Đời Sống Quanh Ta

User avatar
VuPhong
Posts: 2923
Joined: Wed Dec 01, 2004 4:28 pm

Post by VuPhong »

Triết lý sống của người Paris:
Người hạnh phúc là người không có quá nhiều ham muốn
Người Paris luôn được thế giới biết đến là có phong thái lịch sự, văn hóa ăn mặc, giao tiếp đều rất trang trọng, lịch lãm… Ngay những ngôi nhà, bờ tường cũng thể hiện một nền văn hóa truyền thống lâu đời. Nền văn hóa ấy phải chăng đã hình thành nên cả cách sống của người Paris?

Trước đây, có một cô gái ban đầu mới tới Paris sinh sống đã vô cùng ngạc nhiên với con người nơi đây. Nhưng sau nhiều năm sinh sống cùng họ, cô đã hiểu ra rất nhiều điều về văn hóa của người Paris. Hãy cùng đọc ba câu chuyện mà cô đã trải nghiệm để hiểu rõ về triết lý sống của con người nơi đây.
Quán cà phê hơn 50 năm tuổi không thay đổi Image
Hình minh hoạ
Lần đầu tiên tới Paris, tôi mang theo lời ủy thác của ông nội tôi, đó là thay ông đến thăm hỏi quán cà phê năm xưa mà ông yêu thích nhất ở Paris.
Tôi thầm nghĩ, hương vị của cà phê Paris có thể lưu lại đến nửa thế kỷ sao? Tôi thực sự không tin! Tôi liền lên Google kiểm tra một chút về nó, thật không ngờ quán cà phê đó vẫn còn tồn tại, ngay cả địa chỉ cũng không thay đổi. Tôi bị kích động rất mạnh và quyết định đi tới đó ngay lập tức.
Đi tới quán cà phê, bước vào cửa và nhìn xung quanh, điều khiến tôi giật mình chính là trong quầy ba, một bà lão tóc bạc đang chăm chú điều chế cà phê.
Tôi đi đến trước mặt bà và xúc động lấy ra bức ảnh mà năm đó ông tôi chụp ở đây. Bà cũng rất xúc động, rồi bà chỉ vào một cô gái bán cà phê trong ảnh và nói đó là bà, tên là Sophia.
Lúc này tôi không chỉ là xúc động vì đã tìm được bạn cũ của ông nội, mà còn là thực sự cảm động về Paris.
Quán cà phê đã nửa thế kỷ, ngay cả nhân viên phục vụ cũng không thay đổi, những bông hoa ở trước cửa vẫn là loài hoa năm xưa, cảm tưởng dường như mọi thứ có lẽ đã không hề thay đổi.
Tôi hỏi bà Sophia: “Bà ơi! Tại sao bà không mở rộng quán cà phê này ra? Ít nhất trước cửa cũng treo biển hiệu chữ vàng “Quán cà phê lâu năm” chẳng hạn?”
Bà Sophia cười và nói: “Nếu làm như vậy, quán cà phê của ta còn có thể khiến ông nội cháu nhớ mãi không quên được sao?”
Tôi chợt nhận ra rằng, quán cà phê này cũng giống như bà Sophia và giống cả Paris đều nằm ngoài sự truy cầu ham muốn, đều là rất an phận làm chính mình chứ không ào ào bắt chước hay làm theo người khác mà thay đổi mình.
50 năm trước một người đàn ông trẻ tuổi ngồi đó thưởng thức cà phê, 50 năm sau cháu gái của ông ấy cũng ngồi ở chính nơi đó thưởng thức cà phê. Hơn nữa, chủ quán cà phê vẫn là người ấy chỉ khác là đầu bà đã bạc trắng, nhưng vẫn với thái độ vui tươi, say sưa điều chế cà phê như xưa. Đây thực sự là một loại cảm giác “thấy đủ” mà không gì có thể thay thế được.

Muốn hạnh phúc hãy học cách sống vô tư

Câu chuyện thứ hai: Ông chủ cửa hàng phomai nổi tiếng

Image
Ở Paris, phô mai Matthew là loại thực phẩm duy nhất khiến tôi bỏ tiền mua ngay mà không cần phải suy nghĩ gì bởi hương vị tuyệt vời của nó.
Từ khi cửa hàng này được một vị đạo diễn nổi tiếng của Hollywood tới quay hình cho một buổi giao lưu doanh nhân thành đạt thì nó càng trở nên nổi tiếng hơn rất nhiều. Cũng chính vì vậy, tôi đã nghĩ rằng từ nay mình có thể không còn được chứng kiến nụ cười xán lạn của ông Matthew trước quầy hàng mỗi lần tới đây mua phô mai nữa.
Nhưng mà ông Matthew vẫn y như trước đây, vẫn tươi cười niềm nở với những sinh viên khi vào quán của ông mua hàng và giới thiệu: “Xin chào! Phô mai Matthew là tự tay Matthew làm nhé!”
Mặc dù bây giờ người đến mua phô mai Matthew đều phải đứng xếp thành hàng dài chờ đợi, nhưng ông Matthew vẫn chỉ nhận rằng: “Tôi chỉ là một người yêu thích làm phô mai, miệt mài làm việc, rời xa phiền toái.”
Ông thậm chí còn từ chối rất nhiều những đơn đặt hàng lớn do các chuỗi siêu thị chào mời. Ông nói: “Chúng tôi ở đây vô cùng vui vẻ, hết thảy những gì đang có hiện tại đều khiến tôi cảm thấy rất hài lòng, tôi cảm thấy đã đủ rồi!”
Ông Matthew cũng nói: “Tôi cũng không giàu có! Nhưng tiền đối với tôi mà nói giống như bánh pudding vậy, nếu nhiều quá nó sẽ phá hủy răng của tôi!”
Tôi đã hiểu rằng trong con người ông Matthew dường như luôn có tồn tại một loại cảm giác “thấy đủ rồi!”.

Câu chuyện thứ ba: Xưởng thêu truyền thống
Image
Gia tộc nhà bạn tôi – Malena nổi tiếng với nghề kinh doanh hàng thêu, xưởng thêu nhà họ là một trong hai công xưởng thêu thủ công còn tồn tại của Paris. Một xưởng thêu kia mới bán lại cho hãng Chanel.
Hàng năm, các nhà thiết kế nổi tiếng ở nước Pháp sẽ gửi những bản vẽ phác thảo đến đặt hàng họ thêu. Những thương hiệu nổi tiếng như LV, Chanel, Dior… đều cho người đến đàm phán với xưởng thêu để ký kết hợp tác.
Nhưng mẹ của Malena cho rằng: “Như vậy thì chúng tôi sẽ biến thành một mắt xích trong dây chuyền sản xuất hàng xa xỉ phẩm của các tập đoàn nổi tiếng và sẽ bận rộn hết ngày này sang ngày khác.
Tiếp đó, ngay cả thời gian để may váy cưới hay lễ phục tốt nghiệp cho con gái của mình tôi cũng không có nữa. Tôi còn muốn may cả váy cưới cho cháu gái của tôi nữa. Trên thế giới này thực sự còn thiếu thứ gì đây? Chẳng qua là một chút thời gian và sự nhẫn nại. Chúng tôi không cần phải khiến mình trở nên lớn mạnh, bởi vì chúng tôi luôn được làm điều mình muốn, thế là đủ rồi!”



