TIN TỨC PHIM ẢNH CA NHẠC

Phim ảnh, âm nhạc đưa người ta vào thế giới ảo mộng quên đi bao nỗi muộn phiền của đời thường... Nơi đây chỉ ghi lại một phần nào đó của cái thế giới muôn mầu sắc và âm thanh đó mà thôi.

Moderator: Nguyễn_Sydney

kalua
Posts: 838
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »

Angelina Jolie khóc trên vai Brad Pitt trong phim mới


Bộ phim "By the Sea" hé lộ hình ảnh đầu tiên, thể hiện tâm trạng day dứt của đôi vợ chồng do Angelina Jolie và Brad Pitt thủ vai chính.
Một thập kỷ bên nhau của Brad - Angelina / Angelina Jolie phải bay đến Nhật mời Miyavi đóng ‘Unbroken’
Hôm 7/5, hãng Universal công bố những hình ảnh đầu tiên trong phim mới By the Sea (tạm dịch: Bên bờ biển)
của đạo diễn Angelina Jolie Pitt - tên của minh tinh sau khi đổi họ theo chồng.

Hình ảnh đầu tiên cho thấy nhân vật của Angelina đầu tóc rối bời, trong trạng thái cảm xúc nghẹn ngào, đôi mắt nhòe mascara vì khóc.
Cô gục vào vai nhân vật người chồng do Brad Pitt thủ vai. Trong một hình ảnh khác,
hai nhân vật vợ chồng thuộc tầng lớp trí thức ngồi trên cùng chiếc giường nhưng xa cách nhau.

Image
Hình ảnh đầu tiên được hé lộ từ phim "By the Sea".
Những hình ảnh mới hé lộ phần nào cốt truyện. Kịch bản By the Sea lấy bối cảnh ở Pháp vào những năm 1970, minh tinh 39 tuổi vào vai nàng vũ công Vanessa, còn tài tử 51 tuổi vào vai người chồng Roland - một nhà văn. Vợ chồng họ đi nghỉ mát ở khu nghỉ dưỡng tại ngôi làng yên tĩnh ven biển nước Pháp.

Ở khu nghỉ dưỡng này, họ gặp gỡ đôi vợ chồng mới cưới (do Mélanie Laurent và Melvil Poupaud thủ vai) và những người dân địa phương (do Niels Arestrup và Richard Bohringer thủ vai). Trải nghiệm thời gian ở miền quê bên những người bạn mới, đôi vợ chồng nhà văn Mỹ mong hàn gắn cuộc hôn nhân đang bên bờ vực.

By the Sea là phim thứ ba Angelina Jolie làm đạo diễn và là tác phẩm thứ hai cô viết kịch bản. Theo Angelina, phim lấy cảm hứng từ những câu chuyện màn ảnh rộng châu Âu thập niên 1960 và 1970. Nhà làm phim nói trên Variety: “Bộ phim là chuyện về mối quan hệ trật ray vì hai vợ chồng lạc mất nhau, nhưng cuối cùng hàn gắn được bởi tình yêu kiên cường trong họ".
Image
Angelina đạo diễn và thủ vai chính bên cạnh chồng - Brad Pitt - trong phim "By the Sea".
Từ khi dự án được công bố, By the Sea được người xem kỳ vọng bởi đánh dấu sự tái hợp của vợ chồng Angelina Jolie và Brad Pitt trên màn ảnh 10 năm sau bộ phim giúp họ nên duyên - Mr. & Mrs. Smith.

“Angelina và Brad đã tạo nên một viên ngọc đặc biệt cho bộ phim, hứa hẹn mang lại cho mọi người một trải nghiệm mà chính bản thân họ không nghĩ là mình làm được”, bà Donna Langley, chủ tịch hãng Universal Pictures, chia sẻ. Bộ phim gần đây nhất do Angelina Jolie đạo diễn - Unbroken, kể về cựu chiến binh Thế chiến II, mang về cho hãng Universal hơn 160 triệu USD doanh thu.

Các nhà sản xuất ấn định ngày ra rạp cho phim là 13/11, hứa hẹn là ứng viên tiềm năng cho mùa giải Oscar năm tới.

Vũ Văn Việt

User avatar
tiendung
Posts: 347
Joined: Wed Dec 01, 2010 10:09 pm

Post by tiendung »

Image



Tiểu Sử Ca Sĩ Mộc Lan

Những người am hiểu và gắn bó với nền tân nhạc Việt Nam, hẳn vẫn còn nhớ về một thế hệ nữ ca sĩ cách đây hơn 60 năm. Đó là những giọng ca: Mộc Lan, Tâm Vấn, Châu Hà, Kim Tước... Thời may, tôi được gặp một người trong số họ: danh ca Mộc Lan.
Tiếng tăm của nữ danh ca một thời Mộc Lan thì tôi đã từng nghe biết từ lâu qua những lời truyền tụng và sách báo. Thời hoàng kim của bà đã cách đây hơn nửa thế kỷ nên một kẻ hậu bối như tôi dù rất ao ước cũng khó lòng gặp được, bởi bà đã “mai danh ẩn tích” từ rất lâu... Qua sự giới thiệu của một nhà thơ, được biết nhà văn Trần Áng Sơn (vốn là chỗ quen biết với tôi) chính là em ruột của bà, tôi nhờ anh Sơn dẫn đến thăm bà. Một ngày cận Tết, anh Trần Áng Sơn đưa tôi đi, nhưng dặn nhỏ: “Hạn chế hỏi chuyện đời tư nhé!”. Tôi vâng dạ mà... buồn thiu bởi thú thực tôi đang rất muốn hỏi bà một số chuyện tình cảm liên quan đến các nhạc sĩ Châu Kỳ, Đoàn Chuẩn..., đành gặp trước rồi tính sau.

Dù đã được anh Trần Áng Sơn báo trước nhưng tôi cũng không thể ngờ người đàn bà tài sắc một thời này, nay lại có hoàn cảnh khó khăn như thế. Bà hiện sống - có thể nói là cô độc trong một căn nhà chỉ chừng mười mấy mét vuông ở cuối con hẻm nhỏ trên đường Lê Văn Sỹ (Q.3, TP.HCM). Càng cô độc hơn khi một mình bà phải nuôi nấng, chăm lo cho người con gái trên 50 tuổi bị bệnh tâm thần. Mảnh lưng ong ngà ngọc một thời nay đã còng xuống, trí nhớ có phần mai một nhưng vẻ xuân sắc ngày ấy vẫn chưa phai nét trên khuôn mặt mà mái tóc đã gội tuyết sương... Bà khoe: “Tôi mới vừa nói chuyện qua điện thoại với nhạc sĩ Trịnh Văn Ngân ở bên Mỹ gọi về (nhạc sĩ Trịnh Văn Ngân là tác giả các ca khúc Buồn thu, Đường tơ lưu luyến, Người đưa thư đã đi qua...). Bây giờ buồn lắm, bạn bè chỉ còn dăm người, ai nhớ đến mình, gọi điện hỏi thăm hay gửi cho chút quà là mừng lắm, cảm động lắm... Châu Hà, Kim Tước đang ở nước ngoài, chỉ có Tâm Vấn thỉnh thoảng có ghé thăm. Tất cả đều già yếu rồi nên chẳng ai trách ai...”.

* Cô đi hát từ bao giờ và bài hát đầu tiên cô biểu diễn trước công chúng là bài nào?

- Tôi tên thật là Phạm Thị Ngà, sinh năm 1931, tuổi Mùi. Đi hát từ thời 14 - 15 tuổi ở Đài Pháp Á. Nghệ danh Mộc Lan do nhạc sĩ Lê Thương đặt cho tôi. Bài hát đầu tiên thì không nhớ nổi nhưng tôi nổi tiếng với bài hát Em đi chùa Hương (thơ Nguyễn Nhược Pháp, nhạc Trần Văn Khê). Ông Khê viết bài này rất kỳ công, có xen kẽ những đoạn vừa nói vừa diễn tả rồi lại hát, cho nên bài hát rất dài và rất kén người hát. Tôi may mắn được coi là người đầu tiên thể hiện thành công bài hát này... Nghe nói ông Khê về nước mấy năm nay rồi, lẽ ra tôi phải đến thăm ông vì cái ơn hồi đó ông uốn nắn cho giọng hát của tôi từng chút một, nhưng giờ cả hai đều già yếu. Tôi nhớ dạo ông ấy còn ở bên Tây, tôi đã từng về quê của ông ấy ở xã Vĩnh Kim (Cái Bè, Mỹ Tho) hát. Mới đó mà đã hơn 50 năm rồi...

* Ngoài Em đi chùa Hương, cô còn hát thành công những ca khúc nào nữa?

- Nhiều lắm. Tiếng thời gian, Hình ảnh một buổi chiều (Lâm Tuyền), Gởi gió cho mây ngàn bay, Chuyển bến (Đoàn Chuẩn), Thoi tơ (Đức Quỳnh), Nhớ nhung (Thẩm Oánh), Phố buồn (Phạm Duy)... Sau này, tôi hát trong ban Tiếng Tơ Đồng của nhạc sĩ Hoàng Trọng. Lúc đó, Hoàng Trọng được mệnh danh là “Vua Tango” nên những bài tango của Hoàng Trọng đều do tôi hát đầu tiên...

* Hiện cô còn giữ băng đĩa nào ghi âm những bài hát này không?

- Hồi xưa, tôi ghi âm nhiều lắm. Thu vào đĩa 45 vòng, vào băng Magne, Akai... nhưng rồi mấy lần dọn nhà đâm ra thất lạc, cái nào giữ được thì ẩm mốc, hư hỏng hết... Có mấy người bạn ở nước ngoài gửi cho vài đĩa nhạc nhưng nhà chẳng có máy mà nghe nên cũng chỉ để đó.

*Nhiều người cho rằng bài hát Gởi người em gái là của Đoàn Chuẩn viết riêng cho Mộc Lan. Điều này đúng không?

- (cười...). (Anh Trần Áng Sơn gật đầu xác nhận: “Đã có rất nhiều tài liệu cho rằng nhân vật nữ trong Gởi người em gái của Đoàn Chuẩn chính là chị Mộc Lan”)... Thực ra thế này, dạo đó tôi ở trong Nam, còn ông Đoàn Chuẩn ở ngoài Bắc, ông ấy sáng tác và gửi bài hát vào Nam cho các ca sĩ, không cứ gì gửi cho riêng tôi. Tôi vào Nam từ rất sớm do ông anh tên là Long dắt vào. Mấy năm sau, khi tôi chung sống với ông Châu Kỳ ở Huế thì tôi đón Trần Áng Sơn vào ở chung (1952).

* Cô nhận xét thế nào về nhạc sĩ Châu Kỳ?

- Ông ấy rất hiền lành, đã hứa làm cái gì thì làm tới nơi. Riêng với phong trào âm nhạc thì ông ấy rất nhiệt tình. Sống có tình cảm nên bạn bè rất quý. Có điều nhậu vô là nói lèm bèm. Tính tôi nghe nhiều không chịu được, bực lắm! Mình đi hát thì phải tiếp xúc với nhiều người mà ông ấy lại quá ghen...

* Nhạc sĩ Châu Kỳ mất, cô có biết tin không?

