Quán Vắng không Người ...3

Buồn vài phút xin ghé thăm đây; muốn tán gẫu ghé đây... Chia sẻ tâm tư vô đây.... Không biết nói gì làm gì vô đây!!! Bài viết sẽ giữ lại trong 7 ngày và quá hạn sẽ đi vào thiên cổ của không gian Cyber!!!

Moderator: khieulong

User avatar
saohom
Posts: 2240
Joined: Wed Aug 26, 2009 11:30 pm

Post by saohom »

Image

Đảng CSVN không bán nước thì là gì?

Nguyên Thạch
(Danlambao) - Trước những vụ việc điển hình đã liệt kê như trên và chuỗi hành động thách đố sắp đến, chứng tỏ Trung Nam Hải đã trùm phủ khắp ngõ ngách của guồng máy cầm quyền VN, dưới sự cúi đầu nối giáo của đảng CSVN một cách hèn hạ đê tiện.

Các tướng lãnh, đảng viên cùng khối người dân với tinh thần yêu nước, niềm tự ái dân tộc sẽ phải làm gì trước những thách đố hung bạo và ngang ngược này?.

*
Là nước láng giềng với phường khốn nạn, dân tộc Việt Nam đã triền miên đau khổ trong suốt chiều dài lịch sử mà lúc nào cũng đau đáu lo âu trước tham vọng bành trướng của bọn Hán cẩu này.

Mặc dầu bất hạnh vì đã sống gần với những tên ăn cướp nhưng cha ông ta đã oanh liệt chống lại quân tham tàn phương Bắc một cách kiên cường không ngưng nghỉ mà Việt sử đã ghi lại bao chiến tích hiển hách của các anh hùng tiền nhân đã cùng người dân thể hiện tinh thần bất khuất của Việt tộc.

Hôm nay dưới cái gọi là “lãnh đạo” của đảng CSVN, một đảng hung tàn, bạo ngược và gian trá đã bị tên gián diệp Tàu cộng Hồ Quang - Hồ Chí Minh do Mao sắp xếp để thực hiện ý đồ thôn tính phương Nam, một lần nữa đất nước lại lâm vào nghịch cảnh vô cùng đen tối.

Gần đây, những hành động vô cùng hống hách ngang ngược của bọn Trung cẩu như:

- Đánh Mỹ cho đến người Việt Nam cuối cùng qua lịnh của Hồ gián.

- Công hàm công nhận chủ quyền 12 hải lý cũng do Hồ đồng ý cho Phạm Văn Đồng.

- “Dạy cho VN bài học 1979”. (1)

- Chiếm đóng các cao điểm trọng yếu ở phía Bắc VN. (2)

- Lấn chiếm đất, vịnh qua các Hiệp định về lãnh thổ, lãnh hải. (3)

- Bắn giết, chiếm đóng và xây dựng trái phép ở 7 đảo thuộc chủ quyền của VN (Châu Viên, Vành Khăn, Graven, Chữ Thập, Đá Tư Nghĩa, Subi, Gạc Ma. (4)

- Giàn khoang HD-981 xâm nhập trái phép khu đặc khu kinh tế của VN. (5)

- Ngang ngược ra lệnh cấm đánh bắt trên vùng biển thuộc chủ quyền lâu đời của VN. (6)
Image - Bắn giết, cước bóc đánh đập, tông chìm tàu thuyền của ngư dân VN. (7)


- Tuyên bố chủ quyền về Đường phân khúc 9 đoạn (Đường lưỡi bò) chiếm hơn 80% diện tích Biển Đông. (8)

- Máy bay quân sự ngang nhiên bay trên không phận của VN mà không thèm thông báo. (9)

- Bắn hạ phi cơ quân sự SU-MK2 và CASA-212 cùng các sĩ quan phi công một cách thách đố. (10)

- Cho kỹ thuật viên làm tê liệt, xâm nhập mạng và hệ thống loa đài phát thanh của VN. (11) Image - Thải chất cực độc giết cá, rong tảo cũng như hủy hoại môi trường biển một cách có chủ đích. (12)


Trước những vụ việc điển hình đã liệt kê như trên và chuỗi hành động thách đố sắp đến, chứng tỏ Trung Nam Hải đã trùm phủ khắp ngõ ngách của guồng máy cầm quyền VN, dưới sự cúi đầu nối giáo của đảng CSVN một cách hèn hạ đê tiện.

Các tướng lãnh, đảng viên cùng khối người dân với tinh thần yêu nước, niềm tự ái dân tộc sẽ phải làm gì trước những thách đố hung bạo và ngang ngược này?.

Chúng Đã Bán Nước!

- Trích từ Wikileaks:

"Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng Chủ Nghĩa Cộng Sản, đảng Cộng Sản và nhà nước Việt Nam đề nghị phía Trung Quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt Nam sẽ cố hết sức mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao Trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dày công xây đắp trong quá khứ. Và Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền Trung Ương tại Bắc Kinh, như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng, Quảng Tây".

"Phía Trung Quốc đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, và cho Việt Nam thời gian 30 năm (1990-2020) để đảng CSVN "giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc".

Đất nước?
Chúng đã bán rồi!


Đảng cộng là một bọn tôi thiên triều
Chúng là ma quái quỉ yêu
Gót giầy phản tặc... tiêu điều núi sông.

Từ ngày Hồ dựng cờ hồng
Việt Nam xương máu... chất chồng thảm thương
Đảng tôn vinh bác "Hồ Quang" ?
Một tên gián điệp dọn đàng cho Mao!
Thành Đô Hội Nghị dâng Tàu (*)
Tổ Quốc ngậm đắng... dân đau ngút trời.

Quê hương tan nát người ơi
Từ nay lầm lạc vào đời vong nô!

Việt Nam đã bị "Bác Hồ"
Một tay cực hiểm... dắt vô nhà tù!.

Lạc Hồng uất hận thiên thu
Tám mươi năm đã... trót ngu bị lừa
Tuy muộn, nhưng tỉnh giấc chưa?
Hay còn mê mẫn đong đưa tháng ngày?.

20-20 tới đây
Việt Nam mình sẽ như Tây Tạng buồn!.

Nước trôi xa, nước về nguồn
Mòn trông mù thẳm!
Lệ tuôn mẹ chờ...
Đàn con thôi chớ làm ngơ
Trước cơn quốc biến...
Từng giờ nguy nan.

Giục nhau thức tỉnh lên đàng
Sơn hà nguy biến...
Còi vang rền trời
Góp tay cứu quốc dân ơi
Xin đừng cúi mặt nhìn đời vong nô.

Hãy mau nhận rõ mặt Hồ


Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com

User avatar
ThienThu
Posts: 757
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:38 am

Post by ThienThu »

KHI ĐẤT NƯỚC NẰM TRONG TAY MỘT NHÓM THIỂU SỐ
FB Mạnh Kim
31-8-2016
Thời đương chức, Ferdinand Marcos (Tổng thống Philippines suốt 21 năm, từ 1965-1986) cùng vợ (Imelda) có 77 ngôi nhà (trong đó, 45 căn ở nước ngoài), 32 dinh thự nghỉ mát khắp Philippines, hai nông trại và nhiều hòn đảo riêng. Em trai Imelda – Bejo – chiếm độc quyền công nghiệp cờ bạc mà lợi nhuận (thời điểm 1982) đạt 250.000 USD/ngày. Em rể Imelda – Herminio Disini – chiếm độc quyền ngành sản xuất đầu lọc thuốc lá. Một người em khác của Imelda – Kokoy – làm chủ công ty điện lực Manila, nắm tập đoàn báo chí Manila Chronicle và cai quản Benguet (mỏ vàng lớn nhất Philippines). Bản thân Ferdinand làm chủ công ty điện thoại PLDT, công ty viễn thông Philcomsat và hệ thống hàng không quốc gia (theo Frank Vogl trong Waging War on Corruption, Marcos đã bỏ túi từ 5-10 tỉ USD trong những năm cầm quyền).

Trường hợp thứ hai là Suharto (nắm quyền Indonesia 31 năm, từ 1967-1998). Khả năng “thu vén” của gia đình Suharto phải nói là thật sự kinh khủng. Dẫn theo Cơ quan đất đai quốc gia (Indonesia) và tạp chí Properti Indonesia, báo Time cho biết Suharto và gia đình ông sở hữu khoảng 3,6 triệu hecta bất động sản tại Indonesia (lớn hơn nước Bỉ), trong đó có 100.000 m2 khu vực văn phòng tại Jakarta và gần 40% tỉnh Đông Timor. Sáu người con của ông giữ cổ phần trong ít nhất 564 công ty nội địa, chưa kể nhiều công ty nước ngoài rải rác từ Mỹ, Uzbekistan, Hà Lan, Nigeria đến Vanuatu. Ngoài khu săn bắn trị giá bốn triệu USD ở New Zealand và chiếc du thuyền trị giá bốn triệu USD cắm ngoài khơi Darwin (Úc), cậu con trai Hutomo Mandala Putra “Tommy” còn giữ 75% trong một sân golf 18 lỗ cùng 22 căn hộ sang trọng tại Ascot (Anh).

Bambang Trihatmodjo, cậu con thứ ba, có một căn nhà tám triệu USD tại Singapore và một căn nữa trị giá 12 triệu USD tại Los Angeles, cách không xa căn chín triệu USD của người anh Sigit Harjoyuanto. Cô con gái đầu lòng Siti Hardiyanti Rukmana “Tutut” sở hữu một chiếc Boeing 747-200, cạnh những chiếc khác của gia đình (gồm một DC-10, một Boeing 737, một Challenger 601 và một BAC-111 – chiếc từng thuộc đội chuyên cơ của Nữ hoàng Anh Elizabeth II). Tổng tài sản của “đệ nhất tiểu thư” Tutut ước chừng 700 triệu USD, với một căn nhà tại Boston (Mỹ) và một căn nữa ở quảng trường Hyde Park (Anh)…

Ngày nay, mô thức gia đình trị, hay dùng cụm từ “thời thượng” hơn là “con ông cháu cha”, vẫn tiếp tục xảy ra. Foreign Policy (4-9-2012) đã kể ra loạt quốc gia Trung Á đang chịu ảnh hưởng bởi tình trạng này. Đầu tiên là “nhà” Islam Karimov tại Uzbekistan. Theo các bức điện rò rỉ từ Tòa đại sứ Mỹ, “công chúa” Gulnara Karimova (con Tổng thống Karimov, nắm quyền từ 1989 đến nay) đang kiểm soát nhiều lĩnh vực kinh tế quốc gia trong đó có tập đoàn đa ngành Zeromax (nông nghiệp, dệt may, xây dựng, khoáng sản và năng lượng), chưa kể nhà máy đóng chai Coca-Cola, nhà mạng điện thoại… Em gái của Karimova, Lola Karimova-Tillyaeva, cũng là doanh nhân, với công ty Abu Sahiy Nur (chuyên nhập hàng Trung Quốc). Cả hai chị em đều có mặt trong danh sách 300 người giàu nhất Thụy Sĩ năm 2011 (do có nhiều bất động sản tại nước này). Giá trị tài sản của họ là khoảng một tỉ USD (một số nguồn khác nói rằng chỉ riêng Karimova đã có ba tỉ USD!)…

Tương tự, tại Azerbaijan, thời Heydar Aliyev ngồi ghế tổng thống (1993-2003), con trai ông, Ilham, là phó chủ tịch tập đoàn dầu khí quốc gia SOCAR. Trước khi chết năm 2003, Heydar đã kịp “sắp xếp nhân sự” để Ilham thay mình tiếp tục đảm nhận “trọng trách” lãnh đạo đất nước. Dù luật Azerbaijan cấm viên chức chính phủ, kể cả tổng thống, được sở hữu doanh nghiệp nhưng loạt điều tra gần đây cho thấy một danh sách dài công ty và bất động sản ở nước ngoài hiện được con cái Ilham đứng tên. Cụ thể, hai con gái, Leyla và Arzu Aliyeva (27 và 23 tuổi, theo thứ tự), hiện “ngồi” trên một mỏ vàng.

Năm 2007, Chính phủ cho phép Tập đoàn khai thác khoáng sản quốc tế Azerbaijan (AIMROC) giữ 70% cổ phần trong một mỏ vàng gần làng Chovdar cũng như năm địa điểm khai thác khác. Chỉ riêng mỏ Chovdar đã có trữ lượng 44 tấn vàng và 164 tấn bạc trị giá 2,5 tỉ USD. AIMROC là một liên doanh trong đó có Globex International (trụ sở tại Anh) chiếm 11% cổ phần (trị giá 200 triệu USD). Có một điều đáng chú ý: Globex được sở hữu bởi ba công ty cổ đông nằm tại Panama mà cả ba đều do chị em Aliyeva ngồi ghế điều hành cấp cao! Ngoài ra, con cái Tổng thống Ilham còn sở hữu loạt bất động sản ở Dubai trị giá 75 triệu USD, trong đó có chín biệt thự tại khu cực sang Palm Jumeirah trị giá 44 triệu USD mà người mua có cùng tên và ngày sinh với cậu con trai… 11 tuổi của Tổng thống Ilham!

Còn tại Kazakhstan, nơi Nursultan Nazarbayev ngồi ghế tổng thống từ năm 1990 đến nay, cô con gái đầu lòng, Dariga, đã trở thành một “đại gia” khét tiếng. Cho đến năm 2010, cùng con trai mình (Nurali), Dariga chiếm đa số cổ phần trong ngân hàng Nurbank. Năm 2012, tờ Forbes xếp Dariga thứ 13 trong danh sách những người giàu nhất Kazakhstan, với 585 triệu USD (Nurali thứ 25 với 190 triệu USD). Trong khi đó, em gái Dariga, Dinara, có mặt trong danh sách tỉ phú của Forbes năm 2011, với 1,3 tỉ USD. Forbes cho biết nguồn tài sản mà Dinara có được là từ hoạt động ngân hàng (vợ chồng Dinara chiếm đa số cổ phần trong Halyk, ngân hàng lớn thứ hai Kazakhstan). Chồng Dinara, Timur Kulibayev, hiện phủ bóng trên nhiều hoạt động kinh tế quốc gia, từ dầu khí đến hỏa xa. Điện tín rò rỉ từ Tòa đại sứ Mỹ thậm chí đánh giá cậu con rể Timur Kulibayev nắm đến… 90% nền kinh tế Kazakhstan!

Điều gì sẽ xảy ra khi những nhóm thiểu số như vậy cai trị đất nước? Từ nghèo đến mạt! Trong Waging War on Corruption, Frank Vogl cho biết, chỉ với vài năm cầm quyền, Tổng thống Sani Abacha (1993-1998) đã có thể “gửi tiết kiệm” tại các ngân hàng châu Âu với 3-5 tỉ USD. Theo thời giá 2006, số tiền đó tương đương với 2,6-4,3% GDP Nigeria, hay 20,6-34,4% ngân sách chính phủ. Trong bài viết cuối năm 1998, J. Brian Atwood (giám đốc Cơ quan phát triển quốc tế Hoa Kỳ-USAID) ghi nhận, “băng nhóm” Abacha đã biến Nigeria, đáng lẽ phải trở thành nước giàu nhất nhì châu Phi nhờ tài nguyên dầu, từ một quốc gia với thu nhập bình quân đầu người 800 USD vào thập niên 1980 xuống còn 300 USD.