Sau khi sống ở Paris một thời gian lâu dài, tôi phát hiện ra rằng, mỗi người ở đây đều tự có vị trí riêng của mình. Sự tự tin của họ không phải được xây dựng từ việc phải ở vị trí cao hơn người khác, mà nằm ở chỗ họ có thể là chính mình bất kể lúc nào.
Thầy giáo của tôi thường nhắc nhở chúng tôi rằng: “Kỳ thực, hạnh phúc chính là khi chúng ta không có quá nhiều ham muốn.”
Một người sáng suốt luôn có một âm thanh trong lòng tự nhắc nhở mình: “Càng có nhiều không đồng nghĩa với càng hạnh phúc. Hạnh phúc không phải nằm ở việc đã có được bao nhiêu mà nằm ở chỗ thấy đủ rồi!”

Sống đơn giản, ít ham muốn vật chất để tâm linh an bình như người Bắc Âu

Theo Trithucvn.net

User avatar
saohom
Posts: 2240
Joined: Wed Aug 26, 2009 11:30 pm

Post by saohom »

Image

Triệu chứng của bệnh suy gan

Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh
Nếu bị đau bụng, vàng da, hay nôn mửa thường xuyên, có thể là dấu hiệu của bệnh suy gan.
Trên toàn cầu, suy gan là một nguyên nhân thường gặp, đưa đến tử vong. Những yếu tố nguy cơ như độc tố đến từ ô nhiễm môi trường, ăn uống không lành mạnh, nghiện rượu và ma túy, viêm gan kinh niên có thể làm cho gan suy kiệt dẫn đến bệnh tật trầm trọng và kể luôn cả cái chết.
Lá gan là một cơ phận nội tạng quan trọng, vì nó bảo vệ tất cả các tế bào tránh bị hư hại do nhiễm độc tố chuyển từ hệ thống mạch máu. Một lá gan lành mạnh là điều thiết yếu cho một sức khoẻ tốt.
Sau đây là một số triệu chứng của bệnh suy gan:

1.Đau bụng

Nếu bị đau bụng thường xuyên ở phần từ phía trên lỗ rún, dưới bờ xương sườn góc bên phải, là dấu hiệu của bệnh xơ gan. Đó là tình trạng gan bị suy yếu do bị hư hại kinh niên. Cơn đau có khi có khi không, và mức độ đau rất cao, có tính cách co thắt hay như bị dao đâm. Cơn đau có thể làm đứng ngồi khó khăn: khi ngồi xuống còn bị đau hơn là đứng.

2.Ói mửa

Ói mửa là triệu chứng rất sớm của bệnh đau gan. Một khi lá gan không thể lọc được chất độc, hệ thống tiêu hóa bị ảnh hưởng trước tiên. Người bị đau gan lúc nào cũng buồn nôn và muốn ói, một khi ói mửa thường xuyên là tình trạng suy gan đã nặng.

3.Vàng da

Chất bilirubin có màu vàng đượm chút nâu được sanh ra từ những tế bào máu già cỗi bị tiêu hủy. Tuy nhiên, chất bilirubin này cũng là thành phần chính của chất mật tiết ra từ lá gan và chứa trong túi mật. Công dụng của mật là giúp tiêu hoá chất béo. Bilirubin lại được thải ra ngoài qua phân vì thế phân thường có màu vàng nâu. Khi lá gan bị hư, cơ thể không giải trừ được chất uế, vì thế nồng độ bilirubin tăng cao trong máu, làm cho da và tròng trắng con mắt có màu vàng.

4.Mệt mỏi

Trong trường hợp thường xuyên bị mệt mỏi cho dù chỉ vận động nhẹ, có nghĩa là lá gan không được khỏe. Mệt mỏi, kiệt sức do máu bị nhiều chất độc không giải trừ được, và không thể chuyên chở oxygen được hữu hiệu.

5.Đau nhức bắp thịt

Khi suy gan, bắp thịt và khớp xương sẽ bị đau nhức thường xuyên, và da có thể bị bầm tím dễ dàng. Một lá gan suy sẽ không sản xuất được các chất protein đặc biệt cần cho việc kiểm soát máu đông lại khi bị thương tích. Không có các chất nầy, các mạch máu nhỏ dưới da dễ bị vỡ. Ngoài ra, tay chân có thể bị sưng phù lên, không bình thường.

6.Nước tiểu và phân bị đổi màu

Nếu nước tiểu có màu đậm hơn, và phân lại có màu nhạt đi như vôi, đây là triệu chứng của bệnh đau gan.
Lá gan thường khó bị hư, nhưng nếu không cẩn thận sẽ bị hư gan. Cơ thể chỉ có một lá gan, hãy nên bảo vệ lấy nó.
Image

Triệu chứng của báo hiệu của bệnh đau tim
Trái với sự lầm tưởng, bệnh đau tim, suy tim hay đột quỵ tim không xảy ra bất thường mà có những triệu chứng báo hiệu trước cả tháng.
Theo thống kê, hiện nay có khoảng gần 800,000 người Mỹ bị đột quỵ tim mỗi năm. Nếu nhận biết được các dấu hiệu báo động này, nguy cơ tử vong cho chính mình hay người thân yêu có thể giảm đi. Nếu được phát hiện sớm, cứu chữa kịp thời, thì cơ may sống còn càng cao. Triệu chứng báo trước có thể thay đổi theo từng cá nhân, có khi rất nhẹ và thường hay bị bỏ qua.

1.Mệt mỏi và yếu đuối bất thường

Nếu bị mệt cho dù với những vận động rất bình thường ví dụ như đi chợ mua sắm thức ăn, hay leo lên thang lầu, có thể do trái tim không đủ nguồn oxygen, vì mạch máu bị nghẽn.

2.Tức ngực

Triệu chứng tức ngực, hồi hộp, cảm giác như bị đè nặng trên lồng ngực, cũng như đau lưng, đau cổ, đau hàm dưới, hay đau cánh tay, đều là dấu hiệu của bệnh suy tim. Những triệu chứng này có khi bị lầm là ăn thức ăn không tiêu. Có khi cơn đau chỉ nhẹ và xoàng, không kéo dài, nhưng cũng không nên bỏ qua.

3.Khó thở

Khó thở là do nồng độ thán khí CO2 tăng cao trong máu, không được trao đổi hữu hiệu với dưỡng khí oxygen trong buồng phổi. Nếu thường xuyên có triệu chứng khó thở, là dấu hiệu của bệnh suy tim và nguy cơ bị truỵ tim sẽ xảy ra bất cứ lúc nào.

4.Không tỉnh táo

Mệt mỏi và yếu hơn bình thường là dấu hiệu của bệnh suy tim có thể xảy ra, nhưng một khi mất tỉnh táo thì đột quỵ tim sẽ rất cận kề.

5.Chóng mặt và toát mồ hôi

Chóng mặt và toát mồ hôi xảy ra khi não bộ không đủ nguồn oxygen cung ứng. Một trái tim suy yếu sẽ không đủ sức bơm máu lên não được.