- (ứa nước mắt)... Trước đó ít lâu, tôi có việc đi ngang Hội quán Nghệ sĩ trên đường Trần Quốc Thảo (Q.3), thấy Châu Kỳ ngồi phía bên ngoài. Thấy tôi, Châu Kỳ ngoắc lia lịa: “Bà vào đây chút đã!”. Tôi xua tay: “Tôi mắc công chuyện phải đi gấp!”... Ít lâu sau nghe tin ông ấy mất. Tâm Vấn và Thanh Nhạn gọi điện thoại bảo tôi nên đến viếng ông ấy một chút nhưng tôi bệnh quá không đi được. Để chừng nào tôi khỏe khỏe một chút, tôi với Tâm Vấn sẽ đến thắp cho ông ấy một nén hương...

...Chia tay người của một thời mà lòng tôi nặng trĩu. Nhan sắc ấy, giọng ca ấy từng khuấy đảo sân khấu ca nhạc cả trong Nam lẫn ngoài Bắc. Kẻ đưa người đón dập dìu mà nay vò võ còng lưng trong căn nhà chật hẹp. Có tâm sự cũng chẳng biết sẻ chia với ai bởi bên cạnh bà giờ chỉ còn người con gái ngờ nghệch, khật khùng... Anh Trần Áng Sơn bảo thậm chí đến cơm nước bà cũng không thể tự nấu, phải đặt cơm tháng, người ta mang đến nhà cho mẹ con bà... Buồn ghê!
Image
Hương sắc 60 năm trước


Khi biết tôi có ý định viết về nữ ca sĩ một thời vang bóng Mộc Lan, nhà văn Trần Áng Sơn không nói gì nhưng trao cho tôi bộ Những trang sách khép mở (3 tập). Để bạn đọc hình dung được một Mộc Lan hương sắc của 60 năm về trước, xin trích từ những trang viết của Trần Áng Sơn:
“Khi tôi chưa đầy một tuổi thì mất cha. Mẹ tôi, người đàn bà chân quê không đủ sức nuôi dưỡng, dạy bảo 8 đứa con đang sức ăn sức lớn. Tình cảnh gia đình thật bi đát, 8 anh chị em tôi ở trong tình trạng xẻ nghé tan đàn bất cứ lúc nào... Cuối cùng người lãnh trách nhiệm hy sinh để cứu những đứa em còn quá nhỏ dại là anh hai tôi - anh Long. Anh phải từ bỏ trường học, từ bỏ võ đài - nơi anh ấy đang nổi lên như một võ sĩ quyền Anh trẻ tuổi đầy hứa hẹn. Anh dắt theo hai chị tôi: chị Ngọc, chị Ngà từ Hải Phòng vào Sài Gòn tha phương cầu thực. Cảnh chia ly ấy diễn ra khi tôi vẫn còn là một đứa trẻ lẫm chẫm tập đi. Tôi lớn dần lên trong cơ cực, trong đạn bom Thế chiến thứ hai, và khi tiếng súng toàn quốc kháng chiến nổi lên cũng là lúc gia đình tôi hoàn toàn bị đứt liên lạc với các anh chị tôi ở Sài Gòn...

Ngày các anh chị rời xa gia đình, tôi còn quá nhỏ nên không hình dung được họ ra sao, nhưng qua lời mẹ tôi kể lại thì các anh chị tôi đều rất đẹp: anh Long cao lớn, đẹp như thầy chúng tôi. Còn chị Ngà (sau này là nữ danh ca Mộc Lan - PV) đẹp như tranh vẽ, mẹ kể da của chị trắng như trứng gà bóc, răng đều tựa như hạt cườm, tay cứ như tay tiên. Tóm lại trong 5 chị gái, chị Ngà tôi đẹp nhất. Tôi giữ hình ảnh đẹp như tranh vẽ của người chị trong tâm hồn như một niềm kiêu hãnh...

Một hôm vừa đi học về, tôi ngạc nhiên thấy nhà có khách - một người phụ nữ sang trọng, rất đẹp, cái đẹp sắc như dao cau. Tôi ngỡ ngàng ngộ nhận đó là chị Ngà tôi ở Sài Gòn mới về. Nhưng không phải, người ấy là chị Thanh, chị dâu tôi - vợ anh Long. Đúng là chị về từ Sài Gòn để tìm lại gia đình sau hơn 10 năm thất lạc. Mẹ tôi rất mừng, cơn ác mộng những đứa con thất lạc trong chiến tranh không còn phủ cái bóng ảm đạm lên gia đình tôi nữa. Mẹ tôi còn cho biết chị Ngà tôi bây giờ đã trở thành ca sĩ nổi tiếng khắp Bắc - Trung - Nam. Chị ấy đang lưu diễn ở Hà Nội theo lời mời của Đài phát thanh Hà Nội cùng với nữ ca sĩ số một của Hà Nội bấy giờ là Minh Đỗ. Tin này đối với tôi thật bất ngờ. Thời thơ ấu khổ cực nhưng tôi luôn giữ hình ảnh người chị đẹp như tranh trong ký ức, chị ấy đã phải rời xa tổ ấm để chia bớt phần ăn cho những đứa em. Thế mà cô gái nghèo ấy sau hơn 10 năm xẻ nghé tan đàn đã trở thành ca sĩ danh tiếng. Tuy chưa biết khi hát chị tôi lấy nghệ danh là gì nhưng tôi tin chắc cái tên phải xứng với sắc đẹp và giọng hát của chị ấy. Vào thời điểm này (1952), tôi sắp bước sang tuổi mười lăm...

Sau chuyến lưu diễn ở Hà Nội, chị Ngà tôi và anh Long về Hải Phòng thăm mẹ và các em sau hơn 10 năm đứt liên lạc. Đúng như mẹ tôi nói, chị tôi đẹp thật, đẹp hơn cả lời miêu tả với tất cả niềm âu yếm của mẹ tôi. Các anh chị tôi nhìn thấy cảnh mẹ và các em sống quá cơ cực đã đi đến quyết định làm thay đổi cuộc đời tôi. Cuối năm 1952, các anh chị tôi về thăm mẹ lần thứ hai và chuyến bay của hãng Air France cất cánh từ sân bay Gia Lâm đến Huế có tôi bay cùng...

Những ngày đầu ở Huế, tôi sống chung với chị và anh rể - đôi vợ chồng ca nhạc sĩ Mộc Lan - Châu Kỳ trong một căn phòng nhỏ phía sau Ty Thông tin Huế dưới chân cầu Tràng Tiền. Căn phòng quá nhỏ cho một đôi uyên ương quá nổi tiếng ở đất Thần Kinh. Tôi cứ ngỡ đẹp và hát hay như chị tôi thì phải ở trong lâu đài khuê các. Vậy mà thực tế lại như thế này ư? Nó khác xa với hình ảnh rực rỡ của chị tôi khi đứng trên sân khấu cất tiếng hát họa mi làm say mê biết bao tâm hồn mơ mộng, đa tình, trong đó có cả tôi. Tiếng hát của chị tôi nâng tâm hồn tôi bay theo cánh diều căng gió trên bầu trời xanh ngắt...

Anh rể tôi - nhạc sĩ Châu Kỳ khá đẹp trai, giỏi nhạc hát hay, không cao lớn nhưng đứng trên sân khấu không đến nỗi bị khuất lấp bởi sự rực rỡ của chị tôi. Giọng hát của anh chị tôi là một sự tô điểm cho nhau, khi họ song ca, cảnh vật trở nên tưng bừng, lòng người rộn rã. Mặc dù lúc đó ở Huế có cặp song ca nổi tiếng Ngọc Cẩm - Nguyễn Hữu Thiết nhưng họ thuộc về một lớp khán giả riêng biệt, khác hẳn với đôi uyên ương Mộc Lan - Châu Kỳ, họ thuộc về mọi lứa tuổi, mọi thành phần nhưng trước hết là giới trẻ bởi sự trẻ trung của mình và cũng vì nghệ thuật ca hát mới mẻ mà họ cống hiến mỗi khi xuất hiện...

Ít lâu sau, anh Long có lệnh gọi nhập ngũ. Anh Châu Kỳ và chị tôi vào Sài Gòn và họ chia tay nhau. Tôi rất buồn vì cuộc chia ly này. Người chị đẹp như tranh của tôi bước chân xuống đời cũng vấp váp như bất kỳ cô gái nào, vì yếu đuối, vì ảo vọng. Thế là Huế để lạc mất con chim họa mi của mình. Liệu có còn ai nhớ đến bản nhạc Đi chơi chùa Hương (thơ Nguyễn Nhược Pháp, Trần Văn Khê phổ nhạc) khi duy nhất thời đó chỉ một ca sĩ hát thành công, đó là chị tôi - Mộc Lan.

Mấy năm sau tôi cũng từ biệt Huế vào Sài Gòn. Tôi lại về sống chung với chị tôi đang trong tình trạng phòng không chiếc bóng. Trên bước đường công danh, chị tôi đã tiến một bước dài. Khác với Thái Thanh, Tâm Vấn, chị tôi bước lên sân khấu như một nữ hoàng. Không sân khấu đại nhạc hội nào vắng bóng chị tôi. Các ban nhạc trên đài phát thanh, các câu lạc bộ, phòng trà, nơi nào cũng muốn có ca sĩ Mộc Lan hiện diện...”.

Image
Giai thoại cuộc tình Đoàn Chuẩn - Mộc Lan


Bấy lâu nay, trong giới nghệ sĩ vẫn lưu truyền có một mối tình thật lãng mạn giữa chàng nhạc sĩ phong lưu Đoàn Chuẩn và nữ ca sĩ lừng danh Mộc Lan. Chuyện tình này mang đậm phong cách hào hoa của “Đoàn công tử”. Thực hư như thế nào chỉ những người trong cuộc mới rõ.
Ở đây chúng tôi xin thuật lại như là một giai thoại. Xuất phát của giai thoại này có lẽ là từ bộ sách Chuyện tình các nhạc sĩ tiền chiến (2 tập) do nhạc sĩ Lê Hoàng Long biên soạn, trong đó có bài viết Gởi gió cho mây ngàn bay nói về cuộc gặp gỡ và lối tỏ tình ly kỳ của nhạc sĩ Đoàn Chuẩn với ca sĩ Mộc Lan. Nhiều bài viết (trên báo chí, trên mạng internet) và cả những lời kể hầu như đều dựa theo những tình tiết mà nhạc sĩ Lê Hoàng Long đã viết. Người viết bài này cũng đã từng gặp gỡ những người trong cuộc (Lê Hoàng Long, Mộc Lan, Châu Kỳ) chỉ trừ nhạc sĩ Đoàn Chuẩn (do ông ở ngoài Bắc và nay đã mất). Cuối năm 2002, khi thực hiện bài phỏng vấn tác giả ca khúc Gợi giấc mơ xưa tại tư gia của ông ở đường Cách Mạng Tháng Tám (gần Bệnh viện Thống Nhất - ngã tư Bảy Hiền), nhạc sĩ Lê Hoàng Long có tặng cho người viết bộ Chuyện tình các nhạc sĩ tiền chiến, do đó mới “thắc mắc” chuyện tình cảm giữa nữ danh ca sắc nước hương trời Mộc Lan và “Ông hoàng nhạc tình” Đoàn Chuẩn.

Như ở bài trước chúng tôi đã từng nói đến, nữ ca sĩ Mộc Lan nổi tiếng cả nước với bài hát Đi chơi chùa Hương của nhạc sĩ Trần Văn Khê phổ thơ Nguyễn Nhược Pháp. Bài hát này có những đoạn xen kẽ giữa hát và nói thơ cho nên rất dài và kén người hát. Dạo ấy (đầu những năm 1950), bài hát này hầu như chỉ có Mộc Lan độc diễn. Nàng là người gốc Hải Phòng nhưng vào Sài Gòn khá sớm (khoảng cuối thập niên 1940), lập gia đình với ca sĩ kiêm nhạc sĩ Châu Kỳ, rồi về quê chồng ở cố đô Huế sinh sống. Tuy nhiên, thỉnh thoảng nàng vẫn được mời đi lưu diễn, kể cả ra Bắc (sau năm 1954, chia đôi đất nước mới cách ngăn sự đi lại giữa hai miền). Và trong một lần hát Đi chơi chùa Hương ở Nhà hát Lớn (Hà Nội), giọng ca và sắc đẹp của nàng đã khiến một anh chàng đẹp trai, tài hoa và phong lưu bậc nhất thời đó ngây ngất. Chàng chính là nhạc sĩ Đoàn Chuẩn...



