
Hương thương, chắc hôm nay Hương đã vui rồi. Hương đã vào phần đất của AHIA để đọc thư của Vàng. Không biết Hương đã ghi tên giai phập vào D/Đ HNC - để cùng Vàng chăm sóc và quét dọn phần đất bé nhỏ này chăng?? Như đã nói Vàng bận rộn lắm, có thêm Hương thì rất hay, đứa này bận còn có đứa kia….. Hương thấy mình nói đúng không ?
Trời Canada đã vào thu. Tiết trời đã trở lạnh, nhất là về chiều. Sương mù xuống thật dầy. Khó thấy một ngày nắng trong và ấm như hôm nay. Tất cả thật tươi đẹp.
Vàng nhìn đâu cũng thấy hạnh phúc chan hoà, mấy chú chim sẻ được buổi nắng ấm, chui ra từ các lùm cây, tranh nhau nhặt mồi trên cỏ, chúng chí chóe đến vui tai…
Thời gian qua đi thật nhanh, mới đó đã 6 giờ chiều. Bóng tối đã ập đến nhanh không tưởng, hơi lạnh giá đã lan toả khắp không gian. Hít (heat) trong nhà bắt đầu lên vù vù để làm ấm áp căn phòng.
Hương ơi.
Con người chúng ta thích sống trong quá khứ, hồi tưởng về quá khứ, ngụp lặn trong quá khứ, bơi trong quá khứ. Mơ màng và hy vọng ở tương lai. Chúng ta ít khi nào ý thức được hiện tại của ngày hôm nay. Phải chăng chúng ta đã thiếu khả năng sống trong hiện tại?? Chúng ta không biết làm gì để tìm ra hạnh phúc cho ngày hôm nay??
Hương thương,
Bạn có đồng ý rằng chúng ta lúc nào cũng nhớ về một thời quá khứ huy hoàng của mình; hay một thời đã từng đau khổ buồn phiền, những ngày tối tăm đa đoan của số phận.
Rồi giờ đây hiện tại với hai bàn tay trắng, gia tài chả có gì ngoài một thân xác bệnh hoạn, một nhan sắc héo tàn. Cuộc đời đã về chiều. Bởi vì bất mãn với hiện tại thành ra cuộc sống của chúng ta dễ trở thành điạ ngục. Những ám ảnh của quá khứ đôi khi làm chúng mình đảo điên như ngưòi say rượu.
Hận thù – ghen ghét - luyến ái – cùng những lo toan. Đó là những độc tố - nếu chất chứa trong tâm tư sẽ làm hao mòn sức sống, ăn thủng con tim, kiệt quệ tâm linh. Chỉ còn cái xác biết đi. Một con người đang sống nhưng đã chết, hay nói khác đi. Ta đang sống mà lòng tưởng như đã chết. Hết sinh khí.
Ở vào cái tuổi trên dưới 60 của chúng ta, cái tuổi cuối đời. Đa số các bạn chúng ta thích nhìn lại quá khứ, nhiều hơn là sống với hiện tại.
Tụi trẻ ngày nay, thời này thì trái ngược. Vì tương lai còn dài - rất dài – nên chúng thích nói chuyện ngày sau, mai kia ….mốt nọ.
Bạn có biết rằng: "khả năng biết sống" trong hiện tại là bí quyết để đạt được hạnh phúc không?
Hạnh phúc của ngày hôm nay.
Nắng tuy hiếm trong mùa thu ảm đạm. Nhưng nắng thỉnh thoảng vẫn lên. Chan hoà ánh sáng. Bầu trời tươi đẹp.
Mùa thu mây trời xám, nhiều sương mù, gió thổi se da. Đêm xuống mau. Nhưng mùa thu ở nước nào cũng vẫn là những mùa thu đẹp. Đẹp trong trời đất và đẹp trong lòng người - nhất là những ngưòi nghệ sĩ – tâm hồn mỏng manh đa cảm.
Chiều nay lái xe trên đường về. Mình đi ngang qua thung lũng Bình An – khu cư xá buồn (nghiã địa) nhìn vào thấy những ánh sang li ti lung linh di chuyển. Không phải một hay hai mà rất nhiều. Chả nhẽ là ma ? Vàng tò mò, quay vội đầu xe; lái hẳn vào nghiã trang theo con đường mòn - lối nhỏ. Vàng dừng hẳn lại và chờ xem, vì hình như đám người lố nhố đó họ đang tiến về phía Vàng….
Ngồi trong xe giữa một vùng nghiã trang rộng lớn, bóng tối của ngày tàn cùng bóng của những tàng cây cổ thụ nơi đây. Vàng nghĩ đến ngày mình nằm xuống, trong một nghĩa trang nào đó. Hẳn rất là lạnh lẽo và cô đơn vì chỉ có một mình mình??
Hì hì…. Nói đùa chọc Hương thế thôi…. chứ chết là hết. Còn biết gì nữa nhỉ.
Thân xác chúng ta là do tứ đại mà ra, do cát bụi mà thành. Chỉ một hơi thở, không hít vào và không thở ra, thế là chấm dứt. Sau vài ba tháng chắc thịt rữa thối. Chả còn ai nhớ đến cô Vàng, mợ Vàng, đã một thời xuân sắc!
Tội nghiệp thay. Tiếc thay một kiếp người. Nếu ta không biết sống cho hiện tại, cho ngày hôm nay.
Bạn biết một đoàn ma sống trong nghĩa địa đang cầm những ánh sáng leo lớt đi tới là ai không?? Hôm nay là ngày Halloween đấy – ngày cô hồn - những người trẻ này chúng mặc những bộ áo dài đen, chum kín người. Đầu thì đội nón đủ loâi, đủ kiểu. Mặt thì mang mặt nạ, trông rất ghê sợ. Đủ loại mặt quỷ, mặt ma, phù thủy…tướng cướp, thần chết….trông rất ghê sợ. Chúng tiến đến gần hơn, và đụng độ với xe của Vàng.
Vàng vội vã bấm nút chốt cửa xe. Thấy người phụ nữ Á Châu một mình lái xe vào nghiã địa giờ này, chúng thấy lạ và bắt đầu chọc ghẹo Vàng. Những con ma sống mang những khuôn mặt ghê tởm, dí sát mũi vào kính xe để nhìn vàng. Chúng nhe những bộ răng giả trắng hếu ra cười. Có đứa cười tràng dài như ác quỷ. Chúng vây quanh xe Vàng. Muốn làm Vàng sợ. Vàng mà tỏ ra sợ là trúng ý của chúng, chúng chộp được con mồi.
chúng sẽ tiếp tục trò chơi chọc phá.
Lòng Vàng khiếp đảm, tim vàng đập nhanh, nhưng óc Vàng phải tìm kế thoát bọn này.
Vàng làm bộ như cũng chung vui ngày hội của chúng. Vàng phải tỏ ra thân thiện với chúng và không sợ chúng.
Vàng bấm cửa xe từ từ hạ xuống chút ít và nói vọng ra cho chúng nghe.
Happy Halloween guys.
Have a good time….rồi dơ tay vẫy vẫy chúng….
Chúng vẫy tay chào, muá may trước mũi xe vài đứa, rồi theo nhau, kéo nhau ra khỏi nghĩa trang, tiến vào thành phố dân cư để đi gõ cửa từng nha xin bánh kẹo và hát …”trick or treat”..
Một ngày của Vàng thật hạnh phúc và cũng đầy hồi hộp.
Chúc Hương và các bạn LVD những ngày hạnh phúc chân thật.
