ðông; mà một hậu quả là Mỹ có thể bỏ rơi không bảo vệ an toàn cho Nhật nữa. Tất cả các nước trên thế giới đều liên hệ. Mỗi năm số hàng hóa đi qua vùng này trị giá 5,000 tỷ đô la Mỹ, chiếm một phần ba giá trị của hoạt động hàng hải thương thuyền quốc tế. Hàng hóa Trung Quốc bán qua Châu Âu và Phi Châu sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp. Kinh tế Trung Quốc, Nhật Bản, Nam Hàn không thể đứng vững nếu những tiếp liệu dầu lửa, hơi đốt và nguyên liệu đi qua đường này bị cản trở trong vòng sáu tháng. Những nước bán dầu lửa, nguyên liệu và cả máy móc ở các nơi xa cũng bị ảnh hưởng.

Cho nên, một cuộc hải chiến nhỏ cũng đủ làm rung động thế giới, và các nước phải can thiệp để chấm dứt càng sớm càng tốt. Không cần những nước khác phải “thân thiện” với nước ta, không cần họ phải ký hiệp ước nào với nước ta, họ vẫn phải can thiệp, vì quyền lợi của chính họ. Khi người Việt tỏ ra cương quyết bảo vệ chủ quyền và danh dự của mình, liều chết ngăn cản không cho Trung Cộng tiến thêm một bước qua lằn ranh giới hạn, cả thế giới sẽ phải giúp bảo vệ dân tộc Việt.

Một câu hỏi người Việt Nam sẽ đặt ra là: Chúng ta có dám, và có chấp nhận hy sinh nếu Trung Cộng cứ thản nhiên bước qua lằn ranh mà dân mình coi là “bước đường cùng” hay không?

Phải chấp nhận hy sinh. Vì chúng ta cũng biết rằng thế giới ngày nay khác với thời quân Nguyên tấn công, thời Tôn Sĩ Nghị đem quân sang đánh. Nước Việt Nam không cô độc khi phải đối đầu với bọn Thoát Hoan, Trương Phụ mới. Vì quyền lợi của chính họ, vì muốn bảo vệ an toàn cho con đường hàng hảo huyết mạch của kinh tế toàn cầu, các nước khác phải can thiệp và bênh vực một nước nhỏ chống lại một cường quốc mà hiện nay không có nước nào là đồng minh.

Phải chấp nhận hy sinh. Vì chúng ta không muốn hèn, để xứng đáng là con cháu những tử sĩ trận Hoàng Sa năm 1974.

Vào năm 1974, khi quân Trung Cộng tiến chiếm các hòn đảo Hoàng Sa, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đang phải lo chiến đấu chống quân miền Bắc và ở thế rất yếu, yếu hơn nước thế lực nước Việt Nam bây giờ rất nhiều. Nhưng Ðề Ðốc Hồ Văn Kỳ Thoại kể, khi được hỏi ý kiến, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã ra lệnh phải chống cự đến cùng. Ông Nguyễn Văn Thiệu biết rằng không thể trông cậy vào Hạm Ðội Thứ Bảy của Mỹ. Lúc đó, chính phủ Nixon đã báo trước cho cả Nga và Trung Cộng biết rằng họ bỏ Việt Nam; và họ biết miền Nam không thể đứng vững được khi họ cắt viện trợ. Chính phủ Nixon không có lý do nào đánh nhau với Trung Cộng chỉ để bảo vệ mấy hòn đảo mà họ biết sớm muộn sẽ rơi vào tay Việt Cộng.

Nhưng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu vẫn phải ra lệnh Hải Quân Việt Nam tử thủ. Bất cứ người lãnh đạo nào cũng phải quyết định như vậy, khi thấy đất nước mình bị ngoại quốc đánh chiếm. Dù biết rằng quân mình yếu, các chiến sĩ của mình sẽ chết, không một vị tướng nào có thể ngoảnh mặt làm ngơ khi tổ quốc bị xâm lăng.

Chúng ta tin chắc rằng có những người lính Việt Nam bây giờ không chịu tiếng hèn nhát hơn những chiến sĩ Hoàng Sa. Khi đụng trận, sẽ có hàng trăm, hàng ngàn người chịu hy sinh. Nhưng khi dân tộc đã đến “bước đường cùng” thì sẽ có hàng triệu người sẵn sàng hy sinh như vậy.

langbat
Posts: 256
Joined: Sat Sep 22, 2012 3:50 am

Post by langbat »

Image

Đại hội 12 - đại tang của đảng CSVN
Thằng Lượm
(Danlambao)
- Đảng cộng sản VN (ĐCSVN) sau 70 năm độc quyền cai trị, độc tài toàn trị đã đẩy đất nước VN vào bờ vực thẳm. Đảng chỉ lo bảo vệ quyền lợi của đảng; đặt quyền lợi của đảng viên và phe nhóm lên trên quyền lợi của Tổ quốc, dân tộc. Đất nước sau 40 năm thống nhất vẫn đầy rẫy bất công, nghèo đói; công nghiệp, nông nghiệp cực kỳ lạc hậu; nông dân bị phản bội (bị cướp trắng quyền làm chủ ruộng đất); công nhân bị bán rẻ cho tư bản trong và ngoài nước tha hồ bóc lột; đời sống đại đa số nhân dân lao động, trí thức đều ngày càng bi đát; đạo đức XH ngày càng xuống cấp; quân đội thì “trung với đảng”, công an “chỉ biết còn đảng còn mình” nên quyền con người bị chà đạp thô bạo, hận thù chia rẽ chồng chất…


Bên ngoài thì Trung Quốc luôn chực chờ nhảy vào cướp đất liền, biển đảo; băm nát tài nguyên khoáng sản, cát cứ những vị trí trọng yếu của đất nước.
Image
Ảnh sưu tầm-chỉ có tính chất minh họa



Ai cũng thấy rõ là đảng CSVN đang hấp hối và giãy chết. Như một con thú hung dữ, trước khi trút hơi thở cuối cùng, đảng CSVN trở nên điên cuồng, cố bám giữ quyền lực và quyền lợi cho các phe cánh của đảng và cho các nhóm lợi ích thân hữu ăn chia; ra sức cướp sạch những đồng tiền cuối cùng trong ngân khố và trên mồ hôi, xương máu của nhân dân. Sự sụp đổ của đảng CSVN là tất yếu, chỉ còn vấn đề thời gian.


Thời gian phù hợp để đảng CSVN giãy chết là từ nay đến kỳ ĐH 12 của đảng (dự kiến vào đầu năm 2016).

Các dấu hiệu sụp đổ, giãy chết của đảng CSVN đang hiện ra rất rõ:

1. Khủng hoảng lãnh đạo: Không còn một tên độc tài nào trong đảng “đủ tài” để tập họp nhóm cầm đầu đảng (Bộ Chính trị-BCT) để “nhất hô, bá ứng” như thời Lê Duẩn –Lê Đức Thọ. Các vị vua tập thể (BCT) đang chia rẽ sâu sắc về quyền lợi, sẵn sàng đấu đá, triệt hạ lẫn nhau. Phe đảng X và phe đảng Lú đấu đá quyết liệt, hậu quả là con chốt thí Nguyễn Ba Thanh “đang từ khỏe mạnh chuyển sang từ trần”. Đảng CSVN hiện nay chỉ là một triều đình phong kiến trá hình. Các ông bà vua chúa và các sứ quân tỉnh thành đang chia bè rẽ phái, chuẩn bị tranh quyền đoạt vị tại ĐH 12 này. Bài học lịch sử cho thấy: các triều đình phong kiến bị sụp đổ là do “Lú quân” và “loạn tướng” khắp nơi, nạn kiêu binh hoành hành bá đạo như hiện nay.