Thời ấy ở miền Bắc có những sản vật nổi tiếng được truyền khẩu và trở thành “ca dao, thành ngữ”: “Dưa La, cà Láng, nem Báng, tương Bần, nước mắm Vạn Vân, cá rô Đầm Sét” (dưa của làng La, cà của làng Láng, nem do làng Báng gói, tương do làng Bần làm, nước mắm của hãng Vạn Vân, cá rô sống ở Đầm Sét mới là món ngon đích thực). Đoàn Chuẩn chính là con của chủ hãng nước mắm Vạn Vân giàu có nức tiếng ở Hải Phòng. “Cái nết” ăn chơi của Đoàn công tử cũng là đề tài râm ran từ Hải Phòng đến tận Hà Nội (có lẽ chỉ thua bậc tiền bối là công tử Bạc Liêu ở trong Nam mà thôi). Chàng có hai thú đam mê, đó là âm nhạc và... ô tô! Về âm nhạc, ông từng học đàn guitar với nhạc sĩ Nguyễn Thiện Tơ và học guitar Hawaii với nhạc sĩ Wiliam Chấn. Sáng tác đầu tay của ông là ca khúc Ánh trăng mùa thu (1947) ký tên Đoàn Chuẩn - Từ Linh (kể cả sau này, tất cả tác phẩm của Đoàn Chuẩn đều ký tên Đoàn Chuẩn - Từ Linh. Nhiều người cho rằng đến nay Từ Linh vẫn là một ẩn số, nhưng theo tìm hiểu của người viết thì Từ Linh tên thật Hà Đình Thâu, vốn là nhiếp ảnh gia và là em ruột một người bạn thân của Đoàn Chuẩn. Người được nhạc sĩ chia sẻ từng bản nhạc khi vừa viết xong cũng như trút hết bầu tâm sự về những bóng hồng đi qua đời mình. Sau 1954, Từ Linh vào Nam và mất năm 1992. Một tình bạn “tri âm, tri kỷ” rất đáng trân trọng. Về ô tô thì vào thời điểm đó ông có đến 6 chiếc, trong đó có chiếc Ford Frégatte (cả Việt Nam chỉ có 2 chiếc của ông và... Thủ hiến Bắc kỳ). Tài tử Ngọc Bảo, người cùng thời với nhạc sĩ đồng thời là giọng hát được coi là hát nhạc Đoàn Chuẩn thành công nhất từng thú nhận: “Tôi là tay ăn chơi có hạng nhất Bắc kỳ nhưng còn thua xa người lịch lãm, hào hoa Đoàn Chuẩn”... Đoàn Chuẩn kết hôn từ rất sớm (năm 1942), vợ ông là cô bạn cùng lớp, cùng 18 tuổi - tên Xuyên, đẹp người đẹp nết, chịu đựng sự hào hoa của chồng cũng như chung thủy chăm sóc ông cho đến cuối đời một cách rất đáng khâm phục...

Trở lại với sự kiện sau khi nghe nữ danh ca Mộc Lan hát Đi chơi chùa Hương ở Nhà hát Lớn (Hà Nội), “Đoàn công tử” quyết tâm chinh phục người đẹp nhưng thời gian nàng lưu lại Hà thành quá ngắn, không đủ thời gian cho công tử “xuất chiêu”. Khi Mộc Lan trở về Sài Gòn thì ít lâu sau chàng cũng đáp máy bay theo vào. Nhưng rồi qua dọ hỏi, chàng lâm vào tình trạng bẽ bàng khi biết được cành lan kia đã có chủ, nàng đã là vợ của nhạc sĩ Châu Kỳ. Tuy thế với cách “chơi ngông công tử”, Đoàn Chuẩn đã đặt một khoản tiền rất lớn cho một tiệm hoa, để mỗi buổi sáng người đẹp sẽ nhận được một bó hoa hồng tươi thắm mà không hề có tên người gửi tặng. Suốt 3 tuần đều đặn như thế, Mộc Lan không khỏi xúc động cũng như rất tò mò muốn biết người tặng hoa “mai danh ẩn tích” kia là ai? Nghĩ hết cách, nàng đành phải nhờ chủ tiệm hoa chuyển tới người ấy một bức thư cảm ơn với những lời lẽ chân thành nhưng cũng có những đoạn đầy ẩn ý. Được sự đồng ý của Đoàn Chuẩn, người chủ tiệm hoa đã tiết lộ tên và địa chỉ của “gã tình si hào hoa” - chính là... “Ông vua slow” Đoàn Chuẩn vang danh khắp nước. Mộc Lan thật bất ngờ và xúc động. Đoàn Chuẩn lại tiếp tục gửi tiền vào để tiệm hoa đều đặn tặng hoa cho nàng trong suốt hai tháng nữa... Rồi một ngày, Mộc Lan nhận được một cánh thư gửi từ phương Bắc. Trong phong bì không phải là những lời tỏ tình yêu thương mà là một bài hát. Khuông nhạc được kẻ bằng tay cẩn thận, ca từ được viết nắn nót trên tờ giấy pơ-luya xanh mỏng tang: “Gởi gió cho mây ngàn bay. Gởi bướm đa tình về hoa. Gởi thêm ánh trăng, màu xanh lá thư về đây với thu trần gian...”. Và dường như Đoàn Chuẩn cũng nhận biết đây là mối tình vô vọng nên lời ca càng trở nên da diết: “Nhưng thôi tiếc mà chi, chim rồi bay, anh rồi đi. Đường trần quên lối cũ, người đời xa cách mãi. Tình trần không hàn gắn thương lòng...”.

Cũng theo nhạc sĩ Lê Hoàng Long thì nhạc sĩ Đoàn Chuẩn còn viết Gởi người em gái (tựa cũ Gởi người em gái miền Nam) tặng riêng cho... ca sĩ Tâm Vấn (bạn thân của Mộc Lan). Người viết đã có may mắn được gặp bà Tâm Vấn trong một cuộc triển lãm tranh ở đường Lê Thánh Tôn (Q.1, TP.HCM), bèn đánh bạo hỏi bà chuyện này. Bà cười xòa: “Không, ông ấy làm bài này là để tặng cho Mộc Lan, bạn tôi”.

Châu Kỳ - Mộc Lan dìu nhau vào mộng

Nàng là chim họa mi với tiếng hát lảnh lót, chàng là con bướm đa tình gieo rắc giọng hát tiếng đàn và cả những mối tình trên chặng đường lưu diễn...
Những năm đầu thập niên 1950, khởi đầu ở Sài Gòn và sau đó là ở Huế nổi lên một đôi uyên ương rực rỡ trên sân khấu ca nhạc, đó là đôi Châu Kỳ - Mộc Lan.

Người viết có được may mắn là chơi rất thân với nhạc sĩ Châu Kỳ khi ông đã gần... 80 tuổi. Tình bạn vong niên này kéo dài được khoảng 10 năm thì nhạc sĩ mất. Quen nhau bên những ly bia ở Hội quán Văn nghệ (81 Trần Quốc Thảo, Q.3, TP.HCM - gọi tắt là 81 TQT), người viết thuộc rất nhiều những ca khúc của Châu Kỳ và thường hát cho ông nghe (say mới dám hát). Ông ngồi im gật gù, đôi lúc “nhắc tuồng”. Dạo ấy, nhà ông ở tuốt bên Tân Quy Đông (Nhà Bè). Hằng ngày, ông đạp xe hơn 20 km đến 81 TQT chỉ để uống vài ly bia, nhìn mặt bạn bè, người quen cho đỡ nhớ rồi lại đạp xe về nhà. Có lẽ nhờ “hoạt động thể thao” này mà sức khỏe của ông khá dẻo dai, 80 tuổi vẫn còn minh mẫn. Ông cũng lập một “kỷ lục” ngồ ngộ: mất 18 chiếc xe đạp chỉ vì ham vui với bạn bè. Bạn bè sau đó cũng gom góp mua lại chiếc khác cho ông, nhưng ít bữa sau... lại mất! (nên họ nhại bài Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa của ông để trêu: “Mất xe này ta sắm xe kia...”). Đến khi nhà ông chuyển về phường Phước Bình (Q.9) xa đến 50 km ông mới giã từ chiếc xe đạp để chuyển qua đi xe ôm. Dăm bữa lại thấy ông đi xe ôm đến 81 TQT gặp bạn bè...

Châu Kỳ sinh năm 1923 tại làng Dưỡng Mong (Thừa Thiên-Huế). Cha ông là Châu Huy Hà, một nghệ nhân ca Huế. Chị ruột là Châu Thị Minh, được xem là nữ minh tinh duy nhất của miền Trung trong “Ngũ nữ minh tinh” (miền Nam có Phùng Há, Năm Phỉ, miền Trung: Châu Thị Minh, miền Bắc: Ái Liên, Bích Hợp). Ở Lycée Khải Định, Châu Kỳ được học nhạc với sư huynh Pière Thiều - giáo sư âm nhạc đầu tiên ở Huế. Vị này còn dạy cho Châu Kỳ kỹ thuật hát. Dạo đó hầu như chưa có nhạc Việt nên Châu Kỳ thường hát những bài do danh ca Pháp Tino Rossi thể hiện như J’ai deux amours, Tant qu’il aura étoiles, Òu vous étiez... đến nỗi bạn bè gọi ông là “Deuxième Tino Rossi”. Khi người chị Châu Thị Minh lập đoàn ca Huế hiệu Hồng Thu, Châu Kỳ trở thành ca sĩ chính của đoàn và nghiệp cầm ca khoác lên đời ông từ đấy.

Năm 1942, đoàn Hồng Thu lưu diễn ở Savanakhet rồi Thakhet (Lào). Ở Thakhet khi đang diễn vở kịch Hồn lao động thì Châu Kỳ bị mật thám Pháp bắt, đem lên giam ở Ba Vì. Rời nhà giam trở về Huế, Châu Kỳ bàng hoàng nghe tin mẹ mình bị chết đuối trong một cơn lũ. Những buổi chiều bên dòng Hương giang ngổn ngang tâm sự, Châu Kỳ viết nhạc phẩm đầu tay Trở về (1943): “Về đây nhìn mây nước bơ vơ. Về đây nhìn cây lá xác xơ. Về đây tìm bóng chiều mơ. Mong tìm mái tranh chờ. Mong tìm thấy người xưa...”. Nhạc phẩm Trở về đã gây một tiếng vang trong giới tân nhạc lúc đó với âm hưởng buồn man mác, càng nghe càng thấm thía. Từ đó cho đến cuối đời, Châu Kỳ đã viết khoảng 200 nhạc phẩm. Về ca từ, ông đã viết được những câu “xuất thần”, chẳng hạn để tả nét đẹp của cô gái Huế, ông chỉ cần 3 câu: “Buổi trưa em che nón lá, cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ, lũ chim quyên ngất ngây từ xa...” (Huế xưa)...