Điều gì sẽ xảy ra khi những nhóm thiểu số như vậy cai trị đất nước? Cần phải nói đến những vết sẹo hằn lại trong hệ thống chính trị lẫn xã hội từ cái mà Frank Vogl gọi là “embedded network” (mạng gắn kết). Theo Frank Vogl, một thể chế tham nhũng có thể được xem như một “mô hình lý tưởng” là thể chế trong đó có một “mạng gắn kết”, khi “giới chóp bu sử dụng bọn thuộc hạ để củng cố trật tự ở các cấp thấp hơn đồng thời giúp “giới tinh hoa” nắm giữ quyền lực. Đám thuộc hạ hàng đầu, để đổi lại sự phục vụ của họ, sẽ có thể dễ dàng tiếp cận ngân khố công, cũng như cơ hội đưa vợ con và bằng hữu lên những vị trí cao trong cấu trúc chính phủ hoặc khu vực tập đoàn nhà nước. Các nhóm lãnh đạo còn thiết lập những mạng tham nhũng trong các cấu trúc hành chính hình tháp khắp cơ quan công quyền và quân đội. Trong cấu trúc kiểu này, những kẻ ở thượng tầng sẽ bỏ túi những khoản tiền cao nhất trong khi bọn thấp hơn nhận những khoản trả công tương xứng vị trí của chúng. Thông thường, hàng ngàn viên chức nhà nước, cả dân sự lẫn quân đội, sẽ có tên trong những bảng lương mờ ám, và khi số lượng tham gia ngày càng nhiều thì số tiền phải bị đánh cắp để trả cho họ càng tăng. Tất nhiên chỉ những người tham gia trong cái tháp là có lợi trong khi những người khác trong hầu hết trường hợp đều đối mặt với sự suy giảm dịch vụ công và nghèo đói”.

Trong một hệ thống như vậy, “thượng tôn pháp luật” chỉ là một khái niệm mang tính tượng trưng chủ yếu để mị dân, bởi công lý và luật pháp đã nằm trong tay nhóm cầm quyền hủ hóa. Một cách dễ hiểu, “mạng gắn kết” theo định nghĩa của Frank Vogl thật ra là một hệ thống “mafia chính trị”, thứ từng làm nước Nga trở nên tan nát và sụp đổ toàn diện giai đoạn hậu Gorbachev.

Bất luận thế nào, lịch sử cũng cho thấy dù cái tháp “tham nhũng có hệ thống” được “đổ bê tông” kiên cố như thế nào, không quyền lực nào là vĩnh viễn, không điều ác nào là không trả giá, không sự ăn cướp của nhân dân nào là được phép tồn tại. Hãy nhìn lại những trường hợp “quả báo nhãn tiền” như Marcos hay Suharto. Hãy xem lại hình ảnh thê thảm một ông già “bát tuần” như Hosni Mubarak, sau 30 năm quyền lực, phải nằm trong cái “chuồng sắt” để nghe tòa gõ búa hạch tội, hay những giây phút cuối đời kinh hoàng với cái chết bi thảm sau 42 năm “hét ra lửa” của Muammar Qaddafi…

User avatar
dodom
Posts: 2729
Joined: Fri Nov 28, 2008 8:38 pm

Post by dodom »

Việt Nam trước 3 lựa chọn chiến lược để đối phó với Trung Quốc

Tuấn Khanh
31-8-2016

Tàu ngầm Kilo 636 của Việt Nam có tên là Hà Nội, được mua của Nga. Ảnh chụp ngày 3-1-2014. Nguồn: Vietnam News Agency/AFP/Getty Images

Tàu ngầm Kilo 636 của Việt Nam có tên là Hà Nội, được mua của Nga. Ảnh chụp ngày 3-1-2014. Nguồn: Vietnam News Agency/AFP/Getty Images

Trên tờ Forbes, bài viết mang tên Vietnam’s Three Strategic Options của nhà phân tích thời sự Anders Corr đã có một cái nhìn khá rõ ràng về vấn đề biển Đông giữa Việt Nam và Trung Quốc, đặc biệt làm ảnh hưởng đến các quốc gia chung quanh. Bài viết đáng đọc này, trích từ bài thuyết trình hội nghị 17-08-2016 tại thành phố Nha Trang, Việt Nam. Các hội nghị, được tài trợ bởi Đại học Phạm Văn Đồng và Đại Học Nha Trang, với chủ đề ‘Tình trạng pháp lý của đảo và đá Trong Luật Quốc Tế Và Thực hành Trong Biển Đông.

Các hành động của Trung Quốc ở Biển Đông đang ngày càng đầy tính quân sự. Còn Việt Nam thì đang trở thành một quốc gia dễ xâm lấn từ Trung Quốc, do cách chọn đứng một mình, thiếu các hiệp ước liên kết chặt chẽ để tạo đồng minh. Trong tình hình an ninh đang xấu đi của Việt Nam, việc đối phó với Trung Quốc có thể cần lựa chọn một trong ba chiến lược sau: 1) Tiếp tục các chiến lược hiện tại đi dây giữa các mối quan hệ Mỹ, Trung Quốc và Nga; 2) Liên kết đồng minh với Mỹ nhằm chống lại Trung Quốc; hoặc 3) Phát triển khả năng quân sự của Việt Nam, bao gồm cả tiềm năng về vũ khí hạt nhân.

Hành động của Trung Quốc lúc này, đang nhắm vào lãnh thổ của Việt Nam, và từ cách đối phó của Việt Nam, kết quả của sự đối đầu qua lại này, sẽ tạo ra một hiệu ứng toàn cầu. Nếu giả sử Trung Quốc đánh thắng Việt Nam, hậu quả này sẽ khiến các nước khác lo ngại và nhượng bộ phần nào với Trung Quốc. Về mặt quân sự thì Trung Quốc lúc đó cũng sẽ nổi bật hơn. Vì lẽ này, các quyết định chiến lược của Việt Nam đối phó với Trung Quốc trong những năm tới, cần được xem như mối quan tâm chính trị chung của thế giới.

Mối đe dọa của Trung Quốc đối với Việt Nam, là âm mưu chiếm lấy vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam (EEZ), vốn là quyền sở hữu mà Việt Nam đã được Công ước Liên Hợp Quốc về Luật dự trữ Biển (UNCLOS) nhìn nhận. Nhưng đến nay, Việt Nam chỉ có khả năng giải quyết các mối đe dọa này, bằng cách điều đình và ngăn cản. Tương lai thì Việt nam chỉ còn có thể chọn lựa một trong ba chiến lược đã nói trên.

Tất cả ba chiến lược này, cái nào cũng buộc phải chịu về chi phí, kèm những theo rủi ro, và rất có thể sẽ gây ra những thay đổi cơ bản trong chính trị và kinh tế của Việt Nam. Sự lựa chọn của Việt Nam sẽ gây ảnh hưởng đến nhiều diễn biến trong nước và quốc tế, trong tương lai gần, bao gồm việc Trung Quốc sẽ tăng cường sự hiện diện của nước này trên lãnh hải của Việt Nam, ảnh hưởng sự ổn định của lãnh đạo hiện nay của Việt Nam, cũng như các ứng phó của Trung Quốc đối với các nước khác.

Chiến lược hiện nay của Việt Nam, đi dây giữa các mối quan hệ Mỹ, Trung Quốc và Nga, là phức tạp nhất, nhưng ít có khả năng dẫn đến các xung đột ngoại giao, kinh tế, hoặc quân sự. Việt Nam là rất có khả năng đi theo lộ trình này. Vì cách này bao gồm các yếu tố tương đối vô hại: luôn để mở các cuộc đàm phán, nhận tài trợ phát triển và có được các hợp đồng mua bán với tất cả các đồng minh tiềm năng, bao gồm Mỹ. và Trung Quốc. Việt Nam chỉ cần giữ mối hợp tác quốc phòng với Mỹ và các đồng minh một cách vừa phải, có cơ hội mua và mua thêm vũ khí mới như một cách răn đe.

Việc quá nghiêng về một phía của một trong ba chiến lược có thể sẽ dẫn đến những hậu quả ngoài ý muốn. Cách tính quá kỹ của Việt Nam sẽ khiến họ bị xa lánh bởi các đồng minh lớn, và làm mất khả năng thuyết phục Hà Nội có thể là một đồng minh đáng để cam kết. Liên minh quá chặt với Mỹ. chống lại Trung Quốc sẽ dẫn đến các biện pháp trả đũa của Trung Quốc và có lẽ thêm cả Nga. Còn nếu nghĩ đến việc tạo một khả năng răn đe hạt nhân thì ắt sẽ gây ra nhiều phản ứng ngoại giao tiêu cực, ít nhất là từ cả Mỹ.

Chính sách đi dây có thể làm giảm nguy cơ của một cuộc chiến, nhưng khiến Việt Nam yếu đuối và dễ bị tổn thương khi ảnh hưởng từ Trung Quốc gia tăng. Vì lẽ Trung Quốc muốn đẩy mạnh sức mạnh kinh tế và quân sự của nước này ở châu Á, ảnh hưởng của nước này với Việt Nam cũng sẽ tăng lên. Và khi đó, Việt Nam có thể lại phải nhượng bộ các mặt chính trị, ngoại giao và kinh tế với Trung Quốc trong vòng hai thập kỷ tới.

Nếu Việt Nam lựa chọn chính sách đi dây như một chiến lược chính, thì Hà Nội sẽ phải đối mặt với các đòi hỏi của Trung Quốc, nhượng Trung Quốc trong đường 9 đoạn. Từ đó sẽ cùng cam kết phát triển chung và chia sẻ doanh thu tài nguyên, hydrocarbon và đánh bắt cá, và thậm chí Bắc Kinh có thể hình thành kín đáo việc đánh thuế thương mại hàng hải của Việt Nam. Nhưng chịu ảnh hưởng Trung Quốc tại Việt Nam, và các kiểu nhượng bộ sẽ tạo ra sự bất mãn trong dân chúng Việt Nam, thậm chí gây rủi ro ổn định chính trị và nhiệm kỳ của các lãnh đạo Cộng sản Việt Nam hiện nay.

Chiến lược thứ hai là giả thuyết về việc đa số lãnh đạo của Việt Nam muốn loại bỏ ảnh hưởng của Trung Quốc đối với Việt Nam, và dựng mối quan hệ đồng minh chặt chẽ với Mỹ và các nước khác, bao gồm cả Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Philippines, Úc và Ấn Độ. Một phần của chiến lược này, là Việt Nam có thể kiện Trung Quốc ra tòa trọng tài quốc tế, thông qua UNCLOS. Chiến lược thứ hai này sẽ giúp duy trì sự độc lập và chủ quyền của Việt Nam. Nhưng các đồng minh mới được gần gũi của Việt Nam sẽ theo thời gian, cũng sẽ có ảnh hưởng của mình đối với Việt Nam về vấn đề cải cách dân chủ hóa và tự do ngôn luận.

Việc cải cách dân chủ có thể dẫn đến các phong trào xã hội, yêu cầu lãnh đạo hiện tại ra đi để ưu tiên cải cách hiến pháp, và cuối cùng là một chính phủ dân chủ bầu. Những người chống lại chiến lược thứ hai này, thường vẽ ra một viễn cảnh về hỗn loạn chính trị, nội chiến, cũng như làm ảnh hưởng mức độ tăng trưởng kinh tế của Việt Nam, vốn được coi là rất ấn tượng.

Chiến lược thứ ba là phát triển khả năng quân sự của Việt Nam đến mức Trung Quốc không muốn tấn công nữa. Hiện Việt Nam đã mua sáu tàu ngầm kilo-class từ Nga trong vài năm qua. Có nhiều loại phi đạn tấn công trên đất liền có thể với tới đảo Hải Nam, thậm chí là các thành phố sát biển như Thượng Hải. Đây là sự đa dạng diesel-điện im lặng, và mang tên lửa hành trình đất tấn công có khả năng đạt các căn cứ hải quân của Trung Quốc trên đảo Hải Nam, thành phố ven biển lớn như Thượng Hải. Việt Nam lần lần có thể mua hoặc phát triển đầu đạn hạt nhân cho các tên lửa này.

Chiến lược tăng cường quân sự có một điểm lợi cho Hà Nội, là ít có khả năng gây ra sự thay đổi chế độ. Nhưng nó sẽ mất thời gian, kích động một cuộc chạy đua vũ trang, vốn đã có ở châu Á. Và nếu là vũ khí hạt nhân, thì chắc chắn sẽ kéo theo những chi phí rất lớn từ các cuộc phản ứng ngoại giao quốc tế cũng như các đòn trừng phạt kinh tế.

Tuy nhiên, chiến lược này cũng có tính rủi ro cao. Việc xây dựng hệ thống vũ khí hạt nhân của Việt Nam, có thể khiến Trung Quốc nảy sinh việc muốn tấn công phủ đầu vào các cơ sở hạt nhân của Việt Nam. Ngoài ra, Trung Quốc có thể sử dụng các chiến thuật đối với Việt Nam như đâm tàu chìm, khiêu khích một cuộc chiến tranh, mà bình thường Trung Quốc cũng chưa tính tới.

Trung Quốc cũng có thể nhấn mạnh ưu thế riêng của mình trong một cuộc chiến tranh toàn diện với Việt Nam, kích động xung đột quân sự cường độ thấp để chứng tỏ quyết tâm của mình. Điều này có thể sẽ khiến Việt Nam phải nhượng bộ, dù có vũ khí hạt nhân hay không. Chạy đua quân sự thì tốn kém và mệt sức về chính trị, nhưng lại không mấy hiệu quả đối với một Trung Quốc đã sẵn sàng chấp nhận rủi ro.

Thật vậy, Trung Quốc đã chứng minh một sự thèm khát mạnh mẽ đối với rủi ro trong vài năm qua. Do lập trường ngày càng hung hăng của Trung Quốc, Việt Nam khác hơn những nước khác là không may phải đối mặt với các lựa chọn khó khăn. Các lựa chọn tốt nhất cho giới lãnh đạo và nhân dân Việt Nam, theo ý kiến của tôi, là liên minh chặt chẽ với Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Philippines, Úc và Ấn Độ, trong khi vẫn tăng cường khả năng quân sự của mình.

Giới lãnh đạo của Việt Nam hiện nay đang trong tay một cơ hội mang tính lịch sử. Nếu biết nắm bắt đúng lúc, nhân dân Việt Nam chắc chắn dành sự trọng vọng trong bài khải hoàn ca, cho những người xứng là người hùng của tổ quốc

(Lược dịch)

nguyenthanh
Posts: 859
Joined: Fri Jan 06, 2012 5:40 pm

Post by nguyenthanh »

Image

Hai tháng Chín: Quốc Khánh hay Quốc Nhục?
Nguyễn Quang Duy
Quốc khánh phải là ngày vui của toàn dân tộc, nhưng từ ngày Việt Minh cộng sản cướp chính quyền, 17/8/1945, dân tộc Việt chưa có được ngày vui chung.
.

Cộng sản cướp chính quyền

Ngày 9/3/1945, Pháp bị người Nhật loại khỏi chính trường Đông Dương. Vua Bảo Đại tuyên bố hủy bỏ các hòa ước đã ký kết với Pháp. Vua Bảo Đại và chính phủ Trần trọng Kim chính danh và hợp pháp đại diện cho Việt Nam Độc Lập Tự Do.

Chính phủ Trần trọng Kim vừa lo thu hồi độc lập, vừa lo nạn đói, lo cải cách xã hội và giáo dục, lo soạn thảo hiến pháp, lo xây dựng một quốc gia dân chủ và giầu mạnh.