2. Khủng hoảng đường lối xây dựng đất nước: Đảng tiếp tục kiên định lấy Chủ nghĩa Mác-Lenin và tư tưởng HCM làm cương lĩnh lãnh đạo, xây dựng đất nước theo định hướng XHCN, tức là chấp nhận “thiên đường mù”. Đi tìm thiên đường mù thì… ai cũng biết, đến hết thế kỷ này và thêm vài thế kỷ nữa cũng không thể tìm ra. Giáo sư Trần Phương, cựu phó thủ tướng, đã phát biểu nhân dịp góp ý vào cương lĩnh của đảng cách nay bốn năm: Thế bây giờ cái CNXH của ông là cái gì đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác! Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái CNXH mà chúng sẽ đi là cái CNXH gì đây? Ông bip thiên hạ với cái CNXH của ông!... Ông nói CNXH mà ông không biết nó là cái gì cả. Ông nói định hướng XHCN mà ông không biết cái định hướng nó là cái gì… Tôi nói thật là chúng ta tự lừa dối chúng ta… tôi hỏi ông CNXH bây giờ là cái gì? Tôi đố các ông trả lời được đấy?. Chính tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng đã thừa nhận: “xây dựng CNXH còn lâu dài lắm, đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.

3. Khủng hoảng kinh tế: Đảng CSVN đang cạn tiền, không còn đủ chi tiêu cho hệ thống cai trị tham nhũng, lạc hậu, mang đậm tính băng đảng và khủng bố. Sau khi “ăn không chừa thứ gì”, đảng CSVN đang bị bức bách về kinh tế, chỉ trông chờ vào kiều hối hàng năm và in tiền, tăng đủ loại thuế để cố sống qua ngày. Dấu hiệu ngày càng bi đát, đến mức phải "chặt khúc Quốc lộ để bán vé; hầm chưa xây đã thu phí; dự án ngàn tỷ bỏ hoang, mất vốn…"(1). Quan chức các tỉnh thành đua nhau lập dự án bán đất để chia chác (tỉnh Khánh Hòa đang bán bãi biển Nha Trang cho Cty nước ngoài cát cứ). Nợ nước ngoài đến hạn phải trả ngày càng tăng cao, trần nợ công đã chạm ngưỡng nguy hiểm, quỹ BHXH không còn đủ tiền chi trả cho công nhân nên đẻ ra Điều 60 luật BHXH, nguồn thu từ dầu thô ngày càng ít vì giá thấp (có thể càng khái thác càng lỗ vì chi phí-lãng phí cao.)

4. Dấu hiệu đảng bán nước ngày càng lộ rõ: Mật ước tại Hội nghị Thành Đô (9/1990) đang được TQ thi hành gấp rút. Từ nay đến năm 2016, TQ sẽ hoàn thành việc thiết lập các căn cứ quân sự trên các đảo, bãi đá chiếm được của VN (Hoàng-Trường sa), thực thi quyền kiểm soát 80% biển Đông. Nguồn thu từ tài nguyên tại biển Đông của VN coi như mất trắng. Dầu thô và nguồn lợi hải sản sẽ bị cạn kiệt trong vài năm tới, nguồn thu ngoại tệ sẽ bị bế tắc. VN không thể in tiền đi mua vũ khí để phòng vệ biển đảo như đã lừa dối với Nhân dân được nữa. Đảng càng đi vay mượn của TQ càng đưa đầu vào thòng lọng. Chính sách ngoại giao “đu dây” giữa Mỹ và TQ càng làm cho đảng kẹt giữa hai làn đạn, nghiêng về phía nào cũng chết.

5. Khủng hoảng đạo đức XH: Giáo dục đào tạo loạn xạ, hàng chục vạn cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp, nạn bằng cấp giả “rờ đâu cũng có”; bệnh viện biến thành máy chém bệnh nhân; XH rối ren, loạn lạc, tình trạng cướp, giết, hiếp… và loạn các loại tặc: không có thời điểm nào trong lịch sử mà các loại cướp (tặc) nhiều như bây giờ. Dưới sự cai trị “sáng suốt, đạo đức, văn minh” của đảng CSVN, cán bộ đảng viên biến thành cướp ngày (hối lộ, tham nhũng), rất nhiều loại cướp (tặc) đã được sinh sôi nảy nở loạn cào cào: Sa tặc, khoáng tặc, vàng tặc, lâm tặc, địa tặc, than tặc, đinh tặc, tin tặc, cáp (điện) tặc, nghêu tặc, cẩu tặc… dâm tặc!

6. Khủng hoảng niềm tin: Do lo sợ Nhân dân không còn tin vào đảng nên đảng không dám “trưng cầu ý dân”, không dám ra luật Lập hội, luật Biểu tình. Đảng coi Nhân dân là “lực lượng thù địch” tiềm năng, sẵn sàng sử dụng toàn diện các biện pháp đê hèn nhất để khủng bố, bắt giam những người yêu nước. Trong mười năm trở lại đây, trước mắt đảng, chỗ nào cũng có “thế lực thù địch”. Đảng CSVN đã chính thức tuyên chiến với Nhân dân. Kẻ nào dám tuyên chiến với Nhân dân, kẻ đó phải chết chắc!

Rõ ràng: đảng CSVN đang lâm vào bế tắc toàn diện!


Nhiều GS-TS của đảng đang tìm thuốc để cố cứu đảng CSVN qua cơn hấp hối này nhưng không còn thuốc nào phù hợp. Cộng sản chỉ có thể bị thay thế, không thể sửa đổi!

Đảng CSVN đã lộ nguyên hình là một đảng cướp! Không còn “ăn không chừa thứ gì” nữa mà đang “cướp sạch, không chừa thứ gì” để chuẩn bị lo hậu sự.

Từ nay đến ngày đảng CSVN tổ chức ĐH 12-cũng là ngày đại tang của đảng, toàn dân VN hãy chung tay đào mồ để chôn lấp cái xác chết phình trương, thối tha của đảng.

Xin mượn lời của Phương Uyên để thay lời kết thúc: đảng CSVN đi chết đi!

Ngày đó đang đến rất gần… rất gần.

26/5/2015

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Không có cuộc chiến tranh nào dễ
Hà Tường Cát
Người Việt (tổng hợp)
Hôm Thứ Hai, 26 Tháng Năm, Phó Tổng Thống Joe Biden gọi điện thoại qua Iraq nói chuyện với Thủ Tướng Haider al-Abadi để bảo đảm rằng Hoa Kỳ vẫn tiếp tục ủng hộ trong cuộc chiến chống tổ chức Hồi Giáo quá khích tự xưng Nhà Nước Hồi Giáo (được gọi là IS, ISIS hoặc ISIL).

Hành động này do từ việc hôm Thứ Bảy, Bộ Trưởng Quốc Phòng Ash Carter nói chuyện trên truyền hình CNN, phàn nàn quân đội Iraq “thiếu ý chí chiến đấu,” dù rằng lực lượng đông hơn IS đã bỏ chạy khỏi thành phố Ramadi. Lời phê phán này gây ra một loạt những phản ứng phẫn nộ của quân đội Iraq và Iran, đồng thời tạo nên hoài nghi là có lẽ Hoa Kỳ muốn chuẩn bị bỏ cuộc.

Image
Dân quân Hồi Giáo Shia lập tuyến phòng thủ hôm Thứ Hai bên ngoài nhà máy lọc dầu Baiji gần Tikrit, tỉnh Salahaddin, Bắc Baghdad.
(Hình: Ahmad al-Rubaye/AFP/Getty Images)

Một phát ngôn viên của thủ tướng Iraq nói với hãng tin AP rằng bộ trưởng Carter đã nhận được những thông tin không chính xác và rằng “không thể phán đoán khả năng của một quân lực chỉ dựa trên một sự kiện.”

Tòa Bạch Ốc giải thích thêm là Phó Tổng Thống Biden nhìn nhận “sự dũng cảm và hy sinh lớn lao” mà quân đội Iraq đã thể hiện trong 18 tháng qua ở Ramadi và những nơi khác. Ðồng thời Hoa Kỳ bày tỏ sự hoan nghênh quyết định triển khai thêm lực lượng của Iraq và chuẩn bị các chiến dịch phản công.

Ngược lại, Tướng Qassem Soleimani, tư lệnh lực lượng Quds, đơn vị hành động của Vệ Binh Cách Mạng Iran, chỉ trích Hoa Kỳ “không có ý chí đánh IS.” Ông nói với nhật báo Javan: “Hiện nay chẳng có nước nào đương đầu với IS ngoại trừ Cộng Hòa Hồi Giáo Iran và những quốc gia cạnh Iran hay được Iran trợ lực.” Theo lời Tướng Soleimani các máy bay chiến đấu Mỹ không có hành động gì để ngăn cản quân IS tiến đến Ramadi và Hoa Kỳ có vẻ đồng lõa với sự bành trướng của IS.