Tài hoa như thế nên Châu Kỳ cũng là khách đa tình. Từ những cô gái Lào gặp trên đường lưu diễn, rồi cô tiểu thư con quan thượng thư triều đình Huế (nhân vật chính trong ca khúc Giọt lệ đài trang) đến cô nữ sinh Đoàn Thị Sum ở Nha Trang đã vì tình mà quyên sinh bởi bị bố dượng ngăn cấm (mối tình này được nhạc sĩ viết thành nhạc phẩm Nha Trang, sau này bà Kha Thị Đàng - vợ ông sửa tựa thành Nha Trang hoài nhớ). Bi kịch này xảy ra khi Châu Kỳ đang đi diễn ở Phan Rang. Nghe tin cô Sum tự tử, Châu Kỳ cũng quyết hủy mình theo, nhưng bà chị Châu Thị Minh khóc lóc, khuyên giải nên Châu Kỳ bỏ vào Sài Gòn (năm 1947) để tìm quên.

Sài Gòn chính là nơi định mệnh đã chọn để tạo nên một hiện tượng của làng ca nhạc thời đó với sự xuất hiện của cặp uyên ương Châu Kỳ - Mộc Lan. Chàng là ca sĩ - nhạc sĩ tài hoa, nàng là con họa mi giọng ca vang khắp Bắc - Trung - Nam. Chính nàng đã cho chàng nếm trải hạnh phúc và cũng chính nàng đã cứa vào tim chàng những vết thương đớn đau tưởng chừng không bao giờ nguôi...

Gần 60 năm sau (tức những năm 2000 - NV), mối tình này được nhạc sĩ Châu Kỳ nhiều lần kể riêng với người viết. Rằng khi vào Sài Gòn, ông ở đậu nhà nhạc sĩ Mạnh Phát. Hai người thành lập nhóm “Thần Kinh nhạc đoàn” (sau này là ban nhạc Tiếng Thùy Dương). Một năm sau, nàng ca sĩ gốc Hải Phòng cũng có mặt tại Sài Gòn. Những ngày “chân ướt, chân ráo” ở Sài thành, nàng được nữ ca sĩ Minh Diệu (vợ nhạc sĩ Mạnh Phát) cưu mang. Vậy là tài tử và giai nhân gặp nhau trong căn nhà của một cặp nghệ sĩ cũng rất ư “tài tử, giai nhân”. Tiếng sét ái tình đến ngay từ cái nhìn đầu tiên. Rồi chàng dắt dìu nàng đi hát ở các rạp Văn Cầm (gần cầu chữ Y), Aristo (đường Lê Lai), Thanh Bình (đường Phạm Ngũ Lão), Quốc Thanh (đường Nguyễn Trãi), Khải Hoàn (đối diện chợ Thái Bình)... Chỉ chưa đầy nửa năm, họ chính thức trở thành vợ chồng. Rồi chàng đưa nàng về Huế ra mắt gia đình. Cả hai vợ chồng sau đó được ông Thái Văn Kiểm - Giám đốc Nha Thông tin và Đài Phát thanh Huế là chỗ thân tình tạo điều kiện cho được hát thường xuyên trên đài với mức lương 3.800 đồng/tháng - một mức lương khá hậu hĩnh vào thời điểm bấy giờ.

Ở Huế, danh tiếng của đôi uyên ương Châu Kỳ - Mộc Lan nhanh chóng nổi như cồn, mặc dù ở đất Thần Kinh lúc đó cũng có một đôi vợ chồng nghệ sĩ nổi tiếng không kém, đó là nhạc sĩ Nguyễn Hữu Thiết và ca sĩ Ngọc Cẩm (song thân của ca sĩ Hồng Hạnh bây giờ). Có thể nói đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhưng cũng thật ngắn ngủi - một kỷ niệm đẹp nhưng đau thương của nhạc sĩ Châu Kỳ... Image Khúc ly ca

Chàng là nhạc sĩ tài hoa, nàng là ca sĩ nổi tiếng - định mệnh đã đưa họ đến với nhau, yêu nhau ngay lần gặp đầu tiên.
Rồi họ nên duyên vợ chồng, trở thành đôi uyên ương đẹp đôi và nổi tiếng một thời. Tiếc rằng, họ đã không dìu nhau đi hết con đường nghệ thuật cũng như đường đời, để cho nhạc sĩ Châu Kỳ phải đau đớn viết nên Khúc ly ca...

Như chúng tôi đã đề cập ở bài trước, Châu Kỳ và Mộc Lan gặp nhau ở Sài Gòn qua “nhịp cầu” của cặp vợ chồng nghệ sĩ Mạnh Phát - Minh Diệu. Chỉ ít tháng sau, họ tổ chức lễ cưới và đưa nhau về Huế ra mắt gia đình chồng. Tại Huế, họ được ông Thái Bá Kiểm - Giám đốc Nha Thông tin và Đài Phát thanh Huế nâng đỡ, tạo điều kiện cho họ được biểu diễn thường xuyên trước công chúng cũng như trên sóng phát thanh với mức lương khá hậu hĩ. Tuy nhiên, cái “tổ uyên ương” của họ chỉ là “... một căn phòng nhỏ phía sau Ty Thông tin Huế dưới chân cầu Tràng Tiền. Căn phòng quá nhỏ cho đôi uyên ương quá nổi tiếng ở đất Thần Kinh...” (trích trong Những trang sách khép mở - Trần Áng Sơn). Phải chăng đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho cuộc hôn nhân của họ mau chóng đổ vỡ?

Sinh thời, nhạc sĩ Châu Kỳ đã từng nhiều lần tâm sự với người viết: Chung sống ở Huế được 6 năm thì nàng “phải lòng” và đi lại với một người bạn học cũ của Châu Kỳ - người này là con một bà chúa (hoàng tộc), chủ sòng xóc đĩa ở Kim Long (Huế). Vì chuyện đau lòng này mà Châu Kỳ đành đưa vợ trở vào Sài Gòn để giấu không cho gia đình mình biết và cũng để ngăn trở đôi tình nhân. Tuy nhiên, Châu Kỳ vẫn không ngờ tình địch vẫn bám theo. Ở Sài Gòn, đôi nhân tình vẫn hẹn hò, gặp gỡ nhau... Lời ong tiếng ve râm ran nên Châu Kỳ quyết theo dõi vợ. Ông nhờ nhà thơ Đặng Văn Nhân (người đứng ra tổ chức đám cưới cho Châu Kỳ và nàng) chở đi bằng xe hơi bám theo nàng vào tận Chợ Lớn. Châu Kỳ không đủ can đảm chứng kiến người đã từng cùng mình “hương lửa mặn nồng” nay lại ở trong vòng tay người khác nên nhờ ông Đặng Văn Nhân đi bộ theo dõi, còn mình ngồi lại trong xe. Khi ông Nhân trở ra kể lại sự tình, Châu Kỳ thấy trời đất như sụp đổ, ông tông cửa xe, định đâm đầu xuống sông tự tử, may nhờ có ông Nhân ôm ghì lại. Người viết hỏi: “Rồi ông có gặp lại nàng?”. “Có, nhưng mà cũng lâu lắm rồi. Đó là hôm đám tang nhạc sĩ Lê Thương (1996 - NV), cô ấy đi cùng ca sĩ Tâm Vân đến phúng điếu. Chúng tôi chỉ chào hỏi xã giao. Không nói chuyện gì nhiều. Chuyện cũ cũng đã vời xa quá rồi!”.

Chuyện trên là do đích thân nhạc sĩ kể với người viết. Ông không nói tên tình địch, nhưng trong tập sách Những trang sách khép mở, nhà văn Trần Áng Sơn cũng có đề cập đến nhân vật này. Đó là một người đàn ông tuy lớn tuổi nhưng có ngoại hình rất thu hút, khuôn mặt quyến rũ, được mọi người kính trọng gọi là Mệ Phủ (“mệ” là tước hiệu chỉ người thuộc hoàng tộc). Mệ Phủ là trung úy Ngự lâm quân bảo vệ hoàng cung. “Ông ta thường đến thăm các chị tôi vào những buổi chiều, lúc nào cũng mang quà cáp cho mọi người, nhất là các chị tôi. Ông tự lái chiếc xe jeep hiệu “Lăng-Rô-vơ”, tiếng máy nổ rất êm... Mỗi lần ông đến, chị Ngọc tôi mừng rỡ như muốn reo lên. Cũng dễ hiểu, thường thì quà tặng chị là món quà lớn nhất, đẹp nhất. Sau đó, ông còn lái xe đưa cả nhà khi thì đi nhà hàng, khi xem phim ở rạp Morin, cũng có lúc ông đưa cả nhà đi thăm khắp các di tích, dinh thự các đời vua Nguyễn. Tuy tặng những món quà đắt nhất, đẹp nhất cho chị Ngọc nhưng người ông chú ý lại là cô em Mộc Lan, con họa mi tuyệt sắc của cố đô Huế. Tôi nhận ra điều này vì thời gian gần đây anh Châu Kỳ ít đi chung với chị tôi, nhất là trong những lần có sự hiện diện của vị khách quý tộc... Rồi, anh Châu Kỳ đã công khai phản đối gia đình tôi về sự hiện diện quá ư đặc biệt của Mệ Phủ. Với tư cách gia trưởng, anh Long tôi không chấp nhận thái độ của em rể. Cuộc xung đột đi đến kết quả đổ vỡ. Ít lâu sau, anh Long có lệnh gọi nhập ngũ. Anh Châu Kỳ và chị tôi vào Sài Gòn và họ chia tay nhau” (Những trang sách khép mở - Trần Áng Sơn).

Đây là giai đoạn đầy những đau thương, u uất chất chứa trong nhiều ca khúc của Châu Kỳ: Từ giã kinh thành, Khúc ly ca, Đàn không tiếng hát, Biệt kinh kỳ, Khuya nay anh đi rồi, Tìm nhau trong kỷ niệm, Hương giang tôi còn chờ, Đừng nói xa nhau, Tiếng ca đó về đâu (thơ Nguyễn Tiến Thịnh) và nhất là ông đặt lời cho ca khúc Mưa rơi của anh bạn nhạc sĩ hoàng tộc Ưng Lang, lúc đó ở Huế đi đâu cũng nghe thanh niên hát: “Mưa rơi chiều nay vắng người. Bên thềm gió lơi. Mơ bóng ngàn khơi... Mưa rơi màn đêm xuống rồi. Mây sầu khắp nơi. Thương nhớ đầy vơi... Ai đi như xóa bao lời thề. Thuyền theo nước trôi không về, thấu cùng lòng ai não nề, riêng chốn phòng khuê... Mưa rơi đìu hiu dưới trời. Đêm dài vắng ai. Thương nhớ nào nguôi...”.

Nhạc sĩ Ưng Lang (sinh năm 1919, lớn hơn nhạc sĩ Châu Kỳ 4 tuổi), cũng vốn là chỗ thân thiết với người viết (ông từ trần ngày 17.8.2009 tại TP.HCM). Khi tôi hỏi ông về chuyện nhạc sĩ Châu Kỳ đặt lời cho bài Mưa rơi, ông nói: “Bài hát tôi làm lúc đó đã xong cả nhạc lẫn lời. Thế rồi Mộc Lan xa Châu Kỳ mà đi Hà Nội. Châu Kỳ có tâm sự buồn như vậy cho nên khi thấy bài hát của tôi thì đề nghị cho thay đổi vài chỗ trong lời hát cho gần với cảnh ngộ của mình! Tôi đồng ý để Châu Kỳ sửa vài chỗ như thế và đồng ý để Châu Kỳ đứng tên nơi phần lời ca cho đúng với nguyện vọng về mặt tình cảm riêng tư của anh ấy...”.

