Quán Hẹn Hò

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

User avatar
ngayngo
Posts: 1209
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Image

Màu Hồng Xôn Xao
Nhạc & Lời Nhược Thu
Trình diễn : Quỳnh Lan & Nguyễn Đức Đạt



Tiếng hát Quỳnh Lan , chúng ta sinh hoạt trên Net hầu như đã nghe, riêng ngón đàn Quỳnh Lan thì ít có dịp.

Quỳnh Lan có ngón đàn Guitar cũng rất hay,

xin mời quý anh chị cùng nghe cô vừa hát vừa hợp đệm chung với nhạc sĩ khiếm thị Nguyễn Đức Đạt

Thân mến

Nhược Thu



User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]

Image


Tháng Mười Về Biển


Một người đi với một người
Một người ở lại mấy mươi năm buồn
Có cơn bão nổi trong hồn
Gió mùa biển động vùi chôn cuộc tình

Đêm nay về biển một mình
Thương đời mình vẫn linh đinh lạnh lùng
Sóng cuồng nộ đến không cùng
Ta em hai đứa không chung lối về .

Em đi bỏ lại câu thề
Ta về biển sóng hôn mê ngậm ngùi
Trong cô đơn giấc ngủ vùi
Mà nghe tiếc nuối ngày vui không còn ...



Khiếu Long


Image


Tháng Mười Về Với Biển


Tháng mười em vẫn chờ người
Bao mùa lá đổ chưa nguôi nỗi buồn
Tái tê khắc khoải ngập hồn
Nằm nghe gió hát gào cơn bão tình

Lẻ loi bãi vắng một mình
Lòng như lạc chốn cõi im lạnh lùng
Mang theo ký ức đi cùng
Bên bờ biển gọi nhớ nhung tràn về

Em nào lỗi hẹn ước thề
Sao vương tình lụy u mê ngậm ngùi
Sóng xô mưa lũ dập vùi
Sầu rưng rưng lệ đời vui chẳng còn…



Tiểu Vũ Vi

[/center]
Image

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image



Em vuốt giọt thu lăn trên ô cửa
Phố mù trắng mưa như lũ kéo về
Nỗi nhớ trở giông nghe mùa thổn thức
Giữa chiều ngập gió lặng hồn tái tê

Tóc xỏa sợi dài ủ thơm tình nhớ
Mưa tuôn ngập lối róc rách bên thềm
Bong bóng vỡ trôi xuôi dòng kỷ niệm
Em xa người góc phố cũng buồn tênh

Lạc phía không anh bốn bề trống vắng
Thu hanh hao khắc khoải buốt vai gầy
Lẻ loi mình em chìm nơi khoảng lặng
Lệ tương tư đẫm ướt bờ mi cay

Ray rứt cõi lòng niềm đau chạm khẽ
Vỹ cầm độc thoại rót những nốt trầm
Ký ức ngã ngiêng trái sầu rơi rụng
Tháng mười rét ngọt lạnh cả triều âm

Vẽ họa hình anh từ trong hồi tuởng
Nét yêu thương còn đó ấm cho vừa
Dung mạo người trên gương nguyên chấm phá
Vụn về tay cọ nồng những hơi mưa

Em nhốt mình phong kín trong nỗi nhớ
Bụi thời gian mười năm chẳng xóa nhòa
Mưa mịt mù như tình em sâu đậm
Gió về quấn quít đan giấc mơ hoa...



PTMC

Tiểu Vũ Vi
03/10/2015


[/center]
Image

User avatar
CarteNoire
Posts: 372
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

[center]Image


Tìm hoài một cơn mưa...


Tôi thường viết tên mình bằng những hạt mưa
Mưa, mưa hoài, mưa chẳng dứt
Nhòa mất rồi cái tên bé nhỏ
Nhòa cả tôi trước vồn vã cuộc đời.

Tôi đã tập cho mình thói quen viết tên bằng những hạt mưa
Từ một người yêu mưa lắm lắm
Hay viết tên bằng mưa lên ô cửa kính
Một ngày tôi biết trong ấy có tên tôi.

Tôi thay phin cà phê đắng bằng mưa
Ti tách rơi
Tên em và tên tôi rơi vào phin đắng
Đâu mất rồi phin đường
Để phin mưa đắng ngót đầu môi.

em để tôi ra đi vào một ngày mưa
Hai cái tên nhòa đi trong ô cửa kính
Tay Em vẫn vạch từng nét chữ
Tên tôi.

Thấy lại mình bên phin cà phê đắng không đường
Lần đầu uống cà phê trong mưa khi tim mình không đau đớn
Cái đầu và trái tim sao trái khoáy
Lý trí biết mình vẫn yêu em
Mà con tim chẳng nghe lời.