Nhưng an ninh quốc gia lại bị Việt Minh cộng sản nổi dậy cướp chính quyền. Trong tình hòa hợp dân tộc, ít nhất năm lần chính phủ Trần Trọng Kim đã tiếp xúc với đại diện Việt Minh cộng sản mời hợp tác nhưng không thành.

Nhân ngày 17/8/1945, công chức chính phủ Trần trọng Kim tổ chức một cuộc biểu tình lớn, Việt Minh lợi dụng cơ hội, trà trộn vào hàng ngũ công chức, chăng những cờ, biểu ngữ và hô những khẩu hiệu cộng sản.

Trong hồi Ký Thượng tướng quân đội Cộng sản Hoàng Cầm, viết rất rõ về hành động của kẻ cướp chính quyền như sau: “… Theo hiệu lệnh đã quy định, ba đội viên tuyên truyền xung phong xông lên, chĩa súng dồn “ban tổ chức” vào một góc, lập tức một đội viên tự vệ của chúng tôi tiến nhanh tới chân kỳ đài vung lưỡi dao bén sắc chém đứt dây lá cờ “quẻ ly” của chính quyền bù nhìn do Nhật dựng lên …”

Trong hồi ký, Bác Sĩ Nguyễn Xuân Chữ, chủ tịch của Ủy Ban Giám Đốc Chính Trị Miền Bắc, kể về ngày 19/8/1945 như sau : “… sau những lời vẫn có vẻ thân mật nhưng không đi đến một quan điểm chung, thanh niên đã vào nói chuyện tôi hôm trước, tiến tới chiả một ngọn súng lục vào mổ y sĩ và nói : Trong đại sự, phải gát bỏ tình nghĩa riêng tây, tôi yêu cầu ông mở cưả …”

Bác Sĩ Nguyễn Xuân Chữ cho biết ông đã chỉ tay vào khẩu súng và nói: “Ông không cần phải giơ súng ra. Tôi không sợ bị đe dọa, nhưng tôi buồn cho tương lai nước nhà.”

Ngày 2/9/1945 tại Quảng Trường Ba Đình Hà Nội, Hồ Chí Minh đọc “Bản Tuyên Ngôn Độc Lập” và tuyên bố thành lập nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Toàn bản Tuyên Ngôn không đá động gì đến đảng cộng sản, đến chủ nghiã xã hội hay chủ nghĩa cộng sản.
.

Hai Tháng Chín Ngày Quốc Nhục

Ngày Quốc nhục vì là ngày đảng cộng sản đã sử dụng bạo lực để cướp chính quyền. Ngay sau đó họ xuống tay tiêu diệt mọi người yêu nước nhưng không muốn theo Cộng sản Đệ Tam. Họ phản bội Tổ Quốc và Dân tộc theo lệnh Tầu Nga xây dựng một chế độ cộng sản tại Việt Nam.

Ngày Quốc nhục vì từ đó đảng cộng sản từng bước cướp đi mọi quyền làm người, mà ông cha ta đã phải đổ bao xương máu giành lại từ Tầu, Tây, Nhật.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản làm nhiệm vụ quốc tế đưa đất nước vào 4 cuộc chiến, gây bao tang thương, chết chót, hận thù. Với 2 cuộc chiến là tranh chấp nội bộ quốc tế cộng sản, chiến tranh với Cam Bốt và chiến tranh với Trung Cộng.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản xé bỏ các hiệp định quốc tế Genève và Paris, làm nhiệm vụ quốc tế, sử dụng súng đạn Nga Tầu, xua quân cưỡng chiếm miền Nam chém giết dân lành vô tội, đưa cả nước vào nhà tù cộng sản.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản theo lệnh Nga Tầu, đảng cộng sản thi hành đấu tranh giai cấp, cải cách ruộng đất, cải tạo tư sản,… gây bao tang thương đổ vỡ cho dân tộc Việt Nam.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản dâng Hoàng Sa, Trường Sa, Nam Quan, Bản Giốc, vịnh Bắc Bộ và nhiều phần đất nước cho ngoại bang Trung Cộng. Họ bán rừng, bán đất, bán biển để dân Tầu tràn lan trên đất Việt.

Ngày Quốc nhục vì là ngày để chúng ta xét tội Hồ chí Minh kẻ đã gây ra cái chết của 2 triệu người Việt Nam.

Ngày Quốc nhục vì hàng triệu dân Việt không sống được dưới chế độ độc tài đảng trị đã phải bỏ nước ra đi tha hương nơi đất khách quê người nhiều người đã chết trên đường tìm tự do.

Ngày Quốc nhục vì Việt Nam nay là một nước nghèo nàn và lạc hậu nhất thế giới, thua cả Lào và Cam Bốt. Văn hoá, giáo dục, xã hội, chính trị, môi trường, Việt Nam đang lâm vào khủng hoảng trầm trọng.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản cướp đất của dân gây hằng triệu dân oan từ Bắc xuống Nam.

Ngày Quốc nhục vì đảng cộng sản đã và đang đàn áp mọi tiếng nói dân chủ và yêu nước. Họ sẽ tiếp tục đàn áp nếu chúng ta không cùng lên tiếng hổ trợ cho cuộc đấu tranh của đồng bào Quốc nội.

Người Việt chúng ta chỉ có ngày vui khi thể chế cộng sản được thay thế bởi một thể chế cộng hòa tự do dân chủ.

Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
02/09/2016

User avatar
saohom
Posts: 2240
Joined: Wed Aug 26, 2009 11:30 pm

Post by saohom »


Biết tin ai bây giờ?

Ngô Nhân Dụng
Trong cuộc họp báo ngày 31 Tháng Tám, 2016 tại Hà Nội, khi nhà báo hỏi về vụ án mạng tại Yên Bái, ông bộ trưởng văn phòng chính phủ cho biết có một phó thủ tướng đã gửi “công văn chỉ đạo cơ quan công an khởi tố, điều tra, xác định nguyên nhân vụ án cấp dưới dùng súng sát hại cấp trên.”

Qua câu nói của ông Mai Tiến Dũng, người ta thấy ông Trương Hòa Bình, phó thủ tướng, đã xác định trong vụ Yên Bái “cấp dưới,” tức ông Ðỗ Cường Minh, đã “dùng súng sát hại cấp trên,” tức hai ông bí thư và chủ tịch tỉnh. Xác định đích danh thủ phạm trước khi cảnh sát tư pháp công bố kết quả điều tra, trước khi có một tòa án xét các chứng cớ và nghe tranh luận rồi tuyên phán; đó là cung cách làm ăn của guồng máy tư pháp Cộng Sản.

Một xã hội tự do dân chủ sống theo lối khác. Người ta chỉ được dùng hai chữ “nghi can” để gọi những người bị nghi ngờ là hung thủ, dù 99% tin chính hắn giết người. Không ai được phép gọi nghi can là thủ phạm, khi tòa chưa tuyên án.

Công an chỉ nhận được lệnh “điều tra,” và “xác định nguyên nhân vụ án.” Họ không có phận sự tìm thêm kẻ tình nghi nào nữa. Gia đình, vợ con Ðỗ Cường Minh cũng không được phép hoài nghi, nghĩ chồng, cha mình là vô tội. Nhưng nếu Ðỗ Cường Minh là hung thủ, thì ông ta cũng chết rồi. Ngay buổi sáng ngày 18 Tháng Tám, ông Ðặng Trần Chiêu, giám đốc công an Yên Bái đã nói rằng vì nghi can Ðỗ Cường Minh đã qua đời cho nên không còn ai để truy tố nữa. Vậy khi ông phó thủ tướng ra lệnh cơ quan công an “khởi tố” thì khởi tố ai? Chắc họ sẽ phải đưa ra trước tòa một cái ghế trống, hay một hình nộm, gọi đó là hung thủ! Vợ con Ðỗ Cường Minh có quyền ra trước tòa hay mời luật sư ra tòa đưa các chứng cớ phản bác hay không?

Một câu của ông Mai Tiến Dũng, thuật lại ý của ông Trương Hòa Bình không giải tỏa được thắc mắc nào mà lại khiến dư luận càng thêm bối rối! Bài trước trong mục này đã nêu lên nhiều câu hỏi về vụ án, nhưng dư luận bên ngoài còn đưa thêm hàng trăm câu hỏi khác. Nhiều tin đồn đãi mới được tung ra mỗi ngày, ngày càng moi móc trong thâm cung bí sử của chế độ độc tài. Bài trước đã hỏi: “Người dân biết tin ai bây giờ?”

Biết tin ai bây giờ?


Câu hỏi này mô tả một cuộc khủng hoảng lớn, lớn hơn vụ án mạng Yên Bái, lớn hơn vụ Formosa, lớn hơn cả chế độ cai trị của cộng sản. Cuộc khủng hoảng lớn của dân tộc bây giờ là khủng hoảng lòng tin. Không ai tin nhà nước, không ai tin cảnh sát công an, không tin báo chí, không tin cả lòng dạ người khác.

Con người sống hạnh phúc vì có thể tin tưởng. Tin được người khác, trong lòng sung sướng lắm. Lòng nghi ngờ sẽ gây đau khổ, sẽ khiến chính mình xấu hơn, ác hơn, có thể sinh bệnh tâm thần. Trong cuộc sống riêng tư, con có thể tin cha mẹ, anh chị em hay vợ chồng tin nhau. Nhìn rộng ra, chúng ta cảm thấy an toàn, bớt lo sợ, hạnh phúc hơn, nếu có thể tin mọi người trong xã hội. Tin rằng đa số người ta ai cũng tôn trọng đạo lý và pháp luật, mình cảm thấy sống an toàn. Giống như người lái xe trên đường mà trong lòng tin rằng những người khác chung quanh mình đều tôn trọng luật đi đường; trong một ngàn người họa hiếm mới có một người đang say rượu hay đang muốn tự sát.

Một xã hội có lòng tin là xã hội ổn định. Người du lịch đến nước Nhật cảm thấy an toàn, vì không lo bị trộm cắp, sống sung sướng trong khi ngoạn cảnh. Ðến nước Ðức, nước Mỹ thấy mình được hưởng an toàn pháp lý, biết rằng nếu mình theo đúng luật thì không lo bị bắt bớ, giam cầm vô lý. Ði qua cửa khẩu các nước đó cũng yên tâm vì không thắc mắc mình có phải hối lộ ai hay không. Người dân các nước đó sống an toàn nhờ họ có thể tin tưởng xã hội họ sống trong nền đạo đức và hệ thống pháp luật đàng hoàng.

Nhờ đâu đa số dân các nước có thể tin vào xã hội chung quanh mình? Vì họ có những định chế thiết lập được lòng tin, bảo vệ niềm tin. Sống chung trong một quốc gia cũng giống như sống với một bản hợp đồng. Có những hợp đồng viết ra chữ rõ ràng, là những hiến pháp, luật lệ. Có những bản hợp đồng ngầm, mọi người đều biết và tôn trọng, là các quy tắc đạo lý, phong tục, tập quán. Có những “hợp đồng ngầm” giúp cho các bản hợp đồng chính thức có hiệu lực hơn. Ðó là lòng tin. Một nước có đủ thứ Hiến Pháp và luật lệ nhưng mọi người còn phải tin rằng các thứ đó được tôn trọng, tin rằng mình chỉ cần sống theo đúng luật thì được an toàn. Nếu không thì đó chỉ là những trang giấy đầy chữ nhưng vô tích sự. Niềm tin chung này cũng là căn bản của những bản hợp đồng ngầm. Ðó là niềm tin giữa con người với con người. Nhờ có niềm tin đó nên phong tục, tập quán, và đạo lý đóng đúng và đầy đủ vai trò bảo vệ xã hội ổn định, người dân sống an toàn, hạnh phúc.

Nhờ đâu dân Mỹ cảm thấy an toàn về pháp lý, dân Nhật cảm thấy yên tâm về mặt đạo lý? Vì trong các xã hội đó người ta có những định chế được xây đắp từ đời này sang đời khác. Người Mỹ thường hay nghiên cứu tâm trạng của dân chúng, đặt những câu phỏng vấn, như “Bạn có tin được các những người làm nghề sau đây hay không? Liệt kê ra: Các thẩm phán? Các bác sĩ? Luật sư? Các chính trị gia? Các tu sĩ? Nhà báo? Nhà giáo? Người bán xe hơi? Người môi giới mua nhà cửa, bảo hiểm, vân vân. Giữa số không và số 10, xin cho biết bạn tín nhiệm các giới người trên đến mức nào? Người ta còn hỏi về mức độ tín nhiệm đối với hệ thống tòa án, với quốc hội, đối với các xí nghiệp kinh doanh, với cơ quan tiên đoán thời tiết, với cảnh sát, với tôn giáo nói chung, vân vân. Tại sao người ta tò mò như vậy? Ðể đo lường lòng tin của người dân vào tất cả xã hội chung quanh.

Người Nhật có một niềm tin sâu xa vào những người chung quanh. Vào các định chế trong xã hội. Một người thợ máy nói, “xe ông hư, cần phải sửa,” tức là xe cần sửa thật. Ai tỏ ý không tin, người ta sẽ kinh ngạc, không hiểu nổi người này mới ở trên mặt trăng xuống hay sao! Bỏ quên một cái túi trên xe lửa, người ta yên tâm, vì biết không ai lấy của người khác. Về nhà gọi điện thoại tìm, chờ một thời gian sẽ được báo tin cái túi lớn nhỏ như thế, nhãn hiệu và mầu sắc đó, đang được cất giữ ở đâu. Thời Phan Bội Châu qua Nhật cụ đã thán phục cái tính tốt đó. Hơn 100 năm họ vẫn sống như vậy.

Sống như vậy thật là hạnh phúc. Tin tưởng người khác là hạnh phúc. Học trò tin thầy cô chỉ muốn cho mình giỏi chứ không nghĩ đến tiền bạc, bệnh nhân tin thầy thuốc có khả năng và tận tụy, dù cũng không biết trị mọi bệnh tật hoàn toàn. Tin rằng hệ thống pháp luật công bằng, minh bạch. Tin rằng các báo, đài đều loan tin có thật và bình luận công bằng. Tin rằng nhà buôn không dối trá bán hàng giả. Tất cả tạo ra một xã hội ổn định, an toàn.

Muốn xây dựng một mạng lưới xã hội như vậy, phải mất hàng trăm năm. Trong lúc lòng người còn đầy rẫy nghi ngờ, phải xây dựng lòng tin bằng cách nào? Phải bắt đầu bằng luật pháp. Trong lúc người ta còn chưa tin được mọi người đều sống lương hảo, đạo đức, ít nhất hãy giúp mọi người tin rằng xã hội có pháp luật, pháp luật được tôn trọng. Nói ít nhất. Vì đó là chuyện tầm thường nhất trong một xã hội văn minh. Không có, thì chưa văn minh. Bắt đầu với pháp luật, vì việc đó tương đối dễ. Dễ hơn việc xây dựng đạo đức nghề nghiệp. Dễ hơn việc làm sao học sinh, sinh viên tin tưởng vào trường học, vào thầy cô. Khi bắt đầu tin xã hội có pháp luật công bằng rồi, những niềm tin khác xây dựng dễ hơn.

Nhưng muốn tạo niềm tin vào pháp luật, phải bắt đầu bằng việc tôn trọng các quyền công dân căn bản. Người ta chỉ vui vẻ tuân theo luật lệ, không tìm cách xé rào, không lòn qua khe hở, trốn tránh luật lệ, khi nào họ thấy luật pháp là do mình chịu trách nhiệm đặt ra, mình được tự do bầu người lên thay đổi luật lệ cho nên phải tôn trọng luật.