Đôi uyên ương rẽ cánh, mỗi người bay đi một ngả kể từ lúc ấy...

Hậu Châu Kỳ - Mộc Lan

Họ đã từng có một thời gian chung sống rồi chia tay... Dòng đời cuốn mỗi người về một phía, ở đó họ lại gặp ý trung nhân của riêng mình sau những trải nghiệm về hạnh phúc lẫn khổ đau.
Khoảng năm 1954, đôi uyên ương Châu Kỳ - Mộc Lan từ Huế vào Sài Gòn thì chia tay nhau. Mộc Lan trở về với nếp sống độc thân. Lúc này Mộc Lan đã rất thăng tiến trong lĩnh vực ca hát, tên tuổi của cô nổi như cồn. Cô thuê một căn phòng ở khách sạn Viễn Đông trên đường Phạm Hồng Thái mà hầu như lúc nào cũng nườm nượp khách ra vô. Khách của Mộc Lan phần đông là người trong giới nghệ thuật: nhạc sĩ, ca sĩ, kịch sĩ, họa sĩ, kịch tác gia... Hầu hết họ đến là để liên hệ công việc nghề nghiệp nhưng cũng có những người tự nguyện đến “trồng cây si” trước người phụ nữ “ngọt ngào như một thỏi sô-cô-la” (chữ dùng của Trần Áng Sơn).

Trong số những người ái mộ này có một “ông vua”. Đó chính là nhạc sĩ Hoàng Trọng - Trưởng ban nhạc Tiếng Tơ Đồng mà Mộc Lan đang là ca sĩ chính. Kể cũng lạ, số phận đưa đẩy để Mộc Lan luôn là đối tượng say mê của những ông vua, ông hoàng... không ngai. Hết nhạc sĩ Đoàn Chuẩn “ông hoàng slow” lại đến nhạc sĩ Hoàng Trọng “vua tango” (chưa kể nhạc sĩ Châu Kỳ cũng xứng đáng được gọi là “vua nhạc trữ tình”). Họ được giới mộ điệu xưng tụng và thừa nhận là “vua” của một thể loại âm nhạc nào đó, rồi nghiễm nhiên “lên ngôi” mà không một ai tranh chấp. Hoàng Trọng có nhiều ca khúc nổi tiếng như Gió mùa xuân tới, Dừng bước giang hồ, Ngàn thu áo tím..., nhưng những bài hát viết theo điệu tango mới được coi là “thương hiệu” của ông (Mộng lành, Mộng ban đầu...). Nhà văn Trần Áng Sơn nói về Hoàng Trọng như sau: “Trong con mắt tôi, anh không phải là mẫu người phụ nữ thích. Người tầm thước nhưng hơi nặng nề, nước da ngăm bì bì, gương mặt không có cá tính. Tuy nhiên, tính anh lại rất hiền, củ mỉ cù mì, ít nói, thuộc loại tán gái bằng cách ngồi lì, chẳng nói và có lẽ cũng chẳng liếc mắt đưa tình. Anh rất thường đến thăm chị tôi, mỗi lần anh đến, anh ngồi một đống. Đến âm thầm khi về cũng lặng lẽ. Lối tán này hình như làm chị tôi... hết chịu nổi! Có vẻ như anh không phải là kẻ đi chinh phục, lại không biết gì về tâm lý phụ nữ và thế là anh bị “knock-out” ngay ngưỡng cửa nhà tôi” (Những trang sách khép mở).

Điều đáng nói là Châu Kỳ và Hoàng Trọng có một tình bạn thâm giao. Họ từng đứng tên chung trong vài tác phẩm (nhạc Hoàng Trọng, lời Châu Kỳ) như: Nhắn người giang hồ, Tiếng nhạc trong sương, Hững hờ (bài Hững hờ chính là món quà tỏ tình của Châu Kỳ với người vợ sau của ông).

Riêng về Châu Kỳ, sau khi chia tay Mộc Lan, ông sống u uất một thời gian dài. Rồi số phận run rủi cho ông gặp cô nữ sinh Kha Thị Đàng ở nhà một người bạn. 18 tuổi, cô hoa khôi của trường Nữ trung học Gia Long đẹp e ấp như một đóa hoa hàm tiếu (liệt sĩ Kha Vạng Cân là con ông bác ruột, nhưng do cha mất sớm nên được thân phụ Kha Thị Đàng đem về nuôi, sau tham gia cách mạng). Trong hồi ký Thi Đàng Kỳ Duyên, bà Kha Thị Đàng (nay đã 73 tuổi) nhớ lại: “Có vài lần tôi gặp anh Châu Kỳ tại nhà Hương (bạn cùng lớp), anh được ba má và anh Triệu (anh của Hương) rất quý trọng. Riêng tôi cũng chào hỏi dăm ba câu chuyện nhỏ, dửng dưng và vô tư. Rồi một ngày định mệnh đã đến, anh tìm gặp riêng tôi và tặng tôi bài nhạc Hững hờ do anh mới sáng tác (thực ra là sáng tác chung của Hoàng Trọng và Châu Kỳ), với lời tặng “Trách ai khéo hững hờ...”. Sự xúc cảm đột ngột của đứa con gái mười tám tuổi đời như một sức mạnh an bài số phận cho tôi sau này. Tôi biết gia đình, tía má, anh chị đều không vui với tình duyên của chúng tôi nhưng với tình thương con, thương em, dù rất miễn cưỡng cũng có một tiệc cưới nhỏ trong gia đình và giúp chúng tôi tổ chức một tiệc cưới khá linh đình với hơn một trăm khách tại nhà hàng lớn ở đường Tản Đà. Bạn bè, khách yêu nhạc cùng tất cả nghệ sĩ tân nhạc và cả nghệ sĩ cải lương của thành phố đều có mặt. Đây là một đám cưới nghệ sĩ được tổ chức trong tình thương mến thương...”.

Là con gái một gia đình vọng tộc họ Kha, tổ tiên gắn bó với vùng đất Sài Gòn - Chợ Lớn từ thời khai hoang mở cõi, truyền thống gia đình thấm nhuần đạo lý Khổng Mạnh cho nên việc cô nữ sinh 18 tuổi yêu và quyết định lấy một anh chàng nghệ sĩ lớn tuổi, dở dang một đời vợ quả là một quyết định quá khó khăn với cô. Sau khi cưới, cô Đàng phải thích nghi với kiểu sống “lang bạt kỳ hồ” của đời nghệ sĩ: ăn cơm quán, ngủ nhà mướn. Sáng ngủ, trưa ăn sáng, chiều ăn trưa, tối đi hát, khuya ăn chiều. Thời gian này, Châu Kỳ vừa viết nhạc, vừa làm ca sĩ, rồi viết kịch kiêm luôn diễn viên. Rất nhiều nơi mời ông đến hát, nhất là các rạp chiếu bóng (dạo đó, trước khi chiếu phim, người ta thường tổ chức chương trình phụ diễn văn nghệ: hát vài bài tân nhạc hoặc diễn một vở kịch ngắn). Rồi Châu Kỳ thành lập đoàn Cổ kim hòa điệu Tiếng Thùy Dương. Có thể nói trên sân khấu Sài Gòn, Châu Kỳ là người đầu tiên đem các nhạc cụ cổ truyền như đàn tranh, đàn bầu, đàn cò, đàn nguyệt hòa tấu cùng guitar, piano, violon... Người giới thiệu chương trình (bây giờ gọi là MC) cho Tiếng Thùy Dương chính là Kha Thị Đàng, cô luôn xuất hiện trong trang phục toàn trắng: bộ áo dài lụa trắng, tay mang găng trắng, đi giày trắng... hết sức duyên dáng.

Khi Châu Kỳ bước vào thời kỳ đỉnh cao cũng là lúc ông lao vào những cuộc rượu thâu đêm suốt sáng với bạn bè và những người đẹp. Lúc đó, bà Kha Thị Đàng như sống ẩn mình, không thường xuất hiện bên ông nữa, cũng “không thèm” ghen với những bóng hồng luôn vây quanh ông. Để không bị mang tiếng là sống nhờ vào danh tiếng, tiền bạc của chồng, bà xin vào làm kế toán trong nhà máy giấy Tân Mai (Cogivina - Biên Hòa, nay thuộc tỉnh Đồng Nai)... Nhạc sĩ Châu Kỳ tuy đang “hư” như vậy nhưng vẫn có những điểm dễ thương: mỗi đêm dù về khuya đến mấy ông cũng vẫn mang về một món ngon cho vợ con. 6 giờ sáng ông chở vợ ra trạm đợi xe đến rước bà đi làm, 4 giờ rưỡi chiều lại có mặt tại trạm đón bà về hoặc chở vợ ra xa lộ hóng mát...

Những xa hoa, phù phiếm cũng tan sau ngày 30.4.1975, bà Kha Thị Đàng lại phải vừa nuôi 4 đứa con (3 trai, 1 gái) vừa “chăm sóc” chồng. Khi những khó khăn của cuộc sống qua đi thì ông bà cũng đã ở vào ngưỡng xế chiều, người viết vui mừng khi thấy họ luôn tay trong tay một cách hạnh phúc. Ông vẫn minh mẫn sáng tác cho đến cuối đời... Ông nằm liệt giường gần 2 tháng, khi người viết cùng ông Nguyễn Tiến Toàn (chủ doanh nghiệp xe lăn tay Kiến Tường) đến thăm, ông còn bảo bà mua bia về đãi khách... 6 giờ sáng ngày 6.1.2008, người viết đang leo đến lưng chừng núi Bà Rá (khi đi ghi nhận giải việt dã Chinh phục đỉnh cao Bà Rá) thì nhận được điện thoại của bà Kha Thị Đàng: “Nguyên ơi, anh Kỳ đã ra đi lúc 4 giờ sáng nay rồi!”. Tôi ngồi sụp xuống, không thể leo núi được nữa...


Hà Đình Nguyên

User avatar
ngayngo
Posts: 1209
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Triệu Vy: 'Tôi không quá mạnh mẽ như người khác nghĩ'

"Tiểu Yến Tử" cho rằng cô không đa tài và chỉ muốn làm tốt vai trò chính là diễn viên, đạo diễn.

Gia nhập làng giải trí hơn 20 năm, Triệu Vy thành công ở các vai trò như diễn viên, ca sĩ, đạo diễn.
Trong mắt nhiều khán giả, cô là người phụ nữ mạnh mẽ, đầy tham vọng. Chia sẻ trên Xjb, nữ diễn viên nói
cô không phải típ phụ nữ quá mạnh mẽ và quyết liệt. Cô có được thành công là nhờ sự nghiêm túc, nỗ lực trong từng công việc.

Nữ diễn viên chia sẻ suy nghĩ khi gần đây một số nguồn tin nói cô giàu nhất nhì giới sao gốc Hoa:
"Danh lợi và tiền bạc đều không đáng để theo đuổi quá mức, vì như thế chẳng có ý nghĩa gì cả.
Tôi dồn tâm huyết của mình vào sáng tạo nghệ thuật. Tôi luôn hiểu rõ điều mình thích làm nhất là đóng phim hoặc đạo diễn".

Image
Triệu Vy trên tạp chí số gần đây.


Triệu Vy tiết lộ, khi được tạp chí thương mại mời chụp ảnh trang bìa, cô hơi sốc vì cho rằng mình không có thành tích gì trong kinh doanh. "Mong mọi người đừng hỏi tôi về chuyện đầu tư cổ phiếu vì việc đó không liên quan gì tới tôi. Tất cả là do người nhà tôi làm, bản thân tôi không mua cổ phiếu, không thể chia sẻ kinh nghiệm với người khác hoặc trả lời phỏng vấn của tạp chí thương mại".