Trong mưa
Em vẫn hay viết tên tôi
Tôi cũng thế
Nhưng nhận ra chân thành thôi chưa đủ để yêu nhau
Và chúng tôi kết thúc một tình yêu không có điểm khởi đầu
Tôi vẫn nhớ một người yêu mưa.

Một ngày
Tôi thấy mình tan thành những hạt mưa



Nguyễn Đặng Tường[/center]

User avatar
ngayngo
Posts: 1209
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Image


.hôm qua...



hôm qua đi dọc bờ kim cổ

chợt thấy dòng sông cũng có tim

chợt thấy em bay trong nỗi nhớ

ngày xưa hai đứa đuổi nhau tìm.


hôm qua trên chuyến đò sang sông

đứa lữ hành đưa đứa phấn hồng

sông có buồng tim nên gợn sóng

đau lòng bần bật nổi cơn giông.


hôm qua soi mặt vào gương vỡ

vết ấn giang hồ gợn tóc xanh

ngắm cánh bèo trôi về cố xứ

ngậm ngùi cổ tích đã tan tành.


hôm qua suốt mặt đất quanh co

em lại bay trong nỗi hẹn hò

đứa lữ hành mừng đứa phấn nhạt

run run mái tóc bạc bơ phờ.



Phạm Hồng Ân

User avatar
tieuvuvi
Posts: 2891
Joined: Sun Nov 26, 2006 1:29 pm
Been thanked: 3 times
Contact:

Post by tieuvuvi »

[center]Image


Giọt Thu Tháng Mười


Thu dấu yêu lại về rồi đó anh
Bordeaux chiều xuống hoàng hôn phai ánh
Se sắt gió xoay thấm chùng vai lạnh
Mây xỏa tóc lất phất giăng bụi mù

Giữa muôn trùng xào xạc chiếc lá thu
Bóng tối cô liêu nhạt màu trăng vỡ
Tường vi nở muộn đau từng nụ nhớ
Để nỗi sầu trở giấc buốt rã rời

Đêm sâu thăm thẳm nước mắt tàn rơi
Em lạc loài… hồn chơi vơi cõi vắng
Mỏi mòn khắc khoải vùi trong khoảng lặng
Trời mưa ray rứt khóc thu xa người

Vỹ cầm thống thiết tơ trầm chia phôi
Cung thương nức nở ngậm ngùi ai oán
Tê tái nỉ non note hoài thu cảm
Tình quân N hỡi… dư âm phím chờ

Từ đáy vực buồn tiếng nấc đơn côi
Xót xa gọi mùa qua đỉnh gió lộng
Mộ khúc tương tư như lời kinh vọng
Uá cả dòng thơ giọt thu tháng mười



PTMC

Tiểu Vũ Vi

[/center]
Image

User avatar
ngayngo
Posts: 1209
Joined: Sat Nov 01, 2008 8:34 pm

Post by ngayngo »

Image

Về Mùa Thu Cũ

Ta về giữa mùa thu cũ
Áo em tím cả cuộc tình
Tình yêu chúng mình không trọn
Suốt đời hai đứa linh đinh

Lá thu ươm vàng kỷ niệm
Con đường ngày ấy có nhau
Hai đứa bây giờ hai nẻo
Tìm đâu ước mộng ban đầu


Đôi khi thấy lòng quạnh vắng
Cô đơn chợt nhớ về em
Mùa thu chúng mình còn đó
Ngoài song lá rụng bên thềm

Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Yêu thương trọn cả một đời
Dù cho bão bùng giông tố
Tình mình mãi mãi đầy vơi



Khiếu Long

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »


THƠ MƯA PHẠM NGỌC THÁI


Tựa: Đã lâu lắm mình không viết thơ tình. Những ngày này
Hà Nội mưa dầm dề. Sao lại thèm viết thơ mưa đến thế!
Đêm hôm khuya khoắt lòng man mác buồn, mới đặt bút để làm thơ.
Image


HÀ NỘI ƠI ! MƯA PHỐ

Ta không còn được dẫn em đi như dạo đó
Tóc bạc rồi, phố vẫn thơ ngây
Mưa phố phường hay lòng ta mưa rơi
Tình lả lướt. Hà Nội ơi, Hà Nội !

Em ngày xưa giờ chắc đã ngủ say?
Trong giấc mộng, anh về. Em chẳng biết !
Anh đã qua cả cuộc chiến tranh truyền kiếp
Vẫn êm đềm tình em trong mưa bay.

Anh hôn những giọt mưa rơi
Mưa ướt tóc em, lên môi, lên mắt
Ôi, những tháng năm tình trong tình ngây ngất
Em yêu ơi ! Đời chỉ có một thời thôi.