Tại Anh, Thiếu Tướng Tim Cross phụ trách kế hoạch an ninh sau chiến tranh ở, Iraq cũng phê bình quân đội Iraq “thiếu tinh thần câu kết” trong chiến đấu chống IS.
Còn ở Washington những chỉ trích của người Cộng Hòa về chính sách đối ngoại của Tổng Thống Obama, trong đó có cuộc chiến tranh chống IS, càng gia tăng mạnh mẽ hơn. Thượng Nghị Sĩ John McCain, chủ tịch Ủy Ban Quân Lực Thượng Viện, diễu lời tổng thống cho rằng sự thay đổi khí hậu là một đe dọa đến an ninh Hoa Kỳ vì không kiểm soát được IS. Tổng Thống Obama muốn liên hệ chuyện máy bay Mỹ đã không thể hoạt động tại Ramadi khi IS tấn công với điều kiện thời tiết bão cát đang xảy ra.

Những màn khẩu chiến quốc tế như thế làm nổi bật sự bất đồng quan điểm giữa Hoa Kỳ, Iraq, Iran về phương cách chiến tranh chống IS. Chiến dịch không kích kéo dài 10 tháng của Hoa Kỳ cùng đồng minh đến nay tỏ ra chưa đạt tới một kết quả cụ thể nào và chiến tranh sẽ còn kéo dài vô hạn định.

Thật ra kinh nghiệm lịch sử cho thấy chiến tranh không bao giờ là dễ dàng vì không thể căn cứ trên lực lượng, quân số hay vũ khí vượt trội của một bên. Chiến tranh tại Afghanistan, Iraq hay sẽ xảy ra giữa các lực lượng nào đó trên Biển Ðông, biển Hoa Ðông đều không thể nhanh chóng đi tới một kết quả dứt khoát. Tại khu vực Trung Ðông, tình thế còn rắc rối hơn nhiều do sự phức tạp của các phe lâm chiến.

Ở đây không thể đi quá sâu vào những phân tích, nhưng cần phải nhìn qua sự phát sinh và lớn mạnh của cái gọi là Nhà Nước Hồi Giáo IS. Trên căn bản, đây là một tổ chức cực đoan quá khích Sunni, giáo phái đối nghịch với Hồi Giáo Shia từ lâu đời và sự hòa hợp chưa bao giờ có, mọi sự hòa giải chung sống chỉ có tính cách cục bộ trong từng giai đoạn.

IS nổi lên từ tỉnh Anbar, nơi phe Sunni đối lập bị đàn áp dưới thời Nouri al-Maliki, thủ tướng Iraq từ 2006 đến 2014, dân Hồi Giáo Shia được sự ủng hộ của Iran và Syria. Bị đánh đuổi, IS chạy qua Syria và dần dần trở nên một thành phần mạnh trong lực lương nổi dậy chống chính quyền Tổng Thống Bashar al-Assad. Tháng Sáu năm ngoái, bằng một chiến dịch chớp nhoáng IS trở lại đánh chiếm được một phần lãnh thổ lớn miền Bắc và Tây Iraq, đe dọa đến cả thủ đô Baghdad, rồi chỉ dừng lại khi Hoa Kỳ can thiệp bằng không lực.

Tháng Chín năm ngoái, Thủ Tướng Haider al-Abadi được tổng thống và Quốc Hội chỉ định thay thế al-Maliki. Là dân Hồi Giáo Shia nhưng al-Abadi với sự cố vấn của Hoa Kỳ, chủ trương một chính sách hòa hoãn hơn nhằm cố gắng thu phục người Hối Giáo Sunni cùng chống lại hành động tàn bạo của IS, tuy nhiên đường lối này không có nhiều kết quả.

Quân đội Iraq với sự tiếp sức của dân quân Shia đầu năm nay đã lấy lại được Tikrit, thành phố trung tâm dầu lửa phía Bắc Baghdad. Sau đó quân Iraq và dân quân người Kurd cũng tiến đánh Mosul, nhưng chưa chiếm được thành phố lớn nhất ở miền Bắc Iraq đã bị quân IS tràn ngập tháng 6 năm ngoái.

Những trận đánh này đều được trợ lực bởi các cuộc không kích của máy bay Hoa Kỳ và đồng minh. Ngoài ra một số đơn vị đặc biệt Iran, với sự yểm trợ bằng trọng pháo và hỏa tiễn cũng tham gia trận chiến. Một cách mặc nhiên, không có sự chính thức thỏa thuận, Iran trở thành đồng minh cùng Hoa Kỳ trong trận chiến chống IS.

Hoa Kỳ vẫn giữ vững chủ trương không đưa bộ binh vào trận, và các toán lực lượng đặc biệt nếu có can thiệp chỉ bằng sự hướng dẫn phi cơ oanh kích. Mặc dầu đường lối chiến tranh này bị một số dư luận trong cũng như ngoài nước chỉ trích là làm hạn chế hiệu quả, nhưng dứt khoát chính quyền Mỹ không muốn để bị vướng mắc một lần nữa trong một cuộc chiến tranh có những yếu tố vô cùng phức tạp và không thể nào bảo đảm diễn biến cùng hậu quả.

Tuy nhiên lực lượng IS chưa hề suy yếu như người ta tưởng. trong Tháng Năm vừa qua đã chiếm được thành phố cổ Palmyra khi lực lượng phòng vệ của chính quyền Syria suy sụp sau nhiều tháng chiền đấu vô vọng. Nhưng thành công lớn nhất của IS là chiếm được thành phố Ramaadi, thủ phủ tỉnh Anbar, một trung tâm của dân Hồi Giáo Sunni. Người ta nhận thấy dù cho dân chúng lo sợ IS nhưng có lẽ họ còn lo ngại dân quân Shiite nhiều hơn. Vì vậy một số tin tức từ chiến trường cho biết dân chúng Ramadi tiếp đón quân IS như những người giải phóng.

Tại Palmyra ở Syria cũng như Ramadi ở Iraq, quân IS đã giết hại hàng trăm người và đi lục soát từng nhà để truy lùng các cảnh sát cùng thành phần giáo phái bộ tộc thân chính quyền. Muhamad Haimur, một phát ngôn viên của chính quyền tỉnh Anbar nói rằng ước lượng có khoảng 500 người cả binh sĩ và thường dân bị giết ở Ramadi, và khoảng 8,000 người bỏ chạy khỏi thành phố.

Tướng Hossein Dehghan, bộ trưởng Quốc Phòng Iran, tuần trước đã bay đến Baghdad họp với giới lãnh đạo Iraq để bàn về việc lấy lại Ramadi. Theo truyền hình al-Jazeera, Ðầu tuần này quân đội Iraq đã chiếm được Husaybah, thị trấn cách Ramadi khoảng 6 dặm về phía Ðông. Kareem al-Nouri, một phát ngôn viên của lực lượng dân quân Shia, nói rằng chưa thể biết chừng nào mới tiến vào Ramadi. Theo lời al-Nouri: “Mặc dầu khó khăn, nhưng Anbar là tỉnh có địa thề bằng phẳng và trống trải để có thể nhận ra địch. Hiện nay trước hết chúng tôi còn lo củng cố tuyến phòng thủ.”

Sự dè dặt của Hoa Kỳ trong chiến lược chống IS là hợp lý vì giữa chiến trường Trung Ðông, phân biệt bạn và thù không phải là điều dễ. Các cuộc không kích có thể đem đến những tổn thất ngoài dự tính cho cả chiến binh bạn và thường dân, tuy vậy sẽ tránh được những phản ứng bất ngờ làm tình hình khó khăn thêm. Vì vậy 3,000 binh sĩ Hoa Kỳ có mặt trên đất Iraq ngày nay chỉ phụ trách nhiệm vụ huấn luyện cho quân đội Iraq và ở cách xa chiến tuyến.

Theo lời Bộ Trưởng Quốc Phòng Ash Carter: “Chúng tôi tiếp tục yểm trợ bằng không lực và cung cấp trang bị cùng huấn luyện cho quân đội Iraq, nhưng sẽ theo sát tình thế để có những biện pháp thích ứng.” Ông nói thêm: “Không kích là có hiệu quả, nhưng không phải tự nó hay gì khác mà chúng ta làm có thể thay thế cho ý chí chiến đấu của người Iraq.”