Những năm gần đây, sự nghiệp của Triệu Vy lên tầm cao mới. Phim truyền hình Mẹ hổ bố mèo do cô đóng chính ra mắt ở Trung Quốc từ đầu tháng 5, nhận được nhiều sự quan tâm của khán giả.

Hải Lan

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »


Jennifer Aniston tái hợp Owen Wilson sau bảy năm


Cặp diễn viên hài được yêu thích trong phim “Marley & Me” hội ngộ trong tác phẩm hài lãng mạn mới - “She’s Funny That Way”.

Trong tháng 5, bên cạnh ba bom tấn, khán giả còn được thưởng thức nhiều tác phẩm hài đặc sắc. Sau Hot Pursuit và Pitch Perfect 2,
She’s Funny That Way là phim hài thứ ba của tháng này – đánh dấu sự tái hợp của bộ đôi Owen Wilson và Jennifer Aniston.
Cả hai từng được yêu thích trong tác phẩm Marley & Me ra mắt năm 2008.

Image
Jennifer Aniston và Owen Wilson đóng chung trong phim hài mới "She's Funny That Way".


She’s Funny That Way là phim hài lãng mạn theo phong cách cổ điển. Mặc dù có những nhân vật, tình huống và phim trường hoàn toàn hiện đại, phim mang hơi hướng thập niên 1930 và 1940 của Hollywood.

Phim xoay quanh Isabella (Imogen Poots đóng), một nàng “gái gọi” sinh ra ở Brooklyn với khát vọng trở thành diễn viên. Sau cuộc hẹn hò với Arnold Albertson (Owen Wilson) - một biên kịch danh tiếng chuẩn bị ra mắt vở mới trên sân khấu Broadway, cô được đề nghị mức lương 30.000 USD cho công việc kỳ lạ là vào công viên cho những chú sóc ăn hạnh nhân.
Image
Nữ diễn viên Imogen Poots vào vai chính.


Mặc dù Isabella cảm thấy bất ngờ và kỳ quặc, cô vẫn chấp nhận lời đề nghị. Nhưng sau đó, một chuỗi sự kiện diễn ra làm thay đổi cuộc sống của tất cả những người cô gặp. Những mối quan hệ đan xe được giao nhau bằng một chi tiết bất ngờ ở cuối phim.

Đạo diễn Peter Bogdanovich và vợ Louise Stratten định hình được cốt chuyện cho bộ phim và viết kịch bản từ 15 năm trước. Tuy nhiên, John Ritter - diễn viên được dự định giao vai nữ chính - đột ngột qua đời vào năm 2003, hai người quyết định lùi kịch bản.

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »


Bae Yong Joon tuyên bố kết hôn


Bae Yong Joon khiến nhiều fan bất ngờ khi cho biết anh và diễn viên Park Soo Jin sẽ tổ chức đám cưới vào tháng 9.

Tối 14/5, công ty quản lý của Bae Yong Joon ra thông cáo báo chí cho hay, nam diễn viên sẽ kết hôn cùng Park Soo Jin vào mùa thu tới.
Park Soo Jin là diễn viên trong công ty của Yong Joon.

Bae Yong Joon để mắt đến Soo Jin khi gặp cô tại một buổi tiệc của công ty, hai người yêu nhau từ tháng 2.
Chuyện tình tiến triển thuận lợi, được hai bên gia đình chúc phúc.

Image
Bae Yong Joon và người tình Park Soo Jin.


Trước Soo Jin, Bae Yong Joon hẹn hò Goo Soo Hee - một cô gái con nhà bề thế ở Hàn Quốc. Nam diễn viên xác nhận chia tay Soo Hee hồi tháng 2.

Bae Yong Joon 43 tuổi, thành danh với hàng loạt phim truyền hình kinh điển Hàn như: Mối tình đầu, Bản tình ca mùa đông, Thành thật với tình yêu... Park Soo Jin kém anh 13 tuổi, đóng một số vai nhỏ trong Vườn sao băng, Mỹ nam nhà bên, Bạn gái tôi là hồ ly...

Hải Lan

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »


Charlize Theron - mỹ nhân Nam Phi khuynh đảo màn bạc


Với những vai diễn ấn tượng như trong “Monster” hay mới đây là “Mad Max: Fury Road”, minh tinh sinh năm 1975 là niềm tự hào của lục địa đen.

Charlize Theron vốn nổi tiếng với gương mặt thanh tú, mái tóc vàng óng ả, từng được trang Askmen bầu chọn là
“Người phụ nữ được khao khát nhất hành tinh”. Nhưng trên màn ảnh rộng, hai vai diễn đáng nhớ nhất của minh tinh lại là những vai đòi hỏi
cô hy sinh sắc đẹp. Đầu tiên là nhân vật nữ sát thủ trong Monster khi cô chấp nhận tăng cân và trang điểm xấu xí.
Mới đây nhất, để vào vai nữ chiến binh Furiosa trong bom tấn hành động Mad Max: Fury Road,
Theron đã phải cạo trọc đầu, bôi đen mặt và chịu nhiều cực khổ khi quay phim trên sa mạc.

Bù lại, cô được đánh giá đã đưa hình tượng “nữ anh hùng” trên màn ảnh rộng lên một tầm cao mới.

Minh tinh Charlize Theron sở hữu vẻ đẹp thanh tú, hút hồn người đối diện.

Image
Minh tinh Charlize Theron.


Tuổi thơ dữ dội


Charlize Theron chào đời tại Benoni, Nam Phi vào ngày 7/8/1975. Nhan sắc cô có được là sự kết hợp từ ba dòng máu Pháp, Đức và Hà Lan.

Từ bé, Theron đã trải qua nhiều biến cố. Cô từng chia sẻ về trải nghiệm không thể nào quên khi mới lên năm tuổi: “Một ngày nọ, tôi đi cùng cha mẹ trên ô tô thì bắt gặp một vụ tai nạn. Một chiếc xe tải bị lật ngửa, khiến một người đàn ông bị kẹt cứng ở cửa xe. Ông ta kêu gào đau đớn và cầu xin ai đó hãy kết liễu cuộc đời ông ấy, thay vì để ông ấy chết cháy cùng chiếc xe. Do vậy một người đã nổ súng. Tại Nam Phi, ai cũng mang vũ khí theo người. Đó là khoảnh khắc kinh hoàng, nhưng nó cũng dạy cho tôi giá trị cuộc sống”.

Sự việc lặp lại vào năm Charlize Theron 16 tuổi. Người cha thường xuyên say xỉn đã tấn công mẹ cô - bà Gerda Jacoba. Trong cơn say, người đàn ông lớn tiếng đe dọa mạng sống của cả hai mẹ con và bà Gerda đã dùng súng bắn chết chồng mình. Chứng kiến cái chết của người cha giúp Theron nhận ra: “Tôi sẽ phải vùng lên hoặc chấp nhận chết chìm”.

“Tôi không tin vào những cuộc đời chỉ toàn niềm vui. Bi kịch là một phần của cuộc sống, là bài học mà ta phải trải qua để biết cách tự đứng dậy và bước tiếp”. Image

Charlize Theron là một trong số ít diễn viên không ngại rũ bỏ vẻ ngoài xinh đẹp vì vai diễn.
Cô đã phải mất nhiều thời gian hóa trang khi tham gia phim "Monster" năm 2003.


Sự nghiệp của Theron cũng đến không dễ dàng. Ngày bé, nơi cô sống không hề có rạp chiếu bóng và Theron thường phải đi cùng mẹ một giờ đồng hồ tới nơi có phim. Mỗi lần như vậy, hai mẹ con cô thường tranh thủ xem hết mọi bộ phim họ có thể xem trước khi lái xe trở về. Đam mê điện ảnh của Theron được hình thành từ đó. Cô đã học tiếng Anh và cách nói giọng Mỹ nhờ xem những bộ phim truyền hình.

Năm 16 tuổi, Theron từng nhận học bổng về ballet và sống tại Italy một năm trước khi chuyển tới Mỹ cùng mẹ. Tại đây, cô tập luyện tại trường múa ballet Joffrey, song một chấn thương đã khiến hai đầu gối của Theron không còn sức để tiếp tục. Điều này khiến cô trở nên suy sụp trong một thời gian dài.

Như một cơ duyên, cuộc tranh cãi tại một ngân hàng ở Hollywood khiến Theron lọt vào mắt xanh một chuyên gia săn lùng tài năng diễn xuất - John Crosby, người đứng xếp hàng ngay sau cô và chứng kiến đầy đủ biểu cảm của người đẹp. Con đường của Theron ở Hollywood bắt đầu từ đó.

Oscar và vị trí hạng A

Vai diễn đầu tiên của Charlize Theron là một nhân vật thậm chí còn không có thoại trong bộ phim kinh dị Children of the Corn III: Urban Harvest (1995). Một năm sau, cô có vai diễn phụ đáng chú ý trong phim 2 Days in the Valley. Đầu thập niên 2000, Charlize Theron được xếp vào hàng những nữ diễn viên ngấp nghé lên hạng A của Hollywood. Nhưng mãi tới năm 2003, sự nghiệp của Charlize Theron mới thực sự có bước đột phá.
Image

Charlize Theron bên tượng vàng Oscar cho "Nữ diễn viên chính xuất sắc" vào năm 2004.


Trong phim Monster, Charlize Theron vào vai nữ sát thủ có thật - Aileen Wuornos. Để vào vai kẻ giết người hàng loạt đã bị xử tử vào năm 2002, Theron chấp nhận trở nên xấu xí. Cô cắt tóc nham nhở, cạo lông mày, đeo răng giả, dành hàng giờ mỗi ngày để hóa trang cho già đi và còn tăng thêm 13kg để giống với Aileen ngoài đời. Không chỉ hóa trang, Theron còn dồn hết tâm huyết để thể hiện tâm lý phức tạp của nhân vật. Sau khi phim ra mắt, tờ Entertainment Weekly khẳng định chắc nịch, giải Oscar cho “Nữ diễn viên chính xuất sắc” là của Theron dù khi đó còn tới 11 tháng mới diễn ra lễ trao giải. Nhà phê bình quá cố Roger Ebert gọi vai Aileen là “một trong những màn hóa thân hay nhất lịch sử điện ảnh”.

Charlize Theron trở thành diễn viên đầu tiên của Nam Phi có được tượng vàng diễn xuất danh giá này và được biểu tượng Nelson Mandela cùng Tổng thống Thabo Mbeki đích thân gửi lời chúc mừng. Từ khi bước lên hàng ngũ minh tinh hạng A của Hollywood, Charlize Theron liên tiếp nhận được những lời mời với cát-xê hàng chục triệu USD.

Niềm tự hào Nam Phi

Thành danh trên toàn cầu, Charlize Theron dành nhiều thời gian để tham gia các hoạt động xã hội và từ thiện. Năm 2007, cô thành lập tổ chức “Charlize Theron Outreach Project” (CTAOP) với tôn chỉ giúp giới trẻ châu Phi tránh xa khỏi căn bệnh thế kỷ HIV. Năm 2008, Tổng thư ký Liên Hợp Quốc - Ban Ki-Moon - mời Charlize Theron trở thành Đại sứ Hòa bình của tổ chức này.