6.Triệu chứng tương tự như cảm cúm

Các triệu chứng như đau nhức bắp thịt, đau khớp xương, nhức đầu, đau cuống họng, và cả bị nghẹt mũi nếu xảy ra thường xuyên trong vòng một tháng cũng là dấu hiệu của bệnh suy tim. Các triệu chứng giống như cảm cúm này xảy ra vì cơ thể đang cần nguồn máu tiếp tế cho các cơ phận, nhưng bị suy yếu.
Đột quy tim có thể xảy ra cho bất cứ ai, có khi chỉ ở độ tuổi 30 trở lại. Không nên bỏ qua một dấu hiệu nào cho dù là rất xoàng, nhất là khi chính mình có những nguy cơ bị bệnh tim mạch ví dụ như trên cân, ít vận động, cao huyết áp, hoặc khi trong gia đình đã có tiền sử bệnh đột quỵ tim.

(BS. Hồ Ngọc Minh)

User avatar
nangchieu
Posts: 2094
Joined: Sun Apr 19, 2009 6:38 pm

Post by nangchieu »

Image

ĐÁNH ĐĨ MIỆNG
Tu Thuc

Tết này, chuyện biếu xén, quà cáp sẽ gia tăng sôi nổi. Theo phong tục Cộng Sản, nói dzậy nhưng không phải dzậy. Hay đúng hơn, người CS nói gì phải hiểu ngược lại.

Khi đầy tớ lớn nói cấm biếu xén, đầy tớ nhỏ vội vàng dành dụm để mua sắm. Báo chí cùng ngày đăng hình các đồng chí Thượng tọa quốc doanh tạm ngừng giả vờ đọc kinh, mang quà tặng tới hớn hở dâng các quan chức.
Khi ông Trọng nói ‘’ chưa bao giờ giáo dục tốt đẹp như ngày nay ‘’, các đầy tớ vội vàng gởi con cái vào các trường học của địch ở ngoại quốc.

Khi bộ Giao thông thề sống thề chết không có Cảnh sát Giao thông tham nhũng, dân hiểu ý, khi ra đường cẩn thận mang theo ít tiền, phòng khi bị bắt khi vượt đèn đỏ, hay đèn xanh, khi chạy quá nhanh hay quá chậm.

Khi lãnh đạo nói dân càng ngày càng tin Đảng, những người không quá tối dạ biết chuyện đàn áp sẽ man rợ hơn. Đảng sẽ khóa miệng hay đánh bể đầu, bỏ tù mục xương những người không hăng hái trong việc tin Đảng.
Những anh hề mặt trơ trán bóng tuyên bố nham nhở, mặc dù biết rằng người ta - đứng đầu là đám đầy tớ- biết mình nói láo. Dân biết chính phủ biết dân biết chính phủ nói láo.

Đó là một trò hề lố bịch thường nhật dưới huyện, có thể mua vui vài phút, nếu không có hậu quả tai hại.
Ngôn ngữ là phương tiện duy nhất để trao đổi . '' Ngôn ngữ là cấu trúc của tất cả mọi liên hệ giữa người với ngưòi '' ( Le langage structure tout de la relation inter-humaine. Eugène Coutier ).

Khi ngôn ngữ bị đánh đĩ, sợi dây liên hệ đó bị cắt đứt. Không có trao đổi, đối thoại nữa. Sẽ chỉ còn sự nghi kỵ, lừa đảo. Mỗi lần bắt tay ai, mỗi lần ai mỉm cưới với mình, người VN nghĩ : nó sắp dở trò lừa bịp gì ?
Một xã hội hoàn toàn xây dựng trên sự gian trá, nghi kỵ, là một xã hội băng hoại, bệnh hoạn, lở lói, trên đường tan rã. Thay vì lên án những phụ nữ bán dâm vì hoàn cảnh, hãy lên án bọn đánh đĩ ngôn ngữ .

User avatar
bichphuong
Posts: 612
Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
Been thanked: 1 time

Post by bichphuong »

Image

Về Quê Ăn Tết, Nỗi Đau Xé Lòng!

LA- Hoàng Anh Tuấn
Đọc bản tin của báo Người Việt về đề tài "Tân Sơn Nhất, "ngộp thở" đón Việt kiều về quê ăn Tết", khiến cho người viết cũng muốn "nghẹt thở" chỉ vì nghĩ đến vận nước vẫn tiếp tục điêu linh, mà những con dân Việt đang sống đời tự do tại hải ngoại lại có thể ung dung tự tại, vui hưởng những thứ mà họ có thể tự kiềm chế, trên nỗi khổ đau của muôn vạn đồng bào ruột thịt, sống đời "trâu ngựa " bên quê nhà.


Báo chí trong nước cho biết trong đầu năm 2019 đã có "biển người ra phi trường Tân Sơn Nhất để đón người thân" và khiến cho hệ thống giao thông bị tắt nghẽn.

Cũng từ các nguồn tin đáng tin cậy cho biết, năm nay, đã có hằng trăm ngàn người Việt từ hải ngoại về Việt Nam vào dịp Tết này. Và kể từ năm 2000 đến 2018 người Việt hải ngoại gởi về Việt Nam từ 18 tỷ đến 20 tỷ Mỹ kim mỗi năm, chưa kể những hình thức khác bằng tiền mặt.

Ngày xưa Việt Nam Cộng Hòa phải chịu sụp đổ chỉ vì đồng minh Hoa Kỳ từ chối viện trợ khoảng nửa tỷ Mỹ kim để cứu nguy miền Nam mà không được. Người Quốc Gia chúng ta mất nước vì họa cộng sản và mình đã từng trách sự phản bội của đồng minh Hòa kỳ, nhưng ngày nay mình phải trách ai? Có phải chính những người Việt Nam vô ý thức đã giết chết tiềm lực đấu tranh của những người Việt Nam thật sự yêu nước? Có phải chính người Việt Nam tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại đã tự giết chết chính nghĩa đấu tranh của dân tộc mình, khi cách này hay cách khác mình đã tiếp tay cho CSVN tiếp tục thống trị đất nước?

Làm sao mà người Việt Nam tại hải ngoại có thể thắng được chế độ CSVN gian manh chỉ bằng những lời đao to búa lớn trong các mùa Quốc Hận 30-4, Ngày Quân Lực 19-6 hoặc vào dịp Tết hằng năm... Nhưng sau đó không làm gì cả... Hoặc năm này qua tháng khác lại vô tình hay hữu lý góp phần cho sự vững mạnh của quân cộng sản bán nước, mà đáng lẽ chúng nó đã phải sụp đổ từ lâu?

Làm sao mà người Việt Nam từng trốn chạy chế độ CSVN có thể đấu tranh để lấy lại quê hương, khi mà có quá nhiều giới "trí thức" hay những người từng giữ những chức vụ quan trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, từng đi tù cải tạo của VC nhiều nằm sau ngày 30-4-75, nhưng nay vẫn chưa hiểu cộng sản là gì? Hoặc hằng năm họ chỉ chống cộng một lần hay vài lần duy nhất, trong những ngày quan trọng vừa nêu?

Làm sao mà ngày nay những người từng bị VC giam cầm, từng bị VC tra tấn, từng thù ghét chế độ VC, có thể thắng được chúng nó, chỉ bằng những bộ đồ lính trận hay những bộ đồng phục trong các quân trường ngày xưa, nay được mang ra ủi láng bóng, gắn đầy "huy chương", hoặc "cấp bậc" thật sáng chói, cùng với những bài diễn văn nẩy lửa, những lời tuyên bố hùng hồn bên cạnh những ly rượu hay những lon la-ve được chất đầy trên bàn, hay bỏ nhóc dưới sàn nhà, rồi thề với nhau là sẽ tiếp tục "chống cộng đến hơi thở cuối cùng"... Nhưng sau đó về nhà nghỉ khỏe, chờ năm sau mang đồ ra, ủi cho thật tươm tất để đánh tiếp?