Cuối cùng, muốn xây dựng lòng tin, phải được sống tự do, dân chủ. Các xã hội có vốn niềm tin lớn là những xã hội tự do dân chủ. Ngược lại, trong một nước mà người cầm quyền không tôn trọng cả bản hiến pháp và các luật lệ của họ, lại chỉ lo bưng bít tin tức, chiếm độc quyền thông tin để lừa dối toàn dân, thì đừng kể tội người dân sao không tin bất cứ cái gì.

Trong vụ án mạng ở Yên Bái, dân Việt Nam không biết tin ai. Nói chung, đại đa số người dân không biết tin cái gì nữa. Các chế độ độc tài, từ thực dân đến cộng sản đã gieo rắc đại họa đó, hơn một thế kỷ rồi! Không nên trách người dân thiếu tin tưởng. Không ai muốn sống như vậy cả.

Khi được tin tưởng, dù chỉ tin một số điều, tin một số người thôi, chúng ta hạnh phúc hơn nhiều. Cứ nhìn những đồng bào mới đi biểu tình đòi bảo vệ môi trường sống ở Nghệ An, ở Hà Tĩnh. Ði biểu tình, họ đang sống hạnh phúc. Vì họ biết mình làm gì, và tin công việc mình đang làm là đúng. Còn những anh công an, chính họ đau khổ. Ðánh đập người dân xong, tối nằm ngủ sẽ băn khoăn tự hỏi không biết mình có xứng đáng là một con người hay không!

Trong thiên Ly Lâu thượng, Mạnh Tử mô tả tình trạng suy tàn, với các hiện tượng báo trước chế độ sắp sụp đổ: “Thượng vô đạo quỹ dã, hạ vô pháp thủ dã, triều bất tín đạo, công bất tín độ, quân tử phạm nghĩa, tiểu nhân phạm hình, quốc chi sở tồn giả, hạnh dã: Trên không dựa vào đạo lý, dưới không theo luật pháp nào, trong triều vi phạm lễ nghĩa, các công chức phạm hình luật, một nước như vậy mà tồn tại là điều may hiếm có.” [上無道揆也,下無法守也, 朝不信道,工不信度,君子犯義,小人犯刑,國之所存者幸.]

Chế độ Cộng Sản ở Trung Quốc và Việt Nam đang lâm vào cảnh tượng đó. Bên trên thì “Triều bất tín đạo;” Ủy viên Bộ Chính Trị cũng không ai tin vào chủ nghĩa Mác nữa dù nó vẫn ghi trong cương lĩnh. Cả thế giới biết chủ nghĩa đó là tào lao, mình có ngu đâu mà tin? Họ không còn một thứ đạo lý nào để theo, chỉ còn tham vọng quyền lực giúp họ cấu kết với nhau. Bên dưới thì “Công bất tín độ;” Cán bộ, công chức, đám quan lại tham nhũng không ai theo pháp luật, bất chấp những luật lệ mà chính họ có trách nhiệm thi hành. Tất cả trong tâm trạng làm chuyến tàu vét! Chế độ cộng sản chứa đựng đủ các dấu hiệu đang tan rã.

Thời Mạnh Tử các chính quyền chưa có bộ máy công an kìm kẹp. Cũng chưa có các xảo thuật mị hoặc lừa dối dân tinh vi như bây giờ. Sau khi Mạnh Tử nói những lời trên, trong vòng 80 năm các vương quốc, hầu quốc đều tan rã. Nhà Tần lên, chỉ trong một thế hệ cũng tan. Ngày nay chế độ cộng sản có giỏi đàn áp và mị hoặc nhưng cũng không chắc giỏi hơn nhà Tần. Mà người dân bây giờ có ý thức về quyền công dân của mình cao hơn dân Tầu 2,300 năm trước đây. Cho nên theo phân tích của Mạnh Tử, chúng ta biết rằng chế độ Cộng Sản đang trên đà sụp đổ.

User avatar
TheLang
Posts: 1977
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:43 am

Post by TheLang »

Sinh viên Sư Phạm gây ấn tượng với thông điệp “Con Sâu Gặm Tiền”
ám chỉ “CSGT” trong cuộc thi SV 2016

CTV Danlambao -

Image

Các sinh viên trường đại học Sư Phạm Hà Nội đã gây ấn tượng khi ám chỉ “CSGT” là “Con Sâu Gặm Tiền”
trong chương trình truyền hình SV 2016 - một sân chơi khá nổi tiếng dành cho sinh viên cả nước.


Trong tập 9 phát sóng ngày 28/8/2016, các sinh viên Sư Phạm Hà Nội đưa ra câu đố liên quan đến đề tài chống tham nhũng,
với hình ảnh gợi ý là 2 con sâu bên cạnh một đồng tiền bị đục khoét.

2 đội chơi còn lại sẽ phải liên tưởng và đưa ra đáp án chính xác nhất dựa trên những gợi ý từ bức ảnh đưa ra.

Sinh viên trường Đại học Y đưa ra câu trả lời là: “Thèm tiền nhỏ dãi, ăn mãi rồi cũng hết",
trong khi đại học Sư Phạm Hà Nội 2 đưa ra đáp án “Đục khoét”.

Image
Sau đó, các bạn trẻ trường Sư Phạm Hà Nội đưa ra đáp án cuối cùng là dòng chữ “Con Sâu Gặm Tiền”
được viết trên 4 tấm bìa trắng do 4 sinh viên cầm theo thứ tự.

Sáng tạo hơn, những sinh viên này còn lần lượt di chuyển để khi ghép lại, những chữ cái đầu tiên đã hiện ra thành “CSGT” -
một từ viết tắt mà ai cũng biết là dành cho “Cảnh Sát Giao Thông”.

Image

Dư luận đồng tình, báo đảng bực tức



Toàn bộ diễn biến đã được phát sóng rộng rãi trên kênh truyền hình quốc gia Việt Nam (VTV3).

Tuy vậy, báo chí nhà nước khi đưa tin về vụ việc thì lại tỏ thái độ phản đối, thậm chí bực tức vì cho rằng các bạn trẻ đang nhắm đến lực lượng cảnh sát giao thông.


Trang mạng Kênh 14 dẫn lại ý kiến cho rằng việc làm trên là “không hợp lý” trong một sân chơi dành cho sinh viên cả nước.

“Nó có thể làm lệch lạc suy nghĩ và mang những ý nghĩ tiêu cực vào bộ phận khán giả là giới trẻ", người này nói. Thậm chí, có ý kiến còn ra vẻ dạy đời khi cho rằng việc làm của những bạn trẻ trên là “nông nổi” và “dại dột”.

Trong khi đó, dư luận trên các mạng xã hội hầu hết đều bày tỏ thái độ thán phục vì sự thông minh, dí dỏm của các bạn sinh viên sư phạm – những thầy, cô giáo tương lai của đất nước.

Đa số các ý kiến cũng bày tỏ sự ủng hộ và đồng tình đối với các bạn trẻ vì đã can đảm chỉ ra một trong những “con sâu” tham nhũng và bị căm ghét nhiều nhất, đó chính là lực lượng cảnh sát giao thông.

Một khi sinh viên đã biết dùng trí tuệ để lên tiếng trước những bất công, áp bức trong xã hội thì tương lai đất nước vẫn còn nhiều hy vọng.

05.09.2016
CTV Danlambao

User avatar
bichphuong
Posts: 612
Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
Been thanked: 1 time

Post by bichphuong »

Image

Thảm họa môi trường Formosa và "giải Nobel thảm họa cho quan chức Việt Nam"

Quảng Tín
(Danlambao) - Năm 1973 giải Nobel hòa bình vinh danh đồng thời cho hai nhà ngoại giao là Lê Đức Thọ và Henry Alfred Kissinger vì các nỗ lực của hai ông trong việc tiến tới một thỏa thuận ngừng bắn tại Việt Nam (Hiệp Định Paris). Đây được coi là giải Nobel hòa bình gây nhiều tranh cãi nhất trong suốt quá trình tồn tại của giải thưởng danh giá này. Ông Lê Đức Thọ đã từ chối nhận giải trong khi hai thành viên trong hội đồng trao giải đã từ chức để phản đối giải thưởng này. Nguyên nhân được cho là hòa bình chưa thực sự có ở Việt Nam sau hiệp định này.

Nhắc lại những sự kiện này để thấy, hơn 100 năm tồn tại của mình - Nobel là một giải thưởng danh giá mà người Việt Nam luôn khao khát có được.

Vì Việt Nam đang sở hữu trong tay một lực lượng Giáo sư và Tiến sĩ thuộc hàng hùng hậu bậc nhất trên thế giới, với xấp xỉ 9.000 Giáo sư và 24.000 Tiến sĩ thì sự kỳ vọng và khát khao của người dân với giải thưởng này là dễ hiểu.

Nhưng nghịch lý ở chỗ với một lực lượng Giáo sư và Tiến sĩ hùng hậu đến như vậy nhưng họ lại không có bất cứ một bằng phát minh và sáng chế nào đạt tầm cỡ quốc tế. Nên việc giành một giải Nobel trong bất kỳ lĩnh vực khoa học nào đối với lực lượng Giáo sư và Tiến sĩ này là một điều hoàn toàn hoang tưởng.

Kể từ năm 1991, bên cạnh giải thưởng Nobel danh giá được trao cho những phát minh có ích cho loài người thì các nhà khoa học thế giới đã sáng lập ra giải Ig Nobel. Giải Ig Nobel được trao cho những phát minh có tính hài hước với mục đích là tạo không khí vui vẻ để khuyến khích cho việc nghiên cứu.

Với thảm họa môi trường tồi tệ do nhà máy Formosa cho bốn tỉnh miền Trung hồi đầu tháng tư, thì thiết nghĩ: Ủy ban Nobel và các nhà khoa học trên thế giới nên cho ra đời thêm một giải Nobel nữa để trao cho những phát minh, phát hiện có tính thảm họa, phản khoa học và chống lại loài người… Và nếu như giải thưởng này đã ra đời thì có lẽ năm 2016, giải thưởng này khó lòng mà thoát khỏi tầm tay của các quan chức trong bộ máy chính quyền Việt Nam.

Người đầu tiên được nhắc đến trong danh sách ứng viên cho giải “Nobel thảm họa” này là ông Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường (TN&MT) Võ Tuấn Nhân.

Ngày 27/04/2016, tức là gần một tháng sau thảm họa môi trường làm cá chết nổi trắng bờ trên 200 km bờ biển miền Trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế, bộ TN&MT mà dẫn đầu là ông Võ Tuấn Nhân đã tổ chức họp báo để công bố nguyên nhân cá chết. Trước mặt đám đông gồm hàng trăm phóng viên đứng, ngồi chen chúc trong hội trường trụ sở Bộ TN&MT. Ông nhân dõng dạc tuyên bố: “Do tác động của các độc tố hóa học thải ra từ hoạt động của con người trên đất liền, trên biển" và "Do hiện tượng dị thường của thiên nhiên kết hợp với tác động của con người tạo nên hiện tượng tảo nở hoa, thủy triều đỏ như đã xảy ra ở nhiều nước". Trước đó vài phút ông Nhân còn tiết lộ để có được kết luận này, Bộ TN&MT đã lập có nhiều đoàn khảo sát gồm nhiều bộ ngành liên quan, chuyên gia Nhật Bản để thảo luận.

Tất nhiên những điều ông Nhân vừa mới phát biểu không làm thõa mãn được các nhà khoa học có lương tâm và sự chờ đợi của các phóng viên - những người đã chen chúc xếp hàng rồng rắn để chờ đợi câu trả lời của ông Nhân. Vì những gì ông Nhân phát biểu không dựa vào bất cứ một căn cứ khoa học với số liệu cụ thể nào và những chuyên gia Nhật Bản mà ông nói trước đó là ai, họ làm cho tổ chức nào cũng không được ông tiết lộ. Một phát biểu liều mạng và vô trách nhiệm của một thứ trưởng trước một thảm họa môi trường được cho là tồi tệ nhất trong lịch sử Việt Nam tính cho tới lúc này.

Chỉ vài ngày sau những phát biểu liều mạng của ông thứ trưởng TN&MT, các ứng viên cho giải “Nobel thảm họa” này tiếp tục lần lược xuất hiện tại thành phố đáng sống Đà Nẵng, Quảng Bình và Nghệ An.

Sáng ngày 01/05/2016 truyền thông trong nước tràn ngập các hình ảnh ông Nguyễn Điểu Giám đốc sở TN&MT TP Đà Nẵng và cá cán bộ của sở này đang ngâm mình dưới nước ở biển Phạm Văn Đồng. Tiếp đến là hình ảnh ông Bí thư Thành ủy Nguyễn Xuân Anh, Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng Huỳnh Đức Thơ và một số lãnh đạo khác cùng tắm tại bãi biển Ngũ Hành Sơn. Và ở diễn biến trước đó ông Huỳnh Đức Thơ cùng nhiều cán bộ của các ban ngành thành phố mua cá và ăn cá hấp ngay cảng Thọ Quang, với mục đích theo ông Thơ là muốn chứng minh nước biển, hải sản vẫn an toàn và “để làm gương cho người dân và du khách”.

Cũng một diễn biến gần như tương tự, cùng thời điểm nhưng diễn ra ở Quảng Bình, ông Trương Minh Tuấn bộ trưởng bộ Thông Tin Và Truyền Thông đã mời toàn bộ nhà báo đi ăn hải sản sau khi có cuộc làm việc với chính quyền địa phương. Còn ở Nghệ An, các lãnh đạo UBND thị xã Của Lò cũng đã đi tắm biển cùng người dân - truyền thông trong nước đưa tin hôm 01/05/2016.

Và người dân Việt Nam đã phẫn nộ với những hành động như ăn hải sản và tắm biển của các vị lãnh đạo này. Vì những việc làm trên không phải là một câu trả lời xác đáng cho việc nước biển và hải sản ở các tỉnh trên có an toàn hay không. Người dân cần một câu trả lời có đầy đủ chứng cứ, số liệu khoa học cụ thể, dựa trên các mẫu phân tích chứ không phải những hành động liều mạng, mù mờ để lùa dân vào chỗ chết như thế này.

Một ứng viên sáng giá khác cho giải thưởng “Nobel thảm họa” này là ông Trần Hồng Hà, bộ trưởng bộ TN&MT khi ông phát biểu trong Hội nghị công bố kết quả đánh giá hiện trạng môi trường biển 4 tỉnh miền Trung diễn ra ngày 22/08/2016 tại Quảng Trị rằng: chất lượng nước biển, các thông số về lý, hóa, dinh dưỡng, kim loại nặng đều đạt chuẩn và trong giới hạn cho phép theo QCVN 10 MT:2015/BTNMT về PH, tổng số chất rắn...Và môi trường tự nhiên, biển miền Trung hoàn toàn có thể tự làm sạch, tự đào thải những chất gây ô nhiễm này. Đồng thời việc bơi lội, tắm biển, nuôi trồng thủy sản trên các vùng biển đã được xác định là đã an toàn tuyệt đối. Cũng như những hành động tắm biển và ăn hải sản của các vị lãnh đạo được nói trên, phát biểu của ông Bộ Trưởng TN&MT không dựa vào bất cứ một số liệu khoa học cụ thể nào… một phát biểu liều mạng không kém những hành động trên.