Ngôi sao tài sắc vẹn toàn này còn là người thường xuyên lên tiếng kêu gọi bảo vệ động vật và môi trường, cũng như quyền lợi của phụ nữ. Năm 2015, cô thể hiện nhiệm vụ bảo vệ nữ quyền lên màn ảnh rộng với vai chiến binh Furiosa trong Mad Max: Fury Road. Trong một bộ phim mà nhân vật chính là Max “điên” (Tom Hardy thủ vai), nhân vật Furiosa của Theron lại tạo ấn tượng nhất. Theron đã phải cạo trọc đầu và có một tạo hình xù xì cho vai diễn, nhờ đó người hâm mộ được thấy một nữ anh hùng thực thụ trên màn ảnh rộng.

Furiosa là một nữ chiến binh gan góc, sẵn sàng chiến đấu đến cùng để bảo vệ niềm hy vọng và những người mà cô cho là quan trọng nhất. Cô sẵn sàng phản bội niềm tin từ tên bạo chúa Joe, lái xe giữa hoang mạc bất chấp sự săn đuổi từ bè lũ “đầu trâu mặt ngựa” của Joe để đến được “miền đất xanh” của hy vọng. Sự mạnh mẽ rắn rỏi của Furiosa là một tuyên ngôn nữ quyền đanh thép đối với Hollywood - nơi các người hùng nam tính vẫn đang chiếm đa số.

Mad Max: Fury Road đang được đón nhận rộng rãi. Hàng loạt trang điện ảnh như IMDb (điểm 8,9/10) hay Rotten Tomatoes (điểm 98%) đều dành cho bộ phim cùng dàn diễn viên những lời bình có cánh.

Image
Vai diễn Furiosa trong bom tấn "Mad Max: Fury Road" hè năm nay tiếp tục khiến cái tên Charlize Theron trở thành tiêu điểm màn bạc.


Tên tuổi sáng chói, nhưng với Charlize Theron, đỉnh cao danh vọng không phải thứ duy nhất khiến cô cảm thấy hạnh phúc. Theron đang hẹn hò với nam diễn viên gạo cội Sean Penn và có một cậu con trai nuôi từ năm 2012.

Minh tinh chia sẻ quan niệm sống: “Những người truyền cảm hứng cho tôi là những người sống một cuộc sống tốt và đơn giản. Hãy tận hưởng cuộc sống, đi du lịch và phiêu lưu. Tôi muốn được sống hạnh phúc bên bạn bè và người yêu, được chìm trong giấc ngủ mỗi ngày mà không bị ám ảnh. Để rồi nếu tôi có ra đi bất ngờ - như người đàn ông bị kẹt trong vụ tai nạn mà tôi chứng kiến hồi lên năm tuổi - thì cũng chẳng còn gì phải hối tiếc”.

Thịnh Joey

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »

Xavier Dolan : Khi "thần đồng" đi chấm phim

Tuấn Thảo

Image
Chủ tịch liên hoan Pierre Lescure và ban giám khảo Cannes : Ethan &Joel Coen, Rossy de Palma, Guillermo del Toro, Rokia Traore,
Xavier Dolan, Sienna Miller, Jake Gyllenhall, Sophie Marceau - REUTERS
Trong số các sự kiện thu hút sự chú ý tại liên hoan Cannes năm 2015, có một điểm đáng ghi nhận : đạo diễn người Canada Xavier Dolan là một trong những gương mặt trẻ tuổi nhất được mời làm thành viên ban giám khảo. Giới chuyên nghiệp mệnh danh anh là “Thần đồng” điện ảnh, vì Xavier Dolan viết kịch bản đầu tay năm anh lên 16, và đi tranh giải tại Cannes lúc anh chưa tròn 20 tuổi.


Năm nay 26 tuổi, đạo diễn Xavier Dolan tính tới nay đã thực hiện năm bộ phim, trong đó có đến bốn tác phẩm được Liên hoan Cannes tuyển chọn vào các chương trình tranh giải chính thức : ngoài cuộc thi Cành cọ vàng, còn có chương trình Một nhãn quan độc đáo (Un certain regard), Hai tuần dành cho các nhà đạo diễn (Quinzaine des Réalisateurs), Tuần lễ của giới phê bình (Semaine de la Critique)

Lần đầu tiên, Liên hoan Cannes khám phá tài năng của Xavier Dolan là vào năm 2009. Sau hơn mười năm đóng phim kể cả phim quảng cáo, phim truyện điện ảnh và truyền hình, Xavier Dolan chuyển sang viết kịch bản và gửi bộ phim đầu tay đến Liên hoan Cannes. Kết quả là tác phẩm J’ai tué ma mère (tựa tiếng Anh là “I Kill My Mother”) giành được cùng lúc ba giải thưởng trong khuôn khổ chương trình Hai tuần dành cho các nhà đạo diễn. Kinh phí đầu tư ban đầu là 400.000 đô la Canada, với phim này Xavier Dolan thu về gấp đôi số tiền lời, nhờ vậy mà anh càng vững tâm thực hiện các dự án kế tiếp.

Sau thành công của tác phẩm đầu tay, Xavier Dolan liên tục xuất hiện trên sân chơi của Liên hoan Cannes, vào năm 2010 với tác phẩm Les Amours Imaginaires (tựa tiếng Anh là Heartbeats) và vào năm 2012 với Laurence Anyways. Cả hai tác phẩm đều đi tranh giải ở hạng mục “Một nhãn quan độc đáo” Un Certain Regard của Liên hoan Cannes. Vào thời ấy, giới phê bình đánh giá là tuy về mặt hình thức, các tác phẩm của Xavier Dolan chưa được hoàn hảo, nhưng về mặt nội dung lại có nhiều tính sáng tạo, sống động và táo bạo .... cho thấy một tài năng đang chớm nở, tràn đầy sinh lực.

Đến năm 2013, do anh không hoàn tất kịp trước thời hạn, cho nên anh gửi bộ phim thứ tư của mình là Tom à la ferme (Tom at the farm) đi dự thi tại Liên hoan Venise lần thứ 70 thay vì Liên hoan Cannes. Một cách bất ngờ, tác phẩm này giành lấy giải thưởng của Liên đoàn quốc tế các nhà phê bình FIPRESCI. Chưa đầy một năm sau đó, vào mùa Xuân năm 2014, Xavier Dolan bước lên thảm đỏ Liên hoan Cannes và lần này anh đi tranh giải Cành cọ vàng với tác phẩm thứ năm là bộ phim Mommy. Kết quả là trong buổi lễ trao giải, Xavier Dolan được xướng tên trên bảng vàng. Anh đoạt giải thưởng lớn của ban giám khảo, đồng hạng với đạo diễn Jean Luc Godard (Adieu au langage).

Bộ phim Mommy khai thác quan hệ phức tạp giữa một bà mẹ neo đơn và cậu con trai ở trong tuổi mới lớn, hiếu động đến mức không thể kiểm soát nổi hành động và lời nói, trở nên hung hăng hỗn láo với mẹ, cho dù tình thương không thiếu vắng. Từ hình thức cho tới ngôn ngữ điện ảnh, Xavier Dolan đem lại cho Cannes một luồng sinh khí mới, làm cho ta liên tưởng đến một Almodovar thời mới vào nghề với các tác phẩm đầu tay, có chỗ còn hơi vụng về do tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, có lắm điều muốn bày tỏ, có bao lời muốn nói ….

Nhân kỳ trao giải thưởng điện ảnh César của Pháp cuối tháng Hai năm 2015, bộ phim Mommy giành lấy giải dành cho tác phẩm nước ngoài hay nhất, trong lúc phim vẫn đang thành công ở các rạp hát tại Pháp. Nhưng không phải chỉ có một tin vui vì hầu như vào cùng một thời điểm, anh được mời làm thành viên ban giám khảo Liên hoan Cannes 2015, bên cạnh đạo diễn Guilermo del Toro, thần tượng điện ảnh Sophie Marceau, các diễn viên Sienna Miller, Jake Gyllenhaal, Rossy de Palma, ca sĩ kiêm tác giả Rokia Traoré. Còn chủ tịch ban giám khảo năm nay là hai anh em đạo diễn Joel và Ethan Cohen.

Trở lại Cannes nam nay với tư cách là thành viên ban giám khảo, Xavier Dolan cho biết là anh muốn gạt bỏ sang một bên tất cả các định kiến, để yên cho tâm trí của mình thanh thản không bị vướng bận, tựa như một trang giấy trắng để rồi trên đó những hình trên màn bạc sẽ in lên những cảm xúc. Người ta thường nói kết quả Liên hoan Cannes thường phản ánh một mặt phong cách của vị chủ tịch, mặt khác sự đồng thuận giữa các thành viên ban giám khảo.

Có lẽ cũng vì thế mà nam diễn viên Sean Penn, nổi tiếng là thích các bộ phim xã hội mang tính dấn thân, đã quyết định trao Cành cọ vàng 2008 cho tác phẩm Entre Les Murs (Giữa bốn bức tường) của đạo diễn Laurent Cantet. Còn vào năm 1989, đạo diễn người Đức Wim Wenders trong nỗ lực phát hiện các tài năng mới đã quyết định trao Cành cọ vàng cho bộ phim Sex, Lies and Videotape của nhà làm phim Steven Soderbergh, lúc đó chỉ mới 26 tuổi.

Chính cũng trong năm ấy mà đạo diễn Wim Wenders đã mời cô Renée Blanchar, một sinh viên 25 tuổi người Canada theo học khoa điện ảnh ở trường FEMIS, vào làm thành viên ban giám khảo. Nói như vậy có nghĩa là Xavier Dolan vẫn là một thần đồng, nhưng xét đơn thuần về mặt tuổi tác, anh không phải là gương mặt trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên hoan Cannes được mời đi chấm phim, trái với tất cả những gì báo chí đã loan tải trong những ngày vừa qua.

User avatar
TheLang
Posts: 1977
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:43 am

Post by TheLang »

Hội quán Lạc Cầm sôi động với ba đêm ca nhạc

Ðức Tuấn/Người Việt


WESTMINSTER, California (NV) - Một loạt những sinh hoạt nghệ thuật sẽ được tổ chức tại
hội quán âm nhạc Lạc Cầm, 15041 Moran St., #103, Westminster, CA 92683, trong những ngày tới.

Trước tiên đó là đêm nhạc chủ đề “Ðừng Lừa Dối Nhau,” với hai tiếng hát Ý Lan và Quang Tuấn, sẽ được thực hiện ngày Thứ Sáu, 22 Tháng Năm.

Image
Ca sĩ Ý Lan sẽ có mặt trong đêm nhạc ngày Thứ Sáu, 22 Tháng Năm. (Hình: Ca sĩ cung cấp)


Kế đến là đêm nhạc giới thiệu tiếng hát Ðoan Trang, chủ đề “Cho Em Quên Tuổi Ngọc,” được thực hiện này Thứ Bảy, 23 Tháng Năm.

Và đêm cuối cùng là “Thương Nhau Ngày Mưa,” với sự trở lại của ca sĩ Nguyên Khang, được thực hiện ngày Chủ Nhật, 24 Tháng Năm.

Hai chương trình của ngày Thứ Sáu và Thứ Bảy được bắt đầu lúc 8 giờ 30 tối.

Nói chuyện với nhật báo Người Việt, ca sĩ Ý Lan tiết lộ: “Chương trình đêm Thứ Sáu sẽ rất đặc biệt, vì lần đầu tiên nhạc sĩ Hoàng Thi Thi, nhận lời chịu trách nhiệm phần hòa âm, phối khí, cũng như dẫn chương trình.”

Ca sĩ nói tiếp: “Dĩ nhiên đêm nhạc sẽ được biên tập theo hai phần, tổng cộng cả Quang Tuấn và Ý Lan sẽ trình bày khoảng trên dưới 40 ca khúc, riêng các tiết mục song ca sẽ có bốn lần, hai chúng tôi trình bày chung theo kiểu 'hát đôi.'”