Chuyện về quê ăn Tết với nỗi đau xé lòng là đề tài khó nói hay khó viết ra, bởi lẽ nó sẽ đụng chạm đến nhiều người. Đối với một số người thì cho dù có ai đói, hay chết cũng mặc bây. Đất nước Việt Nam có còn hay mất thì cũng chẳng sao? Chuyện thằng Tàu chiếm Việt Nam thì khác gì "chính quyền cách mạng" nắm quyền? Ai nghèo, ai đói, ai mất tự do, thì có chết thằng Tây nào? Nói chung, các chuyện đó chẳng ăn nhằm gì đến họ.

Bài báo nêu trên có đoạn chi rằng: "Để sum họp cùng với gia đình, nhiều bà con Việt kiều chọn chuyến bay đáp xuống Tân Sơn Nhất vào lúc sau 11 giờ đêm. Nhưng không vì vậy mà khu vực ga hàng không này giảm bớt tình trạng chật kín người đến đón người thân vào ban ngày."

Ngay trên quê hương Việt Nam, chuyện về quê ăn Tết là nỗi ước mơ hay việc làm đáng quý của những ai vì hoàn cảnh phải xa nhà để đến một nơi nào đó làm ăn sinh sống... Và ngày hết Tết đến, họ tìm đủ cách để được quay về xum họp với gia đình thì không gì đáng trách. Có thể nói, đây là hạnh phúc to lớn dành cho những ai lâu ngày không gặp lại những người thân yêu của họ. Thế nhưng chuyện "Việt kiều" thường xuyên hay hằng năm lũ lượt kéo nhau "về quê ăn tết", quả thật đã vô tình nuôi chế độ CSVN tiếp tục sống hùng, sống mạnh.

Đúng là:

Ngày xưa bỏ nước ra đi,
Mà nay vác mặt quê giúp thù.
Ngày xưa từng bị lao tù,
Mà nay trở lại giúp thù, kỳ ghê..

Ngày xưa cửa nát nhà tan,
Mà nay lại muốn nát tan cửa nhà.
Ngày xưa "chống cộng tới chiều",
Mà nay thái độ như diều đứt dây.

Ngày xưa sống cảnh tù đày,
Mà nay lại vội quay về hưởng vui.
Ngày xưa đã quyết ra đi,
Mà nay trở lại làm gì, hở anh?

Bài báo còn kể rằng: "Câu chuyện từng lưu truyền trước đây là “Một Việt kiều về thăm quê, có cả một làng đi đón!”. Những cảm xúc đoàn tụ sau bao nhiêu nghịch cảnh lịch sử ở phi trường Tân Sơn Nhất là dấu ấn khó phai nhòa. Nhưng sau hàng chục năm dưới chế độ cộng sản, người Việt lại tiếp tục tìm mọi cách hoặc tận dụng mọi con đường mà họ có thể để rời bỏ quê hương ra đi."

Liên quan đến chuyện về Việt Nam hay không về Việt Nam, có người đã lên mặt dạy đời người khác rằng:

"Chống cộng thì cứ chống, chứ tại sao lại ruồng bỏ quê hương?"

Người viết bài này từng nghe những câu nói tương tự như thế. Đây có thể là lối nói của người bình dân, vì thiếu suy nghĩ nên có lý luận nông cạn như thế; nhưng nó cũng là lối ngụy biện từ những kẻ tuy có học, nhưng thiếu hiểu biết và không còn liêm sỉ.

Sở dĩ người ta không về hay ít về Việt Nam hoặc chỉ về Việt Nam bởi những lý do hết sức chính đáng... Là vì người ta không muốn vô tình "tiếp máu" cho bọn VC qua con đường "ngoại tệ". Tiền đô-la là huyết mạch cho sự sống còn của chế độ cộng sản độc tài bên Việt Nam. Ngày nào bọn CSVN còn cai trị đất nước, thì ngày đó người dân còn khổ. Ngày nào mà đám lãnh tụ của đảng CSVN còn, thì ngày đó đất nước Việt Nam sẽ muôn đởi chết bởi tay bọn Tàu cộng xâm lược. Cho nên người ta tránh không ra vào Việt Nam hay người ta từ chối quay về Việt Nam để làm ăn hay mua bán là như vậy.... Chứ không phải người ta quên quê hương hay ruồng bỏ quê hương.

Ngoài ra, làm sao để chính phủ của quốc gia tự do trên thế giới có thể hiểu để rồi giúp người Việt Nam giải thể chế độ CSVN, khi mà người ta phải chứng kiến những người Việt Nam từng liều mình bỏ nước của họ ra đi tìm tự do, từng khai báo với Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc là mình không có tự do... Mà nay lại có thể nhiều lần quay trở lại cái nơi mà họ đã bỏ ra đi vì cho rằng mình mất tự do? Tuy người Quốc Gia có chính nghĩa nhưng làm sao người Quốc Gia có đủ sức mạnh để thắng kẻ thù CSVN, khi mà người Quốc Gia này vừa đánh bọn VC thì người Quốc Gia khác lại đi "băng bó" cho chúng nó?

Nói tóm lại, chuyện "Về quê ăn Tết" không có gì là sai trong những hoàn cảnh bình thường, nhưng đứng trước tình trạng đất nước Việt Nam hiện nay, mà người Việt Nam ở hải ngoại cứ tiếp tục "về quê ăn Tết" là chuyện không nên làm hay nên hạn chế... Những việc làm có tính cách giúp cho VC tồn tại, chính là nỗi ê chề dành cho những người tranh đấu chống cộng và những ai phải ngày đêm chịu đựng gian khổ trong cuộc sống tù đày tại Việt Nam, khi phải chứng kiến những "Việt kiều" năm nào cũng "về quê ăn tết". Họ "ăn Tết" trên nỗi khổ đau, tủi nhục của họ hàng và đồng bào của họ. Nói cho cùng, chuyện về quê ăn Tết là niềm vui của một số người, nhưng cũng là nỗi đau xé ruột của nhiều người khác. Nó cũng chính là một trong những nỗi đau "thấu xương" của một dân tộc đang bị đọa đày.

LA- Hoàng Anh Tuấn

kalua
Posts: 838
Joined: Sun Apr 22, 2012 5:26 pm

Post by kalua »

Image

Bí quyết Sống Vui Hạnh Phúc.

Nhiều tiền ít tiền , không phung phí là được
Ai phải , ai sai , mình không sai là được
Biết ít biết nhiều , làm xong việc là được
Người già người trẻ , mạnh khỏe là được
Người giàu người nghèo , hoà Thuận là được
Ông xã về sớm về trễ, miễn về là được ,
Bà xã cho ăn cơm , cơm nóng cơm nguội có ăn là được
Người xấu người đẹp , có duyên là được
Nhà lớn nhà nhỏ , ấm no là được
Sung túc hay nghèo nàn , bình an là được
Xe mới xe cũ , chạy là được

Và......phải nhớ rằng ...