Ngả đầu chào người thiếu nữ đã xa xôi
Mưa lạnh xuống, cô đơn! Xoa lòng ta da diết.
Hỡi mối tình của một thời xuân biếc
Hà Nội buồn. Anh đi như say...


Một đêm cuối thu 2015


PHẠM NGỌC THÁI

User avatar
CarteNoire
Posts: 372
Joined: Mon Sep 21, 2009 11:58 pm

Post by CarteNoire »

ngayngo wrote:Image

Về Mùa Thu Cũ

Ta về giữa mùa thu cũ
Áo em tím cả cuộc tình
Tình yêu chúng mình không trọn
Suốt đời hai đứa linh đinh

Lá thu ươm vàng kỷ niệm
Con đường ngày ấy có nhau
Hai đứa bây giờ hai nẻo
Tìm đâu ước mộng ban đầu


Đôi khi thấy lòng quạnh vắng
Cô đơn chợt nhớ về em
Mùa thu chúng mình còn đó
Ngoài song lá rụng bên thềm

Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Yêu thương trọn cả một đời
Dù cho bão bùng giông tố
Tình mình mãi mãi đầy vơi



Khiếu Long
Image


Thu Xưa Còn Đó


Gió đong đưa hương mùa cũ
Mưa vẫn rơi tím cuộc tình
Khóc lỡ làng duyên chưa trọn
Sao đôi mình mãi linh đinh

Níu thời gian ôm hoài niệm
Góc phố vườn xưa có nhau
Anh giờ xa đường vạn nẽo
Bỏ lại em với mộng đầu

Phía không anh trời lạnh vắng
Đau khắc khoải buốt hồn em
Bóng thu xưa nay còn đó
Lá đổ buồn rơi úa thềm

Luân hồi muôn kiếp nào khác
Em với anh định ước đời
Đợi chờ nhau dù bão tố
Tình thắm thiên thu đầy vơi



PTMC

Tiểu Vũ Vi

User avatar
khieulong
Posts: 6768
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image

Bài sinh nhật cho em không còn trẻ


Có người đàn ông vừa thức dậy sáng nay
Chạm tay đến một tháng mười đang đỏ
Mùa thu theo chiếc khăn quàng trên cổ
Qua những cửa hàng “on sale”

Ngày gối đầu trên sợi nắng liêu xiêu
Có ngọn bấc thổi qua chiều bối rối
Trước mặt em, chưa một lần dám hỏi
Biển đang buồn hay biển đang vui?

Đã dặn lòng quên hết chuyện xa xôi
Sao chân cứ vấp hoài nỗi nhớ?
Những ngọn giông đêm nơi cửa phòng khép mở
Những con đường đầy quá khứ xanh tươi

Chẳng đợi chờ mà năm tháng rơi rơi
Anh nghĩ đến em như nghĩ về hạnh phúc
Em trói đời anh như đêm trói ngày quá chặt
Huyễn hoặc tình yêu hay bất lực của ngôn từ?

Nhủ lòng mình xin ánh mắt định cư
Và đậu xuống trên môi đời già cỗi
Bởi nghèo túng nên lâu rồi vẫn đợi
Một nồng nàn một ngây ngất xanh non

Hãy vui mừng như cô gái đang soan
Và chậm rãi như chưa từng hối hả
Tháng mười ném lên chiếc lá vàng mệt lã
Cho hồn nhiên thành giây phút yếu lòng

Sinh nhật này em mắt biếc với môi cong
Thổi ra biển hạt mưa làm nên muối
Anh nghe thiếu giữa chân trời ngắn ngủi
Nụ hôn đầu thơ dại rất linh thiêng…

Hơn một lần em trách anh lặng yên
Không bảo vệ em trong những ngày biến động
Em không biết tim anh tờ giấy mỏng
Chưa chạm vào em mà đã rách lâu rồi?

Mỗi đại lộ buồn là mỗi tuổi thơ trôi
Và như thế cũng quá nhiều, em nhỉ?
Chiều gió lạnh không tìm ra chỗ nghỉ
Một bàn chân một tay ấm tương phùng

Buổi sáng này thành phố rất bâng khuâng
Nơi anh ở có thu về chạm ngỏ
Em rất đẹp với vòm môi ngày gió…
(Thời gian thua trên nhan sắc em rồi)

Tháng mười về không kịp lá vàng rơi?
Nhưng sinh nhật em đã trở thành thông lệ
Em là gió lau khô lòng dâu bể
Và suốt đời là ngực ấm của… riêng anh



Phạm Ngũ Yên

Post Reply