Nội dung cả 40 bài hát được trình diễn sẽ gồm nhiều nhạc phẩm nổi tiếng, bất hủ, đã từng được nhiều thế hệ yêu thích.

Giá vé cho đêm nhạc này VIP $80, đồng hạng $70.

Bước sang đêm nhạc ngày Thứ Bảy, 23 Tháng Năm, giới thiệu giọng hát trẻ Ðoan Trang, cô là một khám phá mới của hội quán âm nhạc Lạc Cầm.

Ðoan Trang có chất giọng khỏe, tự nhiên, cô có khả năng thể hiện đa dạng các thể loại nhạc, từ nhạc nhẹ, trữ tình đến sôi động.

Cô ca sĩ trẻ này còn có một tên gọi khác là “Chocolate,” vì làn da bánh mật, đồng thời chính ca khúc “Chocolate” cũng là bài hát để lại dấu ấn qua giọng hát của cô.

Nhạc sĩ Sĩ Dự, nói về ca sĩ Ðoan Trang như một khuôn mặt, tiếng hát mới đóng góp vào làng âm nhạc hải ngoại.

“Thương Nhau Ngày Mưa,” chủ đề một ca khúc của nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang, cũng chính ca khúc này mà ca sĩ Nguyên Khang được rất nhiều khán giả yêu thích khi anh hát.

Ðêm nhạc cuối cùng của cuối tuần lễ này, sẽ mang chủ đề “Thương Nhau Ngày Mưa,” đánh dấu sự trở lại của ca sĩ Nguyên Khang.

Chia sẻ với nhật báo Người Việt, chàng ca sĩ có giọng hát trầm ấm cho biết anh sẽ cống hiến nhiều ca khúc mới, những bài nhạc chưa bao giờ trình bày trên sân khấu Lạc Cầm.

Chương trình này sẽ được bắt đầu lúc 8 giờ.

Cả hai đêm Thứ Bảy và Chủ Nhật, đều có giá vé giống nhau: VIP $60, và đồng hạng $50.

Liên lạc giữ vé cho cả ba đêm nhạc: (714) 891-8885.

User avatar
macco
Posts: 3555
Joined: Mon Jan 17, 2005 8:04 am

Post by macco »


Khánh Ly viết về 'những cú tát' trong đời


Trong sách đầu tay, danh ca không giấu việc bà từng bị nói xấu, gièm pha, mắng mỏ...
Bà chọn thái độ sống im lặng, chăm chỉ làm việc để đối đầu thị phi.

Cuốn Đằng sau những nụ cười của Khánh Ly tập hợp những trang tản mạn của nữ danh ca hàng chục năm qua.
Cuốn sách theo thể loại tản văn, tuy vậy, đây gần như là những ghi chép mang tính tự truyện về cuộc đời Khánh Ly.
Chân dung "người đàn bà hát" hiện rõ qua từng trang sách, từ tính cách đến các sự kiện, nhân vật quan trọng xoay quanh cuộc đời đầy thăng trầm của bà.

Khánh Ly tự giễu mình là người ít học. Tuy nhiên, đó chỉ là sự học trong trường lớp. Bà học được nhiều hơn từ đời sống, từ thế thái nhân tình,
từ những lần vấp ngã đau đớn và những phút thăng hoa.

Các bài học xương máu lẫn quả ngọt đến từ nghiệp ca hát góp phần hình thành nên diện mạo một nhân vật thú vị của làng âm nhạc Việt Nam.


Image
Bìa sách "Đằng sau những nụ cười" của Khánh Ly.


Nhiều khán giả nhận xét Khánh Ly có một chất giọng liêu trai, ma mị. Đọc sách bà viết, có thể hiểu thêm, ở một khía cạnh nào đó, ngoài thiên phú, giọng hát xuất phát từ con người có cuộc đời nhiều ngang trái, nhiều nỗi buồn, buộc bà phải chọn cho mình một thái độ sống riêng. Chính điều này làm hình thành nên giọng hát nặng trĩu nỗi buồn của một thời nhưng cũng nhẹ tênh, tha thiết và không kém phần thanh lịch của người trải đời.

Khánh Ly sinh ra ở Hà Nội, rồi cùng gia đình vào Sài Gòn, Đà Lạt sinh sống. 16 tuổi, bà theo nghiệp ca hát, bắt đầu hành trình "lang bạt" để sinh tồn trong cuộc đời. Sớm mất người cha mình yêu thương và không gần gũi được với mẹ ruột, bà miêu tả mình qua trang viết như một người luôn giữ nỗi cô đơn thường trực trong lòng. Bà sớm đối mặt với lầm lỡ trong tình yêu, làm mẹ đơn thân. Rồi bà chọn xứ người để định cư, tiếp tục theo đuổi sự nghiệp ca hát.

Trên cuộc đời thăng trầm đó, Khánh Ly tâm sự: "Tôi cũng từng lãnh những cú... tát trái, tát phải, những cú đấm nghìn cân, những nắm bùn vứt vào mặt tôi ở đằng sau những nụ cười. Nhưng có sao đâu. Thế mới là đời... Cứ bình thản trước mọi việc là câu trả lời đúng nhất. Im lặng cũng là một cách sống...", đó là lời tâm sự của Khánh Ly. Cũng ở một bài viết khác, Khánh Ly giãi bày về sự nghiệt ngã của thị phi dành cho mình: "Cái mặt tôi đây, ai muốn chửi, thích chửi thì xin mời. Chỉ biết một điều là bao giờ tôi cũng đứng thẳng, nhìn thẳng và đi ngay. Nếu có một điều gì cần phải chứng minh thì tôi chỉ chứng minh với bản thân mình mà thôi".

Từ nỗi buồn của cuộc đời người đàn bà có số phận truân chuyên, Khánh Ly còn viết về nỗi buồn của đời người hạn hữu, của những mùa xuân trôi tuột qua mang theo dấu mốc tuổi tác. "Mấy ai có thể thực sự hiểu được, nhìn thấu được nỗi bi thương luôn luôn được giấu kín đằng sau nụ cười" (bài viết Nơi chốn bình yên).

Chuyện Khánh Ly bàn đến trong sách còn là những câu chuyện nhỏ về âm nhạc. Bài viết đầu tiên của cuốn sách - Vì sao tôi hát nhạc Tiền chiến? - thể hiện sự trân trọng của Khánh Ly dành cho một dòng nhạc quan trọng của Việt Nam. Từ lời kể của bà, một giai đoạn khá đặc biệt trong lịch sử âm nhạc đương đại Việt Nam được phác họa.

Từ năm 1969 đến năm 1975 là khoảng thời gian cực thịnh của những bài tình ca lãng mạn, trữ tình. Tác giả thương yêu tác phẩm của họ, thường xuyên liên lạc và gắn bó với ca sĩ để đích thân tập cho họ hát. Từ đó làm nảy sinh những tình cảm thầy trò, anh em kéo dài mãi cho đến sau này. Và đó cũng là lời giải thích cho mối dây liên hệ của giọng hát Khánh Ly với nhiều nhạc sĩ, trong đó có người tri kỷ của bà, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Cứ 100 bài thì có đến 99 bài là do chính Trịnh Công Sơn tập cho Khánh Ly hát.

Từ Trịnh và Vũ Thành An đến Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng..., tên tuổi Khánh Ly đến với người nghe nhạc Việt trên toàn thế giới. Niềm đam mê hát của bà được đúc kết qua lời tự sự: "Nỗi sợ không còn được hát lớn hơn nỗi sợ chết".

Những cực nhọc của của những chuyến bay show dọc ngang ở môi trường âm nhạc hải ngoại lắm bi hài, như chuyện bị bầu show quỵt tiền hay "đem con bỏ chợ" cũng được Khánh Ly kể lại qua giọng điệu hài hước. Những câu chuyện kể này có thể giúp người đọc hình dung phần nào môi trường sinh hoạt văn nghệ của kiều bào Việt Nam ở nước ngoài.

Một phần quan trọng trong sách, Khánh Ly viết về người chồng quá cố - ông Nguyễn Hoàng Đoan. Đó không phải là người chồng đầu tiên của bà nhưng là người gắn bó với bà gần 40 năm, trải qua bao cay đắng ngọt bùi. Đọc sách, có thể hình dung, Khánh Ly ngày càng yêu chồng hơn theo thời gian, và cay đắng nhất là khi ông qua đời, bà lại càng nhận ra tình yêu ấy mãnh liệt hơn bao giờ hết. "Hình như chưa bao giờ mình nói yêu nhau. Nếu bây giờ em nói, có kịp không", là lời tâm sự giấu nước mắt bên trong của bà.

Những trang viết của Khánh Ly có chỗ trau chuốt, mượt mà như chất nhạc và lời ca của Trịnh Công Sơn thấm đẫm trong tâm hồn bà. Bà cũng thường trích dẫn những lời nhạc của Trịnh trên trang viết của mình. Nhưng cũng nhiều chỗ, văn của bà xù xì, thô mộc như tính cách ngang tàng ở người đàn bà trải nhiều sương gió trong cuộc đời.

Gần 40 năm sống nơi xứ người, nhập quốc tịch Mỹ, Khánh Ly vẫn mê mải với mắm, muối dưa cà, với nỗi hoài hương không bao giờ giấu giếm. Qua sách, bà còn chia sẻ với mọi người hoài bão dành quãng cuối của cuộc đời cùng bạn bè tri kỷ thực hiện nhiều việc thiện nguyện. Bà cho rằng đó là cách để mình đi tìm niềm vui, hạnh phúc.

"Đằng sau những nụ cười" phát hành vào ngày 2/6.

Thoại Hà

nguyenthanh
Posts: 859
Joined: Fri Jan 06, 2012 5:40 pm

Post by nguyenthanh »


Phạm Băng Băng công khai người yêu


Lý Thần là người đầu tiên mỹ nhân họ Phạm thừa nhận quan hệ yêu đương, kể từ khi nữ diễn viên gia nhập làng giải trí


Sáng 29/5, Lý Thần đăng trên trang cá nhân bức ảnh tình cảm bên Phạm Băng Băng, xác nhận đang hẹn hò người đẹp.
Băng Băng sau đó chia sẻ bức ảnh này.

Băng Băng - Lý Thần được cho là bén duyên năm 2014, khi đóng chung phim Võ Mỵ Nương truyền kỳ.
Tin đồn cặp sao hẹn hò gây xôn xao từ đầu năm nay. Hồi tháng 4, khi tham gia một buổi quảng bá phim,
Băng Băng nói rằng cô chỉ công khai tình yêu khi mối quan hệ chín muồi, ổn định.

Image
Phạm Băng Băng và Lý Thần.


Tại sự kiện ở Đài Loan hôm 28/5, Băng Băng nói cô không còn trẻ. Ngoài công việc, cô cần có tình yêu, gia đình và con cái. Người đẹp luôn khao khát cuộc sống gia đình.

Nguồn tin trên Sina cho biết, Phạm Băng Băng - Lý Thần chưa đăng ký kết hôn, mẹ của nữ diễn viên rất hài lòng về con rể tương lai.

Lý Thần sinh năm 1978, từng đóng Đường Sơn đại địa chấn, Phong hòa nhật lệ, Chuyện tình Bắc Kinh... Trước Phạm Băng Băng, anh trải qua mối tình gây ồn ào với Trương Hinh Dư (cũng tham gia Võ Mỵ Nương truyền kỳ).

Như Anh

Post Reply