Vui cười không mệt , buồn phiền mới mệt
Yêu thương không mệt , ghen ghét mới mệt
Chân thật không mệt , gian dối mới mệt
Tương ái không mệt , tương tàn mới mệt
Rộng rãi không mệt , ích kỷ mới mệt
Khoan dung không mệt , khó khăn mới mệt
Khiêm nhường không mệt, khoe khoang mới mệt

Mỉm cười không mệt, tức giận mới mệt,
Đơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt
Chung tình không mệt, Đa tình mới mệt
Tình bằng hữu không mệt, tư tình mới mệt
Chân thành không mệt,giả dối mới mệt
Được mất không mệt, tính toán mới mệt
Thể chất mệt không phải mệt,tâm can mệt mới mệt
Đọc những điều này không mệt , thực hành mới mệt

User avatar
bichphuong
Posts: 612
Joined: Mon Apr 25, 2016 12:10 am
Been thanked: 1 time

Post by bichphuong »

Image

NHIỀU CÁCH BỐ THÍ
( Huỳnh Phong chuyển bài )

Có một câu chuyện kể về cuộc đối thoại giữa một vị lão hòa thượng và một người dân thường như thế này:

Một ngày nọ, có một người đàn ông chạy đến trước mặt vị lão hòa thượng. Anh ta vừa khóc vừa kể lể: “Thưa ngài, vì sao con làm việc gì cũng đều không thành công?”
Lão hòa thượng trả lời anh ta rằng: “Điều này là bởi vì ngươi không học được bố thí!” (Bố thí ở đây được hiểu là cho, quyên tặng, thực hành…)
Người đàn ông lại nói: “Nhưng con chỉ là một người nghèo đói thôi ạ!”
Lão hòa thượng nghe xong lại nói với anh ta rằng: “Cũng không phải là như vậy! Một người cho dù là không có tiền cũng vẫn có thể cho người khác 7 thứ:

1. Bố thí bằng vẻ mặt: Ngươi có thể cho người khác vẻ mặt tươi cười niềm nở.

2. Bố thí bằng lời nói: Ngươi có thể cho người khác những lời cổ vũ khích lệ, lời an ủi, lời khen ngợi, lời khiêm tốn và lời nói ấm áp.

3. Bố thí bằng tấm lòng: Hãy mở rộng tấm lòng và đối xử chân thành với người khác.

4. Bố thí bằng ánh mắt: Hãy dùng ánh mắt thiện ý để nhìn người khác.

5. Bố thí bằng hành động: Dùng hành động để đi giúp đỡ người khác.

6. Bố thí bằng chỗ ngồi: Khi đi xe hay thuyền, có thể đem chỗ ngồi của mình tặng cho người khác.

7. Bố thì bằng nơi ở: Đem phòng ở trống không sử dụng cho người khác nghỉ ngơi.”

Cuối cùng, lão hòa thượng lại nói: “Vô luận là ai, chỉ cần dưỡng thành 7 thói quen này thì vận may sẽ đến với người đó “như hình với bóng!”“

Lão hòa thượng khuyên bảo chúng ta rất nhiều cách để thực hành bố thí chỉ cần dùng tâm là có thể làm được. Ví như trong cuộc sống hàng ngày, mưu sinh kiếm tiền nuôi gia đình, kỳ thực đây cũng là một dạng “bố thí.”
Nếu như bạn đang ở trong mê, cảm thấy mình đang “làm trâu làm ngựa” kiếm tiền trả khoản nợ nào đó cho gia đình. Và vì thế mà trong lòng bạn ôm giữ một nỗi oán giận thì bạn sống sẽ rất khổ! Chỉ cần bạn thay đổi ý niệm, biết rằng nuôi gia đình chính là bạn đang bố thí cho người khác, bạn đang làm việc tốt nuôi dưỡng gia đình. Khi ấy trong lòng bạn sẽ cảm thấy rất nhẹ nhàng và vui vẻ!

Đừng tưởng rằng chỉ có đến chùa bỏ một chút tiền vào đó thì mới là bố thí. Kỳ thực nhiều người không hiểu rằng, trong cuộc sống hàng ngày, hết thảy việc bạn đang làm đều là bố thí, là nuôi dưỡng!

Đơn giản như, bạn sửa sang dọn dẹp lại nhà cửa sạch sẽ khiến cho gia đình sống được thoải mái thì đó cũng là bạn đang bố thí đối với mọi người trong gia đình. Hay bạn tận tâm tận lực làm việc ở sở làm thì cũng là một cách bố thí đối với công ty và nuôi dưỡng xã hội …

Nếu như bạn có thể khởi ý nghĩ này trong tâm thì bạn sẽ sống được tự tại. Hãy tin rằng cho dù những việc làm bố thí của bạn trước mắt không nhận được thù lao đi nữa thì trong tương lai bạn cũng nhận được sự hồi báo kỳ diệu!

User avatar
dauden
Posts: 575
Joined: Mon Aug 24, 2009 6:09 pm

Post by dauden »

Image

Từ một chiếc xương sườn
Từ chỉ một cái xương sườn thôi mà thế giới đã trở nên đổi khác. Một chiếc xương sườn được rút ra từ giấc ngủ say sưa, giấc ngủ cuối cùng của kiếp cô đơn buồn tủi. Một chiếc xương sườn để đổi lấy niềm hạnh phúc hân hoan. Từ một chiếc xương sườn mà có cái gọi là tình yêu chớm nở.


Tình yêu đến vào một khoảnh khắc bất ngờ. Nó là buổi ban mai của trang sử mới, là khởi đầu đầy hương hoa. Có tình yêu rồi, người ta mới thật sự hiện hữu, bằng không thì chỉ có thể gọi là tồn tại mà thôi. Người ta thấy cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa khi họ cảm nghiệm được rằng mình đang yêu và đang được yêu.

Tình yêu làm cho người ta biết nói, khiến cho con tim biết mở lời, như Adam lần đầu tiên thấy Eva đã thốt lên trong niềm vui sướng “đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi”. Khi người ta thấy đôi phương là tất cả đối với mình, ấy là yêu.

Yêu là khi người ta biết nhớ biết mong, biết chờ đợi; là khi người ta biết đếm thời gian, biết giận, biết buồn, biết hờn vô cớ. Người ấy đôi khi trở nên vô lý đến mức lạ kỳ, có lối hành xử chẳng ai hiểu, nhưng họ chẳng quan tâm; họ chỉ biết là mình đang hạnh phúc. Thế thôi!

Tình yêu mang đến cho người ta một sức mạnh, làm người ta biết đổi và trở nên khác trước rất nhiều. Ai đã yêu thì không biết sợ, ngoại trừ cái sợ sẽ mất đi người mình yêu hay sợ người ấy không yêu mình, phản bội mình. Ai đã yêu, người ấy đủ sức mạnh để làm điều mà bấy lâu nay họ không bao giờ nghĩ là mình có thể làm được.

Yêu một người là thừa nhận sự yếu đuối và nghèo nàn của mình trước người đó. Ta chẳng ngại thổ lộ cho người đó biết là mình cần họ nhiều như thế nào, thậm chí là chẳng thể sống được nếu thiếu họ. Yêu ai thì xem người đó là sự sống của mình, là tất cả của mình. Nụ cười-nước mắt của người đó quyết định hạnh phúc-nỗi buồn của mình.