Ngoại Trưởng John Kerry công du ở Nam Hàn khi Ramadi thất thủ, tuyên bố vẫn tiếp tục tin tưởng vào chiến thắng cuối cùng của cuộc chiến đấu chống Nhà Nước Hồi Giáo IS, nhưng nhìn nhận rằng cuộc chiến sẽ lâu dài và còn nhiều khó khăn.

nguyenthanh
Posts: 859
Joined: Fri Jan 06, 2012 5:40 pm

Post by nguyenthanh »

Biển Đông Dựng Pháo Đài

Trần Khải

Thập phần hung hiểm... Chưa ai dám chắc rằng sẽ tránh được Cuộc Chiến Biển Đông. Và nếu bùng nổ chiến tranh, cũng không ai dám chắc có thể tránh được Thế Chiến 3 hay không.

Bản tin RFI đưa một hình ảnh đẹp trong thời nguy kịch này: Quân đội Việt Nam và Philippines giao lưu tại Trường Sa...

Bản tin này viết:

“Vào lúc Trung Quốc không ngừng nhe nanh vuốt tại quần đảo Trường Sa, lực lượng Việt Nam và Philippines đồn trú trong khu vực đã tổ chức đấu bóng và cùng nhau hát karaoke, trên một hòn đảo hiện do Philippines kiểm soát. Theo giới quan sát, đây là thêm một dấu hiệu chứng tỏ xu hướng thắt chặt thêm quan hệ an ninh giữa hai quốc gia Đông Nam Á bị Bắc Kinh chèn ép dữ dội nhất tại Biển Đông.

Theo tiết lộ của các giới chức Hải quân cấp cao của Philippines, binh lính hai bên đã thi đấu bóng đá và bóng chuyền trên đảo Song Tử Đông, tên quốc tế là Northeast Cay, tên Philippines là Parola. Đảo này nằm dưới quyền kiểm soát của Manila từ năm 1968, nhưng cũng bị Việt Nam, Trung Quốc và Đài Loan đòi chủ quyền.

Cũng theo nguồn tin trên, vào sáng sớm, một chiếc tàu hải quân của Việt Nam đã chở 60 thủy thủ Việt Nam đến đảo này để giao lưu với 100 lính Philippines đã có mặt trên đảo. Một quan chức hải quân cấp cao của Philippines xin giấu tên xác định là các sinh hoạt thân thiện đó vừa giúp lực lượng đồn trú của cả hai bên thư giãn, vừa «tăng cường quan hệ giữa hải quân hai nước».

Theo nhận định của hãng tin Anh Reuters, hợp tác đã nở rộ giữa Hà Nội và Manila, kể từ khi hai bên quyết định tạm gác hàng thập kỷ căng thẳng do tranh chấp chủ quyền song phương ở quần đảo Trường Sa, để đối phó với tham vọng bành trướng của Bắc Kinh, hiện đang đẩy mạnh tiến độ bồi đắp đảo nhân tạo trong khu vực để làm bàn đạp tiến sâu vào khu vực trung tâm của vùng biển Đông Nam Á.”(hết trích)

Câu hỏi là, có phải chỉ giả vờ giao lưu thân thiện, nhưng thực chất có thể là tập trận chung, họp mật giữa các quan chức Hải quân hai nước?

Dù sao đi nữa, thế hợp tác naà là tất nhiên.

Bản tin RFI kể:

“Giới ngoại giao và chuyên gia đã lồng quan hệ đối tác mới giữa Hà Nội và Manila vào trong xu thế hình thành một mạng lưới liên minh không chính thức trên toàn châu Á xuất phát từ thái độ quan ngại trước một Trung Quốc ngày càng hung hăng.

Patrick Cronin, chuyên gia nghiên cứu tại Trung tâm về An ninh Mới của Mỹ - Center for a New Americab Security - ở Washington nhận định: « Một trục liên kết Manila-Hà Nội sẽ đặt một rào cản đối với tham vọng của Trung Quốc nhằm kiểm soát hầu hết Biển Đông… Điều đó có thể là sẽ không làm thay đổi ngay lập tức tương quan lực lượng trong khu vực... nhưng sẽ làm nổi cộm vấn đề là các hành động quyết đoán đơn phương của Trung Quốc có nguy cơ đe dọa sư ổn định và thịnh vượng (của khu vực).»...”

Trong khi đó, bản tin VOA ghi nhận: 'Một tai nạn trên Biển Đông có thể khơi mào chiến tranh Mỹ-Trung'...

Nghĩa là, tình cờ lịchs ử, hay một trường hợp tao ngộ chiến?

Bản tin VOA viết:

“Một chuyên gia về chính sách từng giảng dạy tại Đại học Yale của Hoa Kỳ cảnh báo một tai nạn ở Biển Đông có thể dẫn tới chiến tranh Mỹ-Trung, và nguy cơ xung đột xảy ra giữa hai cường quốc này hiện nay cao hơn bất kỳ thời điểm nào trong 20 năm qua.

Trong một bài viết cho tờ The Commentator, Giáo sư Michael Auslin, từng giảng dạy môn Lịch sử tại trường Đại học Yale, nêu ra 3 tình huống mà ông nói có thể dẫn tới xung đột.

Tình huống thứ nhất, theo ông Auslin là một tai nạn máy bay đâm va vào nhau trên không phận Biển Đông, tương tự như vụ một chiến đấu cơ Trung Quốc và một phi cơ trinh sát của Hải quân Mỹ đụng nhau ngoài khơi đảo Hải Nam, gây ra một vụ tranh cãi quốc tế.

Giáo sư Auslin nói rằng trong bối cảnh Hải quân Mỹ đang xem xét tới việc điều tàu chiến tới phạm vi 12 hải lý cách các đảo nhân tạo do Trung Quốc xây dựng trong Biển Đông, và như thế tiến vào vùng biển mà giờ Trung Quốc tuyên bố là thuộc lãnh thổ có chủ quyền của họ, thì khó có thể tránh khỏi những hành động quấy nhiễu của các tàu Trung Quốc đối với các tàu Mỹ, có nguy cơ dẫn tới một tai nạn tàu va vào nhau, kéo theo phản ứng của cả hai bên.

Ông Auslin nói đó là điều mà Trung Quốc đã làm với tàu bè của các nước khác, và một tai nạn có thể dẫn hai nước tới chỗ đối đầu với nhau.”(ngưng trích)

Mặt khác, bản tin VnExpress nêu ra viễn ảnh hung hiểm: Tính toán của Trung Quốc khi nói về khả năng lập ADIZ ở Biển Đông.

Bản tin naỳ viết:

“Một chuyên gia Australia nhận định Trung Quốc phát tín hiệu có tính toán kỹ lưỡng, khi nêu khả năng lập Vùng Nhận dạng Phòng không (ADIZ) trên Biển Đông.

Ông Âu Dương Ngọc Tĩnh, Cục trưởng Cục Biên giới và các vấn đề Hải dương, thuộc Bộ Ngoại giao Trung Quốc, hôm qua cho biết nước này có quyền lập các ADIZ. Ông cho rằng việc nước này có lập ở Biển Đông hay không sẽ phụ thuộc và các yếu tố như liệu an toàn hàng không Trung Quốc có bị đe doạ hay không và mức độ nghiêm trọng của mối đe doạ.

Theo Financial Times, dù đây không phải là lần đầu tiên một quan chức Trung Quốc đề cập đến chủ đề ADIZ, các chuyên gia cho rằng nó có ý nghĩa khi tuyên bố được đưa ra trong thời điểm căng thẳng gia tăng vào tháng này, sau khi máy bay trinh sát P-8 của Mỹ chở đội phóng viên CNN bay gần khu vực Trung Quốc bồi đắp đá trái phép ở Biển Đông.

Giáo sư Rory Medcalf, lãnh đạo trường An ninh Quốc gia, thuộc Đại học Quốc gia Australia, cho biết việc nêu lại khả năng về một vùng ADIZ mới là một tín hiệu có tính toán kỹ lưỡng từ Bắc Kinh.”