Thảm họa Formosa - một thảm họa môi trường được cho là tồi tệ nhất trong lịch sử Việt Nam cho tới lúc này. Hậu quả để lại là hàng ngàn hộ gia đình phải rơi vào cảnh thất nghiệp, nợ nần, trẻ em thiếu đói, không đủ điều kiện tới trường phải bỏ học và đứng trước một tương lại mịt mù…. Thảm họa Formosa không những gây những hậu quả nặng nề về kinh tế mà còn gây ra những hậu quả về chủ quyền biển đảo khi ngư dân không còn được đánh bắt hải sản trên vùng biển của mình.

Và với những hành động vừa nêu trên của các quan chức trong bộ máy hành chính, chính quyền Việt Nam thì có thể khẳng định: nếu có một giải thưởng nào đó tầm cỡ quốc tế cho họ thì có lẽ không có một giải thưởng nào xứng đáng hơn là giải “Nobel thảm họa” này. Và công trình nghiên cứu của họ được mang tên: “Đánh giá thực trạng biển miền trung sau thảm họa Formosa bằng phương pháp tắm biển, ăn nhậu hải sản và tổ chức hội nghị”.

Và với trình độ của một đội ngũ giáo sư, tiến sĩ và quan chức như của Việt Nam hiện nay, thì nếu các nhà khoa học thế giới cho ra đời giải “Nobel thảm họa” thì chắc có lẽ, hằng năm giải thưởng này khó lòng mà thoát khỏi tầm tay lực lượng này.

06.09.2016
Quảng Tín

User avatar
TheLang
Posts: 1977
Joined: Thu Oct 30, 2008 5:43 am

Post by TheLang »


Văn hóa và công cụ bạo lực


Phạm Đình Trọng

(Danlambao) - ...Qua mạng internet tôi biết hôm nay một số người dân lương thiện Sài Gòn cũng bị những bóng hắc ám rình rập trước nhà. Sử dụng sức mạnh bạo lực nhà nước tùy tiện, vô lối, công cụ bạo lực nhà nước cộng sản có thể tước đoạt được quyền tự do đi lại là quyền co người cơ bản của một số người dân lương thiện nhưng hành động này chỉ làm cho người dân nhận ra đầy đủ bản chất hèn hạ, tàn bạo của nhà nước cộng sản với người dân, là sự tự tố cáo với hôm nay và mai sau, tự tố cáo với lịch sử về một nhà nước hoang dã, không biết đến pháp luật, không thèm đếm xỉa đến quyền con người của người dân. Mang công cụ bạo lực ra ửng xử với văn hóa là cách tự sát chắc chắn nhất, tồi tệ nhất, và ô nhục nhất của một quyền lực, một thể chế...


Bạn tôi, nhà văn, nhà nghiên cứu Hà Văn Thùy sau những tác phẩm văn chương như “Thời Gian Gom Nhặt”, thơ, nhà xuất bản Trẻ, 1999; “Nguyễn Thị Lộ”, tiểu thuyết, nhà xuất bản Văn Học, 2005, sau hàng loạt công trình khảo cứu đồ sộ, dày dặn như “Trấn Hà Tiên Và Tao Đàn Chiêu Anh Các”, nhà xuất bản Văn Học, 2005; “Góp Với Văn Đàn”, lí luận văn học, nhà xuất bản Văn Học, 2006; “Hành Trình Tìm Lại Cội Nguồn”, khảo cứu, nhà xuất bản Văn Học, 2008...

Đặc biệt hai công trình khảo cứu công phu, quan trọng có tầm vóc lớn là “Tiến Trình Lịch Sử Văn Hóa Việt” và “Viết Lại Lịch Sử Trung Hoa” đã đặt ra những vấn đề mới mẻ làm cho nhiều người quan tâm về lịch sử, văn hóa kinh ngạc, sửng sốt và thích thú.

Khi cả thế giới vẫn tin rằng người Trung Hoa mang văn minh Trung Hoa xuống phương Nam khai hóa dân An Nam man di và văn hóa Việt là sự vay mượn của văn hóa Trung Hoa, 60% tiếng Việt là vay mượn của tiếng Hán thì những công trình khảo cứu của Hà Văn Thùy đã chứng minh ngược lại. Bằng hai công trình khảo cứu nghiêm túc, đồ sộ “Tiến Trình Lịch Sử Văn Hóa Việt” và “Viết Lại Lịch Sử Trung Hoa”, với hơn ngàn trang sách của trí tuệ, của di truyền học và của ánh sáng khoa học hiện đại, Hà Văn Thùy đã khẳng định đầy thuyết phục rằng hàng vạn năm trước, khi phần lớn loài người còn co ro trong băng giá thì từ Việt Nam, người Việt đã mang rìu đá, công cụ hiện đại đầy sức mạnh thời đó, đi lên khai phá đất Trung Hoa. Rồi những lớp người Việt di dân nối tiếp mang theo cây lúa nước, cây kê, giống gà, giống chó, mang theo ngôn ngữ giao tiếp, mang theo cả ý chí mở đất và tư duy tìm tòi, sáng tạo của người Việt đến đất Trung Nguyên xây dựng nên nền văn minh nông nghiệp rực rỡ. Tiếng nói Trung Hoa ra đời từ tiếng Việt. Chữ tượng hình giáp cốt văn Trung Hoa do người Việt sáng tạo. Kinh Thi, kinh Thư, kinh Nhạc, kinh Lễ là của người Việt. Âm Dương, Ngũ Hành, Thiên Can, Bát Quái, Dịch Lý cũng là sáng tạo của người Việt. Lịch sử văn hóa Trung Hoa mà ngày nay người Hán tự hào chính là lịch sử do người Việt sáng tạo ra.

Mất đất đai, người Việt mất luôn chữ viết, mất luôn lịch sử. Từ người chủ sáng tạo ra nền văn minh phương Đông rực rỡ, người Việt bị tước đoạt không gian sống, bị tước đoạt luôn nền văn minh, trở thành kẻ ăn mày, ngửa tay xin xỏ, vay mướn giá trị văn minh của chính mình.

10 giờ sáng nay, thứ tư, 7.9.2016, nhà nghiên cứu Hà Văn Thùy gặp gỡ bầu bạn ở trường Cán bộ quản lý nông nghiệp trung ương 2, đường Đinh Tiên Hoàng, quận 1 Sài Gòn nhân cuốn sách “Viết Lại Lịch Sử Trung Hoa” được dịch ra tiếng Anh. Hơn 9 giờ tôi ra khỏi nhà để đến với ông bạn nhà văn Hà Văn Thùy của tôi.

Vừa chạy xe ra khỏi hầm để xe được hơn trăm mét thì hai viên an ninh quen mặt đuổi theo vượt lên chặn trước đầu xe tôi, bắt tôi quay về! Bất ngờ và ngạc nhiên, tôi hỏi: Có chuyện gì vậy cháu? Những ngày có dân oan đi khiếu kiện, có phái đoàn nhân quyền quốc tế đến Sài Gòn, những ngày lễ lớn của nhà nước cộng sản như ngày 30.4, ngày 2.9, an ninh nhà nước cộng sản đều kéo cả tốp chục người đến chặn trước nhà tôi. Hôm nay không phải là những ngày đó thì có chuyện gì vậy?

Viên an ninh trẻ quen mặt tên Chung không trả lời câu hỏi của tôi chỉ sừng sộ ép tôi quay về, giọng hầm hè và xấc xược. Tôi dịu giọng bảo viên an ninh: Bác là công dân lớn tuổi. Cháu chỉ ở tuổi con cháu bác, lại là người nhà nước được đào tạo, học hành, cháu cần biết cư xử đúng mực, có văn hóa.

Buồn bã quay về nhà, tôi phôn cho ông bạn nhà văn của tôi nói lại sự cố cản trở không cho tôi đến cuộc gặp gỡ văn hóa. Bạn tôi đoán tôi bị phong tỏa không được ra khỏi nhà là do hôm nay Tổng thống Pháp Francois Hollande đến Sài Gòn mang theo thư của các tổ chức nhân quyền quốc tế đòi hỏi Tổng thống Pháp đặt vấn đề với nhà nước cộng sản Việt Nam cần tôn trọng quyền con người của người dân. Đoán vậy rồi bạn tôi bảo sẽ thông báo trong cuộc gặp gỡ về sự cố quái gở buộc tôi không thể đến với bầu bạn văn hóa.

Qua mạng internet tôi biết hôm nay một số người dân lương thiện Sài Gòn cũng bị những bóng hắc ám rình rập trước nhà. Sử dụng sức mạnh bạo lực nhà nước tùy tiện, vô lối, công cụ bạo lực nhà nước cộng sản có thể tước đoạt được quyền tự do đi lại là quyền co người cơ bản của một số người dân lương thiện nhưng hành động này chỉ làm cho người dân nhận ra đầy đủ bản chất hèn hạ, tàn bạo của nhà nước cộng sản với người dân, là sự tự tố cáo với hôm nay và mai sau, tự tố cáo với lịch sử về một nhà nước hoang dã, không biết đến pháp luật, không thèm đếm xỉa đến quyền con người của người dân. Mang công cụ bạo lực ra ửng xử với văn hóa là cách tự sát chắc chắn nhất, tồi tệ nhất, và ô nhục nhất của một quyền lực, một thể chế...

08.09.2016
Phạm Đình Trọng

kalua
Posts: 838
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »

Image


Kháng thư của các tổ chức xã hội dân sự độc lập về việc nhà cầm quyền cưỡng chế và phá hủy chùa Liên Trì
Vào lúc 7 giờ sáng ngày 08-09-2016, nhà cầm quyền Quận 2, thành phố Sài Gòn đã huy động xe cứu thương, xe cứu hỏa, xe phá sóng và 50 xe ô-tô chở khoảng 500 nhân viên thuộc nhiều ban ngành (công an đa phần mặc thường phục), trang bị súng ống, dùi cui, roi điện, bình hơi cay, phá cổng xông vào chùa Liên Trì ở khu đô thị mới Thủ Thiêm. Họ dùng loa phóng thanh đọc cái gọi là “lệnh cưỡng chế” rồi lục soát mọi căn phòng, đồng thời cấm người trong chùa điện thoại, quay phim, chụp ảnh. Đang khi đó, với không ít lực lượng hung dữ, họ phong tỏa mọi con đường đến chùa (thậm chí canh giữ từ xa và từ cả mấy hôm trước) để ngăn chận mọi hành động hiệp thông và phản đối (cụ thể của Hội đồng Liên tôn Việt Nam sáng ngày 08-09).

Theo ghi nhận tức thời, Hòa thượng Viện chủ Thích Không Tánh đã dứt khoát từ chối đề nghị “bồi thường” và “hoán đổi” đưa ra trước đó nhiều lần của nhà cầm quyền, cũng như không ký vào bất cứ giấy tờ nào của lực lượng cưỡng chế. Các vị sư khác trong chùa thì tọa kháng để phản đối cách bất bạo động.

Lợi dụng việc Hòa thượng Viện chủ ngất xỉu do phẫn uất trước hành vi ngang ngược và phải đem đi cấp cứu (có sự tháp tùng của Thượng tọa Trú trì), nhà cầm quyền đã buộc các vị sư còn lại cùng chuyển các hũ tro cốt và đồ đạc lên xe đưa về Cát Lái xa xôi, tống vào ngôi nhà hẻo lánh mà họ đã xây để hoán đổi nhưng hoàn toàn không có công năng của một ngôi chùa. Nay thì chùa Liên Trì đã bị hoàn toàn phá hủy.

Như thế là một cơ sở của Phật giáo có giá trị văn hóa lâu đời (hơn 70 năm), có ảnh hưởng tâm linh quan trọng (nơi vô số Phật tử đến lễ bái kinh kệ và gởi tro cốt cầu siêu), có đóng góp nhân quyền kiến hiệu (làm chỗ tá túc cho dân oan khiếu kiện, chỗ an ủi cho thương binh VNCH, chỗ sinh hoạt cho các tổ chức xã hội dân sự độc lập) đã hoàn toàn bị xóa sổ sau nhiều cơ sở tôn giáo tại địa bàn Thủ Thiêm, để nhà cầm quyền tiến tới việc xây dựng một khu đô thị mới, tự hào sẽ hiện đại nhất Đông Nam Á, sạch bóng mọi dấu vết tôn giáo tâm linh, đúng theo tâm địa vô thần duy vật.

Trước sự việc đau thương và bất nhẫn này, các tổ chức xã hội dân sự độc lập ký tên dưới đây tuyên bố:

1- Nhiệt liệt hoan nghênh và cảm phục Hòa thượng Thích Không Tánh cùng chư tăng chùa Liên Trì -trong tình thế căng thẳng ấy- đã tỏ ra bất khuất khi quyết liệt từ chối tự di dời chùa, từ chối nhận tiền bồi thường và không chấp thuận hoán đổi, để bảo vệ sự tồn tại rất cần thiết của cơ sở Phật giáo lâu năm này, sự tự do tôn giáo rất quan trọng giữa lòng xã hội, và để bảo đảm nhu cầu tâm linh rất chính đáng của cư dân khu đô thị mới.

2- Cực lực phản đối nhà cầm quyền Cộng sản VN từ trung ương tới địa phương đã dựa vào một nguyên tắc được hiến định và luật hóa nhưng hoàn toàn phi lý và ngang ngược: “Đất đai, tài nguyên... do Nhà nước đại diện chủ sở hữu” (Hiến pháp đ. 53, Luật Đất đai điều 5), để tự tiện trục xuất người dân (cá nhân hay tập thể) khỏi nơi cư trú và sinh hoạt, mà đa phần vì lý do kinh doanh, lợi ích tài chính, gây nên thảm trạng dân oan lên tới hàng triệu người. Não trạng bất nhân và bất công, độc đoán và độc địa này phát xuất từ hành động cướp chính quyền từ tay nhân dân cách đây 71 năm, tước bỏ mọi nhân quyền lẫn dân quyền từ đó cho tới hiện giờ, và tước đoạt nhiều mảng đất đai của Tiên tổ mà dâng cho ngoại bang để hy vọng giữ vững quyền lực.

3- Nghiêm khắc nhắc nhở những kẻ cướp đoạt tài sản nhân dân – và qua đó chà đạp tự do tôn giáo – trong bộ máy cai trị rằng: nhân nào sinh quả ấy, mọi hành vi tội ác thế nào cũng bị trừng phạt; và rằng kháng thư này là một trong những hồ sơ của bản cáo trạng mà nhân dân và lịch sử dành cho đảng và nhà cầm quyền Cộng sản trong tòa án công lý tương lai. Bản cáo trạng này mới đây còn được nối dài thêm tội ác cướp đoạt quyền của nhân dân được sống trong môi trường an lành và Tổ quốc được có một lãnh hải an ninh, qua việc nhà cầm quyền góp tay với Formosa Trung Quốc làm nhiễm độc biển.

4- Tha thiết kêu gọi chính phủ Hoa Kỳ đặt lại Việt Nam vào Danh sách các Nước cần Quan tâm đặc biệt (CPC) vì những vi phạm quyền con người, nhất là quyền tự do tôn giáo một cách liên tục, và vì những chủ trương tìm kiếm lợi nhuận cho phe đảng cách phi pháp. Chúng tôi cũng kêu gọi mọi chính phủ dân chủ năm châu hãy có những biện pháp chế tài đối với chế độ bóc lột và đàn áp nhân dân tại Việt Nam.