Yêu ai là dành cho người đó sự bất tử. Người đó không già đi, không chết đi nhưng luôn sống trong trái tim mình. Người đó mãi mãi trường tồn, hội tụ tất cả tinh hoa nét đẹp của trời đất. Dù mọi thứ có qua đi, dù thời gian có vô tình cuốn trôi tất cả, tình yêu luôn làm cho người ta sống, và mỗi ngày được sống cách viên mãn và tròn đầy hơn.

Có người cho rằng chiếc xương sườn mà Thiên Chúa đã lấy từ Adam để làm nên Eva là chiếc xương đã giữ trái tim Adam quá chặt. Nó không cho trái tim được đập nhịp riêng tư. Nó kiềm giữ Adam, khiến ông chỉ biết đến mình cùng mọi thứ cây cỏ muôn thú chung quanh mà chẳng để ý gì đến một thực tại khác. Con tim lúc ấy của Adam không thể thở, không thể có tiếng nói của mình, không thể rung cùng một nhịp đập với bất kỳ trái tim nào khác.

Chiếc xương đó phải bị lấy đi, để con tim kia bắt đầu được mở ra với thế giới mới, thế giới của tình yêu. Thế giới này sao có thể được coi là “tốt đẹp” nếu vắng bóng tình yêu? Đỉnh cao trong công trình sáng của Thiên Chúa và cũng là sáng kiến tuyệt hảo của Ngài là cho con người được hưởng nếm hương vị của tình yêu. Đắng có, ngọt có [như chiếc socola] nhưng như thế mới cuốn hút lòng người. Yêu là khi người ta để cho con tim lên tiếng, chứ không kìm kẹp nó bằng thứ lý lẽ của trí khôn. Yêu là yêu, chứ chẳng cần biết vì sao yêu, yêu thì được gì mất gì.

Dù là 1 năm – 4 mùa – 0 ai khác – chỉ 2 ta (14.02), hay 1 mình – 4 bức tường – 0 ai cả – 2 hàng nước mắt (14.02) thì ngày 14.02 cũng đã trở thành ngày để người ta nói về tình yêu, nghĩ về tình yêu và thật sự đắm chìm trong tình yêu. Có người hạnh phúc trong ngày này, có người “hai hàng lệ” rơi trong ngày này, nhưng tất cả đều hướng về “tình yêu”. Tình yêu làm cho người ta hạnh phúc đến vô bờ, cũng có thể khiến người ta đau khổ muốn hoá điên. Nó làm người ta nên tốt hơn, cũng có thể khiến người ta tồi tệ gấp ngàn lần. Nó chắp cánh cho người ta bay lên trời, cũng có thể dìm người ta xuống hoả ngục. Nó biến người ta thành thiên thần, cũng có thể làm người ta thành quỷ dữ.

Vâng, tất cả chỉ từ một chiếc xương sườn định mệnh! Một sự thất thoát nhỏ nhoi để có lại được cả nguồn sống dồi dào.

Cầu chúc cho những ai đang yêu, yêu bằng cả trái tim để cho tình yêu trở thành nguồn suối mát tưới vào những khô cằn, làm trổ sinh nơi đó những hoa thơm trái ngọt và biến thế gian thành cõi phúc Thiên Đường.

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ.
(dongten.net 13.02.2019)

hoangphong
Posts: 413
Joined: Tue Feb 12, 2019 7:20 am

Post by hoangphong »

Nhiệt độ lạnh bao nhiêu thì có thể gây chết người?


Xoáy cực tuần qua đã gây ra thời tiết lạnh thấu xương ở nhiều nơi của nước Mỹ, thậm chí có nơi còn lạnh như Bắc Cực, cảm giác lạnh như có thể đóng băng mà chết.
Và theo dự báo thì ngày 31/1 vừa qua là ngày giá lạnh nhất có thể đe dọa tính mạng của những ai ra đường mà không có đủ điều kiện giữ ấm.

Image
Về mặt khoa học thì người ta còn có thể chết vì lạnh ngay cả khi cơ thể chưa bị đóng băng.
Nhiệt độ bên trong cơ thể bị hạ

Nhiệt độ bên trong cơ thể (CBT) con người dao động quanh 37 độ C. Một người được coi là bị hạ thân nhiệt khi CBT của người đó chỉ còn 35 độ C hoặc thấp hơn. Điều ngạc nhiên là người ta vẫn có thể bị hạ thân nhiệt trong điều kiện môi trường lạnh chứ chưa đến mức đóng băng, tức là khi nhiệt độ không khí trong khoảng 1 – 10 độ C, nhất là khi cơ thể bị ướt, ví dụ bị mưa, đổ mồ hôi hoặc rơi xuống hố nước lạnh. Theo các chuyên gia, cơ thể mất nhiệt nhanh hơn đến 25 lần khi ở trong môi trường nước so với môi trường không khí.
Hạ thân nhiệt trong môi trường nhiệt độ không khí tương đối lạnh như vậy thì cũng có nhưng ít xảy ra. Tuy nhiên, mức nhiệt dưới 0 độ C là một hoàn cảnh hoàn toàn khác. Ở nhiệt độ -34 độ C, nếu một người khỏe mạnh không mặc đủ ấm thì sẽ bị hạ thân nhiệt chỉ còn 10 độ C và nếu nhiệt độ ngoài trời xuống tới - 40 đến -45 độ C thì thân nhiệt người đó chỉ còn 10 độ C trong vòng 5 – 7 phút.
Khi cơ thể bị hạ nhiệt, các bộ phận không hoạt động bình thường được nữa, kể cả bộ não và trái tim. Tim không hoạt động tốt dẫn đến kém lưu thông máu đến các bộ phận khiến cho cơ thể bị sốc và tăng nguy cơ gan và thận ngừng hoạt động. Trẻ em và người già còn gặp nhiều rủi ro hơn do cơ tim yếu. Ngoài ra, người già còn hay phải sử dụng thuốc chẹn beta nên còn dễ bị giảm nhịp tim, điều đó càng làm tăng nguy cơ hạ thân nhiệt trong thời tiết giá lạnh.
Các triệu chứng hạ thân nhiệt nhẹ như là run người, yếu mệt và nhầm lẫn có thể xảy ra khi CBT ở mức 34 độ C, nếu CBT hạ xuống 33 độ C, bạn có thể bị mất trí nhớ, hạ xuống 28 độc C, bạn có thể bất tỉnh và dưới 21 độ C gọi là hạ thân nhiệt sâu và nguy hiểm đến tính mạng.

Khả năng tự chống lạnh

Mặc dù vậy, cơ thể con người khá là mạnh mẽ trong thời tiết giá lạnh vì chúng ta có hai cơ chế tự bảo vệ mình khỏi thời tiết khắc nghiệt đó.
Thứ nhất, ngay khi mặt tiếp xúc với không khí lạnh, cơ thể sẽ cố gắng tự cách li bằng cách vận chuyển máu đi khỏi da mặt và các bộ phận đầu chót của cơ thể như là ngón tay, ngón chân và đưa máu về bên trong cơ thể. Quá trình này gọi là sự co mạch và nó giúp giảm bớt sự tỏa nhiệt của cơ thể ra môi trường.
Phản ứng thứ hai của cơ thể là rùng mình, run rẩy; vận động này sinh ra nhiệt và giúp làm tăng thân nhiệt.