Trong khi đó, báo Một thế Giới ghi lời Thứ trưởng Bộ Thông tin - Truyền thông Trương Minh Tuấn rằng Trung Quốc đang công khai và ráo riết thực hiện các hoạt động lấn biển, thi công công trình với quy mô rất lớn ở trên tất cả cấu trúc mà Trung Quốc chiếm đóng bất hợp pháp ở Trường Sa, đặc biệt ở 5 điểm Ga Ven, Huy Gơ, Gạc Ma, Châu Viên, Chữ Thập, trong đó công trình ở Chữ Thập lớn nhất.

Ông nói:

"Việc làm của Trung Quốc bất chấp phản đối của ta. Đó là bước đi chiến lược của Trung Quốc nhằm hiện thực hóa yêu sách đường lưỡi bò, không loại trừ tiến tới khống chế và kiểm soát toàn bộ phía nam biển Đông. Vừa rồi họ ra lệnh cấm đánh bắt cá là cũng không loại trừ sẽ tuyên bố vùng nhận dạng phòng công và chính hành động này của Trung Quốc vi phạm nghiêm trọng tuyên bố DOC, đe dọa an ninh trên biển Đông..."

Hung hiểm là vậy. Các pháo đài đã dựng lên ở Biển Đông rồi...

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Image

Tướng Mỹ: Nói Về CS, Biển Đông

Vi Anh
Một độc giả thưòng ngày của Việt Báo, luôn theo dõi thông tin, nghị luận về Trung Cộng, Mỹ và Biển Đông của VN, có nhã ý gởi cho người thường viết trên mục Trước Thời Cuộc, cuộc phỏng vấn vị Tướng Tư Lịnh Lực Lượng Mỹ ở Á châu Thái Bình Dương trên tạp chí Time. Phân tich thấy có một số sự kiện và nhận định của vị Tướng này - thiết nghĩ - rất có ích và rất cám ơn bạn đọc ấy dã giúp thêm tài liệu sưu khảo và bình luận. Vì tầm quan trọng của lời nói và ý nghĩa của câu chuyện của người có trách nhiệm điều binh khiển tướng cao nhứt của Mỹ trong vùng Á châu Thái Bình Dương, xin phép trình bày và phân tích để người Việt trong ngoài nước chúng ta nhận định một vấn đề của nước nhà mà chúng ta hằng quan tâm và tha thiết.

Đô đốc Harry B. Harris Jr. Tư lịnh Lực Lượng Mỹ ở Á châu Thái Bình dương nhận chức này ngày 27 tháng Năm, 2015, bộ tư linh ở Trân Châu Cảng Pearl Harbor, Tiểu bang Hawaii. Ông là một người Mỹ gốc Á châu, 59 tuổi, con của một hải quân người Mỹ và mẹ là một phụ nữ Nhựt, sanh ở Nhựt và gia đình về sống ở một nông trại ở TB Tennessee. Như mọi tướng lãnh khác vào Hải Quân Học Viện Mỹ, tốt nghiệp sĩ quan Hải Quân và một số bằng hậu đại học. Ông từng làm đại diện quân sự cho hai trào Ngoại Trưởng Hilary và Kerry. Vùng trách nhiệm quân sự của Ông hiện thời trải rộng từ California đến Ấn độ Dương, từ Bắc Cực tận Nam Cực. Người ta tin rằng một vi tướng là người Mỹ gốc Á châu đầu tiên giữ chức vụ chỉ huy quân sự cao nhứt ở Á châu Thái Bình Dương, nguồn cội của Ông rất hữu ich, giúp rất nhiều trong việc tạo tương quan tốt giữa Mỹ và các nước Á châu Thái Bình Dương.

Ông nhận nhiệm vụ trong thời gian và trong vùng đang nhiều gây cấn khó khăn. Trong lúc Mỹ chuyển trục quân sự về vùng này và đang vận động thành lập hiệp ước thương mại đối tác xuyên Thái Bình Dương giữa 12 nước trên hai bờ của đại Dương này, nhưng không có TC. Chiến lược mà một số nhà quan sát quốc tế nhứt là TC cho là Mỹ mưu toan bao vây TC về quân sự và kinh tế.

Trong vùng này, vị Tướng có trách nhiệm cao nhứt là Đô Đốc Harry B. Harris Jr Mỹ nói đang phải nỗ lực đối phó với hai chế độ CS. Một là TC đang trừng lên, trổi dậy bành trướng một cách ngang ngược, gây hấn. Hai là một chế độ CS khép kín nhứt hành tinh nhưng lãnh tụ là người đồng bóng nhứt giết thân nhân gia đình, trợ thủ thân cận không gớm tay, hăm dọa dùng vũ khí ngyên tử tiêu diệt Mỹ và đồng minh Nam Hàn và Nhựt bổn.

Mới đây Ông dành cho tạp chí Time một cuộc phỏng vấn của nhà báo Kirk Spitzer, liên quan đến điểm nóng Biển Đông. Có nhiều điểm làm cho người ta thấy rõ chiến lược của Mỹ, từ người có nhiệm vụ điều binh khiển tướng trong vùng. Trong đó có vấn dề Biển Đông TC đang chiếm cứ, làm thành khu quân sự trên biển đảo và vùng cấm bay trên không. Còn Mỹ đang mở cuộc tuần tra, bị Hải quân TC xua đuổi.

Ông trình bày chánh quyền Obama đã nói việc tái cân bằng quân sự và kinh tế ở Á châu Thái Bình Dương. Có người nghi ngờ, tự nhũ đó là sự thật, hay chỉ là thuật hùng biện.

Nhưng theo Ông, nói tại căn cứ Hải Quân Mỹ ở Singapore, không những chiến lược tái cân bằng ấy là thực mà phần quân sự của chiến lược đang diễn tiến. Mỹ đang tăng cường liên minh về an ninh và đối tác chiến lược trên toàn vùng. Hải quân đã điều đến đây những phương tiện chiến tranh, những chiến cụ tân kỳ nhứt của Mỹ về dây. Thí dụ như máy bay trinh sát P8, tàu chiến cận duyên, tàu lặn lớp Virginia, tàu đổ bộ như U.S.S.America. Thuỷ quân Lục Chiến Mỹ đã đưa chiến đấu cơ tân tiến nhứt V-22 Osprey về đây và Joint Strike Fighter F-35 về đây và lực lượng Joint Strike Fighter cũng sẽ sớm đến đây. Hải Quân đã lên kế hoạch chuyển 60% hải lực của Hải quân trước năm 2020. Ông kết luận, “Như thế tôi có thế nói với Anh tái cân bằng chiến lược là thực sự.”

Sự sẵn sàng chiến đấu, khả năng có thể chiến đấu ngay đêm nay, là ưu tiên hàng đầu của Ông. Chúng ta phải sẵn sàng cho những bất chợt. Chúng ta phải sẵn sàng đề phòng những bất trắc chiến lược.

Khi Anh chịu trách nhiệm bảo vệ một vùng bao phủ phân nửa địa cầu, anh phải cần bạn bè. Vậy xây dựng tương quan mạnh mẽ và làm việc nhuần nhuyễn với đông minh và đối tác để đối phó với những thách thức về an ninh – đó là điều quan trọng.

Anh đã nêu những quan tâm sâu sắc đối với Trung Quốc, gồm cả sự xây cất một chuổi đảo nhân tạo như “Vạn Lý Trường Thành Bằng Cát”. Thì tại sao Mỹ không quan tâm sâu sắc. Tôi đã trong dĩ vãng chỉ trích những khiêu khich của TQ. Như đơn phương tuyên bố vùng nhận dạng phòng không trên vùng đông bắc của Thái Bình Dương, như đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế của VN, và những tuyên bố chủ quyền lố bịch, vô căn cứ trên 90% Biển Đông.

Tôi nghĩ đó là những việc trái luật lệ và qui chuẩn quốc tế Nó làm các nước láng giềng của TQ phẩn nộ và làm mất ổn định và hòa bình trong vùng.

Ông nói 5 ngàn tỷ Đô la hàng hoá tàu chở qua Biển Nam Hải mỗi năm. Tự do hàng hải vô cùng quan trọng. Vi vậy những gì TQ làm là gây xáo trộn. Họ bồi lắp ở đó với một tốc độ chóng mặt trong mấy tháng vừa qua. Họ làm thêm bằng tay khoảng 2.000 acres vuông đảo, bằng khoảng 1.500 sân đá banh nếu con toán của tôi chinh xác. Họ còn xây dựng những công trình đồ sộ trên những đảo nhân tạo này, cho mục tiêu rõ ràng, theo quan diểm của tôi, là mục tiêu quân sự, kể cả những phi đạo và hải cảng.