Làm tại Việt Nam ngày 11 tháng 09 năm 2016

Các tổ chức xã hội dân sự độc lập đồng ký tên:


1- Bạch Đằng Giang Foundation. Đại diện: Thạc sĩ Phạm Bá Hải.
2- Ban Vận động Văn đoàn Độc lập VN. Đại diện: PGS TS Hoàng Dũng
3- Diễn đàn Bauxite Việt Nam. Đại diện: Giáo sư Phạm Xuân Yêm
4- Diễn đàn Xã hội Dân sự. Đại diện: Tiến sĩ Nguyễn Quang A
5- Hiệp hội Đoàn kết Công nông. Đại diện: Mục sư Đoàn Văn Diên
6- Hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo VN. Đại diện: Ông Nguyễn Bắc Truyển
7- Hội Anh em Dân chủ. Đại diện: Mục sư Nguyễn Trung Tôn
8- Hội Bảo vệ Quyền Tự do Tôn giáo. Đại diện: Cô Hà Thị Vân.
9- Hội Bầu bí Tương thân. Đại diện: Ông Nguyễn Lê Hùng.
10- Hội Cựu tù nhân Lương tâm. Đại diện: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế
11- Hội đồng Liên tôn Việt Nam. Đại diện: Các Đồng chủ tịch: Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa, Linh mục Phan Văn Lợi, Chánh trị sự Hứa Phi, Nhân sĩ Lê Văn Sóc, Hòa thượng Thích Không Tánh.
12- Hội Giáo chức Chu Văn An. Đại diện: Thầy Vũ Mạnh Hùng.
13- Hội Người dân Đòi quyền sống. Đại diện: Bà Hồ Thị Bich Khương
14- Hội Nhà báo Độc lập. Đại diện: Tiến sĩ Phạm Chí Dũng
15- Khối Tự do Dân chủ 8406. Đại diện: Lm Nguyễn Văn Lý và Ks Đỗ Nam Hải
16- Mạng lưới Blogger Việt Nam. Đại diện: Bà Phạm Thanh Nghiên
17- Người Bảo vệ Nhân quyền. Đại diện: Ông Vũ Quốc Ngữ.
18- Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền: Linh mục Nguyễn Hữu Giải
19- Nhóm Từ đảng. Đại diện: Ông Vi Đức Hồi
20- Phong trào Liên đới Dân oan. Đại diện: Bà Trần Ngọc Anh
21- Sài Gòn báo. Đại diện: Linh mục Lê Ngọc Thanh
22- Tổ chức Bảo vệ Tôn giáo và Sắc tộc. Đại diện: ông Huỳnh Trọng Hiếu
23- Tổ chức Tập hợp Vì Nền Dân chủ. Đại diện BS Nguyễn Quốc Quân.

Các tổ chức chính trị đồng ký tên

User avatar
dodom
Posts: 2729
Joined: Fri Nov 28, 2008 8:38 pm

Post by dodom »

Image

ĐCSVN hám lợi đã để các vị trí chiến lược bị khống chế bởi Tàu cộng

Nguyễn Vĩnh Long Hồ
- ...Tàu cộng sẽ không từ bỏ kế hoạch thâm độc của mình và vẫn còn nhiều Chủ tịch tỉnh sẵn sàng cấp phép cho các dự án nhanh chóng để đạt được cái mà họ gọi là “lợi ích chung của cộng đồng, cũng như vì sự phát triển kinh tế xã hội của tỉnh và quốc gia” (nhưng thực ra là lợi ích của riêng họ). Không mấy khó khăn khi thuyết phục những tên lãnh đạo từ Trung ương tới địa phương này vì hám lợi, họ sẽ khá dễ dãi và nhìn sự việc quá đơn giản, trong khi Tàu cộng thì quá thâm độc!”...

*

I. Trên biển:


1. Đảo Gạc Ma:


Bắc Kinh xây dựng nhiều cơ sở quân sự, đường băng trên đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam sẽ đẩy sự ổn định của các nước Đông Nam Á rơi vào tình trạng nguy hiểm, đặc biệt là Việt Nam. Những căn cứ dự trù xây dựng bao gồm cả bến tàu để có thể tiếp tế và hổ trợ cho tàu hải quân khu trục. Ngoài ra, chúng ta còn thấy đường băng với chiều dài 1,6km làm căn cứ cho chiến đấu cơ J-11 của TC.

Rõ ràng, Bắc Kinh muốn thay đổi thế cân bằng quyền lực địa chính trị tại Đông Nam Á qua kế hoạch xây dựng các cơ sở quân sự bất hợp pháp này. Bắc Kinh muốn củng cố quyền lực trên Biển Đông và biến nơi này thành ao nhà và khẳng định chủ quyền trong đường lưỡi bò do họ tự vẽ ra. Bắc Kinh đang thách thức vị trí này với thế giới.

Theo ông Richard Heydarian - Đại học Ateneo, Philippines - cho rằng, Bắc Kinh muốn tạo sự đã rồi bằng cách khai hoang cải tạo và chiếm các vùng biển tranh chấp. TC tận dụng biện pháp nầy để chứng minh khi phải đối diện với phán quyết quốc tế về tranh chấp lãnh thổ và hàng hải với VN và các nước láng giềng trong khu vực. Nếu TC có thể xây dựng các cơ sở tại đây, biến nó thành các hòn đảo nhân tạo và nằm trong vùng kinh tế 200 hải lý thì Bắc Kinh có thể dựa vào đó để biện hộ với phán quyết quốc tế.

Tờ South China Morning Post số ra ngày 8/6 dẫn lời của Li Jie - Viện Nghiên cứu Hải Quân TC - cho rằng, Bắc Kinh đang tìm cách biến các căn cứ tại bãi đá ngầm Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa thành một đảo nhân tạo toàn diện, bao gồm đường băng và cảng biển với ý đồ triển khai hiệu quả hơn sức mạnh quân sự ở Biển Đông. Đảo nhân tạo này có diện tích gấp đôi căn cứ quân sự Mỹ ở Diego Garcia ở giữa Ấn Độ Dương.

Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) TC đã bồi lấp diện tích hơn 100.000 m2 trên đảo Gạc Ma. Các hình ảnh vệ tinh cho thấy cảnh máy ủi, máy xúc, máy hút và nạo vét bơm, hút lượng cát khổng lồ để bồi lấp ở Gạc Ma. Từ bãi đá ngầm, TC đã biến Gạc Ma trở thành một đảo nhân tạo với ý đồ sử dụng nơi đây như một cảng nước sâu. Song song với việc bồi lấp trái phép, TC đã xây dựng nhiều cơ sở, đưa nhiều trang thiết bị ra Gạc Ma với ý đồ biến nơi đây thành một căn cứ hỗn hợp với các chức năng quân sự, thông tin, hậu cần...

Với vị trí nằm giữa quân đảo Trường Sa, đá Gạc Ma là địa điểm chiến lược lý tưởng để kiểm soát phần lớn tuyến đường liên lạc trên biển cũng như các hoạt động hàng hải, hải quân ở Biển Đông.

Từ năm 2014 đến 2015, TC liên tục bồi lấp và xây đảo trái phép ở 7 bãi đá nước này kiểm soát bất hợp pháp trên Biển Đông, sau đó thiết lập các cơ sở quân sự tại đây. Các hình ảnh vệ tinh cho thấy 3 đường băng dài tới 3.000 thước tại đá Chữ Thập, đá Xu Bi và đá Vành Khăn. Các đường băng này đủ khả năng tiếp nhận mọi máy bay quân sự của TC.

Nhà Nghiên Cứu Bill Hayton thuộc Viện Chatham (Anh) nhận định ý đồ của TC là “mở rộng hoạt động quân sự đến cực nam Biển Đông, đe dọa Việt Nam, Philippines, Malaysia hoặc thậm chí là Hải quân Mỹ”. Báo cáo của Bộ Quốc Phòng Nhật cũng cảnh báo với các cơ sở và khí tài ở 7 đá thuộc quần đảo Trường Sa, TC đang tăng cường năng lực “chống xâm nhập/ tiếp cực” (A2/AD) để đối phó với lực lượng Mỹ, bất chấp Phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực Quốc tế La Haye ngày 12/7/2016.

2. Hoàng Sa:

Tờ Tân Hoa Xã, TC đưa tin ngày 7/10/2014, Bắc Kinh đã hoàn tất việc xây dựng sân bay băng qua đảo Phú Lâm, thuộc quần đảo Hoàng Sa của VN. Chính quyền Bắc Kinh đang đẩy mạnh việc khẳng định “chủ quyền bất hợp pháp” của mình trên Biển Đông, khẳng định quyền kiểm soát mới nhất của Bắc Kinh đối với vùng lãnh hải rộng lớn ở Biển Đông sau 2 năm tuyên bố thành lập cái gọi là thành phố Tam Sa trên đảo Phú Lâm của VN, còn TC gọi là đảo Vĩnh Hưng bất chấp sự phản ứng của VN và cộng đồng quốc tế.


Quần đảo Hoàng Sa có ảnh hưởng rất to lớn đến đường vận chuyển quan trọng chạy xuyên Biển Đông, những mỏ dầu, khí đốt lớn của khu vực. Tân Hoa Xã cho biết sân bay dài 2 km sẽ phục vụ cho mục đích quân sự. Sân bay trên đảo Phú Lâm được hoàn chỉnh không ngừng, chiến đấu cơ TC có thể hạ cánh ở khu vực Hoàng Sa để tăng cường khả năng phòng thủ ở Hoàng Sa (Tây Sa) và Trường Sa (Nam Sa) của VN. Bắc Kinh còn đơn phương và đặt trái phép giàn khoan ở khu vực tranh chấp.


Các quần đảo trong Biển Đông có ý nghĩa phòng thủ chiến lược quan trọng đối với nhiều nước. Nằm ở trung tâm Biển Đông, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là một trong những khu vực có nhiều tuyến đường biển nhất trên thế giới.


Trên các tuyến đường biển đóng vai trò chiến lược của Châu Á có 2 điểm trọng yếu:

- Thứ nhất là Eo biển Malacca (nằm giữa đảo Sumatra của Indonesia và Malaysia). Vị trí này vô cùng quan trọng vì tất cả hàng hóa của các nước Đông Nam Á và Bắc Á phải đi qua. Ba eo biển thuộc chủ quyền của Indonesia là Sunda, Blombok và Makascha đóng vai trò dự phòng trong tình huống eo biển Malacca ngừng hoạt động vì lý do gì đó. Tuy nhiên, nếu phải vận chuyển qua các eo biển này thì hàng hóa giữa Ấn Độ Dương sang ASEAN và Bắc Á sẽ chịu cước phí cao hơn vì quãng đường dài hơn.


- Thứ hai là vùng Biển Đông nơi có nhiều tuyến đường hàng hải đi qua, đặc biệt là khu vực xung quanh hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Các tuyến đường biển chiến lược nói trên là yết hầu cho giao lưu hàng hóa của nhiều nước châu Á. Xuất khẩu hàng hóa của Nhật phải đi qua khu vực này chiếm 42%, các nước Đông Nam Á 55%, các nước công nghiệp mới 26%, Australia 40% và TC 22% (trị giá khoảng 31 tỷ USD).

Ngoài ra, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa có vị trí chiến lược, có thể dùng để kiểm soát các tuyến hàng hải qua lại Biển Đông và dùng cho mục đích quân sự như đặt trạm radar, các trạm thông tin, xây dựng các trạm dừng chân và tiếp nhiên liệu cho tàu bè. Các nhà chiến lược phương Tây cho rằng quốc gia nào kiểm soát được quần đảo Trường Sa sẽ khống chế được cả Biển Đông.

II. Trên Đất Liền:


1. Tây Nguyên:


Khi nghiên cứu về Việt Nam, các chiến lược gia Pháp, Mỹ và VNCH trước đây thường đánh giá Tây Nguyên là địa bàn chiến lược tối quan trọng, có giá trị rất lớn về mặt quân sự, kinh tế, chiến lược. Vùng Tây Nguyên quan trọng tới mức độ, nếu nước nào chiếm được Tây Nguyên thì coi như đã làm chủ được VN & Đông Dương. Trước đó, người Pháp và Hoa Kỳ và thế giới cũng đánh giá được vị trí chiến lược yết hầu của khu vực nầy: “Đây là nóc nhà của Đông Dương” nằm liền kề ngã ba Đông Dương; vì vậy, khi chiếm lĩnh được Tây Nguyên thì cũng sẽ dễ dàng chiếm lĩnh được toàn bộ Đông Dương.

Riêng đối với chiến trường VN thì Tây Nguyên có tầm quan trọng chiến lược, bởi vì từ Tây Nguyên tiến quân xuống Nha Trang sẽ chia cắt lãnh thổ VN ra làm đôi, miền Bắc và miền Nam không tiếp ứng được nhau. Nếu như Vịnh Hạ Long và sông Bạch Đằng là tuyến phòng thủ chiến lược đường biển của nước ta thì Tây Nguyên chính là tuyến phòng thủ chiến lược trên bộ.

Ngay từ thời xưa, tổ tiên chúng ta mỗi lần đánh đuổi kẻ thù truyền kiếp từ phương Bắc đều nhờ voi trận và ngựa trận cung cấp cho quân kháng chiến chống quân Tàu. Tới thời Quang Trung thì Tây Nguyên lại càng có vị trí quan trọng hơn, ông đã lấy đây làm hậu cứ chống quân nhà Thanh và tấn công đè bẹp quân Chiêm Thành bẻ gãy thế gọng kềm giúp quân Thanh tấn công nước ta.

Tây Nguyên là xương sống của VN và là cái thế phòng ngự vững chắc để tái xây dựng lực lượng và dưỡng quân. Nếu để Tây Nguyên lọt vào tay quân thù thì “VN sẽ mất nước”, nếu giữ vững được Tây Nguyên thì không kẻ thù nào có thể đánh bại chúng ta.

Nói theo phong thủy, thì Trường Sa là con rồng chạy dài từ Bắc vào Nam, miệng của nó là Hàm Rồng, Thanh Hóa, còn cái đuôi của nó duỗi thẳng tới vùng Bình Thuận, còn cái lưng rồng là vùng đất Tây Nguyên. Cho nên việc đào bới Tây Nguyên thì giống như dùng dao cắt lưng rồng là điều tối kỵ của thuật phong thủy. Xưa tổ tiên chúng ta đã phải xây chùa Trấn Quốc ở Hà Nội để bảo vệ thế Rồng chầu ở Thăng Long mà nhiều nhà địa lý Tàu sang VN đã không được phép đến viếng nơi nầy. Việc bảo vệ Tây Nguyên có ý nghĩa sống còn cho thế hệ hôm nay và những thế hệ con cháu mai sau của chúng ta...

Nguyễn Tấn Dũng dâng Tây Nguyên làm quà Bắc Kinh:



Sau hàng loạt bài trên các báo chí về vụ khai thác bauxite ở Tây Nguyên gây nhiều tai hại ở VN. Tờ Financial Times của Anh nói huỵch tẹt rằng, đây là chính “món quà của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tặng cho Bắc Kinh”. Bài báo của David Pilling ngày 06/5/2009, tác giả nói vụ khai thác bauxite là vấn đề nổi bật, cho thấy thực chất mối quan hệ với TC. Lần đầu tiên, một tờ báo lớn ở phương Tây dùng chữ “Quốc gia phụ thuộc” (client states) để nói về cách mối quan hệ của VN với TC.

Nhưng, điểm quan trọng là theo bài báo thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã mang theo các món quà bauxite của VN, thứ tài nguyên tạo ra nhôm (He brought with him gifts of Vietnamese bauxite, the main raw material for alumium). Tác giả David Pilling gọi đây là cách “Triều kiến Trung Cộng” (pay tribute to China). Chính tên Thủ tướng Y tá Nguyễn Tấn Dũng rước voi Tàu về giày xéo mả tổ ở Tây Nguyên, cao nguyên Trung phần Việt Nam.