Sự nguy hiểm của bỏng lạnh

Thông thường một người khỏe mạnh chỉ bị mất nhiệt trong những điều kiện khắc nghiệt, nhưng bỏng lạnh vẫn rất dễ xảy ra trong thời tiết ít khắc nghiệt hơn.
Ngón tay, ngón chân rất dễ bị bỏng lạnh vì những bộ phận này bị hạn chế lưu thông máu đầu tiên khi trời lạnh. Cho dù chân thường được giày và tất bảo vệ nhưng nhiệt độ ở các ngón chân vẫn rất thấp, và nếu bạn bị toát mồ hôi thì nước bay hơi còn làm các bộ phận đó mất nhiệt nhiều hơn. Bỏng lạnh xảy ra khi bạn tiếp xúc với môi trường dưới 32 độ C.
Bỏng lạnh nặng đến mức nào còn tùy vào nhiều điều kiện, ví dụ nếu nhiệt độ ngoài trời là -18 độ C cộng thêm gió lạnh đến -28 độ C thì bạn có thể bị bỏng lạnh sau 30 phút, nhưng nếu nhiệt độ ngoài trời là -26 độ C cộng thêm gió lạnh đến -48 độ C thì bạn sẽ bị bỏng lạnh chỉ trong vòng 5 phút. Mặc dù nguy cơ là rất cao, nhưng con người vẫn có thể đi ra ngoài và hoạt động trong thời tiết cực lạnh. Người ta vẫn có thể leo núi, đi bộ ở Bắc Cực và bơi qua eo biển Manche.
Tuy nhiên, trong thời tiết như vậy bạn cần mặc đủ ấm, ít nhất là mặc 3 lớp quần áo, lớp trong cùng là vải thấm hút mồ hôi để hơi ẩm thoát khỏi da, tiếp theo là lớp cách nhiệt và ngoài cùng là lớp bảo vệ chắn gió, mưa và các yếu tố khác; đi giày thật dày, ấm và chống thấm nước bởi vì bàn chân và ngón chân là những bộ phận dễ bị bỏng lạnh nhất; đội mũ, quàng khăn, đeo khẩu trang để bảo vệ vùng đầu và mặt.

Phạm Hường
(Theo Live Science)

nhuvan
Posts: 373
Joined: Sun Mar 27, 2016 8:29 pm

Post by nhuvan »

Image


Bài Diễn Văn Đầu Tiên của Tân Nghị Sĩ Kiều Tiến Dũng
Mimi Nguyễn

Bài diễn văn đầu tiên của Tân Nghị Sĩ Kiều Tiến Dũng đã được các đồng viện, đồng hương và quan khách đón nhận rất nồng nhiệt bằng những tràng pháo tay giòn giã.

Một bài diễn văn thật xúc động chứa đựng tâm tư và kinh nghiệm đau thương, xót xa của một người Việt tỵ nạn CSVN. Một bài diễn văn tóm tắt về cuộc hành trình (journey), về câu chuyện của chính cuộc đời ông đã được đọc tại Phòng Họp Nghị Viện vào lúc 4 giờ chiều, Thứ Tư 06/02/2019.

Tưởng cũng cần nhắc lại là TS Kiều Tiến Dũng đã được đắc cử vào Nghị Viện của Quốc Hội tiểu bang Victoria sau cuộc bầu cử diễn ra trong tháng 11/2018, và đã làm lễ tuyên thệ chính thức nhậm chức Nghị Sĩ vào ngày 19/12/2018.

Bắt đầu câu chuyện là cuộc di cư 1954 từ Bắc vào Nam của cha mẹ ông. Cha mẹ ông đã gặp nhau trong binh chủng nhảy dù. Thời bấy giờ một người phụ nữ tình nguyện gia nhập một binh chủng thiện chiến, đầy nhuệ khí là một điều thật hiếm có và vô cùng can đảm.

Ông là người con đầu, nhà nghèo lại mang một chứng bệnh hiểm nghèo tưởng chừng như không qua khỏi nhưng phước thay ông đã vượt qua được số phần không may. Ông được nuôi bằng sửa đặc vì mẹ của ông luôn vắng nhà vì công vụ. Ông lớn lên trong tiếng bom đạn, quen dần với sự tàn phá, chết chóc và sự tàn bạo của chiến tranh.

Rồi ngày 30 tháng Tư 1975 ập đến, CSVN cưởng chiếm Miền Nam Việt Nam. Nhưng cuộc chiến vẫn chưa chấm dứt, kẻ "thắng cuộc" mở ra một mặt trận [trả thù hèn hạ và tàn độc] nhắm vào người dân Miền Nam. Hàng trăm ngàn người đã bị tống giam vào các trại tù "cải tạo" ở những vùng rừng sâu nước độc, lam sơn chướng khí. Họ là những người tù không có bản án, không biết ngày về, bị giam hàng chục năm, và có rất nhiều người đã nằm xuống vì đói khát, bệnh tật hay bị giết, bị thủ tiêu không tìm thấy xác.

Trong khi đó gia đình, người thân của những người tù "cải tạo" cũng không được yên thân - họ bị đuổi đi các "vùng kinh tế mới", bị cướp nhà, cướp đất, con cái không được đi hoc,...


kieu tien dungDr Kieu Tien Dung (1)
Vì không thể chịu đựng nổi sự áp bức, đàn áp dã man của CSVN, gia đình ông quyết định tìm cách đi vượt biên, rất nhiều lần nhưng đều thất bại.

Quá tuyệt vọng, gia đình của ông đã dùng một cái bồn chứa xăng/dầu (trên các xe bồn), gắn một cái máy vào phía sau, với hy vọng là vượt ra được ngoài biển rồi cứ thả nổi cho trôi dạt tới bất cứ nơi đâu. Cuộc vượt biên liều lĩnh đã thất bại khi cái "thuyền" bồn bị mắc cạn tại cồn cát.


Ông đã không cầm được nổi xúc động khi nói đến cái chết đau đớn của những người thân trong một chuyến vượt biên khi con tàu bị lật úp.

Sau cùng, gia đình ông đã phải chia nhau ra đi nhiều chuyến khác nhau. Ông đã may mắn đến được Mã Lai cùng với hơn 100 người khác chen chúc trên một chiếc thuyền dài 13 thước, rộng 4 thước, sau 5 ngày, 5 đêm lênh đênh trên biển, đói khát và đã bị hải tặc cướp 2 lần.

Ông là một trong số những người may mắn nhưng bên cạnh đó đã có hàng trăm ngàn người bất hạnh đã "gởi" thân vào lòng biển cả vì đói, khát hay bị hải tặc bắt giết.

Khi đặt chân đến Úc, ông đã ngỡ ngàng về sự bao dung của đất nước này.

Ông bắt đầu một cuộc sống mới bằng những công việc chân tay trước khi trở lại Đại Học. Ông đã tốt nghiệp tại Đại Học Queensland với giải Huy Chương Vàng Đại Học (University Gold Medal), và nhận đựơc học bổng đi học bậc tiến sĩ tại Đại Học Edingburgh (Anh Quốc). Sau đó ông đã làm việc tại Đại Hoc Oxford (Anh Quốc), Đại Học Melbourne, CSIRO, Đại Hoc Swinburne.

Ông là một nhà toán học và rất đam mê về khoa học. Niềm đam mê này đã đưa ông đến với nhiều học viện tiếng tăm trên thế giới.

.....