Trả lời nhà báo hỏi điều gì Ông lo nhứt, điều gì làm Ông tỉnh giấc ban đêm. Sau khi trình bày mối lo đối với TC đang gây hấn vùng biển vùng trời ở Biển Đông như trên, Ông nói thách thức lớn nhút chúng tôi phải đối phó là Bắc Hàn. Họ có một người lãnh đạo không tiên đoán được, luôn có khuynh hướng, theo ý tôi, muốn tấn công những đồng minh của Mỹ, là Hàn Quốc và Nhựt bổn. Ông ấy đang tìm kiếm vũ khí nguyên tử và phương tiện phóng đi liên lục địa. Ông ấy đang giết những người xung quanh không đồng ý với Ông, và đó là điều chúng ta phải luôn quan tâm đặc biệt. Bắc Hàn làm cho tôi tỉnh giấc ban đem./.(Vi Anh)

kalua
Posts: 838
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »

Tại sao Trung Cộng dại dột?

Ngô Nhân Dụng

Vụ phi cơ thám thính P8-A Poseidon của Mỹ bay qua các hòn đảo Trường Sa mà Trung Cộng đang chiếm của nước ta khiến nhiều người đặt câu hỏi: Khi lập các “đảo nhân tạo” để xây dựng căn cứ quân sự, hải đăng, và phi trường, Cộng Sản Trung Quốc khôn hay dại?

Từ năm 2002 Trung Cộng đã thỏa thuận với các nước Ðông Nam Á là không thay đổi “nguyên trạng” trên các hòn đảo tranh chấp. Ðắp các đảo nhân tạo không những làm trái thỏa thuận này mà còn vi phạm luật pháp quốc tế. Trung Cộng được lợi gì khi thay đổi nguyên trạng?

Về mặt quân sự, mấy phi trường và căn cứ mới chỉ có chút giá trị nếu Trung Cộng đánh nhau với Việt Nam. Nhưng tất cả đều là những căn cứ cố định, phơi bày giữa biển chứ không giống những đoàn quân chui rúc trong rừng; cho nên có thể bị hỏa tiễn Mỹ xóa tan ngay trong một cuộc đụng độ giữa Trung Cộng với Philippines hay Nhật Bản, là những nước được hiệp ước an ninh với Mỹ bảo vệ.

Về mặt kinh tế, Trung Cộng không cần phải có các căn cứ quân sự mới làm gì. Ðường tiếp tế dầu khí và nguyên liệu cho kinh tế Trung Quốc chưa bao giờ bị de dọa bằng vũ lực; mà nếu bị đe dọa thì các căn cứ mới cũng không không ngăn cản được ai. Từ mấy chục năm nay Trung Cộng vẫn muốn chiếm các mỏ dầu khí trong vùng; các nước khác vẫn phản đối; tình trạng giằng co này sẽ còn kéo dài trong mấy chục năm nữa. Thế cân bằng quân sự của Trung Cộng không mạnh hơn nhờ mấy phi trường mới vội vàng xây lên và sức mạnh pháp lý cũng vậy. Phát ngôn viên Bộ Quốc Phòng Trung Cộng, Dương Vũ Quân, mới nói rằng họ lập các căn cứ mới trên đảo để giúp cộng đồng quốc tế trong việc bảo vệ môi trường và cứu nạn trên biển. Không ai tin rằng họ chỉ nghĩ đến việc phước thiện như vậy.

Cho nên, Trung Cộng không được lợi gì khi hấp tấp xây dựng các căn cứ mới trên các hải đảo của nước ta, như đảo Gạc Ma, đảo Chữ Thập. Ngược lại, họ tự gây ra nhiều điều bất lợi.

Tạo cơ hội cho phi cơ thám thính Mỹ biểu diễn bay qua các phi trường mới xây là một bất lợi. Khi Trung Cộng bắn các tàu đánh cá người Việt Nam, hay khi đem giàn khoan tới cắm trong hải phận nước ta, chính quyền Mỹ không làm gì để phản đối cả. Ðáng lẽ Bắc Kinh nên tiếp tục khuyến khích chính quyền Mỹ cứ đứng xa mà nhìn như vậy. Một tay cường hào đang lén lút chiếm đất của hàng xóm thì tốt nhất không nên để cho cả làng, cả nước chú ý đến việc mình làm. Gây sự khiến có người lên tiếng cảnh cáo, là dại. Trâng tráo nói các hòn đảo mới chiếm là của mình, rồi bị bác bỏ, càng dại nữa. Người nào đã nói lời bác bỏ đó, họ sẽ không thể ngoảnh mặt làm ngơ nếu tên cường hào ăn hiếp lối xóm hung bạo hơn. Tờ Hoàn Cầu Thời Báo dẫn lời Bành Quang Khiêm, giáo sư Học Viện Quân Sự, đả kích Mỹ “từ ngàn dặm bay tới trước cổng nhà, khiến Trung Quốc bắt buộc phải tự vệ!” Nhưng cả thế giới không ai tin luận điệu vừa ăn cướp vừa la làng đó.

Mối bất lợi thứ hai là Trung Cộng đã khiến các nước trong vùng bị đặt trong tình trạng báo động. Họ phải liên kết với nhau chặt chẽ hơn. Philippines, Việt Nam, Nhật Bản và Australia. Càng có nhu cầu được cái dù quân sự Mỹ che chở. Sau khi Trung Cộng xây các căn cứ mới, những cuộc tập trận chung được tổ chức nhiều hơn, nhiều mặt hoạt động rộng hơn, so với trước năm 2014. Mỹ chính thức mời Nhật cùng bảo vệ vùng biển Ðông Nam Á. Phi cơ P-3C của không lực Nhật Bản đã bay tới Ðà Nẵng lần thứ hai, sau khi Trung Cộng xây các căn cứ mới.

Tóm lại, trong việc Trung Cộng xây thêm căn cứ quân sự trên các đảo nhân tạo, lợi bất cập hại. Có phải giới lãnh đạo Bắc Kinh đã hành động dại dột hay không?

Phải giả thiết rằng họ không dại dột. Họ đầy đủ thông tin và đủ trí thông minh, nếu không hơn thì cũng không kém gì chúng ta. Họ phải biết những hành động gây sự mới này chẳng được lợi bao nhiêu trong khi gây nhiều hậu quả bất lợi.

Cho nên chỉ có thể giải thích những hành động “dại dột” của Trung Cộng nếu công nhận họ có những mục tiêu đặc biệt mà người ngoài không thấy.

Việc xây dựng các căn cứ quân vừa qua của Trung Cộng có thể nhắm một mục tiêu nhỏ hơn các suy nghĩ của mọi người. Họ chỉ nhắm vào một nước Việt Nam. Họ chấp nhận những phản ứng bất lợi từ nước Mỹ và Philippines, Nhật Bản, trong một thời gian ngắn. Sau khi mục tiêu nhắm riêng vào Việt Nam đã đạt được, Bắc Kinh vẫn có thể sẽ tỏ thái độ hòa hoãn, gây thiện cảm với các nước này bằng cách khác, để xóa bỏ những phản ứng xấu họ mới gây ra. Bắc Kinh chỉ cần ngưng các lời lẽ hiếu chiến đối với Tokyo và Manilla trong nửa năm thì cả chính quyền Mỹ cũng được thoa dịu, coi như Trung Cộng đã lùi bước.

Nhưng riêng với Việt Nam thì khác. Trung Cộng đã củng cố những hòn đảo chiếm được của nước ta ở Hoàng Sa và Trường Sa. Họ muốn tình trạng đó càng ngày càng được phơi bày trước thế giới một cách rõ ràng, cụ thể, hiển nhiên hơn. Họ muốn đặt dân tộc Việt Nam trước một “sự đã rồi” rõ ràng, chặt chẽ, hơn, khó tháo gỡ hơn. Trung Cộng sẽ phân trần với cả thế giới rằng họ không có ý khiêu khích Mỹ hay Nhật, không muốn “thay đổi nguyên trạng” trong cả vùng Ðông Nam Á,” liên can đến các nước khác. Họ sẽ chứng tỏ với mọi người rằng họ chỉ muốn “củng cố nguyên trạng” tại các hòn đảo đã cướp được của Việt Nam, trong viễn tượng một tương lai lâu dài và không thể đảo ngược lại.

