SP ơi à,
Sao SP cứ ho nặng hoài dzị ??? Nếu thuốc thang không ăn thua , thì để My chép cho SP mấy câu thơ của ông thi sĩ ho này để SP lẩm nhẩm như đọc bùa coi có đỡ không nhen.
( Quên tựa )
Đêm khuya ngọn gió vô tình
Lạnh qua giấc ngủ gọi mình dậy ho
Chợt nghe trời đất thơm tho
Nhớ môi em ngọt đã cho nỗi buồn
Cô em Tím nói với em là " Xời Ơi, ngời ta đi có 1 tuần thôi mà anh Sáu làm gì thảm dzị??? "
Ha.Ha..Ha.. Hai em gái lại muốn ghẹo A Sáu phải không. Hai em gái mà biết A Sáu to mồm ghẹo lại là thầy cũng chạy luôn đó à nhang !!! Ở đó mà cười khúc khích !!!
Anh Sáu
Hehehehe ,
Cũng ráng làm sao phải nhắc đến tên một cái mới chịu
Nhớ về một cơn sóng ..cuốn trôi cả dòng sông
Nhớ về một mùa đông cho tan tình băng gía
Nhớ về một ánh mắt ...cuốn trôi cả đời nhau
Có là một niềm đau... giữa nhớ thương vô cùng
Người yêu hỡi , ơi người yêu hỡi
Có biết đêm nay.... tôi nhớ người
Vầng trăng vỡ ... giữa lời hát cũ
Xiết nát tim tôi ...như lời ru....
Rồi ngày mai... sóng cuốn về đâu
Về ghềnh cao hay xuống vực sâu
Để từ đây quấn quít đời nhau
Môi hôn nồng nàn...
Và giờ đây ..tôi nhớ màn đêm
Gọi tình yêu ...như gió gọi tên
Một vầng trăng tôi giữa mùa lên
Nhớ em vô vàn ......
Nhớ về một suối tóc..cuốn trôi cả trời thơ...
Nhớ về một hạt mưa ....đọng trên màu mắt biếc
Nhớ về hồn nuối tiếc ...đã qua nửa đời sau
Nhớ tình cờ gặp nhau...nhớ mắt môi ngỡ ngàng ....
Gần bốn mươi năm, tao thấy mày vẫn thế
Vẫn ngang tàng như một thuở thanh niên
Môi vẫn thơm chưa chớm nụ ưu phiền
Mắt vẫn sáng như chửa từng vương bụi
Ngày mới lớn, thơ đã già trước tuổi
“Trên đỉnh đời huyền sử”(1) đứng ngông nghênh
Tưởng mình già hơn phấn trắng bảng đen
Dù tóc vẫn xanh, xanh bạt ngàn hy vọng
Bao nhiêu năm qua vèo như giấc mộng
Tao nhớ hoài thau rượu đế ngày xưa
Hai thằng lom khom trên vũng nắng ban trưa
Cố bắt cho được mấy con còng bạc phước
Rượu pha đường uống vỡ đầu, tê óc
Con nít trân cũng ngất ngưỡng say nhè
Gió Cam Ranh ngoài vịnh nhẹ trôi về
Hai đứa gục dưới nắng vàng loang lổ
Tuổi thơ qua theo súng từng đêm nổ
Mày lên đường đi “điểm mặt trùng dương”(2)
Một năm sau tao cũng hướng sa trường
Học sách cũ, ca bài ca tuý ngọa
Sóng hồng thủy xô mỗi thằng mỗi ngả
Từ bờ đông trôi giạt tận bờ tây
Tao bây giờ... đã mất rồi thời khói thuốc vàng tay
Sống ngoan ngoản hiền lành như cục bột
Mừng cho mày vẫn dọc ngang trời đất
Nay Sài-gòn, mai Vọng Các, Sydney
Sáng Maui, chiều đã đến Cali
Mai lại đến tận miền đông nước Mỹ
Mày xong sớm, còn tao thì quá trễ
Mày năm mươi có cháu gọi bằng ông
Tao năm mươi con trẻ học chưa xong
Từ bỏ xứ chưa về thăm đất nước
Gần bốn mươi năm, ta không còn như trước
Tìm đâu ra thau rượu đế ngày xưa?
Người yêu có giọng nói buồn chiều thứ hai
Em một mình giữa mùa thu đầy đặn
Làm con gái khuây dần những tình yêu đi qua
Tháng ngày cứ bình minh lên mặt trời lặn
Người yêu có khuôn mặt buồn chiều thứ năm
Yêu nhau rồi cứ nhẩn nha tay trắng
Lần theo lối bòng bong mà tìm
Biết sẽ mất nhau mà không thể cấm
Người yêu có bàn tay buồn chiều thứ bảy
Vỉa hè cây khuất mặt những chiếc hôn
Hai mươi tuổi cộng thêm ngày sắp tới
Thề đêm nay không bao giờ nữa buồn!