Lợi dụng sự ươn hèn, khiếp nhược và ngu ngốc của Thủ tướng y tá Nguyễn Tấn Dũng và bọn lãnh đạo ĐCSVN, Bắc Kinh đưa ra những yêu sách thật phi lý như:

Được quyền đưa công nhân vào Tây Nguyên bao nhiêu cũng được và tự quản lý người của họ theo quy chế ngoại giao. Có nghĩa là họ có thể đưa hàng vạn binh lính PLA, ngụy trang thành công nhân để xây dựng thành hình một chuỗi “căn cứ quân sự” được trang bị đủ loại vũ khí, đạn dược chờ cơ hội sẵn sàng đánh chiếm VN mà chánh quyền CSVN không được quyền kiểm soát.

Công trường bauxite được khai thác theo cách làm của họ, được tự do phá hoại môi trường sinh thái, tàn phá rừng nguyên sinh vô tội vạ, thải các hóa chất xuống các dòng sông chảy qua Tây Nguyên diệt chủng các sắc dân Thượng tại Tây Nguyên và tận diệt môi trường sống của người dân Nam Bộ sống hai bên dòng sông Đồng Nai.

Ước tính quân số QĐNDTQ (PLA) đội lốt công nhân có tới từ 3 tới 4 sư đoàn được trang bị với đầy đủ vũ khí.


2. Cho ngoại nhân thuê và tàn phá rừng đầu nguồn:



Mặc dù Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cảnh báo hiểm họa của việc lãnh đạo ĐCSVN cho người nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn trồng rừng nguyên liệu dài hạn. Nhưng, theo chỉ thị của Thủ tướng Y tá Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Bộ Nông Nghiệp & Phát triển nông thôn Cao Đức Phát đã cử đoàn cán bộ liên ngành trực tiếp kiểm tra hai tỉnh Lạng Sơn và Quảng Ninh, đồng thời tổng hợp báo cáo 7 tỉnh Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tỉnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương. Kết quả cho thấy 10 tỉnh đã cho 10 doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn 50 năm trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích 305,353 ha, trong đó Hồng Kông, Đài Loan và TC chiếm với 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.

Đây là hiểm họa cực lớn liên quan đến an ninh quốc gia nhiều mặt. Vì hám lợi nhất thời, ĐCSVN đã di họa cho các thế hệ về sau. Nếu mất của cải còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Cho Hồng Kông, Đài Loan và Trung Cộng khai thác rừng đầu nguồn là tiềm ẩn một hiểm họa không lường. Họ đã thuê được thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì hồ thủy lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thủy điện sẽ thiếu nước không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp. Những năm qua, nhiều tỉnh miền Trung đã hứng chịu nhiều trận lũ lụt kinh hoàng, chẳng phải là lời cảnh báo nghiêm khắc hay sao?

Các tỉnh bán rừng cho người nước ngoài là “tự sát” và làm hại đất nước. Còn các nước thuê rừng của nước ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo họa cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Họ có thể đưa thân nhân của họ vào khai phá, trồng trọt, xây cất nhà cửa rồi sinh con đẻ cái, sẽ thành lập từng làng như: “làng Đài Loan”, “làng Hồng Kông”, “làng Trung Quốc”. Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần lãnh thổ và nguy hiểm cho quốc phòng. VN hiện nay đã trở thành “lãnh thổ da beo”.

Hậu quả rừng đầu nguồn Thái Nguyên bị tàn phá vô cùng nghiêm trọng, khu vực rừng Ngàn Me thuộc xã Tân Lợi, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên đã bị tàn phá nghiêm trọng, không những mất tài nguyên mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến môi trường sinh thái, khả năng giữ nước phục vụ sản xuất nông nghiệp, kéo theo nhiều bất ổn về an ninh trật tự địa phương. Theo nhiều người dân địa phương, việc chặt phá rừng Ngàn Me diễn ra từ nhiều năm nay. Từ khoảng tháng 2/2013 tới nay, nhiều người nước ngoài tiến hành chặt phá rừng ồ ạt, công khai và triệt để với mục đích tàn phá môi trường sống, diện tích rừng bị tàn phá đã lên tới hàng trăm hécta.

3. Formosa Hà Tĩnh đòi thành lập Đặc khu Vũng Áng:


Đây là đề xuất thành lập đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng và trong đặc khu thành lập Ban Quản Lý, trực thuộc Văn phòng Chính phủ. Trong công văn số 1406022/CV-FHS ngày 10/6/2014 gởi Phó Thủ tướng Tàu khựa Hoàng Trung Hải, Formosa đưa ra đề xuất thành lập “Đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng” nhằm xây dựng cảng nước sâu Sơn Dương và đầu tư các ngành công nghiệp liên quan như gang thép, điện... một mình tên Việt gian Tàu khựa Hoàng Trung Hải đã toàn quyền giải quyết từ chủ trương đầu tư cho đến những ưu đãi “vô tiền khoáng hậu” dành cho dự án đầy mờ ám như chính nguồn gốc Tàu khựa của tên Việt gian vô cùng nguy hiểm này.

Do công văn số 323/TTg-QHQT ngày 4/3/2013: Đồng ý chủ trương cho Tập đoàn Công nghiệp nặng Formosa - Đài Loan lập dự án đầu tư nhà máy liên hợp luyện thép và cảng nước sâu Sơn Dương tại khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh đều do tên Tàu khựa Hoàng Trung Hải ký.

Sau khi Formosa đã tiến hành lễ khởi công xây dựng nhà máy gang thép Formosa Hà Tĩnh (tháng 12/2012) - một dự án thành phần quan trọng trong khu liên hợp có diện tích 3.300 ha. Từ đó tới nay, khu vực nầy được cho là “nội bất xuất, ngoại bất nhập”. Người dân bình thường không thể vào trong khu vực dự án vì chủ đầu tư thuê bảo vệ canh gác tứ phía. Rõ ràng, Formosa Hà Tĩnh không chỉ là một đặc khu “bất khả xâm phạm” mà còn đang trên đường trở thành một “tiểu quốc” của Đại Hán trên đất nước Việt Nam.

Cũng theo báo Hải Quan, một trong những đề xuất mang tính ưu đãi như thế là “đề nghị được cắt đất để bán lâu dài cho nhân viên” mà Formosa dự kiến số lượng nhân viên cao nhất đạt 15.000 người, nếu tính cả thân nhân của họ khoảng 60.000 người như một thị trấn gần như đặc khu. Formosa cũng đề nghị được xây căn hộ để cho thuê hoặc bán lại cho nhân viên và thành lập các cơ sở hậu cần, trường học trong đặc khu với ý đồ bám trụ thời gian vô hạn định ở đây.

Giới chuyên gia cho rằng, VN sẽ đối mặt với những nguy cơ tiềm ẩn nếu phê chuẩn dự thảo Đặc khu kinh tế ở Vũng Áng của Tập đoàn Formosa, vì nó liên quan đến an ninh quốc phòng quan trọng. Vì khu công nghiệp Vũng Áng dù là nơi hoạt động của nhiều doanh nghiệp có vốn Đài Loan, nhưng lại sử dụng một số lượng lớn lao động người Tàu Hoa Lục. Hiện nay, số công nhân làm việc là 19.000 người, nhưng các nhà thầu đang chờ cấp phép để đưa thêm 11.000 lao động Tàu Hoa Lục trá hình vào làm việc. Với đợt tăng cường nầy, số lượng công nhân Tàu ở Vũng Áng đủ để thành lập 2 sư đoàn.

Vũng Áng vị trí chiến lược “cắt đôi Việt Nam”:


Vũng Áng hay Quãng Trị là những vùng lãnh thổ hẹp nhất trên đất liền của VN. Từ Vũng Áng ngó qua đảo Hải Nam không bao xa. Nếu như Bắc Kinh điều động một hạm đội cùng với lực lượng vũ trang PLA từ Hải Nam sang xâm lăng VN. Họ đã có sẵn bãi đáp lý tưởng cho việc đổ quân vì Bắc Kinh đã thuê được hàng chục cây số dọc theo bờ biển Hà Tĩnh và vùng cửa khẩu Vũng Áng.

Với 5 sư đoàn đã có sẵn làm thế “nội công ngoại kích” với 2 sư đoàn tại Vũng Áng và 3 sư đoàn từ Tây Nguyên đánh tràn xuống, chiến đấu cơ của họ ở đảo Gạc Ma và Hoàng Sa bay trên bầu trời Quãng Trị để yểm trợ quân TC. Vạch một đường chim bay từ sân bay ở Hoàng Sa đến Quãng Trị, khoảng cách rất gần cho những phi vụ không yểm cho lính bộ binh TC sẽ dễ dàng chia cắt Việt Nam ra làm đôi thì Vịnh Bắc Bộ không giao thông được với nước ngoài và không giao thông được với miền Nam Việt Nam cả đường biển và đường bộ.

4. Âm mưu của Bắc Kinh tại Hà Tĩnh - Quảng Trị và Đà Nẵng:

Tháng 10/2013, đài RFA có đăng một bài “Một Hà Tĩnh đầy ắp người TQ” với quy mô lớn như vậy, giống Tàu khựa có thể bám trụ khu vực này từ 25 tới 30 năm vừa để đầu tư xây dựng công trình, vừa khai thác nhà máy với mức tổng đầu tư 15 tỷ USD, nằm trên diện tích rộng tới 3.300ha, trong đó diện tích trên đất liền hơn 2.000ha và diện tích trên biển là 1.300ha. Với chừng ấy thời gian đủ để người Tàu này lấy vợ Việt, lập thành phố Tàu tại khu vực Kỳ Anh, Hà Tĩnh sâu xa hơn, có thể là lực lượng địa phương sau này trong mưu đồ chia cắt VN thành 2 miền...

Rõ ràng, Bắc Kinh đang thực hiện cuộc di dân âm thầm, nhưng quyết liệt và hiệu quả vào đất nước VN một cách hợp pháp với sự tiếp tay bán nước của bọn lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN thông qua chính sách đầu tư xây dựng. Vũng Áng là một vị trí lý tưởng không chỉ để khống chế VN về mọi mặt. Đây là một nguy cơ nghiêm trọng không thể không được báo động cho toàn dân cả nước biết.

Từ căn cứ Du Lâm của Tàu khựa là căn cứ tàu ngầm ở thành phố Tam Á cực Nam trên đảo Hải Nam, thừ Du Lâm đến Vũng Áng và cửa Việt của VN có đường chim bay khoảng 300 tới 400 km tạo thành một “Tam giác chiến lược” và với lực lượng hải quân hùng mạnh gồm tàu tàu ngầm và tàu chiến trên mặt nước, hải quân TC rất dễ dàng khống chế và chia cắt hai miền Nam-Bắc cả đường bộ và đường biển. Vì vậy, Bắc Kinh đã thành công trong việc xây dựng hai vị trí chiến lược Vũng Áng và Cửa Việt thành những căn cứ quân sự bí mật để phục vụ cho ý đồ cực kỳ thâm độc của Bắc Kinh.

Đất Quảng Trị tràn ngập giống Tàu khựa đến từ Hoa Lục ẩn chứa một mối hiểm họa khó lường cho dân tộc. Họ đóng vai nhà đầu tư với hành tung bí ẩn, khó hiểu và cực kỳ ngạo mạn đối với dân địa phương. Nhân dân ta rất bức xúc vì người Hoa tràn ngập ở cả vùng miền núi trọng yếu, vùng chiến lược quân sự của VN như Tây Nguyên Trung Phần, các nông trường dọc theo dãi Trường Sơn, các cửa khẩu phía Bắc và những tỉnh lỵ ở phía Nam như Bình Dương, Tây Ninh, Long An, An Giang cho đến tận cùng tỉnh Cà Mau cũng có sự hiện diện của chúng nó.

Hiện tại mức độ xâm nhập của lũ Tàu khựa trên đất VN không thể kiểm soát được nữa, khiến nhân dân cả nước càng cảm thấy bất ổn về sự có mặt của giống Tàu khựa đi ngang dọc khắp cả mọi miền đất nước, ngay cả miền duyên hải, các cửa khẩu có mặt của Tàu khựa.

Các dự án của Bắc Kinh ở Đà nẵng tạo thành thế liên hoàn tại miền Trung Việt Nam: Có dự án trấn ở tầm cao như Tây Nguyên, tầm xa... mưu đồ của Bắc Kinh là chẹt lấy yết hầu đất nước, khống chế luôn cả khu vực Đà Nẵng đã trở thành thành phố của Bắc Kinh bên bờ Biển Đông. Nó thu hút sự chú ý của dư luận bởi sự vô tâm của Đảng & Nhà nước CSVN mà cả chính quyền địa phương đã để họ có mặt tràn ngập khắp cả đất nước, kể cả các vị trí chiến lược cũng cho bọn TC thuê vì mục đích kinh tế??? Một người Đà Nẵng chua chát nói: “Tối tối ra dường, tụi Tàu khựa đi đầy đường. Tất cả các quán dọc đường đều có treo bảng hiệu bằng tiếng Tàu, thực đơn cũng dùng chữ Tàu hết mà!!! Mọi hoạt động ở đây đều mang dáng dấp của một thành phố Chệt chính hiệu được thu nhỏ”.

Những điểm trọng yếu dọc bờ biển Đà Nẵng nhanh chóng trở thành khu xây dựng bí mật của họ, có hẳn tên mới “China Beach”. Không một người địa phương nào được bén mảng đến gần khu vực xây dựng của họ: “Phóng tài khóa, thu nhân tâm” vẫn là tuyệt chiêu của bọn Chệt Bắc Kinh hay áp dụng, họ khôn khéo bỏ tiền mua chuộc các giới chức địa phương để chiếm trọn một khu vực đẹp nhất, trọng yếu nhất của Đà Nẵng để biến nó thành biệt khu Chệt của họ.

5. Bắc Kinh muốn trấn đèo Hải Vân:


Dư luận quần chúng phản ứng gay gắt về việc giới cầm quyền Thừa Thiên-Huế cấp giấy chứng nhận đầu tư khu nghỉ dưỡng rộng 200ha cho công ty TC Thế Diệu ở đèo Hải Vân, đây là vị trí tối quan trọng vì từ đó khống chế cả vùng trời, vùng núi và vùng biển Đà Nẵng và có thể chia cắt VN ở vĩ tuyến 16.

Trong quá khứ, VN trong quá trình mở rộng lãnh thổ về phương Nam thì đèo Hải Vân là một trong những chướng ngại thiên nhiên, chia cắt đất nước VN. Ở đỉnh cao chiến lược hiểm trở như vậy mà để cho TC thuê để làm khu nghỉ dưỡng thì điều đó hết sức ngu xuẩn không thể chấp được, đã khiến cho quần chúng sửng sốt và phẫn nộ về chuyện nầy.

Dự án khu du lịch nghỉ dưỡng Quốc tế World Shine - Huế do doanh nghiệp TC làm chủ đầu tư với tổng số vốn 250 triệu USD, bọn Bắc Kinh được phép sử dụng diện tích 200ha tại khu vực “Cửa Khẻm”, nơi núi Hải Vân đâm ra biển. Tại đây, nhà đầu tư TC sẽ xây dựng khu nghỉ mát tiêu chuẩn 5 sao với 450 phòng, một trung tâm Hội nghị Quốc tế 2.000 chỗ ngồi, khu nhà nghỉ dưỡng 5 tầng với 220 căn hộ cao cấp, 350 biệt thự và khu du lịch, nhà hàng bãi tắm. Dự án nầy được triển khai theo 3 giai đoạn từ 2013 đến 2023, trên thực tế đã bắt đầu xây dựng một số hạng mục và cơ sở hạ tầng.