Nhân những ngày đầu năm, theo phong tục Việt Nam, là dịp để ông xin bày tỏ lòng tôn kính và tri ân đến với ông bà tổ tiên, đến với những người đã hy sinh hay vẫn còn chiến đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền.

Ông bày tỏ lòng biết ơn đối với sự hy sinh của hai đấng sanh thành, công lao dạy dỗ của các thầy, cô đã giúp ông trở thành một con người tốt.

Ông đã không quên cám ơn những thân hữu đã hỗ trợ cho ông trong suốt thời gian qua, đặc biệt nhất là Dân Biểu Luke Donnellan, một người rất thân quen đối với cộng đồng người Việt tại Victoria.

Ông bày tỏ lòng cảm nhận sâu xa đối với tình yêu thương, sự khích lệ, hỗ trợ và thông cảm của người vợ - là người đã từng nhịn phần ăn của mình để giúp ông lấy lại sức khoẻ trong tại tỵ nạn, là người luôn chia sẻ cùng ông những vui buồn, đắng cay trong cuộc đời.

.....

Bài diễn văn của Tân Nghị Sĩ Kiều Tiến Dũng được mở đầu bằng lòng biết ơn đối với sự bao dung của đất nước Úc và được kết thúc bằng một sự mong muốn đền ơn đáp nghĩa cho đất nước đã cưu mang ông [và gia đình], đúng với đạo lý "uống nước nhớ nguồn" của người Việt. Ông cho rằng ông đã mắc nợ đất nước Úc, một món nợ rất lớn không bao giờ trả nổi mà chỉ có thể trả dần dần một phần nào đó và ông quyết tâm thực hiện điều đó với tất cả tấm lòng.

Melbourne
06/02/2019

Ghi chú:

Xin xem youtube
https://quangduc.com/a64874/the-inaugur ... ralia-2019
Image

Image
Vì người ngoài không được phép chụp hình, quay phim trong Phòng Họp Nghị Viện cho nên chỉ có những tấm hình chụp Nghị Sĩ Kiều Tiến Dũng lúc ra bên ngoài để chào hỏi và cám ơn các thân hữu Úc-Việt đã đến Quốc Hội chung vui và chia sẻ niềm vinh dự của ông cùng gia đình.

hoangphong
Posts: 413
Joined: Tue Feb 12, 2019 7:20 am

Post by hoangphong »

Image

Bốn Điều Cần Ghi Nhớ Trong Cuộc Đời


1. Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp

Không ai ngẫu nhiên bước vào cuộc đời bạn mà không mang một ý nghĩa nào đó. Tất cả những người chúng ta gặp trên đường đời đều là những người “thầy” vô giá. Dù họ yêu thương bạn, bỏ rơi bạn, giúp đỡ bạn hay tranh đấu với bạn, tất cả chỉ để dạy bạn cách sống, cách yêu thương, cách bao dung và nhẫn nhường. Số phận luôn sắp đặt đúng người vào đúng thời điểm để tôi luyện ý chí và phẩm cách con người bạn, để bạn nhận ra đâu là giá trị cuộc sống và giá trị của bản thân mình. Vậy nếu bạn chỉ biết ơn những người trao cho bạn cơ hội mới, những người tặng bạn những khoảnh khắc ngọt ngào, và thù ghét những người để lại vết thương lòng trong bạn thì bạn mới chỉ hiểu một nửa thông điệp của tạo hoá


2. Bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc đời bạn đều là những điều nên xảy ra

Không có điều gì chúng ta từng trải qua trong cuộc đời mình đáng ra không nên xảy ra cả, kể cả những điều nhỏ nhặt nhất. Trước mỗi một sai lầm hay vấp ngã, chúng ta đều than thở "Giá như mình không làm thế thì mọi chuyện đã khác". Nhưng không, chẳng có cái giá nào hết bởi vì những gì nên xảy ra thì đều đã xảy ra.

Qua đó, chúng ta rút ra được bài học để hoàn thiện, phát triển bản thân hơn. Thay vì ngồi đó bực tức, bất lực, trách mình vì đã đánh đổ nước cam lên chiếc laptop ban sáng, bạn hãy bình tĩnh chấp nhận, lau chùi nó rồi nó đem chiếc máy tính đi sửa và rút kinh nghiệm lần sau không bao giờ để nước vào túi đựng laptop nữa, có phải là tốt đẹp hơn không? Khi bị kẹt cứng trên một tuyến đường đông đúc trong lúc đưa con đi học, bạn cũng sẽ không nghĩ rằng nếu đi nhanh hơn thì một chiếc xe tải lao như bay trên đường có thể cướp đi sinh mạng của mình và con mình?

Bởi vậy mới nói, đừng ngồi mà ước "giá như" bởi chẳng có gì xảy ra trong cuộc đời là không có nguyên do. Nhẹ nhàng chấp nhận mới có thể ung dung, tự tại. Không có gì chúng ta trải qua lại có thể khác đi và đừng tốn thời gian để hối tiếc về những chuyện đã qua.


3. Chuyện gì đến, ắt sẽ đến

Tất cả mọi chuyện trên đời đều xẩy đến vào đúng thời điểm nó xẩy ra, không sớm hơn hay muộn hơn. Chúng ta không thể đoán trước điều gì sắp xảy ra, cũng không thể ngăn chặn nó vì nó đã ở đó và sẽ xảy ra vào một thời điểm mình không ngờ tới. Việc lo sợ vào một ngày nào đó một chuyện tồi tệ ập đến sẽ khiến bạn quên đi những giây phút đáng quý của hiện tại. Dù là niềm vui hay nỗi buồn, hãy học cách can đảm đón nhận nó. Bạn không thể kiểm soát thế giới xung quanh bạn. Chuyện gì phải đến cũng sẽ đến và phải học cách bình thản đối diện với những chuyện có thể bất ngờ xảy ra. Đôi khi, chúng ta phải chờ đợi rất lâu và trải qua rất nhiều những “chuyện sẽ đến” để hiểu hết ý nghĩa của thời điểm. Thời điểm luôn là món quà mà Thượng Đế trao cho những ai biết nhẫn nại, kiên trì và quyết tâm.


4. Chuyện gì đã qua, hãy để cho nó qua

Quy tắc này rất đơn giản. Khi một điều gì đó đã kết thúc, thì có nghĩa là nó đã hoàn thành trách nhiệm giúp ta phát triển. Duyên phận của chúng ta với điều đó đã chấm dứt để nhường chỗ cho mối nhân duyên khác hội tụ.

Đôi khi chia tay một người hay rời bỏ một công việc chưa chắc đã là điều không tốt, bởi vì biết đâu đó lại là cơ hội để mình tìm được một công việc mới tốt hơn hay một người khác tử tế hơn.

Đó là lý do chúng ta phải biết buông bỏ, để lại sau lưng những muộn phiền và quá khứ để dành sức tiếp tục cuộc hành trình của đời mình. Để có thể an nhiên, mỗi người nên biết tùy duyên và thuận theo tự nhiên mà sống.

Không phải ngẫu nhiên mà bạn đọc được bài viết này bởi vậy nếu cảm thấy đúng, đừng giữ cho riêng mình mà hãy chia sẻ! Hãy yêu thương bản thân, sống an nhiên và luôn hạnh phúc nhé!

(Hùynh Phong Sưu tầm)

Post Reply