Ðể biện minh cho hành động này, Trung Cộng chỉ cần trưng ra một lần nữa những thứ như bức công hàm của Phạm Văn Ðồng năm 1958, các sách giáo khoa và bản đồ do Cộng Sản Việt Nam ấn hành từng công nhận các quần đảo trên thuộc chủ quyền của Bắc Kinh. Khi Ðảng Cộng Sản Việt Nam không dám có một hành động nào mạnh hơn những lời phản đối chiếu lệ như trước đây, thì tình trạng “ván đã đóng thuyền” càng ngày càng khó đảo ngược. Nước Việt Nam sẽ tiếp tục bị cô lập. Các nước khác sẽ không có lý do nào, và cũng chẳng có quyền lợi nào, để phản đối mối quan hệ bang giao giữa Trung Cộng với Việt Nam, trong khi hai Ðảng Cộng Sản vẫn song ca bài Bốn Tốt và 16 Chữ Vàng. Cuối cùng, việc xây dựng các căn cứ và phi trường mới chỉ xác nhận cụ thể hành động bán đứt Hoàng Sa và Trường Sa của Ðảng Cộng Sản Việt Nam mà thôi.

Tiến trình chứng tỏ “ván đã đóng thuyền” này đã được tiến hành từ năm 1974 đến nay. Câu hỏi còn lại là tại sao giới lãnh đạo Bắc Kinh lại thực hiện các công trình mới một cách gấp rút trong thời gian chưa đầy một năm qua? Tại sao họ không tiếp tục đi từng bước nhỏ như trong bốn chục năm vẫn làm, qua những việc thành lập quận Tam Sa; việc đánh, giết các ngư dân người Việt; đưa giàn khoan lớn vào hải phận Việt Nam; hoặc lâu lâu ban hành các lệnh cấm tàu đánh cá Việt Nam hoạt động?

Chỉ có một lý do, là Bắc Kinh lo ngại Việt Nam sẽ thay đổi; và thay đổi nhanh chóng trước khi họ hoàn tất các biện pháp củng cố cần thiết. Xây dựng các căn cứ quân sự mới là một việc cụ thể, cần thiết để xác nhận chủ quyền của Trung Cộng.

Nhưng Trung Cộng có lo ngại chính Việt Cộng sẽ thay đổi hay không? Ðiều này khó xảy ra. Ðạo quân tình báo Trung Cộng vẫn nắm chắc Ðảng Cộng Sản Việt Nam trong tay. Giới lãnh đạo Việt Cộng vẫn tiếp tục để cho Trung Cộng thao túng về kinh tế, chính trị, ngoại giao, không một cá nhân nào trong hàng ngũ lãnh đạo Việt Cộng đủ sức thay đổi.

Cho nên, mối lo thực của Trung Cộng là cả chế độ Cộng Sản Việt Nam sẽ tan rã và sụp đổ trước khi Trung Cộng củng cố vững chắc việc mua đứt các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Tình báo của Bắc Kinh cũng biết chế độ Cộng Sản Việt Nam đang mong manh. Bất cứ một chính quyền mới nào ở Việt Nam mà không thuộc Ðảng Cộng Sản cũng có thể thay đổi quan điểm đối ngoại. Ðặc biệt là trong mối bang giao giữa Việt Nam và Trung Quốc, một chính quyền không Cộng Sản có thể xóa bỏ trên danh nghĩa tất cả các cam kết đối với Trung Cộng, trong đó có lá thư của Phạm Văn Ðồng. Khi đó, tất cả công trình của Ðảng Cộng Sản Trung Hoa thực hiện ở Biển Ðông sẽ bị thế giới nhìn bằng con mắt khác.

Tóm lại, Trung Cộng không dại dột. Họ chỉ lo xa, tính kỹ, “tiên hạ thủ vi cường” khi lo dân Việt Nam có thể thay đổi cuộc cờ, không biết lúc nào!

User avatar
TheLang
Posts: 1977
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:43 am

Post by TheLang »

Image

CSVN: Quân bài lật ngửa ở hội nghị Shangri-la
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Trung tâm Hội nghị Shangri-la ở Singapore sát vách với thủ đô Kuala Lumpur vì vậy chắc ngài Hishammuddin Hussein Bộ trưởng Quốc phòng Malaysia đã nghe và chắc là nản lòng lắm qua lời phát biểu của Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam Nguyễn Chí Vịnh với báo chí quốc tế ngày 30-5 tại cuộc Đối thoại Shangri-la rằng: “Việt Nam là bạn, là đối tác nhưng không tham gia liên minh quân sự. Càng căng thẳng thì càng phải độc lập tự chủ. Càng căng thẳng thì càng không bao giờ để kéo vào những liên minh với nước này để chống nước khác. Đó là nguyên tắc không chỉ bây giờ mà còn từ xưa trong việc bảo vệ tổ quốc Việt Nam chúng tôi”


Có lẽ lời phát biểu của ông Thượng tướng nước CHXH/CNCS Việt Nam (nói trên) đã làm tan thành mây khói cái sáng kiến: “đề xuất thành lập một lực lượng Liên minh gìn giữ hòa bình của Các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) mà chính ngài Hishammuddin Hussein đã thai nghén từ cách đây hai tháng trong cuộc họp của Bộ trưởng Quốc phòng các nước thành viên ASEAN ở Langkawi (Malaysia), tại đó Bộ trưởng Hishammuddin Hussein cho rằng nếu quốc tế có: “Lực lượng gìn giữ hòa bình của AU làm nhiệm vụ giám sát hòa bình tại các điểm nóng dưới sự cho phép của LHQ, vậy tại sao ASEAN lại không làm được như thế”? - (dantri.com.vn 17/3/15).


Và hiện nay ông với tư cách là Bộ trưởng QP đại diện cho Malaysia nước đương nhiệm chủ tịch khối Asean (cũng là đối tác tranh chấp với TQ ở biển Đông) đang trên hành trình công du qua các quốc gia thành viên để “thuyết khách” tìm sự nhất trí đồng thuận thành lập lực lượng này. (voatiengviet.com - 31/5)

Vì vậy có thể ông Hishammuddin Hussein rất thất vọng. Tuy nhiên, nếu là người Việt Nam thì ông Bộ trưởng QP Malaysia sẽ bớt buồn, khi ông biết tướng CSVN này khoát bộ quân phục 3 sao trên cầu vai (chưa từng tốt nghiệp bất cứ khóa sĩ quan võ bị nào tại Việt Nam) lừng lẫy với thành tích lưu manh khét tiếng chưa có tướng nào của quân đội CHXH/CNVN sánh bằng (*)

Và vì thế lời phát biểu: “...không bao giờ để kéo vào những liên minh với nước này để chống nước khác. Đó là nguyên tắc không chỉ bây giờ mà còn là từ xưa trong việc bảo vệ tổ quốc Việt Nam chúng tôi” chỉ là lời nói xu thời định hướng, tráo trở tuyên truyền, của phường lưu manh bịp bợm đúng bản chất của người cộng sản.


“Không liên minh đó là nguyên tắc từ xưa” (Nguyễn Chí Vịnh)? Không liên minh với CSTQ thì dao mác gậy gộc làm sao HCM đánh Pháp ở Điện Biên? Không liên minh với Nga Tàu thì CSVN có là quỷ nhập tràng cũng không thể hút máu hết 4 triệu người Việt để CS hóa miền Nam VN. Không liên minh thì sao đánh cho Trung Quốc, Liên Xô. Không liên minh thì những tên nào nếu không phải Lê Duẩn và Phạm Văn Đồng ngày 3/11/1978 đích thân qua Liên Xô ký cùng Brezhnev Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô - Hiệp Ước Hữu Nghị Và Hợp Tác Việt Xô mà thực chất là một hiệp ước liên minh quân sự để hù dọa Trung Quốc cho yên tâm để ngày 25/12/1978 Lê Duẩn và Lê Đức Anh xua hàng trăm ngàn quân CSVN vào lãnh thổ Campuchia? Vậy mà mở miệng tỉnh queo nói trước hội nghị quốc tế: “Đó là nguyên tắc không chỉ bây giờ mà còn là từ xưa trong việc bảo vệ tổ quốc Việt Nam chúng tôi”!?