Tuy nhiên, UBND thành phố Đà Nẵng đã kiến nghị Chính phủ rút giấy phép đầu tư mà Tỉnh Thừa Thiên - Huế đã cấp cho Công ty Thế Diệu của TC. Lý do chính quyền Đà Nẵng đưa ra dự án ở vị trí chiến lược trọng yếu về an ninh quốc phòng. Hơn nữa, trên nguyên tắc dự án nầy có một vùng chồng lấn trong khu vực chưa thống nhất về địa giới hành chánh giữa Thừa Thiên - Huế và Đà Nẵng.


Vị trí chiến lược đèo Hải Vân:


Đèo Hải Vân trong đó có núi Bạch Mã với độ cao hơn 1.000 thước là khu vực mang tính chất quân sự, một vị trí chiến lược hiểm yếu trong hệ thống phòng thủ đất nước. Vì vậy, xây dựng khu du lịch nghỉ dưỡng Lăng Cô nằm trong khu vực Cửa Khẻm không chỉ đơn giản chỉ là dự án về kinh tế, nó che giấu mục tiêu xa hơn là vấn đề quân sự của Bắc Kinh muốn thực hiện từng bước kế hoạch thôn tính nước ta đang có những tranh chấp về biển đảo.

Nếu Bắc Kinh khống chế được vị trí chiến lược đèo Hải Vân là kiểm soát được cả vùng trời, vùng núi, vùng biển khu vực Đà Nẵng, nó có tầm ảnh hưởng đến vấn đề bảo vệ lãnh thổ cả nước nói chung và thành phố Đà Nẵng nói riêng. Một khi xảy ra chiến tranh Việt-Trung thì lực lượng vũ trang Tàu cộng sẽ dễ dàng chia cắt đất nước VN làm đôi.

Hơn nữa, nếu tỉnh Thừa Thiên-Huế cấp phép cho phía TC xây khu du lịch nằm ngay mũi Cửa Khẻm (nơi núi Hải Vân đâm ra biển) và coi như bao trùm cả hòn Sơn Trà cách đó không xa. Toàn cảnh khu vực này chính là yết hầu của Vịnh Đà Nẵng với đèo Hải Vân và bán đảo Sơn Trà tạo thành hình cánh cung trấn giữ phía Bắc và phía Đông Bắc mà Vịnh Đà Nẵng là một trong những khu vực cực kỳ trọng yếu trên dọc tuyến biển VN. Nếu hải quân TC khống chế được vị trí nầy thì tất cả tàu chiến của Hải quân VN muốn ra vào khu vực cảng Vùng 3 Hải quân, họ sẽ hay biết hết trong bối cảnh Hải quân VN đang tăng cường năng lực bảo vệ vùng biển sẵn sàng đối phó với diễn biến ngày càng phức tạp trên Biển Đông sau khi sự kiện Bắc Kinh đưa giàn khoan HD-981 vào hoạt động trong vùng Đặc quyền kinh tế của VN.

Việt Nam cần phải đề cao cảnh giác nhiều doanh nghiệp TC bề ngoài là làm kinh tế để che đậy âm mưu gián điệp, điều nghiên địa hình, địa vật và những khu vực trọng điểm để nắm vững tình hình mọi sinh hoạt tại địa điểm để phục vụ cho chiến tranh xâm lược nước ta khi cần thiết. Nếu không, bỗng dưng họ đi thả bè nuôi cá ngay trong khu vực cảng Cam Ranh và cả ở Đà Nẵng. Hiện có đông đảo lũ Tàu Khựa nuôi cá bè ngoài bán đảo Sơn Trà và những nhóm người nầy đều là thành viên trực thuộc của tập đoàn công ty CP Thế Diệu chứ không phải ngoài ai khác.

Bán đảo Sơn Trà với khu du lịch trên đèo Hải Vân đều nằm ở vị trí “yết hầu” của vịnh Đà Nẵng. Nếu bọn Tàu Khựa này không có mưu đồ đen tối thì làm gì chúng bỏ ra hàng trăm triệu USD để kinh doanh một khu vực hẻo lánh trên đèo Hải Vân? Có phải vì đèo Hải Vân là vị trí chiến lược vô cùng quan trọng bao trùm cả vịnh Đà Nẵng, chiếm được vị trí này sẽ khống chế được cả vịnh Đà Nẵng?

Theo tên Chủ tịch “đầu tôm” tỉnh Thừa Thiên Nguyễn Văn Cao, hắn cũng giống như nguyên Thủ tướng Y tá Nguyễn Tấn Dũng có biết gì vị trí chiến lược đèo Hải Vân và Tây Nguyên đâu? Chúng nó chỉ biết có đô la và địa vị mà thôi. Tên Nguyễn Văn Cao khẳng định rằng: “Khi làm họ đã xin ý kiến các ngành quân đội (gồm cả bộ đội biên phòng). Các ngành nầy đều khẳng định thực hiện được dự án”. Đúng là đồ bố láo!

Tháng 8/2016 năm nay, dự án Khu nghĩ dưỡng Quốc tế World Shine - Huế đã được chuyển sang triển khai tại khu vực ven biển xã Lộc Vĩnh (huyện Phú Lộc, Huế). Vị trí mới cách vị trí cũ khoảng 15km và tên dự án được đổi thành Khu nghỉ dưỡng quốc tế Minh Viễn - Lăng Cô. Dự án này được xây dựng trên diện tích 110ha đất với tổng mức đầu tư 368 triệu USD, thực hiện từ nay đến năm 2022.

6. Hải cảng chiến lược Chân Mây sắp rơi vào vòng kiểm soát của Tàu cộng:

Cảng Chân Mây là một cảng nước sâu nằm ở xã Lộc Vĩnh, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Nhờ được mũi Chân Mây Đông của dãy Hòn Dòn che chắn, nên vùng nước xung quanh cảng biển với độ sâu tới 14m vốn kín gió và lặng sóng này đã trở thành nơi neo đậu an toàn cho tàu thuyền tránh gió bão.

Khu vực Chân Mây - Lăng Cô là một vị trí hiểm yếu về an ninh quốc phòng, bởi nó là dãi đất hẹp nằm dưới chân đèo Hải Vân chưa kể trên tuyến quốc lộ 1A chạy qua địa bàn này còn có hai đèo núi hiểm trở là đèo Phú Gia và đèo Phước Tượng. Do tầm quan trọng về mặt an ninh quốc phòng của Chân Mây - Lăng Cô đối với VN như thế nên thật dễ hiểu khi TC, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc luôn tìm mọi cách để đặt được đặt chân vào vùng đất này.

Ngày 8/10/2015, VOA đã đăng bài “Người TQ lại sắp lập căn cứ ở Lăng Cô - Thừa Thiên Huế?” trong đó chúng tôi đã vạch trần âm mưu của tập đoàn Trung Nam Hải khi lập một công ty ma ở Singapore rồi lấy pháp nhân của doanh nghiệp ma này để đầu tư xây dựng một khu du lịch nghỉ dưỡng rộng hàng trăm ha ở đây.

Đặc biệt mới đây chúng tôi còn phát hiện ra một công ty có bóng dáng của Bắc Kinh đang thực hiện dự án đầu tư xây dựng bến số 3 cảng Chân Mây. Dự án có diện tích 12 ha, tổng mức đầu tư hơn 846 tỷ đồng, chiều dài cầu cảng trong giấy phép là 270m (nhưng chúng tôi tìm hiểu tại thực địa lại lên đến 400m), do Công ty TNHH Hào Hưng Huế làm chủ đầu tư, được khởi công xây dựng từ ngày 26/9/2015, dự kiến hoàn thành và đưa vào hoạt động tháng 9/2018. Đây là hải cảng tổng hợp, cung cấp dịch vụ hậu cần, cảng đảm bảo cho tàu và các phương tiện vận tải thủy trọng tải đến 50.000 DWT ra vào bốc dở hàng.

Đừng quên rằng, Hào Hưng Huế là công ty con của Công ty TNHH Hào Hưng, một doanh nghiệp có trụ sở ở Quận 11, Tp Sài Gòn. Điều đáng nói là mặc dù đã lọt vào Top 500 doanh nghiệp lớn nhất VN, với hơn 20 chi nhánh trên khắp cả nước, nhưng thông tin về Hào Hưng lại rất bí ẩn. Người ta chỉ biết đó là một công ty của người Hoa, do một người Hoa là Thang Văn Hóa làm Chủ tịch Hội đồng Thành viên kiêm Tổng Giám đốc với khách hàng chủ yếu là từ Hoa Lục.

Tháng 7/2015, một công ty con khác của Hào Hưng là Hào Hưng Quảng Ngãi đã mua một lúc 141 xe đầu kéo và xe tải do TC sản xuất. Còn báo Nông Nghiệp VN ngày 21/10/2015 thì viết rõ Hào Hưng là doanh nghiệp của Tàu Cộng không chỉ ở Chân Mây. Từ năm 2012, thông qua Công ty TNHH Hào Hưng Quảng Ngãi, Hào Hưng còn đầu tư xây dựng một bến cảng chuyên dùng khác tại Dung Quất, Quảng Ngãi. Dự án với diện tích đất sử dụng khoảng 23ha và tổng vốn đầu tư trên 711,6 tỷ VNĐ này sắp sửa hoàn thành và đi vào hoạt động.

Một hoạt động không kém phần nguy hiểm nữa của Hào Hưng là họ đang thuê đất trồng rừng nguyên liệu ở nhiều địa bàn trên cả nước, đặc biệt là tại những vị trí nhạy cảm về an ninh quốc phòng. Chẳng hạn, theo Quyết định số 84/QĐ-UBND ngày 12/10/2015, UBND tỉnh Cà Mau đã cho Hào Hưng thuê hơn 63ha đất tại xã Khánh Bình Tây Bắc, huyện Trần văn Thời, tức ngay bên bờ cực Nam của Tổ quốc trong thời gian 49 năm. Kiểm soát được vị trí đó, TC có thể giám sát được mọi động tĩnh của quân đội VN cả trên đất liền, lẫn trên biển ở xung quanh khu vực, đồng thời phối hợp với các dự án kinh tế trá hình khác mà họ đã và đang tìm cách thực hiện tại những vị trí xung yếu như Vĩnh Tân (Bình Thuận), Hồ Tràm (Bà Rịa - Vũng Tàu), Duyên Hải (Trà Vinh), Nhiệt điện Sông Hậu và nhà máy Lee & Man VN (Hậu Giang)... để tạo thành một chuỗi căn cứ quân sự liên hoàn hòng bao vây và chia cắt Nam Bộ khi hữu sự.

Kết luận:

Trước khi tạm chấm dứt chủ đề bài viết này, tôi xin mượn lời của một người Nhật đã sinh sống và làm khá lâu tại VN đã lên tiếng cảnh báo chúng ta. Tôi xin phép được tóm lược:

“...Thói quen bành trướng của người Trung Quốc đã có từ xa xưa, quốc gia này luôn lăm le xâm chiếm nước Việt Nam, tham vọng bành trướng của người Trung Quốc vẫn cháy rực không ngừng. Quốc gia phía Nam luôn là mục tiêu mà người TC nhắm đến, tuy nhiên dân tộc VN không dễ dàng bị ức hiếp và xâm lược (Ngoại trừ tập đoàn lãnh đạo ĐCSVN quá khiếp nhược, ươn hèn với giặc, ác với dân). Âm mưu của giống Tàu khựa sử dụng trên Biển Đông được gọi là chiến thuật “cắt lát salami”, nghĩa là họ sẽ không ngừng cùng lúc chiếm toàn bộ mà là “ăn mòn” từng bộ phận, sau đó độc chiếm trọn vẹn.

Từ thời xưa, giống Tàu khựa đã không ngừng nỗ lực xâm phạm bờ cõi Việt Nam, điều nầy vẫn còn kéo dài cho đến ngày nay và họ sẽ tiếp bước thế hệ cha ông tiếp tục sự nghiệp bành trướng. Âm mưu của người TQ được gọi là chiến thuật “cắt lát salami”. Nghĩa là họ sẽ không cùng lúc chiếm toàn bộ lãnh thổ của Việt Nam mà là “ăn mòn” từng bộ phận và sau đó độc chiếm trọn vẹn toàn bộ lãnh thổ. Chiến thuật này không chỉ áp dụng tại Biển Đông - từng bước độc chiếm các bãi cạn và đảo nhỏ, củng cố yêu sách chủ quyền TC trên Biển Đông, mà còn được áp dụng trong âm mưu xâm lược trên đất liền Việt Nam.

Kế hoạch “tích tiểu thành đại” của TC gồm nhiều hành động nhỏ: từ việc thâu tóm và biến các công ty VN thành công ty Tàu khựa, tăng cường sự hiện diện của người Tàu khựa tại Việt Nam; cho tới việc đẩy mạnh đầu tư lớn trên khắp đất nước, đặc biệt là khu vực Quảng Trị đến Thừa Thiên Huế - nơi hẹp nhất theo chiều Đông-Tây của dải đất hình chữ S (bề rộng chỉ khoảng 40 km). Con đường bê tông dẫn vào khu dự án nghỉ dưỡng 5 sao trên đèo Hải Vân, nơi có vị trí chiến lược quan trọng về quân sự của VN.

Việc di dân âm thầm xâm nhập vào lãnh thổ Việt Nam là bước nhỏ tạo bàn đạp để giống Tàu khựa đồng hóa, cũng như gây nhiễu trật tự xã hội tại đất nước các bạn. Trên dải đất hẹp nhất của Việt Nam, họ muốn dần thay thế người Việt bằng người Hoa nhằm phục vụ cho âm mưu chia cắt Việt Nam và mưu chiếm Biển Đông. Bởi vì căn cứ Du Lâm của TC tên đảo Hải Nam đến Cửa Việt (Gio Linh, Quảng Trị) của đất nước các bạn chỉ khoảng 320-350km theo đường chim bay. Do đó, họ dễ dàng thực hiện âm mưu chia cắt hai miền Nam-Bắc trên cả về đường bộ lẫn đường biển.

Các bạn VN nên nhớ rằng, TC sẽ không từ bỏ kế hoạch thâm độc của mình và tôi lo ngại rằng vẫn còn nhiều vị Chủ tịch tỉnh sẵn sàng cấp phép cho các dự án nhanh chóng để đạt được cái mà họ gọi là “lợi ích chung của cộng đồng, cũng như vì sự phát triển kinh tế xã hội của tỉnh và quốc gia” (nhưng thực ra là lợi ích của riêng họ). Không mấy khó khăn khi thuyết phục những tên lãnh đạo từ Trung Ương tới địa phương này vì hám lợi, họ sẽ khá dễ dãi và nhìn sự việc quá đơn giản, trong khi người TQ thì quá thâm độc!”

“Mất đất là mất nước”! Ngày nào những tên lãnh đạo thiến heo, thiến bò ĐCSVN còn thống trị quê hương chúng ta thì sớm muộn gì Việt Nam cũng sẽ trở thành khu tự trị như Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông và chúng ta sẽ thành dân tộc thiểu số ngay trên quê hương của chúng ta. Ngày mất nước về tay Tàu Cộng chắc chắn sẽ không còn xa, chậm nhất là đến năm 2020...

11.09.2016
Tổng hợp & nhận định
Nguyễn Vĩnh Long Hồ

Post Reply