Nói đến “lực lượng gìn giữ hòa bình” thì Nguyễn Chí Vịnh cũng như “nhà nước, đảng” CSVN đâu có lạ gì. Các hoạt động gìn giữ hòa bình là một sứ mạng cao cả rất cố gắng trong khả năng có thể của LHQ và các quốc gia văn minh phương Tây nhằm giảm thiểu đổ máu cho người dân thường trên các điểm nóng thế giới. Hơn nữa Liên Hiệp quốc không phải là tổ chức duy nhất có quyền và nhiệm vụ gìn giữ hòa bình, một vài tổ chức hợp pháp khác cũng có quyền làm nhiệm vụ gìn giữ hòa binh như Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) thực hiện nhiệm vụ gìn giữ hòa bình ở Kosovo và Lực lượng Quan sát Đa quốc gia thực hiện nhiệm vụ trên bán đảo Sinai hoặc của chính LHQ tại châu Phi mà gần đây Việt Nam có tham gia, cụ thể:

Ngày 25/2/2013 Nguyễn Chí Vịnh đã tiếp ông Edmond Mulet, Trợ lý Tổng thư ký Liên hiệp quốc, phụ trách cơ quan gìn giữ hòa bình Liên hiệp quốc và cho biết, Bộ QP/VN đã chuẩn bị tham gia lực lượng gìn giữ hòa bình của Liên hiệp quốc vào đầu năm 2014 (vnexpress.) 3 tháng sau ngày 27/5/2014, Việt Nam đã trao quyết định của LHQ, quyết định của Chủ tịch nước VN cử 2 sĩ quan (Trung tá Mạc Đức Trọng và Trung tá Trần Nam Ngạn) làm nhiệm vụ tham gia lực lượng gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp quốc tại Nam Sudan.


Và mới đây ngày 23/05/2015 tại Hội nghị đánh giá kết quả 1 năm Việt Nam chính thức tham gia “lực lượng gìn giữ hòa bình” của LHQ do Bộ Quốc phòng Việt Nam tổ chức Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh phát biểu rằng: “Việt Nam đánh giá cao vai trò quan trọng của LHQ trong 70 năm qua trong việc giải quyết nhiều cuộc xung đột, góp phần tích cực vào việc duy trì và bảo vệ hòa bình, an ninh quốc tế, trong đó có việc triển khai các hoạt động gìn giữ hòa bình ở nhiều khu vực trên thế giới. Việt nam đóng góp cho hòa bình, an ninh quốc tế cũng sẽ góp phần quan trọng cho bảo đảm hòa bình, an ninh và phát triển của Việt Nam bởi đất nước sẽ có thêm được những người bạn, sự ủng hộ mạnh mẽ đối với sự nghiệp bảo vệ và xây dựng Tổ quốc Việt Nam. “Việt Nam hoàn toàn ủng hộ những mục tiêu, nguyên tắc này và sẵn sàng đóng góp tích cực hơn cho những mục tiêu đó”.(baodientu.chinhphu.vn-23/5)


Tham gia, nhận định và phát biểu như thế về “lực lượng gìn giữ hòa bình” nhưng thật là ngạc nhiên khi mà tình hình trên biển Đông hiện nay như lên cơn “sốt” tuyệt đối công luận thế giới đều lên án Trung Quốc về hành vi phi pháp lấn chiếm biển đảo đe dọa mất an ninh trong toàn khu vực và cao điểm là tại hội nghị Shangri-la ở Singapore đang diễn ra Hoa Kỳ vừa kêu gọi ngưng ngay lập tức và lâu dài việc cải tạo đảo của tất cả các quốc gia nhận chủ quyền tại vùng Biển Đông đang có tranh chấp.

Phát biểu tại hội nghị Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, ông Ashton Carter nói với Trung Quốc rằng hành xử của họ tại khu vực đã vượt ra ngoài khuôn khổ các tiêu chí và quy tắc quốc tế (BBC 30/5).

Rõ ràng là nhìn từ mọi góc độ đều nhận thấy tình hình khu vực tranh chấp Biển Đông đang rất cần một “lực lượng Liên minh gìn giữ hòa bình của Các quốc gia Đông Nam Á” Nó trở nên danh chính ngôn thuận khi có đến 4 thành viên Asean (Việt Nam, Philippines, Malaysia và Brunei) có liên quan.

Đồng thuận theo chiều hướng này trước đó Mỹ, Nhật Bản và Philippines cũng đã gợi ý và Mỹ đang tiến hành tuần tra trên không và mặt biển và sẽ phối hợp với Nhật, Phi tiếp tục trong thời gian tới.

Ngược lại, Việt Nam là quốc gia đang bị Trung Quốc cưỡng chiếm bằng vũ lực nhiều đảo biển nhất trong vùng thì “nhà Nước, đảng CSVN” lại lạnh nhạt không hào hứng chút nào với một “lực lượng gìn giữ hòa bình” mà mới nhất là thông qua Tướng Nguyễn Chí Vịnh trưởng Đoàn VN phát biểu với báo chí quốc tế ngày 30-5 tại cuộc Đối thoại Shangri-la (nói trên).


Thật lạ lùng, từ ngàn xưa tập quán của dân tộc Việt Nam khi trong nhà hay làng xóm bị trộm cướp “viếng thăm ” thượng sách nhất là tổ chức kết đoàn nhiều nhà lại với nhau để tuần tra phòng chống rất hiệu quả làm nản chí kẻ gian, bởi đũa một bó khó bẻ gãy hơn một chiếc. Trong trường hợp này những chóp bu gọi là lãnh đạo của đảng CSVN thì nghĩ và làm ngược lại.

Một câu hỏi rất bức xúc mà chắc chắn toàn dân Việt Nam phải đặt ra trong hoàn cảnh nghịch lý này là: Lý do nào đảng CSVN chọn giải pháp đứng riêng lẽ bên lề của quốc tế và khu vực đang nỗ lực chống lại mưu đồ chiếm trọn Biển Đông làm ao nhà mình của Trung Quốc? Trong đó có chủ quyền đảo biển rất lớn của Việt Nam?.

Không hoàn tất hồ sơ kiện Trung Quốc, không đoái hoài đến lời kêu gọi phối hợp tuần tra của Philippines, Hoa Kỳ và Nhật Bản trên Biển Đông và không quan tâm đề xuất của Malaysia thành lập một lực lượng Liên minh gìn giữ hòa bình của các quốc gia Đông Nam Á.

Người ta phải tự hỏi nhà nước đảng CSVN đơn phương sẽ phải làm gì để chặn lại đà tiến như tằm ăn dâu của Trung Quốc trên biển Đông hiện nay?


Đến giai đoạn này buộc lòng nhiều người Việt Nam phải nghĩ: Phải chăng trong Hiệp Định Thành Đô năm 1990 giữa 2 đảng CSTQ và CSVN có một điều khoản: CSTQ sẽ ngay tức khắc cử đại binh sang Hà Nội bảo vệ sự sống còn của CSVN khi bị đe dọa lật đổ từ bất cứ nguyên nhân hay thế lực nào? Đổi lại mọi quyền lợi hay an ninh quốc gia Việt Nam phải là hàng thứ yếu nằm phía dưới quyền lợi của Trung Quốc và đảng CSVN?

Image
Bộ trưởng QP/VN- Phùng Quang Thanh - “Tôi thấy lo lắng lắm...
Không biết tuyên truyền như thế nào?
chứ từ trẻ con đến người già Việt Nam
có xu thế ghét Trung quốc - cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”!?.

Nếu không phải, thì qua khái quát khách quan tóm lược mọi diễn biến liên quan vấn đề này từ trước đến hôm nay thì đó không thể nào là tư duy “logic” chính trị của một giai tầng lãnh đạo lấy sự nghiệp toàn vẹn lãnh thổ, độc lập của tổ quốc nhân dân Việt Nam đặt lên hàng tối thượng.

Hoàng Thanh Trúc

Post Reply